Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 295: Phiền phức tìm tới (2)




A - Long vẻ mặt cực kì không vui, hỏi Long Tài, trong lòng A - Long có chút bực tức, khi mà nghe thấy tiếng phong phanh lúc trà dư tửu hậu, khi người ta nhìn thấy Long Tài liền nghị luận xôn xao,đang lúc A - Long muốn dạy cho Long Tài biết, thuộc hạ của hắn có thể không được phép, ỷ thế khi dễ ngươi, nhưng cũng không được phép để cho người ngoài khi dễ,đúng lúc A - Long muốn tìm tên nào đó xúị quẩy sinh sự, lúc này cả 4 người đều bị chặn đường. Là một thanh niên cùng sau lưng một đám người, chặn đường A - Long, là một thanh niên rất kiêu ngạo, mười mấy đệ tử theo sau lưng gã
Thanh niên này kiêu ngạo,không xem ai ra gì, hỏi A - Long đầy xem thường này hỏi!
“ Ngươi là chủ nhân của tên con hoang, bị gia tộc vứt bỏ này đúng hay không?
A - Long cũng lười nhìn loại người này,loại người này không phải là loại tự cho mình là nhất, cũng là cái loại làm pháo hôi cho người ta sai khiến, đi chết thay cho người ta,bị người bán đi mà không hay biết, trong mắt A - Long, tên này đã là một người chết,nhiều người thông minh, tránh hắn còn không kịp, nhưng có kẻ lại muốn kiếm hắn sin sự, quả là ma danh của hắn, khiến nhiều người cho rằng hắn đang thổi da trâu a, A - Long nhàn nhạt đáp!
“ Đúng thì sao?”
- Thiếu niên cười khẩy nói!
“ Nghe nói ngươi muốn cạnh tranh vị trí con đường làm ăn với tam đại gia tộc Hoả Viêm Thành chúng ta sao,Ha ha, tốt nhất là mở to mắt ngươi ra, đừng phí công nữa. Nước nơi này rất sâu, không phải thứ vô danh tiểu tốt, không biết lai lịch từ đâu tới, muốn kiếm miếng cơm trên địa bàn của tam đại gia tộc chúng ta, liền có thể phách lối,ta khuyên ngươi, chuyện gì không liên quan gì ngươi, biết điều thì nhanh chóng rời đi, đừng ở Hoả Viêm Thanh lãng phí thời gian của Tam Đại Gia Tộc chúng ta, bằng không.... Hắc Hắc”
- Nói tới đây tên kia liền nở ra nụ cười lạnh không ngừng, không cần phải nói, ý đồ của hắn đã rất rõ rồi a, A - Long cũng lười biếng, vẩy mí mắt nhìn lại thanh niên!
“ Cạnh tranh vị trí tam đại gia tộc các ngươi, hẳn là các ngươi rất tự tin rằng đối đầu với ta, ta sẽ nhún nhường sao! Ngươi cho rằng, một khi ta muốn cạnh tranh, các ngươi sẽ có thể tồn tại,mà nhảy múa được trước mặt ta hay sao ”
- Thanh Niên cười lạnh, cho rằng đây là uy hiếp của một con buôn yếu đuối, mà hắn là Võ Giả,này là Võ Sư 6 Tầng, trong khi Quán Chủ, Võ Quán, Võ Gia của chỉ là cái mới từ Đại Võ Sư, đột phá lên Võ Linh Cấp thôi, tên này kiêu ngạo như thế, cũng một phần là, do thông tin cấp bậc tầng thứ, có nhiều chuyện không phải, nhưng võ giả bậc thấp có thể hay biết được,vì Hắc Ma hắn, mấy tên Vương Cấp, Hoàng Cấp nơi này mới thu cái đuôi kiêu ngạo mình lại, mới tới lượt mấy gia tộc nhỏ lẻ này ra mặt, mà hắn xuất hiện ở đây, mà mấy gia tộc kia, tuy đã xưng thần,nhưng vẫn còn muốn dò xét thực lực của hắn, A- Long trong lòng cười lạnh, tự quyết định phải gõ một bút gậy trúc mới được, lúc này thấy A - Long im lặng, ánh mắt tên kia vô cùng trào phúng nói!
