Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 143: Cá Sấu Cấp Mục Đầu





Lục Duyên xông về phía con cá sấu Cổ Hải cấp mục đầu.
Nó đang rất tức giận vì không thể đuổi theo Lục Duyên mà giờ lại thấy hắn xông về phía mình, liền gào lên giận dữ rồi há cái mồm to như chậu máu xông tới.
Khi va vào nhau, Lục Duyên đột nhiên nhảy vào khe hở giữa hai cái xác, cơ thể hắn đột nhiên biến mất trước mặt con cá sấu Cổ Hải.
Nó lao qua đỉnh đầu hắn, vùng bụng màu xám đậm của nó lộ ra trước mặt hắn.
Khóe miệng hắn cong lên thành một nụ cười lạnh, thanh kiếm trong tay đâm về phía bụng nó.
Phụt! !m thanh phụt vang lên, thanh kiếm nặng nề đâm sâu vào trong cơ thể con cá sấu Cổ Hải cấp mục đầu, máu tươi bắn ra tung tóe.
"Gào! ! !"Đau đớn làm cho Cá sấu cấp mục đầu phát ra tiếng gầm thét.
Nhưng Lục Duyên lại mặt không biểu tình.
Với hình thể khổng lồ của Cá sấu cấp mục đầu, chút tổn thương này đối với nó tối đa chỉ có hơi đau mà thôi.

Lục Duyên dùng sức hai tay để kéo trọng kiếm ra.
Trong tiếng cọ xát chói tai, miệng vết thương trên bụng của Cá sấu không ngừng mở rộng, máu tươi xối ướt người Lục Duyên.
Vết thương càng lúc càng lớn, tiếng gầm thét của ó càng lúc càng đau đớn.
Nó vội vàng nằm xuống, không ngừng lăn lộn trên đống thi thể của đám Cá sấu, nó muốn dùng lại chiêu cũ, muốn đè chết Lục Duyên.
Nhưng Lục Duyên hiện tại đã không giống như lúc trước, đứng trên phần lưng cứng rắn nhất của nó.
Giờ phút này, hắn đang đứng tại phần bụng mềm mại nhất của Cá sấu cấp mục đầu, chỉ cần lực phòng ngự của hắn đủ mạnh thì sẽ không tới mức bị đè chết.
Lục Duyên cắn răng, hai tay nắm chặt trọng kiếm, sau đó đứng yên không né.
Cá sấu cấp mục đầu to lớn mang theo sức nặng khổng lồ đè lên cơ thể của Lục Duyên, khiến cho Lục Duyên cảm thấy xương cốt toàn thân đều bắt đầu đau nhức.
Nhưng hắn vẫn không có chút nào dao động, vẫn dùng sức cắt lìa phần bụng của Cá sấu cấp mục đầu.
Vết thương lúc này đã dài gần một mét, Lục Duyên thậm chí đã có thể nhìn thấy nội tạng của nó.
Hai mắt của Cá sấu cấp mục đầu đỏ bừng, nó biết mình không còn cách nào để bức Lục Duyên rời khỏi cơ thể mình, cho nên chỉ có thể điên cuồng gào thét.
Một chốc sau, nó trực tiếp chạy về phía đầm nước sâu, bọt nước bắn lên tung tóe, cá sấu đã nhào vào trong nước.
Dòng nước lập tức bao vây lấy Lục Duyên, khiến cho hắn biến sắc.
Trí thông minh của Cá sấu cấp mục đầu không thấp, nó biết nếu ở trên bờ thì không thể nào thoát khỏi Lục Duyên, cho nên mới chạy xuống nước, hi vọng có thể làm cho Lục Duyên chết đuôi.
Trên mặt của Lục Duyên xuất hiện một biểu cảm đáng sợ.

Nếu như là ở trên bờ, hành động của hắn linh hoạt, thì còn có khả năng tránh né sự tấn công của cá sấu.
Nhưng nếu ở dưới nước thì tốc độ của hắn nhất định sẽ không bằng Cá sấu.
Chỉ là hiện tại hắn đã không còn đường lui, thậm chí ngay cả cơ hội để chạy cũng không có.
Con đường sống duy nhất chính là gi3t chết hung thú, nếu không người chết chỉ có thể là hắn.
Lục Duyên kìm nén lại sự bực tức trong lòng, hai tiếp tiếp tục dùng sức, trọng kiếm không ngừng xé rách thân thể của hung thú, nội tạng cũng bắt đầu rơi ra bên ngoài.
Khi nãy, một phần máu của đám Cá sấu đã chảy vào đầm nước, bây giờ nó lại nhận thêm một lượng lớn máu tươi của Cá sấu cấp mục đầu, điều này làm cho nước trong hồ đều bị nhuộm thành màu đỏ.
Sự đau đớn kịch liệt làm cho Cá sấu cấp mục đầu không ngừng lăn lộn ở trong nước, nó liên tục dùng cơ thể mình va chạm vào vách đá trong đầm.
Lục Duyên có cảm giác như mình đang bị người ta vung qua bung lại, nhưng cũng may lực lượng của hắn mạnh mẽ, không tới mức bị hất văng ra ngoài.
Điều duy nhất hiện tại hắn có thể làm chính là không ngừng gia tăng lực lượng.
Cá sấu cấp mục đầu thân là hung thú cấp mục đầu, sinh mệnh lực đương nhiên là cực kỳ mạnh mẽ, nó liên tục giãy giụa một hồi lâu.
Không biết đã qua bao lâu, Lục Duyên chợt cảm thấy hình như lực giãy của Cá sấu cấp mục đầu đang dần yếu bớt.
Lúc này Lục Duyên mới có cơ hội quan sát hoàn cảnh xung quanh.

Lục Duyên phát hiện không biết từ lúc nào mình đã đứng trên một vùng đất phẳng, xung quanh đen nhánh, cho dù là thị lực của hắn cũng không thể nhìn rõ hoàn cảnh ở xa.
Lục Duyên không biết liệu đâu có phải là đáy đầm nước hay không.
Cá sấu cấp mục đầu không ngừng giãy giụa để bơi lên trên, một lúc sau, Lục Duyên cảm giác hình như Cá sấu cấp mục đầu đã nhô đầu ra khỏi mặt nước, sau đó hữu khí vô lực phát ra một tiếng gầm thê thảm.
Lục Duyên ở đáy nước cũng có thể miễn cưỡng nhìn thấy tình huống trên mặt.
Hắn nhìn thấy Cá sấu cấp mục đầu hình như đang bơi tới một vách đá, cơ thể cũng dần dần biến mất ở phía trên.
Hắn biết, Cá sấu cấp mục đầu đang muốn leo lên bờ.
Ngay vào lúc vách đá sắp chạm vào cơ thể thì Lục Duyên bất ngờ dùng sức khuấy động trọng kiếm.
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.