Giả Heo Ăn Thịt Hồ Ly​

Chương 22: Nam nữ cùng trả lời 100 câu hỏi (1-50)




Đầu năm nay đang nổi trò chơi xuyên việt, lần này là cuộc phỏng vấn Tiểu Lạc và Tiểu Duyệt sau 2 năm quen nhau…
Xin hỏi tên hai vị?
Lạc Thiếu Thừa: Chị, chỉ nói đi? Rốt cuộc em gọi là Lạc Thiếu Thừa hay Lạc Thiếu Hàm?
Cuồng Anh Loạn Vũ: (lau mồ hôi…) Lạc Thiếu, ta sai rồi, ta đảm bảo từ giờ về sau sẽ không viết sai tên của em nữa…..
Lê Duyệt: Chị muốn hỏi tên thật hay tên trên mạng?
Cuồng Anh Loạn Vũ: (tiếp tục lau mồ hôi…) Thôi, bỏ qua vấn đề này.
Giới tính của hai người là?
Lạc Thiếu Thừa: (Cười không nói)
Lê Duyệt: Nếu như chị muốn coi em là nam , anh ấy là nữ, em không phản đối… (cười xấu xa)
Lạc Thiếu Thừa: Tiểu Duyệt, anh nghĩ em hiểu rõ… Tối ngày hôm qua… (giọng nói nhỏ dần)
Cuồng Anh Loạn Vũ: A a a a!! Tối ngày hôm qua làm sao?
Lê Duyệt: Anh ấy là nam, em là nữ. Vấn đề tiếp theo.
Cảm thấy hai người có hợp nhau?
Lạc Thiếu Thừa: Có, khó gặp được Tiểu Duyệt như thế, ở cùng cô ấy rất thú vị.
Lê Duyệt: Cũng được… Chưa gặp người thứ hai có thể nói xạo như anh ấy.
Cuồng Anh Loạn Vũ: Nói xạo sao… Theo nghĩa xấu đi…
Lê Duyệt: Đúng vậy ~ (cười vui vẻ).
Tự nhận xét tính cách của mình như thế nào?
Lạc Thiếu Thừa: Người không thân sẽ cảm thấy em là người tốt.
Lê Duyệt: (liếc mắt nhìn Lạc Thiếu Thừa) Tất cả mọi người đều cảm thấy em rất ngây thơ.
Lạc Thiếu Thừa: Thật ra thì không phải như vậy.
Lê Duyệt: Anh cũng thế.
Cuồng Anh Loạn Vũ: Chúng ta vào vấn đề tiếp theo.
Cảm thấy tính tình của đối phương như thế nào?
Lạc Thiếu Thừa: Bề ngoài thì ngây thơ, bên trong thì tà ác.
Lê Duyệt: Phúc hắc, âm hiểm, gian trá, hèn hạ.
(không khí bốn phía tràn ngập mùi thuốc súng.)
Cuồng Anh Loạn Vũ: Câu hỏi tiếp theo, câu tiếp theo.
Lần đầu quen biết?
Lạc Thiếu Thừa: Cuối kỳ năm thứ hai đại học của cô ấy.
Lê Duyệt: Đúng vậy.
Gặp nhau ở đâu?
Lạc Thiếu Thừa: Tầng năm thư viện trường.
Lê Duyệt: Không sai.
Cuồng Anh Loạn Vũ: Haha, Lạc Thiếu nhớ thật kỹ…
Lạc Thiếu Thừa: Bởi vì nàng quấy rối ta nghỉ trưa.
Lê Duyệt:……..
Ấn tượng đầu tiên của hai người?
Lạc Thiếu Thừa: (giả bộ trầm tư)..Lúc ấy cảm thấy cô ấy lấy việc công trả thù tư, hủ nữ miệng lưỡi sắc sảo.
Lê Duyệt: Cười giống một con hồ ly!
Cuồng Anh Loạn Vũ: (ấn tượng đầu tiên vô cùng ác liệt).
