Gamer Xưng Bá Dị Giới

Chương 243: Tạ Âm Mẫn




Đang cùng Phạm Thiên nói chuyện thì bỗng nhiên Mỹ Cao toàn thân run rẩy sắc mặt tái nhợt.
?
Phạm Thiên thấy được thì liền cảm thấy khó hiểu, khi đang định hỏi Mỹ Cao có chuyện gì xảy ra thì Mai Du Tần nói:
- Có một kẻ rất nguy hiểm đã tiến vào Thần Điện.
Phạm Thiên nhìn Mỹ Cao hỏi:
- Tạ Âm Mẫn tới rồi sao?
Không cần nàng trả lời thì hắn cũng biết, Mai Du Tần có Huyền Vũ Phá Thiên Cung thì không cần phải nói. Còn Mỹ Cao đẳng cấp cao hơn cả Thiên Ma Thần Quân thì cho dù không có sức chiến đấu nhưng có khả năng cảm nhận được khí lưu vượt trội hơn cả Phạm Thiên. Trừ khi hắn mở ra thần thức nếu không thì khó mà sánh được với Mỹ Cao.
Phạm Thiên chứng kiến Mỹ Cao vô cùng kinh hãi thì liền nhíu mày. Nguyên bản hắn định lợi dụng việc bên phe mình có tới bảy trong số Bát Đại Kỳ Bảo để mài chết Tạ Âm Mẫn nhưng khi thấy tình trạng của Mỹ Cao thì hắn liền suy nghĩ lại.
Làm như vậy chưa chắc đã giúp Mỹ Cao thoát được ám ảnh sợ hãi của mình. Thậm chí sau này khi nàng đã làm chủ được sức mạnh của Sát Tinh và Hàn Ngọc Thần Trượng thì sẽ bị tâm ma quấy nhiễu mà không thể tiến thêm một bước.
Phải biết đẳng cấp của Mỹ Cao mặc dù đã là cao nhất trong thế giới này nhưng tại Thiên Thế đại lục thì còn chưa phải cực hạn. Nếu chỉ vì tâm mà mà Mỹ Cao lãng phí được tiềm lực của mình thì quá đáng tiếc.
Thay vào đó Phạm Thiên cần phải để Mỹ Cao chứng kiến mình sử dụng vũ lực tuyệt đối để giết chết Tạ Âm Mẫn thì mới có thể giúp nàng thoát được khỏi sợ hãi.
- Đi nào!
Phạm Thiên đi tới đỡ lấy Mỹ Cao khiến cho nàng tạm thời thoát khỏi trạng thái hoảng loạn và nói:
- Hãy đi trả thù cho Sát Tinh nào!
……
Tạ Âm Mẫn tiến vào bên trong Thần Điện thì không hề che giấu bản thân. Đám người của Đông Lĩnh vốn đang trong trạng thái cảnh giác cao độ lập tức phát hiện ra hắn.
Ngay lập tức người của các bộ tộc thuộc Đông Lĩnh đã đem Tạ Âm Mẫn bao vây lại ở trước cửa Thần Điện.
Tạ Âm Mẫn không chút nào sợ hãi nói:
- Không tệ, các ngươi đã đón tiếp ta nồng hậu như vậy thì khi trở thành thống lĩnh của Đông Lĩnh ta sẽ tưởng thưởng cho các ngươi.
Đông Lĩnh Thất Tuyệt thủ lĩnh Quốc Doanh Bạch tay cầm đại khảm đao nhìn Tạ Âm Mẫn giận dữ nói:
- Ngươi đã sát hại Sát Tinh đại nhân mà còn dám bước chân vào Thần Điện sao? Hôm nay ta sẽ cho ngươi có đi mà không có về!!
Nói xong liền giơ tay ra hiệu cho một đám cung tiễn thủ mang theo những chiếc nỏ lớn có gắn thuốc nổ đi ra.
Tạ Âm Mẫn nhìn thấy những chiếc nỏ này thì khuôn mặt có chút âm trầm nói:
- Thì ra đây chính là thứ mà lão già Tống Lợi đó giao cho các ngươi để đối phó với ta sao?
Quốc Doanh Bạch đáp:
- Cho dù có phải thỏa hiệp với đám ác ma của Thần Địa thì chúng ta cũng tuyệt đối không để cho kẻ đã sát hại Sát Tinh đại nhân như ngươi đạt được thứ mình muốn đâu.
