Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 277: Thiên Cơ Cốc (1)





Lúc này vu vù tung tiếng người tiếp tục bay tới, đứng ở trên cao nhìn xuống A - Long, bọn họ ánh mắt tràn ngập tham lam lẫn sát cơ không hề che giấu trong mắt, mà nhìn món vũ khí Tử Thần Liềm Đao, lưỡi đỏ như máu này, trong mắt không cách nào che giấu tham lam, tuy bọn họ không nhìn ra phẩm cấp của thanh vũ khí này, cũng không biết là Võ Binh, hay Bảo Khí, bọn họ có thể cảm nhận được sự sắc bén và hung sát của món vũ khí này, tuy chưa cầm dùng thử, nhưng bọn họ cũng biết đây là món bảo vật, huống hồ gì vũ khí của một Thần Tộc, dùng để chiến đấu với Ma Tộc, cũng đầu phải cái loại phàm binh có thể chịu được!
- Lại thấy khi tức trên người A - Long, chính xác hơn là thân thể của A - Long đang bị quân khống chế, khi tức của A - Long hiện ra ngoài cũng là Thiên Mệnh cảnh tầng năm, nhưng mà bọn họ có tới bảy người, trong đó có 3 cái là Thiên Mệnh,4 cái là Chân Hồ Cảnh, đây cũng là thực lực gần như manh nhất từ họ, bọn họ tới từ Phong Tuyết Ngân Thành, bọn họ thấy động tĩnh liền cho rằng có dị bạo xuất thế, lấy thực lực của bọn họ cũng chỉ mất vài chục phút liền có thể bay tới đây được thôi, bọn họ bình thường mắt cao hơn đầu, quân vương một nước thấy bọn họ cũng phải cúi người thăm hỏi, cung kính một hai,huống hồ gì là tên trước mặt, tuy là thần tộc, nhưng ở đời có câu!
« Hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, cường long khó áp địa đầu xà»
- Thần tộc tuy khủng bố, nhưng đó là ở trên Cổ Thần Đại Lục kia, không phải là Nhân Loại đại lục này,nước xa cũng không cứu được lửa gần, huống hồ gì hai tên trước mặt đã là nỏ mạnh hết đà đánh nhau với một cái Ma Tộc, mà thực lực cũng chỉ ngang với người manh nhất của bọn họ, mà bọn họ có tới tận 7 người, trong đó có 3 người là Thiên Mệnh, nhưng tên Thần Tộc 6 cánh kia cũng chỉ có một mình, chỉ cần làm nhanh rút gọn, tiêu diệt những tên lắm miệng, dù Thần Tộc sau lưng tên kia có biết hắn bị chết mất xác ở Nhân Loại Đại Lục này, thì bọn họ chẳng lẽ lại bất kể giới diện mà qua đây tính toán với bọn họ sao,mà biết bọn họ là ai mà tinh toán sổ sách kia chứ, một Thần Tộc đơn độc chưa đủ để mấy đại lão Thần Tộc kia động tới can qua, có thể chiến tranh đại lục a!
- Nhưng mấy người này mà biết là cái kia thần tộc đơn độc kia, thì kẻ mà ngay cả nhắc tới tên cũng là điều cấm kỵ kia, nếu Quân muốn giết 7 người này, dù là nắm giữ thân thể yếu đuối, nhưng chỉ với tinh thần lực của một cái Ma Thần của một thời đại, cũng có thể trong một y niem liền có thể giết toàn bộ đám người này ra bã,thì bọn họ có thêm mấy ngàn cái lá gan kia cũng không giám chạy tới đây, chứ còn giám đánh chủ ý đi trêu chọc Quân kia chứ, chỉ tiếc là bọn họ không hề hay biết vận xui đã bắt đầu đến với họ rồi, lúc này một lão nhân thực lực cao nhất đi ra ngoài, vẻ mặt lai giả bất thiện nói!
