Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 257: Côn Ngô Kiếm (1)




“ Không có gì,mọi chuyện vẫn ổn cả ” Nói xong hắn nở nụ cười tươi như hoa, vô cùng ôn hoà như ánh ban mai,nhưng mà Thanh Lăng, cùng Lam Linh ở trong thức hải hắn mấy trăm năm, đều biết ổn ở đây trong lời A - Long nói quả không ổn chút nào, nụ cười này chính là lúc yên bình trước một cơn bão đang tới, nụ cười này hai nàng đã thấy, thấy khi trong thức hải hắn cười khi xé xác mấy trăm cái Quang Minh Thần Tộc trong thức hải kia nụ cười này, chính là điềm báo có kẻ nào đó sẽ chết rất khó coi, biết thế nhị nữ không hỏi nữa, im lặng đứng một mực bên cạnh, hai nàng biết lúc này không nên nói gì, hắn cần suy nghĩ, chọc vào hắn lúc này chính là đánh thức một con rồng đang ngủ say a!
- Còn A - Long lúc này, hắn lúc này xiết chặt mảnh da thú trong tay,từng chữ từng chữ một bên trong, khiến tâm hắn như bị người đâm vào vậy bên trong có ghi " Triệu Lôi huynh. Tên tiểu tử năm đó đệ bắt được, giao cho huynh,nó một lần nữa tới tìm đệ,đệ một lần nữa giao nó cho huynh,và mong huynh sẽ trả công cho Bắc Minh Thế Gia hơn những lời huynh năm đó nói, tên nhóc đó bây giờ có tên gọi là Hắc Ma đang hoành hành ở biên giới phía Nam này..mong huynh hiểu cho ta đang muốn nói gì.để bắt được tên này gia tộc ta đã....." nhìn tới đây, ánh mắt A - Long chợt phát ra những tia sáng lạnh lẽo, mở miệng nói!
“ Tiểu Lăng Tử, thay ta biến lũ súc vật kia thành khôi lỗi đi ” nghe thấy vậy Thanh Lăng một bên kinh ngạc không thôi, " Biến bọn chúng làm khôi lỗi, đây không phải như kế hoạch chúng hai người đã định lúc ban đầu " Thanh Lăng chợt đứng ngây như phỗng, thấy thế A - Long nói giọng vẫn ôn hòa nhưng chứa đầy sát khí!tràn ngập khí thế sát phạt,gặp thần giết thần, gặp ma giết ma, thiên cản trảm thiên lạnh lùng nói!
“ Nàng nghi ngờ quyết định của ta?”
- Nghe thấy thế khuôn mặt Thanh Lăng chợt biến sắc, quỳ xuống nói " Thanh Lăng không giám,nếu Thanh Lăng có gì không vừa lòng Thiếu Gia, Thanh Lăng nguyện tự sát tạ tội với Thiếu Gia" Thấy một lời nói trong lúc vô tình,mà lúc đó hắn đang rất tức giận, một lời nói của mình hắn biết mình đã lỡ lời, hắn tiến lại, đích thân nâng Thanh Lăng lên, phủi bụi trên người nàng, dù sao nàng cũng là nữ nhân của hắn, hắn có thể giết ngàn vạn người không chớp mắt lấy một cái dù là nam hay nữ già hay trẻ đều giết hết,nhưng đối với nữ nhân của mình, hắn không làm được như thế, hắn vuốt ve đầu nàng, lau đi khoé mắt của Thanh Lăng mờ ảo một lớp sương mai lau đi vệt lệ nơi khoé mắt của nữ nhận đã chung chăn gối với mình, hắn chỉ thở dài trong lòng,đè nén sát ý xuống, dùng chất giọng ôn nhu nhất nói với Thanh Lăng!
“ Xin Lỗi! Phu Quân không có ý la mắng nàng,về sau ta sẽ không nặng lời với nàng như vậy nữa, ta chỉ là không kìm được tức giận mà thôi, nàng đừng hơi tí lấy cái chết ra tạ tội,ta có thể chết, nhưng nàng không thể chết, nàng phải là cánh tay phải của ta là tâm can bảo bối của ta, không phải công cụ nàng hiểu chứ ”
- Thanh Lăng nghe thấy thế, lòng nàng ngọt ngào khi nghe những lời như bôi mật của hắn,còn Lam Linh ở một bên ngưỡng mộ không thôi nhìn tràng cảnh này, nàng ao ước tới khi nào mới tới lượt Lam Linh nàng đây, trái với Lam Linh nhưng Thanh Lăng lúc này càng lo lắng hơn, một tay nắm lấy tay hắn như cọng rơm cứu mạng nói!
