Gả Cho Ba Của Bạn Trai Cũ - Đam Mỹ

Chương 1: Chương 1





Edit: Min
Tháng 7 ở thành phố M, tràn ngập mùi ẩm ướt cùng oi bức của mùa mưa phương Nam.
Quý Lam Xuyên đứng trước cái gương lớn, chỉ cảm thấy mình giống như là một con cá sắp bị hấp chín.
Thiếu niên trong gương da trắng môi đỏ, hơi nghiêng đầu, trông giống như tiểu bạch thỏ thuần lương vô hại.
Đã thế, người này có một đôi mắt cực kì xinh đẹp, đuôi mắt hơi xếch lên, càng tăng thêm ba phần mị hoặc.
Tuy là Quý Lam Xuyên đã nhìn quen các loại hình mỹ nhân, nhưng mà cậu nhìn "Chính mình" trong gương lại không nhịn được muốn huýt sáo một tiếng.
Nhưng trong giây tiếp theo, đôi mắt âm dương của thiếu niên khép hờ, mắt bên trái của cậu xuất hiện hai cái đuôi cá một đen một trắng, nhìn không rõ nhưng lại linh động không nên lời.
Cũng vì hai đuôi cá này, làm người trong gương nhiều hơn vài phần tiên khí.
Ngón trỏ nhẹ nhàng quét qua mắt trái.
Quý Lam Xuyên chậc một tiếng, không nghĩ tới, thế mà Nhãn Âm Dương cũng theo qua đây.
Trước khi biến thành tiểu mỹ nhân kiều kiều nhược nhược trước mắt, Quý Lam Xuyên từng là một thiên sư đáng tin cậy, sống bằng nghề bói toán và châm cứu.
Cậu có thiên tư hơn người, lại có đôi mắt âm dương, không cần phải tốn nhiều sức lực mà rất nhanh trở "Quý đại sư" nổi danh trong vòng.
Nhưng có lẽ là ông trời không nhìn được cậu một đường xuôi gió thuận nước như vậy.
Thời điểm nhập môn, sự phụ bói cho cậu một quẻ, đến 25 tuổi có một kiếp nạn.
Quý Lam Xuyên không thể tránh thoát khỏi, cậu nhớ rõ là mình đã trải qua một hồi tai nạn giao thông liên hoàn.
Cơ mà lúc mở mắt ra, Quý Lam Xuyên lại biến thành "Quý Lam" trong một cuốn tiểu thuyết.
Không sai, tuy rằng tên và chức nghiệp rất nổi danh, Nhưng Quý Lam Xuyên lại là một tiểu trạch nam, thích ở nhà lướt di động, đọc sách.
Trước khi xảy ra tai nạn, cậu còn đang dùng Ipad để đọc một cuốn tiểu thuyết đam mỹ cẩu huyết.
Gần đây đang hot mấy loại tiểu thuyết máu chó.
Quý Lam Xuyên cũng theo phong trào chọn một quyển để đọc.
Nếu biết trước, sau khi chết mình sẽ xuyên vào cuốn tiểu thuyết này, có đánh chết cậu cũng sẽ không click vào cuốn tiểu thuyết 《 Hào môn mật sủng chi ta là bạch nguyệt quang 》.
Nghĩ đến đây, Quý Lam Xuyên không khỏi hung hăng trợn mắt.

Đáng tiếc, thiếu niên trong gương quá hoàn mỹ, cậu làm động tác này giống như là đang oán trách làm nũng vậy.
Mặt mày tinh xảo, chân dài eo nhỏ, nguyên chủ là pháo hôi bạch liên hoa tâm cơ, bị độc giả đánh giá là không có gì ngoài khuôn mặt.
Trước khi Bạch Thời Niên xuất hiện, hắn bị công chính Tần Tử Hành mang về nhà "An ủi tâm linh" thay thế thụ chính.
Chờ khi vai chính công thụ gặp nhau, nguyên chủ liên tục bị vả mặt, cuối cùng lộ ra bản chất thật, sau đó bị đuổi khỏi nhà.
Hiện tại, là ngày thứ ba, nguyên chủ bị mang về nhà cũ Tần gia.
