Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 236: Đột nhập (2)




- Hắn dẫn theo tổng cộng là 20 thuộc hạ không tính cả tam nữ ở bên cạnh nữa, mỗi người đều tinh thông dịch dung thuật, và ám sát thuật, được một tay hắn bồi luyện mà thành, hắn cũng các nàng đi tới cách một khoảng xa là trạm gác của đối phương, trạm gác này xây bằng gỗ,giống như trường hào phòng thủ dành cho quân địch, bên trên được treo lên vô số đèn có thể thấy rõ mọi thứ dù là một cây kim!
- Hắn nhìn thấy mà tức giận không thôi, nhưng cái đèn này là thành quả của hắn và Lam Linh phải tốn nhiều thời gian ở trong không gian thức hải của hắn nghiên cứu ra, hắn có thể biến 1 ngày bên ngoài, thì bên trong đó bằng 100 năm là thời gian tối đa, trong đó có thể diễn hóa ra vô số thứ, chỉ cần có kiến thức liền có thể tạo ra những vật đó, rồi lắp ráp thực hành, lúc hoàn thành đi ra bên ngoài tuy không đem được vật đó ra, nhưng với kinh nghiệm thực tập ở bên trong đó ra bên ngoài tạo lại một món vũ khí hay bất kỳ thứ gì cũng đầu phải là vấn đề nữa!
- Và đám đèn này cũng là tác phẩm của hắn và Lam Linh, hắn tức giận không phải là bọn chúng sử dụng tác phẩm của hắn để chống lại hắn, mà là giận là vì đó là những thứ hắn chỉ dành riêng cho ám vệ để canh gác,và thắp sáng đèn đường cho dân đi lại vào ban đêm thôi, thứ này được bắt chước cách làm đèn điện ở kiếp trước, chỉ là thay vào bóng đèn được chế tạo công phu thì thay thế nó là Dạ Quang Thạch, lắp thêm chóa phản chiếu ánh sáng, và một mặt kính cầu lồi có thể zoom xa hay gần, thay vì sử dụng điện 220v thì thay vào đó là một hệ thống năng lượng giống năng lượng mặt trời, hấp thụ ánh sáng ban ngày và linh khí, tích tụ vào trong tối sẽ tự động sáng lên thắp sáng cho dân chúng đi lại!
- Hắn cũng không có ý định độc chiếm một mình điều này không thực tế, hắn sẽ bán loại đèn này ra ngoài, hắn cũng sẽ kiếm được khối tiền a,nhưng hắn giận là những cái đèn này có ký hiệu của hắn do hắn đích thân làm và lắp ráp ra, mà cũng chính cái đèn này là bị mất trộm,trộm thì thôi đi hẳn không tức giận làm gì, nhưng có một điều hắn vô cùng giận, cũng cái hôm hơn 20 Ám vệ đi tuần cùng với Long Nhu cùng nàng xem xét tình hình và hỏi thăm dân chúng,lúc về liền bị tấn công, 20 ám vệ vì bảo vệ Long Nhu chết không còn một ai,Long Nhu thì bị thương nặng trốn thoát một kiếp, vì nàng còn thương thế nên hôm nay không tới đây giúp hắn được, hôm đó cũng mất đi nhiều thứ, trong đó có những cái đèn này!
- Nghĩ tới đây hắn giận run người tay hắn xiết chặt, lúc đó là lúc hắn bế quan 3 ngày, trong ba ngày đó xảy ra vô số chuyện, Long Nhu không nói, nhưng hắn muốn biết thuộc hạ khác giám không trả lời sao? Hắn muốn tìm cho ra kẻ nào giám đánh chủ ý vào nữ nhân của hắn, khi Long Nhu trở về, chữa thương ở Quân Y Viện do hắn xây dựng dành riêng cho quân đội và người nhà của bọn họ được khám chữa bệnh ở đây, hắn đã xem báo cáo do đích thân Phong Thải Vận kiểm tra cho Long Nhu,phát hiện ra có xuân dược trong đó, hẳn là muốn bắt nàng về rồi làm nhục đây mà, muốn đầu hắn đội mũ xanh sao!
- Lúc này hành động tuy nhỏ của hắn, khiến tam nữ một mức để ý hắn, kinh ngạc không thôi, làm sao tự nhiên A - Long lại tức giận tới như thế, A - Long ánh mắt lạnh như băng,tay cầm ngọc giản truyền tin ra lệnh!