“ Phu Quân, người không nên xúc động, xúc động người sẽ chết đó, thiếp không muốn đơn độc mà sống một mình, thiếp và đại tỷ,nhị tỷ tất cả mọi người cần chàng” Thanh Lăng lo lắng không sai, tại vì lúc trước, khi ở trong hỗn độn thần cách, diễn hoá ra một ảo thân ở Thần Giới một đường lịch luyện, một lần A - Long cùng nhị nữ gặp phải vô số Quang Minh Tộc, A - Long cũng như thế này, sau đó liền cùng Quang Minh Thần Tộc kia lao đầu chém giết tới thiên hôn địa ám,cuối cùng tất cả bị ép đẩy linh hồn ra ngoài, A - Long bị trớ chú ở tim cắn trả hấp hối, phải dùng mấy giọt niết bàn huyết mới cầm hơi lại được, bằng không hôm đó hắn chết chắc!
- Nghe thấy Thanh Lăng quan tâm như vậy, như thế này là nàng quan tâm hắn từ đáy lòng, điều này khiến lòng hắn ấm áp không thôi, lúc này hắn mở miệng ôn tồn nói!
“ Yên tâm ta còn kiềm chế được, Tiểu Lăng Tử, thay ta biến chúng làm khôi lỗi đi, ta không cần chúng để trao đổi lấy người nữa, tình hình có biến rồi, chuyển qua kế hoạch dự phòng ”
- Thanh Lăng nghe thấy vậy, hít sâu một hơi thu lại vẻ lo lắng trên mặt, nhưng trong ánh mắt nàng vẫn lo lắng không giảm, nàng phức tạp nhìn A - Long, rồi cố gắng gượng nói! " Vâng ạ" nàng nói vậy thôi, nhưng nàng vẫn lo lắng A - Long một lần nữa như thế, nàng không biết cuộc sống nàng thiếu bóng hắn, thì nàng sẽ sống như thế nào nữa, nghĩ tới tình cảnh quằn quại,miệng không ngừng phun máu kia của hắn, tâm nàng như xiết lại, nàng cố gắng chấn tĩnh lại, bắt đầu làm việc của mình!
- Nàng lấy ra hồn binh của mình hoá thành trường kiếm, miệng niệm khẩu quyết, đánh mắt ra hiệu với Lam Linh, nhị nữ hiểu ý gật đầu, một kiếm đâm sâu xuống đất, sử dụng bí phap gọi ra địa hoả,Lam Linh thủ ấn xuất ra ngưng kết địa hoả trở thành một cái đỉnh hoả điễm thật lớn,Lam Linh liên tục sử dụng ngón tay xinh đẹp viết ra vô số đạo chú ngữ, khắc xuống không ít trận pháp,Thang Lăng lấy túi trữ vật ra, đổ ra vô số chất liệu để luyện chế khôi lỗi, cuối cùng đổ ra hết, nhưng ở đây có hơn 20 người bị bắt sống,mà vật liệu nàng mang theo ngươi chỉ có thể luyện chế 12 13 cái nhân làm khôi lỗi mà thôi, Thanh Lăng nhìn qua vũ khí cầm trên tay Ám Vệ là mấy cái Pháp Bảo,Pháp Khí nói với chất giọng đầy uy nghiêm, như một nữ vương không cho phép cãi lời nói!
“ Tế bảo..!!! ” Ám Vệ không nói hai lời, nhíu mày một cái chẳng nhíu, bọn chúng biết không được phép cãi lệnh cấp trên, dù thân phận, cấp bậc quân đội xâm nghiêm, hay thực lực hay gia thế, Ám Vệ cũng không bằng Thanh Lăng, vả lại bọn họ có Hồn Binh, mà pháp khí so với Hồn Binh,chỉ cần va chạm vào lần là vỡ nát, bọn họ còn thấy chán ghét Pháp Bảo, Pháp Khí kia, đúng như lời A - Long nói, Pháp Bảo, Pháp Khí là thứ rẻ rách, một xu cũng không xứng, lúc đầu có kẻ không tin,về sau sự thật được chứng thực, bây giờ thử hỏi xem bọn chúng có muốn vì một thứ rác rưởi, mà cãi lệnh hay không, chưa tính Thanh Lăng cấp bậc cao hơn, thực lực có thể xếp hàng đầu, có thể bóp chết bọn họ bất cứ lẽ nào huống gì đó là thiếu phu nhân của bọn chúng kia chứ!
