Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 338: Lý lão nhờ!





- Trái với sự gay gắt của chiến trường Tây Bắc Thành, lúc này tại Hoả Viêm Thành, nơi mà A - Long gặp nhau, kết thù ân oán cực sâu ở trên cây cầu này, lúc này cặp oan gia hôm đó đang tay trong tay, nàng ngồi trong lòng hắn, dâng lên đôi môi ngọt ngào cho bao nhiêu người thèm muốn, để hắn chiếm hữu, hai người lúc này tâm như hoà làm một nhịp đập, cùng trao nhau những nụ hôn say đắm dưới ánh hoàng hôn!
- Hắn lúc này đang cùng Cá Vàng tay trong tay, tay hắn luồn qua lưng của nàng, vuốt ve cái eo thon của nàng, nàng vô cùng luống cuống, có chi là vùng về đáp lai nụ hôn của hắn, mặc dù đây không phải lần đầu tiên hai người môi chạm môi, dùng lưỡi đối lưỡi, môi đối môi mà quấn lấy nhau, lúc này Cá Vàng khuôn mặt đỏ bừng, phấn quyền như vô lực, đấm lên bô ngực rắn chắc của hắn, nàng toàn thân như vô lực rúc vào lòng hắn,nàng cố gắng lắm mới thoát ra khỏi nụ hôn say đắm của hắn, đầu tựa lên vai hắn mà ỷ ôi!
“ Tiểu Ngu Ngốc.... Ngươi học ở đâu cách hôn như thế này... Có phải hay không lúc ta không có ở bên, ngươi liền đi tìm cô nương khác... Cùng nàng tập luyện hôn môi kiểu này ”
A - Long sau lưng toát hết mồ hôi lạnh, lòng thầm nghĩ!
“ Ôi đệt.... Hình như có mùi dấm phảng phất quanh đây ”
- Hắn tim không loạn, mặt không đỏ,cười hì hì, một tay cực kì xấu xa len lỏi vào khoảng khe hở trước ngực Cá Vàng, hắn xuyên qua vài lớp áo, cuối cùng bàn tay của hắn chạm vào phần da thịt mềm mại như tơ lụa,một mùi hương da thịt nữ nhân làm cho hắn ngây ngất,hắn hít sâu một hơi, lấy một bênh đỉnh ngọc phong của nàng, kẹp vào giữa hai ngón tay, bắt đầu mân ma,hành động, ăn mặn của hắn, trước mắt mọi người mà không hề ai biết, đây là bí mật của riêng hai người mà thôi, Cá Vàng mặt đỏ như áng mây chiều, dãy dụa, như muốn thoát ra, như muốn gần lại, nàng thở gấp, khẽ rên rỉ, dưới kỹ năng thành thục và vô cùng điêu luyện của hắn!
“ Tiểu Ngu Ngốc.... Bàn tay của ngươi đang làm gì vậy.... Ngươi còn không mau rút ra.... Có người đang nhìn kìa ”
A - Long Hắc Hắc cười gian nói!
“ Nàng ngoan ngoãn ngồi im đi... Nàng mà cử động thì sẽ bị người ta nhìn thấy đó.... Để ta kiểm tra xem, ta tình nghi trong ngực nàng có chứa vật gì cực kì nguy hiểm, vì sự an toàn của nàng... Dù ta có hy sinh cũng không thể để nàng bị tổn thương được ”
- Nghe thấy những lời cực kì vô sỉ của A - Long khuôn mặt Cá Vàng còn đỏ hơn, nàng thấy nhiều người vô sỉ,nhưng người không có liêm sỉ như tên đang ăn đậu hũ của nàng này, thì nàng chưa thấy bao giờ, nàng hai mắt tràn ngập xuân sắc, lúc này một bên ngực của nàng, bị nhéo nhẹ một cái, một cảm giác như điện giật truyền tới não của nàng, một cảm giác đau đớn, lại tê tê sướng khoái truyền tới từ vùng ngực của nàng!