Một trong Đông Lĩnh Thất Tuyệt là Mao Trung Kiếm không nhịn được mà quát lên:
- Không cần nhiều lời với hắn, mau bắn tên!!!
Sát Tinh chính là thần thánh trong lòng các bộ tộc của Đông Lĩnh. Tạ Âm Mẫn đã giết Sát Tinh nên khiến cho bọn họ căm hận vô cùng.
Mao Trung Kiếm vừa quát lên thì những cung tiễn thủ cầm nỏ mang thuốc nổ lập tức khai hỏa.
Nhìn những mũi tên mang theo thuốc nổ bắn về phía mình Tạ Âm Mẫn không chút nào sợ hãi.
- Rầm!!!
Hàng loạt những tiếng nổ lớn vang lên, thuốc nổ do Thần Địa chế tạo uy lực tuyệt đối không thua kém gì Phích Lịch Đạn hơn nữa còn là hàng chục mũi tên mang thuốc nổ liên tiếp bắn tới.
Ngay cả người của Đông Lĩnh cũng vô cùng bất ngờ trước uy lực của đám thuốc nổ này.
Mao Trung Kiếm cười lớn:
- Ha ha!! Để xem ngươi còn dám phách lối nữa không.
Đông Lĩnh Thất Tuyệt cùng những tộc nhân của mình sau khi chứng kiến uy lực của đống thuốc nổ này thì lập tức cho rằng Tạ Âm Mẫn đã chết mà vui vẻ cười lớn.
Chỉ có Quốc Doanh Bạch cảm thấy có chút không đúng lắm nên thầm quan sát nơi Tạ Âm Mẫn đứng.
Khói bụi tan dần đi thoáng để lộ ra một thân ảnh bên trong thì Quốc Doanh Bạch liền vội vàng kêu lên:
- Mao Trung Kiếm cẩn thận!!!
Nhưng đã quá trễ, một luồng bạch sắc chưởng lực đã bắn về phía Mao Trung Kiếm.
- A!!
Mao Trung Kiếm không kịp phản ứng đã bị chưởng lực đánh nát lồng ngực và ngã ra sau.
Tạ Âm Mẫn xuất hiện sau làn khói bụi toàn thân không một vết thương nào thậm chí y phục cũng hoàn hảo vô sự thì khiến cho toàn bộ Đông Lĩnh Thất Tuyệt kinh hãi.
- Mao Trung Kiếm!!
Quốc Doanh Bạch lúc này không dám chạy tới kiểm tra tình trạng của Mao Trung Kiếm mà ra lệnh:
- Tiếp tục tấn công, không được dừng!!!
Nhưng cường nỗ cần thời gian để gắn tên nên trước khi các cung tiễn thủ kịp gắn lại tên mang thuốc nổ thì Tạ Âm Mẫn đã biến mất rồi.
Quốc Doanh Bạch theo bản năng giơ đao lên thì ngay lập tức Tạ Âm Mẫn đã xuất hiện và tung chưởng về phía hắn.
- Keng!!!
Quốc Doanh Bạch cảm nhận được một cự lực truyền tới từ thân đao thì liên tiếp lui lại năm bước và cảm thấy hổ khẩu tê rần.
Tạ Âm Mẫn vẻ mặt âm trầm nói:
- Lũ chuột nhắt các ngươi thật là biết gây khó chịu cho người khác. Tốt lắm, các ngươi đã thành công chọc giận ta rồi.
Tạ Âm Mẫn hai tay tung chưởng ngay lập tức hai luồng chưởng lực liền bắn về phía các cung tiễn thủ mới vừa gắn xong mũi tên.
- Rầm!!!
Chưởng lực của Tạ Âm Mẫn đi tới đâu thì liền có kẻ phân thân toái cốt. Ngoại trừ Đông Lĩnh Thất Tuyệt thì những người này ngay cả Tiên Thiên Cảnh còn chưa đạt tới thì sao có thể cản được chưởng lực của Vô Vi cảnh giới cường giả như Tạ Âm Mẫn.
Cho dù người đông thế mạnh nhưng nếu không thể vận dụng thuốc nổ thì phần thắng của các võ sĩ Đông Linh một phần cũng không có. Tạ Âm Mẫn giống như hổ nhập bầy dê mà tiến vào tàn sát.