Còn một tháng nữa là Bạch Thời Niên xuất hiện, mà công chính Tần Tử Hành đã ở công ty 3 ngày liên tiếp, bởi vì hắn nội tâm hắn xấu hổ.
Đúng là tiêu chuẩn của một vở kịch thế thân lớn.
Quý Lam Xuyên tiếp nhận hoàn chỉnh ký ức của nguyên chủ, cậu cũng không sợ bị lộ thân phận hoặc trời phạt nữa.
Hiện tại cậu chính là pháo hôi trong truyện, hồn phách của thân thể này vốn là tàn khuyết.
Hơn nữa, sau khi linh hồn hai bên chạm vào nhau trao đổi kí ức, nguyên chủ Quý Lam đã chủ động rời đi sau khi cùng Quý Lam Xuyên đã lập ước định——
Sau khi biết được mình chính là pháo hôi trong tiểu thuyết, không ai muốn bị nhóm vai chính ngược, cho nên vội vàng rời đi.
Chỉ là, để được trọng sinh trong thân thể người khác, Quý Lam Xuyên phải trả một cái giá tương ứng.
Trừ bỏ muốn thay nguyên chủ diễn cho xong cái trọng điểm của cốt truyện, cậu còn phải thế đối phương hoàn thành chấp niệm: Làm Tần Tử Hành đối Quý Lam cầu mà không được.
Nhân quả đã kết, Quý Lam Xuyên làm một nửa người Đạo gia, tự nhiên sẽ không dễ dàng vi phạm.
Dù sao hồn phách của cậu là hoàn chỉnh, cho dù cốt truyện có lớn cỡ nào, Quý Lam Xuyên cũng tuyệt đối không dễ bị khống chế để làm ra một số hành động não tàn.
"Đinh linh linh ——"
Nhạc chuông di động vang lên, Quý Lam Xuyên dùng ngón trỏ lướt qua, liền nghe được âm thanh gào rít từ trong điện thoại tuyền ra: "Quý Lam! Mấy ngày nay cậu đi đâu? Rốt cuộc cậu muốn chơi trò gì nữa?!"
Quý Lam Xuyên ghét bỏ, đưa điện thoại ra xa tai.
Cậu học bộ dáng của nguyên chủ, thật cẩn thận nói: "Dương ca."
—— thế giời không thịnh hành huyền học, cũng không tìm được cơ hội thay đổi tính cách.
Quý Lam Xuyên vẫn là nghiêm túc sắm vai nhân vật pháo hôi này đi.
Tính tình vô duyên vô cớ thay đổi, kiểu gì cậu cũng bị người ta đưa vào bệnh viện tâm thần để nghiên cứu.
Nghe được âm thanh mềm mại động lòng người, người bên kia điện thoại nghẹn một chút, qua vài giây mới hung hăng nói tiếp: "Đừng chơi trò này nữa, mấy ngày nay cậu đã đi đâu?"

Nguyên chủ là sinh viên năm 2 của một trường đại học nghệ thuật ở thành phố M.
Bởi vì bộ dáng đẹp, ca hát nhảy múa lại tốt, cho nên một năm trước đã kí kết hợp đồng làm streamer với một công ty con của tập đoàn Tần thị.
Bất quá, bởi vì cậu "Làm việc không được đuổi không xong", một năm qua đi, sự nghiệp của Quý Lam cũng không có khởi sắc gì.
Tất nhiên, đây chỉ là vẻ ngoài mà nguyên chủ muốn cho người ngoài thấy.
Nguyên chủ từ nhỏ đã sống trong điều kiện tồi tệ ở cô nhi viện, hắn đã xác địch mục tiêu, sau này phải dùng cách thức tranh đoạt.
Rõ ràng mình có giá trị dung mạo, cho nên Quý Lam muốn thoát khỏi cuộc sống này, hắn muốn thâm nhập vào cuộc sống của giới thượng lưu.
Ngay cả khi là làm chim hoàng yến cho một đại nhân vật nào đấy.
Vì vậy, hắn lựa chọn học đại học nghệ thuật, cố gắng chăm sóc cơ thể và bảo dưỡng làn da.
