Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 320: Tự sát đi




​•
- Thấy A - Long giao toàn quyền cho Thạch Thanh quyết định tính mệnh của mình, đám người Thạch Gia có vui có mừng, vui mừng là đám tuổi trẻ, bọn họ còn có cơ hội sống sốt, chỉ cần có thể sống qua một kiếp này, thì trời đất mặc chim bay,muốn thế nào cũng được cả, muốn báo thù hay bỏ trốn đều được hết,còn đám người đã có tuổi, liền không hề vui mừng, có chi chỉ là lo lắng, pha lẫn sợ hãi không cách nào giấu diếm, bọn họ nghe ra, A - Long đang v von, trong câu truyện, Thạch Thanh kia là ông lão thả sói, mà con sói kia lại là Hắc Ma, nhưng mà đám thổ phỉ bị đàn sói giết chết kia là bọn họ, mà thạch thanh và những tộc nhân của hắn lúc này chính là ông lão kia, nếu Thạch Thanh tha cho bọn hắn một tính mạng, sau này Thạch Thanh sẽ chết thảm trong tay bọn họ!
- Nghe ra ý nhắc nhở của A - Long với Thạch Thanh kia, phải giết chết bọn họ, bằng không người chết sẽ là hắn, đám người già thuộc nhất mạch Thạch Thanh Phong kia nhìn nhau, bọn họ cầu nguyện cho Thạch Thanh là cái kia ngu si, không hiểu chuyện, tha cho bọn họ một cơ hội,bọn họ im lặng vừa không muốn đả động A - Long sát tâm, mà chém giết bọn họ,bọn họ cũng không muốn mất mặt, bọn họ cũng đánh mắt với con cháu xung quanh, rằng nên cầu xin Thạch Thanh là điều tốt nhất, nhưng mà thể diện của bọn họ quá cao, khiến bọn họ không bỏ xuống được một chút nào cả!
“ Thạch Thanh dù sao chúng ta cũng là đồng tộc, cũng là họ thạch kia mà, ngươi mau thả chúng ta đi mà, chỉ cần ngươi thả chúng ta, chúng ta nguyện tôn ngươi làm tộc trưởng,chịu sự pha phó của ngươi ”
“ Đúng đó, chỉ cần ngươi thả chúng ta, sau này Thạch Hoài ta sẽ không chống đối ngươi nữa, ngươi bảo ta đi hướng đông ta liền không không giám đi hướng tây, ngươi bảo ta đi hướng bắc ta liền không giám đi hướng nam ”
“ Thạch Thanh tuổi trẻ ta có lỗi với ngươi ta cướp nữ nhân ngươi yêu, cưới nàng về làm vợ, ngươi không thể đại nhân chấp nhặt tiểu nhân mà ra tay giết ta a, là do nữ nhân kia quyến rũ ta, nhất thời ta không kìm được nên mới.... Chỉ cần ngươi tha ta một mạng, ta liền đem ả tặng lại cho ngươi, thậm chí là con gái của ta cũng để cho ngươi làm tiểu thiếp ấm phòng ”
“ Thạch Thanh, năm xưa ngươi phạm tộc quy,bị ta bắt được, năm đó ta nể tình người nhà, tha ngươi một lần, nhưng lần sau ngươi tuy có bị ta bắt, nhưng mà ta cũng không có xử phạt nặng ngươi a, ngươi không thể giàu có quên ơn ta năm đó chiếu cố ngươi a ”
“ Ta ta có một quyển Huyền Giai công pháp,chỉ cần ngươi tha ta.... ta....ta liền đưa nó cho ngươi tu luyện, ta mới mua ta còn chưa từng nhìn qua”
- Vô số thanh âm vô cùng van xin, thống khổ,có người kêu ca, có người sẵn sàng bán vợ lẫn con để được sống, thậm chí có người lại đem chân tàng nhiều năm ra dụ hoặc, để được Thạch Thanh tha cho một ngựa, A - Long thấy màn này, hắn cũng không khỏi lắc đầu thở dài trong lòng, đám người này, có chỗ nào là cầu xin tha thứ đâu, rõ ràng là đang diễn tuồng cho hắn xem kia mà, bọn chúng cầu xin đáng thương như vậy, nhưng A - Long có thể nhìn ra trong đáy mắt của những tên này, có chi là Sợ hãi, căm ghét, thù hận,cùng không cam lòng a!
- Ở đời đáng sợ không phải kẻ ỷ mạnh hiếp yếu,kẻ có thế lực mạnh, thậm chí là thủ đoạn thâm độc, kẻ đáng sợ là kẻ gọi là mãng phu khi nộ,máu chảy ba thước, dù ngươi có là kẻ giàu có nhất, nhiều vệ binh nhất như vua chúa, ngươi có thể trốn một ngày không thể trốn cả đời, chỉ cần ngươi sơ xuất, hắn là kẻ không có gì để mất, liền chỉ có cái mạng sống qua ngày,nhân lúc ngươi không để ý, liền cùng ngươi cá chết lưới rách, cùng nhau với ngươi liều mạng a!
