Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 262: Bắc Minh Diệt (3)





- Khi đám người hùng hổ kêu gào muốn phế Bắc Mình Ngạo Côn lập Bắc Mình Nhân lên làm tộc chủ, thi lúc này tại nơi bế quan nao đó cực kì bí mật của Bắc Mình Thế Gia, lúc này Bắc Minh Ngạo Côn ở trong mật thất, nghe thuộc hạ báo lại những gi mình đã thấy những gi tên thuộc hạ thân tín nói xong, Bắc Mình Ngạo Côn từ trong mật thất sắc mặt âm trầm tới cực điểm, trong giọng nói vẫn bình tĩnh, nhưng lão không cách nào che giấu sát cơ trong đó, nói với một tên thuộc hạ mà rằng!
“ Những điều ngươi nói có phải là sự thật, điều ngươi nói có chính xác hay không? Ăn có thể ăn nhầm nhưng nói không thể nói lung tung được đâu ” Tên thuộc hạ kia cung kính nói!
“ Bẩm Gia Chủ mọi chuyện đều đúng như lời thuộc hạ nói, thuộc hạ hạ nguyện lấy sinh mệnh ra để đảm bảo rằng điều này đúng sự thật ạ, Bắc Mình Nhân cùng mấy ngàn thuộc hạ cùng trưởng lão chiếm khoảng 2 thành người, chiếm cứ một góc của Bắc Minh Thế Gia, đang hô hào tinh thần muốn phế ngài lập Bắc Mình Nhân lên làm tộc chủ đời kế tiếp ạ ”
- Bắc Mình Ngạo Côn im lặng một hồi lâu, hẳn là lão không cách nao tiếp nhận thông tin nay, dù sao thì Bắc Mình Nhân cũng là tộc đệ của hắn kia mà, muốn phế hắn thi chỉ cần họp gia tộc cũng đủ để phế hắn rồi, đâu có cần thiết phải gọi lao sư động chúng như thế, trong mắt Bắc Mình Ngạo Côn, Bắc Mình Nhân luôn là kẻ không ham mê quyền lực, nhưng tại sao hôm nay lại làm như thế phải động bình như vậy, hẳn là có kẻ xúi dục Bắc Mình Nhân kia, mà kẻ xúi dục!
“ Các trưởng lão đâu hết rồi sao không xuất hiện, cản trở âm mưu của Bắc Minh Nhân kia”
“ Bẩm Gia chủ, các trưởng lão đang ở trong kiếm tổ điện phụng mệnh của người, chấn sát tên nào đó, từ lúc các trưởng lão vào tới này,cửa Kiếm Tổ Điện chua hề mở ra lần nào nữa, hẳn là đang tế tự ” Nghe thấy thế Bắc Mình Ngạo Côn ở trong mật thất, suy nghĩ hồi lâu rồi nhàn nhạt nói
“ Truyền lệnh của ta, kêu goi toàn bộ Bắc Mình Gia Vệ còn theo ta, đi ra ngoài đó,tìm ra nơi đóng quân của Bắc Mình Nhân, trấn áp âm mưu của bọn chúng,tìm cho ra đồng đảng của bọn chúng,bắt sống kẻ cầm đầu, con những tên nao di theo hắn, đầu hàng thi giữ lại, bằng không thi giết hết đi,ngươi hãy nhanh chóng thì hành ”
“ Rõ.!! Thuộc hạ xin được cáo lui ”
- Ra lệnh xong, Bắc Mình Ngạo Côn không những không có cảm giác an toàn ma cảm thấy càng luc càng bắt an, cứ như có cảm giác rơi vào bên trong âm mưu tính toán của kẻ nào đó vậy, " Cót Két..!!!" tiếng cửa đá mở ra, một nam tử niên mái tóc đã có màu hoa râm,khuôn mặt tái nhợt, đôi mắt đỏ như máu, vầng mắt thâm quầng, hắn là tu luyện công pháp bi phản phệ nên ra như thế này, hắn nhin phương trời xa xa, hít một hơi không khí,hắn đang nghĩ ai là kẻ đã xúi dục Bắc Minh Nhân kia, hắn suy nghĩ nát óc cũng không đoán biết đó là ai,kẻ khả nghi nhất thì đang ở rất xa, rõ ràng không có khả năng là bọn họ được, kẻ ở gần thì thực lực quá yếu không cách nào hãm hại hay đối địch được với Bắc Mình Thế Gia của hắn!
