Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 94: Chữa bệnh




Sau một hồi phí hết công phu miệng lưỡi,mới giải thích cho ba người hiểu, lúc này nàng hỏi!
“ Tại vì thân thể của ngươi là thuần âm, mà võ hồn lại là thuần dương, nên chỉ có thể chọn một trong hai,nếu không về sau sẽ hậu hoạ khôn lường ”
- Nàng lại hỏi!
“ Nếu ta không muốn sử dụng Võ Hồn thì phải làm sao ”
- Hắn thở dài đáp!
“ Chỉ có cách đánh nát đan điền, nơi mà Võ Hồn ngươi trú ngụ,sau đó sử dụng cảnh giới thiên nhân hợp nhất,mà hấp thụ thiên địa linh khí”
“ Vậy ngươi muốn giúp ta hoá giải Thuần Âm Thần Thể như thế nào”
- Đây cũng là chủ đề mà tam nữ quan tâm nhất, vì bà người biết, nếu đánh nát đan điền thì không khác gì phế nhân cả, vớ vẩn lại phát điên,người không ra người quỷ không ra quỷ thì xong!
“ Ta làm cách nào không quan trọng,quan trọng là ngươi muốn sống tốt, thì phải chọn một trong hai”
“ Vì Sao ” Ba nàng hỏi!
“Vì từ khi ta bất tỉnh tới giờ, đã là 1 tuần rồi, bộ các ngươi không thấy đáng nghi sao”
“ Nghi điều gì ”
“Hẳn là tên kia bị ta giết chết, bọn người kia chắc là biết hắn ngủm rồi nhỉ, thấy đồng bạn bị giết, mà một tuần rồi vẫn không có độ̀ng tĩnh gì đi, hẳn là bọn chúng muốn chờ đợi cái gì đó ”
- Ba nàng sắc mặt trắng bệch, hẳn là cũng có thể đoán ra lời hắn nói là gì, ba nàng sau khi nghe Cá Vàng kể lại, cũng biết tên kia kinh khủng tới cỡ nào đi, ba nàng đồng thanh hỏi!
“ Giờ phải làm thế nào ”
- Hắn chán nản nói!
“ Còn thế nào được nữa, muốn sống yên ổn thì hủy đi cái thân thể thuần âm của ngươi đi chứ sao,hẳn là bọn chúng sẽ không hứng thú ăn thịt một tiểu cô nương có tuvi võ đồ cấp đâu nhỉ ”
- Nàng lúng túng nói!
“ Vậy còn không mau giúp ta, ta không muốn bị ăn thịt đâu ”
“ Ngươi có chắc là muốn chứ, sẽ phải chịu không ít thống khổ đâu đó ”
- Nàng gật đầu!
“ Vậy thì chúng ta bắt đầu thôi, nhanh kẻo đem dài lắm mộng, các ngươi có hồi huyết đan chứ ”
- Hắn hỏi 3 người!
“ Ở trong nhà kho, chúng ta còn mấy viên, để ta đi lấy, Vương Nhu đáp, rồi nhanh chóng chạy đi”
Khi Vương Nhu tìm về được 2 viên Hồi Huyết Đan hắn nói, để cho Cá Vàng uống vào rồi hắn mới bắt đầu!
- Hắn cầm lấy cổ tay của. Cá Vàng, dùng lưỡi dao sắc bén cắt đứt mạch máu ở cổ tay nàng, sau đó hắn dùng tinh thần lực rút đi toàn bộ máu của nàng chuyển qua người của hắn, sau đó là cốt tuỷ, tuy mọi việc diễn ra rất nhanh, nhưng đau đớn phải chịu là điều không thể tránh khỏi!
- Ngay khi sắc mặt nàng trở nên trắng bệch,hắn ra hiệu cho nàng bắt đầu luyện hoá dan dược, để giúp nàng hồi phục máu huyết trong người,hắn còn đưa cho nàng một binh ngọc chưa đầy chất lỏng sền sệt như máu,mà lại như nham thạch đang sôi trào trong đó vậy, nàng hỏi!
