Hắc Ám Huyết Thời Đại

Chương 173: Phong Ấn Tử Viêm Ma Trùng




Tử Viêm ma trùng quả thật lợi hại. Vốn dĩ Vân Thăng nghĩ ít nhiều cũng có vài con Xích Giáp trùng đuổi theo. Ai ngờ sau khi có vài con bị tua hỏa nhiệm thiêu cháy, giờ chúng chỉ dám đứng đứng xa xa lẳng lặng “theo dõi” “giải quyết nội bộ” của ma trùng.

Kim Giáp trùng của Vân Thăng của bị sợi tua ấy quật trúng vài lòng. Tốc độ của ma trùng quả thật lợi hại, và thân pháp linh hoạt vô cùng, không mất bao lâu đã nắm được vị trí dưới lòng đất của Kim Giáp trùng.Nếu không nhờ hắn giải phóng năng lượng bổn thể tiến hành phòng hộ, và nhờ Tiểu Lão Hổ cảm ứng được vị trí của nó, có lẽ con Kim Giáp sơ sinh này đã bị thiêu rụi, hồn bay phách lạc từ thuở nào.

Cứ thế hắn lừa ma trùng vòng qua vòng lại, càng ngày càng xa bầy đàn trùng tử, và dần dần ra khỏi tầm mắt của chúng. Từng bước từng bước lừa nó đến trận địa hắn đã bầy bố sẵn.Hắn nhất định phải quyết đấu và tóm gọn nó tại đấy. Nếu đợi nó ra lệnh, bọn trùng tử sẽ lũ lượt kéo đến bao vây, lúc ấy e rằng sẽ nguy hiểm đến tính mạng!

Tử Viêm ma trùng vừa đi vào hố, Vân Thăng liền vụt phóng ra như một mũi tên. Lập tức, Băng Băng phù đã chuẩn bị trước được kích hoạt, nhanh chóng phóng về hướng ma trùng.Cùng lúc, hắn để Kim Giáp trùng đưa Tiểu Lão Hổ chui xuống lòng đất đi đến một hố đạn khác, chỉ mình hắn ở lại sống mái cùng ma trùng. Trong cuộc chiến này cả Kim Giáp trùng hay Tiểu Lão Hổ cũng đều không phải là đối thủ, có ở lại cũng chỉ có mỗi kết quả - hi sinh!

Ma trùng có thể không ngờ đến từ đâu lại chui ra một tên nhân loại. Nó vừa ngẩng cao đầu định rú gọi, thì bị nguyên tảng băng băng hà đông lại. Xuyên qua tảng băng trong suốt vẫn còn có thể nhìn thấy động tác sau cùng của nó.

Kéttt!

Đợi lúc tảng băng vừa bị phá vỡ, Văn Thăng đã vung sẵn thanh kiếm Thiên bích đợi chờ. Chỉ một nhát, mười hai đường ảnh kiếm hợp thành một, thế như sấm chớp đâm thẳng vào ngực nó.Tiếp đấy, Vân Thăng kích hoạt Băng Băng phù thứ hai!

Hắn phải cho ma trùng trở tay không kịp, không có cơ hội kịp đánh trả. Kiểu tác chiến này đúng là quá sa sỉ, nhưng hắn phải tiêu diệt được ma trùng trước khi bọn trùng tử kia đến tiếp ứng. chiến thuật đánh nhanh diệt gọn, giải quyết trong thời gian tích tắc là tốt nhất!

Trong bao lần quyết tử chiến đấu, hắn chỉ sử dụng duy nhất một lần chiến thuật này trong trận chiến hỏa nhiệm huyền điểu ở thánh phố Sương Mù. Lúc chiến với huyền điểu, hắn cứ như quân cảm tử liên tục xuất Băng Băng phù và kiếm pháp, mãi đến khi hoàn toàn diệt gọn.

Ma trùng không yếu hơn huyền điểu bao nhiêu. Tuy hắn cũng đã chuẩn bị trước, và liên tục tấn công, nhưng vẫn không tránh khỏi bị tua Tử Viêm của nó quật phải. Đến giờ hắn vẫn cảm nhận thấy từng vết nóng rát đang in xuống từ áo giáp.Vì muốn giữ lại sợ tua của ma trùng, hắn đã cố không trực tiếp dùng Thiên bích kiếm sắc bén chém đứt chúng.

