Hắc Hồ Bạch Lang

Chương 14:




Cửu Cữu cũng không có ý định bỏ qua cho hắn dễ dàng như thế.


Ngón tay dính dịch thể thuận thế trượt xuống hậu đình vừa mới chịu qua kích thích. Túy Lạc dồn sức nhấc đầu khỏi hõm vai Cửu Cữu mà ngẩng lên, hai tròng mắt nhiễm đầy *** hung hăng trừng trừng nhìn y.
Cho dù ở thế hạ phong vẫn không chịu từ bỏ hy vọng mà để mặc người bài bố, hành vi của hồ ly đã không thể dùng mỗi từ cao ngạo để hình dung. Nhưng hắn không biết, cũng không muốn biết. “Ghê tởm…. không cho ngươi chạm vào chỗ đó….” Cắn chặt răng nuốt tiếng rên rỉ xuống họng, hành vi chống cự yếu ớt của hắn cũng chỉ như câu dẫn mời gọi bạch lang mà thôi.
Con lang luôn luôn xuống tay rất kịp thời này tự nhiên sẽ không dễ dàng buông tha cho con mồi của mình. Nhất là sau khi mảnh vải duy nhất có thể cản trở y đã bị xé bỏ oanh oanh liệt liệt, thế tấn công càng thêm mãnh liệt.
Đầu lưỡi dây dưa ngoại trừ dục vọng chất chứa còn mang theo rất nhiều tâm sự ẩn giấu suốt ba năm qua. Nếu như ngôn ngữ không dễ dàng dùng để bày tỏ với ngươi thì biểu đạt bằng độ ấm thân thể có được không?
Hai thân thể nóng hầm hập dây dưa cùng một chỗ, Túy Lạc đắm chìm trong dục vọng, cố miễn cưỡng mở mắt ra nhìn, nào ngờ lọt vào mắt hắn là ánh mắt thất thần của Cửu Cữu.
Rõ ràng đang giở trò xằng bậy trên người mình mà y vẫn còn thời gian nghĩ đến truyện khác ư?
Túy Lạc thô lỗ đẩy y ra, ngay khi đối phương còn chưa kịp phản ứng, hắn đã mạnh mẽ kéo đầu đối phương lại gần, chủ động hôn lên môi y.
Nụ hôn kịch liệt tràn ngập dục vọng như muốn hút cạn cả linh hồn đối phương.
Hồ ly xoay người lại, áp Cửu Cữu đang ngồi trên người mình lên nhuyễn tháp, nghênh đón những nụ hôn sâu dồn dập không ngừng nghỉ, mãi cho đến khi cả hai không còn dưỡng khi mới chịu buông ra thở phì phò, trừng mắt nhìn y, hắn nói: “Nếu thật sự muốn làm thì đừng có thất thần.”
“Người đầu tiên dạy ngươi hôn chính là ta, hôm nay ta cũng có nghĩa vụ dạy ngươi: ở trên giường không được thất thần.” Hắn nở nụ cười cao ngạo, mặc dù bộ dáng chật vật hỗn độn đã khiến uy phong của hắn giảm đi không ít.
Cửu Cữu nhìn khuôn mặt tươi cười của hắn chăm chú, nhíu mi: “Nghe theo ư? Sư phụ của ta?” Nếu là sư phụ của mình thì nên có nghĩa vụ tiếp tục dạy mình đúng không?
Túy Lạc cười, ngả ngớn lột bỏ áo ngoài của y, ngón tay lướt nhẹ xuống bụng, thẳng một đường trượt xuống hạ thân, sau đó cúi xuống như có như không đụng chạm thân thể y, đôi mắt hồ ly tràn ngập dụ hoặc nhìn theo y, đầu lưỡi hồng xinh xắn khẽ vươn ra liếm lên hầu kết của y, mãi cho đến khi cảm thấy hạ thân đối phương căng lên mới cười lớn ngồi thẳng dậy:”Đây mới thực sự gọi là kỹ năng giường chiếu, động tác vừa rồi của ngươi mới chỉ là hôn môi vuốt ve đơn thuần thôi.”
Nói xong định rời đi nhưng lại quên bởi vì mình cựa quậy mà hạ thân hai người đụng chạm lẫn nhau. Cửu Cữu chỉ hơi dùng lực đã kéo được con hồ ly làm bậy xong tính đánh bài chuồn trở về.
Hồ ly không giãy ra được, bực mình rống to:” Đáng ghét! Ta không muốn bị con bạch lang nhà ngươi thượng! Ta là hồ ly công! Ta không muốn bị con lang công ngươi thượng!” Trong hơi thở hổn hển đứt quãng, Túy Lạc thổ lộ nguyên nhân không muốn mình bị áp đảo.
“Nếu là thuật sĩ kia thì sao?” Duy trì thân thể giam hồ ly trong ***g ngực, ánh mắt Cửu Cữu trở nên lạnh như băng.
“Chu Thanh Tà làm gì có cửa thượng bổn đại gia ta!” Hừ, dùng đuôi suy nghĩ cũng biết là không thể!
“….Cho nên ta là người đầu tiên của ngươi?” Băng sương trong mắt khi nãy nhanh chóng hóa thành nước, Cửu Cữu cười khẽ nói.
Nụ cười như vậy thực sự khiến người ta tức giận. “…..Ta chết cũng không để ngươi thực hiên được.” Túy Lạc nói xong cười lạnh, thoắt cái đã biến về hình dáng hồ ly!
