Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 192: Tập kích (1)




​- Sau một canh giờ, A - Long cùng Phong Thải Vận xuất hiện ở con đường nhỏ gần hẻm núi,cũng chính nơi bắt buộc muốn vào Hoả Viêm Thành thì phải đi qua,con đường này rộng đủ cho 3 chiếc xe ngựa đi qua, hai bên xung quanh mọc vô số cây cổ thụ và bụi rậm, rất tốt cho việc lẩn trốn mai phục và tập sát!
- Lúc này A - Long sau khi cùng Ám Vệ bố trí vô số bẫy rập, nói về sử dụng bẫy, giống như hầm chông,bẫy rắn.... Vvv và vô số thủ đoạn khiến người ta bất cứ khi nào cũng có thể khiến cho địch nhân chết bất đắc kỳ tử, thì làm sao bằng người Vn,đó cũng là điều mà người Vn như hắn luôn tự hào có được, tuy ở thế giới này sinh mệnh lực của Võ Giả rất ngoan cường, nhưng có thể bẫy của hắn không hề có tác dụng giết chết người,nhưng làm đối phương mất đi vài món phụ kiện trên người thì vẫn là có thể!
A - Long lúc này công việc đã xong rồi, để bố trí được những cái bẫy này rất chi là công phu,mồ hôi trên người hắn nhễ nhại,bởi vì hắn là Linh Giả chuyên sử dụng tinh thần lực, chứ không phải cái loại da dày thịt béo như Võ Giả,hắn lén lút tiến đến sau lưng Phong Thải Vận tính hù nàng một cái, nhưng nào ngờ âm mưu của hắn lại bị nàng bóp chết từ trong trứng nước!
“ Ngươi làm xong rồi à ”
“ Ừ ta làm xong rồi ”
A - Long vuốt vuốt mũi xấu hổ vô cùng, lại nghe Phong Thải Vận nói đểu hắn!
“ Ta cứ nghĩ ngươi thường ngày là một tên mặt dày vô sỉ,nào ngờ hôm nay ta mới biết thêm một điều nữa, ngươi còn rất nham hiểm a,đặt nhiều cạm bẫy như thế bộ ngươi sợ không giết chết được đám người kia sao ”
« Nàng còn đang ai oán cái vụ lần trước ở doanh binh, bị A - Long ôm vào lòng và chiếm hết tiện nghi, nếu lần trước nàng không thoát kịp có khi nàng đã bị ăn ngay cả khớp xương thì tên Sắc Lang như A - Long ăn cũng chẳng chừa a»
“ Hắc Hắc! ”
“ Quá khen,quá khen rồi, ta đây còn kém lắm ”
“ Ta không phải đang khen ngươi, mà là đang xem thường ngươi ”
“ Ủa không phải lời khen à ”
“ Tất Nhiên rồi, bộ đầu ngươi bị cửa kẹp à ”
“ Đầu ta vẫn còn tốt lắm cửa kẹp chưa hư được đâu,nhưng nếu ngươi sử dụng thân hình đẫy đà của ngươi kẹp chết ta, ta không chết không được a,ta vô cùng cam tâm tình nguyện a”
“ Hừ!!!! ”
- Nàng Hừ lạnh,nàng cũng quen với cách nói chuyện của hắn rồi, thường ngày vẫn đấu võ mồm với hắn suốt nên đả kích nhau cũng trở thành thói quen rồi, nàng hỏi hắn rằng!
“ Đang đêm khuya ngươi tìm ta tới đây để làm cái gì, ta đang rất mệt a”
“ Ta muốn giết người ”
“ Vậy để ta giúp ngươi ”
“ Ngươi không hỏi ta muốn giết ai hay vì sao ta phải giết bon chúng sao ”
“ Ta không quan tâm, ta chỉ biết trên người của ngươi có thứ khiến ta giải được nguyên rủa của. Ám Ma mà thôi, ngươi chết đi rồi ai giúp ta giải nguyền rủa này hả ”
“ Ngươi thật là tốt với ta! ”
“ Hừ.. Đừng tưởng bở,lão nương không dễ gạt như những nữ hài tử kia đâu ”
- Nói xong thay hai mắt nàng nặng trĩu vô cùng mệt mỏi, hắn liên quan tâm hỏi thăm!
“ Ngươi mệt sao, ngươi tới ngày đó a”
“ Ngươi đang nói cái gì vậy hả, ngươi quan tâm mấy chuyện của nữ hài tử làm cái gì vậy hả, ngươi nói lung tung nữa ngươi có tin là ta cắt lưỡi của ngươi đi hay không”
“Ta Tin ta tin a,không phải thi thôi, cũng không phải hôm khác ngươi không có đâu ”
- Nghe hắn nói như thế, khuôn mặt nàng thoáng hiện lên vài tia đỏ ửng pha chút ướt át kiều diễm của một bông hoa mới nở, nàng sảng giọng nói!
