Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 224: Lý Hiên khó xử!





- Sau khi mọi người cùng hắn cười đùa xong,mọi người đều biết có chuyện cần báo cáo với hắn, hắn cũng dần thu lại vẻ cười cợt trên khuôn mặt và cùng mọi người đi vào, Nghị Sự Đường sớm được xây lại một nơi khác, cẩn mật hơn, xung quanh Ám Vệ đều Dạt cảnh giới Võ Xuất, ( Từ, Linh, Phách, rồi tới Xuất) Bọn họ không phải là những người phong ấn ma thú cấp 5 vào người, mà là chân chính Võ Xuất, đạt đẳng cấp này, có thể tạo ra cánh đấu khí,có thể bay lượn, nhưng rất chi là hư hao, bay cũng chẳng cao, và có thể duy trì lâu dài được!
- Nơi này được gia cường vô số trận văn,chua tính thay vì xây bằng đá,hay gạch và đất bùn hay bằng gỗ như thế giới này vẫn thường dùng, thì lại theo như sắp đặt của A - Long, nơi này được đúc bằng Bê Tông, cốt thép, xây dựng y như một ngôi nhà hiện đại, muốn đánh vỡ nói này, nếu là bình thường không có trận văn và cấm chế gia cường thì cũng không phải một sớm một chiều là có thể xong,lúc này mới người bắt đầu an toạ, hắn thu lại vẻ mặt cười đùa khi nãy,vô cùng uy nghiêm và nghiêm túc nói!
“ Có chuyện gì? Sao tìm ta sớm vậy, hẳn không phải là nhớ ta đi ”
- Nghe thấy lời nói này của A - Long, cả đám bắt đầu nhìn nhau rồi,một tên trong đó đứng ra báo cáo một vài chuyện không thể nào không có hắn làm chủ được,hắn chuyên đưa ra những quyết sách dở người lại kêu mua những thứ không ai hiểu mục đích mua nó làm gì, nhưng vẫn phải làm theo ý hắn, ai có thắc mắc gì lại hỏi hắn, hắn từ tốn giải thích và hướng dẫn đầy đủ cho mọi người vô cùng dễ hiểu, mọi người ngay cả người không biết cũng còn hiểu ra, huống gì là người trong nghề,cuối cùng sau 3 tiếng bàn bạc,mọi người cũng ta về, hắn cũng có thể thở ra một hơi thật nặng nề, thấy hắn mệt mỏi như thế, Long Nhu dịu dàng tới sau lưng bóp vai cho hắn, hắn cảm thấy vô cùng thoải mái, hắn nắm lấy bàn tay của nàng không nói gì an ủi vỗ về nàng, hắn ôn tồn hỏi Long Nhu!
“ Vận Nhi ở đâu rồi, hôm nay nàng không được khỏe à, sao hôm nay không tới đây vậy ”
- Long Nhu biết Vận Nhi trong lời A - Long nói là ai, nàng cũng biết Vận Nhi trong lời tiểu nam nhân của mình có chút ám muội,nhưng nàng không ghen mặc dù trong lòng có chút chua xót và không cam, nam nhân khi nào chẳng 5 thê 7 thiếp, mặc dù nàng muốn chiếm hữu hắn toàn bộ, nhưng thực lực của nàng không đủ để giúp đỡ nam nhân của mình, lại thấy Phòng Thải Vận rất mạnh, nếu nam nhân của mình có được nàng kia làm vợ thì sẽ giúp ích cho hắn rất nhiều, với lại Phong Thải Vận tính không thích tranh dành, nếu làm tỷ muội với Phong Thải Vận thì cũng không tới nỗi nào, dù nàng có chút không vậy nàng cũng phải mỉm cười nói!
“ Vận tỷ tỷ không muốn gặp nhiều người, tỷ ấy kêu nhiều người phiền lắm, còn tỷ ấy có nhờ thiếp nói với chàng rằng, khi nào chàng rảnh tới tìm nàng, nàng có việc muốn hỏi chàng ”
A - Long cũng ngạc nhiên không thôi, " Hắn và nàng có cái gì mà không thể nói, mà phải gặp riêng hắn kia chứ, nàng không muốn gặp người ngoài, không phải nàng tới mấy ngày tâm trạng không được vui của nữ nhân,cần gặp riêng hắn để trút giận giải toả áp lực đó chứ!"