- Nhưng hắn có suy nghĩ tới nát óc ra, cũng chẳng nghĩ ra người sắp đặt âm mưu nay, la người đã từng giup Bắc Mình Ngạo Côn hắn, mà dù có nghĩ tới thì Bắc Mình Ngạo Côn cũng không tin, trong mắt hắn, A - Lòng chỉ là con mồi ma thôi, một tên biết chút y thuật, có vài tên thuộc hạ, bây giờ đang bị đồ ma liên minh truy sát, lại bi kiếm tổ phế đi tu vi, lại được tiếp ứng ngầm của người Triệu Gia ở đây, trong mắt hắn một cái Vô Danh Thần Y, năm đó hay Hắc Ma bây giờ, cũng chỉ la nằm trong túi hắn mà thôi, chỉ là công cụ cho hắn đổi trác lấy vật chất sung túc cho hắn mà thôi, ngày từ đầu Bắc Mình Ngạo Côn đã không cho rằng, A - Long có tư cách làm đối thủ của hắn, nhưng nếu hắn biết được những âm mưu ma A - Long đã sắp đặt cách đây rất lâu,và bây giờ đã làm thi hắn sẽ suy nghĩ khác đó, nhưng Bắc Minh Ngạo Côn lại không biết điều đáng sợ đang tiến tới nơi này!
- Đúng lúc này khi tên thân tín của Bắc Mình Ngạo Côn đi chưa kip xa, thì từ xa xa tiếng sát phạt vang lên không ngừng, không có cách nào miêu tả cảnh rung động nay, đám người Bắc Mình Nhận đã tụ tập thành đám, tay cầm vũ khí, gặp người liền giết, không kể già trẻ lớn bé trong gia tộc, cứ gặp ai liền giết người đó, một tên trong đám người Bắc Mình Nhân hét to!
“ Phụng Mệnh Tân Gia Chủ tiêu diệt phản tặc Bắc Mình Ngạo Côn, hễ người nào co liên quan tới Bắc Mình Ngạo Côn liền giết không tha”
- Đúng lúc này, sau khi thân tín của Bắc Minh Ngạo Côn chưa kip đi xa, thi tên thân tín kia hét thảm một tiếng vô cùng đau đớn, sau đó im bặt, khí tức của tên thân tín đoạn tuyệt trên đời, dù là thằng ngu cũng biết, tên đó vừa bi người chém giết, nhưng lai không thấy thủ phạm là ai, chỉ thấy trên đầu của tên thân tín bị xuyên thủng bởi một mũi tên, chết không kip nhắm mắt, một màn này khiến Bắc Minh Ngạo Côn trong lòng trầm xuống, là ai, ai có thể trước mắt hắn giết người mà hắn không hay biết lúc này Bắc Mình Ngạo Côn trợn tròn mắt bắt đầu dóng tai nghe xem ở xã xã có chuyện gì xảy ra!
- Khi nghe được tiếng chém giết ở phía xa xa,khuôn mặt Bắc Mình Ngạo Côn chợt biến sắc, hắn cảm thấy mới chuyện diễn ra quá nhanh, hắn phải ngay lập tức ngăn cản chuyện nay lại bằng không Bắc Minh Thế Gia sẽ bị tiêu diệt trong tay hắn mất, bóng người hắn loáng một cái, xuất hiện tại bên ngoài Bắc Mình Đại điện, ở nơi đó đang diễn ra một cuộc chém giết vô cùng kinh khủng giữa hai phe, hắn toàn thân tức giận phát run, từ từ đi vào trong cung, nhìn thấy Bắc Minh Ngạo Côn với khí thế hoàng cấp vô cùng uy mãnh ập tới, đám người đang chém giết ở đây thoáng biến sắc, nhưng sau đó từng tên người của Bắc Mình Nhân hai mắt trở nên đỏ như máu, bỏ mặc kẻ địch đang giao chiến với mình, cầm chắc trường đao trong tay hét lớn, với khí thế kinh thiên, bọn họ nhin Bắc Mình Ngạo Côn như kẻ thù giết cha,khi nhục mẹ của bọn chúng vậy!
