Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 387: Bà ngoại 3




- Thấy đứa cháu mình oai oái kêu khổ, Long An Kỳ cũng nguôi giận vài phần, lúc này mới buông tay đang nhéo tai của hắn ra, nhẹ nhàng xoa nắn vết đỏ hồng trên tai của A - Long, bà bây giờ là Thiên Mệnh Cảnh cường giả, không phải giống cái lúc bà gặp A - Long, lúc đó bà để có được sự đồng ý nhượng bộ của Đông Phương Gia....bà phải tự phế đi tu vi, trở thành một người bình thường,nhờ có năm đó viên đan dược bên trong ẩn chứa một tia như sợi tóc Niết Bàn Tinh Huyết, bà đã khôi phục được thực lực, bây giờ bà một quyền có thể đánh nát cả một tòa thành,bà tuy nhéo tai A - Long, sử dụng một phần vạn lực lượng cũng không có, nhưng bà có máu có đau,Long An Kỳ yêu thương vuốt ve đầu cháu mình nói!
“ Cháu còn đau không ”
A - Long biết, nhưng chuyện mình làm không qua được mắt của bà, từ lúc hắn bước vào quán này bà đã phát hiện ra hắn, biết hắn mới vừa đi ra khỏi Phượng Gia, bà cũng cảm thấy trên người hắn có mùi máu tanh, và trong mắt hắn dù che giấu như thế nào, cũng không thể che giấu được tia sát cơ nhàn nhạt trong mắt, bà hỏi hắn như thế, không phải là hỏi hắn bà nhéo tai hắn có đau hay không, mà là hỏi trong tâm hắn còn đau không, quả nhiên là bà biết về cái chết của năm tên Thiên Mệnh Cảnh của Phượng Gia kia là do hắn giết, mặc dù hắn phong tỏa không gian, nhưng khí tức và hung khí sau khi giết người ở trên người hắn, không phải ngày một ngày hai có thế xoá bỏ, hắn nở nụ cười miễn cưỡng nắm lấy tay Long An Kỳ nói!
“ Cháu không sao?? Gặp được bà ngoại... Mọi chuyện đều xong hết ”
- Long An Kỳ khuôn mặt xinh đẹp nở nụ cười, bàn tay như thiếu nữ 20 vuốt ve khuôn mặt mái tóc của hắn, đôi mắt nàng ôn hoà mà yêu thương, nàng nhìn hắn vô cùng cưng chiều và quan tâm, thứ tình cảm này không phải là giả bộ, mà là xuất phát từ nội tâm, không phải tình cảm của một người phụ nữ dành cho tình nhân, mà là tình thương ấm áp đến từ huyết mạch, đến từ tận sâu trong cốt tuỷ của hai người, Long An Kỳ muốn nói gì với A - Long!
- Nhưng lúc này, bà mới để ý tới hai nữ, Long Nhu,Phượng Vũ đang lúng túng ở một bên, bà mỉm cười nắm tay A - Long mà thân hình biến mất, ngay lập tức xuất hiện trước mặt hai nữ, hai mắt không ngừng đánh giá hai nữ vô cùng tỷ mỷ,hai nữ thấy bà ngoại của nam nhân đánh giá mình, trong lòng hai nữ như có nai con nhảy loạn, lòng thầm hận chết A Long,lúc nào không đem các nàng tới, mà nhân lúc các nàng chưa chuẩn bị gì mà đem các nàng tới chỗ này, thật là xấu hổ chết!
“ Tiểu Long....sao cháu không giới thiệu cho ta biết chút nào về hai người cháu dâu này của ta”
- Nghe thấy bà ngoại Long An Kỳ hỏi hắn, nhưng mà bà mắt một chút không rời khỏi hai nữ, bà khoé miệng nhếch lên sự hài lòng, bà hỏi A - Long nhưng mà bà từ khi nào đã nắm giữ hai tay đang có phần run lên vì lo lắng của hai nữ, thấy thế A - Long gãi đầu cười khổ nói!
- Hắn chỉ một người nói “ Nàng tên là Bạch Chu” rồi lại chỉ vào Phượng Vũ nói “ Đây là Phượng Vũ.... Còn ”
Long An Kỳ tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé của hai nữ, quay qua lườm A - Long nói!
