[Esport] Đồng Đội Điên Hết Cả Rồi

Chương 87: Chương 84





Tướng mới vừa có trailer, giới esport đã bị rung chuyển.
Thiếu nữ hệ lửa kia là pháp sư hay xạ thủ thì không quan trọng, nhưng chàng trai kia, dù là về tạo hình hay là về caption đều chỉ rõ đó là một sát thủ đi rừng.
Bây giờ, người hay dùng sát thủ để đi rừng nhất trong giới tuyển thủ chuyên nghiệp chỉ có mỗi một người, đó chính là Kinh Vũ.
Sức mạnh của tướng mới ra lúc nào cũng rất mất cân bằng, nếu cấm thì phải tốn một slot —— hết cấm nổi bể tướng của Kinh Vũ rồi.
Có thể thấy là vòng tứ kết của top 8 vào tuần tới sẽ có thêm một trận sóng gió!
Không chỉ giới tuyển thủ thấy lo, mà chủ đề này còn được đem lên Weibo và các diễn đàn khác để bàn tán:
【 Tướng mới có sát thủ, tôi đã đoán được từ lâu! 】
【 Nhà phát hành đúng là đam mê tướng sát thủ mà! Tạo hình mấy con sát thủ của LD thì đúng là miễn bàn! 】
【 Bên phát hành vốn đã thích sát thủ rồi, giờ lại có thêm sự xuất hiện của Cá Vàng thì khả năng ra sát thủ lại còn lớn hơn nữa! 】
【 Ha ha ha! Đúng thật là một con tướng được đo ni đóng giày cho Cá Vàng! 】
【 Uầy, tự dưng tôi mong tới vòng tứ kết quá! Chắc là Cá Vàng sẽ hóa rồ với tướng mới đây nhỉ? 】
Ngày hôm sau, phiên bản mới của Chúa Tể Ác Ma được cập nhật, hai tướng mới cũng chính thức được ra mắt!
Chàng trai kia đúng thật là sát thủ đi rừng.
Tóc ngắn màu bạc trắng, hai mắt đỏ như máu và chiếc mặt nạ màu đen chỉ để lộ hoa văn đỏ máu được khắc ở trên mặt.
Hắn mặc trang phục sát thủ màu đen, trên hông buộc chiếc thắt lưng thật dài màu đen, phần đuôi của thắt lưng càng về cuối lại càng rộng ra, tung bay theo gió dưới ánh trăng, tỏa ra ánh sáng đỏ như của lửa, thoắt ẩn thoắt hiện.
Vừa thần bí lại đẹp trai ngời ngợi.
Vị tướng này có tên là —— Lược Ảnh.
Vị tướng còn lại là một bé loli thuộc phe bóng tối.
Tóc vàng xoăn, hai tròng mắt lại đỏ như máu, chiếc váy đỏ đen trên người vừa cầu kỳ lại vừa lộng lẫy không thể tả thành lời.
Những ngọn lửa sáng rực quấn quanh ngón tay dài trắng nõn của nàng, tỏa ra ánh sáng lấp lánh khi chúng di chuyển giữa các ngón tay đó.
Sức nóng từ những ánh lửa kia như có thể được cảm nhận chỉ qua một cái màn hình.
Phía sau nàng là đôi cánh màu đen, trông vô cùng tinh tế, trông không giống như thứ để giúp nàng bay lên mà lại giống như đồ trang trí hơn.

Vị tướng này có tên là —— Vạn Diệt Lưu Hỏa.
Diệp Hồng đã đoán đúng, nàng là xạ thủ.
Lời giải thích của nhà phát hành là: cơ thể của tướng này được làm từ lửa, vậy nên sát thương từ lửa sẽ được tính là sát thương vật lý.
Cũng được.
"Không thể không nói, tạo hình của nhân vật game càng lúc càng đẹp." Diêp Hồng đăng nhập vào tài khoản của mình, hắn ngắm nhìn hai tướng mới, không khỏi lên tiếng cảm thán, "Tiếc là không phải AP."
Mua Lược Ảnh Xong, Kinh Vũ đáp: "Thật ra thì anh cũng có thể thử dùng AD đi mid mà."
