Harry Poter Và Câu Chuyện Học Hạng Nhất

Chương 178: Nghỉ phép




Editor: Waveliterature Vietnam
Tại phòng hiệu trưởng, Dumbledore ngồi trên một chiếc ghế lớn, hai tay bắt chéo vào nhau và cằm để trên rảnh tay, ông rất chăm chú khi lắng nghe Ellen kể về chuyện phát hiện mật đạo.
""Em tình cờ tìm thấy sự bất thường trong Rừng Cấm. Chủ yếu là công của Maggie, Nó đã tìm thấy manh mối giúp ta vượt qua con rắn hai đầu và con xà quái."
Vận hành thuật phong tỏa não, Ellen hời hợt mô tả quá trình khám phá căn phòng bí mật và cuộc đánh bại con Xà quái.
Ellen cho rằng chiến thắng của mình chính là may mắn, và để Maggie đóng vai trò quan trọng trong đó.
"Thật sự kinh ngạc, tiểu tinh linh em nuôi có tiềm năng vô cùng!" Giáo sư Dumbledore khen ngợi,
"Con người đã đánh giá thấp năng lực các tiểu tinh linh nuôi trong nhà, ma thuật của chúng cũng rất thần kỳ. Nuôi yêu tinh trong nhà còn tuyệt vời hơn so với việc nuôi một phù thủy trưởng thành."
Ellen truyền lại kinh nghiệm của Sarah cho Dumbledore - dĩ nhiên anh ta đã sao chép một bản sao vào thư viện của chính mình, đó là một kỹ năng để nuôi dưỡng những sinh vật ma thuật nguy hiểm, đối với ma chú hỗ trợ không lớn, nhưng nó cũng có thể loại bỏ một sự cảnh giác đa nghi của Dumbledore, dù sao hơn phân nửa anh cũng chỉ đặt trong phòng thầy hiệu trưởng nếu không thì các sinh viên sẽ gặp phải loại kiến thức nguy hiểm này.
Dumbledore chuyên tâm lật xem, "Thật không thể tin nổi! Nghiên cứu về các sinh vật ma thuật của Salazar Slytherin thực sự là tốt nhất. Mà ta đã từng gặp một người có tài năng tương tự như vậy! Nhưng anh ta đã ra sức bảo vệ, mà không sáng tạo và khống chế những loài sinh vật thần kỳ này."
"Nói" động vật thần kỳ ở nơi nào" Newt.Scamander? Ta nghe nói rằng anh ta là một quân cờ tốt cho Dumbledore trong một thời gian" Ellen thầm suy nghĩ.
"Bản thảo này vô cùng quý giá, có giá trị liên thành. Ellen, cảm ơn em đã cống hiến cho Hogwarts."
Giáo sư Dumbledore nâng mắt kính mình, "A…ta nghĩ ra, em xứng đáng nhận được phần thưởng đặc biệt từ học viện!" Dumbledore cuối cùng cũng yên lòng về Ellen, nhẹ nhàng nhìn anh.
Ellen và Riddle rất giống nhau! Cùng điều là người đẹp trai, học giỏi, tính cách tuyệt vời, nhân duyên vô cùng tốt, điều nhận được sự yêu quý từ giáo viên và bạn học... Nhưng Ellen không tham lam, không ích kỷ, anh ta thích mạo hiểm, điều quan trọng nhất là anh ấy có tình yêu trong tim!
Tất cả các tiểu phù thủy đang chờ đợi đến thời gian hè, không có kỳ thi tất cả điều rất nhẹ nhõm vui mừng, và việc học tập các giáo sư cũng không có rườm rà phức tạp!
Nếu như nói người không vui ở trong lâu đài, thì nhất định chỉ có Draco Malfoy!
Lucius Malfoy không chỉ mất người hầu trong thiết kế của Harry – tiểu tinh linh nuôi trong nhà, mà còn bị khai trừ ra khỏi hội đồng trường.
Draco không còn vênh váo tự đắc đi lại tự do trong trường học, theo kiểu như anh là chủ nhân của nơi này.
