Hải Nhi Tử

Chương 16:




Nhưng khiến quốc vương ngạc nhiên là mị huyệt kia căn bản không cần phải làm khuyếch trương đã sớm ẩm ướt, mềm mại. Miệng huyệt hơi hơi cắn mút đầu ngón tay, tầng tầng thịt non gắt gao vây quanh, vừa ướt vừa trơn, xúc cảm thật tuyệt!
_ "Tiểu tao hóa!"
Quốc vương nhếch miệng cười, tách hai chân của tiểu nhân ngư ra, lấy nhục bổng đè lên thịt huyệt nhớp nước, uy mãnh nói:
_ "Ta muốn dùng trường thương chinh phục cái đồ yêu nghiệt này!"
"Xì xì..." Nương theo giọng nói là tiếng nước đầy xấu hổ, tính khí của quốc vương đi vào tận gốc chỉ để lại hai túi thịt lớn ngay sát cửa động.
_ "A a.....!! Bệ hạ!!! "
Tiểu nhân ngư như cá lên bờ, nỗ lực hé môi, nước mắt động tình làm người thương yêu chảy ra.
Quốc vương bẻ cong hai chân tiểu nhân ngư, bắt đầu thẳng tiến, vòng eo đong đưa với tần suất như máy đóng cọc, đem tính khí hung hăng đỉnh vào trong cơ thể của tiểu nhân ngư.
Tràng thịt nhạy cảm trước sau bao lấy đại nhục bổng. Mỗi lần cắm vào đều làm d*m thủy bắn tung tóe,chỉ chốc lát, nơi giao hợp đã nhớp nháp không chịu nổi.
_ "A... Bệ hạ... ân... Ngài thật dũng mãnh.. A..."
Tiểu nhân ngư không hề nói ngoa,quốc vương vào trung niên rất hung mãnh, hắn một mặt tiến công, phỏng như đánh nước công thành, không hề tiết chế đâm vào thịt mềm mẫn cảm nhất trong cơ thể mạnh mẽ, chính xác mà nhanh chóng.
_ "A! Bệ hạ... Ta, ân... Ta không được.... Nhanh quá... a.. "
Móng tay của cậu bấu chặt vào tấm lưng rộng của quốc vương, hai chân kẹp lấy vòng eo của hắn, cả người treo trên thân nam nhân, tao lãng thét chói tai.
Quốc vưng rất lắm trò, hắn trực tiếp đem người ôm lấy, để tiểu nhân ngư cưỡi trên người mình, sau đó nắm lấy vòng eo mềm mại trắng nõn, xoay người để tiểu nhân ngư cưỡi lên người mình. Tiếp đó mạnh mẽ nắm lấy vòng eo trắng nõn mềm mại, hướng về phía trước đỉnh một cái, đem nhục bổng cường tráng đâm vào triệt để.
Tiểu nhân ngư thất kinh, cất giọng kêu khóc:
_ "A! Không được! Bệ hạ a... Ta hỏng mất... Hỏng mất! A... Quá sâu... Thực thoải mái..."
Lúc này đây, tiểu nhân ngư mê ngẫu, tùy tâm sở dục, tùy ý đùa bỡn. Cặp mông căng mẩy bị đâm đến đỏ bừng một mảnh, thịt mông bóng loáng chói mắt lay động.
Quốc vương sát hồng liễu nhãn, bỗng nhiên ngồi dậy, vững vàng ôm lấy tiểu nhân ngư, đem người nhào nặn trong ngực, sau đó nhanh chóng lên đỉnh, vang lên chuỗi tiếng "phách phách".
Hai người giao phối khí thế sôi sục,biến sàng đan thành một mảnh hỗn độn. Sau một cái đâm sâu, tiểu nhân ngư thét lên rồi bắn tinh, cao trào khiến vách thịt không ngừng co rút nhanh, một dòng nước nhỏ ấm áp từ tràng vách tưới xuống, toàn bộ xối lên quy dầu của quốc vương. Quốc vương cũng không nhịn được nữa, lập tức tước vũ khí.
Bắn xong, quốc vương hứng thú không giảm, ôm lấy tiểu nhân ngư đã nhũn thành xuân thủy, đi tắm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.