“ Không phải tự nhiên ngươi vứt cho ta mấy tên Ma Tộc kia.,nhờ ta luyện sống bọn chúng trở thành khôi lỗi, ta phải thức trắng 3 ngày để giúp ngươi luyện chế, nếu không thì ta có cần phải mệt như thế này hay không, ngươi còn giám trách ta kia à”
“ Ách ”
« A - Long cũng không thể nào ngờ rằng, từ hôm đó tới giờ nàng chưa ngủ, lại giúp hắn nhiều việc như thế, hắn nhẹ giọng nói »
“ Vận nhi tốt, Vận Nhi ngoan,đừng trách ta a,là ta sai. Là ta không tốt, ta tự vả mình được chứa, đừng giận a,mau xấu đi lắm đó ”
- Nói tới xấu xí, có nữ nhân nào mà không sợ kia chứ, nàng vội lấy tay xoa liên tục lên mặt,A - Long hắn cũng quên mất, là Phong Thải Vận bình thường lạnh như băng tinh,hắn phách ngàn năm, nhưng con người thật của nàng thì lại có cùng ôn nhu diu dàng, pha chút ngây thơ trong sáng của tuổi thanh xuân nữa,nhưng mà cũng không hề ảnh hưởng tới quyết định của nàng, lúc Quyết đoán thì nên Quyết Đoán, lúc tàn nhẫn thì nên tàn nhẫn, thấy mình hình như là làm hoen ố thấy thế hắn không khỏi tự mình bạt mình mấy bạt tai,thấy A - Long làm như thế, Phong Thải Vận không kìm được, mà Trắng trừng mắt với hắn, một cái vô cùng phòng tình vạn chủng nói!
“ Ngươi đánh như thế thì ngay cả con muỗi cũng không chết nổi a”
- Nghe thấy thế A - Long cười hi hì nói!
“ Ta sợ con muỗi nó đau nên ta không nỡ đánh mạnh a,với lại ở bên cạnh ta đang có một mỹ nữ xinh như hoa như ngọc thế này,làm sao ta nỡ sát sinh tới một sinh mệnh vô cùng nhỏ yếu như một con muỗi kia chứ,thật là ta không nỡ a”
“ Phốc.. Xích.... ”
- Phong Thải Vận không kìm được mà che miệng cười, nàng lấy tay nhéo vào phần da thịt mỏng nhất nơi eo hắn,mà cũng quên mất đây là hành động của những cặp tình nhân, nàng noi!
“ Ngươi bớt rót mê hồn thang cho ta đi, nhưng lời ngươi nói khiến ta tởm chết, khiến ta không kìm được mà nổi hết cả da gà rồi nè ”
A - Long chỉ mỉm cười, thấy nàng đã quên mất những gì uể oải lúc nãy, hắn tiên lại gần nàng, hắn vô cùng nhẹ nhàng, tay hắn luồn qua nơi eo thon vô cùng mềm mại như rắn nước của nàng sau đo kéo nàng ngồi vào lòng hắn, Phong Thải Vận bất ngờ bị tập kích, nàng run giọng nói!
“ Ngươi làm gì vậy ”
A - Long chỉ than nhiên nói!
“ Ngươi vất vả và mệt mỏi nhiều rồi, ta cho ngươi mượn bờ vai ngủ một giấc, ngươi nên nghỉ ngơi nhiều vào, nữ hài tử không nên thức đêm giậy sớm nhiều như vậy, không tốt cho sức khỏe của ngươi đâu ”
- Phong Thải Vận nhìn thấy, bộ mặt vô cùng kiến nghị, ánh mắt có vài phần tang thương, trong đó không có một tí dục vọng chiếm hữu nào, mà chỉ có ôn tình và sự dịu dàng trong dáy mắt của hắn, tuy bây giờ là đem tối,nhưng nhãn lực của nàng vẫn có thể nhìn thấy được mọi hành động nhỏ nhất của hắn, nàng chỉ cảm thấy trong lời nói của hắn có vô cùng chân chứa sự chân thành và quân tâm
- Nàng không hề cảm nhận được bất cứ sự nguy hiểm nào từ hắn cả, ở bên cạnh hắn nàng mới đúng là nàng, nàng cảm thấy ở bên hắn nàng mới có cảm giác được an toàn, cảm giác được bảo vệ, và che chở như hồi bé ở trong lòng phụ thân vậy, bất giác nàng ngồi trong lòng hắn, đầu nàng tựa vào vai hắn mà ngủ thiếp đi, hắn thấy vậy cũng nhẹ nhàng vuốt ve mai tóc và cai lưng ong của nàng lại nói nhỏ bên tai nàng!
