Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 297: Đấu khẩu..!!




- Thấy A - Long trước mặt bao nhiêu người, đặc biệt là con gái của mình, gọi mình là nhạc phụ đại nhân, khuôn mặt Vương Lâm chướng lên như gan heo,nhưng lão vẫn không tức giận, lão biết tên tiểu tử trước mặt này đang muốn chọc giận lão, ai bảo hôm đó lão kình địch, lại bị A - Long bắt sống,dùng uy bức, lợi dụ sau đó hắn tự biên tự diễn, dùng dâm uy đe dọa lão, khiến lão không thể nào không xuống nước, thế là một hiệp định được sinh ra, Vương Lâm hắn trong vòng 10 năm, mà trước mặt nhiều người nói và làm ra hành động, hay tự mình nhận rằng mình đang tức giận,con gái lão sẽ bị tên nào đó cuỗm đi mất a,lão biết âm mưu của A - Long lão cười, cũng cực kì vô sỉ đáp!
“ Con rể yêu quý, ngươi có phải là làm hơi quá đáng rồi hay không? ”
A - Long cùng Vương Lâm, hai ánh mắt nhìn nhau, bốc ra tia lửa điện choé lửa, nhưng chỉ có hai người là biết mà thôi,lúc này A - Long cũng lầy cùng lão cha vợ tiện nghi của mình rằng!
“ Nhạc phụ đại nhân, người có giận hiền tế không ạ ”
- Vương Lâm cười như khóc, y đúc nụ cười của Yaoming vẫn được làm icon biểu hiện cảm xúc, một thời của những cư dân mạng ở kiếp trước vẫn thường sử dụng, lúc này lão cười như mếu!
“ Giận ngươi rồi ta ở với ai ”
A - Long cười tà ác nói!
“ Nhạc phụ người có thể đến ở với ta a”
- Vương Lâm trong lòng rỉ máu,lão nghe ra ý trêu chọc của A - Long, lão mà tức giận con gái bảo bối yêu quý sẽ bị tên tiểu tử trước mắt, cả gốc lẫn rễ cuỗm đi mất, lão tới ở cùng chẳng lẽ kêu lão canh cửa phòng cho hắn a,nhưng vẫn cố cười như khóc đáp!
“ Cảm ơn ý tốt của ngươi, lão... Nhạc phụ ta đây vẫn tốt, không cần ngươi chiếu cố một hai ”
- Lúc này A - Long muốn đấu khẩu tiếp với A - Long, thì eo lưng của hắn, bị một bàn tay như ngọc, ngắt nhéo một cái, khiến cho hắn tê buốt hít hà không thôi,Cá Vàng cười híp mắt, vừa cười vừa nói, nhưng tay cũng không quên xiết chặt eo hắn thêm vài phần, giơ giơ nắm đấm như ngọc, vô cùng khả ái nói!
“ Tiểu ngu ngốc, ta đồng ý gả cho ngươi khi nào hả, đừng tưởng ta không biết, hai người đang muốn giở trò gì ”
A - Long lúc này chẳng khác gì Vương Lâm là mấy, từ trên lầu cao, Vương Lâm thấy A - Long bị con gái mình dùng bí quyết độc môn, ngắt nhéo đánh ghen mà mẹ của nàng truyền cho,một thời khiến Vương Lâm vừa giận lại vừa sợ, không giám phản kháng mẹ của Cá Vàng, nay đã áp dụng với A - Long, lòng lão như muốn nhảy lên cho cả thế giới này biết, hắn vui sướng chừng nào, hắn tức giận A - Long những không được phát tác, phát tác liền mất con gái yêu a,không thể như hôm trước, sai một bước, đi cả bàn cờ được, thấy A - Long bị giáo huấn như thế, lão trong lòng hò hét!
“ Tốt.. Tốt... Tốt..! ” ba cái tốt vang lên lão trong lòng hoan hỉ “ Con gái yêu của ta, không hổ là truyền nhân đích truyền của mẫu thân của ngươi, ngươi thạy phụ thân nhéo chết cái tên kia, nhéo thật mạnh vào, nhéo chết tên kia cũng được, phụ thân ủng hộ ngươi, nhanh nhanh,giáo huấn tên kia, đòi lại công đạo cho phụ thân”
- Vương Lâm liền bỏ đá xuống giếng nói!