“ Còn cái gì nữa ”
A - Long khuôn mặt có chút nóng, hắn ho khan hai tiếng, nhưng mà hắn cũng không do dự, một tay vung ra, từ quyền trở thành trảo,hắn xiết chặt tay “ Răng rắc ” hai tiếng vang lên, không gian gần đó như một cái hồ tĩnh lặng trở nên giao động.... “ Phanh ” một tiếng! Không gian như tấm gương bị người bóp nát, cuối cùng xuất hiện gần 10 mỹ nhân, thân hình thướt tha yểu điệu, vô cùng xinh đẹp uyển chuyển, mỗi người một khí chất khác nhau, có người ôn nhu dịu dàng, có người xinh đẹp cao quý,đủ loại khí chất, đều được tụ họp ở đám mỹ nữ này, mà dẫn đầu là Mỹ nhân xinh đẹp,với bộ ngực cao vút vô cùng ngạo nhân, không phải Phong Thải Vận còn có Cá Vàng cùng chư nữ Thanh Lăng thì còn là ai vào đây nữa!
“ Đây là....!!! ”
- Long An Kỳ hai mắt sáng lên,hai mắt khôn chớp âm thầm đánh giá chư nữ mới xuất hiện trong phòng này,Long An Kỳ nhìn tới đâu, các nàng vô cùng xấu hổ,chỉ hận không thể đào cái lỗ mà chui xuống, huống hồ gì là nghe trộm bị người bắt quả tang ngay tại chỗ, khuôn mặt các nàng càng đỏ lên vì xấu hổ, các nàng xấu hổ, tạo nên thêm vẻ kiều diễm ướt át động lòng người, A - Long từ lâu đã biết sự có mặt của chư nữ, chỉ có điều hắn không nói, cũng không có nghĩa là hắn không biết, lúc này hắn phải bắt các nàng lộ diện, bởi vì hắn muốn giới thiệu các nàng, với người mà ở thế giới này, hắn thiếu nhân tình nhiều nhất!
“ Các nàng..... Là.... Là.... ”
“ Là cái gì ” Long An Kỳ bất mãn hỏi A - Long,mắt cũng không nhìn A - Long lấy một cái, A - Long cười khổ trong lòng, hắn biết hôm nay không nói rõ, hắn khó sống qua cửa của bà ngoại a,hắn là loại không làm thì thôi, đã làm thì làm tới cùng, dù sao da mặt của hắn, cũng rất dày, hắn ho khan lấy chất giọng vô dụng dõng dạc mà nói ra với Long An Kỳ rằng!
“ Bà ngoại.... Các nàng là... Vợ của con”
- Long An Kỳ nghe A - Long nói thế, bà miêng há to như có thể nhét quả trứng vào, bà lại nhìn qua những mỹ nhân như hoa như ngọc nơi này, lại nhìn qua đứa cháu trai tuổi còn nhỏ mà sắc đảm bao thiên, bà nhìn dung mạo cùng khi chất của các nữ, bà biết nam nhân nào lấy được một ngôi trong số họ, là phúc một đời, nhưng không ngờ được, nghe A - Long nói tất cả đều là vợ của nó, bà cảm thấy có chút choáng váng, cháu ngoại của bà năm nay bao nhiêu tuổi, cũng cảm thấy cao hứng, cũng cảm thấy kiêu ngạo vì cháu trai của mình có bản lĩnh, chỉ nam nhân có bản lĩnh, mới có mị lực hút nữ nhân như vậy!
“ Các con là ”
- Long An Kỳ cười như không cười, đối mặt với chư nữ, đang cúi đầu xấu hổ như vợ bé làm sai chuyện, Long An Kỳ cũng là người hiểu chuyện, làm sao bà không nhìn ra, tình cảm thật sự của các cháu dâu tương lai này với cháu ngoại của bà kia chứ, nếu không có tình cảm thật sự, khi gặp bà, cũng không luống cuống tay chân như thế,đặc biệt là Phong Thải Vận nàng lúc này vô cùng lúng túng, không biết đối đáp người trước mặt ra làm sao,nàng vừa thẹn lại vừa giận, nàng dùng ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống mà nhìn A - Long đang chột dạ ở một bên, bà dịu dàng dùng những cách chỉ có phụ nữ mới hiểu nói chuyện với chúng nữ!