Nếu so sánh với động vật, cảm thấy đối phương giống con gì?
Lê Duyệt: Hồ ly.
Lạc Thiếu Thừa: (nhìn Lê Duyệt, từ từ nói) Nếu anh là hồ ly, em chính là hồ ly …. Tinh.
Lê Duyệt: Hồ ly! Anh muốn chết!
Lạc Thiếu Thừa: Tiểu Duyệt, chúng ta không thể yêu nhau mà khác loài được..
Cuồng Anh Loạn Vũ: (lau mồ hôi) Thì ra là hai con hồ ly, xin hỏi lúc nào định sinh một đàn hồ ly con?
Lạc Thiếu Thừa: Cái này phải hỏi Tiểu Duyệt, đây là chuyện của hai người, mình ta cố gắng cũng không được…(cười mập mờ).
Lê Duyệt: Chị, chị quá nhiều chuyện rồi…
Gọi đối phương là gì?
Lạc Thiếu Thừa: Tiểu Duyệt.
Lê Duyệt: Lạc Thiếu Thừa.
Lạc Thiếu Thừa: Tiểu Duyệt, em lại xấu hổ rồi…
Lê Duyệt: Không gọi anh là Tiểu Bạch khiến anh thất vọng sao?
Hy vọng đối phương gọi mình là gì?
Lạc Thiếu Thừa: Thừa, Thiếu Thừa, lão công, phu quân,….
Lê Duyệt: Ách… Anh ấy cứ gọi bình thường là được.
Lạc Thiếu Thừa: Cái nào? Phu nhân, nương tử, ái thê, lão bà?
Lê Duyệt:…. Tiểu Duyệt.
Nếu như muốn tặng quà cho đối phương, định tặng gì?
Lạc Thiếu Thừa: Bản thân mình.
Lê Duyệt: …..
Cuồng Anh Loạn Vũ: Vậy Duyệt Duyệt muốn đưa gì cho Lạc Thiếu vậy?
Lê Duyệt: Cái này là bí mật.
Vậy hy vọng đối phương tặng gì cho mình?
Lạc Thiếu Thừa: Tất cả của cô ấy, cả tâm và thân.
Lê Duyệt: Anh tham quá đi!
Lạc Thiếu Thừa: Phải không? Nhưng anh đã trao hết cho em rồi mà….
Lê Duyệt: …..
Tật xấu của bản thân?
Lạc Thiếu Thừa: Ghét mỹ nữ, hay đa nghi.
Lê Duyệt: Tương đối nhạy cảm.
Tật xấu của đối phương?
Lạc Thiếu Thừa: Da mặt hơi mỏng, nhưng cũng rất thú vị; thích tranh thắng thua với ta, …
Lê Duyệt: Người này tật xấu quá nhiều… Tại sao tôi lại đi trêu chọc con hồ ly vô lại này, haiz (tỏ vẻ khổ não suy tư…)
Lạc Thiếu Thừa: Tiểu Duyệt, ở trong lòng em anh kém như vậy, có phải hay không hoàn toàn không có?
Lê Duyệt: Ách ách… cũng không kém là bao….
Cuồng Anh Loạn Vũ: Cái đó, Lạc Thiếu, Duyệt Duyệt nói đùa thôi…
(Chảy mồ hôi… cặp vợ chồng son này….)
Bản thân đã làm gì để đối phương nổi giận?
Lạc Thiếu Thừa: Chuyện xấu.
Lê Duyệt: Anh không biết sao, anh chính là tam quan bất chính* (*: không bình thường).
Lạc Thiếu Thừa: (đột nhiên trở nên nghiêm túc, ngồi thẳng lên, ánh mắt nhìn chằm chằm Tiểu Duyệt) Vậy Tiểu Duyệt em có biết anh không vừa lòng với em về chuyện gì không?
Lê Duyệt: ………
Cuồng Anh Loạn Vũ: Thôi chúng ta vào vấn đề tiếp theo.