- Cá Vàng xấu hổ không giám nhìn ai...nàng rút mặt vào lòng hắn, miệng đẹp khẽ mở, răng ngọc trắng muốt xinh đẹp, nàng liền cắn xuống bộ ngực vô cùng rắn chắc của hắn như một con báo cái, hắn cũng nhanh chóng thu lại hộ thân Linh Lực, cùng với rất nhiều thứ hộ thân để tránh làm nàng bị thương, hắn cười khổ trong lòng!
“ Nàng là Cá Vàng hay là Chó thế, mà sao mỗi lần gặp nàng đều cắn ta thế này.... Tiểu Bạch tuy là Sói, nhưng mà nó cũng không mấy khi cắn A - Long hắn cả a”
- Lúc này A - Long cùng Cá Vàng ngồi lên lan can thành cầu, ngắm mặt trời lặn,nhìn cảnh hoàng hôn đang dần dần hạ xuống sau những rặng núi xa xa, hắn cúi đầu xuống nói nhỏ bên tai Cá Vàng, nay đã trở thành một mảng đỏ ửng vi xấu hổ rằng!
“ Cá Vàng nè... Hình như ngực nàng to lên rồi thì phải, hay là nàng thường xuyên đến đây cho ta kiểm tra giúp nàng, bảo đảm bộ ngực của nàng càng ngày càng phát triển tốt hơn bây giờ hết ”
- Ca Vàng thẹn thùng chín mặt, đấm lên ngực hắn mấy cái phấn quyền, không chết nổi muỗi, cực kì giả bộ tức giận nói!
“ Ngươi là một cái sắc lang, một đại sắc lang chuyên lừa gạt tình cảm của các nữ hài tử ”
A - Long hì hì cười!
“ Ta không phải sắc lang, ta là một lang cực kì có Lang Phẩm nha, Lang này không ăn thịt, Lang này chỉ ăn Cá, mà là món Cá Vàng a, ta không có lừa gạt tình cảm của nữ hài tử a, ta nào có làm như thế, ta chỉ công khai đường đường chính chính lấy đi tâm của nữ hài, mà nè Cá Vàng tâm của nàng bị ta lấy đi chưa vậy, ”
- Cá Vàng nghe những lời vô sỉ của hắn, mặt càng lúc càng nóng chín như có thể rán trứng được ở trên đó luôn vậy, lúc này Cá Vàng yêu kiều Hứ lên một tiếng nói!
“ Tâm ta để ta giữ, ngươi tưởng mấy lời đường mật của ngươi, chỉ có thể lừa được nữ hài tử bình thường mà thôi, chứ ta không dễ bị lừa như thế đâu ”
A - Long Hắc Hắc cười đáp!
“ Cá Vàng.... ”
“ Hứ....!!!”
“ Bảo bối.... ”
“ Hứ....!! ”
“ Người đẹp.... ”
“ Hứ.....!!”
“ Dĩnh Nhi....!!! ”
“ Hứ....!!!”
“ Nữ thần của lòng ta....!!! ”
- Cá Vàng mặt như bốc khói cực kì xấu hổ, nàng lúc này không giám tưởng tượng ra, nếu nàng tiếp tục hứ nữa, thơ không biết hắn sẽ nói lên những gì đáng xấu hổ hơn nữa nói!
“ Ngươi bớt nói những lời ghê tởm đó đi có được hay không, ngươi làm ta sởn hết gai ốc rồi nè ”
- Cá Vàng tuy nói như thế thôi, nhưng mà khuôn mặt nàng không có điểm nào là không thích cả, nàng xinh đẹp nở nụ cười như vạn hoa cùng đua nở, nàng nở nụ cười khuynh quốc khuynh thành, lúc này thấy thế A - Long thầm than trong lòng, thật là khó hiểu nhất, chính là nữ nhân tâm a,nhưng mà A - Long cũng không nói ra điều này, bằng không hắn chết không có chỗ chôn, lúc này hắn Hắc Hắc nói!
