Gamer Xưng Bá Dị Giới

Chương 136: Mộc Uyển Thanh




Những chi tiết về phần sau của bộ tiểu thuyết Thiên Long Bát Bộ thì Phạm Thiên không nhớ rõ ràng lắm nhưng còn những chi tiết ban đầu thì hắn vẫn còn nhớ.
Đoàn Dự sau khi tới Vạn Kiếp Cốc thì đã được Cam Bảo Bảo đưa tới nhà sư tỷ mình là Tần Hồng Miên để mượn con ngựa Hắc Mân Côi thì mới gặp được Mộc Uyển Thanh ở đó.
Phạm Thiên sau khi thu phục Cam Bảo Bảo thành công thì nhanh tay ghé thăm phòng của Chung Linh và tiến hành Tỏa Linh.
Phạm Thiên không nỡ ra tay với Chung Linh nhưng do nàng rất có hảo cảm với hắn nên chỉ cần tới 8 tấm Tỏa Linh Lệnh là Phạm Thiên đã thành công thu phục nàng rồi.
Phạm Thiên đi về phía bắc ra khỏi rừng trúc khoảng sáu bảy dặm thì liền thấy được một trang viên lớn. Nơi này chắc hắn là nhà của Tần Hồng Miên và Mộc Uyển Thanh.
Vừa tiến tới trước thì Phạm Thiên liền nhận ra ở hai bên đường đang có kẻ mai phục. Hắn bước ra một bước hai tên tráng hán tay cầm đao liền nhảy ra dùng đao chém xuống.
- Hừ!
Phạm Thiên chẳng thèm vận nội kình mà tùy tiện đánh ra hai chưởng bình thường vào giữa lồng ngực của hai tên tráng hán.
- A!!!
Một chưởng này hắn dùng lực đạo không nhỏ nên khiến cho ngực hai tên tráng hán lõm xuống cùng tiếng xương vỡ nát vang lên thì cả hai cùng văng ra xa và ngã xuống đất.
Phạm Thiên tiến vào bên trong trang viên thì liền nghe được âm thanh huyên náo ở bên trong. Khi vào tới nội viện thì bỗng có một bóng đen lao ra.
Phạm Thiên nhìn thấy người này toàn thân mặc đồ đen mang khăn che mặt nhưng lại không thể che giấu được thân hình thướt tha của mình thì đã nhận ra nàng là ai.
Mộc Uyển Thanh phá vòng vây của Thụy bà bà và Bình bà bà xông ra ngoài nhìn thấy một người thanh niên đứng cản đường mình thì trong lòng liền cho rằng hắn là đồng bọn của chúng nên liền vung kiếm trên tay chém về phía kẻ này.
Phạm Thiên thấy Mộc Uyển Thanh tấn công mình thì đưa tay nhẹ nhàng đẩy kiếm của nàng ra sau đó bất ngờ dùng Nhất Dương Chỉ điểm huyệt của nàng.
Phạm Thiên cười nói:
- Ta và cô nương chỉ vừa mới gặp mặt cớ sao lại ra tay tấn công ta?
Mộc Uyển Thanh quát:
- Tên tặc tử đáng chết, không ngờ Vương phu nhân lại mời được cao thủ như ngươi tới để bắt ta.
Phạm Thiên vừa nghe thì đã biết Mộc Uyển Thanh hiểu nhầm mình là thuộc hạ của Lý Thanh La. Nhưng còn chưa kịp nói gì thì đám Thụy bà bà đã từ bên trong xông ra.
- Con tiểu tiện nhân đó kìa, mau ném phi đao!!
Mộc Uyển Thanh nghe thấy tiếng của Thụy bà bà thì biến sắc. Bình thường nàng võ công cao cường đâu thèm coi mấy người bọn chúng ra gì. Nhưng bây giờ nàng đang bị Phạm Thiên điểm huyệt thì không thể nào né tránh phi đao được.
Trong lúc Mộc Uyển Thanh đang hoảng sợ thì Phạm Thiên liền bước tới kéo nàng sang một bên và tay còn lại đưa ra bắt lấy đống phi đao rồi ném ngược trở lại.
- A!!!