- Một màn tiếp theo khiến người ta trợn mặt há mồm không thôi, vô số kiện Pháp Khí,Pháp Bảo bị Ám Vệ chớp không chớp mắt lấy một cái, ném bay về phía lò lửa được ngừng kết từ địa hoả kia " Uỷnh râm" vô số vũ khí rơi vào lô, do Thanh Lăng điều khiển trở nên hủy diệt, vô số khí linh,trận pháp thậm chí có tiếng thú rống kêu gào xuất ra từ Pháp Bảo,Pháp Khí kia, đều bị Thanh Lăng sử dụng bí thuật nấu thành dịch thủy, sau khi tế luyện xong, cuối cùng nàng cùng Lam Linh phối hợp ăn y,một cái vung tay,mở ra đỉnh hoả,một cái đặt toàn bộ ấn ký vào đám tù binh,một cái vung tay,ném tắt cả người của Bắc Minh Gia trong sự kinh hãi tột độ vào lò hoả,luyện sống những kẻ kia làm khôi lỗi, từng tiếng hét vô cùng đau đớn vang lên, cuối cùng trở nên im bặt,hai nữ vô cùng ăn ý phối hợp nhau, một người mở ra Lĩnh Vực khôi lỗi, liên tục uấn nắn từng người bình thường, hoá thành con khôi lỗi hình người không có cảm xúc, còn Lam Linh liên tục đánh ra chú ngữ, Phong Ấn hồn anh xoá đi ký ức bản thân, chỉ còn kỹ năng chiến đấu và trung thành tuyệt đối,Gia Cường thân thể từng con, xoá đi khuyết điểm bù trừ chỗ thiếu hụt,khắc Nguyên Tố trận pháp lên xương côtm gân mạch của từng con khôi lỗi, giúp nguyên tố bản thân của từng con đạt hoàn hảo nhất từ trước tới nay, rồi nàng còn khắc đủ mọi loại chú ngữ nên từng con khôi lỗi của hai người, làm ra theo yêu cầu của A - Long!
- Một màn này khiến người khác sợ hãi không thôi về thủ đoạn của hai nữ nhân xinh đẹp bên cạnh A - Long, cả đám tán tu, muốn nhân cơ hội hôi của cũng sợ hãi biến sắc, một màn này khiến mắt trâu của Nam Hà kinh hãi,còn Bắc Minh Thương ở một bên sợ hãi mặt đã trắng nay không còn chút máu nào, A - Long tiến lại trước mặt Nam Hà,nay đang là con trâu vàng bị bôi dầu mỡ, và bị nướng trên dàn,thấy hắn tới Ám Vệ liền né qua một bên, bởi vì bọn họ biết, lúc này không nên hỏi thì hơn, còn A - Long mắt rồng lạnh lẽo, vô cùng hung tợn như một ngọn biển lửa vô cùng vô tận trong con mắt kẻ dọc hình mũi tên kéo xuống dưới hết con ngươi của hắn!
- Hắn vung tay nói với Ám Vệ bên cạnh, đang phụ trách quay Nam Hà lên,bởi vì Võ Hoàng đang ở trang thái Võ Hồn, thì Ám Vệ dùng than lửa bình thường, nướng cả chục năm chưa chắc đã nóng nổi da, chủ yếu là A - Long muốn trêu chọc cái Nam Hà kia tí mà thôi, chứ hắn muốn nướng trâu bò ăn thì Ma Thú thiếu gì cần gì phải ăn Nam Hà con trâu già kia, còn A - Long mà nổi thú tính lên thì dùng Niết Bàn Hoả,một mồi lửa liền đốt cháy Nam Hà ra tro, linh hồn câu diệt chứ đừng nói là chín a, lúc này hắn mất hết kiên nhẫn rồi, không muốn trêu chọc nữa, hắn nói với Ám Vệ bên cạnh!
