Giới Thần

Chương 985: Phá Chú - Luyện Kính




"U.....ỳ...nh...."
Khủng cụ một loại uy năng này dâng lên, chiếu ra vô số đạo cấm kỵ pháp tắc đem một mảng dây xích dưới chân liền chấn cho tan rã.
Nhìn cảnh này, Mị Nhi không sợ còn mừng, phá rồi có nghĩa là nàng có hi vọng 
"Oanh....oanh..." phù này vừa thành, cả mặt Thấu Thiên Kính liền rung rung lên dữ dội.
Điểm đầu của sợi xích trực tiếp theo một đường xoắn ốc đi vào trong kính.
Phù văn này hình tròn nhưng lại thấp thoáng những như ảnh tựa như rồng ngoe ngoảy khắp cả mặt kính, kể cả mấy trăm gốc Cự Kình Thụ cùng tên Hung Thánh cũng bị chúng xỏ xuyên qua rồi sau đó lại tiếp tục ngoe ngoảy xuyên toa đan vào nhau.
Đồ văn này hoàn thành liền chiếu ra ảnh quang dịu nhẹ khiến cả mặt kính trở nên tinh mỹ tuyệt đẹp.
Lần này Thiên chậm rãi thu tay lại. Từ vị trí giữa ngực, những sợi linh hồn lực hắn nhẹ tản ra cho bàn tay của nàng lộ ra ngoài.
Vẫn là dưới sự điều khống của hắn, bàn tay nàng điểm một ngón tay vào mặt kính, theo đó là linh hồn của nàng cũng theo đó mà tiến vào trong.
Kính này lập tức liền như cỗ máy được tiếp vào nhiên liệu mà ầm ầm vận chuyển.
Hồn linh của nàng tiến vào liền lần lượt thắp sáng lên từng đạo mắt xích, mỗi lúc càng tiến vào trong thì lại càng trở nên to lớn cự vĩ được khuếch đại đến gấp hàng ngàn lần.
Lần này không cần Thiên điều khống, chính nàng cũng phát sinh dục vọng muốn đem toàn bộ chân linh cùng tiến hết vào trong đó.
"Không được đưa hết" giọng Thiên tràn ngập uy nghiêm vang lên làm nàng rụt tay lại.
Kính này là tranh, có thể cường đại cũng có thể nuốt hết nhân hồn khí vận, nếu nàng đem chân linh tiến hết vào sẽ lập tức bị luyện thành một tiểu khí linh, không thể quay về.
Hấp thu được một lượng chỉ đáng bằng 1/10 hồn lực của nàng liền dừng, mặt kính này dần tự mình chuyển động.
Khế ước Chi Tuyến này có hai đầu, một đầu đi vào gọi là Hấp Tuyến, một đầu đi ra gọi là Thổ Tuyến
Một đầu bên ngoài của Khế Ước chính là Thổ Tuyến liền thò ra bên ngoài, cắm vào thức hải của nàng.
Đầu kia chính là Hấp Tuyến lại vươn ra đua thẳng lên cao dọc theo đạo phù văn Trớ Chú mầu đỏ tươi bên trên mà tới.
Trớ Chú phù văn này lập lòe một loại lực lượng không thể kháng cự, Quy Tắc trên phù văn thô to tráng kiện như vĩnh hằng bất biến không thể lay chuyển.
Nhưng Hấp Tuyến lại rất khéo léo né ra những chỗ mạnh mẽ này hướng tới một tiết điểm mầu nhợt phía bên trái trực tiếp liền cắm vào.
"Phập..." tựa như kim tiêm đâm vào bịt nước biển, Hấp Tuyến này phần đầu mầu đỏ có đồng căn nguyên ảo diệu, rất dễ dàng liền tiến nhập tiết điểm này sau đó.
Một loại hấp lực to lớn liền truyền đến, dễ dàng liền đem thần lực ít ỏi trên đồ văn đem hấp phệ.
Một loại hung tàn sát niệm to lớn khủng bố theo đó mà theo Hấp Tuyến kéo tới nhưng nó càng tiến vào phía sâu Khế Ước Chi Tuyến thì loại hung sát này lại càng ngày càng biến nhỏ đi sau đó bị luyện hóa chỉ còn lại tinh thuần thần lực dẫn tới Thổ Tuyến đem thả ra không gian thức hải.
Mị Nhi chỉ cảm thấy tinh thần như rung lên, một loại lực lượng cao cấp mà to lớn đến khổng lồ tiến nhập thế giới thức hải của nàng, lập tức nàng cảm nhận được sức hấp dẫn vô cùng của nó truyền tới nhưng lại vô lực không lay động nổi.