“ Nàng nói như thế là, tâm của nàng chưa bị ta trộm đi đúng hay không ”
- Cá Vàng có chút đắc ý nói!
“ Tâm của bản tiểu thư, ngươi muốn trộm liền trộm sao...tâm của bản tiểu thư đã khoá kín rồi, ngươi không trộm được đâu ”
A - Long cười tà dị nói!
“ Ta có nói muốn trộm à ”
“ Thế ngươi muốn làm gì ”
“ Ta đi cướp a ”
“ Sắc Lang.... Uhm....Uhm..... ”
- Nàng chưa kịp nói hết câu, liền bị đôi môi vô cùng bá đạo của hắn chiếm lấy đôi môi xinh đẹp của nàng, chiếc lưỡi của hắn quấn lấy chiếc lưỡi thơm tho của nàng, hai ngươi một lần nữa lại quấn lấy nhau, thời gian như ngừng trôi thế giới này một lần nữa chỉ có hai người, và một tình yêu đang dần nhen nhóm lên trong tâm hai người, đúng lúc này một thanh âm vang lên, ngay sau lưng hai người!
“ Khụ....Khụ..... ”
- Hai người lúc này mới giật mình tỉnh lại, hai người cùng lúc không hẹn mà cùng nhau quay lại, thấy sau lưng hai người là một đoàn nữ nhân tất cả vóc người vô cùng uyển chuyển xinh đẹp, khuôn mặt họ được che bởi diện sa mỏng, nhưng cũng không thế nào nhìn rõ được khuôn mặt, lúc này dẫn đầu đám người này là hai nữ nhân xinh đẹp, mặc một bộ thanh y mỏng như cánh ve vô cùng xinh đẹp, khí chất từng người đều động lòng người, một người ôn nhu dịu dàng, khiến người khác tin tưởng, một người cao quý kiêu ngạo, cùng tinh nghịch như một tiểu yêu nữ, hai người như hai thái cực khác nhau vậy, nhưng lại cùng xuất hiện ở một chỗ,đây không phải Long Nhu, cùng Mạc Lưu Tô thì còn có thể là ai, bên cạnh đám nữ vệ cũng có một lão nhân tầm 60 đi cùng!
“ Ngoại... Công.... Chuyên này..... ”
- Lão lúc này treo trên môi nụ cười có chút hèn mọn nhìn, cháu gái mình và cháu rể tương lai của mình đầy thâm ý,còn thân phận của ngươi này, lúc này Cá Vàng thoát ra khỏi vòng tay ôm ấp của A - Long, nàng kêu lên một tiếng, cũng kéo tay heo đang ăn mặn, mà lộng hành trên ngực của nàng ra, khuôn mặt lúc này nàng cực kì xấu hổ, nàng dưới ánh mắt bao nhiêu người, nàng xấu hổ đến mức chỉ muốn tìm một cái hố mà chui xuống đó trốn cho bớt xấu hổ được thôi, đối diện với nàng không ai khác chính là ông ngoại của nàng Lý Du Nhiên!
- Lúc này Lý Lão vuốt râu mỉm cười nói!
“ Hai đứa cứ tiếp tục đi.... Ta không nhìn thấy gì hết a ”
- Lúc này Cá Vàng trừng mắt tức giận với A - Long,nàng oán thầm, không phải tại cái tên sắc lang này, liền không có vụ xấu hổ này, còn tội phạm chủ mưu của vụ án này, thì đang cưỡi ngựa xem hoa, huýt sáo nhìn phương xa cực kì tiêu soái, giả bộ không để ý tới khuôn mặt đang thẹn quá thành giận của Cá Vàng, lúc này hắn vô sỉ tới cực điểm nói một câu cực kì mất trí rằng!
“ Cái gì cơ ”
“ Tiểu ngu ngốc ”
“.Ah......!!”
“ Còn Ah cái gì, ta gọi ngươi đó ”
“ Cái gì.....! ”
Cá Vàng: "...."!
Lý Lão: "......"!
Long Nhu: "...."!
