Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 364: Đổ Tội (2)




- Lúc này sau lưng Mạc Lưu Tô là hơn chục cường giả Thiên Mệnh cảnh, đứng cản trở trước mặt Quang Hà, rõ ràng là đứng về quan điểm, đứng bên Mạc Lưu Tô, và đây cũng là những gia tộc đại diện người của 5 Quận kia, cũng năm đó nhận một phần nhân tình của vô danh thần y,cũng như là cam lòng đi theo Mạc Lưu Tô, bằng không họ cũng không nhắm một mắt mở một mắt, mà để cho chủ tử nhà mình, cùng với một nam tử xa lạ lăn lộn trên dường ở Triệu Thị Đấu Giá Phường đâu!
- Cát Tư thấy Mạc Lưu Tô muốn bảo vệ A - Long như thế, trong lòng Cát Tư hắn lòng dạ cũng chẳng hơn đầu kim là mấy, cũng không hề rộng rãi gì, nay càng thêm eo hẹp khi thấy quang mang được vạn người chú mục bị người cướp đi,Cát Tư hắn cực kì đố kỵ với diễm phúc của A - Long hắn ước gì người được quan tâm nhiều mình, lúc này liếc qua Mạc Lưu Tô một cái nhìn tàn nhẫn,sau đó nhìn qua A - Long trong mắt có hàn quang lăng lệ quát nói!
“ Các người vội vàng nhảy ra cản trở chúng ta bắt người, phải chăng vì có tật giật mình? Nên mới không giám cùng ta đến Quang Minh Giáo Đình đối chấp một hai ”
- Cát Tư nói ra điều này, sau lưng gã là Vạn Quang Minh Kỵ Sĩ, vây chặt A - Long như nêm cối, lúc này một lời Cát Tư nói ra, khiến đám quang minh kỵ sĩ trở nên hùng hổ, khí thế giương cung bạt kiếm, sát cơ trùng thiên, chỉ còn một cái mồi dẫn lửa nữa mà thôi, lúc này không khí cực kỳ căng thẳng, Lý Lão cũng không biết nói gì rồi, lão muốn giúp A - Long, nhưng mà lão vô lực a, đây là cuộc đối chọi giữa Thiên Mệnh Cảnh cường giả tranh uy, lão chỉ là cái Võ Giả, chỉ là đại tướng quân của một nước hết thời mà thôi, nếu bình thường lão sẽ đứng ra nói một hai, nhưng mà A - Long truyền âm, kêu lão không nên dính dáng gì thì tốt hơn!
“ Chỉ dựa vào ba tấc lưỡi của Cát Tư ngươi, muốn đổ oan vu tội cho, vị hôn thê của chủ ta....ngươi cho rằng ngươi một tay che trời sao,ai có thể sợ ngươi, nhưng Phúc Bá ta,liền không để ngươi tiểu bối mới đột phá Thiên Mệnh vào mắt”
- Người nói này chính là Phúc Bá, cũng là người hôm bữa A - Long gặp ở Thiên Cơ Cốc, muốn đứng ra ngăn cản hắn một hai, xem nữa bị A - Long giết chết, người này tên là Mạc Văn Phúc, là một cái họ hàng xa của Mạc Lưu Tô,cũng là người từ bé đến lớn chăm sóc cho Mạc Lưu Tô nàng, với lão Mạc Lưu Tô còn quan trọng hơn cả cháu nội mình, khi thấy có kẻ khi dễ người của mình mặc dù lão hảo cảm với A - Long không có là mấy, lúc này lão thấy mặt Cát Tư tím tái,lão tiếp tục đứng ra trào phúng cười khẩy nói ra!
