Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 44:




Sau khi trao đồ cho Phượng Kinh Lôi xong,hắn không phải không muốn nghe cha của hắn nói,mà là tâm của hắn không ở đây,hắn lo cho những hồng nhan ở nhà
- Hắn sử dụng thân pháp tới mức tối đa,hỗ trợ thêm phong hệ ma pháp,tận lực chạy tới mức tối đa,ngày đi đêm không nghỉ
- Khi về tới nhà,tất cả trận pháp hắn bố trí chẳng còn bao nhiêu cái là nguyên vẹn,mùi máu,mùi xác chết tanh nồng xộc vào mũi
- Tàn chi của ma thú dưới quyền Tiểu Mễ chết vô số,ma hạch bị móc ra,da thịt bị cắt xẻ,vô cùng tàn nhẫn
- Hắn nhanh chóng tiến vài sơn động,chỉ nghe thấy tiếng khóc bi thương của vài nữ nhân mà hắn biết
- Khung cảnh thường ngày các nàng oanh oanh yến yến bên tai,giờ thì chỉ thấy vô số chiếc dường  vẫn có người nằm trên đó,nhưng chỉ khác là các nàng không còn thở nữa,thân thể các nàng bị đóng thành băng
- Lòng hắn nổi lên sát khí vô hạn " là Ai là ai,nhất định không phải Ma Khang,tuy Ma Khang làm việc độc đoán,nhưng mà muốn giết vài xuất cấp vương cấp cũng không thể nào bỏ sót được"
- A - Long đang suy nghĩ tới ai là kẻ làm ra thì ba đạo kiế́m mang chem tới đầu hắn
- Lòng hắn sát khí vô cùng,định một kích giết chết kẻ đánh lén,nhưng sau khi cảm nhận khí tức quen thuộc,hắn mới thu tay,không tấn công lại nữa
- Sau khi né tránh công kích,các nàng mới nhìn rõ người tới là ai,bốn mắt nhìn nhau,chúng nữ đồng loạt vang lên
- Chỉ có ba người Vũ Mị Nương,Lam Như Nguyệt,Kỷ Yên Nhiên,và một vài người khác,trên người thương tích vô số
- Phu Quân..... Vừa nghe các nàng kêu lên,hắn thấy đôi mắt các nàng lệ trào ra,rồi các nàng lao vào lòng hắn,khóc phát tiết hết các uỷ khuất trong lòng các nàng mấy ngày nay
-Đừng sợ,có phu quân ở đây,các nàng không phải sợ nữa! Hắn nói với giọng ôn nhu trầm ấm
- Nghe hắn nói vậy,các nàng khóc còn to hơn nữa,hắn có nói thế nào các nàng cũng không dừng lại
- Hắn buộc phải dùng, Thanh Tâm Quyết truyền cho các nàng,khiến các nàng nội tâm yên ổn trở lại
- Phu Quân chàng phải giết hết những kẻ kia báo thù cho các tỷ muội! Người nói câu này là Lam Như Nguyệt,
- Nàng bình thường,ôn nhu thiện lương,không thích tranh dành,cũng không bao giờ nổi nóng,rất dễ vừa long,khiến người gặp người thương,mà hôm nay hắn nghe giọng nàng cực kỳ tức giận,tràn ngập sát ý
- Hắn cố kìm cảm giác muốn đốt cháy tất cả,hắn ôn tồn hỏi! Đã xảy ra chuyện gì,kể rõ cho phu quân nghe để phu quân dòi lại công đạo cho nàng
- Sau khi nghe các nàng kể lại,ánh mắt hắn lạnh lẽo như thái cổ sông băng,sát khí hắn nổi lên như chưa bao giờ có,mọi oán hận của hắn từ trước tới nay bộc phát
- Là Phượng Ân, hắn cùng mấy nô tài đi vào đây,xong thấy nhan sắc nghiêng thành của các nàng,lòng nổi tham niệm,định bắt các nàng để làm nhục,như hắn đã từng làm trước đây,không ai hiểu rõ hắn hơn A - Long
- Cũng may mà được Mị Nương biết được tới kịp cưú các nàng ra khỏi tay Phượng Ân,hắn thoát được sau khi được người của Triệu Gia ứng cưú kịp thời,nhưng hộ vệ của hắn thì bị chúng nữ giết chết không chừa một ai
- Lòng hắn sinh oán niệm,5 lần 7 luợt tới công kích và uy hiếp các nàng,cuối cùng động tĩnh lớn cũng rơi vào tai Ma Khang và vô số dong binh đoàn
- Các ma thú A-Long để lại bị,Ma Khang công kích tinh thần lực,phải biết ma thú,rất yếu về linh hồn,nên không thoát khỏi cái chết,một số bị trọng thương
- Nhưng trước khi chết cũng làm Ma Khang của Huyết Ma Tông trọng thương chạy trối chết
- Còn bọn chúng trước khi chết lao vào đám dong binh đoàn tự bạo thú đan cùng liều chết,đặc biệt là Tiểu Ngưu thuờng ngày ngây ngô,bị hắn la liên tục
  • Lại liều mình bảo vệ các nàng,một mình phá tan vòng vây của kẻ địch,mở đường thoát thân cho các nàng,sau khi bị trọng thương,không thể thoát ra liền tự bạo,cũng không để kẻ khác chiếm tiện nghi từ xác của nó,cả tiểu lão hổ cũng vậy,chỉ còn Băng Băng ( Thỏ Băng) Tiểu Xà ( tứ dực linh mãng) thì là linh thú nên may mắn hơn chút,nên chỉ bị chém đứt gần hết cánh sau lưng của nó,còn tieu băng thì mât đi một chân
  • Ma thú cấp cao mà bị như thế,thì đủ biết trận chiến ác liệt tới cỡ nào
  • Còn các tỷ muội một số thì bị bắt,một số bị ám độc,mất máu quá nhiều mà chết,tuy các nàng mạnh, nhưng quân địch quân số tính tới hàng ngàn,các nàng chỉ hơn 50 người,nên thất bại thảm hại,chỉ có thể rút lui vào sơn động
  • Các nàng nói tới đây,nấc lên không nói được nữa,ngay cả Vũ Mị Nương chị cả trong nhà,cứng răn nhất,cũng không thể kìm được mà khóc như mưa,nàng luôn tự trách mình quá vô dụng,khiến A - Long hắn đau xót vô cùng
  • A - Long thầm thề với lòng,không rút da róc gân bọn chúng lòng hắn không cam
- Sợ tam nữ khóc quá nhiều sẽ ảnh hưởng,nhất là Mị Nương,có thể nàng không biết,nhưng hắn bậc thầy tinh thần lực,khi hắn quét qua ba nàng kiểm tra thương thế trên người các nàng
- Hắn thấy có một luồng tinh thần lực yếu ớt,phản kháng lại tinh thần lực của hắn,thứ đo bắt nguồn lại từ trong bụng của Mị Nương,tuy yếu ớt nhưng hắn có thể cảm nhận rõ ràng,đứa trẻ đó có quan hệ rất mật thiết với hắn,máu trong người hắn sục sôi khi nhận được sự đáp trả bằng tinh thần lực yếu ớt của đứa trẻ
- Lúc đó hắn muốn hét lớn,ta đã được làm cha rồi,nhưng giờ không phải lúc ăn mừng! Giờ hắn phải báo thù,
- Phượng Ân,ngươi hại ta đủ điều,giờ còn giết nữ nhân của ta,ta không giết toàn tộc ngươi,ta thề không làm người! Nghĩ tới đây ánh măt hắn rét lạnh nhìn về phía liên quân triệu gia

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.