- Nghĩ tới đây, người hắn khẽ run,hắn còn nhớ hôm bữa nhân lúc nàng không để ý, hắn liền tấn công hai ngọn ngọc phong của nàng, nắn bóp chưa được 3 giây,nắn bóp ít đậu hũ chưa kip phê pha, mới biết cánh cửa thiên đường là gì lại bị nàng cầm kiếm truy sát mấy ngày liền, khiến hắn chật vật chạy trốn a,"thôi lần này ngoan ngoãn tý bằng không méo còn mạng già mà về nhà với vợ đâu a,lại ở trên nóc tủ ngắm gà khoả thân, tắc lưỡi đôm đốp hát bài: Xuân này con không về! thì hắn muốn khóc cũng chẳng được a”
- Nếu Phong Thải Vận mà biết trong đầu của A - Long có ý nghĩ này không biết nàng trong lòng sẽ có từ vị gì, nàng chỉ muốn gặp riêng hắn hỏi về thân thế của hắn, còn những lời hôm giao chiến với 10 tên Võ Hoàng cấp là gì, tại sao nàng nhìn hắn lúc đó trông rất quen nhưng nàng không thể nào nhớ ra được vậy, nàng chỉ muốn gặp hắn có thế thôi, nàng nào biết một lời lúc vô tình của nàng, đã hù dọa tên nào đó sợ chết khiếp rồi!
“ Ừm!! Còn gì nữa không? ”
- Hắn hỏi câu này, hắn vừa hỏi tay heo cũng không quên thăm hỏi bờ mông căng tròn của Long Nhu, dù sao ở đây cũng không có ai,có trận văn cấm chế cũng không thể nào có ai nghe được động tĩnh ở bên trong, Long Nhu thấy hắn không thật thà,thân nàng khẽ run, tay nàng nắm lấy bàn tay không thật thà của hắn, khuôn mặt đã nóng lên đỏ bừng từ bao giờ, bị hắn kích thích nàng rên khẽ một tiếng, hơi thở dồn dập xấu hổ nói khẽ!
“ Phu Quân, Hôm này không được, thiếp tới ngày đó rồi, nếu chàng muốn muốn... Thiếp có thể.... Giúp.... Hay là để hôm khác đi!! ” Long Nhu nói ra lời nói này có bao nhiêu là khó khăn kia chứ, mặt nàng cúi gầm xuống, khuôn mặt như muốn trốn vào trong bộ ngực có chút diện tích của nàng, nghe thấy thế hắn không táy máy nàng nữa, kéo Long Nhu vào lòng,hôn lên trán nàng,vuốt ve mái tóc mượt mà diu giọng nói!
“ Lào bà ngốc! Nếu nàng không khỏe trong người thì đừng vì ham muốn nhất thời của ta mà ảnh hưởng tới sức khỏe của mình, để hôm khác nàng cùng ta uyên ương cá nước vậy ”
“ Nhưng... Nhưng...”
- Hắn liền cắt ngang không vui nói
“ Không nhưng nhị gì hết!”
- Long Nhu thấy hắn khó chịu với nàng, trong lòng nàng cũng có một điểm ngọt ngào không tên,nữ nhân thời đại này một khi đã có nam nhân của mình, thì cả đời này lấy việc làm thỏa mãn nam nhân của mình làm hạnh phúc và trách nhiệm, nàng có một tiểu nam nhân tuy nhỏ tuổi hơn nàng, nhưng thế lực cường hãn hơn người, mỗi lần gần hắn nàng không thể nào làm thỏa mãn được hắn, mà hắn cũng phải rất kiềm chế bản thân không để cho nàng mệt mỏi!
- Nàng vẫn luôn tự trách mình là một người nữ nhân không tốt nên tự tiến cử Thanh Lăng làm bạn khuê phòng, cùng nàng bồi tiếp phục thị cùng chia sẽ phu quân, như vây mới để người khác chia sẽ nam nhân với nàng, bây giờ hắn không muốn nàng,không phải chán ghét mấy ngày này của nữ nhân, mà là hắn lo lắng cho sức khỏe của nàng, sợ nàng bi tổn thương, thân thể nàng như thế nào nàng biết rõ hơn ai hết, mỗi lần nàng bồi tiếp hắn ít thì cũng mất vài ngày mới xuống được dường!