“ Thôi con gái a, bỏ qua cho hắn đi, tuổi trẻ mà, ngươi đừng trách hắn,con gái ta liền phải lấy đức thu phục người, ta có nghe đâu tên này hôm qua còn đi cái gì....là... Hình như.... Là.... Ở ”
- Vương Lâm như vô tình,như cố ý nhìn qua mấy cái Thanh Lâu gần đó, ai nhìn cũng hiểu Vương Lâm muốn nói cái gì, A - Long thấy tên nhạc phụ nham hiểm của mình, âm mưu muốn mượn gió bẻ măng hắn, lại thấy Vương Lâm nở nụ cười đầy thâm ý, hoan hỉ trên nỗi đau của kẻ khác, A - Long trong lòng có cảm xúc muốn lao lên, liều mạng với Vương Lâm a, lúc này hắn mặc kệ eo của mình đang bị ngắt nhéo, hắn cười haha nói!
“ Nhạc phụ đại nhân, hẳn là người.... mà thôi... dù sao ngươi bận trăm công ngàn việc... trong đó quên vài việc cũng phải thôi.... ”
- Vương Lâm có chút chột dạ nói!
“ Ta tuy già,nhưng trí chưa già,việc gì ta quên, nếu hiền tế ngươi nhớ, liền nhắc ta nhớ xem ”
A - Long làm ra bộ dạng khó xử, như muốn lấy ra thứ gì đó, rút ra, rồi lại bỏ vô, cuối cùng A - Long thở dài đáp!
“ Nếu người quên rồi..thì quên đi vậy ”
- Cá Vàng một tên,khuôn mặt có chút tức giận, có chút nóng vội, cực kì tò mò đáp!
“ Tiểu Ngu Ngốc...! Ngươi không được quên,ngươi phải nói cho ta biết, bằng không ta nhéo chết ngươi...!! ”
A - Long làm ra bộ dạng của một tên nhu nhược cực kì sợ hãi, bị vợ bắt nạt, nói nhỏ bên tai Cá Vàng, nhưng mà ai ở đây cũng đều nghe thấy a!
“ Hôm qua, không phải chỉ có một mình ta đi a, hôm đó nhạc phụ đại nhân, đi xem nhân tình thế thái ở... Đó...nơi đó đó... Cũng tiện công cùng ta nhâm nhi ly rượu nhạt,ngủ lại một đêm... Aizzz, nhạc phụ thật hay quên a, dù sao hôm đó ta mất không ít tiền a,ta không tiếc tiền, nhưng ta tiếc dù sao đó cũng là hồng bảng a, đang tiếc.... ”
- Vương Lâm một đời là Võ Tướng, hắn rất thực tế không xem mặt mũi ra gì, dù là tể tướng nhưng cũng không để ý mặt mũi của mình, mặc kệ trước mặt bao nhiêu người, như mụ đàn bà chanh chua đấu khẩu với A - Long,nhưng cũng không phải lão không có da mặt a, đặc biệt là trước mặt con gái bảo bối của lão, Cá Vàng là người trong cuộc liền không để ý, nhưng người bên ngoài liền nhìn ra, hai người con rể nhạc phụ này, đang minh tranh ám đấu a, lúc này Vương Lâm giận sắp nổi bão, tay chỉ vào A - Long,không gọi hắn là con rể nữa nói!
“ Tiểu tử,ngươi đừng ngậm máu phun người, ta cùng ngươi tới chỗ đó khi nào, lại còn hồng bảng nữa chứ, hôm qua ta ở nhà xem thư áng, lấy đâu ra thời gian cùng ngươi dây dưa kia chứ ”
A - Long haha cười đầy thâm ý đáp!
“ Thế làm thế nào có thể, nhạc phụ người lại biết ta đi chỗ đó,người không tới đó, làm sao người biết ta có ở đó, hay là... Người có sở thích đặc thù chỉ muốn.. ”
A - Long nói nữa giở nữa chừng,nhưng mọi người ở đây đều hiểu A - Long muốn nói gì a, lúc này Cá Vàng ở bên, gắng hỏi hắn!
