Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 474: Lộ!




Trần Thế Hào bộ dáng đáng thương nói ra, A - Long trong lòng đầy thù hận rất muốn lao lên phanh thây thằng khốn trước mặt, nhưng hắn vẫn kiềm chế được,kiếp trước có câu nói!
" Sư tử bắt thỏ cũng phải dùng toàn lực "
Huông hồ gì là con người, mà tên trước mặt Trần Thế Hao nổi danh là kẻ đạo mạo ngụy quân tử trong lòng tâm cơ thủ đoạn bảo mệnh nhiều vô số,phải có câu chỉ có đàn bà và tiểu nhân là hai thứ khó chiều nhất,không thể để con vịt sắp tới miệng liền bay đi mất, A - Long mở ra thiên nhãn quan sát xung quanh từng ngóc ngách, sau vài lần kiểm tra biết là không có ai hay cạm bẫy gì,hắn mới bước lên phía trước vẻ mặt hớn hở nói!
" Ngươi là Trần Bộ thiếu chủ sao?Thủ hạ của ngươi đâu! Sao ngươi lại ra bộ dạng này "
A - Long vờ nghi hoặc hỏi, nghe A - Long nói Trần Thế Hào nghi ngờ trong lòng thoáng xuống một tia,hắn thở gấp nói!
" Ta bị kẻ gian tập kích may mắn nên thoát chết chạy đến nơi này! Không biết vị huynh đệ này quý tính đại danh thuộc môn phái nào "
A - Long nghe Trần Thế Hào nói thế, trong lòng hắn cười lạnh không thôi,hắn làm sao không biết Trần Thế Hào muốn thăm dò mình kia chứ,trong đầu A - Long xoay chuyển một cái sau đoa cung kính đáp!
" Ta tên là Từ Thiên Hữu là người của Thiên Luyện Môn,ta cùng môn phái theo Minh Hoàng đại nhân đến Thần Trì, nhưng cũng không may bị vong hồn truy đuổi nên một đường chạy trốn,thấy bên này có động tĩnh nên đến chỗ này, mới gặp thiếu chủ"
Trần Thế Hào gật đầu một cái ra vẻ đã hiểu, sau đó hắn xoa xoa ngực vẻ mặt càng thêm tái nhợt nói!
" Ngươi có đan dược trị thương không! Mau đưa ta phục dụng...khi về Trần Bộ ta sẽ trọng thưởng cho ngươi!"
" A.....là Thiên Hữu sơ sót rồi,đây là Thiên Tinh Đan là bảo vật chữa thương vô cùng trân quý của Thiên Luyện Môn chúng ta.... Xin thiếu chủ nhận lấy! "
Nói xong A - Long vung tay ra lấy ra từ không gian giới chỉ một bình ngọc, bên trong cất chứa hơn mười viên đan dược nhìn bề ngoài là cực phẩm đan dược,hắn làm ra bộ dạng dùng hoa hiến phật tiến về phía Trần Thế Hào, mà Trần Thế Hào ngay khí chạm tay đến bình ngọc hai mắt ôn hòa khuôn mặt tái nhợt của hắn, bỗng trở nên lăng lệ!
"Xẹt!!! "
Một thanh âm sắc bén từ tay của Trần Thế Hào từ bên dưới nhắm thẳng yết hầu của A - Long mà đâm tới, mà A - Long đang cung kính cúi đầu bộ dạng lấy hoa hiến phật kia đồng tử co rút lại, bản năng giơ tay đỡ nhát dao chí mạng này!
" Keeng!!!"
Một tiếng thanh âm kim loại va chạm với nhau hoa lửa tung tóe,hai người lùi lại sau vài bước lúc này hai bên cánh tay từ cùi tay đến từng đầu ngón tay được bao phủ bởi hộ giáp, A - Long nhìn thanh chủy thủ trên tay của Trần Thế Hào, lại nhìn mu bàn tay được hộ giáp bao phủ cánh tay của hắn đã lủng một lỗ, chỉ còn thiếu một chút nữa là xuyên qua bên kia trực tiếp đâm vào da thịt của hắn, A - Long lúc này không khỏi trong lòng có chút cả kinh!