“ Như thế nào ngươi uống nhầm thuốc câm rồi hay sao? Chỉ bằng vào các người cũng muốn ngăn chúng ta lại,mà ở trước mặt cáo mượn oai hùm,là hung hăng càn quấy, ngươi chán sống sao? Hay ngươi cũng vu cho ta một cái tội như vu cho Hắc Phong Hầu đây a, ta xin rửa tay lắng nghe a,có phải hay không muốn đánh lén ta, như lúc nãy ngươi đánh lén Hắc Phong Hầu a”
- Nghe Phúc Bá nói thế, khuôn mặt Cát Tư lúc trắng lúc xanh, hắn im lặng nửa ngày, không tìm ra một câu nào để phản bác cả, lúc này Quang Hiền lạnh lùng nhìn Phúc Bá mà nói ra!
“ Đệ tử của ta... Không cần Phúc Lão ngươi nặng tâm dạy bảo thay ta, đệ tử của ta ta tự biết giáo dục, không đến phiên ngươi phải lo, ngươi cứ tiếp tục công việc của ngươi đi ”
- Phúc Bá nhéch mép cười lạnh nói!
“ Chỉ là ba Thiên Mệnh Cảnh cùng Vạn Võ Giả mới tiến chức Linh Giả mà thô,i thế mà giám ở đất người khác hưng binh vấn tội,ngươi làm ta còn tưởng đích thân Quang Minh Giáo Hoàng đến đây a”
- Nghe thấy thế, khuôn mặt Quang Hiền tái xanh, hắn đến đây cũng vì muốn giúp đệ tử diệt trừ hậu hoạn,trảm đi một cái tình địch, nếu Cát Tư lấy được Mạc Lưu Tô làm vợ, thì không những Cát Tư phong quang,ma Quang Hiền và Quang Hà hai cha con hắn, cũng được lên như diều gặp gió, một người làm quan, cả họ được nhờ, nên mới tự ý kéo quân đến đây, muốn kiếm lý do nào đó chém giết Hắc Ma, sau đó vu hắn cái tội để thuận lý thành văn giết hắn rồi mới báo sau,nhưng mà bây giờ mọi chuyện lại dường như càng lúc càng ngoài tầm kiểm soát của Quang Hà cha con!
- Quang Hà cười lạnh nói ra!
“ Chúng ta là Quang Minh Giáo Đình người, việc chúng ta làm, liền đại diện cho chính nghĩa, còn Hắc Phong Hầu có oan hay bị chúng ta đổ tội hay không, đến Quang Minh Giáo Đình chúng ta, nếu Hắc Phong Hầu có trong sạch, thì tự nhiên chúng ta sẽ cho Hắc Phong Hầu một cái công đạo, bằng không nếu ngươi muốn phản kháng, dù là vị hôn thê của Quận Chúa,thì chỉ cần chống lại chính nghĩa, chúng ta có quyền tiền trảm hậu tấu ”
- Mạc Lưu Tô cười lạnh nói ra!
“ Hừ.... Muốn bắt người liền muốn bắt ai liền bắt sao,các ngươi tưởng quang minh giáo đình muốn làm gì thì làm sao?? Thật sự các ngươi không xem mặt mũi của bản Quận Chúa ra gì,muốn bắt vị hôn thê của ta, không có chỉ lệnh của. Quang Minh Giáo Hoàng chưa mà muốn bắt người liền bắt, mà dù có công văn thì cũng phải thông qua ý cha ta, bằng không dù hôn thê của ta có là kẻ trộm, các ngươi cũng không có quyền bắt bớ”
- Quang Hiền thấy Mạc Lưu Tô nổi nóng, hắn cười lạnh nói ra!
“ Không biết, Quận Chúa người đã suy nghĩ kỹ về vị hôn thê của người hay chưa, hẳn là người nên xem xét kỹ a, không phải cứ tìm đại một người liền có thể là vị hôn thê được đâu, quân chúa ngươi phải cẩn thận, bây giờ xuất hiện nhiều loại chó mèo,không biết sống chết, chỉ muốn ăn bám, mượn uy danh kẻ khác, hoặc người có thân phận cao quý như Quận Chúa người, mà nhân lúc người không ở, mà làm mấy chuyện không nên làm, ví dụ như việc ăn trộm truyền tống trận của Quang Minh Giáo Đình chúng ta vậy ”
- Nghe thấy Quang Hiền ngữ khí âm hiểm, mà dồn về phía A - Long ánh mắt, Mạc Lưu Tô nàng lúc này vô cùng bình tĩnh, trầm giọng nói với Quang Hiền mà rằng!