Mỗi lần bị chúng tóm được quấn chặt, hắn liền lập tức dùng Băng Băng phù đóng băng, rồi nhanh chóng thoát khỏi sự trói buộc của nó.

Sau bốn lần dùng Băng Băng phù và xuất kiếm, hỏa diệm của Tử Viêm trùng đã bị yếu đi nhiều. Nhưng nó vẫn còn sức công phá, trên sợi tua dài thững hỏa Tử Viêm vẫn cháy phừng phực.

Lúc này, bọn trùng tử nhường như đã nhận được sự kêu gọi của nó, cả bầy đang ùn ùn kéo đến hướng này.Trong đầu hắn chỉ có một ý nghĩ: phải giải quyết nó ngay!Giờ đã không được sử dụng chính sách an toàn, chỉ có thể mạo hiểm.

Hắn nghiến chặt răng, phải đâm được kiếm ảnh của Thiên bích kiếm vào cơ thể nó thì mới mong đánh được nó đến bờ sắp chết. Canh lúc giải phóng lá Băng Băng phù thứ năm, nhanh như chớp, hắn đã dùng Thiên bích kiếm đâm mạnh vào phía lòng ngực của ma trùng và xuất kiếm, lần này không chỉ một mà là xuất kiếm đến những hai lần.

Nếu như không phải đã được tu luyện thành Thiên bích kiếm nhị đẳng, và đã tiến hành tấn công vài lần, muốn dùng Thiên bích kiếm đâm ngay vào vị trí lồng ngực của nó là điều không thể. Trừ khi có cơ hội đặc biệt khác lại chui vào được cơ thể của nó, nếu không thì đừng mong tiêu diệt được nó.

Đây là một động tác rất nguy hiểm. Giữa hai lần xuất kiếm, không những là Vân Thăng nằm ngay trong phạm vị công kích của tua Tử Viêm, hơn nữa đòn công kích lợi hại khác của ma trùng la tử hỏa xông kích. Chiêu đòn này được xuất từ đầu của nó, mà hắn lại đứng đối diện ngay với nơi xuất tử hỏa công kích này.

Thời điểm quyết định đã đến. Hắn đâm thẳng vào lòng ngực ma trùng, xuất kiếm pháp. Không đợi nó xuất chiêu tử hỏa xông kích, hắn đã lại kích hoạt một lá bùa băng bặng. Trên đời này có được sẽ có mất!

May mắn thay, dưới sự công kích liên tục của hắn, ma lực của ma trùng đã giảm đi nửa. Sức công phá của tử hỏa xông kích cũng thuyên giảm. Dưới yểm trợ của áo giáp và Lục Giáp phù, đòn này hắn vẫn chịu đựng.

Bụttttt!

Tử hỏa xông kích của ma trùng rất nhanh, mạnh! Hầu như là đồng thời với lúc Vân Thăng xuất kiếm pháp, xung quanh người hắn đã bị bao phủ bởi một luồn năng lượng hình bán nguyệt, thiêu đốt và đánh lên người hắn. Hắn âm ỉ chịu đụng năng lượng lửa nóng bỏng này xuyên qua áo giáp, xuyên qua Lục Giáp phù xâm nhập vào người.Hắn thậm chí như nghe được mùi thịt cháy khét từ đâu đấy.

Cả người hắn như tan ra!

Lúc này, tiếng kêu ong ong của bọn trùng tử vùng đất dịch thể đã kè kè bên tai. Kim Giáp trùng và Tiểu Lão Hổ đang chặn bọn chúng từ trên miệng hố, để kéo dài thời gian cho hắn hành động.Nhưng đối phó với lượng trùng đông như thế, e là không cầm cự được bao lâu.

Khốn nạn!

Đau đớn khiến hắn buộc miệng chửi rủa, kiếm pháp một lần nữa được hình thành, lần thứ hai đâm thẳng vào cơ thể Tử Viêm ma trùng.

