Giáo Hoàng Phản Nghịch

Chương 68:




Thời gian nghỉ ngơi, nhân viên tham dự hội nghị chỉ tiến hành xử lý nhu cầu sinh lý đơn giản mà thôi, thời gian còn lại, toàn bộ đều dùng để tiến hành giao lưu ý kiến với các các nhân vật lớn sau lưng, có thể nói là bận rộn. Nhân viên thánh đường bên này, cũng không có thời gian nghỉ ngơi, bọn họ vội vàng chiêu đãi nhân viên tham dự hội nghị nghỉ ngơi, tiến hành chuẩn bị đơn giản đối với hội trường. Nửa giờ sau, hội nghị lại lần nữa bắt đầu.
Đề tài thảo luận buổi chiều, đánh trúng vào điều ước thánh quang mà Fein đã giải thích trước đó, quy tắc quy định dựa theo số lượng nhân khẩu dân bản xứ cùng nhân viên phân phối phát triển thánh đường, cùng với diện tích đất đai được tinh lọc, số lượng nguồn nước, sản lượng lương thực, có người nêu ra ý kiến ở trên hội nghị, bọn họ cho rằng như vậy là bất lợi đối với sự phát triển của bọn họ, hy vọng bên phía thánh đường có thể mở rộng thêm nữa. Thánh đường tỏ vẻ, đây không phải là điều mà bọn họ có thể quyết định, bởi vì một bên khác của điều ước thánh quang không phải là thế lực khắp nơi, mà là thế giới, nếu như thế giới không cho phép, như vậy giáo đường các nơi của thánh đường cũng sẽ không thành lập được nổi.
Lại thấy nghị luận sôi nổi, có vài người tưởng thánh đường đang lấy cớ, bọn họ đều tin tưởng vững chắc rằng thế giới là phần tử không có ý chí, đây là thánh đường đang cố ý tạo điều lừa đảo, bắt ép bọn họ chỉ có thể dựa theo sự bày bố của thánh đường. Bởi vì quan niệm khác nhau, không dễ giải thích, bên phía thánh đường cũng không đưa ra được bất cứ chứng cứ gì cả, Monica đã đánh dấu tất cả những phương thế lực này, thời điểm thành lập thánh đường, sẽ cắt giảm đãi ngộ của bọn họ một chút. Ân, dù sao thì điều ước thánh quang, đương nhiên là số lượng càng ít, thì lại càng dễ dàng ký kết hơn.
Mãi cho đến thời điểm nghỉ ngơi giữa trưa, cái đề tài này cũng như cũ rất rối rắm, đầu chiều khi lại bắt đầu hội nghị, thánh đường cường thế tuyên bố, sẽ không có bất cứ một bàn bạc cân nhắc nào về điều ước thánh quang nữa cả, nếu không muốn tiếp thu, thánh đường sẽ từ bỏ. Không có một phương thế lực nào nguyện ý bị thánh đường từ bỏ cả, không nói đến bọn họ cần đến năng lực tinh lọc của thánh đường đến cỡ nào, bọn họ cũng đã quyết định sẽ tiếp xúc sâu hơn với thánh đường rồi, tiến hành phân tích đối với Thần Thuật của thánh đường, có thể nạp cho mình dùng, rồi thoát khỏi việc bị thánh đường dùng thế lực bắt ép.
Dưới sự cường thế mang tính duy nhất của thánh đường, chuyện điều ước thánh quang này tạm thời được bỏ qua, sẽ không nghị luận ở trên hội nghị nữa, dù sao thì vẫn còn có cơ hội để thương thảo mà, bọn họ sẽ thận trọng hiệp thương với thánh đường sau vậy.
Còn buổi chiều nghị luận cái gì mà đại sự của thế giới thì cũng không cần quan tâm, hôm nay chỉ cần đề tài vòng vo ở trên việc lương thực của nhân loại là đủ rồi, vất vả một ngày, hội nghị cũng kết thúc vào bốn giờ. Nhân viên thánh đường chỉ cần sửa sang lại xong, là đã có thể nghỉ ngơi, nhân viên tham dự hội nghị lại vẫn còn có rất nhiều vấn đề phải nghiên cứu, buổi tối cũng sẽ không nghỉ ngơi quá sớm.