Diệp Hồng: "Ò, anh thích cảm giác dùng pháp sư tung chiêu cuối để vét mạng hơn."
Lạc Nhất Minh: "Rõ ràng là dùng xạ thủ để lấy mạng hạ gục sẽ sướng hơn!"
Tần Phi: "Nói nhảm gì vậy, vào test tướng đi."
Tần Phi vừa lên tiếng là ai cũng lập tức ngoan ngoãn mà yên tĩnh lại.
Lạc Nhất Minh bắt đầu nghiêm túc nghiên cứu bộ kỹ năng của Vạn Diệt Lưu Hỏa, Kinh Vũ thì lại chọn ghép trận ngay, vừa vào đã pick lock Lược Ảnh.
Diệp Hồng đi đến sau lưng cậu để xem, thấy vậy, hắn không khỏi nói ngay: "Vào trận ngay luôn á? Em không sợ bị chửi hả?"
Kinh Vũ cười cười: "Không sao đâu anh, em làm quen nhanh lắm."
Mấy câu này mà là do người khác nói thì còn lâu Diệp Hồng mới tin, nhưng đổi lại là Kinh Vũ thì hắn lại tin ngay.
Tuy nhiên, chỉ 25 phút sau, đội của Kinh Vũ thua, mà còn thua rất thảm —— Lược Ảnh của Kinh Vũ ăn được 4 mạng, lên bảng 12 lần, hỗ trợ 8.
Tần Phi ngồi bên cạnh cậu quan sát diễn biến của trận đấu, anh không nêu bất cứ ý kiến gì, chỉ kiên nhẫn chờ cậu đánh xong rồi mới bình tĩnh hỏi: "Thấy sao?"
Kinh Vũ tháo tai nghe xuống, cậu trầm tư một lát rồi mới đáp: "Chiêu cuối rất hay, nhưng cũng rất khó khống chế."
Tần Phi: "Phải luyện trong bao lâu?"
Kinh Vũ: "Ba ngày.
Nhiều nhất là ba ngày."
Tần Phi: "OK.".

||||| Truyện đề cử: Cố Tổng Lại Phát Điên Rồi! |||||
Sau khi nói xong chữ "OK", Tần Phi không còn để ý gì đến chuyện này nữa, anh tin tưởng Kinh Vũ, nếu cậu đã nói ba ngày thì chắc chắn là ba ngày.
Diệp Hồng đứng sau lưng cả hai dở khóc dở cười: "Cá Vàng Nhỏ, em biết gì không, lúc em nói là em làm quen rất nhanh, trong đầu anh toàn là hình ảnh em lấy Mega ngầu lòi gì đó, cuối cùng thì?"
Kinh Vũ nhún vai: "Nó khó hơn so với tưởng tượng của em nhiều, nhưng nếu chơi được thì sẽ rất mạnh."
Cùng lúc đó, Lạc Nhất Minh cũng đánh xong một ván, mất 23 phút, thắng.
Diệp Hồng vội vàng thò lại gần, hỏi: "Thế nào?"
Biểu cảm của Lạc Nhất Minh có chút rối rắm: "Ờm, nói sao ta? Chiêu của nó rất phức tạp, rất khó hiểu.
Nhưng em bấm đại một hồi vẫn quét sạch được bên kia, không biết là do chất tướng quá mạnh hay là em hay nữa."
Diệp Hồng: "......!Là do bên kia quá yếu."
Tóm lại, sau khi tướng mới được trình làng, nhiệm vụ luyện tập của Kinh Vũ và Lạc Nhất Minh đã biến thành luyện chơi tướng mới.
Nhưng lúc Kinh Vũ livestream mỗi tối thì đều dùng Băng Tuyết Chi Tâm.
Người xem có chút không hiểu:
【 Sao không chơi Lược Ảnh? 】
【 Tôi muốn xem Lược Ảnh......】
【 Ván sau pick Lược Ảnh đi! 】
【 Lăn lê bò lết xin được xem Lược Ảnh! 】
Kinh Vũ cười trừ: "Tui nhất định sẽ dùng nó cho vòng tứ kết của top 8 mà ~ giờ thì cho tui giữ chút bí ẩn đi!"
