Già Thiên

Chương 490: Hóa đạo




- Là ngươi tự đưa tới cửa, dù cho giết ngươi thì Thần Vương cũng không nói gì được.
Bà già vung trượng đánh tới.
Trên trượng lưu chuyển ánh sáng lục, nó là một cây gậy trúc xanh biếc, dấu ấn mọc ra nụ mầm giữa không trung. sức sống bừng bừng vô tận.
Oong!
Nhưng mà hư không lại sụp đổ, gậy trúc nhìn như nhẹ nhàng, nhưng lại nặng tới vạn cân, đánh sụp cả không gian, đánh về phía Diệp Phàm.
Gậy trúc như hợp làm một với không gian, vẽ ra quỹ tích đại đạo, có thần tính bất hủ chói lọi, quất xuống vô cùng đáng sợ.
Dang!
Diệp Phàm vung Long Văn Hắc Kim Thánh Linh Kiếm đón đỡ, chém lên gậy trúc phát ra tiếng kim loại rít lên, khiến màng nhĩ người ta muốn rách toạt, ngũ tạng rung lên, lực chấn động cả vòm trời.
giữa hai người xuất hiện một cái vực sâu màu đen, hư không bị đánh sụp hiện ra cắn nuốt tất cả xung quanh, khiến cho người ta sợ hãi.
Trong lòng Diệp Phàm chợt ngưng, Long Văn Hắc Kim Thánh Linh Kiếm cũng không có thể cắt đứt gậy trúc, cường giả Hóa Long biến thứ tư quả nhiên đáng sợ, đang huy động đạo ấn chiến đấu.
Gậy trúc hợp nhất với thiên địa, bà già mượn đại thế thiên địa, dùng đại đạo vô thượng trấn áp thân thể cũng thánh kiếm của hắn, trúc xanh như có sinh mệnh, đại biểu chắc chắn cũng bất hủ, xanh biếc như ngọc.
Xoạt!
Bà già lấn tới trước, nhìn như già nua nhưng còn nhẹ nhàng hơn cả bóng ma, như một đạo ánh sáng di động không ngừng dùng gậy trúc quất xuống.
Một cây gậy trúc nho nhỏ cô đọng hư không, dung hợp dấu ấn đạo, quất xuống hiện lên màu xanh biếc, dấu ấn sinh mệnh lưu chuyển càng phát ra không lường.
Diệp Phàm đánh rất không thoải mái, cảm thấy bó tay bó chân, không thể bùng nổ toàn điện, đây là một loại tiết tấu đáng sợ, bị bà già nắm giữ mọi thứ, đang điều động uy lực đại đạo.
Bà ta hóa đạo cho mình sử dụng. đứng ở trên cao, gậy trúc hợp nhất với đạo, thể hiện ý chí của bà ta, càng đánh càng khủng bố, thiên địa dần dần ăn theo nhịp.
Bụp!
Gậy trúc trong tay bà già quét tới, đánh lên đầu Diệp Phàm, đợi hắn tránh đi liền thuận thế vung lên chém vào ngực bụng hắn.
Trong lòng Diệp Phàm rung lên, dùng Thánh Linh Kiếm chém ra luôn cảm thấy có chút ngừng trệ, không thể đánh ra toàn lực. Nhưng đúng lúc này hắn cảm giác được nguy hiểm, dường như trên trời cao có thứ muốn đè xuống.
Bụp! Bụp!
Gậy trúc trong tay bà già vẫn không nhanh không chậm đánh tới, nhịp điệu thiên địa càng thêm mãnh liệt, loại tiết đấu đáng sợ này đang cộng hưởng cũng gậy trúc.
"Không xong!"
Diệp Phàm biến sắc, đây là dấu hiệu phát động một kích khủng bố.
Oong!
Bà già dựng gậy trúc giữa không trung. dốc sức chấn động, lực đại đạo lưu chuyển, lúc đầu như nhẹ nhàng, tiếp đó như sông lớn nổi sóng, bao la hùng vĩ.