“ Đây là cái gì ”
- Hắn cười đáp!
“ Ta lấy máu của ngươi, thì ta đền cho ngươi cái khác, uống thứ này vô Võ Hồn của ngươi sẽ được hoá kén thành điệp, sau này ngươi sẽ không phải lo võ hồn xấu xí nữa,mà trở nên xinh đẹp ”
- Khi nghe thấy lời này, tuy nàng rất vui vẻ nhưng nàng vẫn hỏi cố!
“ Ngươi lấy cái này ở đâu, và thứ này là thứ gì ”
- Hắn chỉ mỉm cười nói!
“ Đó là thứ gì không quan trọng, ngươi chỉ cần biết, thứ đó không gây hại gì cho ngươi, cứ coi như là quà ra mắt của ta với ngươi đi là được, nếu ngươi còn không mau sử dụng sẽ mất đi tác dụng đó ”
- Nàng lại hỏi!
“ Sao ngươi không dùng ”
« Nàng hỏi câu này không phải nghi ngờ hắn mà là nàng cũng đoán ra bệnh tình của hắn, nên nàng nghĩ hắn dùng sẽ tốt hơn »
“ Cảm ơn ngươi, ta dùng rồi ”
- Nàng do dự một hồi rồi mở nắp bình ra!
Một luồng nhiệt khí vô cùng bức nhân thoát ra ngoài, một giọt máu lơ lửng bay lên, giọt máu đó sôi trào như nham thạch, bay xung quanh giọt máu đó là hư ảnh của một con Hắc Phượng,vừa bay vừa vang tiếng hót thanh thuý!
- Cá Vàng thì ngây ngốc vì dị tượng xảy ra, còn hai người Vương Nhu, và Vương nhi ở bên cạnh thì ngây ngốc khi thấy cảnh tượng này, hai người cũng từng lăn lộn nhiều năm nên biết đó là thứ gì, đó là « Niết Bàn Chi Huyết » chỉ có thể xuất hiện ở dòng chính của Phượng Gia!
-Mà phải là người có Võ Hồn, Phượng Hoàng, võ hồn này, đã thất truyền cách đây đã mấy trăm năm rồi, người có thiên phú cao lắm, thì chỉ có Niết Bàn Hoả thôi, chứ hai nàng chưa nghe Phượng Gia đã xuất hiện Võ Hồn này,còn về Niết Bàn Huyết, nay chỉ có thể thấy ở trong sách mà thôi, thứ máu huyết có thể giúp người hồi sinh này, nay chỉ còn là Truyền Thuyết!
- Một giọt Niết Bàn Chi Huyết, để có được nó nhiều người sẵn sàng sử dụng cả một gia tài để đổi lấy, vì sao nó lại trân quý tới như vậy, vì chỉ cần một giọt máu này có thể cải tử hoàn sinh, còn vì sao mà nó trân quý như vậy, lại không có người giám cướp đi!
- Thứ 1, vì Phượng Gia là gia tộc lớn, vì một giọt máu, dụng vào Phượng Gia thật không đáng!
- Thứ 2, vì máu này phải được chủ nhân tự nguyện dâng hiến ra, nếu không nó chỉ là máu bình thường thôi!
- Để có được máu này, chủ nhân của nó phải, thiêu đốt sinh mệnh lực và cốt tuỷ, và phải trả giá vô số thứ mà không ai có thể biết, mới có thể có được một giọt máu trân quý thế này!
- Đang khi Cá Vàng đang do dự, lại muốn mở miệng ra nói cái gì đó, thì bị hắn dùng một chỉ, điểm huyệt của nàng, lại vung tay một cái, giọt tỉnh huyết đó rơi ngay trong miệng nàng, sau đó hắn đặt một tay lên ngực nàng, ngay tâm của nàng, sử dụng tinh thần lực, mà một ít nội lực hắn tu luyện và, giúp nàng luyện luyen hoá đan dược và máu huyết!
- Khi xong việc hắn chỉ mỉm cười, và nói với hai người đang chết lặng đứng ở bên xem!
- Lại nghe hắn nói!