“ Chuyển qua phương án B, đội hai bắn tỉa chuẩn bị, khóa mục tiêu, 4 tên đứng ở tháp canh bên phải, 6 cả trên lẫn dưới, giết tên ở bên trái trước lập tức tiến hành ”
“ Bắn ”
- Từng tiếng thanh âm từ súng bắn tỉa giảm thanh đi qua nòng súng, tất cả những tên đang đứng gác này thực lực thấp khoảng Võ Đồ thu lĩnh là Võ Sĩ cấp mà thôi, nhưng tên này chưa thế nào có hộ thân đấu khí nên bị loại đạn bằng răng của ma thú, khắc lên không ít trận văn, lại được tẩm độc cực mạnh để kích hoạt trận văn,lại thay vì sử dụng thuốc súng trong mỗi viên đạn, đều được hắn thay đổi trở thành một loại thuốc súng khác, hợp với thế giới này hơn, nên giết được những tên này không thể nào nghi ngờ, không phải hắn uy khị để thủ hạ ra tay,sẽ sản sinh giao động không gian, lộ ra đấu khí và linh lực thì hắn cũng chẳng làm chuyện này!
“ Chíu... Chíu..Chíu!!!!”
- 10 tên canh gác ở trên cao đã bị hạ ngay lập tức ngã xuống tại chỗ, vì nơi này gió rất mạnh nên chỉ là tiếng động nhỏ như vậy không ai có thể để ý tới, thấy mọi sự tiến triển tốt, sau đó hắn vác trên vai một con ma thú cấp hai,bộ lông trắng muốt không một chút tì vết nào, đi tới đám thủ hạ đang canh gác một mực không hề hay biết những đồng bạn của mình ở trên cao đã bị giết chết từ khi nào, khi thấy đám người hơn 20 người đi tới, đám thủ hạ Vạn Kiếm Tông tinh thần chợt căng lên, khi thấy những người tới là người quen, lại mặc trên người là Vạn Kiếm Tông, đám 15 người canh gác thở ra một hơi!
- Thấy là đám đi tuần về, lại đem về một con ma thú cấp 2, tên canh cửa đó có chút tham lam nhìn chằm chằm vào bộ lông con ma thú đó, liền vô vẻ mặt anh tuấn vênh cao,hắn cùng kiêu ngạo bước ra làm khó!
“ Đứng Lại..!!! ”
A - Long không ngạc nhiên vì đã biết trước điều này xảy ra, hắn làm ra bộ mặt cười xu nịnh, vô dụng ghe tởm, vô cùng khúm núm lại với tên kiêu ngạo kia mà rằng!
“ Lưu Sư Huynh!! Người gọi ta có gì chỉ bảo, tiểu đệ xin rửa tai lắng nghe ”
- Tên kiêu ngạo kia gọi là Lưu Sư Huynh, tinh nết do quen và ăn nằm với một tên nữ trưởng lão trong tông, nên cũng có chút địa vị, nay tới đây làm thủ vệ luôn ỷ thế hiếp người, nên thành thói quen rồi, liền hất hàm sai khiến nói!
“ Để con ma thú lại!! Các ngươi có thể lăn”
A - Long làm ra bộ dáng vô dụng uy khuất nói!
“ Lưu Su Huynh a, đám bọn đệ phải vất vả lắm mới bắt được con này, lão nhân gia người lấy lông và ma hạch được rồi,còn lại đồ thừa người cùng không dùng tới để lại ít thịt cho đám người tiểu đệ cải thiện bữa ăn a”
- Tên Lưu Su Huynh liền vênh mặt làm khó,bộ dạng không cho phép người ta cự tuyệt nói!
“ Không được!! Tất cả đều của ta,ta không cho ngươi đó ngươi làm gì được ta!! Ngươi không đồng ý cũng phải đồng ý, ngươi không tự lăn ta liền đánh cho ngươi lăn vào,không muốn vào thì cũng khỏi cần vào, Vạn Kiếm Tông cũng không có ít kẻ muốn phản bội đào tẩu khỏi sơn môn đâu a, khặc Khặc”
- Ý Lưu Sư Huynh đã quá rõ rồi, không giao đồ hắn liền cướp, không muốn vào thì không cần vào, kêu là tội phạm phản bội muốn bỏ trốn ngay lập tức sẽ bị toàn tông lên lệnh truy sát,kẻ này có bao nhiêu lòng dạ dọc ác kia chứ!
