Thôi Thường Hy xuất hiện ở đây có nghĩa chỉ còn vài ngày nữa là Tử Hào sẽ xuất hiện. Đến khi đó Phạm Thiên có thể ra tay đoạt lấy Truy Hồn Ngũ Tinh Giáo.
Phạm Thiên phát hiện tung tích của Thôi Thường Hy thì liền lặng lẽ rút lui. Đối phương cũng không phải mỹ nhân thật sự thì hắn phí công tiếp cận làm gì, Phạm Thiên còn không có ý định chơi gay đâu.
Trở về tới khách điếm thì Phạm Thiên liền nói với Đàm Hoa Liên là mình sẽ tới Hổ Huyệt Cốc một chuyến, bây giờ hắn có thể trực tiếp nói thẳng ra ý đồ của mình với Đàm Hoa Liên vì nàng đã trở thành thuộc hạ của hắn rồi.
Phạm Thiên cùng Đàm Hoa Liên lên đường thì Tiểu Hương cũng đi theo phía sau.
Từ khi Đàm Hoa Liên tháo bỏ búi tóc khôi phục thân phận nữ nhi thì Tiểu Hương liền hạ thấp cảnh giác xuống và tới gần nàng.
Bây giờ Tiểu Hương có thể nói là đã coi Đàm Hoa Liên là tỷ tỷ và nàng dường như đã không còn ý định trả thù cho đám độc xà của mình nữa mà chỉ chạy theo hai người Phạm Thiên để cọ đồ ăn mà thôi.
Dù sao Tiểu Hương cũng chỉ là một thiếu nữ ngây thơ nên cũng không giữ ác cảm với ai quá lâu.
Phạm Thiên thấy Tiểu Hương tỏ ra thân thiện thì mừng còn không kịp đây cớ gì lại xua đuổi nàng cơ chứ.
Vậy là Phạm Thiên liền dẫn theo Đàm Hoa Liên và Tiểu Hương đi tới Hổ Huyệt Cốc.
Để tránh gây sự chú ý thì Phạm Thiên cũng không triệu hồi tiểu Xích ra mà chỉ đi bộ tới Hổ Huyệt Cốc.
Dù sao hình dạng của Đạp Diệm Xích Long quá mức đặc biệt, Lôi Ưng và Huyết Báo trông thế nào cũng chỉ là dã thú nhưng còn tiểu Xích thì đã là dị thú rồi.
……
Hổ Huyệt Cốc nằm sâu trong núi nên Phạm Thiên phải đi bộ mất hơn một ngày mới tới nơi. Mặc dù nằm ở trong thâm cốc nhưng lúc này Hổ Huyệt Phái lại vô cùng náo nhiệt.
- Các vị, các ngươi cũng tới để bái phỏng đệ tử Thiên Ma Thần Quân sao?
Hổ Huyệt Cốc mời được đệ tử Thiên Ma Thần Quân tới thì có rất nhiều người của tà phái cũng mộ danh mà tới tìm. Nhờ vậy nên Phạm Thiên có thể dễ dàng trà trộn vào trong Hổ Huyệt Cốc mà không lo ai phát hiện ra.
Một tên môn đồ của Hổ Huyệt Cốc đi tới trước mặt đám Phạm Thiên hỏi:
- Cho hỏi các vị là người của môn phái nào?
Phạm Thiên liền đáp:
- Bọn ta là người của Liêu Sơn Phủ tới để bái phỏng đệ tử Thiên Ma Thần Quân.
Liêu Sơn Phủ cũng thuộc tà phái nên xuất hiện ở nơi này cũng chẳng có gì là kỳ lạ.
- Người của Liêu Sơn Phủ sao?
- Ta nghe nói bọn họ có xà trận rất lợi hại không ai phá nổi.
Một đám người của tà phái nghe thấy Phạm Thiên nói mình là người của Liêu Sơn Phủ thì kinh ngạc. Dù chỉ là một tiểu môn phái nhưng xà trận của Liêu Sơn Phủ thực sự rất nổi danh. Chưa kể đến trước đây Liêu Sơn Phủ còn có Bá Huấn là một đại cao thủ rất mạnh.