Liên tiếp hai lần bị Vân Thăng tấn công vào vùng bụng.Nó muốn trốn!

Nếu đến người trong thành biết được, chắc không một ai tin nổi ma trùng có sức mạnh tựa ma vương này lại có ý định bỏ trốn.Giờ đây, bụng nó thương nặng, chỉ có thể cố bò trườn trên hố to này như làm cú giẫy giụa cuối cùng trước lúc chết.

Giờ đây mới càng thể hiện rõ ưu điểm vị thế của hố to này. Tử Viêm ma trùng như đã đến bên lề gục ngã. Không ngờ một cái hố trùng tử không tí uy lực trong mắt nó trước đây, giờ lại như cái lồng lớn giam cầm sự sống của nó.Hắn mặc thay cho thân thể vẫn đang có khói trắng bốc lên của mình, nén nhịn đau đớn từ thể xác, vội vàng rút Phong Thú phù ra phong tỏa Tử Viêm ma trùng.

Ánh hào quang của bùa hoàn toàn bao trùm lấy thân thể của con ma trùng sắp chết, dần dần từng tí hút đi sinh khí của nó.Tâm trạng hắn kích động nhìn Tử Viêm ma trùng ngày càng yếu đi. Phảng phất như thấy vết bỏng của mình không đáng. Một con ma trùng Tử Viêm đối với hắn bây giờ mà nói, là một vũ khí bí mật có thể giúp hắn đảo ngược tình thế!

Bọn trùng tử đến “ hộ giá” đã từng đàn từng lũ cùng xông lên. Vân Thăng một bên đối kháng với Phong Thú phù vẫn còn đang chống cự, một bên dùng súng xung phong bắn sang bọn Xích Giáp trào xuống từ chỗ của Tiểu Lão Hổ và Kim Giáp trùng.

Choang!

Cuối cùng trước bọn trùng lũ đàn kéo đến, hắn đã kịp hút Tử Viêm ma trùng vào phù thể. Phong Thú phù lại trở về cơ thể của Vân Thăng. Hắn nhanh chống cắt đứt liên hệ vơi Phong Thú phù. Dù phản xạ của hắn đã rất nhanh, nhưng vẫn không khỏi bị Phong Thú phù hút đi một lượng nguyên khí, khiến hắn xém tí lại mất sạch năng lượng.

Hắn vừa mừng thầm vì đã tóm được Tử Viêm ma trùng vừa đạp chân lên đầu của con Xích Giáp đang rơi xuống, nhảy vọt ra khỏi hố. nhất Tiểu Lão Hổ lên rồi nhanh chóng chui lại vào thân thể con Kim Giáp gần mất hết sinh khí, rồi chui tọt vào lòng đất.Trên bầu trời lượng lớn trùng thanh giáp bay lượn qua lại xuất hiện, nếu giờ không chuồn sẽ không còn cơ hội.

Hắn cố nín thở và điều khiên Kim Giáp đi đến một chỗ thật xa mới dám dừng lại. Mặt đất giờ đây cũng không còn an toàn nữa. Con trùng Tử Viêm này có một vị trí đặc biệt. giờ đầy bọn trùng còn xuất động rất nhiều Kim Giáp trùng đua nhau dò tìm dưới lòng đất.

Nhưng muốn tìm được hắn đều không phải dễ. Sau khi chui xuống lòng đất hắn đã cố tình cho con Kim Giáp trùng tham gia vào đội ngũ truy tìm của trúng để đánh lạc hướng.

Sau một hồi truy lùng mà không kết quả gì, bọn chúng cũng lũ lượt trở về vùng đất dịch thể, có mỗi Vân Thăng vẫn ở vùng hố đạn bên ngoài.