“ Lão phu tên là Phong Tuyết Văn, xin hỏi các hạ quý tánh đại danh, từ đâu tới, mà tại sao lại tới đây đánh nhau trên địa bàn của Phong Tuyết Ngân Thành chúng ta, lão phu hy vọng các hạ có thể cho Phong Tuyết Ngân Thành chúng ta một lời giải thích, cho những người đã chết ở đây một cái công đạo ”
Quân nghe thấy thế, liền lục tìm ký ức xem cái Phong Tuyết Ngân Thành là ai, sau đó một đạo ký ức truyền tới, khuôn mặt hắn phát lạnh, hắn liếc xéo qua lão nhân tên là Phong Tuyết Văn kia, hừ một tiếng trọng lực đè nặng xuống, ép mấy tên đang bay lượn của Phong Tuyết Ngân thành xuống đất, không để tiếp tục bay trên bầu trời nữa, thấy một màn này, 7 người giận tím mặt, nhưng không cách nào chống lại trọng lực của A - Long,không cho răng A - Long mạnh có thể nghiện ép bọn họ, chỉ cho rằng A - Long sử dụng Lĩnh Vực. hệ khống chế mà thôi, lúc này A - Long mới mở miệng nói!
“ Ta đéo cần biết chúng bây là con cháu nhà ai,lấy cái chó ma Phong Tuyết Ngân Thành ra hù doạ ta, trong lúc tâm trạng ta đang tốt, có bao nhiêu xa liền cút bấy nhiêu xa!! Bằng không.. giết không tha...”
- Ý thức của Quân trong người A - Long nói như thế là do hắn lười ra tay,hắn cũng muốn thử xem Phong Tuyết Ngân Thành là cái thể loại gì, còn lúc này 7 người khuôn mặt xấu xí tới cực điểm, một tên trẻ tuổi thực lực Trúc Linh Cảnh, tuổi tầm 25 30 tuổi, đừng nhìn bề ngoài trẻ tuổi nhưng tên đó đã sống cả mấy ngàn năm rồi, cũng là một cái hoá thạch sống a, so với nhân loại hay võ giả bình thường thì, tên nam tử tuấn tú kia xứng đáng cấp bậc Lão Tổ,nhưng mà so với tuổi thọ vô cùng lâu dài của Linh Giả thì tên nam tử kia chính là một tiểu bối mà thôi, tên kia thuộc dòng chính của Phong Tuyết Ngân Thành, hắn bình thường sống trong hào quang thiên tài hắn tên là Phong Tuyết Khánh Long,hắn ở Phong Tuyết Ngân Thành địa vị cũng không thấp, thường ngày ai ai gặp cũng phải cung kính gọi Khánh Long thiếu chủ,gặp phải liền tất cung tất kính, nhưng lúc này hắn lại bị một cái dực nhân dơ bẩn trong mắt hắn xem thường, hắn liền nóng máu lên, tức giận từ xa một tay chỉ vào mặt của A - Long nói!
“ Diểu nhân to gan, ngươi có biết chúng ta là ai không? Mà giám ăn nói với chúng ta với ngữ điệu xấc láo như thế? Ngươi cho rằng sau lưng ngươi có vài đôi cánh mới sinh ra liền có thể bay lượn, liền có thể chống đỡ cả thế giới này sao? Ngươi nên biết có những tồn tại mà không phải một đám điểu nhân các ngươi có thể trêu chọc ”
- Nghe thấy thế ý chí của Quân vô cùng hứng thú, liếc qua nam nhân tuấn tú này nói!
