Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 89: Cõng ta phải làm nữ nhân của ta




Khi hắn tỉnh dậy,nhưng thứ hắn thấy hình như cao hơn bình thường,cảm giác như đang được bay, hắn sử dụng tinh thần lực ít ỏi tới đáng thương của mình mà dò xét, mọi thứ trước mắt hắn dần xoay chuyển, mọi vật cứ ào ào trước mắt!
« Hình như hắn đang đi, không đúng hắn đi sao chân của hắn không cần hoạt động,có phải hắn ngủm rồi, lại trở thành hồn ma đi khắp nơi như khi hồi còn ở trái đất nữa sao »
Đây là những gì hắn nghĩ tới bây giờ!
- Rồi hắn ngửi thấy mùi hương vô cùng quen thuộc và dễ chịu, hắn lúc này dùng tinh thần lực nhìn xung quanh, nhưng lại quên mất không nhìn xuống thân thể mình, khi hắn nhìn thấy hắn cũng nghẹn họng không biết nói sao, hắn bây giờ đang được một người cõng trên lưng, nhưng người đó lại là một nữ nhân, là người hơi tí là đánh hắn!
" Không ai khác chính là Cá Vàng "
- Hắn thật sự lúc này cảm giác thật sự rất muốn cắn lưỡi tư vẫn cũng có, hắn đường đường là một đại nam nhân, một quân nhân hàng hiệu, một thanh niên được cha mẹ giáo dục kỹ lưỡng tới từng lời nói và hành động,hắn có thể để cho nữ nhân mắng chửi, xỉ vả hắn, thậm chí tát hắn trước mặt bao người!
- Hắn cũng không thấy điều đó có gì là quan trọng,thậm chí bị người yêu cho leo cây, đứng trong giáo đường đợi chờ nàng, nhưng nàng lại không tới, chẳng quan tâm cảm giác của hắn, nhưng chỉ để lại hai chữ “ Xin Lỗi ” rồi rời đi không gặp mặt nói với hắn một lời!
- Hắn luôn nghĩ tới một câu cha hắn nói!
« Nam Nhân, Cầm Được, Thì Cũng Buông Được »
- Hắn luôn lấy câu nói đó là mục tiêu của cuộc sống, mặc kệ người ta nói gì,dù có bị bôi đen như thế nào,« Hắn không làm, hắn không sợ » mặc kệ tất cả mọi thứ, hắn để ngoài tai,đó thứ mà hắn cực kì kiêu ngạo,thứ bất khuất vượt qua mọi khó khăn,thực thi tất cả mọi thứ, hy sinh tất cả vì nhiệm vụ, thứ mà một người quân nhân về hưu như cha hắn truyền lại cho hắn!
- Còn bây giờ, sự cao ngạo trong lòng hắn bị chà đạp, bị người dẫm nát một cách thảm thương, hắn giờ bị một nữ nhân cõng trên lưng, còn đem đi đâu hắn lại không hề hay biết, hắn rất muốn giả ngủ, xem như chưa từng biết chuyện gì xảy ra, nhưng một câu nói tiếp theo của Cá Vàng khiến hắn chết đi tâm tư này, ngay và luôn!
“ Ngươi tỉnh rồi ” Cá vàng hỏi?
- Hắn mở miệng ra,chất giọng khô khốc nói!
“ Ta tỉnh rồi ” Hắn nói!
“ Ngươi không sao chứ ” Cá Vàng hỏi?
“ Đang xa tim lắm chưa chết được đâu, ngươi bỏ ta xuống đất được không, ta tự đi được ”
- Hắn cố gắng lắm, mặc dù toàn thân hắn vô lực, tới một ngón tay cũng không nhấc lên nổi, nhưng vì ngạo cốt của bản thân hắn không cho phép mình yếu đuối!
- Nghe thấy hắn nói thế, Cá Vàng không buông hắn ra, cứ như nàng hiểu ý nghĩ của hắn vậy, vẫn cõng hắn trên lưng mà nói!