“ Thả hắn ra..!! ”
- Ám Vệ Không nói hai lời, một đao chém xuống “ Phanh lấy một tiếng ” Nam Hà bị rơi cái bịch cái xuống than, cuối cùng hắn thân trâu vàng, lồm cồm đứng giậy,thu lại than hình Võ Hồn của hắn, không giám kênh kiệu hay nói gì, Nam Hà là cái lẫn lộn sống chết nhiều năm, hắn biết A - Long lúc này đánh hắn là đánh đùa đùa mà thôi, chưa ra tới 3 phần sức lực, chưa ra sát chiêu đã đánh cho đầu óc hắn trăng sao lẫn lộn rồi, bây giờ nam hà,nhìn vào mắt A - Long đang quần quận lửa giận này, hắn biết chơi với vua như chơi với hổ,nhưng mà trêu chọc tên nam tử trước mặt, chính là trêu chọc vào một con rồng đang ngủ, chính là không muốn sống lâu thêm vài năm nữa mà, Nam Hà nhìn vào mắt của A - Long, hắn biết con rồng đó đã chân chính thức tỉnh rồi, lão âm sợ hãi, sau lưng áo lão, mồ hôi lạnh đã ướt đẫm lên từ bao giờ rồi!
A - Long cũng chẳng thèm để ý tới bộ dạng vô cùng đặc sắc kia của Nam Hà, hắn lạnh lùng vẫy tay để thuộc hạ xuất hiện, bên cạnh hai thuộc hạ là một cô bé tầm 13 14 tuổi, phấn điêu ngọc mài,chỉ có điều là khuôn mặt hơi tái đi vì bệnh tật,nhìn thấy đưa bé này Nam Hà, trên khuôn mặt thong dong của mình trở nên kinh hãi hét to
“ Tiên Tiên...!! ” Lão muốn lao tới chỗ con gái của lão, đây chính là con gái của lão, đang lúc độn tốc rời đi, hòng muốn cứu con gái ra khỏi tay của Ám Vệ,, nhưng bị một bàn tay tràn ngập lân phiến màu đen, móng vuốt sắc bén hơn dao đẩy ngược lại," Rầm " một tiếng Nam Hà bị đẩy ngược lại vài chục bước, cuối cùng bị thứ gì đó như vô hình khoá lại mọi hành động, khiến lão không cách nào cử động, ngay cả nói cũng không nói được, chớp mắt cũng không chớp lấy một cái được, A - Long lười nói nhiều, liền đi vào chủ đề chính!
“ Ta nãy giờ giỡn với ngươi như vậy, ngươi hẳn hiểu được thực lực của mình đối với ta thì so sánh như thế nào đi ”
- Nam Hà muốn nói, nhưng không cách nào mở miệng ra được, A - Long mắt rồng nhìn chằm chằm Nam Hà nói!
“Ta không muốn nghe người khác nói nhảm, chớp mắt một cái là đồng ý, chớp hai cái là phản đối, chớp ba cái ta liền nhổ đầu ngươi ra khỏi thân, hoặc là giống mấy tên đó ngươi liền đã thông suốt ” Nói xong A.- Long liếc qua nhị nữ đang giúp hắn luyện chế khôi lỗi mốt bên nghe tiếng la hét đau đớn của người Bắc Minh Thế Gia, một bên nhìn biểu hiện của Nam Hà!
- Nghe thấy A - Long nói thế, nội tâm Nam Hà cả kinh, nhanh chóng chớp mắt một cái ý tỏ đã hiểu! Nam Hà không sợ chết, nhưng lại sợ sống không bằng chết, hắn sợ Thanh Lăng. Lam Ling nhị nữ, nhưng còn sợ A - Long hơn ai hết, người khác nói với Nam Hà như thế hắn tuyệt đối không tin, mà A - Long nói hắn ngay lập tức tin, bởi vì kinh nghiệm lăn lộn nhiều năm cho hắn biết, nói nhiều đồng nghĩa với cái chết, thấy Nam Hà chịu hợp tác như thế, A - Long nhàn nhạt nói " Hẳn là ngươi thắc mắc vì sao ta còn chưa giết người" Nam Hà Chớp Mắt một cái, A - Long liền trả lời!