Con Kim Giáp bị phong ấn đã ngoan cường chống cự đến giây phút này. Tuy đã thân tàn ma dại, nhưng vẫn không đến nỗi không cứu chữa được nữa. Điều này rất khiến hắn ngạc nhiên, liền quyết định sẽ lưu lại vùng ngoài của vùng đất dịch thể để săn bọn Xích Giáp. Bổ sung lại lượng nhiếp nguyên phù mà gần đây đã hao tổn.Giờ đây đã nắm Tử Viêm ma trùng trong tay, cộng thêm nguyên phù công kích tam giai. Cuối cùng hắn cũng đã có thêm một ít tự tin để đối phó với hai tên “ dị tộc” trong thành.

Nhưng Tử Viêm ma trùng cần dùng lượng lớn nguyên khí để nuôi dưỡng. Nguyên phù tam giai cũng cần tốn nhiều nguyên khí. Lượng nhiếp nguyên phù còn lại của mình không đủ để ngốn vào những vụ này.Vân Thăng vẫn ưu tiên khôi phục thể lực cho Kim Giáp trùng. Sau đó liên tục ba ngày đều dùng năng lực đào đất của nó lừa bọn Xích Giáp ở khu vực ngoài vùng dịch thể vào, rồi dùng hàn băng tiễn đóng băng bọn chúng để hút nguyên khí.

Sau ba ngày, bọn chúng có vẻ cảnh giác hơn nhiều, khiến hắn cũng không hạ thủ được. Có lẽ “ manh” đã cảm thấy được sự bất thường ở đây. Bọn trùng tử như có khả năng nhận dạng với con Kim Giáp mà hắn đang sở hữu, khiến cơ hội lấy nguyên khí của hắn ngày càng ít đi.

Thành Kim Lăng bên kia sông vẫn chưa thấy tín hiệu gì. Ba ngày không dài cũng không ngắn, để tránh cô và Đinh Nhan lo lắng. Hắn quyết định từ bỏ việc săn trộm trùng Xích Giáp này. Nhân lúc màn đêm buôn xuống vượt sông trở về thành.

Tòa nhà lớn, khu phía tây, thành Kim Lăng

“Sở ca, cuối cùng anh cũng đã về! Còn chưa thấy anh về nữa là em định đi phóng tín hiệu ở Giang bắc rồi. Chắc hôm nay cô Sở lo lắng chết mất”. Diêu Tường vừa nhìn thấy hắn vừa thở phào. Tuy Diêu Tường tin rằng Vân Thăng có thể yên tâm về anh, nhưng không có nghĩa người khác cũng như vậy được.

“Không sao, lát anh sẽ được gặp cô. Hai ngày nay trong thành vẫn im ắng chứ? “ Do vội vã, nhìn hắn cứ luộm thạ luộm thuộm của kẻ từ xa trở về.

“ Chúc Lăng Điệp có đến tìm anh một lần. Nói là người mặc áo choàng có thể sẽ hành động sớm hơn dự tính. Dự kiến là hai ngày nay. Và nghe nói cô gái mặc áo trắng phản đối hành động của hắn, có thể giờ hai bên đang gây nhau vì ý kiến bất đồng đây. Cụ thể em cũng không rõ tình hình, đợi Đinh ca quay lại , anh đi hỏi anh ấy xem.”

“Lão Đinh đi đâu rồi?” Vân Thăng ngạc nhiên hỏi, thường Đinh Nhan ngoài tuyến phòng trận địa ít khi rời khỏi tòa nhà lớn. “ họp, mấy hôm nay bộ tổng chi huy ngày nào cũng triệu tập hội nghị. Cả người bên họ Chúc và họ Phương đều có cử người đến dự, nội dung vào cửa vào “thế giới phản”, cần phải điều động lượng lớn võ sĩ hắc ám. Giờ họp để bàn bạc điều tiết vấn đề này.” Việc này Diêu Tường cũng không rõ lắm.

Vân Thăng khẽ gật đầu lắng nghe.Thông tin Diêu Tường đưa ra không rõ ràng, đợi Đinh Nhan về mới làm rõ được. nhưng đối phó với việc người mặc áo choàng đòi mở cửa vào thế giới phản sớm hơn dự tính, hắn phải về luyện thành nguyên phù công kích tam đẳng.

Đồng thời phải nuôi dưỡng lại Tử Viêm ma trùng cho nó hồi phục thể lực. Có trời biết trong thế giới phản có những


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.