- Đó là hắn đã rất kiềm chế rồi đó, bây giờ thân thể nàng như thế này, nàng biết hắn lo lắng cho nàng,nàng cảm thấy trong lòng ngọt ngào như nếm mật vậy, thử hỏi trên đời này, có mấy nam nhân chịu thông cảm và hiểu cho thân phận nữ nhân các nàng kia chứ,có được nam nhân như thế làm phu quân đời này như thế nàng đã mãn nguyện!
- Nhưng nàng nào biết rằng, tuy hắn không ăn nàng, nhưng lại kiếm cái khác làm bù đâu, hắn đã quyết định hôm này hoặc ngày mai phải đi đòi nợ vài ả nữ nhân giám tính kế cướp đoạt và làm hại hắn, chính là Vương Loan!hắn lại không đẩy Long Nhu ra, kéo nàng ôm vào lòng, muốn dùng thân thể mình che chở cho nàng, mà để nàng ỷ ôi trong lòng hắn, hắn vừa vuốt ve nàng lại vừa nói chuyện với Long Nhu!
“ Cách đây mấy hôm ta có nghe Lý Hiên tới tìm ta sao? Hắn có nói rằng tới tìm ta có chuyện gì hay không ” Long Nhu lắc đầu nói!
“ Lý Hiên chỉ tới đây, muốn đích thân nói chuyện với chàng, hắn nói hắn không tin người khác, hắn hiện giờ đang bị giam lỏng ở Đại Trướng Tiếp Khách của Doanh, chàng muốn gặp hắn sao,để thiếp đi sắp xếp Thanh Lăng đi cùng chàng nhé ”
- Hắn mỉm cười nào không biết tiểu tâm tư của nàng kia chứ, nàng nào có lo lắng hắn bị Lý Hiên Ám Toán kia chứ, để Thanh Lăng đi cùng chỉ là muốn nàng ta giám sát hắn, để hắn không bị Cá Vàng bắt đi kia chứ, tiểu tâm tư của nàng làm sao hắn nhìn không ra kia chứ, nhưng hắn vẫn không vạch trần nàng, mà cắn nhẹ vào vành tai vô cùng nhạy cảm của Long Nhu đầy ẩn ý nói!
“ Tiểu yêu tinh, đợi vài hôm nữa nàng khỏe rồi, phu quân nhất định đem nàng ăn tới khớp xương cũng không còn, nếu nàng muốn thì cứ gọi Thanh Lăng đi, ta ở đây chờ ”
- Hắn vừa nói thâm ý, tay heo đã từ khi nào luon vào trong áo của Long Nhu mà mên mê hai hạt anh đào ở trên đỉnh ngọc phong của nàng, đỉnh núi trên ngực nàng không biết từ bao giờ đã trở nên cứng và săn chắc từ bao giờ, khuôn mặt nàng nóng lên, hơi thở như lan dồn dập thở vào mặt hắn, lúc này khiến dục hoả trong người hắn đã tắt nay lại bùng cháy một lần nữa, nàng ngồi trên lòng hắn thấy rõ thanh hoả côn của hắn từ khi nào đã cứng ngắc,đang túp lều cao chỉ chờ khai phá vài lớp vải dưới hạ thân nàng, mà tiến vào bên trong người nàng, Long Nhu thân run lên, mềm ra như bún rồi, lúc này một chút sức lực cũng không có rồi, nàng yếu ớt kêu!
“ Phu Quân! Tha.. Tha cho thiếp đi, để thiếp kêu Thanh Lăng vào bồi tiếp chàng, một mình thiếp,thiếp sợ thiếp chịu không nổi ”
- Hắn cười đầy thâm ý nói!