- Mà A - Long cũng không hề thương hại đám người này, hắn biết hôm nay hắn nắm giữ tiên cơ, hắn mạnh hơn, có thế lực chống lưng, ra tay phủ đầu đám thạch gia này, nhưng mà nếu hắn không có mấy thứ đó thì sao, hắn không phải là bị người tùy ý nắn bóp sai khiến hay sao, tới lúc đó gia đình của hắn, nếu rơi vào tay đám người này, liền sẽ có kết cục tốt sao, không phải thê thảm ôm hận mà chết, vạn kiếp bất phục đi, lúc này A - Long thấy Thạch Thanh do dự, hắn muốn xem tên này là loại người nào, có phải quyết đoán hay nhu nhược, nếu Thạch Thanh muốn tha đám người này, hắn là người đầu tiên chém giết Thạch Thanh, hắn nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, tránh để mưa xuống liền đông sơn tái khởi,còn Thạch Thanh là loại cỏ hắn trồng xuống, như loại thêu hoa trên gấm,chỉ là loại rải trên sân cỏ,cho ám vệ va hắn lăn lộn trên đó mà thôi!
- Lúc này Tiểu Mai ở một chỗ suy yếu, trong mắt nhìn xác chết của Cha, lúc này Ám Vệ mỗi người kẹp hai tay của nàng, khống chế chắc chắn, không thể nào thoát ra được, lúc nàng ánh mắt tràn ngập cừu hận nhìn A - Long nói!
“ Hắc Ma...!! Ta muốn báo cho ngươi một tin tức vô cùng quan trọng về Hắc Phong Trấn của ngươi, chỉ cần ngươi thả tộc nhân ta đi, ta liền nói cho ngươi biết,nếu ngươi không đồng ý thả người ta liền tự sát cho ngươi xem,ngươi sẽ mãi mãi không biết được bí mật của ta”
A - Long khuôn mặt có chút cười, hắn vô cùng âm u nói!
“ Ngươi không phải ngươi muốn nói cho ta rằng có kẻ đêm nay, sẽ trong ứng ngoại hợp cùng các ngươi tấn công trụ sở bí mật chôn cất vũ khí đặc biệt của ta đó chứ ”
Tiểu Mai: Ngươi...!!!
“ Hay là ngươi muốn nói cho ta nơi chôn cất bảo tàng mà thạch gia các ngươi đã mấy ngàn năm chôn cất ở ngọn núi phía sau lưng ta ở chỗ nào đi, hay ngươi muốn nói cách mở ra bí cửa sao? ”
- Tiểu mai có chút kinh hãi, sắc mặt trắng bệch, toàn thân phát run,ánh mắt không thể nào tin được mà nhìn A - Long!
“ Ngươi đã biết toàn bộ...!!! ”
A - Long nhìn tiểu mai đầy thâm ý,độn tốc tiến lại, móng vuốt như dao thọc vào trong miệng tiểu mai dò xét, một tiếng răng bị bẻ gãy vang lên, hắn lôi chiếc răng vừa mới bị bẻ gãy ra, sau đó vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp của tiểu mai, sau đó trào phúng nói!
“ Ngươi cho rằng mình thông minh, muốn uy hiếp được ta sao?? Ngươi quên rằng bí thuật chế thuốc độc giấu trong răng,để khi bị bắt tránh nói ra bí mật, có thể cắn thuốc độc tự sát này, của ngươi, là ngươi lấy được từ đâu sao?? Ngươi cho rằng những trò mèo của ngươi ta nhìn không ra sao! Từ ngày ngươi bước vào trong tầm mắt của ta, rồi phản bội ta, trở về Thạch Gia, ngày ăn cơm mấy bữa, món gì, sở thích hàng ngày, thậm chí là quần áo ngủ, ngủ mấy tiếng, hành động gì, nói những gì, gặp những ai, thời gian bao lâu, ta đều không biết sao?? Món bánh bao thịt kia, ngươi ăn hai cái rưỡi lúc trưa, ngươi cho một nha hoàn tới mua, với giá 2 tiền đồng, ở phía tây nam, quầy hàng số 41 từ trái sang, kia ngon chứ,ta sai người đích thân chuẩn bị cho ngươi đó, yên tâm bên trong không có độc, ta muốn dùng độc, ngươi đã chết từ lúc ngươi trở về Thạch Gia rồi ”
A - Long nhìn xung quanh, thấy đám người Thạch Gia đang sắc mặt trắng bệch nhìn hắn, hắn lại nhìn tiểu mai nói!
“ Không những ngươi, mà toàn bộ Thạch Gia huyết mạch 5 đời ta đều nắm hết trong tay,không những là tiểu mai ngươi, ngươi cho rằng ta không biết âm mưu của ngươi sao? Ta lắc đầu thấy ngươi là kẻ thông minh, hẳn là kẻ thức thời, liền tài bồi ngươi, để nguơi làm thủ lĩnh đội mật thám của ta, nhưng mà.... ”
A - Long tiếc rẻ nói tiếp!