“ Hay là các ngươi giám cùng ta cá độ không, chỉ cần các ngươi có thể ở trong lôi đài chiến một trận ”
A - Long xoa cằm hứng thú hỏi!
“ Đây là ý của ngươi, hay là ý của tam đại gia tộc sau lưng ngươi,mà ta thắng sẽ được gì, ma thua sẽ mất gì, nói ta xem thử ”
- Thanh niên kia cười ngạo nghễ,lại liếc mắt qua Lam Linh xinh đẹp, tuy nàng lúc này để tránh rắc rối, cũng đã đeo mạng che mặt,chỉ để lại một đôi mắt vô cùng xinh đẹp, quyến rũ,mị hoặc câu dẫn nam nhân tới thần hồn điên đảo, thấy thế hắn cũng làm ra vẻ cao nhân mạt trắc nói!
“ Ta là đệ tử có thiên phú cao nhất trong thế hệ trẻ tuổi của Hoả Viêm Thành này, bình thường tên vô danh như người, không xứng biết tên ta, nhưng mà hôm nay, tâm trạng ta tốt, ta liền mở kim khẩu nói cho ngươi biết tên, nhớ tên ta, ta tên là Võ Thiên Hữu, cũng là kẻ đả bại ngươi ”
A - Long khuôn mặt có chút đen lại a,thế méo này sao giống đàn bà thế, nói nhiều méo chịu được, bộ hắn không biết, hai chữ Thiên Tài,bỏ đi một dấu huyền chính là Thiên Tai sao,mà mấy kẻ tự xưng là Thiên Tài, có kẻ nào sống lâu được đâu, ngay cả hắn lòng dạ rộng rãi,cũng muốn đá mông thiên tài xem có tư vị gì, huống hồ gì là kẻ khác lòng dạ hẹp hòi, hỏi hắn một câu, hắn trả lời một tràng,muốn tán gái,cũng phải có cái não chứ, đâu phải cứ nói nhiều là hay đâu, lúc này tên tự xưng là Võ Thiên Hữu, cười lạnh mới bắt đầu nói vào chủ đề chính, giọng vô cùng âm dương quái khiếu!
“ Đây là quyết định của ta, không liên quan tới gia tộc sau lưng ta, nhưng ta có thể một lời khiến các ngươi hôi phi yên diệt, nếu ngươi còn không biết sống chết thì cút đi thật xa cho ta, hoặc là muốn ở lại, thì có thể giao nữ nhân bên cạnh các ngươi ra làm lễ vật ra mắt, ý bảo Lam Linh,sau đó giao ra toàn bộ gia nghiệp quỳ xuống,tự vả vào mặt mình, trước mặt tam đại gia tộc chúng ta nhận sai,sau đó hứa từ này sẽ là con chó để tam đại gia tộc chúng ta sai sử,tam đại gia tộc chúng ta, muốn ngươi quỳ,liền phải quỳ,muốn ngươi lăn liền phải lăn ”
A - Long có vẻ đã hiểu ra chuyện gì, A - Long hắn chỉ hỏi, đây là quyết định của hắn, hay là gia tộc sau lưng hắn, và cũng hỏi cá độ đánh lôi đài,thắng sẽ được gì, mà thua sẽ mất gì, tên này trả lời lan ma lan man,hắn thật không hiểu, đầu óc tên này có phải bị con lừa đá rơi rồi hay không, bình thường hắn để quyên não ở nhà, cũng đâu có ngu tới như thế a!