“ Sở thích đặc thù là cái gì...!”
A - Long ho khan đáp: Không tốt không tốt a, hình như ta không nhớ rõ nữa, hình như là y phổ bút ký... Hình như là Quyển thứ 2,.... Chương.... chương thứ 19, hàng thứ 7, trong đó có ghi vậy, ta không nhớ rõ nữa a,ta cũng quên mất bên trong ghi cái gì rồi,hôm qua ta cũng ở Hắc Phong Trấn,làm công nhân gương mẫu a, không để ý đọc nhiều kinh thư, thật có lỗi có lỗi a..đắc tội đắc tội a!có vị huynh đệ nào có y phổ,chỉ 4 Ngân tệ một quyển hay không, đọc ta xem cái!
- Cũng có người ở đây, cũng tinh thông y thuật cũng y như lời A - Long nói, Y Phổ Bút Ký / do Vô Danh Thần Y năm đó biên soạn, Quyển Thứ 2, chương 19, hàng thứ 7, người đọc lại một nam tử bề ngoài cực kỳ hảo sảng, hắn vô tình đọc lên những gì mình thấy trong đó!
“ Y Phổ Bút Ký, Quyển Thứ 2, Chương 19 hàng thứ 7 ” trong đó chỉ ghi ba Chữ “ Bệnh Liệt Dương ” tên kia đọc xong liền haha phá lên cười, mọi người ở đây khuôn mặt đều trướng lên, đều muốn cười nhưng lại không giám cười, còn Vương Lâm khuôn mặt cực kì nóng rát a, cuối cùng tên kia cười xong một trận,như nghĩ ra chuyện gì, khuôn mặt lúc này trở nên trắng bệch,nhìn Vương Lâm tay đang run run,khuôn mặt như gan heo chầu chực muốn cắn người!
- Đúng lúc Vương Lâm muốn bão nổi, thì lúc này từ xa xa,có một lão đầu cùng một nam tử trung niên, cũng bằng tầm tuổi Vương Lâm, trên mặt hai người cực kì nghiêm túc, nhưng dù cố gắng che giấu như thế nào đi nữa, cũng không che giấu được ý cười nơi đáy mắt, đây không phải ai xa lạ,mà là Lý Lão Lý Du Nhiên, cùng quân sư Lý Hiên của Vương Lâm, lúc này Lý Lão đứng ra phân giải rằng!
“ Tiểu Long a, ngươi hiểu lầm rồi a, Tiểu Lâm Lâm hôm qua cả ngày cùng ta bàn chuyện chính sự, ngươi đừng nói lung tung, làm mất mặt hắn ”
A - Long cũng biết vậy là đủ rồi, hắn cười hì hì hành lễ với Lý Lão đầy cung kính!
“ Cái này là do ta suy đoán mà thôi,ta nghe nhạc phụ nói thấy ta ở nơi đó đó ta cũng chỉ đoán chơi ấy mà, thực ra hôm qua ta cũng một mực ở Hắc Phong Trấn a, ta thể đảm bảo với nhân phẩm của Nhạc Phụ đại nhân,làm sao có thể đến những nơi như thế được kia chứ, mọi người cứ yên tâm, nhưng lời ta nói, so với chân châu còn chân thật hơn a, ta đảm bảo nhạc phụ đại nhân không có sở thích đặc thù gì đâu a”
- Câu nói này khi tới tai Vương Lâm như muốn thổ huyết,hai mắt hắn như muốn phún hoả,tên con rể khốn nạn kia, nói hắn như thế, khác gì kêu Vương Lâm hắn mắc bệnh liệt dương kia chứ,càng giải thích càng bôi đen hắn, so với chân châu còn chân thật hơn, Vương Lâm trong lòng hỏi thăm tổ tiên 18 đời nhà tên nào đó, lúc này lại nghe A - Long trêu chọc nói!
