Hạo Ngọc Chân Tiên

Chương 1: Hạo Ngọc Hải






Edit: V-hy
Nguồn: bachngocsach
***
Nửa đêm, một lớp ánh trăng mờ nhạt chiếu trên mặt biển.
Mấy con chim biển lười biếng lắc lư theo sóng biển, thỉnh thoảng cúi đầu mổ một cái là có cá tôm bị nuốt vào trong bụng.
"Xoạt xoạt xoạt xoạt"
Đúng lúc này, trên mặt biển vốn yên tĩnh giống như vỏ trứng bị vỡ, vang lên từng nốt nhạc cực kỳ chói tai.
Ngay sau đó, không gian hơn mười trượng này lại rơi xuống từng khối từng khối lớn.
Sau đó, một vật thể hình tròn màu vàng nhạt giống như một viên đan dược xuất hiện trên bầu trời.
Xung quanh nó là một vòng hào quang lấp lánh màu tím kỳ lạ.
Đến gần nhìn, đúng là một tia chớp màu tím như một con long xà đang bay múa, rậm rạp chằng chịt, sống động hiện ra.

Vật này giống như có linh trí, sau khi dừng lại giữa không trung khoảng ba hơi thở, “~ Sưu" một tiếng, chợt bay về phía hòn đảo gần nhất.
Sau khi quả cầu màu vàng biến mất, không gian bị phá hủy thành giống như phế tích thượng cổ trong nháy mắt khôi phục nguyên trạng.
Xung quanh yên tĩnh và an bình tựa như những biến cố trước đó chỉ là ảo giác.
Cực đông Hạo Ngọc Hải phân bố mấy ngàn hòn đảo lớn nhỏ.
Quần thể đảo này dần dần phân tán từ bắc xuống nam, từ trên cao nhìn xuống giống như một đàn chim bay, và được thế giới gọi là "Quần đảo Nguyên Yến".
Trong phạm vi của quần đảo Nguyên Yến, ngoại trừ một ít đảo cực kỳ hẻo lánh hoặc có nguy hiểm lớn ra, còn lại cơ bản đã bị các thế lực lớn chiếm cứ.
Mấy vạn năm qua, nơi đây đã từng vô số lần bị bao phủ trong khói lửa rồi sau đó các thế lực lớn lại lần nữa phân tán ra khắp nơi.
Quần đảo Nguyên Yến có hàng ngàn hòn đảo lớn nhỏ.
Dựa theo đẳng cấp của linh mạch trên đảo, phẩm giai của từng đảo bắt đầu từ cấp một, cao nhất có thể đạt tới cấp bốn.
Đảo Hải Xương chính là một hòn đảo cấp hai nằm ở vùng biển phía tây quần đảo Nguyên Yến.
Trên đảo này có một linh mạch nhị giai cùng với hơn mười linh mạch nhất giai, đủ để chống đỡ mấy vị tu sĩ Trúc Cơ đồng thời tu hành.
Ước chừng sáu trăm năm trước, vì tranh giành đảo Hải Xương mà hai gia tộc Trúc Cơ đại tân binh là Trần gia cùng Hồ gia đã triển khai một hồi chiến tranh giữa tu sĩ kéo dài ba mươi năm.
Cuối cùng một lão tổ Trần gia xuất thân từ tán tu đã dẫn trước đột phá Trúc Cơ hậu kỳ, đại sát tứ phương, tiêu diệt Hồ gia, đến nay đã chiếm cứ đảo Hải Xương hơn 500 năm.
Qua mấy năm công phạt khuếch trương, Trần gia lại lần lượt chiếm lĩnh hơn mười hòn đảo cấp một.
Mấy năm gần đây lại có ba vị tộc nhân liên tiếp tiến giai Trúc Cơ kỳ.
Thực lực chỉnh thể của Trần gia rất mạnh, xứng đáng là bá chủ trong phạm vi ngàn dặm.
Đảo Hải Xương, thị trấn Lam Điền.

