Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 327: Hối Hận





Nhìn thấy những con rối máy này, sắc mặt của Cát Cung và Ngưỡng Thiên tái mét.
"Chết tiệt, sao lại có nhiều con rối máy thế này?"Vẻ mặt Cát Cung bàng hoàng.
Ngưỡng Thiên cũng trợn to mắt, vẻ mặt mông lung.
Hai người họ hoàn toàn không nghĩ rằng có nhiều con rối máy như vậy.
Tuy rằng hai người đều là cấp lãnh chúa nhưng dù sao cũng chỉ mới đột phá, vẫn chưa được rèn luyện gen, thực lực của bọn họ ngang với con rối máy cấp mục đầu viên mãn.
Một chọi một còn được chứ tới mười hai con thì sao mà đánh lại.
Đây còn là người sao?Đây là còn chưa bao gồm hai nhân loại cấp lãnh chúa đó đấy.
Ngưõng Thiên vội vàng giả lả nói:"Con người kia! Có chuyện gì từ từ nói! Hai bọn ta cũng là cấp lãnh chúa đây! Bốn người chúng ta hợp tác thì chắc chắn phạm vi săn bắt sẽ rộng hơn rồi này? Ngươi nghĩ sao về việc đó?"Lục Duyên nhếch miệng cười xán lạn:"Ta thấy không ổn chút nào"Hắn dùng ý niệm khống chế máy móc, tất cả con rối máy đồng loạt tấn công hai người.
Những người Carman cảm nhận được sức mạnh đáng sợ kia thì hốt hoảng.

Một dụng cụ kim loại màu đen xuất hiện trong tay Ngưỡng Thiên.
Hắn rót linh lực vào nó.
Một tiếng "ong" vang lên, một lá chắn tinh thể thật lớn hiện ra và bao bọc lấy họ.
Âm!Tất cả các đòn tấn công nện thẳng lên màn chắn làm phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc.
Nguồn năng lượng khủng khiếp khởi động, dư âm hóa thành làn sóng tỏa ra bốn phương tám hướng.
Cạch cạch cạch! Dưới một đòn này, tinh thể bảo vệ xuất hiện từng vết rách.
Cảnh tượng này làm sắc mặt của đám người Ngưỡng Thiên và Cát Cung đều trắng bệch.
"Khốn nạn! Không ngăn được! Công kích quá nhiều!"Ngưỡng Thiên gầm nhẹ.
Giờ hắn hơi hối hận rồi.
Đúng là thất sách mà! Nếu ban đầu không nảy ra ý định thử ám sát hai người kia để độc chiếm bảo vật của bọn họ thì đã không bị dồn tới bước này rồi.
Cát Cung nhìn Lục Duyên và Amy, kêu lên:"Con người! Bọn ta là lãnh chúa của liên minh Bạch Sương vương! Nếu ngươi nếu bắt bọn ta rời khỏi đi tích, Bạch Sương vương sẽ tìm các ngươi tính sổ!""Bạch Sương vương?"Lục Duyên nhíu mày, nhìn Cát Cung với vẻ khó hiểu.
"Đúng vậy, Bạch Sương vương! Ngài ấy là một trong ba thiên tài cấp vương giả vào di tích lần này! Nếu dám đuổi bọn ta ra ngoài, các ngươi chết chắc với ngài!"Cát Cung thấy lá chắn bảo vệ sắp bị phá bỏ bèn vội vàng giải thích.
Lục Duyên nhíu mày.
Thiên tài cấp vương giả?Điều này làm Lục Duyên nghĩ tới Dạ Dạ.
Chắc người này cũng có gen cấp vương giả nhỉ?"Lôi Phong? Chúng ta phải làm sao bây giờ?"Amy nghe nói có thiên tài vương giả thì nhíu mày quay đầu nhìn về phía Lục Duyên, mặt lộ vẻ thắc mắc.
Lục Duyên cười cười:"Đánh họ trước rồi nói sau"Nghe Lục Duyên nói xong, đôi mắt Amy sáng lên.

Nàng vui vẻ vỗ vai hắn:"Ngươi nghĩ giống bổn tiểu thư đấy! Cho dù đối phương có gen cấp vương giả thì đã sao? Bổn tiểu thư không sợ!"Vốn Cát Cung và Ngưỡng Thiên thấy Lục Duyên trầm tư suy nghĩ, đều tưởng hắn sẽ bỏ qua cho mình nên nhẹ nhàng thở phào.
Bỗng dưng nghe Lục Duyên nói muốn tấn công, hai người đều mở to mắt nhìn hắn với về khó tin.
Ngưỡng Thiên lạnh lùng đe dọa:"Con người kia, ngươi dám không! Chẳng lẽ ngươi không định đi vào thành phố nổi trên không ở trung tâm? Bọn ta sẽ báo tin với Bạch Sương vương đấy!"Lục Duyên nhếch mép, ra lệnh cho robot mục đầu bắt đầu đợt tấn công tiếp theo.
Tiếng gầm rú tức thì vang lên.
Tinh thể bảo vệ vốn đã nứt nẻ nứt toác trong nháy mắt.
Sắc mặt của Ngưỡng Thiên và Cát Cung trở nên hoảng hốt.
Hai người liếc nhau, hai robot mục đầu hiện thân bên cạnh họ.
"Xông lên! Ngăn chúng lại!"Cát Cung ra lệnh.
Hai người họ không cam lòng cứ thế bị đá ra khỏi sàn diễn.
Trong di tích cơ giới Aiur, thành phố nổi trên không ở trung tâm mới là miếng bánh ngọt lớn nhất!Nếu thật sự bị đá ra ngoài ngay bây giờ, họ sẽ không chấm m*t được bất cứ phần nào trong đó.
Đó là một sự thiệt thòi quá lớn.

Chỉ cần còn một tia hy vọng, họ cũng muốn đánh cược thêm lần nữa.
Đến bây giờ, Cát Cung và Ngưỡng Thiên đã không còn hy vọng xa vời có thể đánh bại Lục Duyên và Amy.
Mục tiêu của họ chính là chạy trốn.
Chỉ cần để cho con rối máy mục đầu ngăn cản hai đối thủ và mười hai robot mục đầu của đối phương thì họ còn có hy vọng chạy trốn.
Tuy rằng sẽ tổn thất bốn con rối máy mục đầu vô giá, nhưng hi sinh vì bảo vật trong thành phố nổi trên không ở khu vực trung tâm vẫn rất đáng.
Trước đó hai người từng thăm đò các thành phố nổi trên không nên đương nhiên cũng thu hoạch được con rối máy mục đầu.
Lục Duyên thấy đối phương cũng lấy ra con rối máy mục đầu thì ngẩn người, sau đó nhếch môi.
Dám lấy con rối cơ giới mục đầu ra trước mặt hắn, mấy tên này nghiêm túc đấy sao?Một tia sáng lóe lên trong mắt Lục Duyên, hắn bắt đầu khởi động linh lực khống chế robot vận chuyển.
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.