“ Không biết Nhị Trưởng lão, người nói điều này với chúng ta là có ý gì? Có phải hay không ngươi muốn lấy tay che trời, nói nhảy sang truyện khác tránh lý do ngươi không có Quang Minh Thánh Lệnh trong tay, mà muốn bắt người đây không phải là chuyện nhỏ đâu, chẳng lẽ ngươi muốn cùng Phong Thần Đế Quốc, cùng 5 Quận trong tay ta là địch!
Quang Hiện thấy Mạc Lưu Tô ngữ khí phát lạnh lên như thế, hắn không để vào mắt, nhìn Mạc Lưu Tô cười âm hiểm nói!
“ Mạc Quận Chúa, chúng ta không cố ý đối địch với Thần Phong Quốc cùng 5 Quận của người là địch, nhưng mà Quang Minh Giáo Đình chúng ta bị mất một vật cực kỳ quan trọng,trong lúc nhất thời vội vã chạy đến đây, quên Quang Minh Lệnh điều đó là điều không thể tránh khỏi, chỉ cần đi theo chúng ta, sau đó không khai mặt mũi của Hắc Ma cho chúng ta nhìn xem, coi có phải phản đồ năm đó hay không, còn Quang Minh Thánh Lệnh, chỉ cần đến Quang Minh Giáo Đình chúng ta, liền sẽ có Quang Minh Thánh Lệnh để làm hài lòng Quận Chúa”
Mạc Lưu Tô khuôn mặt âm trầm, nàng bực tức, lạnh lùng cười hỏi lại!
“ Quang Minh Giáo Đình các người làm mất đồ liên quan gì đến chúng ta,huống hồ gì truyền tống trận này, chính là sính lễ hỏi cưới ta, của Hắc Phong Hầu, các ngươi ăn có thể ăn bậy,nhưng nói có thể nói bậy được sao, đừng tưởng thấy ai có truyền tống trận, liền tự nhận là của mình, ngươi có phải hay không nói, bàn Quận Chúa cùng Hắc Phong Hầu đi ăn trộm đồ của Quang Minh Giáo Đình các ngươi ”
- Quang Hà cha của Quang Hiền,hắn sống lâu hơn con trai mình, hắn cực kì âm trầm,cười cực kì thâm hiểm!
“ Chúng ta biết, Truyền Tống Trận này, Đúng là không liên quan đến Mạc Quận Chúa,chúng ta cũng không giám nghi ngờ người có thân phận cao quý như Quận Chúa sẽ không làm như thế, nhưng với hắn thì có”
- Quang Hà âm hiểm, chỉ một ngón tay vào A - Long, mặt Quang Hà cười, mà lòng không hề cười, hắn biết hôm nay giải quyết không tốt, thì Quang Minh Điện cũng không cứu được hắn đâu, hắn cùng con trai vì một tên không ra sao, chọc vào ổ kiến lớn rồi, bọn chúng lúc đầu chỉ cho rằng, Hắc Ma là loại đầu trộm đuôi cướp không có thế lực hùng mạnh phía sau che chở mà thôi, nếu biết hắn được nhiều người có máu mặt đứng ra che chở như thế này, Quang Hà bọn hắn không có lỗ mãng, mà đến đây hưng binh vấn tội như thế này, đã xé da mặt với Mạc Lưu Tô đến nước này, liền cơ hội liên hôn cũng khó a,mà chuyện này lớn lên Quang Minh Giáo cũng không muốn che chở hắn nữa, chi bằng làm một quả lớn, tạo ra sức dụ hoặc kia kiếm chỗ tốt đem về gửi mấy lão tổ trong Quang Minh Điện, không có Quang Minh Điện che chở, Quang Hà lão liền khó sống với Mạc Lưu Tô a!
- Đúng lúc này, A - Long giọng hờ hững vô cùng biếng nhác nhìn Quang Hà hỏi rằng!