Phải biết thứ áo giáp hắn mặc chính là Cổ Thần Chiến Khải là thứ xuất xứ phi phàm đến từ thần giới, ngay cả dị ma cũng không làm gì được bộ áo giáp này huống hồ là đâm lủng, thế mà nay lại bị người đâm lủng xém nữa một mạng đã ô hô, nếu lúc nãy hắn không sớm đề phòng tên tiểu nhân này, lại thấy bộ dạng chật vật của tên kia mà lại kiêu ngạo với luyện thể thuật của mình,mà muốn sinh cường háo thắng không đưa tay lên đỡ một kích này,thì nhát đâm vừa rồi của Trần Thế Hào nhất định đã xuyên qua yết hầu của hắn khiến hắn phải vạn kiếp bất phục rồi,lúc này mới thoát chết hắn không khỏi thốt lên!
" Là một kiện bảo vật thiên địa a!"
Trần Thế Hào lúc này nào có bộ dạng tái nhợt như trước nữa, hắn nhìn chằm chằm về phía A - Long cười lạnh,tay cầm chủy thủ có phần kiêu ngạo nói!
" Ngươi quả là có chút nhãn lực, thứ này là thứ ta mới có được khi vào bí cảnh này, ta đặt tên nó là Toái Tinh nó tên Toái Tinh là vì không có thứ gì chịu nổi sự sắc bén của nó ngau cả kim loại pháp bảo cứng nhất cũng là đậu hũ đối với nó,thế mà một kích vừa rồi của ta, vậy mà không thể một kích giết chết được ngươi, ngươi quả nhiên không phải là người bình thường, đặc biệt là hộ bảo giáp trên người của ngươi không phải kẻ tầm thường có thể có được, ngươi thật sự là ai,"
A - Long nhìn Trần Thế Hào, lại nhìn thanh chủy thủ trong tay hắn,lúc này A - Long khóe miệng nở lên nụ cười quỷ dị " ba... Ba " thanh âm vỗ tay nói!
" Trước khi biết ta là ai! Trước hết ngươi hãy cho ta biết ngươi vì sao phát hiện ra ta là giả, theo ta thấy ta không có để lộ ra chút sơ hở nào kia mà,như thế nào để ngươi có động cơ giết ta "
Trần Thế Hào nghe thấy A - Long không những không trả lời mình,mà lại hỏi ngược lại muốn mình như thế hắn trong lòng có chút bực tức,hắn đường đường là thiên chi kiêu tử đi đến đâu ai cũng lấy hắn làm trung tâm, như thế nào tên này lại không để hắn vào mắt như vậy kia chứ, hắn lòng sinh bất mãn với A - Long nhưng vẫn nói!
" Ngươi giả bộ không sai! Ngươi diễn rất hoàn hảo, hoàn hảo đến mức ta phải nghi ngờ "
"Ngươi nghi ngờ điểm nào " A - Long hỏi lại, lúc này Trần Thế Hào chỉ tay về phía giới chỉ trên ngón tay của A - Long nói!
" Không gian giới chỉ là minh chứng rõ nhất, ngươi cho dù là đệ tử ưu tú của Thiên Luyện Môn đi chăng nữa, giới chỉ ngay cả môn chủ của Thiên Luyện Môn cũng chưa có, huống hồ gì là một đệ tử tầm thường như ngươi"
A - Long gật gù nói!
" Ngươi nói không sai! Ta quá sơ xuât rồi! Bộ ngươi không cho rằng ta lượm được sao? "
Trần Thế Hào nghe được liền cười lạnh nói!