- Mau dừng lại!!!
Quốc Doanh Bạch chứng kiến Tạ Âm Mẫn tàn sát những người này thì hai mắt như muốn nứt ra. Quốc Doanh Bạch lập tức cầm đao lao tới nhưng đối phương liền tung một chưởng đánh trúng ngực hắn.
- Quốc Doanh Bạch lão sư!
Ưng Mộc cùng Khâu Lương Hậu chạy tới đỡ lấy Quốc Doanh Bạch.
Những người còn lại của Đông Lĩnh Thất Tuyệt lập tức bao vây lấy Tạ Âm Mẫn nhưng họ sao có thể là đối thủ của hắn được.
Hoàn toàn không thể ngăn cản được Tạ Âm Mẫn ra tay tàn sát tộc nhân của mình thì Đông Lĩnh Thất Tuyệt dần lâm vào tuyệt vọng.
Đúng vào lúc này một tiếng quát lớn nhưng vẫn mang theo chút run rẩy vang lên:
- Dừng tay lại!
Chỉ thấy Mỹ Cao tay cầm Hàn Ngọc Thần Trượng đi tới bên cạnh là Phạm Thiên cùng Hoa Liên, Mai Du Tần, Y Hoa, Tú Lệ cùng Hạ Yến.
Nhưng lúc này không ai chú ý tới mấy người Phạm Thiên mà chỉ tập trung vào Mỹ Cao mà thôi.
- Thần Nữ, sao ngươi lại tới nơi này? Người đâu, mau mang Thần Nữ tới nơi an toàn!
Quốc Doanh Bạch cố nén thương thế ra lệnh.
Mỹ Cao liền nói:
- Quốc Doanh Bạch lão sư không cần phải lo lắng, ta là Thần Nữ của Đông Lĩnh, nhiệm vụ của ta là bảo vệ nơi này.
Dù nói như vậy nhưng thần sắc Mỹ Cao vẫn khó lòng bình tĩnh được, có điều nàng không thể lùi bước vào lúc này được.
Mỹ Cao vừa xuất hiện thì Tạ Âm Mẫn liền dừng tay lại và nhìn nàng nói:
- Thì ra Thần Nữ đã tới, lần này ta sẽ không nói nhiều nữa. Chỉ cần Đông Lĩnh chịu thần phục thì ta sẽ lập tức ngừng tay. Khi đó ta thậm chí còn có thể để cho Thần Nữ có một địa vị cao trong Thần Địa nữa.
Mỹ Cao nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của Tạ Âm Mẫn thì trong lòng chỉ có chán ghét mà thôi. Nàng cắn chặt môi, thù hận trong lòng dần thay thế sự sợ hãi.
- Tạ Âm Mẫn, ngươi đã giết Sát Tinh tiền nhiệm nên chính là kẻ thù của Đông Lĩnh. Cho dù chết chúng ta cũng sẽ không khuất phục với ngươi đâu!
Thái độ quyết liệt của Mỹ Cao khiến cho Tạ Âm Mẫn vô cùng giận dữ, hắn bỗng nhiên biến mất và sau đó đã xuất hiện trước mặt Mỹ Cao.
- Nếu ngươi không chịu thần phục thì ta sẽ ép ngươi phải nghe lời!!!
Mỹ Cao kinh hãi, mặc dù có thể nhận ra sự di chuyển của Tạ Âm Mẫn nhưng nàng lại không thể nào né tránh được.
Ngay lúc này đột nhiên một bóng người xuất hiện ngăn cản trước mặt Mỹ Cao và Tạ Âm Mẫn liền cảm thấy một luồng khí thế cực lớn bao phủ lấy mình.
!!!
Tạ Âm Mẫn hai chân đạp mạnh lui lại phía sau nhưng lúc này một luồng đao khí sắc bén đã chém tới.
- A!!!
Tạ Âm Mẫn ngã ra sau trên ngực còn có một vết thương rất dữ tợn đang không ngừng chảy máu.
- Vậy mà vẫn kịp né tránh sao? Không hổ là Thiên Thần Các Chủ Tạ Âm Mẫn…
Phạm Thiên cầm trên tay Hỏa Long Truy Hồn Đao thầm tiếc hận vừa rồi không thể đánh lén thành công.
- ------☆☆☆☆-------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.