“ Ngươi nói ta là ăn trộm, thì cứ coi ta là ăn trộm đi, nhưng rồi sao nữa? Còn tội gì nói tiếp đi, ta rửa tai lắng nghe a ”
- Quang Hà nghe A - Long nói thế,liền cho rằng A - Long đã bị mình dùng danh nghĩa Quang Minh Giáo Đình hù doạ cho sợ, hắn cười gằn nói ra thêm vài câu, hắn không phiên đổ thêm ít nước bẩn lên đầu của hắn rằng!
“ Đoạn thời gian trước có một nhóm người, của Hắc Ám Giáo Đình,cùng với một tên phản đồ của Quang Minh Điện, nhân lúc phòng bị yếu kém, tấn công vào Quang Minh Điện, giết chết không ít Quang Minh kỵ sĩ của chúng ta, trong đo,Cát Tư là kẻ may mắn thoát được, trong lúc rút lui, đã nhìn thấy khuôn mặt của một số những tên trộm báu vật,cũng như phản đồ của Quang Minh Điện phản bội, để tránh làm mất mặt Quang Minh Điện, chúng ta cần giữ kín chuyện này”
- Lúc này Quang Hà nhìn qua Cát Tư, ý bảo Cát Tư nói đi, Cát Tư nhìn A - Long cười lạnh, chỉ vào mặt A - Long nói ra! T
“ Lúc đó ta bị thương rất nặng, nhưng mà khi đó ta nhìn thấy một tên, hắn giấu mặt nhưng không thể thay đổi vóc dáng,Cat Tư ta từ khi gặp qua Hắc Ma khi gặp ngươi ta đã cảm thấy bóng lưng ngươi rất quen,lúc này giờ ta nghĩ ra rồi, Hắc Ma ngươi là tên đã hợp tác với Hắc Ám Giáo Đình đánh đến Quang Minh Điện, hắn ác bá bất dung, mong Quận Chúa đừng bị lời hoa ngôn xảo ngữ của hắn lừa gạt, hắn đem truyền tông trận cầu hôn người, chỉ là muốn kéo người, cùng chung thuyền với hắn mà thôi ”
- Cát Tư nói ra những lời vô cùng âm hiểm độc này, làm nhóm Thiên Mệnh Cảnh cường giả đi theo Mạc Lưu Tô không khỏi nhìn nhau cổ quái, Mạc Lưu Tô cũng chợt biến sắc mặt,nàng là người biết rõ nhất a, lúc nãy chỉ là nàng nói là Hắc Ma dùng truyền tống trận làm sính lễ hỏi cưới nàng,chỉ để cho qua chuyện mà thôi, nào ngờ Cat Tư lại âm hiểm đến mức, đổ cho A - Long là liên kết với Hắc Ám Giáo Đình, còn các hộ vệ Thiên Mệnh Cảnh bên cạnh Mạc Lưu Tô ánh mắt cực kì cổ quái nhìn Cát Tư
- Bọn họ lúc đầu không biết, có phần khinh thị A - Long,nhưng mà khi thấy thực lực chân chính của A - Long, thì bọn họ không còn giám khinh thị nữa a, bọn họ đã đến nhà của Hắc Ma, bình thường Thiên Mệnh Cảnh cường giả bọn hắn, liền là lão tổ một phương cao cao tại thượng, nhưng mà ở nhà A - Long Thiên Mệnh Cảnh ( Khôi Lỗi), chỉ là gác cửa mà thôi, còn Sinh Tử Cảnh cường giả chỉ là quét rác xung quanh nhà, Niết Bàn Cảnh là hộ vệ đi theo bên người các lão bà của hắn, còn mấy cấp khác thì nhiều vô số kể đếm cũng không hết, thậm chí là Hoàng Cấp võ giả,cũng chỉ là binh lính tầm thường,quản lý trị an ở Hắc Phong Trấn,làm chân sai vặt mà thôi!