Đối phương đã làm chuyện gì khiến bản thân không vui?
Lạc Thiếu Thừa: Em nên cách xa đám hòa thượng trong miếu đi, đặc biệt là cách xa Phong tử một chút.
Lê Duyệt: Em ghét anh ấy hay ghen lung tung.
Lạc Thiếu Thừa: (giả bộ ngu) Anh ghen lúc nào?
Lê Duyệt: Mới vừa xong.
Lạc Thiếu Thừa: Em nhầm rồi.
Lê Duyệt: Vậy sao? Vậy em có nên đi đi chơi cùng Phong tử không nhỉ ~~
Lạc Thiếu Thừa: Trong khoảng thời gian này bọn họ phải đi làm software với thầy giáo rồi, không rảnh chơi với em….(cười gian trá).
Cuồng Anh Loạn Vũ: (nhỏ giọng) Lạc Thiếu, không phải là ngươi nhờ họ làm sao?
Lạc Thiếu Thừa: Để họ luyện tập theo không tốt sao?
Cuồng Anh Loạn Vũ: (quả nhiên…toát mồ hôi…)
Cảm thấy đối phương có bì mật gì không?
Lạc Thiếu Thừa: Chị à, là người ai chả có bí mật.
Lê Duyệt: Có, anh ấy có rất nhiều bí mật!
Lạc Thiếu Thừa: A, Tiểu Duyệt em có hứng thú với những điều bí mật của anh sao? Thật ra thì anh không ngại nói cho em biết….
Cuồng Anh Loạn Vũ: (ghé tai) Ta cũng muốn nghe!
Lê Duyệt: (nghiêng đầu) Chị nên đi hỏi vị kia đi…
Cuồng Anh Loạn Vũ: (cắn khăn tay) Các ngươi bắt nạt ta, ô ô ….
Có bí mật gì không nói cho đối phương biết?
Lạc Thiếu Thừa: Đương nhiên là có, Tiểu Duyệt, muốn nghe không?
Lê Duyệt: (vẻ mặt khinh bỉ) Sao trước anh không nói cho em nghe?
Lạc Thiếu Thừa: Ai, quên mất… Bây giờ nói cũng như thế thôi! Nhưng nếu anh nói ra thì Tiểu Duyệt cũng phải nói bí mật của e cho anh nghe.
Lê Duyệt: Buối tối nói chuyện sau.
Cuồng Anh Loạn Vũ: (yên lặng rơi lệ) tại sao các ngươi không nói cho ta nghe với.
Ghét điểm nào của đối phương?
Lạc Thiếu Thừa: (đưa mắt nhìn Tiểu Duyệt) Khẩu thị tâm phi, rõ ràng là thích nhưng không thừa nhận….
Lê Duyệt: (trợn mắt nhìn Tiểu Lạc) Tự cho mình là tốt bụng, cho rằng con gái khắp nơi đều thích hắn!
Cuồng Anh Loạn Vũ: (toát mồ hôi, tiểu tổ tông, chớ giận dỗi…Đổi đề tài)
Thích đối phương ở điểm nào?
Lạc Thiếu Thừa: (im lặng một lúc) Thật ra thì, không thể nói rõ điểm nào… Cô ấy đều tốt…hầu hết các mặt…
Lê Duyệt: Ừ.
Lạc Thiếu Thừa: Tiểu Duyệt, ừ là có ý gì?
Lê Duyệt: Thì là ý kiến của em giống anh.
Cuồng Anh Loạn Vũ: Muốn nói là Lạc thiếu rất tốt hay muốn chỉ là em đồng ý với điều Lạc Thiếu nói, em rất tốt?
Lê Duyệt: Em là người tự yêu bản thân như vậy sao?
Lạc Thiếu Thừa: (cười rạng rỡ) Xấu hổ quá, Tiểu Duyệt nhà ta từ trước đến nay nói chuyện rất uyển chuyển…
Cuồng Anh Loạn Vũ: Toát mồ hôi…
Hai người đã tiến đến bước nào rồi?