“ Nếu ngươi cho rằng ta mến tài ở ngươi thì ngươi nên chết tâm này đi, người có tiềm lực như ngươi, bên cạnh ta rất nhiều, còn bây giờ ta không có nhiều thời gian, ta chỉ nói là hôm đó cách đây 100 ngày, ngươi cùng người Bắc Minh Thế Gia tập kích thuộc hạ của ta, ta không tránh ngươi, ta rất thưởng thức tính công bằng của ngươi, hôm đó ngươi không ra tay đả thương thuộc hạ của ta, thậm chí nhắm một mắt mở một mắt thả, Lam Linh rời đi, hẳn là ngươi nhớ "
Nam Hà: Lại chớp mắt một cái
“ Ta đã nói ta thưởng thức tính cách của ngươi,rất chính trực, ta muốn của chiêu mộ ngươi ở bên ta, giúp ta quản lý sự công bằng trong dân chúng của ta, không để cho bọn họ gặp phải uy khuất hay bị ngươi khi dễ, chứ thực lực của ngươi, trong mắt ta chỉ là một hạt cát nhỏ bay ngoài trời mà thôi điều này ngươi nên rõ hơn ai hết những gì mình đã thử nghiệm khi nãy”
- Nam Hà: Lại chớp mắt một cái nữa!
“ Ta cũng không ép ngươi theo ta,mà ta muốn ngươi tự nguyện không bị ép buộc, khi nào ngươi muốn, Hắc Phong Trấn của ta luôn chào đón ngươi”
- Nam Hà lại chớp mắt!
“ Ta biết ngươi bán mạng vì Bắc Minh Thế Gia,hòng muốn cứu chữa con gái ngươi khỏi bệnh tật, ta biết nỗ lực của ngươi, nhưng ngươi nên biết một điều, Bắc Minh Thế Gia không ai có thể cứu con gái ngươi cả ngoại trừ ta ra”
- Nam Hà chớp hai cái tỏ ra không hiểu!
“ Con gái ngươi từ bé yếu ớt, lại có thiên phú trở thành Linh Giả,nhưng vì ngươi quá cưng chiều con gái, nên cho nàng ăn vô số thiên tài dịa bảo trong đó có một gốc gọi là Cực Dương Thảo,có phải là ngươi muốn biến Linh Căn Hoả Hệ kia của nàng biến nàng thanh Cực Dương chi thể ta nói không sai chứ ”
- Ưm Ưm, Nam Hà hai mắt trợn tròn,nếu không phải hắn không mở miệng ra nói được, thì hắn đã hét lớn " Làm sao ngươi biết " biểu cảm này của Nam Hà, A - Long đã chuẩn bị trước liền không nói nhiều nói" Ngươi không biết rằng Cực Dương Thảo quả thật có tác dụng biến đổi thân thể con người thành Cực Dương Thân Thể,rất tốt cho việc tu luyện Linh Giả, nhưng ngươi quên mất tác dụng phụ của nó là, ngươi sử dụng Cực Dương Thảo phải là nam nhân, thứ hai phải có công pháp chuẩn cho thân thể cực dương,thứ ba pháo là ít nhất phải là cảnh giới thứ hai là Chân Hồ Cảnh mới được sử dụng Cực Dương Thảo sao? Ngươi không biết rằng chưa khai mạch, chưa tạo sông suối liền lấy gì mà đổ nước vào hồ,ngươi tìm đến Bắc Minh Thế Gia vì ngươi nghe được tin Bắc Minh Ngạo Côn từng bị như thế, và có thể chữa khỏi sao"
- Nam Hà lại chớp mắt một cái, vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên, A - Long ôn tồn nói!
“ Bệnh của Bắc Minh Ngạo Côn đó là do ta chữa cho hắn, ta không biết ngươi nghe ở đâu tin tức là Bắc Minh Ngạo Côn ăn nhầm dược thảo bị phản phệ,nhưng ta là người đã chữa khỏi cho hắn, ta nói là hắn chưa từng ăn phải loại dược thảo nào, hắn ta chỉ là luyện sai công pháp của Linh Giả, lại là bản thiếu nên bị phản phệ mà thôi, còn nếu ngươi tin tưởng Bắc Minh Gia sẽ cứu con gái ngươi, ngươi đã lầm to rồi, con gái ngươi không chết vì bệnh cũng sẽ chết vì bị Bắc Minh Gia làm hại thôi ”
- Nam Hà mặt chợt tái đi, A - Long nói!
