Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 332: Đe doạ!




A - Long nhìn Lý Lão, vẻ mặt có chút âu sầu nói!
“ Lão chưa nghe cái câu... Càng giải thích càng là che giấu hay sao...?? Ta và lão đều không phải kẻ ngu....ta và lão đều biết.... Phong ta làm Vương... hay là Hầu đều có ý nghĩa là gì... Lão có thể che chở cho tên kia 1 ngày hai ngày... Lão che chở cho hắn cả một đời được hay sao....hắn có mưu tính gì lão và ta hiểu hơn ai hết... Lão nói... Ta nên bán mạng vì một tên hoài nghi ta sao...muốn dùng hai chức vị này để kiểm tra lòng của ta sao....”
A - Long cũng biết Phong Vương... Thì có thể tự lập quốc.... Còn là Hầu là thống lĩnh một phương... Không thể xưng Vương... Ý tỏ ra trung thành.... Như một con chó.....tự nhiên không không vô vùng biên giới khô cằn...nguy hiểm trập trùng....không có một đất nước nào nhận chỗ khi ho cò gáy đó là lãnh địa của mình cả....rồi một thế lực hùng mạnh nổi lên đánh dẹp mọi thứ cản đường... Lại có quan hệ tốt với con gái của tể tướng... Muốn sắc phong hắn làm thuộc hạ.... Công khai muốn xác nhập lãnh địa của kẻ khác vào bản đồ của nước mình.... Mà điều A - Long không vui nhất là... Đã đi cầu cạnh sự bao bọc của kẻ khác.... Lại còn có ý qua cầu rút ván nữa... Hắn chọn Vương chắc chắn sẽ chết.... Chọn hầu cả đời làm chó hoặc chết như một con chó.... Thử hỏi xem hắn có tức hay không kia chứ!
A - Long trong mắt nhìn Lý Lão không hề che giấu...mà để lộ ra sát cơ.....Lý Lão có chút đắng chát... Nói!
“ Cậu cứ đọc hết đi... ”
A - Long liếc xuống đọc tiếp.... Lại ném ra ánh mắt cực kì khinh miệt... Hắn đọc bên trong viết... Đồng ý gả một vị công chúa cho Vương/ Hầu mới ở đây.... A - Long giọng có chút lạnh nói!
“ Lão có thể giải thích cho hắn rồi đó.... Ta xin rửa tai lắng nghe....! ”
- Lý Lão biết là ấn tượng của Dạ Ưng trong mắt A - Long đã giảm xuống cực kì tồi tệ rồi.... Lão nói.... Công chúa gả cho cậu.... Là.... Là cháu gái khác của ta......nó tên là Dạ....
- Nhưng nói tới đây bị A - Long ngăn lại nói!
“ Nể mặt lão và Cá Vàng ta không giết hắn.... Nếu lão hy vọng ta lựa chọn lấy công chúa... Hôn nhân chính trị.... Ta cũng có thể đồng ý... Nhưng mà nếu là lão.... Lão sẽ đồng ý gả con gái và cháu họ của mình cho một kẻ... Không rõ lai lịch hay sao....một người là công chúa quyền cao chức trọng.....ông cũng biết công chúa... Chỉ là chìa khoá ngoại giao và bôi trơn mối quan hệ mà thôi.... Còn muốn cho ta một chức vô danh..lại muốn cắt đứt hy vọng của ta con gái tể tướng... Đem đến chiếu này lúc nào không đem.... Lại đem đến ngay lúc ta bị địch vây công...lại đẩy lão lên chiến trường chết thay....để ta thiếu lão cái nhân tình.... Phải thay lão... ”
- Nói tới đây sát khí hoá thành thực chất... Hắn gằn giọng nói trong lòng, mắng chửi không ngớt!