Lạc Thiếu Thừa: Tiểu Duyệt, phải nói cho chị ấy biết sao?
Lê Duyệt: Không muốn.
Lạc Thiếu Thừa: Xin lỗi, lão bà nhà ta không muốn tiết lộ…
Cuồng Anh Loạn Vũ: (phát điên) a a a , tại sao, ta rất dịu dàng hòa nhã dễ gần, tại sao lại không muốn nói cho ta biết… Tiểu Duyệt, chị rất thương em nha….
Lê Duyệt: Vấn đề riêng tư, không muốn để mọi người đều biết.
Cuồng Anh Loạn Vũ: Ta sẽ không nói cho ai biết, nói cho ta được không…
Lê Duyệt: Em nhớ chị làm tiết mục này là công khai?
Cuồng Anh Loạn Vũ: 55555….
Quan hệ của hai người là?
Lạc Thiếu Thừa: (suy nghĩ, nói từ từ) thầy trò, huynh đệ, người yêu, vợ chồng, … Tiểu Duyệt, có muốn bổ sung thêm gì không?
Lê Duyệt: Không có.
Cuồng Anh Loạn Vũ: Lau mồ hôi, thật là phức tạp.
Có cảm thấy vừa lòng với nửa kia không?
Lạc Thiếu Thừa: (nhìn về phía Tiểu Duyệt mỉm cười) Hài lòng.
Lê Duyệt: ….Hoàn hảo.
Địa điểm hay hẹn hò.
Lạc Thiếu Thừa: Trong game Tiên ma, những địa điểm ít người đến trên bản đồ.
Lê Duyệt: Đúng vậy.
Cuồng Anh Loạn Vũ: (hai người này chắc là trạch nam, trạch nữ).
Bản thân có sở thích gì?
Lạc Thiếu Thừa: Chơi Tiên ma.
Lê Duyệt: Giống anh ấy.
Thích đối phương vì sao?
Lạc Thiếu Thừa: Vì chơi Tiên ma giống ta.
Lê Duyệt: Đúng vậy.
Sợ đối phương nói câu gì?
Lạc Thiếu Thừa: “Em không tin anh nữa” kiểu giống như thế, lo lắng những cố gắng bị bác bỏ hoàn toàn.
Lê Duyệt: Đúng vậy, tín nhiệm là điều rất quan trọng. (gật đầu đồng ý)
Ai là người tỏ tình trước?
Lạc Thiếu Thừa: Ta.
Lê Duyệt: Anh ấy.
Lạc Thiếu Thừa: Thật ra Tiểu Duyệt thầm mến ta lâu lắm rồi, nhưng cô ấy xấu hổ, không có cách nào ta đành mở lời trước…
Lê Duyệt: Lạc Thiếu Thừa anh có thể bớt vô sỉ đi không? Rõ ràng là anh giống như cô vợ nhỏ đến nói với em là tính toán thất bại cam tâm tình nguyện làm đầy tớ của em nha….
Lạc Thiếu Thừa: Anh không nhớ lúc nào thì nói muốn làm đầy tớ của em!
Cuồng Anh Loạn Vũ: A a, vậy rốt cuộc là ai nói thật đây?
Lạc Thiếu Thừa: Chị à, em giống người nói dối sao?
Cuồng Anh Loạn Vũ: (Thật ra lời của hai người đều không thể tin được, vậy rốt cuộc đâu mới là thật …)
Có thích đối phương nhiều không?
Lạc Thiếu Thừa: Cuộc đời này duy nhất…. không ghét mỹ nữ.
Lê Duyệt: Vậy chị gái của các cô ấy thì sao?
Lạc Thiếu Thừa: ….Cái đó không tính. Tiểu Duyệt, không cần đổi chủ đề, em nên trả lời.
Lê Duyệt: .... Anh thích em bao nhiêu thì em thích anh bấy nhiêu….
Đối phương nói điều gì mà bản thân cảm thấy liên quan đến mình?