Có bản lĩnh thì đến mà xâm phạm hồ ly ta đây này. Con ngươi đen láy lòe lòe phát ra quang mang đắc ý.
Nhìn con hồ ly đen trong lòng, Cửu Cữu cũng không chán nản, ngược lại còn vuốt ve bộ lông đen mượt của hắn, trước khi Túy Lạc kịp phản ứng đã biến thành hình dạng bạch lang. Trên nhuyễn tháp giờ chỉ còn một hồ một lang, hồ ly bởi vì hành động bất ngờ này của đối phương mà ngẩn người không biết phản ứng như thế nào.
Không, chắc y sẽ không dùng hình dáng này giao hoan đấy chứ?
Bạch lang khẽ liếm lông hắn, lông trắng kề bên lông đen đối lập rõ ràng đến chói mắt.
Nếu không phải y biến về nguyên hình thì Túy Lạc cũng không ngờ bạch lang năm đó so với mình nhỏ hơn rất nhiều hôm nay lại có thể trở nên cao lớn uy phong nhiều như thế. Ba năm nay chỉ có mình hắn dừng lại thôi sao?
Mắt đột nhiên thấy khó chịu, hồ ly cúi đầu không chịu tiếp nhận sự liếm láp thân mật của y, đột nhiên nhảy từ trên nhuyễn tháp xuống.
Bọn họ vốn không có khả năng ở cùng nhau. Giường là để hoan ái, nếu như không phải để thỏa mãn thân thể thì chính là để thực hiện giao ước gì đó, nhưng bọn họ ngoài hiệp ước đồng minh đã sớm vứt bỏ ra thì còn có gì đây?
Thân thể vốn phải dễ dàng rơi xuống đất lại treo ở giữa không trung, hồ ly sửng sốt, lập tức căm giận quay đầu lại. Con bạch lang đáng chết này dám giẫm lên đuôi hắn!
Định giãy dụa nhảy xuống lại bị đối phương há mồm tha lên dễ dàng, ưu thế tầm vóc hiện ra ngay tức khắc.
Hồ ly vừa thẹn vừa giận, xòe vuốt định cào y nhưng bạch lang lại chỉ thản nhiên nhìn hắn, không có ý định chống cự.
Chết tiệt, nếu cào lên y vài cái, bộ lông tuyết trắng này chỉ sợ sẽ nhiễm thêm màu đỏ càng thêm chói mắt th665? ….Trắng sóng đôi cùng đen chính là đẹp nhất rồi….
Hậm hực thu lại móng vuốt của mình, hồ ly quyết định dùng biện pháp khác trừng phạt con lang cuồng vọng này.
Vì vậy hắn há mồm, ngoạm cái đuôi xù trắng muốt như nhung kia một cái! Hừ, tuy không đến nỗi chảy máu nhưng cũng khiến ngươi đau lâu đấy…. “Chi!” Không phải tiếng chuột kêu…..
Mà là thanh âm hồ ly kinh ngạc đến nỗi suýt nữa rơi cằm. Bạch lang mặc kệ phản ứng của hắn, chỉ nhẹ nhàng liếm dọc theo cái đuôi lên đến đầu hắn.
Loại hành vi thân mật này vốn chỉ dùng để cư xử với mẫu lang lại dùng với một con hắc hồ, một con hắc hồ công a.
Cảm giác bị liếm láp khắp người quả thực khiến cho hồ ly có chút xao nhãng, hắn vô thức cúi đầu mặc cho con lang kia chải chuốt khắp ngõ nghách cơ thể một lần.
Chỉ có lỗ tai thỉnh thoảng run rẩy khe khẽ, mơ hồ có thể thấy nhiệt khí bốc lên.
Bạch lang hiển nhiên không cảm thấy hành vi thân mật như vậy là đã đủ, đột nhiên ngoạm lấy sống lưng hắn, nhấc bổng lên rồi nhảy từ trên nhuyễn tháp xuống, sau đó nhảy lên giường, hồ ly bị y xếp đặt trên giường chỉ có thể ngơ ngác nhìn y làm càn trên cơ thể mình, sau đó…..
“Ta nhận thua! Ta nhận thua! Không được dùng nguyên hình lang xâm phạm ta! Thật là đáng sợ!” Túy Lạc kêu thảm rồi biến về hình người, sắc mặt trắng bệch, bạch lang bị đẩy sang một bên nhìn hắn như đang chờ đợi hắn hạ quyết tâm lần cuối.
“Ngươi muốn chém muốn giết gì thì tùy, nhưng không được dùng hình dạng bạch lang xâm phạm ta!” Đáng giận, coi như bị nam nhân thượng đi, tóm lại cũng tốt hơn là lấy hình dáng hồ ly bị một con bạch lang thượng!
Cửu Cữu quần áo hỗn độn đã trở lại hình người dựa bên giường, khóe miệng nở nụ cười như có như không, dường như đã đoán được lựa chọn của hắn.
Hỗn đản…. nhất định đã sớm mưu tính rồi. Túy Lạc cảm nhận sâu sắc cảm giác bị lừa chỉ có thể trơ mắt nhìn chính mình bị giam vào trong ngực.
Cửu Cữu cũng không lãng phí thời gian mà trực tiếp ấn ngã hồ ly lên giường, sau đó áp đảo.
Rồi sau đó…
Nuốt chửng!
Đi săn như thế chẳng phải rất sảng khoái sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.