Già Thiên

Chương 445: Kỳ Lân tam biến (hạ)




Lúc này lôi quang ngập trời, năm màu tràn tới hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Sinh linh nhỏ màu vàng nghe thấy Diệp Phàm truyền âm xong thì vừa chạy trốn lôi quang. vừa thi triển từng loại thuật pháp.
Móng vuốt của nó vung lên chụp tới thần quang ngập trời, cuối cũng bị đánh cho da tróc thịt bong. xương cốt gãy rời, kêu nha nha thảm thiết.
- Con Thần Tàm này bị dọa sợ, dùng thần thuật linh tinh rồi.
Lý Hắc Thủy lắc đầu.
Thần Tàm đúng là đang kinh hãi, dùng loạn thần thuật giam cầm lôi kiếp, khiến người ta nghẹn họng nhìn trân trối, muốn cười mà không cười nổi vì trông nó quá đáng thương.
Cả người Thần Tàm vỡ tan, sắp sửa không xong tới nơi rồi. Tiểu ni cô áo trắng gạt nước mắt, không ngừng kêu khẽ, động viên nó gắng lên.
- ngươi phải chống đỡ đi, không được dùng thần thuật linh tinh nữa.
Diệp Phàm lại truyền âm nói.
Thần Tàm tủi thân khóc lớn, liên tục vung tay trên hư không. Thần Lôi ngũ sắc đánh xuống, có hơn phân nửa điện mang biến mất. không hiểu đã xảy ra chuyện gì.
Ầm!
Lôi quang kinh thiên tỏa ra. Nơi khác lập tức truyền tới những tiếng kêu thảm thiết. Rất nhiều người bị đánh cho cháy đen xì, miệng phun máu tươi, cũng có người trực tiếp bị đánh cho mất mạng.
- Con Thần Tàm xúi quẩy này đúng là gây tai họa. Nó lại nắm giữ một số thần thuật cổ quái như vậy sao?
Đồ Phi trợn mắt há mồm nhìn lại.
Càng có nhiều người đang nguyền rủa. Thần Tàm dùng Đấu Chuyển Tinh Di khiến rất nhiều người gặp họa, tức giận muốn hộc máu.
Nhưng ngay cả như thế thì sinh linh nhỏ màu vàng này cũng không ổn, rơi từ trên trời cao xuống. cả người da tróc thịt bong. cháy xém toàn thân, co giật hai cái rồi không động đậy nữa.
- Chết rồi sao?
- Vừa rồi gây tai họa cho người khác, giờ đã bị đánh chết sao?
Mọi người kinh ngạc. chỉ có tiểu ni cô áo trắng là khóc lớn, không ngừng kêu gọi tiểu ngoan trở về.
Rất nhiều nhân vật cao tuổi tỏa thần niệm ra, tất cả đều lắc đầu. bởi vì không còn cảm thấy một tia sinh khí trên người Thần Tàm nữa, thật sự đã không còn dao động sinh mệnh nữa.
Lôi quang trên bầu trời ngừng lại, lấp lánh liên tục nhưng không tiêu tán, cũng không hạ xuống nữa.
Chẳng biết qua bao lâu. mọi người giật mình phát hiện ra sinh linh nhỏ màu vàng kia lén hé mắt ra nhìn bầu trời.
- Ta ngất. Thần Tàm này lại còn giả chết.
- Đây là Khi Thiên Thần Thuật trong truyền thuyết, có khả năng ngăn cách đại đạo, đổi trắng thay đen. Nó lại dùng để giả chết...đáng tiếc là tiểu tử này thiếu kiên nhẫn.
Ầm!
Mọi người còn chưa nói xong thì đạo thiên lôi cuối cùng thiên kiếp thứ tư giáng xuốnạ, dọa cho Thần Tàm chạy nhanh như chớp nhưng cuối cùng vẫn không thể nhanh bằng lôi quang. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nó bị đáng gần như gặp nát, máu tươi văng khắp nơi, xương cốt cả người gãy nát, suýt nữa là biến thành thịt vụn. khóc rống oa oa vài tiếng rồi sau đó rơi xuống trong bụi bặm.
- Lần này không chết thật đó chứ?
Mọi người vô cùng kinh ngạc.
Thiên kiếp lượt thứ năm giáng xuống cực nhanh, khiến rất nhiều nhân vật cao tuổi hoảng sợ. Bốn phía đều là lôi quang nhưng lại là một trong những lôi kiếp khủng bố nhất.
Địa, hỏa, phong, thủy lộ ra, giống như diễn biến ra thế giới, khai thiên lập địa, nhanh chóng hạ xuống. Rất nhiều người biết nếu không có gì bất thường thì Thần Tàm hẳn phải chết.