- Thì ra là các vị tới từ Liêu Sơn Phủ. Thất kính! Hiện giờ đệ tử của Thiên Ma Thần Quân còn đang trên đường tới Hổ Huyệt Cốc, mời các vị vào trong nghỉ chân và chờ đợi.
Phạm Thiên thản nhiên gật đầu và tiến vào trong Hổ Huyệt Cốc. Lúc này hắn đã đem Hỏa Long Đao cất vào trong hành trang để tránh người nhận ra. Mục đích của Phạm Thiên là lặng lẽ cướp lấy Truy Hồn Ngũ Tinh Giáo rồi rời đi chứ không phải gây náo động.
- Các vị, tại hạ là…
Phạm Thiên vừa tiến vào thì liền có một đám người tới chào hỏi, khác với mấy tên cao thủ luôn ra vẻ tịch mịch thì đám người ở tầng dưới thấp rất thích giao lưu và kết bạn để gia tăng quan hệ trên giang hồ.
Đặc biệt là Đàm Hoa Liên sau khi khôi phục nữ trang thì thật sự là quá đẹp khiến cho nhiều kẻ để ý đến.
Đương nhiên đều là người trên giang hồ nên đám người này sẽ không vì một nữ nhân mà đi gây chuyện với một kẻ lạ mặt. Những người tới đây đều là người của tà phái, không ai muốn xảy ra xích mích với đồng minh của mình cả.
- Tiểu muội của ta có vẻ đã mệt rồi nên xin phép cáo lui, các vị cứ tiếp tục trò chuyện đi.
Phạm Thiên nói xong thì dẫn Đàm Hoa Liên và Tiểu Hương đi về phòng nghỉ.
……
Vào lúc nửa đêm Phạm Thiên muốn nhân cơ hội này để tìm hiểu địa hình xung quanh.
Tên môn chủ Huyễn Ảnh Môn đã cho người tìm Phích Lịch Tử để chế tạo mấy trăm viên Phích Lịch Đạn hòng nổ chết toàn bộ nhân vật của tà phái cũng đệ tử của Thiên Ma Thần Quân.
Mặc dù Phích Lịch Tử sẽ cố tình làm những viên Phích Lịch Đạn không nổ được nhưng Phạm Thiên không thể đem vận mệnh của mình đặt vào tay lão già đó được.
Dù sao Phích Lịch Tử cực kỳ căm hận người trong võ lâm, biết đâu hắn lại nổi cơn điên muốn ra tay thật thì sao?
- Hổ Huyệt Cốc quả thật là lắm bẫy rập, nếu không phải ta thân là Trận Đạo Chi Hoàng thì tuyệt đối đã bị đống chướng nhãn pháp này đánh lừa rồi.
Sử dụng chướng nhãn pháp để che giấu trận pháp là kiến thức căn bản của Trận Pháp Sư, những cạm bẫy này mặc dù được bố trí rất tinh vi nhưng trong mắt Phạm Thiên cũng chỉ thường thôi.
Phạm Thiên lọt qua một cạm bẫy ở gần khu rừng thì bỗng nhiên ngừng lại nói:
- Theo ta lâu như vậy mà còn chưa chịu hiện thân ư?
Phạm Thiên vừa dứt lời thì khu rừng lại lâm vào im lặng khiến hắn hơi cong môi lên một chút.
Thần Phong Chiếu Ảnh!
Thân hình của Phạm Thiên bất ngờ biến mất sau đó xuất hiện ở sau lưng người đang nấp sau tán cây.
- Nửa đêm được mỹ nhân theo dõi như thế này thì không biết có phải là đào vận của ta đang tới không nhỉ?
!!!
Kẻ này giật mình và biến mất tại chỗ, Phạm Thiên không chút chậm chế nào lập tức bám theo.
Hai bóng người lóe lên trong khu rừng mà không phát ra tiếng động nào mà.
Kẻ này thân pháp cực kỳ nhanh nhẹn nhưng nếu đem so với Địa Cấp hạ phẩm võ kỹ Thần Phong Chiếu Ảnh của Phạm Thiên thì còn kém xa.
Phạm Thiên bất ngờ xuất hiện chặn trước mặt đối phương sau đó đưa tay ép kẻ này vào một thân cây.
- Thân pháp không tệ, nhưng muốn thoát khỏi tay ta thì chưa đủ đâu.