- Nếu mà Hắc Ma muốn đánh Quang Minh Giáo Đình,chưa tính hợp tác với Hắc Ám Giáo Đình, cho dù là một tên gác cửa ở nhà A - Long, hay là tênnquét lá xung quanh nhà hắn, một tên đi ra, liền có thể đánh diệt chục, thậm chí hàng trăm cái Quang Minh phân điện rồi, mà kêu một cái Thiên Mệnh đệ nhị mệnh có thể sống sót được sao, quả nhiên là người si nói mộng,huống hồ gì thậm chí còn nhìn được thân thể của A - Long, mà sống đến hôm nay cáo tội Hắc Ma là câu kết với Hắc Ám Giáo Đình, quả nhiên là đánh rắm mà, chỉ cần hắn ho một tiếng, cả ngàn cái Thiên Mệnh Cảnh thuộc hạ lao ra xé xác Cát Tư, chứ đừng nói là để hắn giả chết a!
- Mạc Lưu Tô nhìn Cát Tư trong mắt nàng sát cơ bừng bừng, lúc này nàng vô cùng thất vọng, người trước đây trước mặt nàng anh tuấn tiêu soái, cực chính trực, bây giờ trong mắt nàng cực kì tan thành mây khói,lúc mà nàng nói với A - Long về Cát Tư, A - Long muốn giết chết Cát Tư để chừa hậu hoạn,nhưng mà nàng lại ngăn lại, đối với người yêu nàng, nàng cũng không thể tự nhiên mà để người khác giết hắn được, nàng lúc đó cùng A - Lòng cá độ qua, nàng đã hoàn toàn thua nam nhân của nàng, nàng quả thật đã quá mềm lòng đối với Cát Tư, và cả 5 người đại diện của năm đại gia tộc kia, nếu không phải có chuẩn bị thì bây giờ, không những nàng, mà nam nhân của nàng, cũng đã rơi vào bẫy sập vạn kiếp bất phục rồi!
“ Cát Tư, ngươi có thể ăn bậy nhưng không được nói bậy,ngươi có biết ngươi đang nói gì không hả, ngươi có biết mình đang làm sai trái hay không, ngươi có biết là lời nói của ngươi, sẽ có hậu quả gì hay không, tố cáo người khác, phải có chứng cứ mới được, không phải các ngươi muốn làm gì thì làm ”
- Mạc Lưu Tô nàng cực kì thất vọng, trầm giọng nói với Cát Tư, thấy thế Cát Tư cười âm hiểm,hắn trong mắt tràn ngập điên cuồng cùng lãnh ý, trong mắt Cát Tư, đối với nữ nhân mà hắn không có được, hắn phải đạp đổ,phải chém giết nam nhân của nàng trước mặt nàng, khiến cho nàng quỳ gối trước mặt hắn, cầu xin hắn, phải cả đời hối hận, vì đã giám ném Cát Tư hắn đi, lúc này hắn cho rằng mình đã thắng, hắn đắc ý nói!
“ Mạc Quận Chúa người đừng hiểu lầm, Quang Minh Giáo Đình chúng ta,phải có chứng cứ mới dám tố cáo tên phản bội này, dù không phải là tên phản bội kia,thì cũng là câu kết với Hắc Ám Giáo Đình, Nếu hắn trong sạch, thì cùng chúng ta quay về Quang Minh Giáo Đình đối chất với chúng ta một phen,minh chứng sự trong sạch, Nếu chúng ta sai thì Cát Tư chúng ta nguyện ý chịu lỗi bồi tôi với Hắc Phong Hầu,chẳng lẽ như thế là ép buộc Hắc Phong Hầu sao”
- Mạc Lưu Tô sắc mặt âm trầm như muốn chảy ra nước, nàng cực kì hiểu, Cát Tu tố cáo hay Hắc Ám Giáo Đình gì đó chỉ là cái cớ, một khi A -- Long, chịu đi, hoặc rơi vào tay Cát Tư thầy trò, thì không bao giờ ra được nữa,chưa đến Quang Minh Giao Đình thì đã bị người ta ám hại mà chết, mà dù đến được Quang Minh Giáo Đình thì không tội cũng thành có tội, Quang Minh Giáo sẽ chịu cúi đầu sao, ngay cả cha nàng, cũng chưa có để Quang Minh Giáo đám người chịu nhận lỗi mình sai,tuy nàng không biết A - Long lấy truyền tống trận ở đâu ra, dù việc lẻn vào Quang Minh Giáo Đình ăn cắp báu vật là giả đi chăng nữa, nhưng khi tiểu nam nhân của nàng, bước vào Quang Minh Giáo, thì chuyện này sẽ là sự thật,không thể nào rửa sạch được!