Gậy trúc sống lại, xanh biếc ướt át, hóa thành một gốc cổ trúc che trời, lá cây xanh um, lay động vô tận hoa trúc, một mảnh tuyết trắng trong suốt lấp lánh.
Ầm!
Mảnh thiên địa này sụp đổ, trong hư không xuất hiện gậy trúc không đếm hết, xanh mướt như ngọc, đồng loạt đánh về phía Diệp Phàm, tựa như ngàn vạn Chân Long bay múa.
Đó là những đạo dấu ấn, dấu ấn sinh mệnh xanh biếc tươi sống, vừa rồi bà già quật hơn vạn lần, mỗi loại lực đạo đều ấn vào hư không, lúc này mới bùng nổ toàn diện.
Phàm là nơi bị gậy trúc quất tới đều xuất hiện một cây gậy trúc xanh, ngưng kết đạo ấn phát động một kích hủy diệt.
Bà già không nhanh không chậm đấu hơn vạn lần, chỉ là vì một kích khủng bố cuối cùng này, cả vạn dấu ấn sống lại, đại đạo đè xuống.
Diệp Phàm toàn lực chống cự, không thể không phòng ngự, Khổ Hải màu vàng hiện ra, trời cao sôi trào, sấm vang chớp giật, ngăn cản vạn đạo dấu ấn kia.
Ầm!
Va chạm kịch liệt, hai bên bùng lên hào quang, bùng phát khí cơ đè né khủng bố, lao ra bốn phương tâm hướng.
Diệp Phàm kém hơn bà già kia nhiều cảnh giới, cũng chỉ có hắn còn có thể "nghịch hành phạt tiên" chống cự được thế công khủng bố như vậy, nếu là người bình thường thì đã hóa thành tro bụi rồi.
Đây là hóa đạo tạo thành sát cục của bà già kia, lại bị hắn cứng rắn chống đỡ, Khổ Hải màu vàng vờn quanh người, còn hắn khí huyết sôi trào, thánh thân màu vàng như đang thiêu đốt.
Ầm!
Hắn vung Long Văn Hắc Kim Thánh Linh Kiếm đánh nát bầu trời, rốt cuộc phóng ra chiến lực của mình, không còn bó tay bó chân như vừa nãy, một con rồng đen VÙng lên.
Ầm!
Thánh kiếm cũng Khổ Hải kêu lên, đánh tan cả vạn đạo dấu ấn, hư không sụp đổ hóa thành một mảnh vết rách tan vỡ, cắn nuốt thiên địa tinh khí.
- Tiểu nghiệt súc ngươi còn thật có tài.
Bà già kia lời rét lạnh, trong lòng lại không bình tĩnh, đối phương kém mình nhiều cảnh giới như thế, vẫn phá giải được sát cục do mình bố trí.
- Bà già kia thật đáng sợ!
ở xa, Bàng Bác hai mắt lấp lóe, lưu chuyển ánh bạc, Yêu Đế Cửu Trảm sắp phát ra, ánh sáng hình rồng như ẩn như hiện.
Bà già kia lạnh lùng liếc qua, dường như cảm ứng được sát khí, nhìn thẳng hắn nói:
- Muốn tìm chết thì ngươi cứ việc ra tay.
- Bà già kia!
Bàng Bác không tìm, muốn ra tay.
Bỗng nhiên, uy áp khủng bố truyền tới, một ngọn núi ở xa xa sụp lở, một lão già tóc bạc áo choàng rách lao ra, hắn như một con khi lớn, hai tay dài quá gối, cả người gầy đét, nhưng rất có tinh thần, hai mắt sáng như đèn.
- Lại một cao thủ Hóa Long biến thứ tư đáng sợ!
Đồ Phi cũng Lý Hắc Thủy đều hít một hơi lạnh, thật không ngờ nơi này có hai cao thủ như vậy, xem ra bọn họ rất coi trọng những đứa nhỏ này, nhất định đều là những tiểu thiên tài.