Đám Thụy bà bà không nghĩ tới phi đao sẽ bị tóm gọn và ném trở về nên lập tức trúng đao bị thương. Bình bà bà quát:
- Tên tiểu tử kia, ngươi là ai? Chẳng lẽ ngươi là tình nhân của tiểu tiện nhân kia!?
Mộc Uyển Thanh kinh ngạc khi thấy Phạm Thiên ra tay với đám Thụy bà bà, nàng cứ nghĩ hắn là người do Lý Thanh La phái tới chứ.
Phạm Thiên một tay ôm Mộc Uyển Thanh trong lòng thì liền ngửi thấy một mùi hương rất thơm tỏa ra từ cơ thể của nàng. Không giống hơi thở như hoa lan của Chung Linh, mùi hương cơ thể của Mộc Uyển Thanh cực kỳ khác biệt.
- Các ngươi một đám người lại ra tay với vị cô nương này thì ta sao có thể đứng nhìn được.
Thụy bà bà liền quát:
- Quản ngươi là ai? Mau xông lên tấn công cho ta!
Thụy bà bà phát hiện tình huống của Mộc Uyển Thanh có chút quái lạ nên liền ra lệnh cho đám người của mình ra tay.
Phạm Thiên khinh thường cười một tiếng rồi bàn tay bắt đầu vận kình.
Long Chiến Vu Dã!!!
Một tiếng long ngâm vang lên khi chưởng lực của Phạm Thiên được phát ra. Kình lực khổng lồ tạo ra một luồng chưởng phong đánh thẳng về phía đám người Thụy bà bà.
Cả đám liền như diều đứt dây mà bị chưởng này của Phạm Thiên đánh bay. Thụy bà bà cùng Bình bà bà tu vi cao một chút thì hơi gượng dậy được một chút nhưng sau đó liền thổ huyết và ngã ra đất ngất đi.
Mộc Uyển Thanh chứng kiến uy lực chưởng pháp của Phạm Thiên thì nghẹn họng trân trối. Nàng đã được gặp không ít cao thủ trên giang hồ nhưng chưa thấy người nào có thể dùng chưởng phong mà đánh bay cả mấy chục người như vậy.
Phạm Thiên thấy thái độ của Mộc Uyển Thanh thì mới ngửi một cái và hương thơm thoang thoảng trên người nàng liền lọt vào mũi hắn.
Mộc Uyển Thanh thấy hành động này của Phạm Thiên thì liền giận dữ nói:
- Đăng đồ tử! Mau thả ta ra!!
Phạm Thiên đáp:
- Vị cô nương này, ta và ngươi chỉ mới vừa gặp mặt mà ngươi đã ra tay với ta thì ta còn chưa tính toán, vậy mà bây giờ ngươi còn lớn tiếng với ta?
Phạm Thiên liền nhìn về phía chiếc khăn che mặt của Mộc Uyển Thanh, hắn biết Tần Hồng Miên đã nhồi nhét tư tưởng căm ghét nam nhân vào đầu nàng nên chiếc khăn che mặt đó chính là điểm đột phá duy nhất mà hắn có thể tạo ra lúc này.
Phạm Thiên liền đưa tay lên và nói:
- Ngươi che mặt nói chuyện với người khác là rất vô lễ đấy biết không, để ta lấy nó ra giúp ngươi.
Nói xong không chờ Mộc Uyển Thanh phản ứng thì hắn đã tháo bỏ chiếc khăn che mặt để lộ ra dung mạo của nàng.
Mộc uyển thành lúc nào cũng mặc đồ kín mít ngay cả khuôn mặt cũng che đi chỉ để lộ ra đôi mắt nên gặp phải một tình trạng giống hệt với Lý Mạc Sầu đó là làn da dù trắng nõn nhưng lại không chút huyết sắc.
Nhưng ngoài chuyện đó ra thì Mộc Uyển Thanh quả thực là sở hữu dung nhan bế nguyệt tu hoa (hoa nhường nguyệt thẹn) khiến Phạm Thiên hơi ngơ ngẩn một chút.