“ Ngươi phản bội ta quá sớm, ngươi bán ta với giá 200 Linh Thạch Hạ Phẩm, ta rẻ rúm như thế sao kìa, 200 Linh Thạch đó, cũng chẳng bằng một 1% của món vũ khí ta tạo ra cho Ám Vệ, ngay cả áo giáp của Ám Vệ kia cũng có giá hơn ngàn Linh Thạch a, mà đó là Ám Vệ cấp thấp a,cũng không phải loại áo giáp, dành cho tinh anh Ám Vệ đang khống chế ngươi, như hai vị huynh đệ đây đâu”
- Nói xong A - Long đứng lên, đấm nhẹ tạo thành hai tiếng Boong Boong vào ngực Ám Vệ, nhưng Ám Vệ trong lúc thi hành nhiệm vụ vẫn đứng im không hề né tránh,lúc này Tiểu Mai mới, không cam lòng, ánh mắt như tro tàn, nhìn A - Long,trong giọng có run rẩy cầu xin, nàng hỏi!
“ Vì sao.... Vì sao....ngươi đã biết rõ như thế về ta, vì sao không nhanh chóng bắt ta lại, để ta dẫn tới hoạ diệt môn này ”
A - Long thu lại nụ cười trên khuôn mặt nói!
“ Ta lười cùng ngươi tính toán, ngươi kẹt tiền... Ok bán ta.... Ok ta chấp nhận... Xem như ta nhìn lầm người...ta chỉ có thể xem như, ta trong mắt ngươi vô cùng rẻ mạt đi... Cứ coi như ta nhìn lầm....cứ coi như ta mua cái khôn ngoan đi.... 200 Linh Thạch Quá Rẻ để ta nhìn thấu một người..... Nhưng mà.... ”
A - Long lại nói tiếp!
“ Ngươi liên tục bán rẻ ta, nhân lúc ta trọng thương, ngươi 5 lần 7 lượt muốn hại Long Nhu, cướp Hắc Phong Trấn của ta...ngươi sợ ta báo thù ngươi..... Ngươi cho rằng ta là ai....ta cần phải quan tâm đi báo thù một con sâu cái kiến như ngươi sao... Ngươi muốn ăn ta liền bố thí.... nhà anh đây không thiếu... Nguơi chỉ cần may mắn không gặp Long Nhu, sống cả đời trong bình lặng....với 200 Linh Thạch, ngươi bán thông tin của ta cho Vương Loan,ngươi có thể lấy một tấm chồng tốt.... lập ra một gia tộc mạnh... Sống cả đời yên vui...làm một tiểu nữ nhân sống tới già vô ưu vô lo, với thực lực Bán vương cấp của ngươi ngươi có thể sống gần 200 năm không ưu không lo kia mà ”
- Nghe thấy lời này của A - Long, tiểu mai cười thảm nói!
“ Ngươi đâu có cho ta cơ hội để lựa chọn ”
A - Long lắc đầu nói!
“ Không phải ta không cho ngươi sự lựa chọn, mà là ngươi không cho ta sự lựa chọn...ngươi ép ta phải giết ngươi.... ngươi là một cái nữ nhân có tài.... nhưng lại quá tự mãn....ngươi cùng Long Nhu phối hợp, liền là vô địch, ngươi bày mưu tính kế, Long Nhu đi thực thi phương án, nhưng mà ngươi thông minh, nhưng quá tự mãn, tầm nhìn quá hạn hẹp để rồi 5 lần 7 lượt chống đối với ta, ngươi chỉ cần tới trước mặt ta, quỳ xuống cúi cái đầu cao ngạo của mình lại sau đó nói. Tôi sai rồi, hãy cho tôi một cơ hội làm lại, như thế thôi... Chỉ như thế thôi khó tới thế sao.....mà ngươi nhất định phải chống lại gia đình hay sao?
- Tiểu Mai cười vô cùng đắng chát nói!
“ Nếu ta tới trước mặt ngươi, nói câu đó, ngươi thật sẽ tha cho ta sao”
A - Long lúc này để lộ ra con mắt chân thật của mình, trong mắt không cách nào che giấu ưu thương, không cách nào che giấu thất vọng mà nhìn tiểu mai,hắn chỉ vào các ám vệ nói!