“ Để Thanh Lăng bồi tiếp ta,nàng không ghen sao ” Long Nhu yêu kiều trong lòng đấm yêu vào ngực hắn một cái nói," Nam nhân các chàng loại nào cũng thế, thiếp ghen thiếp cản được chàng sao,cái đồ hoa tâm này, chàng có nhiều nữ nhân là chàng có tài năng và mị lực khiến các nàng muốn theo chàng, là thực lực của chàng, chàng chỉ cần hứa với thiếp một điều, dù chàng có bao nhiêu nữ nhân thiếp không quản,chỉ cần chàng đừng quên thiếp, sau này có gì muốn đi xa,chàng phải để cho thiếp một tiểu bảo bảo ở bên cạnh bầu bạn với thiếp là được rồi, chàng có đáp ứng hay không ”
- Nghe xong lời này, lòng A - Long mềm nhũn như bùn thật rồi" Có một nam nhân nào không muốn nữ nhân của mình cùng hắn sinh một tiểu bảo bảo kia chứ, hướng gì lại là vợ chưa cưới thiên kiều bách mị,xinh đẹp vô cùng này, lại dịu dàng biết quan tâm tới cảm xúc của hắn, hiểu hắn muốn gì luôn ủng hộ hắn,không ngăn cản hắn lại cho phép hắn nạp thiếp, hắn đời này có nữ nhân như thế làm vợ, hắn còn chờ gì nữa, hắn lúc này một tia dục hoả cuối cùng trong lòng đã bị dập tắt, hắn lúc này chỉ muốn vuốt ve và yêu thương nữ nhân đang ngồi trong lòng hắn này, hắn nâng cằm nàng, môi lưỡi hai người chạm vào nhau như bao lần, lưỡi hai người quấn lấy nhau, mà tận hưởng giờ phút êm dịu này!
- Đang lúc hai người quấn quýt lấy nhau bồi đắp tình cảm, thì lúc này cấm chế xúc động, Thanh Lăng khuôn mặt gấp gáp chạy vào, lại thấy Long Nhu đang ngồi trong lòng A - Long mà ỷ ôi, Thanh Lăng là nữ nhân thông minh, làm sao không biết chuyện xảy ra ở đây được kia chứ, nàng da mặt có chút nóng, nhưng việc gấp vẫn phải báo, nàng quỳ xuống nói!
“ Thuộc hạ có tội không nên quấy nhiễu hai người, nhưng có đại sự không hay rồi, mong thiếu gia và thiếu phu nhân giải quyết ”
A - Long nhướng mày, ánh mắt có chút sát cơ,sát cơ này không phải là bị Thanh Lăng quấy nhiễu hay là bất cứ ai ở đây, hắn biết rất rõ, Thanh Lăng là một tay hắn tạo ra,hắn vô cùng ghét bị người xông vào phòng mà không gõ cửa, Thanh Lăng cũng là kẻ nhanh ý, không thấy chuyện không nên thấy sẽ im lặng mà giả bộ như không tuyệt đối không bao giờ làm như thế này, hẳn là có chuyện nghiêm trọng xảy ra rồi, sát cơ này có phải là người của Kiếm Tu liên minh tới đây truy sát hắn hay không?
- Long Nhu cũng rất hiểu tính cánh của A - Long hắn sẽ không bao giờ tức giận với thuộc hạ dù thuộc hạ có làm sai đi nữa, hắn vẫn ôn tồn chậm rãi nói, chưa bao giờ nổi lên sát cơ,nàng có thể chắc chắn rằng sát cơ này không phải là với Thanh Lăng, nàng không còn ngồi trong lòng hắn nữa, im lặng mà xem coi có chuyện gì đang xảy ra ở đây, A - Long không hề che giấu sát cơ, giọng lạnh như băng nói!
“ Có chuyện gì, nói nhanh và ngắn gọn ”
“ Rõ..!! ” / Thanh Lăng đáp lại!
“ Khởi bẩm Thiếu Gia, ở bên ngoài trấn có một đám người khoảng 1000 người, được trang bị vũ khí đầy đủ, thực lực Võ Sỹ tới, Đại Võ Sư có 900 và tầm 100 Võ Linh cấp, đám người đó tự xưng là người của Tam Hoàng Tử,bọn họ ngữ khí bất thiện, chỉ đích danh là muốn gặp người, nếu không chịu ra gặp liền xem thiếu gia người là tội mưu phản,sẽ phái đại quân tới đây tru diệt người, Ám Vệ ở trong dân thấy bọn chúng ngữ khí không tốt,gặp người liền muốn ra tay,gặp vật liền đập phá, nếu người không ra dàn xếp liền mọi chuyện sẽ mất kiểm soát, Ám Vệ sẽ ra tay, mong người ra định đoạt ”
A - Long sắc mặt âm trầm nói!