A - Long hắn bỗng nhiên có một cái xung động,muốn ở Hắc Phong Trấn, mở thêm mấy cái bệnh viện nữa, lần này là bệnh viện Tâm Thần dành cho những thành viên ưu tú thế này, đi tới trước một con cọp, cho rằng hắn là mèo nhà, sau đó, còn muốn con mèo đó tận trung đi bắt chuột thay bọn chúng, trong khi thức ăn và con mồi ngon của con mèo đó, cũng có thể là chính bọn hắn a "..."!!
- Thanh niên tên Võ Thiên Hữu, thấy A - Long im lặng, chỉ cho rằng A - Long đã bị hiểu chuyện,lại sợ dâm uy của tam đại gia tộc, hù cho choáng váng, hắn cười khẩy nói!
“ Có phải bị Tam Đại Gia Tộc ta hù sợ rồi hay không, hắc hắc, bây giờ biết sợ vẫn còn kịp, ngoan ngoãn nghe lời, quỳ xuống trước mặt bản thiếu, liếm dày cho ta ”
A - Long cười lạnh trong lòng, hắn không phải không muốn giết người thêm nữa, dù sao đây cũng là thành trì do lão cha vợ tiện nghi kia cai quản,với lại ở đây có tiểu nha đầu, tuyết tiên,nhỏ tuổi, hắn không muốn nàng bị ám ảnh trong chém giết, sát lục máu tanh,hắn không phát uy, liền cho rằng hắn là mèo bệnh a,mà tên này hình như mắc bệnh hoang tưởng a!
- Hắc Ma,hắn đầu hàng khi nào, mà lại bắt hắn làm chuyện đó, quỳ xuống liếm dày cho tên kia,không phải là một tên hề hay sao, khối kẻ muốn quỳ xuống chân hắn, mạnh hơn tên này gặp ngàn vạn lần, mà hắn còn không muốn, bây giờ lại gặp tên điên này, đầu A - Long hắn, quả thật có chút to a,hắn cũng chẳng muốn sinh khí,cùng một kẻ điên sinh khí,không khác gì là kẻ điên a,A - Long cũng lười cùng tên điên này dây dưa,nhìn qua Lam Linh nói!
“ Tiểu Linh Tử,lão tử sắp đứt dây thần kinh não bộ cmnó rồi, thôi nàng mau dẫn ta đi chỗ nào trăng thanh gió mát,chúng ta hảo hảo tâm sự, thảo luận vấn đề về nhân sinh a ”
- Lam Linh muốn cười thành tiếng,nàng gắng lắm mới làm được như vậy a,trong mắt mọi người là A - Long muốn đánh trống lui binh, nhưng nàng lại thấy khác a,nàng biết nhưng mà nàng ở trong thức hải của A - Long,một lần ở là ngây ngốc mấy trăm năm, nàng biết thiếu gia không phải sợ hãi,hay kiếm cớ bỏ trốn,mà là đầu óc của tên kia suy diễn, làm Thiếu Gia choáng váng,trong mắt thiếu gia không xem tên Lưu Thiên Hữu là kẻ tới kiếm chuyện, mà là một tên điên,một tên điên chân chính!
- Mà với bản tính của Thiếu Gia,kẻ nào khiêu khích liền giá không tha,mà chỉ có loại người mà A - Long không muốn giết, thậm chí lại cực kỳ sợ mấy tên đầu óc không được bình thường,cùng một thể loại với tên trước mặt a,tuy thiếu gia bình thường cũng có đôi lần ngây ngốc, nhưng không phải là cái dạng trước mặt ảo tưởng đối diện này, mà là thật thà, thuần khiết, thiên chân vô tà, không âm mưu quỷ kế,hỏi gì nói đó, rất thiện lương, như một tiểu thí hài a!
- Nghe thấy A - Long muốn rời đi, tên kia cho rằng A - Long đã sợ nói!