“ Thằng ngu xuẩn Dạ Ưng kia...hắn cho rằng Hắc Ma hắn ta là ai...tưởng thế lực huyền bí sau màn kia.... Bảo vệ hắn khỏi cơn thịnh nộ của ta hay sao....chỉ cần ta muốn.... Hắn không sống qua nổi đêm này..... cái loại ngụy quân tử... Mượn đầu heo nấu cháo người.... Lấy thế lực Long Thần chuẩn bị cho hắn hù doạ người.... Vì có thế lực này đe dọa.... Nên lúc khi hắn sinh ra....chỉ có thể hạ độc thủ phế hắn... chứ không giám giết hắn....bọn chúng sợ sẽ bị Long Thần bất chấp giá đắt liều mạng hủy diệt thế giới này.... Bây giờ có kẻ mượn oai của hắn trấn áp hắn kia đó....hỏi xem hắn có tục hay không chứ ”
- Lý Lão thấy mọi chuyện không ổn như thế, nhưng A - Long bàn tay hắn đã nổi gân xanh... Ánh mắt như muốn phún ra hoả diễm nhìn lão.. Toàn thân lão cứng đờ.... Lão quả thật không biết nói gì nữa rồi.rồi..chỉ có thể im lặng mà chờ cơn thịnh nộ của A - Long mà thôi.... Lão biết lúc này Dạ Ưng đã chơi ngu rồi... Lúc này A - Long ánh mắt vô cùng lạnh lùng nói!
“ Ta đồng ý trở thành Hắc Phong Hầu... Điều kiện khác để sau....nhưng ta không muốn lấy công chúa.... Hay bất kì người cháu nào của lão.... Ta muốn Dạ Ưng.... Kia chuẩn ý đồng ý hôn sự của ta và Cá Vàng... Con gái của Vương Lâm tể tướng đương Triều... Phía Tây làm sính... Dù ta có chết...hay mất tích.... Cũng không được phép can thiệp vào hôn sự của nàng.. Lão hiểu ý ta chứ ”
- Lý Lão nghe xong thở phào một tiếng.... Nhẹ nhõm trong lòng.... Lão cứ tưởng sát cơ của A - Long sẽ mất kiềm chế mà chụp chết lão kia chứ.... Lúc này A - Long nhìn cũng chẳng nhìn... Ném chiếu chỉ kia vào sọt rác một bên... Lúc này Lý Lão biết A - Long đã tức giận rồi... Theo lão biết tên trước mặt này... Ghét nhất là thủ đoạn.... Một lời không hợp liền xét nhà diệt tộc a...lúc này Lý Lão mở miệng nói!
“ Ta thay mặt bệ hạ....thay ngươi đồng ý điều kiện này của ngươi.... Còn điều kiện khác thì.. ”
“ Để sau... Ta sẽ gặp bệ hạ của lão nói chuyện ”
Lý Lão nghe thấy thế vừa mừng lại vừa sợ nói!
“ Vậy thì tốt.... Bất cứ khi nào cậu muốn... Đều có thể tới kinh thành... ”
A - Long... Không nói gì.... Chỉ nhìn Lý Lão nói!
“ Giờ Phong Tuyết Ngân Thành lão tính thế nào ”
- Lý Lão có chút cay đắng trong lời nói... Lão y như A - Long nói... Lão đã già không thể còn giá trị trong mắt Dạ Ưng kia....con gái lão là Hoàng Hậu.... Vua hạ lệnh.... Lão không thể bất trung...bằng không cả gia tộc mấy ngàn người sẽ bị hủy diệt trong tay lão.. Lão chỉ có thể cười vô cùng đắng chát nói!
“ Ta có thể làm gì.... Ngoại trừ việc... Đem quân tiến đánh Phong Tuyết Ngân Thành sao ”
A - Long xoa xoa hai bên thái dương của minh,sau đó nhìn Lý Lão cực kì phức tạp nói!