Sau khi hội nghị chấm dứt, Hiên Viên Kiệt liền cảm thấy bản thân đã bình thường hơn nhiều, có thời gian, liền đi vòng quanh thánh đường hóng cảnh một chút. Cơm chiều đều do bị đám Trưởng Tôn Kỳ kêu trở về, mới nhớ tới. Hiên Viên Kiệt trước kia, nếu như không chơi đùa với người ta, thì cũng sẽ không đi thưởng thức phong cảnh tự nhiên mỹ lệ, lần này tới thánh đường, cũng không biết có phải là do đã lâu chưa được kiến thức đến phong cảnh tự nhiên mỹ lệ hay không, hay là vì nguyên nhân gì khác, vậy mà lại thấy lưu luyến phong cảnh.
Thời điểm buổi tối, sau khi ăn xong cơm chiều, rất có rảnh rỗi đi tiêu thực, thậm chí còn không buồn mời hai tên bạn tốt của mình, hắn muốn lẳng lặng hưởng thụ không khí nơi này một chút. Đối với vị khách quý Hiên Viên Kiệt này, thánh đường cũng không có hạn chế hắn, bất cứ một địa phương nào cũng không có bố trí phòng vệ đối với hắn. Chậm rì rì đi dạo, ánh mắt nhìn khắp nơi, là đang nhìn phong cảnh, hay là đang tìm kiếm ai, chính bản thân Hiên Viên Kiệt cũng không biết nữa, chẳng qua mặc kệ là hắn muốn tìm kiếm ai, dọc theo đường đi này đều hoàn toàn trống vắng ngay cả sứ đồ cũng không có. Thật sự là lẳng lặng một mình hưởng thụ thời gian sau khi ăn xong này.
Lúc trở lại phòng, vẫn như cũ là lẳng lặng một mình, tắm tắm ngủ ngủ, một đêm không mơ, ngày hôm sau bị sứ đồ đánh thức, Hiên Viên Kiệt trầm mặc chạy bộ, ăn cơm, tĩnh tọa xong, lại gặp mặt Trác Cẩn Khác. Lúc này đây, Hiên Viên Kiệt phát hiện mình thực sự đã bình tĩnh rồi, đã không còn có ý niệm kỳ quái đối với Trác Cẩn Khác nữa, vẫn y hệt như ngày đầu tiên, bị Trác Cẩn Khác ngược đến đứt tay đứt chân, máu tươi tuôn trào, trên miệng quật cường, chỉ nhận được kết cục còn thảm hại hơn.
Hết thảy đều nhìn như rất bình thường, Trác Cẩn Khác không có phát hiện ra biến hóa quỷ dị của Hiên Viên Kiệt, Hiên Viên Kiệt cũng quên mất đi chút ý niệm kỳ quái. Đương nhiên, Hiên Viên Kiệt không có quên bảo Trác Cẩn Khác dạy hắn làm cách nào để phong tỏa đại não, thời điểm mệt đến mức đầu óc trống không, trong đầu óc Hiên Viên Kiệt cũng không có cái gì có thể khiến cho Trác Cẩn Khác bắt giữ được cả.
Sau khi bị Trác Cẩn Khác thả đi, Hiên Viên Kiệt lập tức khổ công luyện tập phong bế đại não của mình. Sau khi nghiên cứu, mới phát giác ra bản thân đúng là buồn lo vô cớ, dù cho có là bản lĩnh xâm nhập vào đại não của Trác Cẩn Khác đi nữa, thì cũng chỉ có thể tâm sự với đại não mà thôi, muốn xâm nhập xa hơn vào sâu trong đại não, tìm kiếm tin tức, động tĩnh kia lại không hề nhỏ chút nào, bản thân hoàn toàn có năng lực để không cho Trác Cẩn Khác làm như vậy. Trong lòng thả lỏng, mấy thứ không thể lộ ra ngoài ánh sáng kia cũng không còn khiến Hiên Viên Kiệt chột dạ như vậy nữa.
Thời gian cứ thế mà trôi qua từng ngày từng ngày, Trưởng Tôn Kỳ và Nam Cung Việt từ lúc ban đầu nhìn thấy Hiên Viên Kiệt vết thương đầy người thì còn lo lắng không thôi, nay đã trở nên thờ ơ tự nhiên thành quen, thậm chí lúc nhìn thấy Hiên Viên Kiệt mỗi ngày đều chủ động đi tìm ngược, còn quăng cho Hiên Viên Kiệt một cái ánh mắt cuồng bị ngược.