“ Kêu bọn chúng giữ nguyên vị trí, chưa có lệnh của ta liền không được ra tay,nếu ra tay ta sẽ xử lý theo quân pháp, lập tức thi hành,nhớ rõ mặt những tên gây rối, bằng không ta không có cách nào giúp các ngươi, đòi nợ đâu ”
- Thanh Lăng đáp lại!
“ Rõ, Thuộc hạ xin cáo lui”
- Nói xong nàng liền rời đi, còn Long Nhu nhíu nhíu mày nói!
“ Thiếp Nghe nói, Tam đại hoàng tử đang tranh nhau chức Thái Tử,Đại Hoàng Tử: Dạ Cuồng là kẻ tham vọng,vì quyền lực bất chấp mục đích, Dạ Chiến là kẻ âm mưu quy kế chuyên giỏi ám hại người, Dạ Chân là kẻ ham mê tửu sắc thấy tiền liền bất chấp, có lần trong lúc đã làm nhục một vị phu nhân của một vị quan trong triều,chàng nên cẩn thận, khi đối phó với những tên này, Dạ Chân này không phải người dễ đối phó đâu ”
A - Long cũng không ngạc nhiên khi Long Nhu biết thông tin này, hắn cài Ám Vệ đi khắp nơi, chủ yếu là tìm hiểu thông tin mà thôi, hắn “ Ừ ” một tiếng nói!
“ Tiểu Nhu, dẫn phu quân tới gặp Lý Hiên ”
“ Đi theo thiếp!! ”
- Một lúc sau, tại đại trướng tiếp khách của doanh, đối mặt với hắn là Lý Hiên, khuôn mặt lúc này có chút méo mó, hẳn là đã biết chuyện gì xảy ra ở đây rồi, Chưa kịp A - Long nói gì, Lý Hiên đã tranh dành nói trước!
“ Hắc Ma huynh đệ, đừng hiểu lầm, hay để ta giải thích, mong ngươi hãy nghe ta một lời ”
A - Long ánh mắt lạnh như băng, ngữ khí nhàn nhạt, tay thong thả nhấp một ngụm trà đè nén sát khí xuống, thong thả nói!
“ Ta biết Lý Huynh và Lý Lão không có ý xấu, đó là lý do ta ở đây, mong Lý huynh cho ta một lời giải thích chính đáng, bằng không ta không chắc đầu của đám người kia và người sau lưng giật dây còn ở trên cổ lâu đâu ”
- Lý Hiên nghe thấy thế, sau lưng áo toát hết mồ hôi lạnh ướt đẫm áo trong rồi, thầm kêu không ổn rồi, hắn và Lý Lão đầu cha hắn tính kế để A - Long và người nước khác va chạm xảy ra xung đột để buộc hắn vào Hắc Kim,nhưng lại không trúng kế, có 5 ngày đại hội tuổi trẻ tài tuấn các nước gặp nhau, ở ngay trong thành, hắn và cha hắn khổ công sắp đặt bẫy,tốn không ít công phu, nhưng A - Long lại không dính vào, bây giờ thì tốt rồi, Dạ Chân lại muốn lợi dụng mặt là Hoàng Tử muốn tới đây kiếm chỗ tốt của A - Long,
- Lý Hiên thầm mắng tên nào ngu ngốc, nhưng hắn không tìm hiểu xem những kẻ muốn chỗ tốt từ A - Long mà không phải trả giá gì sao lại muốn dùng uy hoàng tộc mà ép một kẻ có thể chém giết Võ Hoàng như chém chuối,thật là không thế nào hiểu được trong đầu tên Tam Hoàng tử kia có cái gì nữa,Lý Hiên vô cùng khó xử, pha lẫn xấu hổ nói!