Mạc Lưu Tô: "......"!
A - Long lại làm thêm một câu, khiến mọi người không biết nói gì hơn ngoài trầm mặc!
“ Cái gì cơ....!!”
- Mọi người thoáng chốc có chút im lặng khi thấy ánh mắt vô cùng ngây thơ vô số tội kia của hắn, nếu không phải mọi người ở đây chứng kiến sự việc từ đầu đến đuôi, thì mọi người có thể thấy diễn xuất của A - Long,khiến mọi người tin rằng hắn ta chỉ là người mất trí đi ngang qua đường mà thôi, trái với sự bình tĩnh bên ngoài cùng A - Long, còn lúc này trong lòng A - Long đang gào thét tự giận ngay lúc này không thể tự bạt mình mấy cái bat tai!
“ Đậu xanh rau má....lão tử đi lăng nhăng, lại bị vợ tóm, lại bị ông ngoại của nàng bắt quả tăng đang ăn mặn đậu hũ của cháu gái lão công khai, đậu xanh...chuyến này tối về đéo có cơm ăn... Có khi về nhà xuống đất ngủ quỳ mấy ngày mấy đêm chứ không thể đùa được a.... Nát nát.....nát...cmnó nát rồi..... Chuyến này phải ôm tiểu bạch, hoặc là đem thân mình lấp lỗ châu mai,tấn công vào phòng của Vận Nhi, may ra nàng cho ngủ cùng.... Hắc..... Nếu có thể an toàn mà sống sót mà rời đi... Có khi lão tử phải thắp nhang cầu khấn chư thần ấy chứ... Hắc hắc, vì tương lai, lão tử không thành công cũng phải thành nhân, mục tiêu tối nay / phòng của Vận Nhi thẳng tiến, chết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu, Hắc Hắc ”
- Lúc này A - Long nghĩ đến chuyện xấu đặc biệt nhớ tới bộ ngực cực kì kiêu ngạo của Phong Thải Vận,hắn không tự chủ được mà treo trên mặt nụ cười vô cùng hèn mọn và vô cùng bỉ ổi,Cá Vàng thấy nụ cười này của A - Long nàng tức giận, răng ngà cắn chặt môi, đỏ mặt tức giận dậm chân không ngớt, nàng biết tên nào đó đã bỏ của chạy lấy người, giả bộ mất trí rồi lấy bộ da mặt dày hơn tường thành của hắn, đứng đó cười nàng, nàng lúc này xấu hổ quá thành giận, hoàn thành lực lượng, một quyền đấm thẳng vào khuôn mặt đang treo lên nụ cười hèn mọn của hắn!
“ Uynhhhhh....!!!”
Một lần nữa, nước văng tung toé, thân hình của A - Long bị một kích đánh bay xuống dưới nước, khác với cách đây vài tháng, là A - Long cùng Cá Vàng lao xuống đây vì xung đột của hai người khi đó, nhưng mà bây giờ, nàng một quyền đánh bay hắn xuống nước, một lần nữa Phi Long Thăng Thiên.... Gà rơi xuống nước, cũng tại một nơi nhưng mà hắn bị người ta,cũng chính là Cá Vàng cùng hắn đánh nhau mà rơi xuống!
“ Kẻ nào... Kẻ nào phá vỡ giấc mộng của lão tử.... Lão tử muốn liều mạng với kẻ đó ”
- Hắn từ bên dưới con suối kia đứng bật người dậy,cực kì không có thể diện mà đứng lên, muốn liều mạng với kẻ nào đó, nhưng thấy ba cặp mắt cực kì sắc bén như dao, và chủ nhân của ba ánh mắt đó là người quen, là Mạc Lưu Tô,Long Nhu,cùng Cá Vàng đang ánh mắt sát nhân từ trên cầu gỗ nhìn xuống con suối, lúc này A - Long gãi gãi đầu nói!