“ Tất cả dừng tay lại cho ta ” Bắc Mình Ngạo côn hét lớn, không cách nào che giấu tức giận, con nhưng tên đánh tới Bắc Mình Ngạo Côn không để vào mắt những tên có thực lực Võ Đồ, Võ Sĩ Cấp này, nhưng đáp lại lời kêu gọi của hắn là " Giết...!!! ” Từng tiếng hét kinh trời vang lên,có tên sử dụng bí chiêu mà A - Long sai Bắc Minh Nhân truyền cho bọn chúng, tất cả vô cùng ăn ý dùng ra cùng lúc đều cùng chung một chiêu thức “ Bình Giải Thức ” vai chục chiêu thức vàng lên " Uỳnh...!! Oanh.... Oanh...!!!” mỗi một kể trên tay cầm phàm bình cương binh, sau khi vung một đao toàn lực, ngay lập tức thân thể, huyết nhục toàn bộ tinh hoa truyền hết vào trong vũ khí ngưng kết một chiêu manh nhất cả đời họ, một chiêu nay đánh đổi cả tính mạng, khi chém ra một chiêu nay là hoàn toàn chết không cách nào nghi ngờ!
“ Oanh Oanh...!!!” từng tiếng huyết nhục nổ tung, linh hồn câu diệt vang lên, đánh đổi từ sự sống của những tên tự hủy thân thể, bán đi tính mạng bằng một kích mạnh nhất, chém tới đầu của Bắc Mình Ngạo Côn, thấy một chiêu vô cùng kinh khủng nay, Bắc Mình Ngạo Côn đồng tử nhất thời có rút lại, hắn nhìn thấy sức hủy diệt của chiêu thức nay, lúc này hắn cũng không muốn vì giữ lại mặt mũi ma không né chiêu này, không né mà trúng chiêu này, không chết cũng phải bị thương nặng, hắn mở ra đấu khí cánh, độn tốc rời đi bay ra xa né một kích này!
- Bắc Minh Ngạo côn thoát được những mà, nhưng người chạy vô theo hắn thì không được may mắn như thế, bi một kích mạng đổi mạng này, chém ra thành thịt vụn, lúc này Bắc Minh Ngạo Côn không cách nào giữ bình tĩnh được nữa hét to, truyền đi khắp Bắc Mình Thế Gia!
“ Các ngươi màu dừng tay lại, các ngươi có nghe lệnh của ta không, ta ở đây dưới danh nghĩa của Gia Chủ Bắc Mình Gia, ta ra lệnh các người dừng lại, không được đánh nhau nữa, lập tức dừng lại bằng không ta đại khai sát giới ”
“ Véo...!!!!! ” một tiếng, một tiếng xé gió vang lên,độn tốc cực nhanh bay tới chỗ Bắc Mình Ngạo Côn, đó là một mũi tên màu đen, bên trên khắc vô số trận văn,mũi tên ba cạnh, thay vì bay thẳng như mũi tên bình thường, mà là bay xoắn như một viên đạn bay tới nơi yếu huyệt của Bắc Mình Ngạo Côn, nếu có người của Hắc Phong Trấn ở đây khi nhìn thấy mũi tên này, bọn họ sẽ biết đây hắn biết đây là mũi tên đặc thù của Ám Vệ, chỉ có Ám Vệ của A - Long mới sử dụng vũ khí như thế này mà thôi!
