Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 265: Bắc Minh Diệt (6)





- Đúng lúc này, sau cái chết của Bắc Minh Cương do chính tay bắc minh nhân chém giết lấy đầu, một cái đầu đẫm máu, đang tung tăng nhảy múa trên tay của Bắc Minh Nhân, mọi người trong Bắc Minh Thế Gia còn sống, hay đang bị thương hấp hối, nhìn thấy cảnh này không khỏi khiếp sợ!
“ Bắc Minh Nhân điên rồi, hắn muốn đồ sát toàn tộc chúng ta, mọi người mau tiến vào tổ điện, khởi động trận pháp, chờ tiếp viện từ Phong Tuyết Ngân Thành tới ”
- Nghe thấy vậy mọi người đang trong cơn kinh hãi bừng tỉnh hét to " Chạy vào tổ điện " nhưng mà nhiều người hét như vậy, cũng rơi vào tai đám tử sĩ của Bắc Minh Nhân, khi bọn chứng nhận thấy có người muốn bỏ chạy, hai mắt đỏ lên tràn ngập khát máu như một con thú hoang dã vậy, bọn chúng cầm vũ khí trên tay, lao vào đám người đang chạy trốn!
“ Giết....!!! Giết...!!!! Giết......! ”
- Từng đao từng đao chém xuống, từng sinh mệnh bị gặt hái không ngừng, cuối cùng đám người còn lại của Bắc Minh Thế Gia vừa chống trả vừa rút lui,vô cùng chật vật, không dễ dàng ổn định mới có thể mang một thân hình tràn ngập vết thương trốn vào tổ điện, lúc này một trưởng lão khách khanh của Bắc Minh Gia, tên Lăng Trúc nuốt xuống nơi cổ họng ngọt huyết,cố gắng trấn áp vết thương trên người, hắn kinh nộ tới cực điểm địa căm tức nhìn đám người Bắc Minh Nhân bên ngoài, hắn và các thuộc hạ của các điện khó khăn lắm mới có thể cứu đám người may mắn thoát chết vào đây, nhưng mà người của Bắc Minh Nhân không những không nể tình đồng tộc mà còn ra tay muốn đồ tận giết tuyệt tộc nhân!
“ Khởi động trận pháp”
- Lăng Trúc hét to, cùng mấy trưởng lão trong tộc vô cùng ăn ý kích hoạt trận pháp được ẩn giấu trong tộc điện này, trận pháp này được đặt ra là để phòng ngự địch nhân xâm lấn, không những ở tộc điện mà nhiều nơi khác trong Bắc Minh Gia cũng có rất nhiều nơi được bí mật bố trí trận pháp này, chỉ có các trưởng lão cao cấp, và hộ pháp thân tín lâu năm được người tin tưởng mới được biết sự tồn tại,và cách sử dụng của những trận pháp này mà thôi, " Ù.!!Ù " đúng lúc này trận pháp được mở ra, tạo thành một cái quang màng bao bọc toan bộ đại điện, một khí tức khiến người ta cảm thấy an tâm vô cùng!
“ Oanh... Oanh..!!! ” Một nhóm các cảm tử quân của Bắc Minh Nhân xông tới, ngay trong lúc trận pháp đang khởi động, một nửa bị trận pháp đánh văng ra ngoài, hét thảm một miếng máu văng tung toé,bị thương không cách nào đứng dậy, còn 5 6 tên cá lọt lưới, thực lực Võ Linh Cấp vì xông vô quá nhanh,bị trận pháp nhốt lại, lúc này Lăng Trúc thực lực Vương Cấp 8 tầng cười lạnh nhìn mấy tên phản đồ rơi vào lưới, đang muốn ra tay tiêu diệt đám này, theo bản năng nói!