“ Chó ngoan không cản đường, có ngon sủa tiếp cho ta nghe coi, đàn bà chanh chua ta nhìn thấy nhiều, đàn ông lắm miệng ta còn chưa thấy bao giờ, ta thắc mắc một điều, ngươi có phải cái loại xăng pha nhớt hay không, mà sao lắm mồm thế”
- Nam tử vô cùng anh tuấn kia sắc mặt lúc trắng lúc xanh, hắn muốn mơ miệng ra cãi lại, nói vài câu uy phong uy hiếp, nhưng mà nghe theo lời A - Long nói, hắn mở miệng ra nói khác quái gì nhận mình là chó à, chỉ có chó mới sủa sao, mà hắn nói thêm tí nữa, không những là chó lại còn là loại đàn ông còn lắm mồm hơn cả đàn bà a,hắn lúc này giận tím mặt, trong mắt toát ra những tia sáng lạnh, lúc này hắn muốn lên giáo huấn, thậm chí là chém giết tên điểu nhân kia,thì lúc này bị một nữ nhân, thân hình vô cùng nóng bỏng, mặc đồ hở hang, để lộ ra hết thân thể, chỉ mặc ít áo che đi những bộ vi quan trong, khuôn mặt không thể nói là xinh đẹp, chỉ là dễ nhìn, nhưng điểm quấn hút của nàng là trong mắt nàng, mị nhãn như tơ, như muốn câu hồn đoạt phách kẻ khác, khiến mọi nam nhân khi nhìn thấy ánh mắt vô cùng phong tình của nàng mà trầm luân trong đó, lúc này nàng khanh khách cười, đi ra ngăn cản trước mặt Phong Tuyết Khánh Long nói!
“ Khánh Long Thiếu Chủ! Người thân phận cao quý, cần gì phải cùng một tên tiểu bối, lại chỉ là một cái dị tộc dơ bẩn mà động tới can qua, thấy hắn xem thường nữ nhân như vậy, thiếp thân cảm thấy rất khó chịu trong lòng, hay là thiếu chủ để cho nhân gia thay người ra mặt, giải quyết tên dị tộc không biết sống chết này ”
- Đang lúc khó khăn, Phong Tuyết Khánh Long nghe nữ nhân kia nói thế liền hai mắt sáng lên,lại nghe những lời như mật ngọt rót vào tai cho hắn như thế, hắn cực kì cao hứng haha cười nói, ánh mắt nhìn các bộ vị nóng bỏng của nữ nhân này, hắn không kìm nổi mà nuốt một ngụm nước bọt, vô cùng thèm muốn ăn nữ nhân này a,sau đó lại nhìn qua A - Long tràn ngập lãnh ý,sau đó thu lại sát ý trên mặt, nở một nụ cười vô cùng giả tạo, và vô cùng tiêu soái nói!
“ Hoắc Liên cô nương đã nói như thế, thì Phong Tuyết Khánh Long ta cũng không muốn cướp vật yêu thích của người khác, vậy cô nương hãy thay ta lấy hai tay hai chân của tên này, sau đó đính hắn lên Công Thành ta muốn mọi người biết việc, đắc tội và phá hủy địa bàn của Phong Tuyết Ngân Thành chúng ta có hậu quả gì ”
- Nữ nhân tên là Hoắc Liên kia cười vô cùng phong tình vạn chủng, ném cho Phong Tuyết Khánh Long một ca mị nhãn vô cùng câu hồn đoạt phách nói!
“ Nếu thiếu chủ đã muốn như thế, vậy thì để nhân gia chặt tứ chi của tên dị tộc này, dâng lên cho thiếu gia ”
- Phong Tuyết Khánh Long cười vô cùng anh tuấn, một nụ cười của hắn có thể khiến bao nhiêu cô gái đang hoài tuổi xuân, mà nhìn thấy cũng có thể người ngã ngựa đổ a, nhưng trong mắt A - Long hay nữ nhân tên Hoắc Liên kia thì cảm thấy thật ghê tởm, nhưng Hoắc Liên thì thân phận là thuộc hạ, nàng có 10 cái lá gan cũng không giám nói lời nào, chỉ vâng mệnh thi hành,tay khắp nơi trên người nàng tràn ngập lôi điện mà đánh tới A - Long, còn A - Long thì liếc cũng chẳng thèm liếc, đối với hắn công kích của Hoắc Liên chỉ là mèo ba chân, dù hắn có đứng im một chỗ Hoắc Liên kia muốn đánh chết hay bị thương hắn cũng khó a, đang lúc Hoắc Liên đánh tới, lúc này Phong Ma hai mắt xoay chuyển không ngừng nghĩ ra cái gì đó, sau đó mở miệng đầy máu lẫn răng gãy trong miệng nói!