“ Lão như thế không phải trung tâm...mà là trung ngu đó.... Lão hy sinh.... Ai sẽ hiểu cho lão.... Dạ Ưng sao....năm đó hắn không phải sử dụng thủ đoạn với con gái lão..... Hắn có ngày hôm nay sao...??? Thú săn hết.... Chó cũng phải vào nồi... Lão hy sinh như thế.... Có đáng hay là không....Dạ Ưng chơi trò vô sỉ...kinh doanh không cần vốn.... Hắn muốn lão chết.. Để thu phục ta....lại muốn ta chảy máu để giúp lão.... Rồi giúp hắn làm chó coi nhà.... Cũng giảm đi thế lực của ta.... Vì hắn sợ ta cướp ngôi hoàng đế của hắn... Ta tuy vô sỉ....nhưng cũng chưa vô sỉ bằng hắn ”
- Lúc này Lý Lão nghe thấy A - Long nói ra những cay đắng trong lòng lão... Tay lão xiết lại.... Nổi gân xanh... Hai mắt lão đỏ đậm cực kỳ cay đắng nói.... Ta không có lựa chọn.... Lý Gia không thể hủy diệt trong tay ta được.... Ta còn có cả ngàn tộc nhân...ta đã già...sớm muộn gì cũng chết.... Chi bằng dùng mệnh ta đổi lại ít vinh quang.... Mở ra đường sinh cơ cho gia tộc..... Cậu nói ta còn lựa chọn khác sao... Nếu người được phái đi là cha của cậu... Cậu sẽ thế nào.... ”
A - Long hít sâu một hơi, biết mình có giấu cũng không được... Hắn cũng lười giấu nói!
“ Phượng Kinh Lôi...có tham gia vụ này không ”
- Lý Lão lắc đầu....: Phượng Kinh Lôi ở phía Bắc đang chống đỡ với Thiên Vũ không thể rời đi...nhưng ta không chắc.....
A - Long hít sâu một hơi...vỗ lên vai Lý Lão truyền ít Linh Lực giúp lão an tĩnh lại nói!
“ Nguyện vọng của lão là gì.... Có phải là đạp diệt Phong Tuyết Ngân Thành phải không ”
A - Long hỏi như thế... Lý Lão giọng cực kì cừu hận nói: bọn chúng giết vợ của ta... Hại con của ta... Ta chỉ hận không thể lột da uống máu của bọn chúng....
- Lý Lão nói lời này là lời trong lòng mình, lão từ trước tới giờ từ lúc biết đến sự tồn tại của A - Long và tư duy chiến thuật, và nhân cách mị lực của A - Long, lão đã không còn xem A - Long như tiểu bối...lão đã từ lâu xem A - Long như là người đồng thế hệ mà đối đãi... Mà A - Long cũng không có tí gì gọi là không xứng đáng ngồi ngang hàng với lão cả, lúc này A - Long hai mắt trở nên hung bạo.....tay hắn chụp lấy một bên vai của Lý Lão
“ Răng Rắc.... ”
- Một tiếng xương gãy giòn vang lên....một bên vai của Lý Lão trong lúc vô tình bị A - Long bóp nát....nhưng mà lão là người một đời rong ruổi sa trường... Lão chỉ hơi nhíu mày...lúc này lão toàn thân cứng ngắc... Lão thấy sau lưng A - Long hiện ra hư ảnh của một con Quỷ... Một con Huyết Quỷ chính là bản thể thật sự của Phệ Hồn Đao....nó đang gào thét sát thanh âm cơ vô cùng đáng sợ... Chỉ mình Lý Lão nghe thấy ma thôi... Đồ vật trong nhà dần dần bị hủ hoá... Cuối cùng khắp căn phòng trở thành một cái huyết quang thế giới... Chỉ còn lại hai người... Lúc này giọng A - Long có chút khàn...khàn, tràn ngập điên cuồng cùng sát cơ nói!
“ Nguyện Vọng của lão là đạp giết Phong Tuyết Ngân Thành.... Nhưng lão biết nguyện vọng duy nhất của ta là gì không ”
- Không để Lý Lão trả lời hắn nói!