- Ngươi… ngươi…
Đôi môi của Mộc Uyển Thanh bắt đầu run rẩy, nam nhân trước mặt mình đã nhìn thấy dung mạo mà nàng đã che giấu suốt bao năm nay.
Với võ công mà Phạm Thiên thể hiện ra Mộc Uyển Thanh bắt buộc phải thừa nhận mình không thể nào giết được hắn. Như vậy để tránh vi phạm lời thề độc mà mình đã hạ năm xưa thì nàng chỉ còn một cách.
Mộc Uyển Thanh nhắm chặt hai mắt lại khiến cho hai hàng lệ tuôn ra. Nàng mím chặt môi và muốn tự cắn lưỡi tự sát.
Phạm Thiên để ý tới hành động kỳ lạ của Mộc Uyển Thanh thì lập tức đưa tay khống chế khớp hàm của nàng khiến nàng không thể nào cắn lưỡi được.
- Ngươi làm gì vậy!?
Mộc Uyển Thanh hai mắt đẫm lệ nhìn Phạm Thiên nói:
- Ta đã từng thề độc rằng nếu để nam nhân nào nhìn thấy dung mạo của mình thì phải giết kẻ đó hoặc là phải lấy hắn làm chồng. Ta không thể giết được ngươi nên để tránh vi phạm lời thề độc đó nên muốn tự sát, ngươi mau thả ta ra!!!
Phạm Thiên giả bộ quát:
- Sao ngươi lại có một lời thề quái lạ như vậy chứ!? Không phải ngươi nói rằng nếu kẻ nào nhìn thấy khuôn mặt của mình thì phải giết hoặc lấy kẻ đó làm chồng sao? Vậy thì để ta cưới ngươi làm vợ là được rồi.
Mộc Uyển Thanh nghe được câu này thì kinh ngạc nhìn Phạm Thiên nhưng hồi lâu vẫn không nói chuyện.
Phạm Thiên bắt đầu thuyết phục Mộc Uyển Thanh:
- Lời thề đó của ngươi chỉ có duy nhất hai lựa chọn. Trong đó việc ngươi tự sát không phải là một trong hai lựa chọn này nên nếu ngươi làm vậy thì vẫn sẽ vi phạm lời thề độc của mình mà thôi. Không bằng… cứ gả cho ta là được rồi.
Tâm thần Mộc Uyển Thanh lúc này có chút không được ổn định nên Phạm Thiên dễ dàng sử dụng Di Hồn Đại Pháp khống chế tâm tình của nàng. Hắn bắt đầu đổi giọng:
- Hơn nữa ta có điểm nào không tốt chứ? Nếu nàng gả cho ta thì ta nhất định sẽ hết mực yêu thương nàng.
Mộc Uyển Thanh lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn Phạm Thiên và trong mắt xuất hiện vẻ do dự mãnh liệt.
Phạm Thiên thấy thế thì muốn nhân cơ hội rèn sắt lúc còn nóng liền cúi xuống hôn lên môi nàng.
Cuối cùng Mộc Uyển Thanh cũng chỉ đành phải chấp nhận số phận và ủy thân cho Phạm Thiên.
“Ký chủ cứu vớt Mộc Uyển Thanh thành công, tiến độ nhiệm vụ tăng lên: 3”
Phạm Thiên sau đó liền nhận được thông báo của hệ thống. Mặc dù Mộc Uyển Thanh lúc này chỉ vì lời thề mà ủy thân cho hắn mà chưa có tình cảm gì nhưng chỉ cần Phạm Thiên có thể kéo nàng ra khỏi kết cục như trong nguyên tác thì cũng coi như là hoàn thành nhiệm vụ rồi.
Cùng với Chung Linh và Cam Bảo Bảo thì Phạm Thiên đã thành công cứu vớt được ba người rồi. Chỉ mới tiến vào phó bản chưa tới 2 ngày mà tiến độ của hắn đã rất tốt.
Phạm Thiên nhìn Mộc Uyển Thanh thút thít trong lòng mình thì liền nổi lòng thương tiếc. Dù chỉ là để hoàn thành nhiệm vụ nhưng một khi đã thu nhận một người nữ nhân hắn cũng sẽ yêu thương chăm sóc cho các nàng.
- ------☆☆☆☆-------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.