“ Các ngươi muốn đầu hàng, hay để ta tự ra tay, ta mà tự ra tay thì các ngươi khó toàn mạng ” L tử sĩ nghe thấy thế, không nói gì chỉ nhìn nhau sau đó cùng đồng loạt ra tay hét" Binh Giải Thức ” lại một lần Binh Giải nữa, 5 6 cái tên thực lực Võ Linh cấp một lần nữa lại phá hủy thân thể, đánh đổi sinh mạng, một kích liều mạng hòng cá chết lưới rách, một cái thực lực Đại Võ Sư, khi Binh Giải thực lực một chém có thể đánh ra một kích Vương Cấp 2 tầng toan lực đánh ra, mà bây giờ là 5 6 cái Võ Linh Cấp, tiến hành Binh Giải thì thực lực một kích cũng tầm Vương Cấp 6 tầng, 6 đạo kiếm khí chém đi, thấy một màn này đồng tử Lăng Trúc kinh hãi!
- Hắn bình thường xem thường mấy cái thực lực Võ Linh cấp sâu kiến,nhưng mà Lăng Trúc hắn vì một lúc quen mồm quen miệng, cũng quên luôn đám người Bắc Minh Nhân có cái chiêu Binh Giải Thức này, bây giờ với thân hình bị thương thảm trọng như bây giờ, thử hỏi đỡ được 2 3 kích của Võ Vương đã khó lắm rồi, mà tới bây giờ 6 đạo vương cấp cùng đánh tới, thử hỏi hắn muốn thắng kiểu gì, hắn hận chết mình rồi, hắn sao lại ngu như thế, muốn nói chuyện với một đám điên thì là người bị điên hơn chúng, vì một lúc nhất thời ham mê cao cao tại thượng,liền bồi cái mạng, hắn phải né chiêu này, bằng không thì chết không thể nào nghi ngờ, trong lúc hắn đang chuẩn bị mở ta cánh đấu khí, thì bị một mũi tên từ đâu bắn tới sau lưng!
“ Phập..!!!! ” Một tiếng, mũi tên đó dưới sự phản xạ của Lăng Trúc liền bị bắn vào bắp chân, làm cản đi vài giây thời gian đôn tốc của hắn, hắn lúc này không thể nào để ý xem ai là người đã bắn lén hắn, hắn lúc này hai mắt mở trừng trừng như muốn nứt ra,nhìn 6 đạo công kích Vương Cấp 7 tầng đánh tới, hắn không cam lòng hét lớn " Không...!!!!!!! " nhưng đã muộn 6 đạo kim quang hợp làm đẹp " Uỳnh một cái thật to, thân thể của Lăng Trúc lẫn Hồn Anh trong đầu, lẫn thân thể đều bị nghiền nát như tương, huyết nhục tung toé, không kịp trốn thoát chết ngay đương trường chưa kịp kêu thêm tiếng thứ hai, thì mạng đã ô hô rồi!
- Một tên tộc nhân của Bắc Minh Gia, nhìn người bắn ra mũi tên kia, cản trở Lăng Trúc trốn thoát không khỏi kinh hãi thốt to, khiến mọi người chú ý tới bên này "Bát trưởng lão, ngươi đây là ý gì,sao lại tấn công người trong tộc!" tên này là Bát trưởng lão của Nam Điện,cũng là một tử sĩ của Bắc Minh Nhân, lúc này hắn cười lạnh trên môi khi thấy tình cảnh Lăng Trúc chết, hắn như sớm tính toán chỉ chờ cơ hội ra tay mà thôi, hắn cũng biết trong tổ điện có trận pháp phòng vệ,chỉ khi vào đây mới ra tay mà thôi, bằng không bát trưởng lão hắn đã ra tay tựa đã sớm rồi cần gì tới bây giờ!
- Mọi người lúc này mới tỉnh hồn lại, quay lại nhìn bát trưởng lão ánh mắt cả kinh, cho tới nay mọi người cũng không cách nào tin tưởng được điều trước mặt, bọn họ có chết không thể nào ngờ được, hoá ra bọn họ nãy giờ không phải vào đây để tránh lang sói,mà là rơi vào hang cọp rồi, lúc trước mọi người, hẳn cho rằng bát trưởng lão của Nam Điện là đồng minh của bọn họ, nhưng trước sau quay đi quay lại, bát trưởng lão trở mặt, bọn họ đều là tuvi cao nhất ở đây là Võ xuất cấp, đối đầu với Vương Cấp chiến thắng là điều không thể nào!