“ Ngươi biết thì tốt, Hoả Viêm Thành, không phải nơi cho ngoại nhân lai lịch không rõ ràng như ngươi ở,nơi này là Biên Giới, rất nhiều ân oán thị phi, cẩn thận chút, lỡ bỏ mạng tại đây thì... ”
- Thanh niên nói thoáng nghe là cảnh cáo nhưng thật ra là uy hiếp, như ánh mắt tham lam nhìn qua Lam Linh,gã đang uy hiếp A - Long, nhưng A - Long khuôn mặt có chút co giật, ánh mắt không hề tức giận, mà có chút thương hại nhìn tên kia, sau đó không nói gì liền quay người rời đi, sau đó nói Long Tài bên cạnh!
“ Tiểu tài a,ngươi về sau nên cẩn thận, ta cũng không thể không sợ hãi,nhưng kẻ đầu óc có không chút bình thường này a, chuyện này ta thúc thủ vô sách,ngươi tự giải quyết đi, muốn khiêu chiến ta, mà đem một tên cực phẩm như thế này, khiêu chiến, ta cũng thật chẳng biết nói gì luôn a”
A - Long phẩy tay áo rời đi, một câu nói của Thiếu Gia nói ra làm cho Long Tài có chút mộng bức, không hiểu nổi A - Long nữa, nhưng sau khi nhớ lại một màn đối thoại của hai người,Long Tài cũng hiểu ra vài phần, ánh mắt cực kì thương hại nhìn Võ Thiên Hữu này, nhưng mà A - Long chưa đi được vài bước, thì từ từ xa xa vang lên tiếng xôn xao nghị luận, từng tiếng kinh hô hít thở dồn dập,mọi người nhao nhao né ra một đường để cho ba nữ nhân bước tới, người dẫn đầu là một nữ nhân tuổi tóc vàng, vô cùng xinh đẹp, anh khi ngời ngời,tuy nàng là nữ nhân, nhưng khí thế và khi chất, và sự phóng khoáng, không kém gì một đấng mài râu, anh khí trên người nàng, làm cho người ta cảm thấy có một tư loại tư vị riêng, còn A - Long há to miệng, nhìn chằm chằm nào nữ nhân này, đặc biệt là bộ ngực đã có hơn vài phần diện tích của nàng!
- Đây không phải Cá Vàng,còn hai nữ bên cạnh là Vương Nhu, và Vương Nhi liền có thể là ai đây,nàng mặc một bộ cung trang,kiêu ngạo như một con chim hoàng yến vậy, lúc này này Võ Thiên Hữu, ánh mắt như lửa nóng, nhìn chằm chằm vào Cá Vàng, chạy lên phía trước, làm ra bộ dạng, mà hắn ta cho rằng, anh tuấn nhất, hắn cười xum xoe xu nịnh!
“ Vương tiểu thư.. Ngươi càng ngày càng trở nên xinh đẹp a ”
- Nhưng đáp lại Võ Thiên Hữu, là một cái bơ của Cá Vàng, nàng không thèm để ý tới tên nhị thế tổ kia,nàng bây giờ có sự quan tâm khác a,nàng tủm tỉm cười nụ cười xinh đẹp, nàng cúi đầu chào Lam Linh một cái, làm lễ giao tiếp thường ngày, Lam Linh cũng rất biết điều hành lễ lại,Long Tài cũng cực kì cung kính a,hắn biết nữ nhân này a,cũng là một trong Thiếu Phu Nhân tương lai cũng là chủ nhân của hắn sau này, còn Lam Linh mặc dù có nghe thiếu gia cùng với nữ nhi thành chủ quen biết, đây cũng là lần đầu hai người gặp nhau, hai người hỏi thăm xã giao, cũng âm thầm dò xét đánh giá nhau một hai!
- Một lúc sau,nàng bắt đầu mỉm cười vô cùng xinh đẹp, nhìn tên nào đó ngây ngô nhìn nàng, nàng cũng không để ý rằng ánh mắt hắn đang nhìn vào chỗ nào trên thân thể nàng, nàng từ lâu đã bị hắn chiếm hết tiện nghi rồi còn đâu, nàng thấy hắn si mê nhìn nàng như thế, nàng không khỏi cao hứng không thôi,nàng cười vô cùng xinh đẹp hỏi hắn!