“ Hắc... À Quân, ta muốn thương lượng với ngươi? ”
“ Có vụ làm ăn gì hay, nói nghe thử coi nào ”
A - Long khẽ nhướng mày vô cùng hứng thú hỏi lại, một tay đỡ một roi tràn ngập lôi điện đánh tới, một roi này quấn lấy cổ tay của A - Long, lôi điện từ người nữ nhân tên là Hoắc Liên kia liên tục truyền tới, thấy một roi của mình trúng ngay lập tức, nàng kia sử dụng linh lực bản thân ở trong đan điền, liên tục rót vào lôi hệ linh căn của nàng, chuyển hoá thành dòng điện vô cùng mạnh mẽ truyền trực tiếp đến người của A - Long,còn A - Long thì vô cùng hưởng thụ tư vị bị điện giật này,lôi điện từ Linh Giả thuộc tầng lớp Thiên Mệnh cảnh, tương đương với một kích trực tiếp của Thiên Lôi từ trời đánh xuống này, chỉ có điều là đối với một kẻ một mình một rồng, lao vào chiến trường vạn tộc mà chém giết, thì lôi điện của Hoắc Liên chỉ là gãi ngứa mà thôi, Hoắc Liên trên môi nụ cười lạnh lẽo nói!
“ Cứ tưởng thế nào kia chứ! Điểu nhân ngu xuẩn, tự kiêu ngạo ngươi cho rằng ngươi là chủ nhân của cái Thiên Địa này sao mà không thèm né tránh một kích của ta, ngươi làm ta lo lắng nhiều thứ, chuẩn bị vô số phương án, nào ngờ bắt ngươi còn dễ hơn bắt một con súc sinh, đã như vậy ta liền làm nhanh chóng, giúp ngươi một cái thống khoái ”
- Nói xong Hoắc Liên kia, truyền thêm lực lượng lôi điện từ người nàng qua cổ tay A - Long, lúc này không phải ngân lôi điện như trước nữa, mà là chuyển qua tử lôi với năng lượng vô cùng cuồng bạo truyền qua người A - Long, đang lúc nàng kia đắc ý chờ một tiếng la hét đau đớn của A - Long và lôi điện từ Bảo Khí cấp bậc Thiên Mệnh của nàng cắt đứt một cánh tay,đánh tan linh căn của A - Long,lúc trước nàng thấy A - Long không kêu lấy một tiếng bởi vì sợ mất mặt với một mỹ nhân như nàng,nên không kêu, cũng có thể nàng cho rằng, lôi điện của nàng quá mạnh,một khi truyền vào người của A - Long,khiến A - Long không một cách nào mở miệng ra kêu thảm lấy một tiếng!
- Lúc này 7 người của Phong Tuyết Ngân Thành trợn tròn mắt khi nhìn thấy, lôi điện không ngừng vận chuyển qua sợi roi Bảo Khí cấp bậc Thiên Mệnh, không ngừng truyền tới thân của A - Long,đầu tóc thậm chí cả bản thân cũng không có dấu hiệu nào là bị lôi điện giật cả, chỉ có thấy nơi thịt nơi cổ tay A - Long bị Bảo Khí quấn vào không ngừng bốc ra khói xam,một màn này khiến moi người ở đây nghẹn họng,bọn họ không thể nào tin vào mắt mình được nữa, hoắc liên là một cái Linh Giả có lôi linh căn biến dị,nhưng chỉ cần nàng muốn, dù là Linh giả cùng đẳng cấp, khi giao chiến với nàng cũng ăn phải quá đáng, cách đây không lâu, có kẻ không biết sống chết trêu chọc nàng, bị nàng trong lúc tức giận liền dùng bảo khi kia quấn lại, cuối cùng bị lôi điện từ biến dị Linh Căn của nàng đốt tên kia thành tro, và cũng kể từ đó không ai giám đánh chú ý lên người của nàng nữa, mà bây giờ ai có thể không biết chứ 6 trong 7 người con lại của Phong Tuyết Ngân Thành hiểu rõ nhất về Hoắc Liên kia về sự đáng sợ của nàng!