Vút!
Đột nhiên thần mang chiếu rọi tận trời cao, sáng bừng bầu trời đêm. Bên ngoài cơ thể Thần Tàm hiện ra một tầng kén trong suốt, tràn ngập ánh sáng, vô cùng đẹp đẽ huyễn lệ.
Điều này khiến cho mọi người giật mình. Thần Tàm đệ tam biến bắt đầu rồi. Nó còn rất nhỏ, tâm tư đơn thuần nhưng lại có ấn ký sinh mệnh kế thừa tự động mở ra, bảo vệ bản thân.
Thần Tàm kết kén giống như bảo thạch bảy màu, không ngừng tòa sáng lấp lánh, hào quang vạn trượng, chống đỡ bốn loại lôi đình khủng bố địa, hỏa, phong, thủy.
Tiếng sấm đinh tai nhức óc vang lên. Bốn đạo thiên lôi kinh thế lần lượt giáng xuống. Kén tàm bảy màu vỡ nát, hóa thành thần quang vô tận bao phủ trên người Thần Tàm.
Ầm!
Tiếng kịch chấn kinh thiên động địa vang lên. Lôi kiếp cuối cùng biến mất. Xương cốt của sinh linh nhỏ màu vàng phát ra những tiếng rung động lách cách, huyết nhục tái sinh, hình giáng không còn giống Chân Long nữa mà ở chỗ đó xuất hiện con tiểu Kỳ Lân màu vàng. Nó đã tỉnh lại.
Nó hút một cái, nuốt toàn bộ ánh sáng bảy màu ngoài thân thể vào, cả người phóng ra ánh sáng kỳ dị nhưng thần sắc lại vô cùng mê mang, nhìn chằm chằm vào mọi người xung quanh, ngơ ngác sừng sờ, không biết phải làm sao.
Thần Tàm cửu biến, mỗi một biến đều là một cuộc đời mới, hoàn toàn quên đi quá khứ, trí nhớ trở thành trống không. Hiện giờ nó đã hoàn thành đệ tam biến cũng có nghĩa là hoàn toàn cắt đứt với quá khứ rồi.
- Tiểu ngoan...
Tiểu ni cô gọi khẽ, vẻ mặt mừng rỡ.
Nhưng Thần Tàm lại không có phản ứng gì. Nó đã trở thành tiểu Kỳ Lân màu vàng, tuy nhiên chân tay béo ú, trông mũm mĩm dễ thương, dáng đi lắc lư, ngây thơ vô cùng, vẻ mặt vô tội nhìn mọi người, đôi mắt trong suốt.
- Thật sự là nghịch thiên. Đệ tam biến của Thần Tàm không ngờ lại giống hệt một con Kỳ Lân màu vàng.
- Thế gian không có Chân Long, không có Thần Hoàng, cũng không có Kỳ Lân. Chẳng lẽ những hình tượng tiên linh này đều là do Thần Tàm diễn biến sinh ra sao?
Ánh mắt mọi người như lửa nóng nhìn chằm chằm vào Thần Tàm, hoàn toàn không giống như nhìn Diệp Phàm. Hai người đều trải qua thiên kiếp, đều nghịch thiên như nhau nhưng đài ngộ lại không giống nhau. Rất nhiều bất hủ đều muốn bóp chết Diệp Phàm, nhưng lại muốn thu phục Thần Tàm.
Tiểu Kỳ Lân màu vàng trông vô cùng ngây thơ đáng yêu, có vẻ chưa thích ứng với thân thể mới. Nó đi tới gần tiểu ni cô áo trắng, đôi mắt to trong sáng mở ra, kinh ngạc nhìn trong chốc lát rồi sau đó phun ra một đạo sương mù bảy màu, chìm vào trong thân thể nàng, xong rồi liền chạy đi nhanh như chớp.
- Tiểu ngoan ngươi muốn đi đâu, mau trở về đi.
Tiểu ni cô lo lắng la lên.
Thần Tàm chạy tới bên cạnh Diệp Phàm, có vẻ rất mơ hồ, giống như đang cố gắng nhớ lại nhưng lại không nhớ ra thứ gì. Nó sợ hãi dừng lại phía trước hắn vài bước, sau đó dụi dụi vào ống quần hắn, đầy vẻ vô tội ngước đầu nhìn hắn giống như muốn tìm câu trả lời.
- ngươi là do ta đưa tới thế gian, không cần phải sợ. về sau đi bên cạnh ta là được rồi.
Diệp Phàm cúi người xuống, trong tay xuất hiện một viên Thần Nguyên đậu, truyền âm cho nó.
