Hải Nhi Tử

Chương 3:




Tiểu nhân ngư nằm trên chiếc giường gỗ, hai tay đặt ngay ngắn ở hai bên người. Cậu vừa khẩn trương lại vừa mong đợi, liếc mắt len lén quan sát Hắc Vu Sư. 
Sau lưng Hắc Vu Sư tăng thêm bốn cái xúc tu nặn ra một nắm nhỏ bên trong chiếc lọ, "Xì xào...xì xào" khuấy động bên trong nước thuốc sền sệt.
Âm thanh này có chút kì quái, cậu nghe mà lòng ngứa ngáy.
Hắc Vu Sư nheo mắt nói:
_ "Điện hạ tôn kính, nghi thức sẽ bắt đầu."
Tiểu nhân ngư cắn môi, lòng "Ùm...ùm" nổi loạn.
Bốn xúc tu dính đầy nước thuốc hướng chỗ cậu tiến tới, từ từ bôi thuốc lên chiếc đuôi cá xinh đẹp. Mùi vị của nước thuốc rất thơm ngọt khiến cậu không khỏi nghĩ tới mật ong thơm ngon. Nhưng xúc cảm có chút mát lạnh khiến tiểu nhân ngư nhẹ nhàng rên rỉ một tiếng.
Hắc Vu Sư cười nói:
_ "Điện hạ, xin ngài hãy thả lỏng."
Tiểu nhân ngư cũng cảm thấy phản ứng của mình có chút quá khích,ngượng ngùng đỏ mặt, gật đầu một cái:
– "Ta sẽ, phù thủy đại nhân."
Xúc tu vẫn chuyên chú xức thuốc, tỉ mỉ, không bỏ xót bất kỳ một xó xỉnh nào.
Tiểu nhân ngư khẩn trương nhắm chặt hai mắt, lông mi cong cong như đôi cánh bướm nhẹ nhàng vỗ vỗ. Đột nhiên cậu cảm thấy ngực mình chợt lạnh, phảng phất có vật gì mềm mại đang vuốt ve hai trái táo đỏ của cậu.Tiểu nhân ngư nghi ngờ giương đôi mắt màu lam ngọc lên.
Đúng như dự đoán xúc tu có giác mút đang giam cầm mà nhào nặn vú cậu.Một loại cảm giác khác thường từ đầu nhũ truyền tới khiến cậu nhớ lại thời điểm cứu hoàng tử đẹp trai.
– "Phù thuỷ đại nhân, ngài đây là đang làm gì?"
– "Điện hạ đừng lo lắng, ta đây là đang giúp ngài bớt hồi hộp, thả lỏng cơ thể,ngài chỉ cần hưởng thụ là tốt rồi."
Hai khỏa hạt bị xúc tu xoa nắn ngày càng trướng lớn, sáng bóng mê người. Ngay sau đó, giác mút bám chặt lên hai khỏa hạt xinh đẹp đó mà hút thật mạnh.
"A..."
Hai dòng sữa đậm đặc thơm ngon từ lỗ nhũ phun ra, lại bị giác mút hút hết.
Loại khoái cảm kì diệu này giống hệt như lúc bị hoàng tử bú vậy khiến tiểu nhân ngư không kìm được ưỡn ngực rên rỉ liên tục.
Thì ra không chỉ có mỗi hoàng tử có thể cho mình loại cảm giác này... Tiểu nhân ngư mơ mơ màng màng suy nghĩ.
Thời khắc này cậu giống như một cực phẩm mê người khiến ai cũng hận không thể đem cậu nuốt bay.
Hắc Vu Sư ung dung thong thả cởi quần xuống, nhìn đôi mắt tràn đầy hơi nước của nhân ngư vương tử, tà ác cười một tiếng:
_ "Điện hạ,tiếp theo là nghi thức quan trọng ngài đã chuẩn bị xong chưa?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.