“ Ngươi không tự xuống được sao,ngươi còn bắt ta bỏ ngươi xuống chứ ”
« Ách!! Hắn lúc này muốn hét thật to, ta tự xuống được, ta đã xuống rồi, cần ngươi bỏ ta xuống làm cái quái gì » Hắn rất muốn nói ra những lời này, nhưng hắn, nhiều lần cố gắng rặn ra,nhưng vẫn không tài nào thốt ra được!
- Cứ như biết được sự xấu hổ của hắn, nàng đỏ mặt nói!
“ Nhờ ngươi lúc nãy liều mạng cứu ta,nên ta để ngươi chiếm chút tiện nghi, cõng ngươi tới đại phu, ngươi cứ nằm yên trên đó đi, dù sao ngươi cũng là nam nhân đầu tiên ta cõng, ngươi nên cảm thấy may mắn đi ”
« Từ đó, ý nàng ám chỉ lưng của nàng »
- Hắn cười khổ không thôi nói!
“ Đây cũng là lần đầu tiên, ta được nữ nhân cõng ở trên lưng, ngươi không mau bỏ ta xuống đi ”
“ Vì Sao,không phải ngươi không đi được a”
- Nàng thắc mắc hỏi lại!
Nghe thấy thế hắn thở dài nghĩ!
« Quả nhiên, nàng biết hắn không đi được nên không buông hắn xuống, hắn bèn ra hạ sách nói »
“ Ở quê ta có tập tục, nữ nhân nào mà cõng nam nhân trên lưng, trừ người trong nhà có chung huyết mạch, nếu cõng người ngoài, thì nữ nhân đó sẽ phải gả cho nam nhân mà nàng cõng trên lưng đó, ngươi không mau thả ta xuống, ta sẽ ám ngươi cả đời đó, không chết không buông a”
- Tập tục này là do hắn chém, để hù nàng thôi,mặt hắn có dày tới đâu, bất tỉnh thì nhắm mắt cho qua đi, giờ tỉnh rồi mà vẫn để con gái nhà người ta cõng trên lưng, nhục, nhục nhục mặt hết cỡ nói!
- Nàng nghe hắn nói vậy, mặt nàng thoáng đỏ lên hai áng mây hồng, chỉ tiếc lúc này là ban đêm không ai có thể nhìn thấy sự kiều diễm ướt át của nàng vào lúc này, nàng nghĩ thầm!
« Tên hỗn đản, làm như ngươi trong sáng lắm ấy, bao nhiêu tiện nghi bị ngươi chiếm hết, trên người của ta, có chỗ nào mà ngươi chưa chạm qua không( ý nói lúc hắn dùng mị công, đối phó với nàng) mà giờ còn nói giọng điệu như thể ta ép duyên của ngươi, dù ta không cõng ngươi, ngươi cũng phải có trách nhiệm với ta »
- Trong lúc nàng đang xấu hổ mà dừng bước chân, hắn lại đệm thêm một câu!
“ Vậy là ngươi muốn làm nữ nhân của ta sao ”
- Nàng lại im lặng không nói gì, hẳn là đang bận suy nghĩ, Ngay lúc này tay của hắn bắt đầu có thể hoạt động lại, hắn bắt đầu cử động nhẹ từng ngón tay,tới khi cả bàn tay hắn có thể hoạt động được, hắn nắm phải một vật gì đó tròn tròn, mềm mềm, hơi ấm ấm càng nắm càng thích,lại nghe thấy nàng!
“ Ưm!! ” khẽ một tiếng, hắn nhìn xuống, thấy tay mình đang đặt ở chỗ ngọc phong của nàng, hắn chưa kịp rút tay về thì “ Vèo!! ” giờ hắn đã được lĩnh ngộ cảm giác được bay là như thế nào!
« Hắn muốn hét lớn thật to Yahooo!!!, rồi tiếp đất một cách thật ngầu giống mấy clip trên mạng kiếp trước, nhưng hắn lực bất tòng tâm, hắn chỉ thở dài mong cho vật tiếp đất không phải là đầu của hắn là ok lắm rồi »
“ Râm!!!!” Toàn thân hắn bị nàng ném bay, vào một căn nhà gỗ nhỏ cách đó không xa, hắn không thế nào cựa quậy được, nếu không sẽ đứng dậy liều mạng với nàng, chỉ tiếc bây giờ không thể làm được, hắn nói!