- Gần như là một cừu non rơi vào miệng cọp, một vài người còn không giám tin vào tình cảnh trước mặt, đối với bát trưởng lão một lòng có âm mưu gì bọn họ liền không tin, chỉ cho răng bọn họ hoa mắt mà thôi,chỉ là ân oán cá nhân của bát trưởng lão và Lăng Trúc mà thôi,, nên mới làm ra các loại quỷ dị cử động kì lạ như thế này. Lăng Trúc thì chỉ là một khách khanh cung phụng,hàng năm ăn lương bổng của Bắc Minh Gia nên phải vì Bắc Minh gia liều mạng, dù sao cũng không phải đồng tộc chết thì thôi,còn bát trưởng lão là họ Bắc Minh bọn họ không tin lão thì tin ai!
- Một tên tộc nhân không tin tưởng tình cảnh xấu nhất này, cười nói vô cùng lương bạc!
“ Chỉ là chết một cái khách khanh thôi mà!hắn và bát trưởng lão kết thù, là do hắn không biết mở mắt chó ra, đắc tội ai không đắc tội mà lại nhất định đắc tội bát trưởng lão, hắn chết là đúng, chẳng có gì lo ngại cả, chỉ là một ngoại nhân thôi mà, làm sao bằng một mạng của Bắc Minh Thế Gia truyền thừa lâu đời được kia chứ ”
- Mọi người ở đây ngộ ra, liền gật đầu nói!
“ Đúng đó chỉ là một khách khanh thôi mà ” lại có một tên vỗ mông ngựa nói " ai mà biết hắn có phải là gian tế của Bắc Minh Nhân cừ tới đây hay không, cũng có thể lúc nãy hắn đỡ cho chúng ta một chiêu kia là giả bộ lấy lòng chúng ta mà thôi" một tên khác liền phụ hoạ" một tên vừa rồi quả nhiên chuẩn xác, khiến tên kia không kịp phản ứng chết trong chính tay người của mình, hẳn là bát trưởng lão phát hiện hắn là gian tế liền ra tay giết hắn trước diệt trừ hậu hoạ”
- Bát trưởng lão thấy thế cười vô cùng ôn hòa không nói gì, cũng không đồng ý hay chối bỏ gì cả,nếu Lăng Trúc mà biết mình hy sinh bị người sau lưng hắn bảo vệ ám toán, lại mất tính mạng bảo vệ kẻ khác, mà sau khi hắn chết lại bị mang danh kẻ phản bội bị diệt trừ, thì không biết Lăng Trúc hắn sẽ có tư vị gì, có hối hận vì đã nhiều năm phục vụ Bắc Minh Gia hay không nữa, lúc này Bát trưởng lão dạo bước đi tới gần vỗ vai khen ngợi tên bênh vực lão mà rằng!
“ Tốt.. Tốtt a! Con cháu Bắc Minh Gia chúng ta, cần có người như ngươi, ngươi làm ta rất tự hào a,để đáp lại cho sự tin tưởng của ngươi, trong lúc hoạn nạn không quay lưng lại với tộc nhân của Bắc Minh Gia đây, ta có món quà thưởng cho ngươi tộc nhân làm Bắc Minh gia kiêu ngạo và tự hào nhất ”
- Tên kia nghe thấy vậy liền thoáng kinh ngạc, mọi người ở đây nghe thấy thế, ghen ghét có, đó kỵ cũng có ngưỡng mộ có, tên kia nghe thấy vậy mừng rỡ nói!
“ Vì Bắc Minh Gia chúng ta, chúng ta không tin tộc nhân của chúng ta thì chúng ta sẽ tin ai đây kia chứ, bát trưởng lão nói quá lời rồi, tiểu kha không giám nhận là sự kiêu ngạo của Bắc Minh Gia a”
- Bát trưởng lão cười cười ôn hòa nói!