“ Ta chỉ muốn một gia đình...một gia đình thôi... Lão có hiểu không.... Dù...đó là ai đi nữa.... Kẻ nào làm ảnh hưởng tới gia đình của ta....dù là Lão hay Phong Tuyết Ngân Thành..... Hay là thế lực phía sau màn.....gặp thần ta giết thần.... Gặp ma ta liền đồ ma.....gửi lời của ta tới thằng chó Dạ Ưng đó.... Ai chết ta mặc kệ....nó giám động tới Phượng Kinh Lôi.... Hay Đông Phương Lan Lan là người đã sinh ra ta....dù ta rất hận họ.... Nhưng đó là cha mẹ ta....ta không cho phép kẻ nào.... Động vào.... Hay tính kế trên đầu họ.... Họ mà có chuyện gì.... Thì đừng nói là mấy thằng già Sinh Tử Cảnh ngủ trong thời gian nguyên dịch...ở Hoàng Lăng kia có thể ngăn cản ta, hay nghĩ dùng người thân của ta để hay sai khiến uy hiếp được ta...mà biến ta làm con rối....chỉ lần này.... Không có lần sau....nếu cha mẹ ta có chuyện gì.... Đừng nói là Dạ Ưng....mà là Hắc Kim ta cũng sẽ cho cùng cha mẹ ta chôn cùng.... Lão hiểu ý ta chứ ”
- Lý Lão nhìn thấy sau lưng A - Long trở thành một vùng huyết giới..... Trong đó vô số âm hồn...máu chảy thành sông... Xương cốt chất thành núi.....Thây chất đầy đồng.....hắn trước mặt đã hoá thân thành một cái tu la, mang bộ dạng của một cai Thiên Sứ.... Với đôi cánh tràn ngập huyết... Lúc này lão hoàn toàn tin...tên nhóc mà lão không bao giờ giám xem thường này nói được làm được....nếu cha mẹ của hắn có chút gì xảy ra... Hắn sẽ biến Hắc Kim trở thành hình dáng sau lưng của hắn!
“ Được.... Ta cam đoan...chỉ cần một ngày ta con sống.... Hắc Kim còn tồn tại.... Cha mẹ của cậu... Sẽ không ai có thể làm tổn thương ”
- Nghe thấy thế A - Long sát cơ thu lại...từ từ nói
“ Phong Tuyết Ngân Thành để ta lo ”
“ Cậu làm được sao?? Phía sau bọn chúng là Băng Tộc.... ”
A - Long cười lạnh nói!
“ Băng Tộc sao....nghe hấp dẫn đó.... Ta muốn... Cho cả thế giới này biết.... Động vào Hắc Ma ta sẽ có hạ tràng như thế nào ”
- Lý Lão khó khăn nói!
“ Cậu nên suy nghĩ lại... Băng Tộc là bí tộc rất sâu.... Cậu không phải là đối thủ của bọn hắn ”
A - Long nghe thấy thế, ánh mắt hắn càng lạnh hơn nữa hắn thở dài nói: Lão cứ làm công việc của lão... Ta chỉ giúp lão một số thứ.... Phong Tuyết Ngân Thành đạp giết được hay không... Là do bản lĩnh của lão... Chuyện đó không liên quan đến ta... Đây là món tạ lễ của ta...xem như báo đáp nhân tình của lão đã che chở và ủng hộ ta lâu này...cũng như bồi thường vết thương cho lão!
- Nói xong A - Long chỉ để lại một tấm bản đồ chiến thuật... Trên đó có vô số sơ đồ tàu chiến hoàn hảo nhất.... Do hắn ngay đo đêm tính.... Vì báo thù mà hắn chưa bao giờ ngừng nghĩ chiến thuật.... Lúc này hắn để lại cho Lý Lão... Trên bản đồ... Còn một cái thẻ ngọc truyền tin...rồi hắn qua bước ra đi.... Để lại một bóng lưng vô cùng hiu quạnh và đơn độc rời đi!