“ Ngươi năm đó cho con gái ngươi ăn rất nhiều thiên tài địa bảo,hòng cho nàng căn cơ tu luyện thành Linh Giả,có Linh Thể, cải tạo Linh Căn, thay vì phải chờ tới Võ Linh Cấp nếu thiên phú tầm trung thì có thể mở ra Linh Mạch, bước vào Linh Giả, hoặc là đạt cảnh giới Võ Hoàng, tự dùng toàn bộ tu vi tập trung lực lượng, khai mở ra Linh Mạch, nhưng người như thế này hầu hết đều là Thiên Phú và có duyên không được may mắn, ta biết ngươi là người cha tốt, nhưng ngươi có biết rằng, ngươi đang dần dần vỗ béo con gái mình, dem con gái từ người sống biến thành một cây linh dược biết đi ngươi có hiểu hay không, Bắc Minh Thế Gia lão tổ khi nào muốn, liền giết chết con gái ngươi, ăn con của ngươi huyết nhục để đột phá tu vi ngươi có hiểu ý của ta không,ngươi là cha của con bé, con bé thân thể như thế nào, ngươi hẳn rõ hơn ta đi”
A - Long mất kiên nhẫn nói!
“ Bây giờ ngươi có hai sự lựa chọn,một là theo ta, ta sẽ chưa bệnh cho con gái ngươi, cho ngươi, còn điều kiện thứ hai, ngươi có thể không theo ta cùng ta lăn lộn, tuy người không theo nhưng ta cũng vẫn sẽ chữa bệnh cho con gái ngươi, nhưng với điều kiện không được đối địch với ta, ngươi liền thông?? ”
- Nam Hà chớp mắt một cái được thả tự do, đang muốn một lần nữa lao lại chỗ con gái của Lão thì A - Long mở miệng nói với Ám Vệ " Thả con bé ra " Ám Vệ nghe thấy thế liền thả ra, nhưng A - Long lại nói với Nam Hà!
“ Ta có thể cứu người,ta cũng có thể giết người, ta cứu một người, ta liền giết một người,ta không muốn thiếu nhân quả,mạng của con gái ngươi, ta hứa giúp thì sẽ giúp,nhưng đừng vượt qua giới hạn của ta, ngươi trước khi đi, thay ta lấy đầu con heo mập Bắc Minh Thương kia để chứng minh thành ý, ta không thích giúp kẻ một thân hai chân lại đứng hai thuyền ”
- Nói xong A - Long quay người rời đi, nhưng lúc sau một tiếng nói vang lên sau lưng của A - Long rằng " Hắc Ma công tử, điều công tử nói hoàn toàn là sự thật sao.???, công tử nói có thể cứu giúp được con gái ta sao”
A - Long quay đầu lại, liếc Nam Hà cùng cô con gái nhỏ của hắn trong lòng, Lòng Khí Quần Quận, ngừng kết thành một đầu chân long hung giữ gầm thét sau lưng, Long Khí xung quanh ngừng kết thành vô số con rồng đang bay lượn vòng tròn bay ben cạnh A - Long,hắn ngữ khí vô cùng lạnh nhạt nói!
“ Lời hứa của ta đáng giá ngàn vàng, không phải là lời nói gió thoảng bên tai,Hắc Ma ta đồ tông diệt môn vô số, cần nói dối lừa gạt kẻ khác sao,tin thì tin không tin ta cũng lười quản con của ngươi sống chết, đó là con của ngươi không phải của Hắc Ma ta ”
- Nói xong A - Long quay người rời đi, nhìn một cái hắn cũng chẳng thèm nhìn liền rời đi, đang khi đi được vài bước, thì nghe thấy tiếng hét thảm của Bắc Minh Thương một cái,cuối cùng giọng Nam Hà một làn nữa lại vang lên " Hắc Ma công tử, ta tin công tử không lừa ta,chỉ cần cậu có thể cứu được con gái ta,thì cái mạng này của Nam Hà ta liền là của cậu " A - Long giọng đầy lười biếng nói " Mạng của một con trâu già cứng đầu, đối với ta là cái gân gà ta không hứng lấy, ta xong việc sẽ cứu con gái người, ngươi muốn theo ta, làm việc cho ta,vậy sau này ngươi phải chiếu cố dân chúng của ta thật tốt, mạng của ngươi chính là tính mạng dân của ta, đừng làm ta thất vọng, Hắc Phong Trấn đành nhờ ngươi"
A - Long không phải là kẻ dễ dãi, tuyệt đối với thuộc hạ,đừng tưởng hôm nay hắn gặp Nam Hà mến tài liền chiêu mộ đâu, từ lúc Bắc Minh Thế Gia tới gây sự, hắn đã âm thầm cài người vào Bắc Minh Thế Gia rồi, hắn hôm mà Ám Vệ bị giết chỉ còn 2 người cùng Lam Linh,hắn không tiếc bị cắn trả, cùng Phong Thải Vận bắt sống đám kia, hắn không giết, mà là xoá bỏ thêm một chút ký ức không phải là của bọn chúng vào đầu, sau đó để bọn chúng rời đi, không tiếc trả giá để có thể biết từng cái cây ngọn cỏ ở Bắc Minh Thế Gia,khi hắn ở quân đội hắn được huấn luyện rằng, « Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng, muốn đánh địch, thì phải thấy được căn cứ địch nhân, đi tới được, chạm tới được» trong lúc tim hiểu Bắc Minh Thế Gia, hắn thấy thông tin về Nam Hà và một số người khác, hợp khẩu vị của hắn, không quản thực lực, hắn bắt đầu điều tra lý lịch sở thích tính cách, công pháp hay tất cả mọi thứ liên quan tới Nam Hà, không chừa một tí, thậm chí con đích thân ra tay,Hôm nay Nam Hà xuất hiện ở đây, cùng với Bắc Minh Thương không phải là ngẫu nhiên, mà là một tay hắn sắp xếp cả,hắn đã tính kế toàn bộ Bắc Minh Gia từ lâu rồi, hôm nay đã chín muồi hắn liền thi hành!