“ Hắc Ma huynh đệ, chuyện ngày hôm nay ta có thể lấy danh dự ra đảm bảo, chuyện này không phải ý của chúng ta,chúng ta không hề biết chuyện này, Phụ Thân của ta đã sắp xếp không để kẻ nào không biết sống chết trêu chọc cậu, tam hoàng tử làm như thế là do hắn tự chủ ý ”
A - Long thấy Lý Hiên thành thực như vậy, hắn cũng biết đây không phải chú ý của Lý Lão, Lý lão và Lý Hiên có ngu, cũng không ngu tới mức muốn có cái hành động, xé da mặt giết gà lấy trứng này, ánh mắt hắn bớt lạnh đi nói!
“ Ta tin Lý Huynh và Lý Lão không được những chuyện ngu xuẩn như thế này, theo ta được biết Hắc Kim có một cái luật rằng, " Chỉ cần đạt tới Võ Hoàng cấp, hay thế lực có Võ Hoàng cấp,hay có thực lực miểu sát Võ Hoàng, chỉ cần quy phục triều đình. Hoặc là trung lập, miễn không gây ảnh hưởng tới đất nước, thì đất nước hay thế lực triều đình cũng không có quyền xem vào lãnh địa hay thế lực kẻ đó "
Hắn lạnh nhạt nói!
“ Hôm nay bọn chúng tới nhà của ta phách lối,phá hoại,đả thương dân của ta,thuộc hạ của ta,hay là nô lệ của ta, hoặc có thể gọi là đồ vật của ta, theo ta nhìn trong luật thì ta đã đạt đủ yêu cầu thế lực có Võ Hoàng, và ta cũng có thể miểu sát Võ Hoàng cấp thực lực, Lý Huynh nói ta nên giải quyết thế nào đây ”
- Lý Hiên mồ hôi lạnh đầy đầu, lòng rét lạnh không thôi, tính nết Hắc Ma như thế nào Lý Hiên hắn biết rõ nhất, động vào gia đình thuộc hạ của hắn chính là nghịch lân của hắn, khiến hắn không chết không thôi,với tính của Hắc Ma, không nói hai lời đem quân tới chém đầu tên kia ngay lập tức không hỏi một lời, Hắc Ma đã hỏi ý kiến của Lý Hiên hắn là đã cấp cho Lý Hiên hắn mặt mũi tới 5 phần rồi, kiểu này sắp xếp không ổn liền cùng Hắc Ma chính thức xé da mặt!
- Bình thường thì không sao đi có thể làm hoà được, bây giờ đã phạm nghịch lân của Hắc Ma,Hắc Ma là ai, là một cái ma đầu giết ngươi không chớp mắt,lại vô cùng thông minh quỷ quyệt,tàn nhẫn quyết đoán sát phạt quả quyết, đây bình thường là một đối thủ khó chơi rồi, huống gì còn có khả năng chém giết Võ Hoàng, lại có nhiều thứ giúp Hắc Kim thay đổi nhiều thứ, một lần nữa trở mình, cũng có thể tự tay hủy diệt Hắc Kim,đối với một tên một khi đã điên thì cả thiên hắn cũng giám giết như Hắc Ma kia, xé da mặt với hắn thì chỉ có hại chứ không có lợi, Lý Hiên mồ hôi lạnh đây lưng, tay âm thầm xoa mồ hôi trên trán muốn nói gì đó, ngay lập tức bị A - Long giơ tay ngăn lại nói!
“ Nếu Lý Huynh có rảnh thì đi cùng ta xem lũ sơn tặc kia, ta không biết bon chúng muốn làm gì,Lý Huynh hẳn có hứng thú ”
- Ly Hiên trong lòng thầm kêu khổ, chỉ biết mắng chửi tên Tam Hoàng Tử bị tiền che mù mắt, Hắc Ma là miếng thịt béo, nhưng ngươi có ăn được hay không mà đánh chủ ý vào hắn, nếu hắn biết hành động ngông cuồng của hắn tới tai phụ hoàng của hắn là Dạ Ưng thì không biết sẽ động bao nhiêu hoả nộ,phụ thân hắn chưa kịp giết hắn thì đã bị Hắc Ma giết rồi a,Hắc Ma nói là Sơn Tặc không phải người của Tam Hoàng tử,ắt hẳn là lành ít giữ nhiều rồi, Lý Hiên chỉ biết thở dài trong lòng mà đi cùng A - Long ra bên ngoài, đang bị người nhao nhao thành một cái chợ rồi!
Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.