" Lượm! Liền cho là ngươi lượm đi! Vậy cấm chế phong ấn trên đó là ai xóa cho ngươi rồi để ngươi sử dụng!! Huông hồ gì thứ ngươi lấy ra là Thiên Tinh Đan lại là cực phẩm đan dược ngay cả môn chủ của Thiên Luyện Môn luyện chế đan dược cũng không thể ra nổi một viên đan dược cực phẩm, còn ngươi lấy ra được mười viên đưa cho ta,nếu Thiên Luyện Môn có cực phẩm đan dược thì cũng chẳng phải là môn phái tam lưu thế lực làm con chó đi theo đuôi của Vũ Minh Hoàng!
A - Long mỉm cười nói!
" Cứ coi như tên môn chủ mà ngươi nói đạp phải vận cứt chó luyện ra một lô 10 viên đan dược cực phẩm đi, thế mà không lừa được ngươi nhìn bộ dạng của ngươi, hẳn là còn nữa phải không "
Trần Thế Hào ra vẻ đương nhiên,lấy đan dược lúc nãy A - Long đua cho hắn nhanh chóng bỏ hết vào miệng,bằng mắt thường có thể trông thấy hắn khôi phục chẳng mấy chốc trở thành một thanh niên anh tuấn, hắn khuôn mặt trắng như bạch ngọc, nhưng trên đó không che được tiếu dung của một bộ tiểu nhân đắc ý,hắn vừa khôi phục vừa cố tình câu giờ nói tiếp!
" Phải... Đó chính là ngươi quá bình tĩnh! Ngươi nhìn thấy ta nằm đó trọng thương,
ngươi không hề kinh ngạc về sự xuất hiện của ta,ngươi thong dong đi tới nói chuyện với ta ngay cả lúc ta nói ta thân phận của mình,ngươi cũng không hề giao động lấy một cái, nếu là kẻ khác thì đã như con chó mà liếm chân lấy lòng ta,còn ngươi thì không thậm chí ngươi lấy ra 10 viên cực phẩm đan dược đưa cho ta, mắt ngươi cũng không hề nháy lấy một cái ta có thể không nghi ngờ sao "
A - Long nghe thấy Trần Thế Hào nói thế trong lòng cảm thấy có chút bị đả kích a,nhưng mà những lời nói tiếp theo của Trần Thế Hào làm cho A - Long cảm giác muốn cắn lưỡi liền có!
" Giờ ta nghĩ lại những lời ngươi nói lúc nãy, ngươi nói ngươi bị u hồn truy sát nên chạy đến đây... Nhưng mà ngươi trên người ngay cả một vết bẩn cũng không có, mồ hôi cũng không chảy lấy một giọt mà trên người của ngươi lại có u hương tự nhiên trên người của nữ nhân,hẳn là cách đây không tới nửa canh giờ ngươi đang trong vòng tay nữ nhân đi"
Trần Thế Hào khôi phục đã được năm thành nhưng vẫn tiếp tục câu giờ nói tiếp!
" Cùng với khí chất của kẻ lâu ngày nắm quyền trên người của ngươi,dù ngươi có ẩn giấu như thế nào đi chăng nữa ngươi cũng không thể lừa gạt được kẻ lăn lộn không ít thời gian bên ngoài gặp đủ loại người như ta,ngươi có được những thứ đó hẳn cũng không phải kẻ vô danh đi, ngươi không cần phủ nhận những thứ tiên môn trong thế tục kia, không bao giờ có thể tạo ra được một kẻ có khí chất như ngươi, ngươi đến đây có mục đích gì,ta nhớ rõ ràng ta chưa từng gây thù chuốc oán với ngươi!
Nghe Trần Thế Hào hỏi mình như thế, A - Long cũng không rảnh giải thích hắn nói!
" Ta là ta ai không quan trọng! Quan trọng là mục đích ta đến đây"
" Ngươi muốn thứ gì " Trần Thế Hào hỏi!