Ngược lại, anh ta vẻ mặt cả ngày chỉ trầm lặng, giống như lòng tràn đầy oán hận.
Mặt khác, Ginny đã lấy lại được tính cách hoạt bát và vui vẻ của mình.
Người hiện tại được Ginny sùng bái chính là Ellen.
Vì nhờ Ellen xuất hiện kịp thời, mà cô và Harry đã được cứu, địa vị của Ellen trong lòng cô không ngừng tăng lên.
Tuy cô thích nhất chính là Harry, nhưng cô đã âm thầm nói chuyện cùng với các tiểu phù thủy nữ khác, chỉ cần Ellen nghĩ, thì anh có thể có được tất cả trái tim của các cô gái - Ngoại trừ Luna Lovegood Lovegood, người điên quái dị ở Ravenclaw, chỉ ở đây có một năm, nghe nói cô rất bình thường, chỉ thích đi khắp nơi tìm tòi lục lọi sự quấy rầy của một con trâu đực có sừng nhưng điều này nó không bao giờ tồn tại.
Trong nháy mắt, họ đang về nhà trên chuyến tàu tốc hành Hogwarts.
Ellen và Penelop độc quyền có được một chiếc hộp, nhưng Penelop không quan tâm đến sự ưu đãi này, lựa chọn ngồi xuống và nói chuyện cùng với Ellen.
Trong thời gian này, Ellen đã thấy Percy Weasley kiểm tra cánh cửa của chiếc hộp nhiều lần.
"Tôi nghe nói rằng Percy Weasley của Gryffindor đang theo đuổi bạn?" Ellen quan tâm hỏi.
"Có lẽ vậy, bạn quan tâm?" Nụ cười của Penelop rất hấp dẫn.
Ellen mỉm cười và không lên tiếng.
Trước khi nghỉ phép được sử dụng phép thuật vài giờ, họ đã chơi đập bài, châm ngòi vào những mảnh pháo hoa mà Penelop đã mua.
Tàu tốc hành Hogwart dần chậm lại và cuối cùng dừng lại.
"Sau khi cha mẹ bạn nghe về những điều bạn đã làm trong năm nay, sẽ rất tự hào về bạn!" Penelop chớp mắt vài cái, ôm lấy Ellen, xuống tàu và biến mất trong đám đông.
Trên thực tế, mẹ của Ellen đã biết anh đã nhận được một phần thưởng vì sự cống hiến, đâu chỉ là một niềm tự hào, mà thật sự là niềm vui như điên!
Cô đã đem những tin tức này báo cho từng người bạn và những người mà cô có thể kể.
Vì vậy, Ellen đã nhận được rất nhiều món quà khen ngợi và tình yêu!
Ngay khi anh nhận được lá thư và món quà đáp lễ đã khiến anh khá đau đầu, ông Arthur Weasley đã đến thăm gia đình và trịnh trọng nói lời cảm ơn.
"Thật hiếm có! Weasley là một trong những gia đình phù thủy thuần chủng có uy tín nhất." Bà Harris đang tập trung vẫy chiếc đũa phép thuật để tất cả mọi thứ trong nhà được sắp xếp ngay ngắn gọn gàng.
"Em lúc trước rõ ràng đã từng chế giễu gia tộc này kinh doanh rất vụng về…ho… Tuy họ giống như có chút cô đơn, nhưng những phù thủy có dòng máu thuần túy thật sự không thể nào coi thường được!" Cha Owen ngồi trên ghế sofa bên cạnh và nhìn vào Nhật báo của nhà tiên tri, ông đã thay đổi lời nói không nói ra những lời vô tâm đối với vợ của mình. 
"Reng Reng Reng!" Tiếng gõ cửa vang lên nhịp nhàng, ông Harris đi ra mở cửa và Weasley xuất hiện ngoài cửa.
Họ mang theo một số đồ ăn nhẹ được làm bởi bà Molly Weasley và hai chai rượu rum quý.