"Oanh....oanh..." theo thần lực vừa bị rút đi, Trận đồ bên trên liền phát sinh bất ổn mà lay động, mầu đỏ như huyết tương thần lực theo liên kết nào đó mà bổ sung, tuy nhiên, lượng bổ sung này vẫn không theo kịp lực hút.
Trận đồ liền không ngừng phát sinh bất ổn.
"Chính là lúc này..." hư ảnh cự hồn của Thiên nhẹ nhấn một cái dễ dàng vươn tay lên cao nắm chặt sợi xích vận lực xé nát.
"Rắc....oanh.." sợi xích này dưới cự lực điểm phá, dễ dàng liền vỡ đứt.
Vị trí sợi xích dưới chân vừa vỡ, điểm khe hở dưới thức hải liền mở ra, theo đó Thấu Thiên Kính liền nhanh như chớp lấp lại vị trí đó.
Kính ảnh trong suốt tựa như một màng nước phủ qua mặt đất, kỳ dị không gây chút nào thị giác cảm nhận
Bên trên đồ án lại phun ra một sợi Quy Tắc thô to biến sợi xích này dài ra lại một lần nữa xâm nhập thức hải muốn đem nó lần nữa xích lại.
Nhưng lần này sợi xích đam vào là tiến thẳng vào mặt kính đi tới một nơi khác, nơi tiếp giáp với thức hải chỉ cách đó một khoảng không gian ngăn cách được tính bằng micromet nhưng lại là một khoảng cách vĩnh viễn cũng không thể chạm tới được.
Quy tắc lỗ hổng sinh ra, nơi tiếp điểm trận đồ bị làm yếu, quy tắc chi liên(xích) cũng hình thành những giả tượng mang tính máy móc, thiếu đi trí tuệ và linh hoạt.
Theo đó quá trình này cứ như vậy liền được tiếp diễn.
Thần lực chất trong thức hải càng ngày càng nhiều lên, dần dần đã sắp đủ hình thành một tia.
Trong Thấu Thiên Kính sợi Quy Tắc Chi Liên cũng bị nó kéo vào đây đầy đủ đem cả không gian mặt kính vây thành 2 vòng tròn lớn. 
Đồ án trên trời đã bất ổn đến độ có thể sụp đổ bất cứ lúc nào, thần lực duy trì đã cạn kiệt thấy đáy.
Bỗng lúc này, một trận khủng bố lực lượng tinh thần phủ đến.
"Nghịch đồ....ngươi...muốn....chết..."
Giọng này thần thánh mà uy nghiêm đến độ không thể kháng cự
Nhưng lại hung sát đến khiến người run rẩy.
Khí tức này to lớn hùng mạnh đến kinh khủng, chỉ vừa phủ xuống liền khiến cả thức hải như muốn nứt toác nổ tung, bên ngoài thân thể nàng cũng cảm nhận được lực lượng hủy diệt như muốn nghiền nát vạn vật ra thành hôi tro
Nhưng mà, nó chỉ dừng lại ở đó
Hư ảnh thần hồn của Thiên vững vàng trấn thủ, không để chút nào mảy may tổn thương, miệng còn nhếch nụ cười chờ đợi đã lâu
"Giờ mới chịu ló đầu ra sao...chuột nhắt"
"Gầm....ti tiện nhân loại, là ngươi phá ta thần văn....thật to gan..."
"Chính là ta phá, quên nói danh tính rồi...bổn thiếu Dương gia Lạc Quốc: Dương Tiêu....có muốn trả thù, nhớ địa chỉ đó mà tới"
"Hừ, bổn vương thề đem toàn tộc ngươi lăng trì đến chết, đem toàn quốc các ngươi gà chó không tha....ti tiện nhân loại..."
Lúc mà đạo khí tức kinh khủng này tán đi mang theo nộ khí phiên thiên cùng không cam lòng.
Lúc này đồ văn cũng không còn chút nào lực duy trì liền rất nhanh sụp đổ.
"Oanh...leng keng... " Quy Tắc Chi Liên hoàn toàn bị thu lấy, biến mất khỏi không gian thức hải, để lộ ra bên trong là một vùng bình nguyên rộng rãi.
Hư ảnh linh hồn của Thiên dần tán đi để lại quyền khống chế cho Mị Nhi, vô số sợi hồn lực cũng rút ra khỏi gốc rễ linh hồn rời khỏi cơ thể nàng.
Sóng yên biển lặng, Thấu Thiên Kính cũng màn theo thành quả lớn rút ra ngoài, để lại đó một sợi thần lực thô to nặng chịch không thể lay động.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.