Lạc Thiếu Thừa: Cô ấy hỏi em ba người còn lại của đảng 4P vì sao lại có danh hiệu như vậy…
Lê Duyệt: Nếu không phải các anh có hành động mờ ám thì sao lại bị gán cho cái danh như thế?
Lạc Thiếu Thừa: Ta và Tiểu Hiên là tuổi trẻ còn ngu ngốc bị người ta lừa gạt, còn Tiểu Phong và Tiểu Dương lại càng thêm lừa gạt….
Lê Duyệt: Anh cũng không có chụp cùng em….
Lạc Thiếu Thừa: (bừng tỉnh) Haha, thì ra là Tiểu Duyệt muốn chụp, em phải nói sớm nha….
Lê Duyệt: Anh còn giả trang công chúa…
Lạc Thiếu Thừa: …Tiểu Duyệt, không nên tức giận, ngày mai chúng ta đi chụp có được hay không?
Lê Duyệt: Được, anh hóa trang công chúa….
Lạc Thiếu Thừa: Nhưng nếu Tiểu Duyệt hóa trang thành công chúa sẽ đẹp hơn ….
Lê Duyệt: …..
Cuồng Anh Loạn Vũ: (gật đầu) Đúng vậy, tất cả mọi người đều muốn nhìn thấy công chúa Tiểu Duyệt, nhất định là khuynh đảo chúng sinh….
Lê Duyệt: Không hợp với phong cách khiêm tốn của em….
Lạc Thiếu Thừa: Nếu anh hóa trang thành công chúa, thì sẽ không phù hợp chụp với em, hơn nữa sẽ không rửa sạch được thanh danh của 4P.
Lê Duyệt: …..Thôi được rồi….
Cuồng Anh Loạn Vũ: (quả nhiên con gái cần phải dụ dỗ…toát mồ hôi…)
Có bao giờ nghi ngời đối phương thay đổi?
Lạc Thiếu Thừa: Sẽ không.
Lê Duyệt: Sẽ không.
Cuồng Anh Loạn Vũ: Vì sao lại khẳng định như vậy?
Lạc Thiếu Thừa: Theo cá tính của Tiểu Duyệt, nếu đã không thích em thì sẽ không dây dưa với nhau.
Lê Duyệt: Giống như trên. Thật ra ở phương diện này thì hồ ly và em khá giống nhau…
Có thể tha thứ nếu đối phương thay lòng?
Lạc Thiếu Thừa: Không tha thứ. Người phản bội em, kết quả rất thảm…(cười âm hiểm)
Lê Duyệt: Cũng vậy.
(không khí bốn phía đột nhiên đông lại)
Cuồng Anh Loạn Vũ: Lạnh quá…
Sau đó bản thân sẽ thế nào?
Lạc Thiếu Thừa: Những người khác có lẽ sẽ không làm được gì, thân bại danh liệt, sống không bằng chết,….
Lê Duyệt: Muốn sống thì không thể tự tử, ý kiến hay….
Cuồng Anh Loạn Vũ: (bực mình với hai người này…)
Nếu đối phương trễ hẹn hơn 1 tiếng thì sao?
Lạc Thiếu Thừa: Cô ấy luôn đúng giờ, sẽ không chuyện đó xảy ra, nếu thật sự không đến đúng hẹn thì khi cô ấy trễ hẹn một chút em đã gọi điện rồi.
Lê Duyệt: Nếu anh ấy đến muộn như vật, em đã đi mất rồi. Thật ra chúng em đã có giao kèo, bình thường chỉ chờ đối phương nhiều nhất nửa tiếng đồng hồ. Nhưng nếu máy bay trễ giờ hoặc đại loại như vậy, thì không có cách nào khác, đành chờ….
Lúc hai người ở cạnh nhau, khi nào cảm thấy tim đạp rộn ràng?