“ Ngươi ghét ta thì cứ nói, có cần phải mạnh tay tới như vậy không, ngươi ném mạnh tí nữa thì ta phi thăng lên thẳng Tiên Ma Giới luôn thì sao ”
- Nàng nghe thấy hắn nói thế, hơi xấu hổ, nàng biết mình một lúc thất thần,lại hơi quá tay với hắn, nàng xấu hổ chạy lại phủi bụi trên người hắn đỡ hắn đứng giậy nói!
“ Ai bảo cái tay ngươi không thật thà cơ chứ, bị ném đi là đáng đời”
Nói tới đây mặt nàng hơi đỏ lên nghĩ!
« Cõng hắn chính là nàng, mà ném hắn đi cũng là nàng, dù sao thì cũng quá là gian dối quá đi »
- Nàng cố gắng đỡ hắn giậy, nhưng người hắn lúc này mềm như sợi bún, cố cách nào cũng không thể khiến hắn đứng giậy được, lại nghe hắn nói!
“ Không cần không cần, ngươi cõng ta rồi lại ném ta đi, nhỡ ta chết sớm hơn thì sao,thôi bỏ bỏ đi, để ta ở đây một lúc ta sẽ khoẻ ra ngay thôi ”
- Nàng lại nói!
“ Để ta cõng ngươi ”
- Hắn vung cánh tay đã có chút sức lực kia ra, chính là cái cánh tay đã ăn đậu hũ của nàng, vẫy tay nói!
“ Không Không cần, ngươi mà cõng ta nữa, ngươi sẽ phải làm nữ nhân của ta đó, ngươi nếu không muốn làm người nâng khăn sửa túi cho ta cả đời thì không nên làm thế ”
- Nghe thấy những câu nói này, đầu nàng chợt nóng lên nghĩ!
« Ngươi năm lần bảy lượt muốn chạy khỏi ta,ngươi tới bây giờ vẫn chưa giác ngộ là phải có trách nhiệm với ta sao, cả đời này bị ngươi chiếm hết tiện nghi, hỏi thử sau này ta còn giám lấy ai»
- Nghĩ tới đây, nàng tức không tìm được chỗ phát tiết, liền dùng một tay cốc đầu hắn như một tiểu đệ đệ nói!
“ Ngươi còn giám nói i! Ta chỗ nào không xứng với ngươi,lấy được bổn tiểu thư là vinh hạnh cho ngươi,ngươi còn 5 lần 7 lượt muốn từ chối ta,người thật là không biết sống chết!”
- Hắn chỉ bất ngờ bởi lời nói của nàng, rồi một tia ảm đạm và mất mát, và vô cùng vô tận sự thống khổ và bi thương trong mắt được hắn che giấu đi ngay lập tức,dù chỉ là một khác, nhưng Cá Vàng là người thông minh, nên từ lâu đã để ý ánh mắt của hắn,nên thấy hết mọi biến đổi trong ánh mắt của hắn, lòng thầm nghĩ!
« Tên này, hẳn là có rất nhiều chuyện xưa đây »
- Nghĩ tới đây nàng càng tò mò hơn về hắn, nàng muốn biết nhiều hơn về hắn, muốn biết vì sao hắn còn trẻ tới như vậy, mà lại biết nhiều thứ,lại như một ông cụ non tới như vậy, hẳn là đã có chuyện gì xay ra với hắn đây,nghĩ tới đây nàng hạ quyết tâm phải tìm ra bí mật của hắn!
- Còn hắn lại nghĩ khác nàng!