“ Ám Vệ hẳn ngươi ở bên cạnh ta những ngày đầu tiên thành lập, bọn họ không có xuất thân cao quý như ngươi, bọn họ có nông dân, trộm cướp, nô lệ,thậm chí là gái mại dâm, không phải bọn họ cũng có thể trung thành với ta sao,, ta đã nói ngươi 5 lần 7 lượt rằng ta không giống như mấy gia tộc tông phái kia,ngươi ở bên cạnh ta,làm việc cho ta, là đối tác hợp tác cùng làm ăn, không phải như tông phái, ngươi gia nhập sinh tử hôn sự là do tông phái gia tộc quyết định, bọn chúng muốn hy sinh ngươi, ngươi phải hy sinh,bọn chúng muốn ngươi lên dường với nam nhân, ngươi liền phải lên, ta có nói như thế sao, ta đã từng nói thế sao? ”
“ Ta chỉ nói, ở với ta ngươi chỉ cần thể hiện toả sáng tài năng của mình, ngươi ở bên cạnh ta, số phận ở trong tay mình, ở với ta ngươi không bị ai ép buộc cả... Hôn sự tương lai của ngươi, ngươi muốn trao cho người nào thì trao, các ngươi cứ gọi ta là chủ nhân, nhưng ta không xem các ngươi như nô lệ,hay thuộc hạ, ta xem các ngươi là huynh đệ, mà như người nhà, như tay chân của ta, ta bình khởi bình toạ mà công bằng đối đáp, dù các ngươi thân phận có thấp kém tới cỡ nào đi chăng nữa....ta cho các ngươi cơ hội làm lại cuộc đời, tự có thể lựa chọn lối sống của mình không bị ai ép bưộc...”
“ Hắc Ma ta.... có thể sát phạt, đồ gia diệt môn người ta không hề chớp mắt bởi vì bọn chúng là kẻ thù của ta.... Nhưng vì sao..vi sao ta cho ngươi nhiều thời gian như vậy.... Ngươi không hề suy nghĩ tới cảm nhận của ta... Ngươi cho rằng ta là một tên..... Rồi ngươi tính kế âm ta... Ta luôn chờ ngươi quay đầu... Ta vẫn đứng từ xa nhìn ngươi.... Ta xem ngươi như người nhà... cùng Ám Vệ đồng dạng...ta có thể vì một thuộc hạ tài năng, một lòng một dạ theo ta bán mạng vì ta.... Mà tha cho lỗi lầm của kẻ đó thậm chí là tội lỗi của cha mẹ kẻ đó gây ra với ta.... Nhưng mà.... Ta luôn cho rằng tội ai... Ngươi nấy gánh người nhà không lien quan..... Nhưng mà ngươi hôm nay đã làm ta quá thất vọng.... Ngươi lại âm ta.... Ngươi tính kế ta... Thì ta rảnh cùng ngươi đánh vài ván cờ đi.... Thuộc hạ đi sai đường là do ta vô năng, không thể khiến các ngươi đi đúng đường.... ”
“ Nhưng ta tuyệt đối không tha thứ cho kẻ phản bội ta, và muốn giết ta cùng gia đình của ta, hôm nay ngươi đã phá vỡ giới hạn chịu đựng của ta.... Ngươi muốn giết gia đình người thân của ta..... Ngươi phải chết... ”
A - Long lúc này, trong mắt tràn ngập tức giận cùng sát cơ, Ám Vệ một bên nghe thấy những lời của A - Long như thế,trong lòng không khỏi trào lên một dòng nước ấm ap,lúc này thấy A - Long sát cơ như vây, khoá chặt tiểu mai... toàn thân như cứng lại, lúc này Tiểu Mai đã được thả ra, nàng khuôn mặt trắng bệch vì thiếu máu do bị thương, lại bị Ám Vệ khoá trái tu vi lại, trở thành một người bình thường, nàng lúc này nhìn A - Long không còn cừu hận nữa, nàng đã nghe qua nhiều lời dối trá rồi, nàng biết A - Long không hề nói dối, đây toàn là những lời thật tâm của hắn, hắn thật tâm chờ nàng về, thế mà nàng lại lấy lòng tiểu nhân đo với người có tấm lòng rộng như biển cả bao la như vậy, nàng trong mắt không còn thù hận, hay mưu kế nữa!
Nàng hỏi hắn!
“ Ngươi muốn ta như thế nào ”
A - Long quay mặt đi, để lại một bóng lưng nói!
“ Nể mặt ngươi va ta từng quen biết, cho ngươi một cái chết thống khoái.... Tự sát đi, một người như ngươi.... Ta không cần.... ”
- Nàng lúc này ánh mắt đơn thuần như một cô thiếu nữ thôn quê, vô dục vô cầu,nàng nghe câu chuyện của A - Long nói với phụ thân nàng từ đầu đến cuối, nàng đã nhớ ra tất cả rồi, nàng năm đó cũng biết chuyện gì đã xảy ra, nàng một lúc chú ý, tới A - Long đã quay đi, nàng nhớ lại 4 năm trước, nàng là một cô gái yếu ớt nàng được phụ thân tìm cái kia vô danh thần y, nghe nói có thể chữa được bách bệnh, nàng tới một con hẻm nhỏ,ném vào thùng tiền mấy đồng tiền lẻ, đó là thứ mà nàng duy nhất có, đưa tay vào trong tấm rèm, một bàn tay tràn ngập vết thương chẩn đoán bắt mạch cho nàng, nàng phải ở đó chữa bệnh thật lâu, còn cha nàng thì đi đâu mất, lúc đó nàng làm quen với một đám trẻ mồ côi, dẫn đầu là một cái nam hài gọi là Bạch Chu lão đại!