" Mệnh chó của ngươi!" A - Long đáp!
A - Long trả lời câu hỏi của Trần Thế Hào như vậy,nghe thấy A - Long không chút nói đùa, khuôn mặt Trần Thế Hào thoáng trở nên âm trầm xuống mặt lạnh đầy lãnh ý nói!
" Nể tình ngươi đưa ta bình đan dược cực phẩm,bây giờ nếu ngươi chiu rời đi! ta sẽ không truy cứu chuyện này,ngươi thấy sao"
A - Long thân hình lạch cạch bao phủ bởi chiến giáp, hắn trên tay Côn Ngô Kiếm nay đã dung hợp với Phệ Hồn Đao làm một, trong mắt hàn quang lập lòe nói!
" Ta cần môt tên ngụy quân tử như ngươi buông tha ta sao? Ngươi muốn buông nhưng ta còn không muốn buông ngươi đây! "
Trần Thế Hào hận nhất người nào nói hắn ngụy quân tử, hắn trong lòng chính thức đốt lên lửa giận thật rồi,hắn lúc đầu còn muốn lui để dịp khác dẫn theo thế lực đi báo thù đây, nhưng mà lần này hắn đã bị một câu nói của A - Long làm cho triệt để sinh khí, hắn yay cầm thanh chủy thuỷ màu xanh biếc kia đưa lên gằn từng chữ nói!
" Tiểu tử không biết sống chết! Ta đã muốn thả ngươi một mặt lưới,thế mà ngươi năm lần bảy lượt dùng lời lẽ xúc phạm ta, không cần biết ngươi là ai thế lực nào bồi dưỡng ra! Hôm nay ngươi giám xỉ nhục ta! "
Trần Thế Hào gằn giọng nói tiếp!
" Ta cũng chẳng muốn tranh dành miệng lưỡi với ngươi làm mất thân phận Trần Bộ thiếu chủ ta, hôm nay ta sẽ dùng máu của ngươi tế bảo vật mới có được của ta,bằng không sau này ta còn cái gì mặt mũi ra ngoài hỗn, chết dưới thần binh toái tinh của ta,cũng góp một phần sức mạnh cho toái tinh, ngươi hãy lấy nó làm vinh hạnh "
A - Long nhổ nước bọt một cái rồi khinh bit giơ ngón tay giữa lên nói!
" Mày đéo biết những nhân vật phản diện trước khi chết thường hay lắm mồm sao? "
Trần Thế Hào mặt đã trở nên cực kỳ âm trầm, A - Long lại châm cho một câu!
" Bị ta nói mấy câu đúng sự thật máu chó đầy đầu đéo nói được nên lời rồi à!! Chó ngoan ẳng ẳng sủa lên vài tiếng cho bổn đại gia nghe thử xem,ta muốn xem một tên ngụy quân tử ngươi là chó đực hay chó cái!!"
" Thằng Khốn!!! Tao phải giết mày! "
Trần Thế Hào trên trán nổi đầy gân xanh,máu huyết trong người bị mấy câu nói của A - Long làm cho giận đến run người hét lớn lao lên!
" Toái Tinh! Ta muốn băm thằng này ra thành trăm mảnh,ta mới thỏa được mối hận này!! "
A - Long tay cầm Côn Ngô đã hóa thanh một thanh huyết kiếm,kiếm chưa ra khỏi vỏ nhưng sát khí cùng huyết quang tà ác đã chiếu rọi khắp nơi,hắn liếm môi nhe răng đầy sắc nhọn,một tay cầm cán một tay cầm đầu mũi kiếm giọng đã trở nên khàn khàn đầy hung lệ giết chóc như một đầu hung thú thời viễn cổ,hắn nụ cười quỷ dị tay cầm Côn Ngô Kiếm đã chuyển sang huyết hồng lao đến trực diện với thế công của Trần Thế Hào!
Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.