- Mà bây giờ nàng đã dùng tới 7 thành lực lượng, mà một tiếng kêu đau đớn cũng chẳng có mà vẫn tiếp tục đứng im đó tiếp tục hưởng thụ lôi điện từ người của nàng, thân hình và cơ thể hắn như một cái động không đáy hấp thụ hết lôi điện,kêu một tiếng còn không kêu, huống gì là bị lôi điện biến thành tro kia chứ, lúc này A - Long một bên nhìn xuống Phong Ma đang ngây ngốc nhìn xem hắn hấp thụ năng lượng, A - Long lại nói với giọng điệu có chút không vui!
“ Ta đang muốn nghe ngươi muốn hợp tác với ta như thế nào đó ”
- Phong Ma khuôn mặt bị một bàn chân của A - Long đạp cho bẹp dí dưới đất, cố gắng mở miệng đầy máu ra, với chất dọng ồm ồm nói!
“ Ngươi nên biết rõ tình hình bây giờ, chúng ta đã bị bao vây, ngươi bây giờ có giết ta, thì cũng chỉ là may áo cưới cho kẻ khác mà thôi, ta chết ngươi cũng không được sống yên,đám nhân loại kia sẽ toàn thể vây công ngươi, chi bằng ta và ngươi liên thủ chém giết đám nhân loại này, còn ân oán của chúng ta để hôm khác tính toán ”
A - Long liếc mắt một cái nhìn ra ý đồ của Phong Ma, tên này muốn thoát vây đây mà, hắn tưởng người trước mặt hắn là cái loại hữu dũng vô mưu, chỉ biết cậy quyền đầu cứng rắn mà đánh nhau mà thôi, chưa tính Phong Ma bao giờ chỉ là cái phân thân, chết liền chết chẳng liên quan gì tới bản thể của hắn, cao lắm cũng chỉ là tổn hại một ít tu vi mà thôi, mà thả hắn ra, chứ tính hắn sẽ giúp mình một tay cản trở kẻ địch, chỉ tính hàn nhanh chóng quất ngựa truy phong để mặc hắn một mình đấu với bảy người,nếu là bình thường 1 đấu 7 với tình trạng thân thể yếu đuối này cũng rất chi là khó ăn,huống hồ gì chưa tính Phong Ma sẽ làm tiểu nhân đánh lén, không những không trợ giúp hắn, còn quay lại hợp tác với 7 tên nhân loại này, hoặc chờ hắn bi chém giết sau đó tới thu hoặch linh hồn của mình kia chứ, lúc đó khác quái gì may áo cưới cho kẻ khác mặc đâu, nghe thấy mật ngọt Phong Ma mở ra cho hắn dính vào, hắn haha cười, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Phong Ma, khuôn mặt cười trở nên im bặt, vô cùng đáng sợ nói!
“ Ngươi cho răng ta là đứa trẻ lên ba sao,nãy giờ ta và ngươi đánh nhau, ân oán của ngươi và cái thân thể này của ta rất sâu, ngươi cho rằng ta sẽ tin một tên khi sư diệt tổ, bán bạn cầu vinh như ngươi sao ”
- Nói xong hắn một bên cánh tay bị hoắc liên kia khống chế bắt đầu bốc lên một ngọn lửa màu đen vô cùng đáng sợ từ đầu sợi dây truyền tới hoắc liên," răng rắc " sợi roi từ bảo khí cấp thiên mệnh hoắc liên kia bị ngọn lửa màu đen vô cùng nóng kia trong chớp mắt phá hủy mất, ngọn lửa kia cũng không ngừng lại mà bò theo dây roi mà tấn công vào Hoắc Liên kiq,thấy một màn này mấy tên đồng bạn nhao nhao khiếp sợ, một tên nam tử trẻ tuổi thực lực là trúc linh cảnh, cũng không khỏi nóng giận trong lòng, hắn bình thường rất muốn theo đuổi hoắc liên, muốn đem nàng áp lên dường mà hảo hảo hành hạ một phen, nhưng mà hoắc liên kia mắt lại cao hơn đầu, cuối cùng để hắn chờ trong vô vọng, bây giờ thấy nữ thần trong lòng mình gặp nguy hiểm, thì một hộ hoa sứ giả cũng không thể nào làm ngơ được a, hắn tế ra Pháp Khí đẳng cấp trúc linh cảnh, một đao với tốc độ xé gió chém tới đầu của A - Long!
