Hải Nhi Tử

Chương 13:




Mấy ngày sau, tiểu nhân ngư không gặp lại hoàng tử.
Để tạo nên một biểu ca diễn hoàn mỹ, cậu và những người bạn phải ngày ngày nỗ lực luyện tập căn bản không có thời gian dành cho việc khác.
Ngày đêm mong ngóng, chờ đợi.
Cuối cùng sinh nhật quốc vương cũng tới!
Đêm ấy, pháo hoa rực rỡ đầy trời, tô điểm trời đêm lung linh ngũ sắc.
Tiểu nhân ngư vận bộ đồ sắc trắng chất lụa mỏng tinh mỹ, dáng vẻ uyển chuyển tinh tế, từng cử động giơ tay nhấc chân đều mang theo mị hoặc kết hợp với tướng mạo thuần chân thanh tú, tựa nhân tiên nhân trong chốn phàm trần.
Đoàn người hiến ca tiến vào trung tâm cung điện,ntiểu nhân ngư thấp thỏm liếc mắt quan sát, thấy quốc vương ngồi ở chính điện, bên cạnh là hoàng tử, còn có...
Còn có một mỹ nữ ngồi cạnh.
Cậu nghe nói, nữ tử kia sắp tới sẽ trở thành vị hôn thê của hoàng tử, bởi vì khi hoàng tử gặp nạn, nàng chính là người đã cứu sống chàng.
Tiểu nhân ngư có chút thương tâm,cậu rất muốn nói cho hoàng tử biết cậu mới chính là người cứu chàng,nhưng chỉ sợ chàng lại không tin.
Chỉ có thể im lặng nhẫn nại, trong đôi mắt màu lam ngọc từ từ dâng lên một tầng hơi nước nhàn nhạt.
Cũng chính đôi mắt này đã hấp dẫn sự chú ý của quốc vương. Quốc vương uy mãnh dùng ánh mắt sắc bén vây lấy tiểu nhân ngư.
Tiểu nhân ngư phút chốc nghênh đón ánh mắt của quốc vương, trong lòng cả kinh, đỏ mặt bắt đầu nghiêm túc cất tiếng ca. Tiếng hát êm tai dễ nghe, kinh diễm tứ tọa.
Quốc vương phóng khoáng vỗ tay khen hay, thậm chí còn chủ động tiến lên đỡ tiểu nhân ngư đang quỳ dưới đất dậy, suy nghĩ hỏi:
_ "Ngươi tên gì?"
Tiểu nhân ngư chậm rãi ngẩng mặt lên: gương mặt thật giống hoàng tử,ngượng ngùng nói:
_ "Bệ hạ, ta tên Hải Nặc."
_ "Tốt lắm!" Quốc vương trực tiếp ôm lấy eo tiểu nhân ngư, tục tằng nói:
_ "Ngươi không cần ra cung nữa, lưu lại ca hát cho ta nghe."
Quốc vương tuy đã ở tuổi trung niên nhưng thân thể cường tráng, thô lỗ nhưng không hề mất đi vẻ anh tuấn,bàn tay nóng bỏng tiếp xúc với làn da nhạy cảm nơi eo ếch của tiểu nhân ngư khiến nửa người cậu tê dại, ngoài gật đầu đồng ý ra thì hoàn toàn không biết phải làm động tác nào khác nữa

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.