Còn lời thật lòng thì là —— vẫn chưa luyện tới mức có thể đem lên stream, xin lỗi nha....!
Cùng lúc đó, trên mạng cũng có những lời nhận xét về tướng mới:
【 Bye, hai con này con nào cũng khó chơi! 】
【 Chiêu của Vạn Diệt Lưu Hỏa có hơi giống Nguyệt Ảnh Tri Chu, có hai bộ kỹ năng và có thể đổi dạng.
Có ai nghiên cứu ra combo chưa vậy? 】
【 Chiêu cuối của Lược Ảnh chơi kiểu gì vậy? Có thể xuất hiện ở bất cứ vị trí nào trên bản đồ chỉ trong nháy mắt cứ như bug ấy, vấn đề là —— tui không có chơi được! 】
【 Nhà phát hành đang tính thử thách giới hạn của con người đó phỏng? 】
【 Tôi cảm thấy có vẻ như nhà phát hành đã bị Cá Vàng kích thích, bọn họ ra con đó là để thử thách giới hạn của Cá Vàng.

Chiêu cuối của Lược Ảnh —— Phù Quang Lược Ảnh, chỉ cần một cái click chuột đánh dấu vào một điểm bất kỳ trên bản đồ, trong vòng 5 giây, Lược Ảnh sẽ xuất hiện tại nơi đó.
Chiêu này có thể bị ngắt vào thời điểm đầu lúc mới tung chiêu, nhưng sau khi đã được tung rồi, mãi cho đến khi Lược Ảnh xuất hiện đến nơi đã chọn thì sẽ không bị chịu khống chế hay bị làm gián đoạn.
Có thể nói, nếu chiêu này được luyện thành thục thì chắc chắn sẽ thành bug của cả trò chơi.
Tiếc là cho tới tận bây giờ vẫn chưa có ai có thể dùng chiêu cuối của Lược Ảnh một cách tự nhiên, ngay cả Kinh Vũ cũng đang phải tập luyện rất nhiều.
Nhưng Kinh Vũ cảm thấy —— ba ngày, vậy là đủ rồi.
—— hãy cho cậu ba ngày, cậu sẽ biến Lược Ảnh thành tướng đi rừng số một của phiên bản này!
*
Giữa trưa ngày hôm sau, lúc 12 giờ, những người khác đều đi ra ngoài kiếm đồ ăn, chỉ còn lại Kinh Vũ là ngồi lại, đánh hết ván này đến ván khác.
Tần Phi ngồi bên cạnh cậu muốn nói rồi lại thôi, cuối cùng, anh cũng đành yên lặng mà đánh thêm một ván mới.
20 phút sau, Tần Phi xong trận trước, anh nhìn màn hình của Kinh Vũ, thấy nhà chính của bên địch đã sắp nổ tung, anh vội nắm lấy cơ hội này mà lên tiếng: "Trưa nay đi ăn chung đi."
Kinh Vũ sửng sốt một chút.
Cậu còn chưa kịp phản ứng lại thì Tần Phi đã nói thêm vào: "Lúc trước đã hẹn với nhau rồi."
Đúng rồi, lúc trước họ đã hẹn với nhau, chờ chuyện trên mạng xong rồi thì đi ăn chung với nhau một bữa.
Giờ thì trận chiến trên mạng cũng đã lắng xuống rồi.
Kinh Vũ "Dạ" một tiếng, dùng Lược Ảnh phá vỡ nhà chính của bên địch xong, cậu tháo tai nghe, quay qua đối mặt với Tần Phi: "Mình đi thôi."
Tần Phi đứng lên: "Có đang thèm ăn cái gì không?"
Kinh Vũ cũng đứng lên: "Anh chọn đi, em đi theo anh, anh đi chỗ nào thì em đi chỗ đó."
"Biết ngay." Tần Phi ngẫu nhiên chọn một trong những món mà anh đã nghĩ tới từ trước: "Beefsteak nhé?"
Kinh Vũ: "Dạ."
Vì thế, một lúc sau, hai người xuất hiện ở một nhà hàng beefsteak.
