Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 462: Nói ta nghe thử!




A - Long một mặt ủy khuất,làm cho đám thuộc hạ của hắn mộng bức, mà làm đám nữ nhân thuộc huyễn linh tộc chỉ hận không thể lao lên đem cái bộ mặt không biết liêm sỉ kia của hắn đánh thành đầu heo,Hồng Nhan nghe thấy điều kiện vô sỉ kia của A - Long, nàng cũng thật là ngứa răng a, nàng ném ánh mắt cầu cứu sang Phong Thải Vận!
Phong Thải Vận thấy thế liền biết không ra mặt không được, nàng lườm A - Long sau đó bộ dáng như một con gà mái nhỏ xù lông nói!
" Tiểu Tặc!! Ngươi có ra hay không! "
A - Long vẻ mặt tiểu nhân đắc ý nói!
" Lão tử không đi! Ốm tha già thải, không nên bắt một người bị thương và tổn thất nặng về tinh thần như ta làm việc được! "
" Ai dạy ngươi như thế " Phong Thải Vận trừng mắt hỏi!
" Là sư phụ ta a" A - Long hèn một mọn nói thêm! "Thỉnh thần thì dễ, đuổi thần liền khó, huống hồ gì mấy trăm huynh đệ của ta bị thương, ta không thể để bọn họ chịu ủy khuất này được a, bao che khuyết điểm chính là tinh thần tốt đep mà sư phụ dạy cho ta, không đi... Chết cũng không đi"
Hai nàng nhìn nhau, lúc này một thanh âm tức giận của một nữ nhân vang lên, người này là tùy tùng luôn đi theo yêu tinh lúc này nàng chỉ vào mặt A - Long mắng!
" Rõ ràng là thủ hạ của ngươi mấy trăm người vây công chúng ta,chúng ta chỉ là phản kháng mà thôi, ngươi rõ ràng không bị làm sao một vết thương cũng không có thế mà đòi nữ vương của chúng ta bồi thường,ngươi thật là không có liêm sỉ "
A - Long nghe thấy thế quay qua nhìn nữ nhân kia,hắn hắc hắc cười gian nói!
" Ngươi là cái nào Vô bên Yêu Tinh kia, Vô Tâm,Vô Ảnh, Vô Tình, Vô Hận, Vô Hối ngươi là người nào trong đó "
" Ta là Vô Ảnh "
" Ừ Vô Ảnh, để lão tử nói cho ngươi nghe nhé, lão tử bị thương chỗ ngươi thấy được sao, ngươi chắc chắn như vậy có phải hay không rình lúc ta tắm nhìn trộm,thế mà có thể biết ta không bị thương "
" Ta không có nhìn trộm "
" Vậy thì ngươi nói cái gì chắc chắn ta không bị thương "
" Ta...! " Vô Ảnh mặt đỏ lên tức giận vô cùng, ta ta nửa ngày một lời nói không được,A - Long rèn sắt ngay khi còn nóng nói!
" Ta cũng rất bi thương a, Yêu Tinh một cước vô tình... Đem ta hạnh phúc cả đời với lão bà của ta xém nữa hủy đi,không biết sau này còn có thể cùng lão bà sinh mấy cái hài tử không nữa, bây giờ lão tử không đòi công đạo sau này ta biết khóc với ai đây"
" Tiểu tặc... Ngươi nói lung tung cái gì đó "
Phong Thải Vận mặt đỏ lên nói, A - Long nghe thấy vậy liền nở một nụ cười cực kỳ tà khí nói tiếp rằng!
" Vận Nhi a... Ta tuy rất thích hài tử, nhưng bất quá ta vẫn yêu thích quá trình tạo ra hài tử "
A - Long tiếp tục rắm chó nói tiếp!
" Nàng có nghĩ đến việc cùng ta sáng sớm thức dậy cùng nhau ngắm bình minh đang mọc lên ỏ bờ biển đầy lãng mạng, trưa cùng trao nhau những nụ hôn ngọt ngào bên bờ biển sóng vỗ rì rào,sau đó ta sẽ cõng nàng đi trên bờ cát và kể cho nàng những câu chuyện đẹp nhất về tình yêu,buổi chiều cùng nắm tay nhau đi trên con đường đầy hoa cùng sải bước dưới ánh hoàng hôn lặn xuống,buổi tối nàng trong lòng ta cái ghế dựa cùng ngắm trăng sao, ta sẽ nhìn nàng bằng một ánh mắt đắm đuối đầy tình cảm, ta sẽ nâng cằm nàng và nói "
" Tình yêu của anh.... Em nghĩ sao về việc chúng ta cùng nhau sản xuất vài cái em bé,em sẽ làm mẹ và anh sẽ.... "
" Đừng có hòng "
" Oanh....!!! "
A - Long nói chưa hết, một bộ dạng hèn mọn liên bị một quyền của Phong Thải Vận đánh bay ra mấy trăm mét,hắn từ dưới hố bò lên chỉ thấy một bóng trắng đang xấu hổ chạy đi xa,hắn giơ tay lên kêu lớn!
" Vận Nhi chờ ta đã... Ta còn chưa nói xong mà..."
Hắn bộ dạng mất của một bộ ủy khuất ngửa mặt lên trời ủy khuất kêu lên đầy bi thương!
" Lão bà chạy mất rồi hài tử cũng không dụ được.... Tiền bồi thường.....Tiền bồi thường của ta.... của ta.... Cũng đội nón ra đi "
Đang lúc hắn vô cùng bi thương,thì hồng nhan đi tới ngồi trước mặt hắn nàng giọng không biết là vui hay buồn giọng có chút điểm ghen tuông nói!
" Ngươi thích nàng như vậy sao? "
A - Long ho khan một tiếng nói!
" Nàng là lão bà của ta"
" Ừ.... Giờ nói chuyện nghiêm túc được rồi chứ, ngươi không cần giả bộ nữa nàng đã đi xa rồi không nghe thấy ta và ngươi nói chuyện, ngươi không cần phải lo nàng sẽ lo lắng cho sự an toàn của ngươi nữa "
A - Long vung tay một cái,liền tạo ra một cái cấm chế cách âm sau đó,khong còn bộ dạng bỉ ổi đùa cợt kia nữa, mà vô cùng nghiêm túc mà nói!
" Đươc rồi! Ngươi có chủ ý gì nói nghe thử "
" Tốt... Ta cũng không muốn vòng vo nữa, ta biết ngươi rất đề phòng ta ngươi còn rất nhiều âm mưu đào hố để ta đi vào, nhưng ta cần sự giúp đỡ của ngươi,ta không muốn làm kẻ thù của ngươi, giờ là vậy sau này cũng thế, ngươi có thể tin tưởng ta một lần sao "
A - Long nhìn hồng nhan một cái, sau đó thở ra một hơi không đồng ý hay từ chối nói!
" Được!!! Ta tạm tin ngươi, hy vọng ngươi không làm cái gì ngu xuẩn sự tình, nói xem ngươi muốn ta làm cái gì cho ngươi "
Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.