- Còn Nam Hà hắn muốn nhiều thời gian dụ dỗ thì hơn, hắn biết ngàn quân dễ kiếm, một tướng khó cầu hắn muốn đào tạo ra bao nhiêu Ám Vệ liền có bấy nhiêu, nhưng tất cả đều là bọn chiến đấu mạng đổi mạng ma thôi, cực đoan tới cực điểm, có thể nói là hắn muốn Ám Vệ tự sát hay đánh bom liều chết, bọn chúng sẽ không nhíu mày lấy một cái mà làm, trở thành một quân nhân sống vì nhiệm vụ, chết vì nhiệm vụ, một đi liền không trở lại, hắn cần cái tướng thay hắn chiếu cố người thân Ám Vệ,ám vệ đã có đám Long Phàm. Làm tướng, Long Thiên Quân Sư, Long Nhu tư tưởng, Long Tài tài chính, Phong Thải Vận Quân Y,Lam Linh thì Quân Khí, Thanh Lăng thì hậu cần,còn ba huynh đệ lưu nhất tới tam đao là phó tướng chuyên bảo vệ ba tên thủ lĩnh kia,, nhưng ở nhà hắn thì lại không có ai chiếu cố cả!
" Thời đại này là thực lực vi tôn,nắm đấm ai mạnh người đó liền là vua, mạng người như cỏ rác, đồ tông diệt môn,cướp bóc, giết hiếp nhiều không thể nào kể hết, không phải giống trái đất luật pháp đi kèm với lối sống, hắn muốn thay đổi định luật đó, không phải chuyện sớm hay muộn, một hai buổi chiều ma xong đâu, hắn muốn Nam Hà làm một cái giống trái đất, gọi là Công An xã,giúp bảo vệ an toán cho mọi người, và giúp hắn cải tạo tư tưởng cho dân chúng, và cũng thi hành luật pháp đúng, để bảo vệ dân chúng không phải chịu bất kỳ thương tổn nào, đây không phải chuyện có thể làm xong trong một hai bước mà thành, nên hắn mới chiêu mộ Nam Hà ma thôi, còn với sức chiến đấu tầm trung như vậy, Ám Vệ thấp hơn cảnh giới, nếu đấu tay đôi với Nam Hà có thể bẻ què Nam Hà trong vai chục chiêu!
- Nghĩ tới đây,bỗng nhiên không gian chợt tối lại, treo lên ánh nắng ban ngày chính là một bầu trời đầy sao trên đầu A - Long, hắn nhìn lên, hắn cảm thấy không gian chợt thay đổi hẳn nhìn lên trời,thấy vật gì đó từ truyền tống môn bay tới, là một cây kiếm ngắn, lưỡi dài khoảng 60 70 cm, mũi nhọn sắc hai đầu, không hề che giấu sát cơ bay tới, trên môi A - Long nhích lên đường cong ma không ai thấy, thì thầm trong lòng!
“ Côn Ngô Kiếm, ngươi cuối cùng đã tới rồi, để có ngày hôm nay ta đã phải chuẩn bị vô số năm a, tới đây và hợp nhất với mảnh vỡ của ngươi đang ở trong tay ta đi ”
Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.