Lúc này Phạm Thiên đang dùng tay tóm lấy cổ của một vị tuyệt sắc mỹ nhân, hai mắt của nàng nhắm chặt lại không phải vì sợ hãi mà là vốn do nàng không hề có ý định mở mắt giống như bị mù vậy.
Tú Lệ
Đẳng cấp: 42
- Người của Tây Mạc ma tộc tại sao lại xuất hiện ở nơi như thế này? Ngươi khiến cho ta phải tò mò đấy.
Thân phận bị vạch trần khiến cho Tú Lệ biến sắc, dù hai mắt vẫn không mở ra nhưng Phạm Thiên có thể cảm thấy vẻ lo lắng trên khuôn mặt nàng.
- Không định nói sao? Là vì Diệp Mẫn Thiên dùng gia quyến của ngươi để ép buộc ngươi sao?
Phạm Thiên vừa nói ra danh tính thực sự của Diệp Mẫn Thiên thì Tú Lệ đã không còn giữ được bình tĩnh nữa. Việc mà Diệp Mẫn Thiên làm ở đây nếu như lọt vào tai kẻ khác thì bọn họ chắc chắn sẽ lọt vào thế vạn kiếp bất phục.
Nàng không lo lắng cho bản thân mình nhưng còn người nhà đang bị Diệp Mẫn Thiên giữ trong tay chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm.
- Ngươi… ngươi muốn gì?
Tú Lệ hỏi thì Phạm Thiên liền cười đáp:
- Ta muốn gì không quan trọng, quan trọng là ngươi muốn cái gì? Chẳng lẽ ngươi không muốn thoát khỏi tay của Diệp Mẫn Thiên sao?
Tú Lệ kiên định đáp:
- Ta sẽ không phản bội lại môn chủ!
Phạm Thiên nói:
- Xem ra ngươi vẫn bị Diệp Mẫn Thiên lừa gạt, người nhà của ngươi từ lâu đã bị giết chết rồi, Diệp Mẫn Thiên đã nói dối để ngươi làm việc cho hắn mà thôi.
!!!
Tú Lệ nhịn không nổi mà mở lớn hai mắt ra nhìn Phạm Thiên. Tây Mạc ma tộc sở hữu một đặc điểm là nếu nhìn thấy ánh sáng thì trên khuôn mặt sẽ xuất hiện một đồ hình đặc biệt và sức mạnh sẽ được giải phóng và gia tăng lên gấp nhiều lần.
Có điều hiện giờ là ban đêm nên ánh sáng từ mặt trăng không đủ khiến cho Tú Lệ biến thân, nàng nhắm mắt chỉ là do thói quen mà thôi.
- Ngươi nói cái gì… người nhà của ta đã bị Diệp Mẫn Thiên giết chết rồi!?
Phạm Thiên nhìn vẻ kích động của Tú Lệ thì liền nói:
- Ngươi kích động như vậy để làm gì? Chẳng lẽ ngươi định đi tìm Diệp Mẫn Thiên để trả thù sao? Đừng nói bây giờ hắn đã luyện thành Tử Hà Thần Công mà cho dù là trước đó ngươi cũng không có cơ hội chiến thắng.
Sự phẫn nộ trên mặt Tú Lệ vẫn không hề giảm bớt, nàng lập tức ngẩng mặt lên nhìn Phạm Thiên với ánh mắt dữ tợn nói:
- Ngươi là ai!?
Phạm Thiên cười cười, hắn biết câu hỏi này mang ý nghĩa hoàn toàn với câu hỏi lúc trước nên đáp lại:
- Là người có thể giúp ngươi báo thù.
Tú Lệ cắn chặt môi sau đó bất ngờ quỳ xuống và nói:
- Nếu như ngươi có thể giúp ta báo thù thì Tú Lệ ta sẽ lập tức trở thành thuộc hạ của ngươi, cả đời làm nô!
Khi đôi mắt của Tú Lệ được mở ra thì sự hiền dịu của nàng đã biến mất thay vào đó là một dáng vẻ hung dữ vô cùng.
Phạm Thiên hài lòng nở nụ cười và đánh giá Tú Lệ. Lúc này nàng bỗng nói:
- Nhưng trước đó ta muốn ngươi giúp ta làm một việc.
- ------☆☆☆☆-------