- Nàng dù là kẻ ngu, cũng nghe ra Cát Tư, đạt điều toàn bộ, chủ yếu là toàn là lấy cớ vu tội cho A - Long mà thôi,, mục đích chính là đưa A - Long về Quang Minh Giáo,quang minh giết không được, mà phải dùng thủ đoạn, muốn hãm hại chết A - Long, thân bại danh liệt mới chịu, thật là thủ đoạn đê tiện mà, Mạc Lưu Tô giọng cực kì âm trầm giọng nói ra!
“ Cát Tư Thánh Tủ, chỉ bằng vào lời nói của một mình ngươi,liền không đáng tin cậy, nếu vị hôn thê của ta đi cùng với các ngươi, cũng được thôi, nhưng không phải bây giờ,mà ta sẽ yêu cầu cha ta là Thần Phong Đại Đế đi cùng ta cùng vị Hôn Thê của ta đến Quang Minh Giáo Đình cùng nhau đối chứng, xem ai là kẻ phản bội, hoặc có thể cùng ta đến Thần Phong Quốc, hắn ở đó cùng ta, nếu Quang Minh Điện các ngươi có bằng chứng tố cáo vị Hôn Thê của ta là có câu kết với Hắc Ám điện, thì tùy thời đến 5 Quận của ta mà bắt người, bây giờ hắn là vị hôn thê của ta,các ngươi không có quyền bắt hắn, uy nghiêm hoàng tộc không thể mất được ”
- Nghe thấy ý quyết tuyệt trong lời nói của Mạc Lưu Tô, Quang Hà Quang Hiền nhìn nhau, bọn họ cũng cảm thấy mọi chuyện càng lúc càng khó khăn rồi đây,thật là leo lên lưng hổ khó xuống a, nếu chuyện này làm um ra ngoài, mà bộ nhớ không có biện pháp lấp đầy chỗ trống, liền gặp rắc rối vô cùng lớn a, trái với sự lo lắng của Quang Hà,cùng Quang Hiền,lúc này Cát Tư đã bị sự ghen tuông làm mờ đi lý trí, hắn mặt cực kì lạnh lẽo âm trầm nói ra!
“ Quận chúa,người nhất quyết phải bao che cho tên trộm tràn ngập tiếng xấu Hắc Ma này sao? Quận chúa người nên biết, chuyện xấu này mà đồn ra ngoài, sẽ ảnh hưởng xấu đến hình tượng của Quận Chúa, là Quận Chúa cao quý,lại là con gái của Thần Phong Đai Đế mới lên ngôi chưa lầu, bây giờ lại đi bao che cho tên trộm cáp, cùng phản đồ của Quang Minh Giáo Đình này, cũng rất có thể có gốc rễ sâu xa với Hắc Ám Thần Điện, vậy sau này người làm sao đối mặt với con dân của ngươi, làm sao mà ai phục người nữa, các nước chư hầu sau này,có ai muốn kết giao làm ăn với người 5 Quận của người nữa!
“ Chuyện của ta, không cần ngươi lo, vị hôn thê của ta như thế nào, không đến phiên ngươi nói đúng hay sai”
- Cát Tư trong lòng cười lạnh, tiếp tục khuyên!