“ Tiểu Ngu Ngốc,ngươi đang nhìn cái gì vậy hả ”
- Nhưng đáp lại nàng là một câu khiến cho nàng xem nữa thổ huyết, còn mọi người ở đây đang quan sát sự tình,một lần nữa hoá đá!
“ Ta nhìn bộ ngực của nàng, hình như ngực nàng to lên rồi thì phải ”
- Cá Vàng khuôn mặt đỏ bừng, hai tay che kín bộ ngực của mình, như thể sợ tên nào trộm đi mất vậy, liếc mắt lườm hắn đầy tức giận, nhưng cũng không kém phần phong tình,mặt nàng đỏ lên sáng giọng quát!
“ Tiểu Ngu Ngốc,ngươi đang nói lung tung cái gì vậy hả, ngươi có tin hay không, ngươi còn nhìn nữa, ta liền móc mắt ngươi ra ”
A - Long vô cùng không biết sống chết, vô cùng thiên chân vô tà,không có ý trêu chọc, hay khinh nhờn, giọng hắn thong dong như mua ký đường hộp sữa vậy, hắn thong dong nói!
“ Cá Vàng a,lão tử không nhìn, nàng cho lão tử sờ thử một cái có được hay không vậy??? ”
- Lúc này khuôn mặt Cá Vàng đỏ ửng,không phải mỗi lần đi chơi cùng hắn, hắn cũng không phải là chiếm nàng hết tiện nghi hay sao, lúc này hai nữ bên cạnh khuôn mặt cũng nóng lên a,hai nữ cũng bị hắn chiếm không ít tiện nghi, mà hai nàng cũng có một chút gì đó, là tình cảm với A - Long nhưng đó là lúc không có ai a,nhưng mà hai nàng lúc này đang có rất nhiều người trú mục nhìn chằm chằm vào hành động của hai nàng, lúc này đại tỵ Vương Nhu lên tiếng!
“ Hắc Ma công tử... Nói tới đây nàng hơi đỏ mặt nói tiếp... Mong công tử tôn trọng tiểu thư nhà chúng tôi... ”
A - Long ngây thơ đáp: ta rất tôn trọng, hỏi ý kiến nàng mà,ta đâu có trảm trước tấu sau đâu!
- Mọi người ở đây hoá đá, không phải vì một màn chào hỏi trước mặt, mà là ở trong câu chuyện có hai từ cấm kỵ,Hắc Ma a, hai nữ nhân kia gọi nam tử kia là Hắc Ma, mà hắn cũng không chối hay phản bác gi,chỉ thong thả trả lời, mọi người ở đây, hàn khó từ lòng bàn chân,truyền dọc xương sống,cuối cùng lên tới đại não,mồ hôi hột lăn trên trán,không ít kẻ mồ hôi lạnh, đã ướt đẫm sau lưng, có người vì quá sợ hãi mà ngả ngửa ra sau, toàn thân run rẩy,đặc biệt là kẻ vừa mới xung đột với A - Long khi nãy, bị A - Long xem như kẻ điên bỏ qua,chỉnh lý Võ Thiên Hữu, lúc này toàn thân hắn đứng không vững, ngã ngồi dưới đất, mồ hôi lạnh như mưa, giữa hai ống quần đã ướt đẫm,nồng nặc mùi nước tiểu từ bao giơ, hắn run run nói!
“ Hắn...hắn...hắn... Là Hắc Ma, cái thế hung nhân, một đêm tiêu diệt 10 tông phái lớn, nhổ cỏ tận gốc, chém đầu toàn bộ thành chủ phía tây, không chịu đầu hàng treo ngoài cổng thành, đem toàn bộ phía tây, làm sính lễ hỏi cưới con gái thành chủ.....tên này.... Tên này là Hắc Ma, là cái tuyệt thế hung nhân sao????? ”
Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.