- Lúc này sự bối rối trong lòng chư nữ mới giảm đi một chút, nhưng vẫn đủ lại một cảnh lúng túng,lúc bây giờ Long An Kỳ mới âm thầm khen ngợi trong lòng, thật không ngờ cháu trai của mình có thể câu dẫn nhiều nữ nhân như thế,lúc này chư nữ không hẹn mà nhìn nhau, sau đó cùng nhau đồng thanh hành lễ với Long An Kỳ,
“ Bái kiến bà ngoại ”
- Nghe thấy trước mặt gần chục nữ nhân, mỹ mạo cùng khi chất không thua kém gì bà, gọi bà một tiếng bà ngoại, chỉ trong giây lát bà vô cùng hài lòng, cũng cảm thấy cực kì kiêu ngạo, lúc này bà dịu dàng kéo các cháu dâu của mình vào trong một căn phòng riêng của bà, đặt ra vô số cấm chế không để A - Long nghe được những gì bà nói bên trong, còn A - Long thì bị ăn bơ toàn tập, hắn chỉ có thể tủi thân ở góc nhà mà vẽ vòng tròn mà thôi,đang lúc A - Long đang không biết làm gì... Hắn thật sự là đến đây ăn mỳ à, mỳ thì méo có, lại bị ăn bơ a!
“ Phanh ” một tiếng! Cửa quán mỳ bị người đá văng ra làm hai,lúc này A - Long quay mặt lại, thấy một đám người mang theo trang phục là quân nhân của Hắc Kim là khoảng 20 người, mà người đã đá bay cánh cửa thân hình vô cùng lực lưỡng, trên người mặc khải giáp, bên hông treo bối đao,vẻ mặt vô cùng kiêu ngạo, hắn bước vô nhìn xung quanh, sau đó thấy A - Long đang ngồi bên cạnh chiếc bàn ba chân năm nào, lúc này đại hán hừ một tiếng, một tên tiểu tốt tới trước bàn A - Long, đập bàn đánh rầm một cái, cái bàn năm nào in xuống vết của năm đầu ngón tay, thấy thế khuôn mặt A - Long trở nên âm trầm đến cực điểm, thấy vẻ mặt lạnh như bằng của A - Long tên đại hán kia nói!
“ Những nữ nhân lúc nãy đi cùng ngươi, hiện giờ đang ở đâu... Khôn hồn dẫn các nàng ra đây ”
A - Long đáy mắt hai mắt rét lạnh hỏi!
“ Các ngươi là ai... Đến đây có việc gì ”
- Nghe thấy A - Long hỏi như thế, đám quan binh nhìn A - Long như kẻ từ trên trời rơi xuống, bọn chúng nhìn nhau, cười châm biếm, một tên tiến lên trước, vẻ mặt khinh miệt vai vác trường đao, chân đạp lên ghế, ngón tay chỉ vào tộc huy trên vai áo nói!
“ Ngươi không biết đọc sao?? Hay là để ta dạy ngươi biết đọc nhé.... ” nói xong vẻ mặt hắn vô cùng cao ngạo nói! “ Chúng ta là Hàn Gia người, chúng ta phụng mệnh Hàn Kiệt công tử, đem nay Hàn Kiệt công tử muốn sủng hạnh hai nữ nhân lúc nãy đi cùng với ngươi.... Nếu không muốn chịu đau khổ, thì dẫn các nàng ra đây, đi cùng chúng ta bồi tiếp Hàn Kiệt công tử!”
A - Long lạnh lùng cười lạnh trong lòng, hắn biết Hàn Kiệt này là ai,đây là con trai của Hàn Vũ Đại Tướng Quân của Hắc Kim, cũng là chó ngoan của nhà họ triệu, tay sai đắc lực của Dạ Ưng, luôn đối địch với cha hắn là Phượng Kinh Lôi, cha hắn bị đẩy ra ngoài biên ải bất kì lúc nào cũng là miếng thịt để trên thớt bất kì ai cũng có thể chém giết, cha hắn khổ sở biên ải,mẹ hắn bị Phượng Gia giam lỏng thậm chí là bị bán đi,cũng là bởi âm mưu chủ tớ Da Ưng, Hàn Vũ này, nay Hàn Kiệt con trai Hàn Vũ muốn cướp nữ nhân của hắn.... A - Long trong lòng cười lạnh!