“ Quận Chúa, bây giờ người bỏ tối theo sáng vẫn còn kịp, chi bằng ngươi lùi lại một bước, người không phải vì tên này mà mất mặt, chỉ cần người lui bước không ngăn cản ta bắt Hắc Ma, chấp nhận sự cầu hôn của ta...liền người trong thiên hạ sẽ tin tưởng, người chỉ là bị Hắc Mà lợi dụng lừa gạt mà thôi ”
- Mạc Lưu Tô nghe thấy thế, hai mắt phát lạnh, trong lòng cực kì áy náy với tiểu nam nhân của mình, nàng biết tính cách của hắn, nãy giờ hắn im lặng, là muốn để nàng nhìn thấu con người Cát Tư, nàng cũng không phải ngu, nàng biết âm mưu của Cát Tư là gì, thế mà nhiều lần cãi lời nam nhân của nàng, ra sức bảo vệ Cát Tư, nàng cho rằng Cát Tư là người tốt, thế mà lâu nay nàng đã lầm, hôm nay lại để cho tiểu nam nhân của nàng,vì hứng thú cao hứng nhất thời của nàng, phải chịu uy khuất, nhục nhã này, nhưng mà A - Long một lời cũng không nói, nàng không làm gì, liền đánh mất tin tưởng từ nam nhân của nàng, lúc này nàng cắn môi, nàng cực kỳ kiên định, lạnh lùng nói ra!
“ Ta đã nói rõ toàn bộ rồi, bây giờ các người trở về đi, hắn là vị hôn thê của ta, các ngươi không có chứng cứ đầy đủ, đừng hòng mang vị hôn thê của ta đi trước mặt ta,nếu các ngươi kiên quyết muốn bắt đi, chúng ta 5 Quận dưới quyền ta, liền sẵn sàng đem quân đánh đến Quang Minh Giáo Đình đòi lại công đạo cho vị Hôn Thê của ta ”
- Mạc Lưu Tô nhấn mạnh hai chữ, Hôn Thê,thấy thế Cát Tư trong lòng cực kì ghen tuông cùng đố kỵ,hắn trong lòng cười lạnh nói!
“ Nếu Quận Chúa muốn làm vậy, thật sự khiến ta rất khó xử,ta chỉ phụng mệnh mà làm việc thôi, nếu đã như vậy, chúng ta không thể không động thủ rồi, Quang Minh Kỵ Sĩ chuẩn bị ”
- Lúc này vạn quân của Cát Tư đem đến, lấy ra trong ma thú hộ oản ra Quang Minh Mã, thứ đặc thù của Quang Minh Kỵ Sĩ,lên ngựa áo giáp chỉnh tề,sát cơ khoá chặt A - Long,lúc này Mạc Lưu Tô,Lý Lão vốn mục im lặng, Phúc Bá gằn giọng hét to!
“ Ngươi giám ”
Cat Tư thấy thế, hắn cười lạnh nói ra!
“ Quang Minh Kỵ Sĩ quân đoàn, là niềm kiêu ngạo của Quang Minh Điện ở đây, chúng ta đại diện cho ý chí cao thượng của Quang Minh Giáo Hoang, ta và đám huynh đệ chúng ta dều ở đây,đều đồng nghĩa với không sợ cái chết, nếu ngươi nhất định cùng Quang Minh Điện chúng ta chiến một trận, dù chúng ta có chết trận, thì cũng xem như là đến dưới làm người gác cửa của Quang Minh Thần Ma thôi, Cát Tư ta nói liền làm, dù Quận Chúa có ra tay cản ta, thì chúng ta cũng không thể trắng tay mà quay về, vậy thì biết ăn nói thế nào với những Quang Minh Thánh Điện thần thành uy nghiêm đây ”
- Đang lúc hai bên chuẩn bị duơng cung bạt kiếm, mọi thứ nồng nặc mùi thuốc súng, bất cứ khi nào cũng có thể phát nổ quân đội của Mạc Lưu Tô, cùng cường giả Thiên Mệnh Cảnh đi cùng, cũng có thể dương cung bạt kiếm bất kì lúc nào,chỉ cần một mồi lửa liền nơi này máu chảy thành sông, lúc này bỗng một thanh âm già nua vang lên,đây là tiếng nói của Quang Hà, lão biết lúc này càng lúc càng chơi lớn rồi, bọn hắn lỡ trèo lên lưng hổ rồi, vô cùng khó xuống, lúc này Quang Hà biết đánh nhau, về Pháp hay về lý, liền bọn họ yếu thế,lúc này Quang Hà nhìn A - Long có chút khinh thường, nói với Mạc Lưu Tô mà rằng!