Vút!
Hào quang lóe sáng. Thần Tàm thu lấy Thần Nguyên. ăn xong liền lộ thần sắc thỏa màn, sờ sờ cái bung nhỏ tròn xoe của mình.
- Thế này có phải là bắt cóc không?
- Đó là Thần Tàm đó, đi với Thánh thể thì tương lai sẽ phát sinh chuyện gì?
- Thánh thể và Thần Tàm sau khi trưởng thành đều là tồn tại vô địch, nếu cùng nhau trưởng thành thì...
Không ai không kinh hãi, đồng thời âm thầm nguyền rủa. Diệp Phàm không ngờ lại lừa Thần Tàm về với mình. Xem ra tiểu Kỳ Lân màu vàng rất có cảm tình với hắn, tuy rằng đã quên quá khứ nhưng bản năng vẫn còn.
Diệp Phàm muốn giơ tay đặt tiểu tử béo ú này lên đầu vai thì đúng lúc này Thần Tàm lại vô cùng tỉnh táo, vút một tiếng lui lại, thở phì phì vung nắm tay nhỏ màu vàng lên với hắn, sau đó chạy đi nhanh như chớp.
Tốc độ của nó quá nhanh, không ai có thể ngăn cản, chỉ còn trơ mắt nhìn nó biến mất ở chân trời.
Đêm này tất cả đều đã chấm dứt. Thần Vương tuy rằng không còn sống được bao lâu nhưng uy vũ vẫn còn, không ai dám chọc.
Thánh thể đánh vỡ nguyền rủa đã là kết cục chắc chắn, không thể thay đổi. Nếu muốn gạt bỏ hắn thì phải đợi tới thời cơ sau này thôi.
- Thần Vương người đã từng nói là khi Diệp Phàm phá vỡ bình cảnh tiến vào Tứ Cực Bí Cảnh thì thế hệ thanh niên có thể quyết chiến sinh tử với hắn, người sẽ không hỏi tới, có phải thế chăng?
Mọi người không ngờ vào thời điểm này lại có người muốn ra tay đối phó với Thánh thể.
Thần Vương áo trắng gật đầu, giọng nói bình thản vang lên:
- Nếu muốn đánh thì đánh đi.
Lời nói của hắn cũng không nhiều nhưng lại tạo thành chấn động lớn. Tất cả mọi người đều nhìn về phía này, nhất là thế hệ thanh niên.
- Ta muốn đánh với hắn một trận.
Lập tức liền có mấy thân ảnh trẻ tuổi tiến lên hét lớn.
Hiển nhiên là phía sau bọn họ có thế lực chống lưng. Có một số người cũng không phải là tình nguyện. chỉ đi lên cho có thôi.
Đương nhiên cũng có không ít người muốn đại chiến thật, đàng đàng sát khí cất bước đi về phía trước. Có lẽ hiện giờ là cơ hội tốt nhất để đánh gục Thánh thể đang mang thương thể. Dù sao thì hắn cũng vừa mới đột phá cửa ải thành công.
Thần sắc Diệp Phàm bình tĩnh cất bước trên hư không, đối mặt với mọi người không buồn không sợ, nhìn quét qua một lượt rồi nói:
- Nếu muốn đánh với ta một trận thì cứ lên hết đây.
Hiện giờ tuy rằng hắn vừa thành công tiến vào Tứ Cực Bí Cảnh nhưng lại có sự tự tin rất lớn, không hề sợ khiêu chiến. Hắn cùng muốn thử chiến lực của những nhân vật tuyệt đỉnh của thế hệ thanh niên.
Ầm!
Cả vùng thiên địa này lập tức sôi trào. Rất nhiều tu sĩ trẻ tuổi đều nhìn về phía hắn, bao gồm cả Thánh tử, Thánh nữ và vài đệ tử trẻ tuổi của Trung Châu.
Gần như trong phút chốc, lại có rất nhiều người tiến lên, chậm rãi cất bước ép tới.
Trong đó Kim Sí Tiểu Bằng Vương là người nổi bật nhất, oai hùng cao lớn, tóc vàng tung bay, ánh mắt sắc bén như đao, cầm Đại Hoang Kích màu vàng trong tay giống như Yêu Thần.
- Ta đã nói trước là muốn bắt ngươi chế thuốc, hiện giờ người đã đánh vỡ nguyền rủa, tất nhiên phải làm thôi.
Hạ Cửu U vẫn ngạo khí ngập trời như trước, dù Diệp Phàm tiến vào Tứ Cực Bí Cảnh hắn vẫn như thế, liên tục bức tới.
-o0o-

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.