Lạc Thiếu Thừa: A, cái này không thể nói ra được…(cười trộm)
Lê Duyệt: Anh ấy… cái này….(mặt đỏ ửng)
Cuồng Anh Loạn Vũ: Chẳng lẽ chẳng lẽ….(chẳng lẽ là thời điểm cấm người xem)
Khi làm việc gì mà cảm thấy hạnh phúc nhất?
Lạc Thiếu Thừa: ….Một số thời điểm (vẫn nhìn Tiểu Duyệt cười mờ ám)
Lê Duyệt: Thật ra thì….Nhiều lúc cảm thấy rất hạnh phúc (tránh ánh mắt của Lạc Thiếu Thừa)
Cuồng Anh Loạn Vũ: Lạc Thiếu em nói như vậy khác gì chưa nói…..
Lạc Thiếu Thừa: Vậy chị cho rằng là lúc nào?
Cuồng Anh Loạn Vũ: Ta làm sao biết được ….(Lạc thiếu ngươi rất hẹp hòi cứ nói thẳng ra có làm sao ….)
Thích vị trí nào trên cơ thể của đối phương?
Lạc Thiếu Thừa: Đầu óc.
Lê Duyệt: Tay.
Cuồng Anh Loạn Vũ: Tại sao? (bình thường đáp án thường là ánh mắt, đôi môi, các ngươi quả thật không giống người thường…)
Lạc Thiếu Thừa: Cô ấy rất thông minh.
Lê Duyệt:Thao tác của anh ấy rất chính xác, tốc độ rất nhanh, nhìn qua rất thích mắt.
Ghét đối phương làm gì với mình?
Lạc Thiếu Thừa: Giấu giếm với em. Bây giờ em hỏi cô ấy cái gì, cô ấy đều nói hết.
Lê Duyệt: Nói láo với em. Nhưng bây giờ đãít hơn nhiều.
Bản thân giỏi nói dối không?
Lạc Thiếu Thừa:…. Tương đối am hiểu.
Lê Duyệt: Mấy câu anh ấy nói không có mấy câu là thật, nhưng câu vừa rồi là thật.
Lạc Thiếu Thừa: Tiểu Duyệt, em cũng giỏi nói dối.
Lê Duyệt: … Không giống như anh, khi nói câu nào là thật, câu nào là giả, chính anh cũng không rõ!
Lạc Thiếu Thừa: Ít nhất tình cảm của anh dành cho em là thật….
Lê Duyệt: … quên đi, không nói vấn đề này nữa, chị, tiếp theo…
Cảm thấy đối phương phù hợp với loại hoa gì?
Lạc Thiếu Thừa: Ngọc lan trắng.
Lê Duyệt: Hoa? Cỏ có vẻ hợp hơn…. (khôn nhịn được cười)
Đã từng cãi nhau chưa?
Lạc Thiếu Thừa: …Thường.
Lê Duyệt: Hơn nữa bây giờ còn tranh nhau vùng lên…
Cuồng Anh Loạn Vũ: Tại sao?
Lê Duyệt: Chưa từng nghe qua câu người tính tình giống nhau dễ thành địch nhân sao?
Cuồng Anh Loạn Vũ: Nhưng các ngươi không phải là người yêu sao?
Lạc Thiếu Thừa: Hai người chúng em không phải cãi nhau, mà là tranh luận, tranh luận…
Lý do cãi nhau?
Lạc Thiếu Thừa: Thật ra đều là chuyện nhỏ…
Lê Duyệt: Chuyện nhỏ mà anh còn tranh với em…
Lạc Thiếu Thừa: Câu đấy sai rồi, thường ngày ở chung thì ít xa cách thì nhiều, anh chỉ muốn nói thêm mấy câu với em…
Lê Duyệt: Anh không cần ở trước mặt chị giả vờ đáng thương..
Cuồng Anh Loạn Vũ: ( toát mồ hôi)
Sau đó làm hòa như thế nào?
Lạc Thiếu Thừa: Tranh luận hòa bình, người nào có lý thì người đó thắng.