“ Nếu Quận Chúa muốn bảo vệ vị hôn thê của mình như vậy, ta cũng không làm người xấu, lấy bổng đánh uyên ương, cũng là chúng ta vội vàng không đem theo chứng cứ đầy đủ, đã đến bắt người là chúng ta có lỗi trước, Quận Chúa người không phải động đến binh đao tổn thương hoà khí như thế làm gì ”
“ Sư Tổ ” Cát Tư kêu lên, thấy thế Quang Hà phẩy tay ngăn Cát Tư lại không cho nói tiếp, hắn cũng chỉ có thể im lặng, ánh mắt cực kì ngoan độc nhìn chằm chằm vào A - Long, lúc này Mạc Lưu Tô hai mắt phát lạnh, cực kì tức giận nói ra!
“ Các ngươi muốn đến thì đến, muốn đi thì đi sao, các ngươi giám đến đây, không xem mặt mũi quận chúa ta ra gì cả, các ngươi phải cho ta một cai công đạo ”
- Còn một bên A - Long nhìn cảnh này từ đầu đến chân, hắn chỉ có thể nhún vai xem thường mà thôi, chuyện như thế này, kiếp trước hắn thấy nhiều rồi, chỉ khác một chỗ, ở chỗ hắn thấy là đồn cảnh sát, mà nơi này là dị giới chiến trường,bất kì lời không hợp nào, liền có thể chém giết nhau A - Long, nhìn Mạc Lưu Tô tức giận, cũng như thủ đoạn của Cát Tư, hắn một lời không nói, cũng bị không ít người nghị luận xem thường hắn là núp sau lưng nữ nhân, nghe thấy thế hắn nhếch mép cười lạnh trong lòng, hắn cũng tâm tính rất tốt!
- Cũng khhông hề tức giận hay xấu hổ gì cả, xấu hổ ăn được sao, có giúp hắn sống tốt thêm mấy ngày sao, thủ đoạn tiểu nhân, tính kế vặt, âm mưu vụng về kiểu này không lọt vào, hắn không ra mặt nói chuyện, là để Mạc Lưu Tô, nữ nhân của hắn, cũng chính là mẹ của con hắn sau này, học cách ứng phó với người tiểu nhân, cũng như rèn luyện nàng, hắn đánh mất tí mặt mũi, nhờ người đời dạy dỗ cho vợ hắn một bài học, để nàng khôn ra, tránh vấp ngã trong tương lai, hoa trong nhà kính tuy đẹp, nhưng lại rất yếu ớt, chi bằng để nàng chịu đựng vài cơn sóng gió a,nàng tuy là Quận Chúa!
- Giờ cha nàng còn sống, nàng được người tôn kính ai cũng sợ hãi nàng, nhưng mà đế vương sống không lâu,cha nàng chết mọi thứ xung quanh nàng sẽ sụp đổ sớm hay muộn nàng sẽ phải chống lại cuộc sóng gió tranh dành quyền lực của các anh nàng mà thôi, nơi đó tràn ngập máu tươi, âm mưu, cùng thủ đoạn, nếu nàng thua nàng chết nàng một bia mộ cũng không có, hoặc có thể nàng sẽ làm công cụ để ngoại giao cho kẻ thắng cuộc,còn nàng thắng.... Có thể lựa chọn không dẫm đạp lên thi cốt của anh mình sao, Mạc Lưu Tô bây giờ còn quá non nớt... Nàng cần thời gian trưởng thành, ngôi vị đế Vương, nếu như nặng muốn, hắn sẽ giúp nàng có được, nhưng không phải tiểu Quân Chúa bây giờ có thể gánh vác mà làm được ”
Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.