“ Lão tử nói mớ, các nàng không phải để ý đến ta, lão tử thấy trời nóng bức quá nhảy xuống sông tìm mấy vị tiên cá trong truyền thuyết... Nào ngờ không gặp gặp được ba nàng, Hac.. Các nàng nói chuyện tiếp đi, lão tử hình như không có ở đây a ”
- Nói xong A - Long hít sâu một hơi, lặn xuống nước chạy trốn mất tiêu, nào còn cái bộ dạng Hắc Ma người nghe người sợ nữa, rõ ràng là một cái tên sợ vợ, bị vợ bắt quả tang lăng nhăng, nên kiếm cớ bỏ trốn a, còn Lý Lão ở một bên chỉ cười chứ không nói, trong lòng thì nghĩ!
“ Ôi tuổi trẻ, tươi trẻ thật là tốt a,nếu lão trẻ lại được vài tuổi thì tốt biết mấy a”
- Lúc này ba nàng, Long Nhu cùng Mạc Lưu Tô một phe, đang nhìn chằm chằm quan sát Cá Vàng, cũng âm thầm đánh giá lẫn nhau, lúc này Cá Vàng cực kì chấn động trong lòng, tuy nàng không nhìn thấy rõ mặt hai nữ này, nhưng mà khi chất toát ra từ người của hai nàng, Cá Vàng của có xuất thân cao quý,cũng có tầm mắt rất cao, nàng biết hai nữ nhân trước mặt, không phải là cái gì tầm thường hạng người, có thể có đuôi loại khí chất, mà chỉ có con nhà quyền thế mới có thể sinh ra này!
- Còn Hai nữ Long Nhu, cùng Mạc Lưu Tô cũng biết về sự tồn tại của cô gái tóc vàng này, nhưng về đẹp cùng sự anh khí của Cá Vàng, cùng khí chất, mà người ta gọi là dám yêu dám hận này của Cá Vàng làm cho rung động, Long Nhu là người rộng lượng, cũng là nữ nhân hiểu đại cục, biết nam nhân của mình có tình cảm với nữ nhân này, mà nữ nhân này cũng nhiều lần giúp đỡ nam nhân của mình, mà nàng cũng biết nam nhân của mình cần một thế lực chống lưng, nên nữ nhân trước mặt là ứng cử viên thích hợp nhất, nàng cũng không vì sự ích kỷ,muốn chiếm giữ nam nhân cho riêng trong lòng mình, mà làm khó nam nhân của mình, đang lúc Long Nhu muốn mở miệng nói, thì Cá Vàng vô cùng cung kính biết thân phận người đến sau cung kính nói!
“ Tiểu muội.... Vương Thư Dĩnh, xin ra mắt hai vị tỷ tỷ, muội có nghe tiểu ngu....à nói về hai tỷ rất nhiều lần, giờ mới có cơ hội gặp mặt, tiểu muội nay có lễ ”
- Nói xong Cá Vàng vô cùng cung kính, thành tâm thật ý hành một cái lễ, mà người ở thế giới này gọi là tiểu thiếp hành lễ thăm hỏi với vợ cả trong nhà, ý nói rõ thân phận của mình rồi, Long Nhu cùng Mạc Lưu Tô thấy Cá Vàng biết điều như thế, hai nàng nhìn nhau, đều nhận ra sự kinh ngạc trong mắt của đối phương, hai nàng từ hảo cảm 0 % dành cho Cá Vàng bỗng nhiên kéo lên vô số, cuối cùng trở nên Lv Max, hai nàng cùng lên,không vì Cá Vàng nhún nhường mà kiêu ngạo, hai nàng biết nam nhân của mình hoa tâm, nhưng không phải người vô tình,muốn có được tâm của nam nhân, phải hiểu được nam nhân của mình muốn gì, ngăn lại Cá Vàng làm hành động tiếp theo,hai nàng muốn kéo Cá Vàng vào phe phái của mình, để chống lại những con hồ ly lẳng lơ sau này, liền nói!