“ Hai tiếng sau, nàng sẽ tự động khôi phục thôi, hai người ở lại hộ pháp, giúp nàng luyện hoá tinh huyết cho nàng nhé, cảm ơn ba người đã chiếu cố ta những ngày này, nói xong hắn cúi đầu hành lễ rồi rồi rời đi ”
- Để lại cho ba người một bóng lưng gầy gò và cô độc, lúc này khi hắn bước ra tới cửa Phòng lại nghe Vương Nhi nói!
“ Ngươi muốn đi đâu ”
“ Ta đi dạo một tí, cho thoải mái người ”
- Hắn không nói gì thêm, cũng chẳng quay lại nhìn ba người, hắn chỉ giơ tay như chào cả ba,rồi thân ảnh của hắn dần xa,dần xa đi, cuối cùng biến mất trong màn đêm lạnh giá!
- Còn Cá Vàng hai hàng lệ chảy xuống lòng mắng chửi hắn không thôi!
« Đồ khốn khiếp! Đồ không có lương tâm,, ngươi cứ nhất định phải rời đi sao,ở bên cạnh ta thật sự ngươi cảm thấy khó chịu thế sao,ngươi cứ đợi đó khi ta khôi phục ta sẽ tính sổ với ngươi, ta sẽ đánh ngươi bất tỉnh rồi đem ngươi về »
- Còn hắn thì nào biết hắn đã chuẩn bị làm một mục tiêu ngắm bắn của Cá Vàng rồi, hắn tiếp tục đi lang thang ở trên khắp đường cùng ngõ hẻm, hắn ao ước được nhìn thấy vài ngôi nhà như ở trái đất của hắn, hắn tìm hoài tìm hoài, nhưng lại không thể tìm ra, cuối cùng hai chân của hắn trở nên vô cùng mệt mỏi, hắn muốn nghỉ ngơi!
- Và rồi hắn tới một con hẻm nhỏ của tòa thành sầm uốt này, hắn nhìn mọi sự xung quanh hắn nói một mình, như tự kể cho mình nghe vậy, hắn bắt đầu bị ảo giác nói!
“ Ôi tình cảnh này, thật là quen a”
- Rồi hắn nhớ tới một hình bóng xinh đẹp, vô cùng dịu dàng với hắn, hay hát cho hắn nghe mỗi khi hắn buồn, rồi vô số ký ức ùa về..... Hai mắt hắn bi thương, nhìn lên bầu trời đang mưa nặng hạt, hắn cố gắng mở mắt to ra,để xem coi có một vì sao nào mang tên của đội trưởng hay không, nhưng nước mưa tràn ngập vào mắt hắn, mưa càng lúc càng to, khiến hắn có cố thế nào cũng không được nữa, hắn nhìn trời nói!
« Đội Trưởng a, cũng là một nơi thế này, cũng là một đêm mưa như thế này, cô cầm trên tay một chiếc dù,rồi đi tới một con hẻm cũng tối tăm như thế này, tới trước mặt một tên say sỉn như tôi lúc đó, và khác tôi bây giờ là một thằng sắp chết, cô nói, tôi là một thằng hèn kém,vì tình, vì bị bạn phản bội, người thân xa lánh,bị người ta hãm hại thân bại danh liệt»
« Mới như thế mà đã suy sụp như thế này rồi sao, lúc đó tôi nói trào phúng với cô rằng, “ Thích làm chúa cứu thế, thì hãy về nhà và đọc Kinh Thánh đi, không cần phải nói những lời nhảm nhí mà bất cứ tiểu thuyết nào cũng có thể viết ra được, anh đây nghe nhiều thành quen rồi »
« Thế là cô đánh tôi bầm dập,cả tuần không xuống được dường,cô nói gia nhập quân đội, chấp nhận biến dổi gen, thứ mà quân đội đã từ lâu tìm tới hắn và kêu gọi hắn, nhưng lại bị hắn phớt lờ đi, hắn trào phúng nói »
“ Cô muốn đem tôi làm bia đỡ đạn, hay biến thành khiên thịt à,nếu thế tôi sẽ rất hứng thú đó ”
« Bốp!! » một cái tát thật vang cô nói!