- Thấy một màn này Phong Ma đôi mắt trở nên oán độc, nào còn bộ dạng thương lượng khi nãy nữa kia chứ, hắn tuy là phân thân nhưng cũng không phải thằng ngu,nhân lúc ngươi bệnh ta liền lấy mệnh ngươi, thấy một đao kia chém tới, ma văn trên thân thể Phong Ma thoáng phát sáng lên những đạo quang mang nhàn nhạt,nhân lúc A - Long không để ý liền đánh tới A - Long, đối với hắn, chỉ cần bắt được linh hồn của A - Long sau đó phong ấn lại thì hắn còn cái gì ma uý kỵ kia chứ, ngươi mạnh nhưng không có thân thể, trừ khi ngươi có khả năng thiêu đốt tàn hồn đổi lấy lực lượng đánh ra một kích chí mạng phá hủy vật phong ấn, dù phá hủy được thì cũng nỏ mạnh hết đà,thoát ra ngoài cũng không phải đồng mệnh bị bắt lại sao!
“ Phanh...!!!”
- Một tiếng kim loại va chạm với nhau, đầu của A - Long được thiên long khải bao bọc lại hoàn toàn, một kiếm toàn lực của tên đánh lén kia, không những không chém chết được A - Long, hắn đang tưởng tượng tình cảnh máu văng tung toé, đầu bay lên cao của A - Long, nhưng mà những thứ mà hắn trông thấy hoàn toàn không có, có chi chỉ là kiếm của hắn vì va chạm mạnh quá, liền vỡ nát, áp lực đánh văng ra ngoài, hộ khẩu tràn ngập máu tươi, đúng lúc này Ma Văn của Phong Ma bắt đầu xuất ra năng lực của nó,
“ Xèo...Xèo.!!! ”
- Ma Văn trên người Phong Ma tấn công A - Long,Ma Văn trên người hắn công kích là một đạo ma văn cổ xưa, được truyền nhiều đời của Cự Ma Tộc, có tác dụng hủ thực hòng phá hủy thân thể của A - Long, mục đích của Phong Ma là dưới sự vây công của ba người, là phá tan lớp phòng ngự của Thiên Long khải trên người A - Long,dưới sự đánh lén bất thành kia trở nên mất cảnh giác, một đạo ma văn mang tính hủ thực kia, làm hỏng thân thể của A - Long, dưới lôi điện của Hoắc Liên kia, mà bị giam giữ, Phong Ma sẽ nhân cơ hội này, thiêu đốt thêm một cái thiên mệnh, một chưởng chụp chết Hoắc Liên, một tay Phong Ấn linh hồn A - Long, sau đó phá toái trốn vào hư không, dù 7 tên này có muốn truy sát hắn cũng khó a, có một điều mà hắn cực kì uy khuất đó là, dù hắn có rất nhiều chiêu thức, nhưng đứng trước mặt A - Long,không có cách nào thi hành mà chiến đấu,bị khí thế của A - Long uy áp, chỉ có thể nhắm mắt làm ngơ ma thôi,muốn chuẩn bị ngừng kết ra đại chiêu, nhưng mạch lạc trong người đều hỗn loạn a,chỉ có điều Phong Ma không biết là 7 người của Phong Tuyết Ngân Thành cũng thế a!
- Nhưng dự định của Phong Ma tính toán tuy rất ngon, nhưng mà xui xẻo cho hắn là bọn họ xui xẻo, gặp ngay Quân, hắn một thời vào sinh ra tử,thử hỏi còn âm mưu nào chưa thấy qua, huống hồ gì Cự Ma Tộc chỉ là chi thứ của Dị Ma Cổ Minh Tộc, Cổ Minh Tộc hắn đã giết vô số rồi, có chiêu trò gì hắn còn chưa thấy qua, lúc này A - Long cười lạnh, nhìn qua tên đánh lén kia, đang lẩn trốn ở phía xa xa, nói là lẩn trốn chi bằng nói rằng hắn bị đánh văng ra xa đi, một đạo hấp lực cực mạnh từ tay A - Long, hấp tên kia bay ngược lại, một tay hắn chụp vào cổ của tên đánh lén kia!