« Hắn nào có, không phải là không biết tâm ý của nàng cơ chứ, chỉ là hắn biết rõ số phận của mình hơn ai hết, nếu hắn không bị linh hồn thứ 2 kia kiềm chế đoạt lại thân thể,thì không chết vì bị Triệu Gia tim ra và nuôi như một con heo chờ ngày làm thịt, thì cũng gần chết đói giống như sáng nay, không kiếm ra được một cái gì có thể ăn»
« Không chết vì đói thì cũng chết vì độc trong cơ thể sắp phát tác, hắn làm sao mà có thể khiến một cô gái tốt như Cá Vàng đau khổ hay áy náy được cơ chứ, nên hắn có chết cũng không muốn nhận tinh cảm này của nàng »
« Cá Vàng thật giống nữ Đội Trưởng của hắn lúc hắn còn sống ở trái đất, đội trưởng nhiều lần bày tỏ tình cảm với hắn, nhưng hắn không biết đối diện với nàng như thế nào, kết quả nàng vì hắn mà chết, giờ này Cá Vàng cũng nhu thế »
« Cá Vàng vô cùng quật cường và cố chấp, thật giống đội trưởng của hắn, hắn không muốn thấy Cá Vàng vì hắn mà làm mấy chuyện ngu ngốc như đội trưởng năm đó, vì yêu hắn mà kéo toàn đội lao vào căn cứ địch giải cứu hắn, hắn thì được cứu, nhưng 11 người xông vào không một ai sống sót mà về nhà cả»
- Hắn không muốn Cá Vàng lại như thế, kiếp này hẳn thà trở thành người phụ tình bạc nghĩa, còn hơn để người yêu thương và quý mến hắn vì hắn mà chết, hắn nói!
“ Ta không thích ngươi, nên ta sẽ không lấy ngươi làm thê tủ,ngươi nên tìm một người xứng với ngươi, đừng lãng phí cuộc đời bên cạnh ta nữa, ngươi đi đi, đừng làm phiền ta”
- Hắn nói lời này có bao nhiêu tàn nhẫn có bấy nhiêu,đối với một cô gái mới lớn như Cá Vàng hẳn là sẽ có lực sát thương không nhẹ, hắn lại nghe giọng nàng run run, có phần nức nở nói!
“ Ngươi có giám nhìn vào mắt ta, và nói lại những lời nói đó không ”
- Nghe nàng nói vậy hắn xấu hổ, không giám nhìn vào mắt nàng nữa, hắn sợ nếu hắn tiếp tục nhìn hắn sẽ không kìm được mà đồng ý với nàng!
“ Ta mệt rồi, để ta nghỉ ngơi đi, dù là ngươi có hỏi bao nhiêu lần nữa cũng như vậy thôi, ta không thích ngươi,ngươi đi đi ”
- Nàng cắn chặt môi tới mức bật máu, nàng hỏi hắn, ngươi có chắc đó là lời ngươi muốn nói!
“ Chắc chắn” Hắn trả lời dứt khoát!
“ Có thật không ” Nàng hỏi lại!
“ Thật ” Hắn trả lời ngay!
- Lúc này lạnh lùng nàng nói!
“ Ngươi không muốn ta,nhưng ta muốn ngươi, ngươi không muốn để ta cõng ngươi, vậy ta sẽ làm ngươi phải năn nỉ ta cõng ngươi, ”
« Hẳn là nàng tin cái vụ, nữ nhân cõng nam nhân sẽ phải gả cho người đó của hắn nói ”
- Nói xong nàng cúi người,hai tay nàng, năm lấy cổ chân hắn!
“ Ngươi làm gì vậy ” Hắn thất thanh kêu lên!
- Nghe hắn nói thế, hai mắt nang đã ngân ngấn nước, đôi môi đã chảy máu vì bị nàng cắn vào, nàng hít một hơi lấy tinh thần, và quyết tâm, nàng không nói gì, mặc kệ tiếng kêu la của hắn, mà cầm hai chân hắn, mà kéo lết đi trên đất mặc kệ đầu hắn bị đá va đập vào!
“ Dừng Dừng, Dừng lại, ngươi kéo ta như vậy, ta chết chắc đó ”
- Nàng nói với chất giọng lạnh như băng nói!
“ Ta không phải là bình hoa,không phải để ngươi, ngắm nghía, khi dễ xong liền lập tức vứt bỏ, nói thích thì cầm, nói không ưa thì vứt, ngươi không cần ta, thì ta bắt ngươi phải cần,ngươi muốn chết, ta sẽ giúp ngươi một tay giúp ngươi dù sao ta cũng sẽ vì bệnh ma chết, vậy ta kéo ngươi đi cùng làm quỷ Phu Thê,dù ngươi có hoá thành quỷ, thì cũng là của ta,ta cũng sẽ không để nữ nhân khác có được ngươi!
Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.