“ Hiền chất khiêm tốn quá rồi, ta rất vừa lòng với hiền chất, quà này ta đã quyết rồi, nhất định phải tặng cho hiền chất để làm động lực phát huy ”
- Nhưng đang lúc mọi người đang mong chờ món quà của bát trưởng lão, thì " Răng Rắc một tiếng " thật kêu thật vang giòn,tiếng xương gãy vang lên không ngưng bên tai mọi người " Xoẹt một tiếng " tiếng da thịt bị xé rách " Bịch Bịch " đầu của tên thanh niên tài tuấn của Bắc Minh Thế Gia xưng là tiểu kha kia đầu một nơi thân đi một nẻo,đầu bị người xé ra khỏi thân, hai mắt trợn trừng đầy kinh khủng đau đớn, điều kinh khủng tiếp theo ùa tới, khiến mọi người lạnh hết cả sống lưng mồ hôi hột chảy ra ầm ầm, mặt trắng không còn chút máu, bát trưởng lão khuôn mặt dính đầy máu tươi, nghiêng đầu nhìn qua đám tộc nhân trong dại điện này, sau đó khuôn mặt vô cùng giữ tợn nói!
“ Ta thưởng cho ngươi một cái chết thật thống khoái a, hẳn ngươi cảm thấy món quà này rất hài lòng đi ”, lúc này mới người mới tỉnh lại tinh thần, lúc này bắt đầu mấy nữ nhân thuộc Bắc Minh Gia hét thất thanh kinh hãi,bát trưởng lão cười nói!
“ Bình tĩnh a, từ từ rồi sẽ tới lượt nha, không phải vội, bây giờ nể mặt các ngươi là tộc nhân của bắc minh thế gia, bây giờ các người có thể giúp ta một điều được chứ ”
“ Ngươi muốn làm cái gì ”
“ Đơn giản thôi!!! là các ngươi có thể chết hết đi dùm ta... có được hay không??? Hả tất cả tộc nhân yêu quý của ta!!! ”
- Một tên quá sợ hãi hét lớn " Ngươi không được tới đây, ngươi là kẻ phản bội " bát trưởng lão chỉ cười mỉm, nụ cười ôn hòa như trước đây đã không còn, chỉ còn khuôn mặt vô cùng giữ tợn hét " Giết...!!! " sau đó từng tiếng la hét thảm thiết của những tộc nhân bắc minh gia ở trong tổ điện vang lên, chỉ đang tiếc cấm chế ở đây quá mạnh thanh âm không cách nào có thể truyền qua ben ngoài được mà thôi!
- Lúc này Bắc Minh Ngạo Côn bị đóng thành một tảng kim loại do hồn binh chế thanh,hắn đang ở một ngọn núi nhìn toàn cảnh từng tộc nhân bị tiêu diệt, hắn muốn gào thét nhưng miệng không thể nào mở ra được, hắn muốn rơi lệ nhưng không cách nào làm được, hắn muốn tự sát, nhưng không làm được, hắn không phải bị trói mà là bị giam cầm trong chính cơ thể của mình, hắn chỉ có thể mở hai mắt trừng trừng ra nhìn từng tộc nhân ngã xuống, hắn có chết cũng không biết mình đã gây ra csí nghiệt gì, mà khiến Bắc Minh Gia ra nông nỗi này, hắn muốn hét to!
"Đây là chuyện gì xảy ra!"tại sao tại sao phải giết tộc nhân thì mới chịu, Bắc Minh Nhân, dừng tay lại, dừng lại đi "
- Lúc này tại một nơi khác, bên trong cấm chế ở an toàn, bên trong có không ít tộc nhân Bắc Minh Thế Gia trốn trong đó, dẫn đầu là một trưởng lão tu vi Vương Cấp 5 tầng, của Bắc Điện cũng là anh em họ hàng xa của Bắc Minh Thương, vào giờ khắc này hai mắt đỏ ngầu, ngay lập tức vung lên đồ đao chém bay đầu tên trưởng lão khác trong cấm chế này, cũng là một tên trưởng lão khác của Bắc Minh Thế Gia,tên vừa ra tay với đồng bạn,hắn từng là một tên từ ai ai cũng yêu quý, và các thuộc hạ vô cùng tín nhiệm, kính trọng, ai cũng không thể nào ngờ được vào giờ khắc này,hắn lại ra tay, hắn chính vung lên đồ đao, đem từng cái thuộc hạ một như chỉ hận không thể nào giết hết người bắc minh gia mới yên! Ánh mắt của hắn không tiếp tục thường ngày nửa điểm hiền lành, chỉ có khát máu điên cuồng, cứ giết một tộc nhân là như nhập ma, hét to thống khoái! với thực lực nghiền ép cuối cùng bằng sức lực của một người, đem toàn bộ những người trong cấm chế ẩn nấp hòng qua một mạng tàn sát hết không chừa một ai! Cuối cùng lão ở trong cấm chế không ra, liền tự bạo nổ tung đại điện này, hòng dùng thân mình hủy hoại toàn bộ nơi này
“ Uỳnh...!!!! ” Một cái Vương Cấp tự bạo có bao nhiêu là kinh khủng kia chứ, một cú nổ này cũng với vũ khí trên tay hấp thụ không ít máu tươi biết nơi điện trú ẩn này trở thành bột phấn, không một vết tích nào của Bắc Minh Gia còn tồn tại trên đời này nữa! Từng tiếng nổ to của từng nơi ẩn náu của từng điện có cấm chế bên trong đều có tử sĩ của Bắc Minh Nhân cả, hòng tiêu diệt toàn bộ căn cơ của Bắc Minh Gia không chừa lại một ai hết!