Thị trấn Lam Điền là một trong sáu thị trấn trên đảo, cùng với năm thị trấn khác bảo vệ thành chính thành Hải Xương.
Sáu tòa thành trấn này đều được xây dựng trên linh mạch cấp một, cuồn cuộn không ngừng sinh ra linh khí để cho tu sĩ tu hành.
Trần gia phát triển đến bây giờ đã có năm tu sĩ Trúc Cơ, tu sĩ Luyện Khí hơn sáu trăm người, phàm nhân không có linh căn không cách nào tu hành thì cao tới trăm vạn người.
Ngoại trừ gia tộc phàm nhân từng xuất tu trong vòng ba đời có thể đặc biệt cư trú tại thành Hải Xương, những người còn lại chỉ có thể ở trong trấn.
Phàm nhân có quan hệ với người tu luyện còn xa hơn thì bị chuyển đến đảo cấp một do Trần gia chiếm lĩnh, phụ trách khai hoang cùng khai chi tán diệp.
Đợi đến ngày nào đó phúc vận hàng lâm, sinh hạ một đứa bé có linh căn, liền có thể một bước lên mây trực tiếp tiến vào thành Hải Xương hưởng thụ cuộc sống an nhàn.
Phải biết rằng dưới lòng đất thành Hải Xương tiềm ẩn một linh mạch cấp hai.
Cho dù người bình thường không thể tự chủ hấp thu linh khí, chỉ dựa vào linh khí nồng đậm tích lũy từng ngày như thế tưới nhuần cũng có thể sống vô bệnh vô tai đến gần trăm tuổi.
Trần gia ở sáu trấn đều an bài tu sĩ trấn thủ, tu vi lại chỉ có từ Luyện Khí tầng ba đến không quá tầng sáu.
Nghĩ đến cũng đúng, mấy trấn cách thành Hải Xương xa nhất cũng không quá trăm dặm, lấy tốc độ phi hành của tu sĩ Trúc Cơ, dùng không đến hai khắc là có thể đến được.
Ai dám sinh sự ở đảo Hải Xương quanh năm có mấy vị cao nhân Trúc Cơ tọa trấn?
Mỗi tu sĩ trấn thủ trấn Lam Điền đều tu hành ở Vũ Hiên động có địa thế hiểm trở.

Bởi vì Vũ Hiên động là nơi hội tụ của hai linh mạch cấp một, mật độ và độ tinh khiết của linh khí cao hơn chỗ khác rất nhiều.
Đối với tu sĩ Luyện Khí kỳ mà nói, đó chính là nơi tu luyện tuyệt hảo.
Nửa đêm hôm đó.
Một luồng ánh sáng màu vàng từ phía chân trời đột nhiên lao ra từ trong màn đêm đen tối, dùng tốc độ bằng mắt thường không cách nào thấy được phá vỡ đại trận thủ hộ của Vũ Hiên động, tiếp theo xông vào trong động.
Chỉ thấy một vị tu sĩ trẻ tuổi mặc thanh y, tướng mạo bình thường, đang ngồi ngay ngắn trên ghế đá, hai mắt nhắm chặt, khí tức quanh thân lúc mạnh lúc yếu, hiển nhiên là say mê tu luyện công pháp.
Đại trận thủ hộ bên ngoài bị phá trong nháy mắt, quỷ dị chính là tu sĩ trẻ tuổi lại không phát hiện ra.
Cho đến khi quả cầu vàng xuyên qua cửa, sau khi vào không gian trong đầu của hắn – nơi khởi nguyên của thần hồn, hắn mới lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên và thống khổ, ngay sau đó thân thể vốn ngồi ngay ngắn "~ oanh" ngã xuống đất bùn.
Nửa khắc đồng hồ qua đi, tu sĩ mặc thanh y đột nhiên mở hai mắt ra, thân thể tự động xoay tròn.
Sau khi thích ứng một hồi, chỉ thấy hắn khẽ nhíu mày, tiếp theo lẩm bẩm: “Trung phẩm linh căn tam hệ Thổ Hỏa Mộc, vì sao nó lại chọn trúng ngươi?”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.