Lý Lão đồng tử co rút... Lão nhìn ra đây là thứ gì.... Tư duy bản đồ chiến thuật... Đủ mọi phương án tác chiến.... Từng binh lực từng... Vũ khí... Từng địa thế mai phục.... Từng trận pháp....lúc này giọng lão có chút run nói!
“ Tiểu Long đây là..... ”
A - Long không quay lại,sau khi đã dùng thuật pháp khôi phục chữa vai cho Lý Lão tiếp tục rời đi để lại một câu nói!
“ Ba ngày nữa... Phong Tuyết Ngân Thành sẽ bị xoá sổ khỏi lục địa này....Lúc đó lão hãy xuất phát đi chinh phạt Phong Tuyết Ngân thành... Đi sớm bị giết chết ráng chịu đừng oán rằng ta không báo trước.....còn tàn binh của Phong Tuyết Ngân Thành....lão cứ theo bản đồ ta đưa.... Mà tính toán tình huống... Lão không cần phải ta dạy lão làm như thế nào chứ ”
- Nói xong A - Long biên mất trong tầm mắt của Lý Lão.... Lý Lão ánh mắt cực kì phức tạp nhìn bóng lưng cô độc của hắn... Không hiểu sao lòng lão cũng đau đớn không kém.... Lão chỉ có thể thở dài tiếc cho Phượng Gia...
“ Một nhân vật kỳ tài ngút trời.... Trọng tình trọng nghĩa như thế... Một cái dậm chân có thể khiến thiên hạ rung chuyển.... Một cái búng tay liền định số phận của một thế lực lớn... Sát phạt quả quyết... Với kẻ địch cực kì tàn nhẫn vô tình..... Thế mà hôm nay vì các ngươi mà có thể sẵn sàng đối địch với cả thiên hạ như thế... Mà các ngươi từ khi hắn con bé, lại nỡ vứt bỏ hắn.... ”
- Nghĩ tới đây lão chỉ có thể thở dài tiếc nuối... Lão cũng âm thầm cười trong lòng... Lão bây giờ có thể yên tâm yên trí... Mà giao cháu gái cho tên nhóc này.... Lão muốn biết nếu lão sau này có bị Dạ Ưng bán đi làm chuyện như thế này nữa hay không.... Lão cũng không biết sự lựa chọn của cháu mình là chính xác hay không.... Nên lúc nãy sẵn sàng đánh đổi tỉnh mệnh để tìm ra đáp án.... Lại kéo Phượng Kinh Lôi vào chuyện này.... Mặc dù Dạ Ưng không hề đề cập... Lão muốn xem Hắc Ma tên sát nhân máu lanh này.... Đối xử với người khác có vô tình như trong lời đồn hay không.... Hay hôm bữa ở Sơn Tư Yến kia có phải sự thật hay không.. Hay chỉ là đang giả bộ.... Mà hành động lúc nãy vô cùng bất kính với lão.... Lão rất hài lòng.... Vô cùng hài lòng.... Không bị lợi ích làm mờ mắt.... Không vì ngôi vị phò mã mà quên người yêu...mà cũng không vì thù hận mà vứt đi tình thân... Cháu rể này.... Lão rất hài lòng...
- Lão cũng rất vui mừng vì cháu gái mình chọn được một nam nhân tốt... Lão mỉm cười nhìn bản đồ dầy cộm kia... Lão nhìn thấy từng li từng tí.... Từng con kiến cũng bị A - Long tỉ mỉ tính ra không để sai sót bất kì thứ gì... Lão nhìn thấy cái này không khỏi hít một hơi khí lạnh.... Lão tự hỏi... Nếu lão có thực lực như A - Long, và trên tay có quyển sơ đồ chiến thuật này... thì có phải.... Lão vừa nghĩ... Vừa lật sách... Bản đồ từng điểm đánh giấu...lão càng xem...toàn thân càng phát run...lão càng lúc càng kinh hãi rồi.... Lão lúc này giọng không khỏi mất đi sự bình tĩnh nói!