“ Thiếu chủ! Thuộc hạ đã điều tra rõ người của tất cả 4 điện đều có liên quan, hơn một nửa bọn họ đều đã phản bội xin thiếu chủ mau chóng rơi đi, dẫn theo số tộc nhân con lại của tộc ta chạy trốn hòng bảo vệ một tia huyết mạch cuối cùng của Bắc Minh Gia ta ”
- Một vài tên trưởng lão của Tây Điện Bắc Minh Thế Gia, với thực lực Vương Cấp, tên manh nhất là Hoàng Cấp 1 tầng mới đột phá tu vi không lâu, lão quái quỳ gối trước mặt một t thanh niên trước người, biểu hiện cung kính dị thường, đây là Thiếu Chủ của Tây Điện, tây điện bình thường khiêm tốn, sống khép kín ít giao tiếp hay màng thế sự, nên không rơi vào sự xúi dục của Bắc Minh Nhân, chỉ một số ít là bị dính vào âm mưu này mà thôi!
- Lúc này tên được gọi là Thiếu Chủ / Tây Điện, cũng là con trai của Bắc Minh Ngạo Côn, hắn mặc trên người bộ quần áo trắng, thêu trên đó vô số bông tuyết trên ngực áo có hoa văn đồ đằng của Bắc Minh Thế Gia, khuôn mặt vô cùng tuấn lãng, bình thường không gì có thể làm lay động hắn, lúc này sắc mặt không khỏi vô cùng xấu xí nói
“ Trần lão, các trưởng lão không theo Bắc Minh Nhân còn đi chúng ta có bao nhiêu! ”
“ Bây giờ Bắc Minh Gia chúng ta đại loạn,lão nô chỉ tìm được 10 cái trưởng lão là trung kiên không đi theo Bắc Minh Nhân mà thôi, tộc nhân còn lại là hơn 3000! Bị thương vô số, mong thiếu chủ dẫn dắt chúng ta”
“ Mong thiếu chủ dẫn dắt chúng ta!!!”
“ Mong thiếu chủ dẫn dắt chúng ta!!!”
“ Mong thiếu chủ dẫn dắt chúng ta!!!”
- Cả đám lão giả tộc nhận cùng nhau hoà xướng kêu gọi người đến giúp, lúc này thanh niên được xưng là thiếu chủ im lặng sau đó nói!
“ Các ngươi đã quyết như vậy, vậy thì cùng ta đột phá vòng vây, mở một con đường máu, thoát một con đường ra ngoài, các ngươi có nguyện ý theo ta ”
“ Chúng thuộc hạ nguyện chết đi theo người ”
- Thanh đồng thanh niên vừa dứt lời, bỗng nhiên có một tên thủ vệ tiến vào nơi này, trên người đầy vết thương, lại là thân tín của tên này, tuy hắn bị thương vô số, nhưng trên khuôn mặt không khỏi vui mừng cao giọng bẩm báo, "Khởi bẩm thiếu chủ,như người phân phó,thuộc hạ đã điều tra,bên ngoài cửa Bắc đã trống quân chủ lực đã tấn công tới chủ điện, bây giờ cửa Bắc ở đó quân lực kẻ địch mỏng, chỉ có 2 cái Vương Cấp canh gác, đó là hai trưởng lão của Đông Điện, là Bắc Minh Hoành, và Bắc Minh Hoài thực lực vương tầng, mong thiếu gia chỉ định ”
- Tên thiếu chủ kia không để ý tên thuộc hạ nói mà nhìn các trưởng lão ở đây mà rằng!