- Nàng cùng chơi với bọn họ rất vui, nàng lại thích ở gần nam hài nhỏ hơn nàng rất nhiều tuổi, tên là Tiểu Long, nàng cùng hắn rất hợp, nàng như cô thiếu nữ nhà bên,còn hắn như một ông cụ non vậy, rồi nàng chịu khó khai mở lòng hắn ra, lần đầu tiên nàng thấy hắn cười, vào một buổi chiếu,nàng cùng tiểu long, Bạch Chu lão đại, ngắm mặt trời lặn, thấy hắn say sưa như vậy, nàng hỏi hắn!
“ Ngươi thích ngắm mặt trời thế sao ”
“ Ta thích ngắm mặt trời lặn, bởi vì đó là khoảnh khắc đẹp nhất của một ngày, đó là những tia sáng cuối cùng, của thăng hoa sự hy vọng ”
“ Vậy ngươi hy vọng điều gì ”
“ Ta ước được trở về nhà ”
- Bạch Chu hỏi!
“ Nhà của ngươi ở đâu ”
“ Nhà của ta rất xa, gia đình của ta ở đó,ta rất muốn gặp họ ”
“ Xa là bao nhiêu”
“ Xa lắm không cách nào đong đếm được, ta chỉ biết là họ sẽ sống tốt và cũng mong muốn ta có một cuộc sống tốt ”
“ Vậy ngươi sẽ tìm họ sao ”
“ Tìm ai ”
“ Gia đình của ngươi ”
- Đứa nhóc kia cười khổ!
“ Ta không biết tìm được hay không, hùng ưng bay tới đâu ở đó liền là nhà, một nam nhân như ta sống phải đỉnh thiên lập địa, lập một mảnh giang sơn, sau đó cất bước huy hoàng trở về nhà, ta muốn nhìn thấy cha me ta, ta muốn họ tự hào về ta ”
- Lúc đó ấu thơ tiểu mai nói!
“ Ngươi cứ như ngươi là hoàng đế vậy ”
- Tiểu Long lắc đầu!
“ Ta không muốn làm hoàng đế, ta lười lắm, ta chỉ muốn tỉnh nắm quyền thiên hạ, say giấc kề gối mỹ nhân... Tiểu Long ta xin thề,một ngày nào đó ta sẽ là một con rồng uy dũng bay khắp tứ phương, kẻ gặp ta dù mạnh tới đâu cũng phải xưng thần....ta xin thề sẽ đạp nát thế giới này dưới chân.... Ta muốn trở về nhà, thế giới này không phải nhà của ta ”
Bạch Chu: Hừ một tiếng! Mới có tí tuổi mà đã say gối nằm mỹ nhân rồi kia đó, nhỏ đã như vậy, không biết lớn lên sẽ hại đời bao nhiêu nữ hài tử con nhà lành đây!
Tiểu Long haha, khoác vai Bạch Chu nói: Bạch Chu a, ngươi là lão đại, không nên cùng tiểu đệ ta chấp nhặt a, ngươi không nên tức giận a, ngươi da trắng mặt đẹp, là mẫu chuẩn soái ca tiểu bạch kiểm,ta không làm cho bao nhiêu thiếu nữ mê say đi, ta đây là chuẩn bị thôi a, ta sợ ta chưa kịp say giấc gối đầu mỹ nhân, thì các nàng đã chạy theo tên mặt trắng, vóc dáng thư sinh ngươi trước a, về sau đi tán gái, nhớ để phần cho tiểu đệ kiếm cái lão bà nha!
- Bạch Chu hừ lạnh nói: Biết thế liền tốt!
- Lúc này tiểu mai ngồi một bên nói: Tiểu Long a, ta tin ngươi sau này sẽ làm được như lời người nói, nếu... Nếu một ngày, ngươi tìm không thấy nhà, ngươi mệt mỏi, hãy tới vùng biên giới phía tây của Hắc Kim, nối liền với Thần Phong Quốc, tới đó tìm Thạch Gia, nói tên ta ra, ta tên là Thạch Thanh Mai, chỉ cần ta còn ở đó, mà chưa bị phụ thân gả đi cho người, ta nhất định sẽ cho người một mái nhà, để ngươi không còn cô độc hàng ngày ngắm chiều ta và ao ước nữa, ngươi sẽ không phải đói không có cơm ăn nữa!
- Tiểu Long mỉm cười nói: Vậy sau này, khi ta đạp nát thế giới này dưới chân, ta nhất định sẽ cho ngươi một danh phận,nếu ta là vua vậy nàng sẽ là ái phi của ta, nếu ta còn sống tới lúc đó, vì câu nói này của ngươi, chỉ cần ngươi không phạm tới giới hạn của ta, dù ngươi có phạm lỗi như thế nào, ta cũng sẽ tha thứ cho ngươi,.. Bởi vì người là vợ chua cưới của ta... Ngươi là gia đình của ta!