“ Dĩnh muội sau này chúng ta là người một nhà, muội không cần khách sáo tới như vậy ”
- Cá Vàng nghe thấy thế, lại thấy hai nữ ánh mắt vô cùng chân thành, không nhân cơ hội này à ra oai phủ đầu nàng, không nhan lúc nàng yếu thế mà khi dễ nàng, hai mắt Cá Vàng có chút đỏ lên vì cảm động, nàng từ lúc bị A - Long chiếm hết tiện nghi, nàng đã thề với lòng bắt A - Long chịu trách nhiệm, phải cưới nàng, mặc dù lúc đó A - Long chẳng có gì cả, ngay cả một bữa ăn tử tế cũng bị nàng 5 lần 7 lượt phá hoại, nhưng nàng lại cực kì có hảo cảm với hắn, nàng rất tin tưởng người nam nhân mà nàng nhìn trúng không phải kẻ tầm thường, là nhân vật phong vân là Long Phượng trong cõi người, ngọc ẩn trong đá, chỉ cần mài dũa là sẽ thành viên ngọc quý mà thôi!
- Nhưng mà khi nàng đem hắn về, hắn tự nhiên trở nên ngây ngốc, như một đứa trẻ, nhưng mà nàng vẫn kiên trì, nàng ti tưởng trực giác của nàng không hề sai,và lúc hắn tỉnh lại hắn báo đáp nàng bằng cách cứu chữa bệnh cho nàng, dùng chính mạng sống của mình đổi lại cho nàng một cái mạng, lúc đầu nàng có hoài nghi là hắn lừa nàng, nhưng mà khi đọc không ít sách, nàng mới biết để cứu nàng khỏi căn bệnh kia, hắn đã phải trả giá lớn thế nào, nhưng mà hắn một lời cũng không nói, oán cũng không oán,chỉ im lặng để lại một bóng lưng cô độc đi vào đêm đen,hôm đó hắn rời đi làm nàng không thể nào quên được, và từ khi đó hình ảnh của hắn in sâu vào tâm trí của nàng, khiến nàng không thể nào quên được ngày hôm đó, cùng với lần đầu tiên gặp gỡ cũng là cây cầu này!
- Từ đó nàng quyết định mặc kệ tất cả, toàn tâm toàn ý ở bên cạnh hắn, mặc dù có ai ngăn cản nàng đi chăng nữa, nàng nhất định phải gả cho hắn, gả cho một nam nhân âm thầm trả giá, bất kể mất mạng cũng không oán không hối,đem lại hạnh phúc cho người khác, rồi lặng lẽ rời đi,nàng lại nhớ những lời nói oán hận của hắn, với một nữ nhân nào đó mà hắn từng yêu, từng lời nói trong lúc điên loạn của hắn, khiến tâm nàng đau đớn vô cùng, nàng tuyệt đối sẽ không để cho nam nhân tốt như thế chạy khỏi tay nàng, nên hôm nay nàng hành lễ, chỉ có tiểu thiếp mới làm với vợ cả trước mặt hai nữ Mạc Lưu Tô cùng Long Nhu, là đã chuẩn bị tinh thần từ trước rồi, nàng không cần hắn nhớ tới, hàng ngày ôm ấp nàng, nàng chỉ cần hắn vui vẻ,vậy là với nàng đã là hạnh phúc nhất rồi!
- Cá vàng thấy hai nữ không phải là đang dối gạt nàng mà nói cho có chuyện, thấy hai nàng thanh tâm thật ý thông cảm cho nàng, không vì nàng đến sau mà hắt hủi nàng, trong lòng Ca Vàng cực kì cảm thấy may mắn và hạnh phúc, lúc này Cá Vàng mới mở miệng đẹp,thanh âm em dịu cực kì dễ nghe ra hỏi!
“ Hai vị tỷ tỷ tên là gì vậy ạ... Tiểu muội chưa biết hai tỷ tên thật là gì ”
- Lúc này hai nữ mới giới thiệu!