Thành thật mà nói, Ellen nghĩ rằng tài nấu ăn của bà Molly Weasley tốt hơn mẹ anh, nhưng anh và các tiểu Harris khác cũng giống nhau, hoàn toàn không dám nói ra … nhưng may mắn, mẹ của anh đã nếm thử qua món ăn của bà Weasley, và ngay lập tức bà đã trao đổi chuyên sâu về món ăn ngọt này, cách làm, tên gọi, phép thuật tiến hành, hai bà mẹ trao đổi cực kỳ say sưa và không thể nào dừng lại được.
Owen và Arthur, xuất thân của họ cũng tương tự nhau, mặc dù họ là dòng máu thuần túy, nhưng họ không có thành kiến với xuất thân của phù thủy đến từ Muggle, Arthur trình độ kỳ thật còn cao hơn Owen một chút, nhưng ông rất thích Muggle – mặc dù đó là một quan điểm của phù thủy.
Trong cuộc trò chuyện, ông Arthur Weasley đã đề cập rằng ông đã giành được giải thưởng "Nhà tiên tri hàng năm" hàng năm – Phần thưởng là kin Kanon.
Arthur vui vẻ nói với Owen: "Chúng tôi sẽ sử dụng số tiền này để đến Ai Cập cho kỳ nghỉ hè. Con trai cả của chúng tôi, Bill, là một thành viên tại ngân hàng Cổ Linh các của phù thủy, tôi mạo muội đề nghị, có thể cho chúng tôi một cơ hội để nói lời cảm ơn không, để chúng tôi đưa Ellen đến Ai Cập cùng với nhau? "Sau đó, Arthur mong chờ nhìn về phía Owen.
"Ai Cập?" Có thể đi ra ngoài một chuyến, nhìn ra thế giới, Ellen đương nhiên đồng ý, nhưng anh cũng mong chờ nhìn về phía cha của mình.
"Nếu như không sợ làm phiền, tôi đồng ý để Ellen mở rộng tầm mắt, điều này thật sự quá tốt. Vô cùng cảm ơn!" Nhìn thấy được sự mong chờ từ đôi mắt của Ellen, ông Harris đồng ý với lời đề nghị của ông Weasley.
"Tuy gia cảnh của Weasley rất tệ, nhưng chỉ cần đạt được giải thưởng lớn điều đầu tiên chính là dùng nó để đi du lịch…" Nhận được sự đồng ý Ellen thật sự rất vui mừng, nhưng nhìn thấy cách ăn mặc của nhà Weasley khiến anh không khỏi suy nghĩ lung tung, "Những đứa trẻ của họ lớn lên trong gia cảnh này thật sự rất đáng thương, điều này đối với tâm lý của trẻ nhỏ thất ự tổn thương to lớn, may mắn thay những đứa trẻ gần như điều đã có tương lai tươi sáng."
Bởi vì họ đến Ai Cập trong một tháng, cho nên họ cần nhanh chóng khởi hành.
Mặc dù bà Morgan Lefey không muốn, nhưng bà biết con trai mình rất thích chuyến đi này, nên trước khi Ellen khởi hành, đã kín đáo đưa cho Ellen một túi tiền Kanon lớn.
"Cầm lấy, đây là những gì mà con đã có được ở New York. Đi ra bên ngoài, con hãy cẩn thận."
Morgan Lefey liên tục dặn dò.
Ellen ôm lấy mẹ, dưới sự hộ tống của cha Owen, đi đến căn phòng rách nát. Ellen đã cứu Ginny khỏi Voldemort, và đây trở thành cơ hội tốt cho sự kết giao của hai gia đình.
Tuy lúc trước sự kết giao cũng rất tốt, nhưng sau sự kiện lần này lại càng trở nên thân thiết, và càng thêm hòa hợp với nhau hơn.
Ngoại trừ Percy, tuy anh cũng cảm kích Ellen đã cứu Ginny, nhưng đối với Ellen, anh cũng không có chút nhiệt tình. Đôi khi còn muốn nói vài câu châm chọc.
Một khi anh ta đối xử với Ellen như thế, anh ta sẽ nhận được ánh mắt của hai người phụ nữ trong nhà, điều này khiến anh rất chán nản.
Mấy lần, muốn xem Ellen như là không khí, nhưng anh đối với Ellen lại không làm được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.