- Trong mắt A - Long ngập tràn sát cơ, nhưng vẫn cố gắng làm ra bộ dạng một tên nhát gan, liếc qua một bên thấy thủ hạ của mình đã vào vị trí rồi, hắn liền dùng cái công tắc mà hắn âm thầm đặt ra một công tắc an toàn cho đám đèn đang một mực thắp sáng trên đầu bọn họ!
“ Tắt đèn..!! ”
“ Ngươi vừa nói cái gì?? ” Lưu Su Huynh hỏi!
- Khi hắn nói xong lời này, thì đã thấy đèn trên đầu tự nhiên tối om lại hắn theo bản năng nhìn lên," Phap....!” một tiếng, bỗng thấy cổ họng mình đầu nhói, một tia máu như suối từ cổ họng phun ra ngoài, " Bốp..!! Bốp, Răng Rắc!!!" vang lên liên tục,bên tai Lưu Sư Huynh, hai mắt hắn mờ đi, hai chân nhũn ra đầu óc quay cuồng mà ngã xuống đất “ Bịch... Bịch " từng tiếng thi thể ngã xuống, rồi từng tiếng " Xoạt Xoạt, từng tiếng mặc đồ vang lên, khi ánh đèn sáng lên,hơn 20 người A - Long đã biến mất, thay vào đó là 14 tên canh gác có Lưu Sư Huynh dẫn đầu tiếp tục làm nhiệm vụ vậy,đó chính là A - Long dịch dung mà thanh, 10 tên lính gác bị hạ bên trên thay vào đó là 10 ám vệ hoá trang đứng gác như bình thường, mọi thi thể của đám xấu số kia bị thu vào túi trữ vật, vết máu đều bị xoá sạch, hắn giơ tay lên kiểm tra thời gian, trước khi đó hắn đã cùng thuộc hạ bàn qua”
“ Còn 1 phút nữa sẽ đổi ca! Khi vào cứ theo kế hoạch mà làm, có biến chuyển qua phương án B, cầm lấy ”A - Long ném cho đám thuộc hạ và tam nữ mỗi người một cái truyền tống phù, và vài tấm phá cấm phù chuyên để xâm nhập kết giới mỗi nguồn nhận lấy đều nghi hoặc,A - Long nhàn nhạt nói " Đây là truyền tống phù, có biến bị vây công hay gặp nguy hiểm thì kích hoạt nó, nó sẽ đưa các ngươi rời đi, tới giờ ta cứu được người cũng sẽ tự động kích hoạt kéo các ngươi đi cùng, các ngươi ai có y kiến gì nói "
- Một tên Ám Vệ truyền âm nói!
“ Bẩm Thiếu Gia! Nếu gặp phải Võ Hoàng thì sẽ như thế nào? ”
A - Long cười trào phúng nói!
“ Vậy thì đừng mong gặp được Võ Hoàng, ngươi gặp bọn chúng ngươi chết chắc rồi”
“ Vậy nếu gặp bảo vật thì sao??”
A - Long truyền âm mắng!
“ Con mẹ ngươi, ta thật nuôi ngươi tốn cơm mà, thấy bảo vật không lấy, thì khác quái gì thấy nữ nhân không mặc đồ nằm trên dường, thì ngươi sẽ làm gì, hay là phải bật phim mà tự xử kia chứ, lấy được cái gì thì lấy, đào góc tường nhà bọn chúng cho ta,1 cái quần cũng không buông hiểu chưa ”
“ Vâng ạ! Thuộc hạ sẽ cướp hết tiền của bọn chúng,cướp địa bàn của bọn chúng, cướp nữ nhân của bọn chúng, thiếu gia người cứ yên tâm a,tin tưởng thuộc hạ sẽ không làm người thất vọng a”
“ Ôi Đệt..!! Cướp nữ nhân của bọn chúng, Ta nhớ rằng ta đâu có dạy các ngươi làm những thứ đó đâu, các ngươi không biết đàng sau lưng ta còn có mấy con cọp mẹ sao,nói trước mặt ta thì được, để các nàng nghe thấy được, thì mệnh ta khó giữ, thì xuân này con không về a?? ”
“ Hứ!!! Hứ!! Hứ!!! ”
- Ba thanh âm yêu kiều vang lên bên tai hắn,hẳn là phản đối cách gọi của hắn, các nàng xinh đẹp dịu dàng như thế này mà lại bị một tên vô lương nào đó gọi là Cọp Mẹ, hẳn là các nàng nghe được truyền âm của hắn và đám cẩu thuộc hạ a,sau lưng hắn toát hết mồ hôi lạnh rồi, hắn cảm thấy eo mình bị vật gì đó vô cùng thon dài mềm mại ngắt nhéo, hắn liền hít sâu một hơi nói gỡ lại ít điểm!