“Ta tên là Bạch Chu ”
- Long Nhu không nói mình là Long Nhu, mà lấy tên thật của mình là Bạch Chu để đối đáp với Cá Vàng để tỏ rõ thành ý của mình, Cá Vàng cũng không có ấn tượng với Bạch Chu cho lắm, ít nhất nàng quen biết, không có ai tên là Bạch Chu cả, còn Lý Lão một bên vẫn im lặng mỉm cười, này khuôn mặt cứng đỡ lên, lão nhớ tới một cố sự, ở Hắc Kim có một gia tộc Họ Bạch, chuyên làm ra những con thuyền mạnh mẽ nhất để đem người ra khơi, chinh phục đại dương mênh mông, rồi đến một ngày thiên tài của Bạch Gia, tên là Bạch Hào phát minh ra một loại, pháp bảo phi hành hình con thuyền, có thể thay thế cho công cụ đi trên bộ như bình thường, cứ nghĩ Bạch Gia sẽ hưng thịnh, nhưng mà sau một đêm Bạch Gia toàn bộ tiêu điện toàn bộ, thủ phạm không ai hay, nhưng Lý Lão biết, thủ phạm thực sự là Phong Tuyết Ngân Thành!
- Nghĩ tới đây,lại đang bị ngoài kia vô số Ám Vệ thuộc hạ của Hắc Ma đang liều mạng với Ma Thú Triều, lại lời nói ngông cuồng của Hắc Ma nói “ chỉ cần 3 ngày Phong Tuyết Ngân Thành sẽ bị tiêu diệt, Phong Tuyết Ngân Thành cũng chỉ còn là lịch sử huy hoàng của triều đại cũ mà thôi” Lại nghĩ Bạch Chu này có quan hệ không rõ ràng với A - Long, nghĩ tới đây lão cảm thấy sau lưng có chút mồ hôi lạnh chảy ra, nhưng lúc này một câu nói nữa của người bên cạnh Long Nhu nói ra, khiến xíu nữa hù dọa cho Lý Lão sợ chết khiếp, mà đứng chết lặng nơi đó, lão không giám tin vào tai mình nữa!
Cá Vàng hỏi: Vậy vị tỷ tỷ này danh xưng thế nào, để muội còn dễ xưng hô!
“ Muội gọi ta là Tô Tỷ tỷ đi, ta họ Mạc...... Tên là Mạc Lưu Tô,.... Ta tới từ Thần Phong Đế Quốc ”
- Nghe thấy tên này Cá Vàng có chút ngây dại,nàng không thể nào tin được vào tai mình!
“ Tỷ nói tỷ tê là Mạc Lưu Tô....muội có nghe cha muội nói, cách đây không lâu Quận Chúa Thần Phong, cũng có tên là Mạc Lưu Tô đến Hoả Viêm Thành này, tham gia đấu giá hội của Triệu Thị,..... Tỷ không phải sẽ nói với muội Tỷ không phải là cái Mạc Lưu Tô quận chúa đó đi ”
- Mạc Lưu Tô mỉm cười đầy yêu thương, ve vuốt mái tóc của Cá Vàng, cực kì ra dáng đại tỷ trong nhà mỉm cười nói!
“ Ta tới từ Thần Phong Quốc.... Trong số những người ta quen.... Thì ngoại trừ ta ra, thì không có ai khác tên là Mạc Lưu Tô cả.... Muội cũng đừng quan tâm thân phận ta làm cái gì cả, ta cũng chỉ là nữ nhân của phu quân, một nữ nhân bình thường cần nam nhân che chở mà thôi”
- Cá Vàng tay ngọc che miệng không thể nào tin được mà nhìn Mạc Lưu Tô, nàng có chết cũng không thế nào tin được, tranh chấp nam nhân với nàng, lại là một người thân phận cao quý,là viên ngọc trên tay Thần Phong Đại Đế, nắm giữ trên tay 5 Quận, mà sức lực một quận cũng đủ để bóp chết Hắc Kim chục lần rồi, lúc này ý định trong đầu cá vàng thật kiên định hơn nữa,tiểu ngu ngốc có thể khiến một quận chúa quyền cao chức trọng,cam nguyện vứt bỏ tất cả, chỉ nói mình là nữ nhân của hắn, thì phải biết Hắc Ma có mị lực cỡ nào mới làm được như thế kia chứ, chị sẽ nam nhân với một quận chúa, cùng một vài người tỷ muội thần bí khác, cũng không đến mức nàng chịu uy khuất!