“ Oanh..!!! ” Một tiếng, bởi vì tốc độ mũi tên quá nhanh, do người bắn sử dụng vũ khí được đặc chế riêng biệt, đặc biệt là khi người bắn trước khi tên ra khỏi cung, đã nạp vào trong mũi tên vô số Phong Hệ của bản thân, với tốc độ kinh hoàng bay tới yếu điểm của Bắc Minh Ngạo Côn, vi một mũi tên xé gió nay tới quá bất ngờ, nhưng lại không có cách nào phản ứng né tránh hay mở ra lĩnh vực bảo vệ bản thân được, cũng ngàn cân treo lên sợi tóc này, Cấm Khí trên người Bắc Minh Ngạo Côn phát huy tác dụng, một kích đánh lén thất bại, đáng lẽ có thể giết được Bắc Minh Ngạo Côn, nhưng lại bị cấm khí cản lại, cứu được hắn một mạng, đây là kiện cấm khí mà Bắc Minh Ngạo Côn được cứu một mạng, với một cái giá là Cấm Khí bi vỡ nát, mà mũi tên của Ám Vệ Bắn ra cũng không phải đen cạn dầu,
- Đầu mũi tên bị cản lại, liền tạo nên va chạm trên đầu mũi tên, kích hoạt trận pháp trên đó, dựa theo nguyên lý đạn nổ của trái đất được dùng trong việc súng trường bộ binh bắn phá xe cơ giới thiết giáp, hay các vật cản trong địa hình thành phố nhiều nơi ẩn nấp, nay được A - Long và Lam Linh cải tiến không ngừng, thay vì sử dụng súng đạn, thi lại cải tiến đầu mũi tên, mà đầu mũi tên nay cũng là một trong những tác phẩm do hai người đích thân luyện chế, và nó cũng phát huy công dụng của nó, nó vừa bị cấm khí cản lại, thay vì văng đi đâu đó như mũi tên bình thường, thì nó hoàn toàn khác biệt, ngay lập tức trong lúc không đề phòng của Bắc Mình Ngạo Côn " Oanh " một tiếng mũi tên nổ tung,, bằng một kích toàn lực của một cái vương cấp này, đánh cho Bắc Minh Ngạo Côn văng ra xa, " Rầm " trong lúc bay ra ngoài, miệng hắn liền không ngừng phun máu tươi, tạo một đường hoa mỹ màu đỏ hình vòng cung, cuối cùng va chạm xuống đất một cái tạo nên cái hố thật sâu dưới đất đất!
- Nhìn thấy cảnh này mấy tên thân tín của Bắc Minh Ngạo Côn thấy tộc trưởng bi người đánh lén như thế liền hùng hổ lao lên chỗ chủ nhân của mũi tên đó bay tới, một nữa hộ pháp xung quanh cái hố do Bắc Minh Ngạo Côn tạo ra, từng tên trong miệng hét lớn!
“ Bảo vệ tộc trưởng ” bọn chúng xếp thành vòng tròn hòng ngăn cản người nhân lúc Bắc Minh Ngạo Côn bi thương mà đánh lén, nhưng đáp lại sự nỗ lực của bọn chúng, lai là những thuộc hạ của Bắc Minh Nhân, lâu nay là 4 tên Võ Sư cấp nổi điên" Binh Giải Thức " Uỳnh, Uỳnh Uỳnh Uỳnh, bốn tiếng Uỳnh vang lên, vô cùng kinh tâm động phách, lại 4 nhát chém ngừng kết từ toàn bộ tinh hoa sinh mạng của 4 tên Võ Sư kia chém tới, đám thủ hạ một mức trung thành của Bắc Mình Ngạo Côn,nhưng tên đó chưa kịp kinh hãi lấy một tiếng, đã bị 4 kiếm liều lấy mạng đổi mạng này chém nát thành thịt vụn,huyết nhục văng tung toé, máu thịt lẫn lộn, một mảnh chân tay nguyên vẹn cũng chẳng còn, 4 vết chém này cày sâu xuống đất một vệt vô cùng sâu hoám, chỉ có may mắn những tên sợ hãi liền né qua được một chiêu Binh Giải Thức này!