Hội nghị thánh đường cũng tiến vào một đề tài thảo luận quan trọng khác, về duy trì sinh sản của nhân loại.
Vấn đề sinh sản của nhân loại đã được chứng thực, xác thật là có vấn đề, sau khi nhân loại biết được việc sinh sản xảy ra vấn đề, đã tiến hành rất nhiều thực nghiệm, nhưng bất luận là bọn họ làm như thế nào, cho dù là trẻ con trong ống nghiệm, thì cũng không thể cho ra đời một đứa bé mới sinh nào cả. Sau sinh tử tồn vong, nhân loại lại gặp phải vấn đề sắp diệt tộc. Ước nguyện ban đầu khi tham dự vào hội nghị thánh đường, một cái là vấn đề nước cùng đồ ăn để sinh tồn, một cái chính là vấn đề kéo dài chủng tộc.
Thời điểm thánh đường tuyên bố thảo luận về đề tài này, người ở khắp mọi nơi lại một lần nữa giống y như ngày đầu tiên, phi thường tập trung tinh thần, không lơ đãng một chút nào. Bên phía thánh đường có con đường đặc thù, biết rất nhiều sự tình về mạt thế, điểm này có vài người đã loáng thoáng phát hiện được rồi, càng có vài nhà âm mưu luận còn đang suy đoán quan hệ của thánh đường với mạt thế nữa. Mạt thế này có phải là do thánh đường làm ra hay không, mượn cớ này để phát triển lên? Cái quan điểm âm mưu này, cũng chỉ có thể tạm thời đặt ở trong lòng, bởi vì còn có nhu cầu đối với thánh đường, còn chưa thể bỏ qua thánh đường ở một bên, bọn họ vẫn chưa thể xé rách da mặt với thánh đường được.
Vấn đề sinh sản của nhân loại này tất cả mọi người đều đã biết hết, nhưng thánh đường lại còn nói thêm một vấn đề khiến tất cả mọi người đều ngoài ý muốn nữa, đó chính là vấn đề tuổi thọ của tiến hóa giả, có lẽ là vì để đền bù cho sinh sản của nhân loại xuất hiện vấn đề, tuổi thọ của tiến hóa giả cũng nhận được tiến hóa, chỉ cần tiến hóa giả không phải là chết oan chết uổng, thì theo thực lực được tăng cường, tuổi thọ thậm chí còn có thể đạt tới trình độ vĩnh sinh.
Lần này, tiếng ồn ào có thể nói là khá lớn, vấn đề sinh sản là vấn đề sinh sản, Chỉ là tuổi thọ của tiến hóa giả, cũng thật sự quá khiến người thèm nhỏ dãi. Nhất là những người nắm quyền, sau khi có được quyền thế, tiếp đó theo đuổi sẽ chính là cái gì đây? Là sống lâu hơn. Ngay lập tức, mấy lão đông tây nào đó bắt đầu đem gân não chuyển qua trên người tiến hóa giả, muốn từ trên người tiến hóa giả moi ra được biện pháp vĩnh sinh.
Các tiến hóa giả hoàn toàn không nghĩ tới lại còn có chuyện tốt như vậy, mặc kệ rằng mạt thế tàn khốc như thế nào, nhưng bản thân có thể vĩnh sinh cũng là sự thật, điểm này khiến rất nhiều tiến hóa giả lòng sinh cảm giác kiêu ngạo. Địa vị của tiến hóa giả từ sau cuộc thiên tai, đã và đang không ngừng tăng lên, hiện giờ đặc quyền vĩnh sinh này lại đang ở trên người bọn họ, không ít tiến hóa giả lại càng thêm cảm thấy bọn họ là tồn tại đặc thù cao đẳng nhất. Bọn họ đặc thù như thế, nên phải là người lãnh đạo mới đúng. Một vài tiến hóa giả, đối với cấp trên của bọn họ, bắt đầu tác oai tác phúc, cảm giác chán ghét của nhóm lãnh đạo không có dị năng lại càng thêm mãnh liệt, cuối cùng dẫn đến một vài nơi xảy ra chút việc, cũng không hề kỳ quái gì. Không nghĩ tới chính là không có nghĩ tới, có thể nghĩ tới, cũng đã bắt đầu chuẩn bị biện pháp dự phòng.