"Bổn thiếu chủ trước đây đạt được tình báo, có người mắt thấy Bắc Minh Nhân thường xuyên bí mật liên lạc với một ai đó, nhưng mà ta không để ý, nhưng hôm nay tự nhiên nổi loạn, lại quy mô như thế này ắt hẳn là đã có dự mưu từ lâu, lại trên đường dài gặp người liền giết không chừa một ai,giết hơn mấy ngàn thuộc hạ, tộc nhân của Bắc Minh Thế Gia ta,. Bây giờ Bắc Minh Gia chúng ta nội địch ta khó phân, loại người gì cũng có khả năng đột nhiên trở mặt trở thành thuộc hạ của Bắc Minh Nhân, bây giờ từ giờ trở đi không còn tiếp nhận bất cứ ai gia nhập nhóm chúng ta nữa,, kẻ nào tới lập tức giết không tha.. Truyền bổn thiếu chủ chi lệnh... Chuẩn bị đốt phá vòng vây, mục tiêu Phong Tuyết Ngân Thành! ”
- Một lâu sau, ở phía cửa Bắc của Bắc Minh Thế Gia " Uỳnh Uýnh Uỳnh Uỳnh..!!.!.!!.! " từng tiếng la hét chém giết đấu khí giao động khắp nơi khi, khi ở đó vang len hai tiếng hét thảm!
“ ah ah ah ah ah ah..!!.!.!!. ”
“ Oanh Loong..!!! Uỳnh Uỳnh ”
- Lúc này một đám người ngồi trên tuấn mã đột phá vòng vây thoát ra ngoài, sau lưng là tiếng nổ vô cùng vô tận, cũng may bọn họ trấn áp ngựa, và ngựa cũng được huấn luyện từ nhỏ, bằng không không cách nào thoát ra được cái cạm bẫy kia,tuy Vương Cấp hay Hoàng Cấp đều có thể bay, nhưng đã bay liền không thể công kích, công kích liền không thể bay, mà vừa bay vừa công kích liền mau hao hụt đấu khí hơn bình thường,, tên kia muốn thực lực thấp không bay được, mà để thuộc hạ cõng bay đi thì không thể dẫn dắt được thuộc hạ chay trốn,mà bay lên trời sẽ bị lộ vị trí, sẽ làm mục tiêu công kích của các Vương Cấp lẫn hoàng cấp của Bắc Minh Nhân,lúc này Thiếu Chủ của Tây điện cùng với 7 8 cái trưởng lão thân tín, trên người tràn ngập vết thương phá vòng vây chạy ra ngoài, đằng sau hơn 3000 người khi nãy, bây giờ chỉ con lại mấy trăm con ngựa, trên ngựa, là một loại Phong Mã vô cùng khỏe mạnh, tốc độ siêu nhanh trên lưng cõng ít thì 2 người nhiều thì 3 người, số người còn lại chẳng còn bao nhiêu!
- Lúc này tên thiếu chủ đó chật vật không kém,quay lại nhìn trầm tích máu tanh phía sau, hét to " Bắc Minh Nhân, thù này Bắc Minh Ngạo Thiên ta nhớ rõ, lão cẩu chờ ngày ta quay lại, sẽ lấy mạng chó của ngươi " nói xong tên thiếu chủ có tên Bắc Minh Ngạo Thiên, quất ngựa, chạy nhanh ra ngoài, hòng tẩu thoát, thử hỏi xem hắn có tức giận được hay không chứ, với thực lực có 2 tên hoàng cấp và gần 10 Vương cấp chưa tính thuộc hạ sau lưng, khi xử lý được hai tên Vương Cáp của Bắc Minh Nhân, cứ nghĩ là thoát rồi, nhưng khi đi tới phía trước hắn liền hối hận không thôi, bên dưới đất không biết chôn thứ gì, mà ngựa đi ngang qua thì phát nổ dưới chân, còn may mắn thì thoát ra được, đạp phải thứ đó, chết phải cái chắc không cách nào cứu được!