- Một tên thoát được một kiếp, liền vô cùng sợ hãi hét toáng lên một câu, miệng liên tục văng tục liền chửi má nó " Bọn nay điên hết rồi sao, chẳng lẽ bọn chúng muốn chết tới như vậy,không muốn mạng cũng muốn chúng ta chết cùng, người cùng tộc nhất định phải liều mạng đến lúc ta chết ngươi sống hay sao ” nhưng không ai trả lời tên này hay đáp lại cả, thứ mà hắn có chỉ là “ Phập... Phập...!!!! ” Từng tiếng mũi tên găm vào da thịt, đóng đinh những tên may mắn thoat được Bình Giải Thức kia vào mặt đất, từng tên không thể nào tin được nhin mũi tên găm trên ngực mình, miệng không ngưng phun máu tươi thì thào!
“ Làm sao có thể..!!! ” á á á " Uỳnh "
- Nhưng khi tên kia muốn nói thêm gì, thì mũi tên trên người hắn ngay lập tức hút toàn bộ đấu khí sinh mệnh của tên kia,biến tên kia trở thành quả boom sống, và mũi tên lại là một ngòi kíp nổ " Uỳnh " Một tiếng tên kia nổ tung ra thành nhiều mảnh, phá hủy nền nhà trở thành một hố thật sâu, những người gần đó cũng bị vụ nổ nay ảnh hưởng, miệng phun búng máu,văng ra ngoài bắt đầu thoi thóp, nhưng khi những tên thôi thóp kia thấy có người quen chạy tới, đang muốn kêu cứu bọn chúng, thi đáp lại bọn chúng là một thanh đao cắm thẳng vào ngực, chết ngay tại chỗ, nhiều tên sinh mệnh lực cao hơn thì phải chịu đau đớn hơn là bị đâm nhiều nhát vào người, cuối cùng đầu đi một nơi thân đi một nẻo!
“ Kẻ nào,là ke nào giám mưu đồ phá hoại Bắc Minh Thế Gia ta ” Bắc Minh Ngạo Côn hét lớn từ dưới hố bò lên, sau lưng mở ra Lĩnh Vực, đó là một đại địa băng toàn chi bích,bên trong lĩnh vực của Bắc Minh Ngạo Côn hàn khí bay ra ngoài, khiến mọi thứ xung quanh hắn như muốn cùng Lĩnh Vực của hắn đóng băng lại, đang lúc hắn đang hùng hổ thì tự nhiên thấy vai minh đau nhói, hắn một lần nữa bi tên bắn cho vằng xuống đất, mũi tên lần này không phải mũi tên nổ với trên thân khắc một kích của Vương Cấp nữa, mũi tên này đơn thuần tới cực điểm, không có trận văn hay bất kỳ thứ gì, chỉ đơn thuần là một mũi tên mà thôi, nhưng một mũi tên bình thường nay lại bắn hạ một cái Hoàng Cấp đã mở ra Lĩnh Vực, bởi vì mũi tên nay tuy giống mũi tên bình thường nhưng nó có điều đặc biệt đó là mũi tên này là từ một kiện Hồn Bình ngừng kết mà thành!
- Lúc này Bắc Minh Ngạo Côn đứng giậy, không giám kênh kiệu hét to nữa, lần này hắn vô cùng đề phòng, vai chảy đầy máu, hắn nhìn mũi tên trên vai,hắn không cách nào tưởng tượng ra được, một Võ Hoàng mở ra Lĩnh Vực, bên trong Lĩnh Vực kẻ nắm giữ là thần, làm sao có thể bị một thanh tầm thường mũi tên làm bị thương trong lúc mở ra Lĩnh Vực được, hắn lạnh lùng nhin về một hướng cách đó không xa là một ngọn đồi nhỏ,Bắc Minh Ngạo Côn lạnh lùng rút mũi tên trên vai ra, ném qua một bên nói!