“ Người đâu.......!!!!! ”
- Lúc này Vương Lâm...Lý Hiên đi vào... Còn Cá Vàng thì đi với A - Long từ lúc hắn đi ra.... Lúc này Vương Lâm cùng Lý Hiên thân hình mặc lên áo giáp chuẩn bị xuất chinh từ lâu, cùng với đại quân từ lâu đang ở Binh Doanh trong Thành điểm quân bất cứ khi nào cũng có thể xuất chinh tiến đánh cản lại Phong Tuyết Ngân Thành kia...lúc này hai tên vô thấy cảnh hoang tan trong phòng......thấy lý lão vẫn an toàn.... Lú Lão không bị thương gì cả..... Chỉ là áo bị lủng vài chỗ trên vai...lúc này hai tên không hỏi thêm bắt đầu mở miệng nói!
“ Phụ Thân....”
- Lý Lão khoát tay ý bảo ta không sao.. Lúc này lão mở miệng giọng cực kì ngưng trệ.... Nhưng trong đó có không ít kích động nói: Kế hoặch thay đổi... 3 ngày nữa chúng ta mới lên đường!
- Ly Hiên nói: Có chuyện gì sao???
- Lý Lão nói: Đem ta giấy mực.... Ta muốn viết thư cho bệ hạ... Ngươi ngày đêm trở về đế đô đưa thư này cho Bệ Hạ
- Lý Hiên...!: Vâng ạ!
A - Long rời đi tay trong tay với Cá Vàng nhìn buổi chiều hoàng hôn... Hắn không nghĩ nói chút chuyện ở đây liền tốn nhiều thời gian như vậy... Hắn như người mất hồn rời đi.... Mặc dù được Cá Vàng dẫn đi khắp nơi... Nhưng lòng của hắn càng lúc càng nặng trĩu.... Hắn tưởng mình rất hận cặp vợ chồng đó.... Quyết một đời vứt bỏ hết tình thân.... Để đi con đường sát phạt vô tình này... Đạp lên xương cốt kẻ khác mà đi!
- Nhưng mà khi nghe thấy tin.... có thể an nguy một trong hai người họ.... Hắn lại không kiềm chế được... Mà nổi điên khi nhớ lại cảm giác lúc đó, hắn chỉ muốn tàn sát toàn nhân loại.... Nghiền nát thế giới này mới đủ hết hận... Hận kẻ nào làm tổn thương cha mẹ của hắn... Hắn đi lòng nặng trĩu.... Hắn chỉ thở dài một câu.... Thật là chữ tình thật là nặng, nhưng lại nhớ tới thống khổ hắn chịu đựng trong quá khứ....lòng hắn lại vô cùng đau nhói,hắn thật không biết đối diện với bọn họ như thế nào nữa!
- Lúc này không biết như vô tình hay trời xui khiến.... Hai người A - Long cùng Cá Vàng lại đi tới cái cầu nơi hai người gặp nhau... Cũng là cái nơi nàng nàng đánh hắn bầm dập!!""
  • Đọc Lại Chương 66 - 67*
- Cá Vàng là nữ nhân thông minh.... Nàng có thể nhìn ra sự ưu thương cùng đau đớn trong ánh mắt của hắn.... Nàng muốn dẫn hắn đến đây là để hắn cùng nàng ngắm mặt trời lặn....Cũng giống như hôm nàng tuyệt vọng nàng đến đây.... Gào thét tiếng lòng... Cuối cùng nàng gặp hắn... A - Long lúc này hai tay ôm lấy nàng.... Nàng theo bản năng tự vệ chống lại hắn.... Nhưng mà nàng bị hắn ôm chắc kéo vào lòng.... Hắn một độn liền ngồi lên lan can thành cầu,hắn để nàng ngồi trong lòng hắn... Hắn một tay ôm lấy eo nàng,một tay vuốt ve mái tóc màu vàng kim của nàng, nàng đang lúc vô cùng hưởng thụ cảm giác ấm áp ngọt ngào này.... Hắn không nói gì... Chỉ lẳng lặng... Áp đôi môi của hắn xuống môi nàng... Nàng như có ý.. Như vô tình không hề phản kháng... Mà nâng khuôn mặt xinh đẹp của mình lên nghenh hợp đáp trả nụ hôn của hắn!