- Thế là chẳng mấy chốc, 1 nữ nhân bằng ba con vịt, mà ở đây tam nữ cũng gần 20 cái nữ vệ đi theo bảo vệ, cuối cùng xum họp nhau lại trở thành cái phiên chợ nhỏ, ném tất cả mọi thứ sang một bên bắt đầu buôn chuyện, chính là bản năng cũng là thiên phú trời cho của nữ nhân, ném toàn bộ nam nhân ở đây sang một bên, lúc này các nàng oanh oanh, yến yến vây xung quanh nói chuyện, thân hình các nàng yêu kiều, nhưng thanh âm nũng nịu, trêu đùa lam cho, người cảm giác như một khu rừng hoa mới nở,
- Mỹ cảm nơi này khiến mọi nam nhân ở đây miệng đắng lưỡi khô,ao ước chỉ cần ôm được một cô trong đó mà qua đêm, là hạnh phúc cả đời rồi, tuy ao ước vậy thôi, nhưng dưới sát khí đằng đằng của Ám Vệ đi theo,cùng hộ vệ của Ly Lão, cũng không khiến cho, nhiều tên nhị thế tổ bén mảng đến gần quấy rối hay trêu ghẹo gì cả!
- Trái với sự Oanh Oanh yến yến của đám nữ đang vây quanh Cá Vàng, Lúc này toàn thân Lý Lão nghe thấy tên Mạc Lưu Tô trở nên cực kì mất tự nhiên, lão khuôn mặt có chút co quắp,lúc này Lý Lão bên tai xuất hiện thanh âm trầm ấm của A - Long, lúc này A - Long từ lâu đã thay đổi bộ qua áo mới, khí phách ngút trời, nào còn bộ dạng của một tên sợ vợ khi nãy nữa hắn nói!
“ Lý Lão à, lão từ thành chủ phủ theo ta đến nơi này, hẳn không phải để xem ta bị vợ bắt quả tang lăng nhăng đó chứ.... Với người công việc làm trọng như Lý Lão, hẳn không rảnh rỗi đến mức đi mạch lẻo chuyện của ta đi ”
- Lý Lão lúc này hít sâu một hơi,nhìn qua A - Long, cũng là nam nhân sau này rất cao có khả năng trở thành cháu rể của mình, lão càng lúc càng nhìn không thấu tên này rồi, lão hít sâu lấy lại tinh thần rồi mới nói!
“ Đến nơi khác nói chuyện đi.... Nơi này không còn thích hợp để bàn chuyện nữa.... Quả thật ta tới đây, có việc cần nhờ cậu ”
A - Long không nói gì thêm, chỉ im lặng gật đầu rồi đi theo sau lưng của Lý Lão,hai người cùng không phải người bình thường, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, hai người đến một nơi sơn thanh thủy tú, nước chảy róc rách, tiếng tre sào xạc,cực kì yên tĩnh để tu tâm dưỡng tính, lúc này khi hai người ngồi xuống đối diện với nhau, đang chờ thời gian nước sôi để châm trà, A - Long mới nhìn thẳng vào mắt Lý Lão nói!
“ Lý Lão gọi ta đến đây, hẳn là có chuyện cần nhờ với ta sao,Lý Lão không phiên thì nói ra đi, ta không phải là người có nhiều kiên nhẫn thích vòng vo ”
- Lý Lão khó xử nói!
“ Ta gọi cậu đến đây, là để nhờ cậu chữa bệnh cho con gái ta....nhưng gì cậu kêu ta chuẩn bị, ta đây đã chuẩn bị đầy đủ rồi..... Chỉ cần cậu ra tay xuất thủ nữa là được ”
Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.