“ Các hạ còn muốn ẩn nấp ở đó bắn tên tới bao giờ, chẳng lẽ các hạ muốn làm con rùa rụt cổ,đợi ta tới bắt các hạ mới chiu xuất hiện sao ”
“ Hahaha!! Không hổ danh là Bắc Mình Phản Bội,quả nhiên rất thông hiểu việc ám toán kẻ khác, mới chỉ bắn có mấy mũi tên đã bi lộ rồi, quả nhiên ta đã múa rìu qua mắt thợ rồi” một giọng nói vô cùng hảo sảng vang lên, trong giọng không hề che giấu sự trào phúng và xem thường vang lên,lúc này từ ngọn đồi Bắc Mình Ngạo Côn đang nhìn chằm chằm vào kia, không gian chợt vặn vẹo, lúc này hình ảnh mờ ảo xuất hiện 12 đạo thân ảnh, nam có nữ có, tất cả đều mặc trên người mặc từng kiện Hồn Bình Khải Giáp màu đen thuần tuý,bao bọc và trang bị tới tận răng, tên dẫn đầu cũng là tên vừa mới nói cũng là tên vừa bắn cung giết mấy người thuộc hạ thân tín của Bắc Mình Thế Gia!
- Lúc này Bắc Mình Ngạo Côn mới nhìn thấy bộ dạng của những tên này, nhưng tên này mặc khải giáp màu đen,trang bị kín tới tận răng, mặt đeo mặt nạ ác quỷ,một bên vai đeo cự kiếm một bên đeo một đầu chiến mâu, thắt lưng vắt ngang một ống tên, tay cầm trường cung, bên cạnh là mà thú sủng, nhìn vóc giáng cũng it nhất là Mà Thú Cấp 7, lúc này tên dẫn đầu cất trường cung vào nhẫn trữ vật, hai tay mở ra đầu khôi giáp, để lộ ra một khuôn mặt nam tử,ánh mắt tràn ngập tang thương, khuôn mặt không cách nào che giấu được sương gió của thời gian, nếu người trong Ám Vệ o đây nhìn thấy thì sẽ kinh hô một tiếng, đây là em trai song sinh của Đằng Võ, hôm đó chết trong vòng tay của A - Long!
- Bắc Mình Ngạo Côn thấy đám người này, lại thấy thực lực mỗi tên trong 12 tên này, tên yếu nhất cũng là Võ Hoàng Cấp 4 tầng, trong khi thực lực của Bắc Minh Ngạo Côn là Võ Hoàng Cấp 8 tầng, tuy thực lực mạnh gấp đôi tên yếu nhất, nhưng mà bọn chúng có tới 12 người tên mạnh nhất cũng là Võ Hoàng tầng 8, còn chưa tính rằng trên người nhưng tên này được trang bị tới tận răng, mỗi kiện ít nhất cũng là Hoàng Cấp Pháp Bảo a, thử hỏi Bắc Mình Thế Gia, hoàng cấp pháp bảo lấy ra Bắc Mình Gia đã có nổi 10 kiện chưa, huống hồ gi lại là sáo trang nguyên bộ kia chứ, mà tới tận 12 bộ,nếu Bắc Minh Ngạo Côn biết được rằng 12 bộ trên người 12 người này, chính là 1 tiểu đội Ám Vệ của A - Long, và 12 bộ sáo trang khải giáp này cũng không phải là Pháp Bảo hay vũ khí trên người tiểu đội này cũng không phải Pháp Khi gì, mà là Hồn Binh, thứ mà có thể nghiền nát mọi Bảo Khí mà con người thế giới này chế tạo ra, tới lúc đó thì Bắc Minh Ngạo Côn sẽ có tư vị gì!