“ Thật là có kẻ chỉ sợ mình sống quá lâu a”
A - Long có chút trêu chọc nói!
“ Nếu ta không giao các nàng ra thì thế nào ”
- Đám bình lính thoáng sửng sốt, bởi vì bọn chúng không cho rằng, ở kinh thành này, với uy danh của kiệt công tử, có kẻ giám cãi lời sao, phải biết rằng, trong suy nghĩ của bọn chúng... Hàn Kiệt công tử, muốn bất kể nữ nhân nào, liền phải ngoan ngoãn dâng ra, thật không ngờ hôm này còn có kẻ không biết sống chết muốn chống lại Hàn Gia kinh thành này sao??? Đại hán cười lạnh lấy thanh đao kê vào cổ A - Long, bất kỳ khi nào cũng có thể cắt đứt cổ họng hắn mà nói!
“ Không phải ngươi không muốn.... Dù ngươi không muốn, Hàn Kiệt công tử muốn... Ngươi không thể không giao ra...dù là bà ngoại của ngươi, chỉ cần công tử muốn nàng tới bồi tiếp sủng hạnh, liền là ơn phúc của các ngươi ”
A - Long sát cơ trong mắt chợt hiện, cái nhìn lạnh lẽo khiến mấy chục tên binh lính lùi lại vài bước, tên tướng ở phía xa nhất cảm thấy không ổn, hắn đứng ra quát!
“Dân đen to gan....chẳng lẽ ngươi muốn làm phản sao.... Nhanh chóng dẫn hai nữ nhân kia ra...sau đó quỳ xuống đập đầu... Gọi ba tiếng ông nội... Bằng không ngay này hôm sau sẽ là ngày dỗ của ngươi ”
A - Long ngửa mặt lên trời cười haha, giọng cười vô cùng hùng mãnh uy nghiêm nói!
“ Ta muốn làm phản....thằng chó Dạ Ưng trước mặt ta, một cái rắm cũng không giám phóng....ta muốn làm phản mạng nhỏ của hắn đã từ lâu không còn ”
“ Ngươi giám gọi tên thật của bệ hạ....ngươi đại nghịch bất đạo, hôm nay Mông Phóng ta phải lấy đầu của ngươi ”
- Đại hắn vừa mới nói xong “ Phốc ” một tiếng! Đầu của đại hán nổ tung, óc cùng thịt vụn phun ra như mưa, một màn này khiến mấy tên lính đi cùng tên đại hán tự xưng là Mông Phóng kia hai mắt như muốn rơi ra... Cũng chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, thì một thanh âm lạnh lẽo, khiến cả bọn như rơi vào hầm băng!
“ Băng Diệt.... ”
A - Long lạnh lùng nói ra một tiếng, Hỗn Độn Thần Cách trong đầu A - Long bắt đầu tiếp nhận Linh Lực của hắn, chục đại hán bị tinh thần lực của hắn khoá chặt, đan điền, kinh mạch, máu huyết, xuống cốt cuối cùng toàn thân thể biến thành chục khối băng điêu đứng đó.... Nhưng tên này chết không thể chết hơn, hắn vung tay một cái đám tượng băng đó “ Phanh ” một tiếng! Vỡ nát, biến thành một đám băng sương lạnh lẽo, dần dần tan biến trong không gian, nhìn A - Long cũng chẳng thèm nhìn, chỉ đi tới cái bàn làm bếp hôm nào hắn cùng bà ngoại, nặn bột kéo thành những sợi mỳ, quay trở về làm công việc của mình hôm nào, đó là làm ra những tô mỳ theo phong cách Phương Đông hôm nào!
- Hắn cúi đầu xuống chăm chú làm, tới khi gần như xong việc... Hắn cũng không cần ngẩng mặt lên cũng biết, cái bàn lúc nãy hắn vừa ngồi đã có một người đàn ông không biết từ khi nào đã ngồi đó, mắt lão không chớp mà nhìn hắn làm, lúc này A - Long mới mở miệng nói!
“ Đã nhìn đủ chưa... Bây giờ cũng là đêm khuya.... quán cũng đã đóng cửa rồi... Ông cũng nên về mà nghỉ ngơi thôi.... Mai lại ghé ”
Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.