“ Tụi bây dưa xanh hái sớm không ngọt, tui bây nhớ rõ a,nếu nữ nhân của bọn chúng cho các ngươi cướp đi, ít nhất phải xinh đẹp như ba vị mỹ nữ sau lưng ta mới trộm nghe chưa, lấy các nàng làm tiêu chuẩn thì mới được trộm a, chúng ta tuỳ là ăn trộm, nhưng trộm cũng có lương tâm của trộm a, tuyết đối không được làm mất nhân phẩm... À nhầm là trộm phẩm a ”
- Tam nữ này đã hoá trang nghe thấy hắn truyền âm nói thế, đều che miệng cười khúc khích, Phong Thải Vân truyền âm!
“ Hừ.. Lần này tha cho ngươi, còn có lần sau ta sẽ ta sẽ.... ”
“ Đem lão tử lên dường và cưỡng gian ”
“ Đúng... A ngươi nói cái gì, ta không có ý đó ”
- Mặt nàng khẽ nóng lên, thẹn quá thành hành động, như mọi khi một kích đánh bay hắn, không có ai lại đỡ hắn dậy cả, chuyện này đã sớm rất nhiều lần thành quen a! Một vài tên ám vệ cười đua truyền âm nói!
“ Thiếu Gia à! Mỹ nữ như thế này, thuộc hạ ăn không tiêu, hay thiếu gia người cứ hảo hảo mà hưởng thụ a, thuộc hạ cứ cướp tài bảo cho chắc kèo ấm bụng a”
“ Tụi bây!! ” A - Long trăn trối nhìn đám thuộc hạ vô lương tâm của mình thở dài không thôi, nhưng chỉ là mấy câu cười đùa của bọn họ cũng làm tình hình bớt căng thẳng đi nhiều rồi, hắn có tình pha trò để làm tinh thần họ trở nên lạc quan, thì hành động mới có thể tốt được, hắn là thủ lĩnh tuy trong lòng một bụng sát cơ và tức giận, nhưng hắn cũng không thể nào gây áp lực lên thuộc hạ được, đó không phải là thu lĩnh tốt, hắn lại nhớ tới bóng hình xinh đẹp, với mái tóc dài màu đen bóng mượt, luôn cùng hắn ngắm trăng, cũng tròn như đêm này,mỉm cười nói rằng!
“ Hắc Ma!!Ngươi đang nhớ tới nữ nhân nào sao”
- Cũng một câu như thế, nhưng bây giờ là Phong Thải Vận, hắn chỉ nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay mềm mại của nàng, mặc dù lúc nãy nàng vừa dùng nó đánh bay hắn, hắn cầm bàn tay mềm mại cổ phần lạnh giá này cảm giác như cầm một vật trân quý nhất, như muốn cầm mãi không buông a, lúc này Phong Thải Vận đang là bộ dạng của một đại nam nhân, nhưng tất cả mọi người ở đây đều biết được thân phận thật của nhau, bằng không sẽ có người nhìn thấy cảnh này la toáng lên rằng!
“ Lưu sư huynh thích nam nhân ”
- Lúc này ở đằng xa xuất hiện vô số tiếng bước chân, hắn vội vàng buông tay nàng ra,nàng cũng hiểu tình huống bây giờ, nên chỉ có chút ai oán và mất mát trong lòng mà thôi, cuối cùng dưới tầm mắt của mọi người xuất hiện một đoàn người khoảng 14 15 người, chính là đám người đổi ca thay gác cho đám người A -Long gác đêm nay, cũng chính là ly do hoàn hảo để xâm nhập vào nôi bộ Vạn Kiếm Tông hoàn hảo nhất!
Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.