“ Nhạc Phụ Đại nhân, tiểu tế nhầm a, tiểu tế không có ý nói người mắc bệnh liệt dương đâu a, người không được hiểu lầm tấm lòng thuần khiết, một lòng vì sức khỏe người thân của tiểu tế, mà chuyên môn đi đọc sách thuốc của tiểu tế a, nhạc phụ đại nhân, đắc tội rồi a,đắc tội a,nhạc phụ người đại nhân,cũng có đại lượng, tiểu tế ngu si, mỏng nhạc phụ không nên để trong lòng,nội tâm sinh hoả khí tráng niên mất sớm, tiêu tế thật đau lòng”
- Vương Lâm cười lạnh đáp: Tiểu tế ngươi thật tốt bụng a, tâm ngươi ta lĩnh, ngươi cứ yên tâm,ta không có tráng niên mất sớm đâu, mà ta sợ tên nào đó tuổi trẻ kinh cuồng, tửu sắc quá độ tráng niên mất sớm không phải là ta a!
A - Long cũng nghe ra ý châm biếm của Vương Lâm hắn cười tươi như hoa đáp
“ Nhạc phụ người dạy chí phải, tiểu tế xin lĩnh ý tốt của nhạc phụ người a, mà tiểu tế quên không nói, ở Hắc Phong Trấn của tiểu tế bán nhiều loại thuốc tráng dương rất tốt a,nhạc phụ khi nào cần có thể tới ủng hộ tiểu tế, riêng nhạc phụ tiểu tế ưu tiên, người bình thường tiểu tế bớt 10% riêng nhạc phụ ngươi, chỉ cần ngươi có nhu cầu muốn mua,nhạc phụ người, mua một tiểu tế tặng một, lấy tiền gấp ba, tiểu tế đắc tội người như thế,người có tức giận hay không ”
- Vương Lâm nghe lời này, có xung động muốn thổ huyết, cứ im đi thì mọi người không biết, nhưng từ mồm hắn như qua tâm,nhưng mở miệng nói ra như thế, khác gì đỏ chất bẩn lên đầu hắn, kêu Vương Lâm hắn mắc bệnh liệt dương kia chứ, lại còn hỏi Vương Lâm hắn có tức giận hay không, rõ ràng muốn chọc giận hắn, muốn cuỗm con gái của hắn đi, ngươi đã gian kế như thế này, ta liền không để tên tiểu tử thủ đoạn ngươi có cơ hội đạt được mục đích, Vương Lâm nghĩ tới đây, cười cười, như chưa hề có chuyện gì xảy ra, mở ra Vương Cấp cánh đấu khí,nhảy xuống trước mặt A - Long vỗ vai hắn nói
“ Hiền tế, hậu sinh khả uý a,tuổi trẻ xuất thiếu niên, làm cho nhạc phụ đã sống nửa đời người ta đây mở rộng tầm mắt,thủ đoạn kinh doanh thật cao minh a”
A - Long cũng không sợ cười đáp!
“ Nhạc phụ người, gừng càng già càng cay a, tiểu tế nguyện cam bái hạ phòng a”
- Cá Vàng ở một bên không hiểu thứ gì là liệt dương cả, nàng là người trong cuộc những không hay chuyện gì, con người bên ngoài liếc mắt một cái, liền có thể nhìn ra, hai tên này như hai thùng thuốc súng,cực kì thù hận nhau,cứ gặp nhau là bốc lửa nổ tung a, còn Lý Lão ở một bên vuốt râu thưởng thức, màn đấu khẩu của hai tên oan gia này, lúc này Lý Hiên thấy càng lúc càng căng, hắn có chút khó xử hỏi lý lão!
“ Phụ Thân, có vẻ như hai ngươi này không hợp nhau cho lắm thì phải, chúng ta có cần phải ra tay giảng hoà hai tên này không ạ, bọn họ mà xung đột đánh nhau, chúng ta không biết nên chọn bên nào đây a”
- Lý Lão phất phất tay nói!
“ Không cần...! Ta thấy hai tên này hợp nhau đấy chứ, cãi nhau đấu trí không phải là chuyện xấu, ta thấy hai tên này rõ ràng là cùng một loại người,cứ mặc kệ chúng đánh nhau đi, bọn chúng đấu với nhau xong ắt sẽ có điểm dừng, ngươi không cần phải lo, bọn chúng không phải kẻ tầm thường,mà có thể thao khống và ngăn cản được, bọn chúng a”
Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.