- Tiểu Mai xí một tiếng mặt đỏ lên: Ai thèm gả cho một tên xấu xí, tối ngày âm mưu quỷ kế nhiều như ngươi hả, 10 năm nữa rồi hãy tin đến chuyện cưới tỷ tỷ ta đây nhé, nam nhân của ta đây là kẻ một người trên vạn người, đứng đầu một phương quát tháo thiên hạ, ai nghe thấy tên cũng đều phải sợ, ngươi thử nói tên ngươi ra xem coi, có ai biết tên của ngươi không!
- Tiểu Long gãi đầu cười: Bây giờ ta chưa có tên tuổi, nhưng sau này tên ta sẽ vang danh khắp thiên hạ, tên của ta lúc đó sẽ là Hắc Ma! Kẻ khác nghe tên ta sẽ phải khiếp sợ, kẻ địch sẽ phải run rẩy, nơi ta đi qua quái vật phải tránh lui!
- Bạch Chu một bên nhíu mày nói: Tên đó không tốt, như một đại ma đầu ấy!
- Tiểu Long haha nói: Làm cái ma đầu có gì không tốt sao, khoái ý ân cừu không phải tối ngày đeo bộ mặt giả danh chính nghĩa kia!
- Tiểu Mai tức giận mặt đỏ bừng nói: Ta muốn nam nhân của ta là anh hùng, là đại anh hùng khai thiên lập địa kia kìa!
- Tiểu Long xem thường nói: Anh Hùng ngươi đời chỉ muốn xem anh ta toả sáng, chứng kiến từng bước anh ta rơi vào thất bại,họ mong amh thất bại, cuối cùng là chết như thế nào, đó là cái kết của anh hùng, còn ta lại muốn trở thành một cái ma đầu, người nghe người sợ, tên ta sẽ làm địch nhân run rẩy khi nghe thấy tiếng, người thân của ta sẽ vì tên ta mà kiêu ngạo, dưới tên của ta, mọi thứ sẽ bình đẳng, không có gì là không thể, ta đã từng là Hắc Ma vậy thế giới này ta sẽ lấy tên là Hắc Ma!
“ Ai muốn làm đại ma đầu đó, hình như ai đó tên là Hắc Ma không muốn ăn đặc sản của Thần Phong đế quốc chúng ta a”
- Tiểu Mai vui mừng het to: Tô tỷ tỷ ngươi lại đem bánh ngọt tới, oa thật là nhiều a!
- Tiểu Long lay lay Bạch Chu bên cạnh,treu chọc!
“ Lão đại, năm nay ngươi mới 14 mà đã câu dẫn được đại tỷ xinh đẹp 18 kia nha, nhanh a, bắt nàng về làm cái lão bà, cùng nàng sản xuất mấy thằng cu cho tiểu đệ ta đây lên chức a, chí ít Hắc Hắc, lão tử cũng được ăn tiệc cưới miễn phí a, lão đại ngươi tới lúc đó không nên lấy tiền của tiểu đệ nha, bằng không đệ nhất định đang đêm động phòng cướp tân nương a của ngươi a, so âm mưu quỷ kế tiểu mai cùng lão đại ngươi, cũng chỉ là cái tiểu bối a ”
- Bạch Chu hừ lạnh, liếc mắt cực kì bất mãn: Ai thích nàng ta hả, ngươi thích cưới nàng ngươi liền đi cưới, ta không cưới, ngươi thích thì đi mà cưới nàng,nàng ta đến đây là vì ngươi thì có!
- Tiểu Long Hắc Hắc cười: Ta da dày thịt thô, nàng không thích ta, hay là nàng thích tên thư sinh mặt trắng như Bạch Chu lão đại ngươi, Hắc Hắc nếu ta không phải thân thể mới 6 7 tuổi, ta mà lớn một chút liền đem nàng nuốt vào bụng, tuyệt đối không nhả xương nha, úi da.....đừng.... đừng nhéo tai ta....
“ Ngươi muốn đem ai nuốt vào bụng hả, ngươi có gan nói lại ta nghe xem ”
- Tiểu Long Hắc Hắc cười trừ nói: Ta đang cùng lão đại nói là, thịt của Lưu Tô tỷ ngươi mềm, hay da thịt của Bạch Chu lão đại mềm ăn ngon,bạch chu lão đại nói da thịt hắn mềm, ta nói tỷ xinh đẹp động lòng người, nếu không phải ta liền đem tỷ nuốt a!
