Hải Nhi Tử

Chương 5:




Tiểu nhân ngư cảm thấy như vừa trải qua một đêm dài đằng đẵng, mệt mỏi vô cùng.
Sáng sớm, khi cậu mở mắt ra, đuôi cá đã biến mất, thay vào đó là một đôi chân xinh đẹp, thon dài, trắng nõn.
Cậu hưng phấn không ngớt, hai tay tò mò sờ tới sờ lui trên cặp đùi mịn màng.
Trơn bóng, rất nhẵn, rất thẳng, ngay cả ngón chân cũng mượt mà, khả ái,cậu vô cùng hài lòng.
Ánh mắt cậu sáng lên như chứa đựng cả một bầu trời đầy sao đêm, tinh thần vui vẻ hướng về phía Hắc Vu Sư đầy cảm kích.
Hắc Vu Sư thì rất vừa lòng với kiệt tác của mình, hắn cười nói:
– "Điện hạ, nếu như ngài đã có hai chân như ý, vậy bây giờ không phải nên dâng ra đóa cúc non, coi như phí trao đổi chứ."
Nếu như trước đã đáp ứng thì không thể đổi ý. Huống chi bây giờ cậu rất tín nhiệm Hắc Vu Sư, cảm thấy hắn sẽ không hãm hại cậu nên cậu liền gật đầu đồng ý.
– "Như vậy..." Mấy cái xúc tu to dài từ phía sau lưng hắn nhô ra, quấn lấy tiểu nhân ngư, cả cánh tay lẫn cổ chân, khiến cậu lơ lửng trên không trung, tứ chi rộng mở.
Hắc Vu Sư xoa xoa tay, ánh mắt thèm muốn:
_ "Điện hạ xinh đẹp, ta chấp nhận phần thưởng này."
Vừa nói, mấy cái xúc tu bắt đầu ngọ ngậy, mút lấy cổ tiểu nhân ngư rồi đến ngọc hành phấn nộn và đóa cúc tươi non.
"A..." Tiểu nhân ngư phóng đãng kêu lên, cậu không hiểu đây là loại cảm giác gì, chính là rất thoải mái, rất mắc cỡ nhưng cậu lại muốn nhiều hơn.
Đầu tiên, xúc tu lởn vởn đảo quanh khe mông, tiếp đó đỉnh khai tầng tầng mị thịt, cắm vào thật sâu, bên trong không ngừng nhu động quấy nhiễu.
Tiểu nhân ngư càng kêu càng phóng đãng, thân thể tuyết trắng trên không trung không ngừng đong đưa. Xúc tu dính ướt làm toàn thân cậu cũng ướt lách tách, nhất là bên trong cúc huyệt lại càng trơn mềm, tí tách d*m thủy.
_ "Điện hạ, ngài đúng là thiên phú dị bẩm, thân thể này sẽ làm loài người si mê đến điên cuồng."
Hắc Vu Sư khống chế động tác xúc tu,kéo nhân ngư vương tử tới trước mặt mình, lấy ra đại nhục bổng, nhắm ngay đóa cúc non mềm.
Khuếch trương xong, xúc tu nghe lời rút ra ngoài, Hắc Vu Sư móc ra hoàng long, toàn bộ đâm vào.
Tiểu nhân ngư kêu to, nâng lên chiếc cổ xinh đẹp, đôi mắt màu lam bắt đầu ướt át.
Rất thư thái... Trước nay chưa từng được thư thái như vậy...
Hải cà của Hắc Vu Sư không ngừng oanh tạc bên trong, như có lớp lớp miệng hút bám chặt lên nhục bích,làm mị thịt càng mềm mại hơn.
"A... Phù thủy đại nhân... Hải cà lớn quá... A..." Tiểu nhân ngư không biết xấu hổ lãng kêu.
"Điện hạ, đó là đại nhục bổng, ta đã dạy ngài rồi mà."
"Ưm... Đại nhục bổng thật là lớn... Thật thoải mái... A... A..."
Đầu nhũ bị xúc tu mút, ngọc hành phấn nộn cũng bị xúc tu bao quanh,nhục huyệt bị đại côn th*t cắm vào,loại cảm giác kì diệu này như được ở thiên đường.
Trước mắt tiểu nhân ngư xuất hiện một đạo bạch quang, tiếp đó là lần cao trào đầu tiên trong đời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.