- Ngay cả hắn không may mắn được một tên hoàng cấp dùng mệnh bảo vệ, cứu hắn một mạng, bằng không mạng hắn cũng khó cứu,thuộc hạ hắn chết không phải do giao tranh mà là đạp phải bẫy sập, nổ tung dưới chân,ngựa chết, ngựa hất người ngồi trên lưng xuống đất rồi bị giẫm chết, có khi bị áp lực địa lôi bị Ám Vệ của A - Long chôn dưới đất nổ tung tạo ra áp lực chấn chết người của Bắc Minh Thế Gia, chỉ có thể 1 ngựa cõng hai ba người chạy ra ngoài thôi, đúng lúc này tại cánh cổng cuối cùng của cửa Bắc của Bắc Minh Thế Gia, chỉ cần chạy ra khỏi nơi này thì sẽ hoàn toàn ly khai tại Bắc Minh Thế Gia, đi qua cánh cổng đó là một thế giới mới!
- Lúc này, cánh cổng mong chờ của đám người Bắc Minh Ngạo Thiên, chợt biến đổi, mặt đất lù lù lên một cây trụ lớn, bắt đầu sáng lên bên trong cây trụ đó phát ra khí tức huy diệt vô cùng đáng sợ, thấy một màn này Bắc Minh Ngạo Thiên đồng tử co rút hét to!
“ Mọi người mau tăng tốc, chỉ cần bước qua cánh cửa này, cơ hội phục hưng và báo thù Bắc Minh Thế Gia trong tay chúng ta ”
- Tiếng Vó ngựa vang lên không ngừng, nhưng trời không toại lòng người, cây trụ mọc ra ở giữa đường kia, phát sáng tới cực điểm rồi " Uỳnh " một tiếng, nổ tung một tiếng nổ như sấm vô cùng kinh thiên động địa vang lên, đám Phong Mã kia nghe thấy tiếng nổ, vô cùng sợ hãi, liền hất tất cả người ở đây xuống đất " Răng Rắc..!!! Oanh oanh oanh, rầm rầm, hai bên hẻm đá kia lie tục đổ sập, không ngừng bụi bay tứ tung, tạo thành một ngọn núi đá nhỏ, chắn lối đi cửa Bắc cũng là đường thoát của bọn họ, và ngay cả cánh cổng cũng bị phá hủy không cách nào dùng ngựa đi qua được, chỉ có thể từ từ bò qua hoặc bay qua mà thôi!
“ Kẹt..!!! Kẹt... Ket...!.!!!!”
- Vô sô tiếng kéo cung vang lên, hai bên hẻm núi chứa đầy người,đeo tộc huy Bắc Minh Thế Gia trên người mỗi kẻ đứng hai bên núi đây đều cầm trên tay vũ khí tầm xa,,đủ để miểu sát và làm tổn thương Vương cấp, cả đám nhắm chuẩn vào đám người Bắc Minh Ngạo Thiên,lúc này sau lưng đám người Bắc Minh Ngạo Thiên bị sau lưng chạy tới vô số người, trên cao hai bên đồi bị cung tiễn khoá chặt, trước mắt núi đá mới sập xuống hình thành, lúc này không biết từ khi nào xuất hiện một tiểu đội Ám Vệ nữa, khác biệt là người dẫn đầu không phải là Đằng Võ. Mà là 12 người,mặc áo giáp đen không rõ mặt,, sau lưng mọc ra cánh đấu khí, phát ra khí tức Hoàng Cấp đứng trên ngọn đồi đá mới hình thành do vụ nổ kia nhìn chăm chú vào Bắc Minh Ngạo Thiên, lúc này Bắc Minh Ngạo Thiên biết mình hôm nay khó qua khỏi một kiếp, cực kì không cam lòng hét lớn!
“ Các ngươi là ai ”
Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.