- Bây giờ trong mắt họ chỉ có nhau.... Mặc kệ người ngoài kia chỉ trỏ..lúc này trời giống hôm hai người gặp nhau trên cây cầu nay...một trận mưa phùn cũng không làm họ buông đôi môi của nhau ra...nước mưa hoà lẫn với bầu trời màu vàng của hoàng hôn...trên đầu của họ là cầu vồng bảy màu.... Dưới về đẹp không thể nào tả xiết được,hai người lẳng lặng hôn nhau dưới ánh hoàng hôn chiều tà cùng với ánh mắt ngưỡng mộ của bao nhiêu người.... Bọn họ âm thầm chúc phúc cho đôi tình nhân trẻ này.. không biết bọn họ đang nhìn trời chiều hay là nhìn đôi nam nữ đang hôn nhau say đám... Dưới ánh hoàng hôn... Gió thổi hiu hiu..trên đầu họ là cầu vồng ngũ sắc... Một cảnh lãng mạn mà chỉ có trong những bộ phim tình cảm nhất mới có mà thôi..
- Còn ở một nơi cách đó không xa....Long Nhu và Mạc Lưu Tô cùng một số nữ vệ nghe thấy tin A - Long rời đi... Khi biết tin hắn đang đứng ở đây... Hai nàng biết bên cạnh hắn có một đại tình địch,,muốn cho nàng kia một cái hạ mã uy,nhưng mà khi đến nơi thấy cảnh này, bọn họ trong miệng không hiểu sao có chút chua chua,bọn họ tới hạ mã uy của địch hay tự hạ mã uy của chính mình đây, nhìn thấy cảnh lãng mạn này bọn họ cũng thầm ước mong người đang ở đó dưới sự chứng kiến của bao nhiêu người là mình, Long Nhu và các nữ ở đây, tức giận chà chà dậm chân không ngớt...vừa trong lòng đều có chung một ý nghĩ!
“ A - Long là một cái tên sắc lang..phong lưu thành tính.. Tối nay nhất định phải giáo huấn tên này thật nghiêm mới được ”
- Tại một nơi khác cách đó gần Vạn Dặm/ Tây Bắc Thành....
- Lúc này cách Tây Bắc Thành mấy trăm dặm....tất cả người trên thành đều có thể nhìn thấy từ xa xa xuất hiện một đàn triệu khổng lồ.. Không nhìn thấy đâu là đáy... Lúc này trên tường thành có vô số những quân binh đứng xen kẽ với những quan binh mặc áo giáp đen.. Phía ngực trái có thêu một lá cờ đỏ như máu... Bên trong chính giữa thêu lên một đám mây và một cơn gió màu đen a...lúc này ai cũng run sợ trước uy danh của thú triều... Còn Ám Vệ của A - Long vẫn đứng im nhu bàn thạch... Không hề sợ hãi hay biến sắc... Chỉ im lặng đứng đó chờ cơn giông ập đến mà thôi!
- Còn vì sao ma thú ở Ma Ảo Sâm Lâm...kia không trực tiếp tấn công Hắc Phong Trấn ở ngoài kia chứ... Bởi vì có rất nhiều lý do... Hắc Phong Trấn có địa thế dễ thủ...khó công...lại xung quanh được nhiều rặng núi che chở chỉ có ma thú phi hành và một ít ma thú nhỏ mới có thể đi qua....chưa tính trèo lên đã khó mà bị trận pháp trên đó chấn giết là không thể nào chạy thoát được...chưa tính Hắc Phong Trấn có hộ Trấn đại trận....còn đại quân ma thú thì không thể ngày một ngày hai mà có thể hủy diệt trận pháp o đây...