“ Cậu không xứng làm nam nhân, nếu ngươi muốn chết thì phải chết vì người khác, hoặc hy sinh trên chiến trường, chứ không phải chết ở căn hẻm nhỏ này cùng vài chai rượu, và một liều ma tuý, dang do dự xem có nên tiêm hay không,cậu xem cậu đang đã biến mình thành cái thứ gì ”
-Nghĩ tới đây hắn nở nụ cười chua chát,quay lại hiện thực!
« Đội trưởng à, bây giờ tôi đã cứu được một người, một cô ấy cũng rất xinh đẹp, người đó thật là giống cô,tuy dung mạo khác cô, nhưng khí chất lại y như cô, cũng nóng như lửa vậy, hơi tí là đánh người, cũng mắng tôi y như cô vậy đó,hôm nay tôi đã cứu cô ấy một mạng,với lại những người tôi cứu được ở kiếp trước, tôi đã làm được những điều cô nói vào ngày hôm đó, bây giờ tôi chết được rồi phải không ”
- Hắn giơ tay lên khoảng không, cố gắng mường tượng ra khuôn mặt xinh đẹp của Đội Trưởng Đội 5 của hắn khi nàng còn sống, khi nàng gặp hắn trong con hẻm nhỏ, như muốn vuốt ve khuôn mặt của nàng lần cuối, hắn thầm nói!
“ Nếu có thể quay lại, tôi sẽ lựa chọn ôm cô vào lòng, để cô mãi mãi không rời xa tôi một lần nào nữa, đội trưởng à, cô sẽ vẫn chào dón tôi chứ,cứ như lần đầu tiên cô chào mừng tôi vào đội ấy, ”
- Nói tới đây, hai mắt hắn nặng đi, rồi hắn bất tỉnh, hắn cứ nghĩ tới những hình ảnh kiếp trước, từng giây phút ngọt ngào và đắng cay, khi lần đầu biết rung động trước một nữ nhân, rồi lần đầu được cầm tiền lương của mình, lần đầu được đội trưởng nắm lấy tay,lúc đó hắn mới biết, tay của phụ nữ lại mềm mại và nhỏ nhắn tới như vậy!
- Rồi một màn, quy trình biến dổi gen trong cơ thể, đau đớn qua nhiều ngày, để có thể chịu đựng được những sự khắc nghiệt nhất, những sự đau đớn trải qua, rồi hình ảnh đội trưởng cùng thành viên trong đội 5 chào đón mình tới nhà mới!
- Từng hình ảnh, đánh nhau rồi bị đội trưởng xử phạt, lại đi rình trộm phòng tắm, bị đội trưởng đánh cho bầm dập, rồi từng lúc vui buồn bên các huynh đệ của tiểu đội đặc nhiệm!
- Lúc này, khi sinh cơ của hăn dần yếu dần đi,tim hắn bắt đầu đập chậm lại, yếu dần, yếu dần đi, bỗng viên đá nhiều màu ở trong đầu hắn bắt đầu xoay chuyển, bắt đầu luyện hoá số máu huyết và cốt tuỷ hẳn rút ra từ trong người Cá Vàng, viên đá xấu xí vốn ảm đạm, nay đã bắt đầu phát ra những ánh sáng kì lạ, rồi một tiếng nói rất thân quen vang lên trong đầu hắn!
“ Dậy Di, Nhanh Dậy đi ”
- Hắn cố gắng mở mắt ra,nhưng hắn lại không thể mở ra được, trên trán hắn bắt đầu đau nhói,cứ như có người cầm dao đâm thật sâu vào trán hắn vậy, không biết là bao lâu,cơn đau chợt giảm đi, rồi không còn đau nua,theo bản năng,hắn bắt đầu sử dụng tinh thần lực chuyển tới chỗ đó,nơi mà viên đá trong đầu hắn đang xoay chuyển nơi trán hắn,.xem coi thứ gì làm hắn đau như vây, hoá ra cục đá đó, chính là thứ mà làm hắn đau đớn!
Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.