- Lưu tô tỷ đỏ mặt sạng giọng
“ Hừ tiểu hoạt đầu, ăn nói cẩn thận,ngươi không được nghĩ lung tung, bằng không có ta nhéo đứt cái tai của ngươi đó.... Mà ngươi đã viết xong thứ gọi là công thức toán học cho ta chưa ”
“ Hắc ta quên.....hay là tỷ để ta lấy thân báo đáp, đền bù thiệt hại được không... Ách đừng a, tỷ nhéo tai ta sắp rơi rồi này, đừng nhéo a... Ta đau a, nhẹ tay a... Đứt tai a ta còn chưa mua bảo hiểm lỗ tai a ”
Lưu Tô: Ngươi nói lung tung cái gì vậy, Bảo hiểm lỗ tai là cái gì!
Tiểu Long nói: lỗ tai của lão tử là chỉ có mẹ và lão bà được nhéo thôi, tỷ mà nhéo nữa, sau này ta liền có cơ hội, liền đem tỷ bắt áp lên dường đánh cái mông của tỷ, phải đem thù ngày hôm nay tỷ nhéo tai ta, báo thù a.....đau.... đau....đau nhẹ nhẹ tay a, tỷ nhéo nữa đứt thật đó!
- Bạch Chu trêu tức nói:Ngươi cũng biết sợ sao, tiểu tô tỷ, nhéo chết tên tiểu sắc lang đó đi!
- Tiểu Long Hắc Hắc nói, giờ ta sợ thôi, khi nào ta lớn ta liền đem nàng, lột sạch quần áo,đánh nát cái mông nhỏ của nàng, trả thù ngày hôm nay nàng khi dễ ta, quân tử báo thù 10 năm chưa muộn!
“ Ngươi vừa nói cái gì ”
Tiểu Long: “ Đâu có... Đâu có a ”
Bạch Chu Hừ: Đang đời!!
- Tiểu Mai lúc này nghe thấy tiếng A - Long nói những lời vô tình, như cửu kiếp thiên lôi đánh tới, đầu óc quay cuồng, nàng nhìn xung quanh, nhìn bóng lưng quen thuộc mà xa lạ kia, lại cảm thấy lạc lối, nàng tự hỏi nàng tai sao lại làm như thế này, tại sao mọi chuyện lại trở nên kinh khủng như thế, nàng muốn quay đầu lại, nhưng nàng không thể, tâm nàng đã chết từ cái ngày, cha nàng đến mà đem nàng đi, tới khi nàng quay lại nơi đó đã là một cảnh hoang tàn,hỏi người liền mới biết nơi này sau khi nàng rời đi đã xảy ra một cuộc chiến nên mới như thế này, tất cả người ở đó, những đứa trẻ mồ côi, Tiểu Long, Bạch Chu liền chết hết!
“ Bạch Chu - Long Nhu. Tiểu Long - Hắc Ma ”
- Nàng phải về nhà, gọi là tiểu mai, nàng không còn là Thạch Thanh Mai nữa, nàng được đưa cho Triệu Hoài An, sống trong hồng xuân lâu, hàng ngày ca hát tập đàn, để tới một ngày sẽ phục vụ Triệu Gia lão tổ, trở thành một cái vợ nhỏ giúp Triệu Gia sinh con cháu, nàng không cam, nàng muốn chống lại số phận, nàng gặp được hai người bạn kia, họ nhận ra nàng, luôn ở bên cạnh nàng, Bạch Chu lão đại năm nào lại trở thành nữ nhân xinh đẹp, lại là vợ của Hắc Ma, mà khi nghe tên này, nàng đáng lẽ phải nhớ tới tiểu Long kia chứ, Bạch Chu giờ gọi là Long Nhu xinh đẹp tài năng, ngay cả nàng cũng ghen tị, tiểu long ốm yếu gầy gò năm nào, nay đã trưởng thành, giống y như những lời hắn nói, tên của hắn làm người khác khiếp sợ!
- Lưu Tô tỷ năm nào, lại trở thành cái kia Thần Phong Quận chúa, còn nàng chỉ là một ca nữ chốn thanh lâu, được người làm thành món quà đem tặng người khác, lại ở bên người mà nàng hứa hẹn năm đó mà không hề hay biết, nàng song bao nhiêu lâu,giờ nàng mới biết được sự thật, năm đó trai trẻ mồ côi đó, là do cha nàng ra tay chém giết, lại bắt tiểu long...... Lúc này nàng nhìn bóng lưng cực kì áy náy,cực kì hối hận, nếu biết như thế, tại sao nàng vì 200 Linh Thạch phản bội hắn, lại nhiều lần vì tham tiền nên tính kế hắn, giá mà nàng yên tâm ở bên cạnh hắn, Tiểu Long sẽ không bao giờ làm hại nàng, nàng cũng không phải khổ tâm tính kế đủ kiểu, để rồi hôm nay ôm hận,bị buộc tự sát, người như thật gần rồi lại thật xa, nàng và cha nàng, đều thiếu nam nhân quay lưng lại với nàng kia rất nhiều, nàng hận tại sao lại nói cho cha nàng, Tiểu Long chính là cái vô danh thần y năm đó kia chứ!,nếu nàng không nói thì sẽ không có tình cảnh tồi tệ như ngày hôm nay, Thạch Gia diệt, tất cả là do nàng mà ra,nếu nàng biết có ngày hôm nay, nàng sẽ tuyệt đối không bao giờ cùng A - Long là địch!