Ngay cả kỹ xảo cùng người khác nói chuyện, hắn cũng đã cố tình đọc nhiều sách hoặc xem lén mấy video để tập luyện.
Có thể nói, vì để xứng với chức nghiệp tiểu bạch kiểm, Quý Lam quả thực làm không ít việc cực nhọc.
Cho nên, khi gặp Tần Tử Hành ở bữa tiệc cuối năm do công ty tổ chức, nguyên chủ không hề ngạc nhiên khi đối phương bị mình mê hoặc.
Nếu như không phải, cuối cùng Quý Lam đem một trái tim chân thành giao ra, rốt cuộc kết cục của cuốn tiểu thuyết này như nào còn chưa biết.
Đối với hành động của nguyên chủ, Quý Lam Xuyên tuy không tán đồng, nhưng cũng không coi thường.
Đối phương không làm chuyện thiên thương hại lí gì, cậu cũng không có tư cách đi chỉ trích nguyên chủ tâm cơ.
Bất quá, khi người đại diện Dương Dũng chất vấn, Quý Lam Xuyên quyết đoán trả lời khác với nguyên tác, cũng không tiết lộ việc mình đang sống trong nhà của đại Boss nhanh như vậy: "Thực xin lỗi Dương ca, mấy ngày nay em chuyển nhà.
Tối mai em sẽ bắt đầu phát sóng trực tiếp."
Tần Tử Hành không được bạch nguyệt quang đáp lại, đây cũng không phải là bí mật gì trong giới thượng lưu.
Chỉ có nguyên chủ vô quyền vô thế bị đối phương mang vào vòng luẩn quẩn thành trò cười, hắn bị che giấu nửa năm mà ngây ngốc không biết gì.
Nếu không phải nghe tin vị kia ở nước ngoài sắp đính hôn, Tần Tử Hành cũng sẽ không bất chấp tất cả mà đem nguyên chủ về nhà cũ.
Cho nên, Quý Lam vô cùng phẫn nộ khi biết mình làm thế thân cho người khác.
Thân là người ngoài cuộc xem qua nguyên tác, Quý Lam Xuyên đương nhiên sẽ không giống nguyên chủ khi đi khoe khoang rằng Tần Tử Hành "thích" hắn.

Cốt truyện từ giữa đến về sau, chứng cứ tội phạm nguyên chủ tâm cơ hư vinh cứ dần bộc lộ ra.
Sau khi cúp điện thoại của Dương Dũng, Quý Lam Xuyên đi dép lê xuống tầng tìm đồ ăn.
Nguyên chủ vì bảo trì vóc dáng nên không ăn nhiều lắm.
Quý Lam Xuyên mới xuyên qua được ba giờ, lúc này liền cảm thấy dạ dày đau co rút từng trận.
Tuy là dọn vào nhà cũ Tần gia, nhưng nguyên chủ lại ở phòng cho khách tương đối hẻo lánh.
Lúc này, Tần Tử Hành đang men say thương tâm vì bạch nguyệt quang đính hôn.
Ít nhất qua đêm nay hai người mới dần dần đi vào thời kỳ tình yêu cuồng nhiệt nhất trong cuốn truyện.
Nhà cũ Tần gia mang hơi thở cổ xưa, người hầu đều tuân thủ quy củ nghiêm ngặt.
Mà nguyên chủ chỉ được Tần Tử Hành cho cái mác "Bằng hữu", cho nên hắn không có chút quyền uy ở đây.
Vì vậy, nhóm người hầu cũng không có bao nhiêu nhiệt tình với hắn.
Trên lầu hai không có ai, Quý Lam Xuyên bước chân nhẹ nhàng đi xuống cầu thang.
Khi còn nhỏ, có một đoạn thời gian cậu sống rất khổ, chỉ cần có thể lấp đầy bụng, đối với đồ ăn, cậu cơ bản không kén chọn.
Đang suy tư trong đầu xem trong tủ lạnh có gì ăn không, thiếu niên vừa bước qua chỗ góc cầu thang, đột nhiên cảm nhận được một ánh mắt lạnh băng bắn qua.
Đó là nam nhân anh tuấn tầm 30 tuổi, trong tay đối phương cầm một ly trà xanh đang bốc khói.