- Nhưng Bắc Mình Ngạo Côn quan sát lại lần nữa, lại thấy điều gì đó không thể tin tưởng được, đồng tử hắn có rút lại, hắn cảm nhận được Linh Giả khí tức từ người bọn này, có thể bọn chúng không phải Linh Giả,nhưng bọn nay chắc chắn đã tu luyện Linh Giả công pháp,đã mở ra Linh Mạch, kích hoạt được Linh Căn,chỉ liếc qua một cái,một cảm giác vô cùng bất an truyền tới toàn thân Bắc Minh Ngạo Côn, hắn cảm thấy đối diện hắn là 12 người này không phải là con người, mà là 12 đầu hung thú cực mạnh nhìn chằm chằm vào hắn, hắn tin chắc mình không phải là đối thủ của những tên trước mặt này, chưa nói đối phương đông hơn, mà ngay cả Bảo Khí trên người bọn hắn, cũng đủ đè chết Bắc Mình Ngạo Côn hắn nhiều lần rồi
- Nghĩ tới đây hắn liền hoảng sợ trong lòng, hắn bế quan quanh năm, hắn không nhớ ra là Bắc Minh Gia của hắn đã đắc tội nhận vật như thế nào, mới có thể đào tạo ra 12 người này, Bắc Minh Ngạo Côn đánh chết cũng không tin,những người áo giáp đen này tới đây chỉ có 12 người, hắn giọng có chút run, không cách nào che giấu sợ hãi trong lời nói!
“ Các hạ là ai? Tại sao lại xuống tay với người của Bắc Minh Thế Gia? Hãy cho ta một lý do” Bắc Minh Ngạo Côn chưa chiến đã sợ, như lời A - Long nói, Bắc Minh Ngạo Côn sung sướng nhiều năm, nên mất đi ý chí chiến đấu rồi hắn như người điên nhìn 12 Ám Vệ trước mặt,thấy Bắc Minh Ngạo Côn như thế tên dẫn đầu từ giới thiệu lai lịch của bản thân!
“ Ta tên là Đằng Dực em trai của Đằng Võ cách,hẳn ngươi không biết chúng ta, vậy để TW nhắc cho ngươi nhớ, cách đây 100 ngày,anh trai ta cùng Thiếu Phu Nhân trả tiền, nhưng Bắc Minh Gia các ngươi đã ép lấy gấp 10 lần tiền, lại còn ép Thiếu Phu Nhân phế đi tu vi, lại trên đường về,lại cho người ám sát thiếu phu nhân, hòng lam nhục người tới chết, trong số các người đã sát hại,trong đó anh trai của ta, hôm nay ta phụng mệnh Thiếu Gia,tới đây đòi lại những gì các ngươi đã nợ thiếu gia chúng ta, trong đó có mạng của 98 huynh đệ đã bi Bắc Điện của Bắc Mình Thế Gia các ngươi ra tay giết hại, hôm này chúng ta sẽ dùng máu của Bắc Minh Gia các ngươi tế 100 ngày cho các huynh đệ đã mất của Ám Vệ/ Hắc Phong Trấn chúng ta”
Lúc này Bắc Minh Ngạo Côn lẩm nhẩm trong miệng, “ Thiếu Gia, 100 ngày, đòi nợ ” cuối cùng như nhớ ra cái gì đó, hắn như người điên hét to,hắn không cách nào tin tưởng tình cảnh trước mặt này, có chi là ghen ghét, đố kỵ tham lam, hắn không tin năm đó Hắc Ma đưa công pháp chuẩn cho hắn, khiến hắn mỗi lần tu luyện lại phản phệ,mà là đưa cho những tên trước mặt này, hắn vô cùng đố kỵ, hắn cho răng những tên trước mặt hắn không xứng với Công Pháp,mà chỉ có Bắc Minh Ngạo Côn hắn mới là kẻ xứng nhất với Linh Giả công pháp này,đây cũng là điều hắn hối hận nhất năm đó hắn cho rằng đã lấy được trọn bộ công pháp rồi, nên mới liền không nhận người bán rẻ A - Long cho triệu gia, về sau tu luyện bị phản phệ nên mới khiến hắn hối hận tới xanh ruột, nhưng ở đời không có ai bán thuốc hối hận, hắn như người điên hét to!
“ Các ngươi là thuộc hạ của tên Vô Danh đó....à không là Hắc Ma, các ngươi là thuộc hạ của Hắc Ma sao, hắn đã truyền cho các ngươi hoàn chỉnh Linh Giả công pháp cho các ngươi hay không??”
Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.