Bản thân đám người Hiên Viên Kiệt vốn đã xuất thân ở trong gia tộc lớn, có được quyền thế hiển hách, bọn họ thượng vị cũng không cần phải phiền toái như vậy, vì thuận theo trào lưu thời đại, việc mấy người Hiên Viên Kiệt thượng vị đã là điều có thể dự kiến được, mấy gia tộc lớn Hiên Viên, Trưởng Tôn cùng Nam Cung gia đã tồn tại từ trong lịch sử cho đến tận bây giờ, sở dĩ bọn họ vẫn sừng sững không ngã, chính là bởi vì bọn họ có ánh mắt nhìn xa hiểu rộng, phán đoán chuẩn xác đối với tương lai.
Bởi vì có khả năng vĩnh sinh, không ít tiến hóa giả và người thường, biểu hiện tương đối bình tĩnh đối với vấn đề sinh sản. Hậu đại, là vì để kéo dài sinh mệnh, cho nên sau khi sinh mệnh có thể đạt tới vĩnh sinh rồi, hậu đại huyết mạch, còn có ý nghĩa nữa sao
Một vài người có thể nghĩ như vậy, chỉ là vẫn như cũ có rất nhiều người nêu ra ý tưởng, bọn họ rất cần thánh đường có thể đưa ra biện pháp sinh sản, người phát ngôn Fein của thánh đường liền nói cho tất cả những người quan tâm về vấn đề này. Loại phương pháp đó, là một loại Thần Thuật của thánh đường, hơn nữa còn là một loại Thần Thuật đặc thù, cần phải được Giáo Hoàng tự mình cho phép thì mới có thể thi triển được, hơn nữa số lượng còn sẽ có hạn chế, số lượng trẻ tân sinh trong một năm, không được vượt quá 200 vạn người.
Chỉ có 200 vạn mà thôi, phải biết rằng, ở thời đại hòa bình, số lượng trẻ mới sinh của một quốc gia trong một năm còn nhiều gấp chừng này mấy lần, chỉ có 200 vạn danh ngạch được phân phối đến toàn thế giới, mỗi một thành thị mỗi năm cũng chỉ có vài ba đứa trẻ sơ sinh mà thôi. Như vậy làm sao có thể đủ được, điểm này phải cực lực tranh thủ.
Không ít người lấy ra số liệu trước kia để nói chuyện, bên phía thánh đường liền trả lời lấy tình trạng hiện tại, số dân cư trước kia là một việc, số dân cư hiện tại lại là một việc khác, không thể quơ đũa cả nắm được. Lại có người đưa ra, lấy tỉ lệ tử vong hiện tại mà nói, nhân khẩu tăng trưởng như vậy là không tốt. Fein hết sức nhẫn nại nói, đây đồng dạng cũng là một trong những hạng mục sẽ ước định ở trong điều ước thánh đường, bọn họ không làm chủ được. Trong lòng chửi thầm, thế giới đều đã muốn diệt sạch nhân loại rồi, còn có thể để nhân loại phát triển khỏe mạnh cân bằng nữa hay sao, mấy người này căn bản là vào tai này ra tai kia, không có đem lời của hắn bỏ vào trong đầu óc một tí nào. Tại sao đã đến mạt thế rồi, mà vẫn có loại người không có đầu óc này thế nhỉ.
Cái đề tài này cũng đồng dạng ngưng lại hẳn với quyết định cường thế của thánh đường, không muốn thì thánh đường sẽ từ bỏ, đưa danh ngạch cho khu khác. Tuy rằng những khu này vẫn rất là hoài nghi về chuyện như vậy, chỉ là dù đầu óc không được thông minh thì cũng có kẻ trí giả đứng ở sau lưng, nếu đã không thể kiếm lời thêm được tí nào, thì đành phải từ bỏ thôi.
Buổi hội nghị dài đằng đẵng ngày hôm nay, trên cơ bản đều đã thảo luận giải quyết được hết các loại đề tài, kế tiếp chính là âm thầm mưu cầu thêm nhiều ích lợi từ chỗ thánh đường. So với việc mở họp, mỗi ngày đều phải ứng phó với những kẻ này, lại càng khiến người ta mệt mỏi hơn nhiều, Fein thật sự hy vọng bọn họ có thể đi sớm một chút, trong lòng chất đầy một bụng bực tức đối với chưởng quầy phủi tay Trác Cẩn Khác, Trác Cẩn Khác thân là Giáo Hoàng, dù sao thì cũng phải ra mặt góp ý kiến một chút chứ. Trác Cẩn Khác vui vẻ tiếp nhận ý kiến này.
.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.