Trên người hắn mặc quần tây áo sơ mi chỉnh tề không có một nếp nhăn.
Như hổ xuống núi, muôn thú kinh sợ; như ưng bay lên, hổ thỏ tự chiến.
Khí thế chung quanh nam nhân cực kì bức người, tướng mạo lại vô cùng đẹp.
Quý Lam Xuyên nhìn sơ qua liền biết đây là đại nhân vật mà mình tuyết đối không được đắc tội.
Xem tướng bói toán nhiều năm như vậy, Quý Lam Xuyên chưa từng gặp ai có tướng mạo tốt, gia thế tốt, số mệnh cũng tốt như vậy.
Nếu dựa theo khái niệm trong tiểu thuyết trên mạng, không hề nghi ngờ rằng, đây chính là "Khí vận chi tử" của thế giới này.
Nguyên lai đây là vị baba tiện nghi của Tần Tử Hành, không nghĩ tới lại gặp đối phương vào thời điểm này.
Quý Lam Xuyên rũ mi, cung cung kính kính mà kêu một tiếng: "Tam gia."
Tần tam gia Tần Chinh, trong nguyên tác là đại nhân vật chỉ cần giậm chân một cái, sàn nhà ở Z Quốc liền run liên hồi.

Bởi vì truyện chủ yếu nói về cặp đôi chính kia, cho nên tác giả miêu tả về vị Tần tam gia này rất ít.
Cùng lắm là đem hắn trở thành nhân vật phụ để tôn lên bối cảnh hơn người của Tần Tử Hành.
Mà trên thực tế, Tần Tử Hành chỉ là con nuôi của Tần Chinh.
Không biết vị Tần tam gia này có phải bị bệnh kín hay không, dù sao theo lời miêu tả của tác giả, đối phương là người giữ mình trong sạch, đến hài tử của mình cũng không muốn sinh.
Là một kẻ tàn nhẫn.
Học bộ dáng của nguyên chủ, cậu đứng ngoan ngoãn trên cầu thang.
Quý Lam Xuyên hết sức khó hiểu vì cái gì mà nguyên chủ lại có dũng khí chống đối người này.
Xem ra, tình yêu đích xác làm chỉ số thông minh của người ta giảm xuống.
Tuy Quý Lam là tâm cơ boy, nhưng vướng vào tình cảm thì đầu óc cũng có vấn đề.
Thiếu niên vừa mới 20 tuổi, bộ dáng ngây ngô tươi mát như chồi non mọc xanh mơn mở vào mùa xuân.
Tuy đối phương là "Bạn trai" của con trai mang về nhà, nhưng ở trong mắt Tần Chinh, thiếu niên này còn không có tư cách để gọi hắn là ba.
(À~~~~~)
Tần Chinh thu hồi ánh mắt, không tỏ ý kiến.
Hắn không có chấp niệm gì đối với sắc đẹp, ngay cả cái gật đầu cũng không cấp cho đối phương.
Một giây trước khi ánh mắt rời khỏi người thiếu niên, đột nhiên một mạt tuyết trắng đập vào mắt hắn.
Đó là mắt cá chân của thiếu niên.
Do thời tiết rất nóng, thiếu niên mặc chiếc quần tây hơi ngắn, theo đó những đường cong gợi cảm vô tình lộ ra.
Người ta nói rằng vẻ đẹp là ở xương chứ không phải da, ngoài những thứ khác ra, chỉ nhìn một bề ngoài một cách đơn thuần, Quý Lam là một mỹ nhân có thể làm mờ giới tính.
Nguyên chủ chăm sóc bề ngoài cùng dáng người vô cùng tốt, cho dù ở góc độ nào nhìn lại, không một ai có thể tìm được tỳ vết gì trên người hắn.
Tần tam gia cũng không thể.
Không khí có chút vi diệu, thiếu niên đứng trên bậc thanh có chút co quắp, cậu rụt người lại, đôi môi đỏ mềm mại mấp máy: "Tam gia?"
"Rào rào———"
Nước mưa ấp ủ cả ngày xôn xao giáng xuống.
Tần Chinh nhắm mắt lại, mạc danh cảm thấy chính mình có điểm si ngốc.
➖➖➖➖➖.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.