Lê Duyệt: Ở cùng với anh, lúc nào cũng có thể trang luận….
Lạc Thiếu Thừa: Tiểu Duyệt, em không cảm thấy trình độ ăn nói của em tăng lên sao?
Cuồng Anh Loạn Vũ: Thì ra là được Lạc thiếu huấn luyện a….
Lạc Thiếu Thừa: Đúng ~~
Lê Duyệt: Ai đó mặt thật dày.
Lạc Thiếu Thừa: (giả bộ không nghe)
Thời điểm nào cảm thấy mình được yêu?
Lạc Thiếu Thừa: Khi cô ấy ngượng ngùng đem thư tình đến cho em….
Lê Duyệt: Đó không phải là thư tình, đó rõ ràng là kế ước bán thân của anh!
Lạc Thiếu Thừa: Chính là thư tình, không tin anh sẽ đưa cho chị ấy xem, để cho chị ấy phân xử.
Lê Duyệt: Không phải…(khí thế đã yếu hơn trước)
Lúc nào thì cảm thấy đối phương không thương mình?
Lạc Thiếu Thừa: Chưa có tình huống đó xảy ra, Tiểu Duyệt mặc dù hay ngại ngùng nhưng vẫn rất yêu em.
Lê Duyệt: Không có, em và anh ấy khi đã quyết định cái gì thì sẽ không thay đổi, khi còn ở chung với nhau thì tình cảm sẽ không thay đổi.
Cách thể hiện tình cảm?
Lạc Thiếu Thừa: Em cũng muốn nhẹ nhàng, nhưng tiểu Duyệt lại hay xấu hổ,
Lê Duyệt: Thật ra thích một người, muốn giấu cái gì cũng khó…. Dù em có làm gì, anh ấy cũng đoán được, không cần phải thể hiện ra….
Lạc Thiếu Thừa: Đó là do anh đoán được, em không chịu thể hiện gì sao? (giả bộ đáng thương)
Lê Duyệt: Đó là!
Lạc Thiếu Thừa: Vậy từ hôm nay anh không đoán được được không?
Lê Duyệt: Anh sao lại không đoán được…
Lạc Thiếu Thừa: ….
Cuồng Anh Loạn Vũ: (thì ra người quá thông minh cũng có chỗ không tốt)
Quan hệ được công khai hay còn bí mật?
Lạc Thiếu Thừa: Công khai.
Lê Duyệt: Trên thực tế từ khi chưa ở chung một chỗ, đã bị mọi người gán ghép là một đôi (trợn mắt nhìn Tiểu Lạc)
Lạc Thiếu Thừa: Tiểu Duyệt, tất cả mọi người đều thấy chúng ta xứng đôi….
Cuồng Anh Loạn Vũ: Ta cũng hai người đẹp đôi.
Lạc Thiếu Thừa: Đúng không đúng không? Tiểu Duyệt, em nên chấp nhận đi, haha….
Lê Duyệt: (đạp Lạc thiếu một cái)
Có hy vọng kiếp sau được tiếp tục làm người yêu không?
Lạc Thiếu Thừa: Hy vọng. Nhung em cũng không có cách nào biến nó thành….
Lê Duyệt: (suy nghĩ) Hình như không có người nào tốt hơn….
Có thể cùng đối phương duy trì tình yêu này đến mãi mãi?
Lạc Thiếu Thừa: (suy nghĩ) Hẳn là vậy, vì trên đời này rất khó tìm được Tiểu Duyệt thứ hai.
Lê Duyệt: Không biết, đến khi nào chơi chán khế ước bán thân của anh ấy thì thôi…
Lạc Thiếu Thừa: Tiểu Duyệt, em thật không phúc hậu!
Lê Duyệt: So với lời hứa mồm của anh thì chắc chắn hơn nhiều.
Lạc Thiếu Thừa: Tại sao em lại hoài nghi anh như vậy?
Lê Duyệt: Ai bảo anh lúc đầu cứ trêu chọc em…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.