Còn chưa tính quân tiếp viện nữa chứ...cũng chưa tính trên mấy ngọn núi đó bố trí vô số trận pháp do A - Long ban đêm, ngày nào cũng đặt để chống tập kích của kẻ địch...công cũng không được, chạy cũng không xong...Với lại điều động một số lớn ma thú không phải chuyện dễ...nên tỷ lệ toàn quân bị diệt là rất cao... nên đầu Ưng Bằng đó cực kì gian trá đi vòng qua Hắc Phong Trấn...mặc kệ điểm nó thèm khát nhất là Hắc Phong Trấn, nếu là lúc toàn thịnh nó sẽ lao mình vào chém giết A - Long ăn thịt hắn huyết nhục... Nhưng mà bây giờ phải chịu cảnh khuất nhục đi vòng để mà!
- Tấn công Tây Bắc thành này... Vừa ăn thịt dân ở đây để bổ sung năng lượng... Sau đó tấn công Hoả Viêm Thành chí là cửa ngõ tiến vào Sơn Cốc, là hạ được Hoả Viêm Thành chặn đường rút lui hay bỏ trốn của Hắc Ma... Bởi vì Hắc Phong Trấn phía sau lưng là biển chết.... Vì sao gọi là biển chết... Bởi vì nơi đó Võ Giả và Linh Giả toàn thân sẽ bị khóa kín Linh Lực và đấu khí chỉ có thể sử dụng sức mạnh của thân thể mà thôi....mà biển ở đó không có gió vô cùng tĩnh lặng nên không thể nào sử dụng được tàu bè đi qua lại,nên ở đó sẽ là điểm chết của A - Long...
- Nhưng lúc này trước mặt nó đang xuất hiện một đối thủ mà nó không muốn thấy nhất....chỉ khi nào thôn phệ và luyện hoá với tieu thụ thân thể huyết nhục của A - Long, mà khôi phục hoàn toàn thậm chí là tăng tiến tu vi...lúc này trước mặt nó... Là một đàn ma thú cực kì lớn... Cũng không thua kém gì đàn ma thú của nó...chỉ có điều là chất lượng không bằng mà thôi... Lúc này trên trời bay lượn vô số Hắc Y Nhân... Được trang bị khải giáp vũ khí cao cấp tới tận răng... Được một nữ nhân khống chế đó là Thanh Lăng
- Nàng đem theo 3 con Độ Kiếp Kỳ Khôi Lỗi.... Niết Bàn Cảnh 20 con...và vô số những khôi lỗi cấp thấp khác... Lúc này bên cạnh nàng là Long Phàm....Long Thiên..Và vô số Ám Vê tinh nhuệ khác... Họ đang cùng sánh ngang vai bay trên trời đối diện đầu Ưng Bằng đó.... Lúc này từ trong đám Long Pham...nói ra là đi ra từ Lồng Ngực ấm áp của Lam Linh kia.. Là một con sói nhỏ màu trắng.... Lúc này nó nhảy ra.....tru lên một tiếng sói tru...nó bước từng bước... Hoá thân trở nên to lớn một cách lạ thường,cuối cùng nó to lớn như một toà biệt thự, nó bước tới đâu hàn phong gào rít trong đó có tuyết rơi đi qua...chân nó bước tới đâu nơi đó và xung quanh đóng băng đại địa..
- Khí tức nó tràn qua toàn thể Ma Thú, Linh Thú quỳ rạp xuống run rẩy trước thú uy của Thần Thú lúc này toàn thân con sói trắng đó bộ lông bập bềnh như sóng nước...nó đi tới đâu liền ghiền nát thú uy của Yêu Thú Ưng Bằng kia, lúc này không phải con Sói Nhỏ hôm nào Tiểu Bạch thì là ai...lúc này Tiểu Bạch mở miệng nó, mở miệng ra nói tiếng như nhân loại thanh âm!
“ Ưng Bằng.... Ta muốn một trận chiến công bình... Ta muốn xem ai mới có tư cách là Thú Vương chân chính của Ma Ảo Sâm Lâm này ”
Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.