- Đây là một tên khuôn mặt còn rất trẻ, vô cùng anh tuấn, cũng không phải tên thiếu chủ kia, mà chỉ là một tên người hầu của tên kia thôi, lúc này hắn nhìn thấy sát cơ lập lòe trong mắt của A - Long hắn vô cùng kinh hãi,de dọa!
“ Ngươi không thể giết ta, ta là.... ”
- Hoắc Liên một bên kia, gia tăng năng lực lôi điện trên tay của A - Long hét to!
“ Thả sư đệ của ta ta”
- Nhưng nàng nào biết là lôi điện của nàng truyền tới A - Long một phần nhỏ cũng truyền qua người của tên đánh lén kia, được Hoắc Liên gọi là sư đệ kia đi, điều này khiến tên sư đệ kia,bị điện giật, đầu tóc như quả chôm chôm,đang muốn nói ngoan thoại thì miệng căm bặt,A - Long lạnh lùng tay xiết mạnh!
“ Răng Rắc...!!! ”
- Từng tiếng xương cổ bị bóp vỡ,từng tiếng xương gãy giòn tan khiến đám người của Phong Tuyết Ngân Thành kia da đầu tê đại,hắn một ném liền ném tên sư đệ kia ra xa sau đó " Oanh " một tiếng chỉ còn lại một đoàn sương máu, còn Phù Văn trên người Phong Ma đánh lén A - Long,bị một bàn tay của A - Long ngưng tụ ra một cái bàn tay bằng Linh Lực, chụp vào đạo phù văn đó, tay trái một lần nữa kích hoạt Hắc Hoả trên tay, ngay lập tức đốt Pháp Khí hình rọ của Hoắc Liên kia ra làm kim loại lỏng, trong lúc kinh hãi nàng được một đồng bạn ra tay cứu đi, bằng không không những là pháp khí của nàng bị hủy, mà là thân thể lẫn tính mệnh của nàng cũng đi theo cái pháp khí kia,pháp khí nào còn bộ dạng của Pháp Khí của Thiên Mệnh cảnh nữa chứ, khuôn mặt A -Long thoáng lạnh quát!
“ Ồn Ào ”
- Dưới đất một cước đạp xuống đạp Phong Ma phun ta một ngụm máu tươi, đánh lún xuống đất, một tay hắn nói cũng chẳng thèm nói, tế ra Côn Ngô Kiếm, một kiếm ra khỏi vỏ,hàn quang lóe sáng, khiến người tâm can lạnh lẽo, một kiếm nhanh chóng chém ra, đầu của 7 người Phong Tuyết Ngân Thành bay ra khỏi cổ, máu phun lên trời như suối, bọn họ trong ánh mắt vẫn còn không cách nào tin tưởng được, Thiên Mệnh lẫn tàn hồn của họ từ đầu thoát ra ngoài, một trảo của A - Long chụp xuống, liền hấp mấy cái thiên mệnh đang sợ hãi vào tay, lúc này đám người Phong Tuyết Ngân Thành biết mình đã đá phải tấm thiết bảng rồi, tên thiếu chủ muốn nói gì đó, nói ra thế lực sau lưng hiếp A - Long một hai, nhưng mà lúc này một bên A - Long nhanh chóng mở ra sưu hồn thuật,nhanh chóng tìm hiểu thông tin trong đầu tên thiếu chủ tên Phong Tuyết Khánh Long kia, biến hắn từ một tên ngu ngốc, lúc này A - Long lại sử dụng thần thức liên hệ với Thiên Ma Đỉnh đang được ôn dưỡng vô cùng tốt ở trong Hỗn Độn Thần Cách trong đầu của hắn,hắn vô cùng không kiên nhẫn hỏi!
“ Mễ Lạc, tạo ra một khí linh mới cần bao nhiêu Thiên Mệnh và vật hiến tế ”
Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.