Diệp Phàm ôm bé con lui ra sau, hai đại cao thủ đồng thời ra tay, hắn cũng phải nghiêm túc. Cảnh giới chênh lệch quá nhiều, bà già này đã khó đối phó, còn xuất hiện một lão già này nữa.
Bàng Bác tiến lên đứng cũng Diệp Phàm, muốn nghênh chiến hai tên già đáng sợ này.
- Đất lành Âm Dương Giáo mà các ngươi cũng dám xâm nhập? Thứ không biết sống chết!
lão già kia lộ ra sát khí, răng trắng bóc dày đặc, nói:
- Xem ra ta xuất quan vừa đúng lúc, phế bỏ Thánh thể, uống máu của hắn là có thể kéo dài thọ mệnh.
- Đúng vậy, dù sao tự hắn tìm chết, Thần Vương cũng không có gì để nói.
Bà già phụ họa.
- lão bất tử, chờ ta chém đầu các ngươi!
Diệp Phàm cười lạnh, âm thầm nhanh chóng truyền âm cho Bàng Bác cũng Hắc Hoàng, Đồ Phi.
Hai lão già liên thủ ép tới, mỗi một bước đặt xuống hư không liền rung lên, bọn họ cao hơn Diệp Phàm sáu cảnh giới, đúng là đại địch đáng sợ.
Nếu đổi thành tu sĩ Tứ Cực Bí Cảnh khác, một ngón tay liền bị đè chết, chỉ có Diệp Phàm cũng Bàng Bác Tứ Cực đại viên mãn mới chặn lại được.
Bé con trộm mở mắt, nhìn thấy hai lão già liền quá sợ hãi, vội lấy đôi tay nhỏ bé che kín mắt to của mình.
- Bé đừng sợ, lát nữa chúng ta sẽ đi.
Diệp Phàm nhỏ giọng an ủi.
- ngươi dốc hết sức mình, chỉ là vì tiểu nha đầu không có trí nhớ kia...
lão già kia lộ ra tươi cười tàn nhẫn.
- ngươi đã sống một bó tuổi, còn không biết xấu hổ nói ra lời không có nhân tính như thế?
Diệp Phàm quát lạnh.
- Chúng ta đưa nó nhập vào Âm Dương Giáo là nó có phúc.
Bà già lạnh lùng lên tiếng.
Diệp Phàm nổi giận, bé con bị bắt tới đây, chịu hết ủy khuật. ngay cả com cũng không được ăn, ngược lại nói là có phúc.
- Đám già kia, hôm nay ta phế các ngươi, cũng cho các ngươi hưởng thụ một chút phúc phận. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Bà già khinh miệt liếc bé con, nói:
- Chỉ phải trách nó thiếu trí nhớ, không hưởng thụ được cái phúc này, xứng đáng mạng người hầu.
- ngươi nói bé là mạng người hầu, vậy Thánh nữ của các ngươi cũng chỉ xứng đáng hầu hạ người hầu.
Diệp Phàm lạnh giọng nói.
Bàng Bác cũng lạnh lùng nói:
- Các ngươi bắt nhiều đứa trẻ thiên tài tới đây như vậy, không sợ khiến tu sĩ Đông Hoang nổi giận hay sao?
lão già như khi đột kia cười khặc khặc, thản nhiên nói:
- Giết hết các ngươi ở đây, không phải không còn vấn đề gì rồi sao?
- Ra tay!
Diệp Phàm vung kiếm lao tới, bắt đầu vận chuyển Đấu Chiến Thánh Pháp, nhất định phải ra tay độc ác với hai lão già này, bằng không rất có thể sẽ phiền phức lớn.
Oong!
Bàng Bác lại thúc đẩy Cửu Trảm, trong mắt bắn ra Chân Long màu bạc, đây là Yêu Đế Cửu Trảm - Thần Thương.
Ầm!