“ Vĩnh biệt, tiểu long, nếu ở đời, nếu ta có cơ hội làm lại, ta nhất định sẽ là cô dâu của ngươi ”
- Nói xong nàng lúc này đã khôi phục thực lực bán Vương Cấp, nàng nhìn bóng lưng tên nào đó, nàng nhìn thấy tay tên nào đó đang xiết chặt, không quay lại nhìn nàng nữa, nàng biết hắn cũng rất thất vọng vì nàng, nàng cũng không giám đối diện với hắn nữa, nàng đã biết cha của nàng gây ra tội lỗi không thể nào tha thứ đối với hắn, hắn da cho nàng nhiều thời gian rồi, nhưng mà nàng không biết hối cải, nghĩ tới đây, nàng nở một nụ cười đắng chát trên môi, nàng nụ cười có chút miễn cưỡng, nàng một chưởng đánh lên não hải,đập tan thức hải,cuối cùng khí tức tán loạn, sinh cơ đoạn tuyệt, nàng ngã xuống đất nàng vẫn nhìn chằm chằm vào bóng lưng của ai đó, hai hàng thanh lệ hối hận từ khoé mắt chảy ra, nàng nhìn bóng lưng hắn, rồi nhắm mắt trút hơi thở cuối cùng!
“ Vĩnh Biệt mối tình đầu của ta ở thế giới này ”
A - Long nói nhỏ chỉ đủ mình nghe mà thôi,hắn nhận ra được Tiểu Mai,nhưng con Mạc Lưu Tô kia, nếu hôm đó Phong Thải Vận không ngăn cản hắn, bởi vì nàng nhìn ra Mạc Lưu Tô có nhân quả rất lớn với hắn, bằng không hắn cũng không để nàng sống mà còn nhớ tới ký ức hôm đó hắn chém giết Thiên Cơ cốc người, hắn cho rằng năm đó cái kia chỉ là cái dân nữ bình thường, năm đó bị Thạch Thanh Phong làm nhục rồi chém giết rồi chứ, nào ngờ trong vòng 4 năm, cha nàng lên ngôi hoàng đế, nàng được làm quận chúa kia chứ, hắn lại một lần nữa nhìn qua Thạch Thanh nói!
“ Thạch Thanh, ngươi muốn làm gì thì làm đi ”
- Hắn lúc này quay người lại, sắc mặt sắc mặt âm lãnh, hắn bế thân xác đã lạnh của tiểu mai trên tay, lên tiếng nói với Thạch Thanh!
“ Thuộc hạ tuân lệnh ”
- Lúc này Thạch Thanh khuôn mặt vô cùng dữ tợn, hắn như một con ác làng cười một tiếng,nhìn đám tộc nhân của nhất mạch Thạch Thanh Phong kia, hắn lượm dưới đất một thanh huyết đao đã nhuộm đầy máu vứt dưới đất kia, hắn cầm ttới trong tay huyết đao,một cảm giác lạnh lẽo trong tay hắn truyền tới, hắn điên cuồng lao tới, như hổ lạc bầy cừu, liên tục tàn sát tại chỗ rất nhiều tộc nhân thạch gia, không những hắn mà rất nhiều tộc nhân của hắn, cũng có người vì ân oán khi xưa, cũng có người vì muốn lấy lòng A - Long mà cầm lên vũ khí lao tới đám người tộc nhân còn sống của Thạch Thanh Phong kia mà chém giết!
“ A! ”
“ Tha mạng ”
“ Ta không muốn chết, Đừng giết ta ”
“ Ai đó cứu ta... Làm ơn cứu ta ”
- Từng tiếng thê lương rống giận, không cam lòng mà chết đi oán khí,lại càng mang theo cầu xin tha thứ thanh âm, máu tươi từ thân thể những tên kia như mưa, ở không trung bay lả tả vô cùng thê diễm và bi thương, chỉ qua đi tới mấy chục giây, đám người còn lại của Thạch Gia toàn bộ bị chém giết, ở diễn võ trường thạch gia, các triệt để hóa thành tu la đồ tràng,máu khắp nơi, tàn chi đầu người ruột máu thịt không đâu mà không thấy, lúc này lại không chút nào tiếng động truyền đến A - Long chỉ im lặng, đem theo thân xác đã lạnh của tiểu mai, đi vào trong bóng tối, Ám Vệ cũng từ từ thân thể hư hoá,cuối cùng biến mất để lại Thạch Thanh và tộc nhân nhìn lại cảnh này, bọn họ lúc này trong lòng vừa mừng lại vừa sợ, mừng là bọn họ có lai Thạch Gia, sợ là sợ Hắc Ma quá tàn nhẫn, nếu bọn họ mà phản bội thì, nhưng cái xác này, chính là kết cục của bọn hắn lúc này!
Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.