Giờ thì Tần Phi lại đưa Kinh Vũ vào một phòng ăn riêng.
Hai người ngồi cạnh nhau trên một chiếc ghế sopha.
Mọi thứ cũng giống như lần trước, Tần Phi chịu trách nhiệm gọi món, Kinh Vũ chịu trách nhiệm ăn.

Sau khi nhân viên phục vụ rời khỏi, Tần Phi thò tay vào túi quần, lấy ra một chiếc hộp nhỏ.
Kinh Vũ tò mò nhìn cái hộp kia, cậu còn chưa kịp phản ứng thì Tần Phi đã đưa cái hộp qua.
"Cho em sao?" Kinh Vũ do dự nhận lấy, "Là gì vậy?"
Tần Phi: "Em mở ra xem là biết thôi."
Đoán được hộp có cái gì, nhịp tim của Kinh Vũ bỗng tăng thật nhanh, cậu mở hộp ra, trong lòng có chút mong đợi.
Chắc chắn rồi, đó là một chiếc nhẫn, nhưng lại được vòng qua một sợi dây tơ màu đỏ.
Kinh Vũ cầm nhẫn lên, vừa nhìn đã thấy được kí tự được khắc trên măt nhẫn: QF—— Tần Phi.
"Lúc vừa bay về thành phố anh đã tìm người làm rồi, em thích không?" Vừa nói, Tần Phi vừa dùng ngón tay móc sợi dây tơ đỏ trên cổ mình ra, trên đó cũng có một chiếc nhẫn, Kinh Vũ không cần nhìn cũng biết trên chiếc nhẫn đó có khắc những gì.
JY—— Kinh Vũ —— tên của cậu.
Kinh Vũ cảm thấy hai mắt của mình cay cay.
Mấy tháng trước, cậu còn ôm suy nghĩ mình không nên sinh ra ở trên đời này, không ngờ mấy tháng sau lại......
—— hóa ra ở trên đời này, ngoại trừ mẹ ruột Tiêu Tịch, thật sự vẫn có một người khác tình nguyện quý trọng cậu, yêu cậu.
"Sao lại khóc rồi?" Tần Phi cười bất đắc dĩ, anh buông chiếc nhẫn của mình ra, đưa tay về phía Kinh Vũ, nhẹ nhàng lau đi nước mắt nơi khóe mắt của người kia: "Đêm đó em uống say nên khóc thì không nói gì, giờ đang bình thường thì đừng khóc."
Kinh Vũ: "Dạ."
Tần Phi rút tay về, nhìn cậu chăm chú một hồi lâu rồi lại nói ra từng chữ: "Kinh Vũ, anh thích em."
Kinh Vũ ngước mắt nhìn anh, cảm xúc rối loạn.
Tần Phi: "Thật ra sau khi biết em thích mình, qua sáng hôm sau anh đã muốn bày tỏ rồi."
Tần Phi: "Nhưng anh cảm thấy cứ nói ra như thế thì thường quá, không có thành ý, nên quyết định để về đây rồi hãy nói."
Tần Phi: "Vừa về, anh đã tìm người làm nhẫn, nhưng chúng ta còn phải thi đấu, đeo trên tay sẽ không tiện, nên mới nghĩ tới cách dùng dây để đeo nó lên cổ."
Tần Phi: "Aiz, sao lại khóc nữa rồi......"
Kinh Vũ nắm chặt chiếc nhẫn trong tay, khi Tần Phi vừa nói ra ba chữ "Anh thích em", cậu đã không kiềm được nước mắt của mình.
Tần Phi càng nói, nước mắt của cậu lại càng rơi nhiều, không tài nào lau sạch nổi.
"Được rồi được rồi, em muốn khóc thì khóc đi." Tần Phi ôm Kinh Vũ vào lòng, anh cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên trán cậu một cái, "Ngốc."
Nói xong chữ đó, anh đưa tay nhấc cằm Kinh Vũ lên, ánh mắt nhìn từ đôi môi đang hé mở của người kia đến hai mắt đang ướt át, cười: "Giờ thì em đã biết lý do tại sao anh lại đặt phòng riêng rồi chứ?".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.