Hư không cũng bị chém sụp đổ, hai lão già biến sắc, thần thức nội liễm tránh khỏi ánh sáng chói lọi, không dùng thần niệm đón đỡ Yêu Đế Cửu Trảm.
Ầm!
Diệp Phàm vừa dùng Đấu Chiến Thánh Pháp, thiên địa biến sắc, thánh thuật công phạt sinh ra trong kiếm ý, Thánh Linh Kiếm trong tay hắn như có sức sống, chém nát hư vô bổ tới trước.
- Không xong!
Hai lão già kêu to, cánh tay hai người liền một chỗ đẩy thần thuật ra ngoài, hai loại lực lượng một âm một dương hình thành đạo đồ.
Đại đạo Âm Dương!
Đây là vô thượng đại pháp Âm Dương Giáo, thông thường nam nhân tu dương đồ, nữ nhân tu âm đồ, Trung Châu cổ có nói tới "âm dương hợp nhất, vô địch thiên hạ".
Bàng Bác aiành đi trước, âm dương hợp nhất đại đạo làm cho hắn kinh hồn bạt vía, giúp Diệp Phàm chia sẻ, tế ra Yêu Đế Cửu Trảm - Bác Đoạt.
Ầm!
Đây là một lần va chạm rất mạnh, huy động đạo ấn chiến đấu, vô cùng đáng sợ, hai bên đều bay ngược ra sau.
Diệp Phàm khí huyết sôi trào, cũng không sao cả, nhưng mà khóe miệng Bàng Bác lại tràn ra một tia máu, thân thể hắn mạnh cỡ nào, nhưng vẫn bị đánh sâu vào.
Hai lão già cười khặc khặc, tóc tai rối loạn đánh tới.
- Âm dương hợp nhất, vô địch thiên hạ, hai tiểu bối các ngươi chết đi!
Hai lão già lại chắp tay vào một chỗ, âm trầm quát, lại đẩy ra Âm Dương Đồ.
Lần này Âm Dương Đồ còn lớn gấp mấy lần vừa rồi, hai người Bàng Bác quyết đoán rút lui, hai lão già này thật đáng sợ.
Diệp Phàm bắt đầu vận chuyển bí quyết chữ Giai, trong quá trình này thì bọn họ phải không ngừng tránh né.
Hai lão già thúc đẩy đạo đồ, sát ý dày đặc đuổi giết giữa không trung, lần thứ ba đẩy ra đạo đồ đã lớn hơn nhiều, chí âm cùng chí dương giao hòa, thẳng tiến tới trước.
Không thể không nói, cổ ngữ Trung Châu "Âm dương hợp nhất, vô địch thiên hạ" cũng có đạo lý nhất định, hai lão già chắp tay với nhau, chiến lực không chỉ tăng gấp đôi, mà là gấp năm lần.
Đại đạo Âm Dương hóa thành Âm Dương Đồ to lớn như bánh xe Thần chủ, nghiền ép hư không, không gì cản nổi, ngay cả Bàng Bác cũng bị một chiêu đầu tiên làm bị thương.
Nếu Diệp Phàm không có Thánh thể thì nhất định cũng đã hộc máu bị thương, âm dương hợp nhất, đại đạo hiện ra, chiến lực kinh thế, vô địch cũng cấp.
Ầm!
Rốt cuộc, Diệp Phàm kích hoạt bí quyết chữ Giai, chiến lực tăng vọt gấp mười, huyết khí màu vàng xông lên trời, thiên địa biến sắc. Hắn vung đánh nát trời cao, như xẻ thế giới làm hai nửa.
Ầm!
Thánh Linh Kiếm Âm Dương Đồ bị hắn đánh nát, hai lão già miệng phun máu, âm dương hợp nhất tuy rằng tăng chiến lực lên một mảng lớn, nhưng không cách nào so sánh với bí quyết chữ Giai.
Hai lão già bay ngược ra sau, Bàng Bác nhanh tay tế ra Yêu Đế Cửu Trảm, lại đánh bọn họ hộc máu.
-o0o-

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.