“ Ngủ một giấc đi,có ta ở đây rồi, ngủ xong rồi khi thức dậy thì mọi chuyện sẽ tốt hơn thôi ”
“ Ưm... ”
- Nàng trong vô thức khẽ Ưm một tiếng như trả lời hắn vậy, hắn mỉm cười nghĩ thầm!
“ Cô gái này thật lạ dễ chịu, nói ngủ liền ngủ, thật là chẳng biết đề phòng gì cả mà ”
- Nghĩ tới đây, hắn sử dụng tinh thần lực, nếu theo hình tròn lấy hắn làm trung tâm thì hắn có thể dò xét mọi thứ trong vòng 5km, còn khi mở Thiên Nhãn ra, và nhìn theo đường thẳng,thì cũng có thể nhìn rõ hơn 10km, lúc này hắn đang chờ một đám người và ngựa tới đây, ánh mắt hắn lúc này thu lại vẻ dịu dàng khi nhìn Phong Thải Vận mà lúc này trở nên lanh lẽo vô cùng!
- Hắn chờ đợi địch nhân tới, một bên chờ kẻ mà hắn mai phục tôi, hắn hao phí hơn hai giờ chờ đợi,hắn như một con rắn săn mồi chờ đợi ở trong hang của con mồi, mà chờ con mồi lao đầu vào miệng hắn mà thôi, A - Long sử dụng tinh thần lực, vòng qua vòng lại hơn phân nửa Thiết Phong Sơn này, để có thể chắc chắn rằng bọn chúng không đi con đường khác mà né tránh mai phục của hắn, khi hắn quét xong trong vòng 5km chỉ có vài con Ma Thú nhỏ mà thôi không có một bóng người, mà lúc hắn định thôi không dò xét nữa, thì lúc này trong lưới tinh thần võng của hắn mới đột nhiên xuất hiện vô số đạo thân ảnh, khoảng hơn 2 ngàn người trong lưới tinh thần lực của hắn, hắn úp tai xuống đất nghe được tiếng bước chân ngựa rất nhỏ!
- Lại còn nghe được tiếng lộc cộc, tâm hắn như trùng xuống, hắn được tình báo là 900 người kia mà, sao tự nhiên lại hơn 2000 người thế này, chẳng lẽ bọn chúng có thêm quân tiếp viện sao!
“ Hừ..!!! ”
« Hắn “ Hừ..!!” Lạnh một tiếng vậy ắt hẳn trong nội bộ của ta có gian tế, Ám Vệ tuyệt đối là trung thành, Long Phàm chính là anh vợ tương lai của mình, mạng của hắn thì cũng như gắn liền với mình,mình chết hắn cũng chẳng được lợi gì dù sao hai bên cũng có chung kẻ thù,, Phong Thải Vận không hề có lý do để giết mình, nàng muốn giết mình thì đây cũng không khỏi quá nhọc công đi phải biết, chỉ còn lại người của Long Thiên ma thôi, Lã Nhất, Lã Nương Dung, hừ!! Nếu là con đàn bà đang chết đó thì hắn có muốn bán Long Thiên mặt mũi cũng không được nữa rồi, tí nữa giết chết hắn sưu hồn Lã Nhất là biết ngay thôi ấy mà,nếu đúng là ả thì ta sẽ ghiền xương người của Lã Gia ra thành tro bụi »
- Lúc này một tên Ám Vệ vợi nhiệm vụ dò thám đã quay trở về, tên này được phong ấn vào người một con Ma Thú cấp 3, Hắc Ám Biên Bức ( Con dơi) tên đó quỳ trước mặt A - Long báo cáo!
“ Bẩm báo thiếu gia, người của Lưu Vân Tông đã tới, cách chúng ta khoảng 5 dặm về phía bắc, đang phi tốc độ cao tới đây khoảng nửa tiếng nữa khoảng 2200 người,có khoảng hơn 1800 nam nhân,số còn lại là nữ giới, trong số đó có một chiếc kiệu xa hoa đi trung tâm đám người, bên cạnh là Lã Nhất và vài tên chấp sự của Lưu Vân,, thực lực từ Đại Võ Sư, 50 người, Võ Sư hơn 1000,Võ Linh, Võ Phách hoàn toàn không có ạ, còn lại toàn thực lực sĩ cấp mà thôi xin thiếu gia hạ lệnh ”
“ Tốt, truyền lệnh của ta, tất cả chuẩn bị chờ chuẩn bị chiến đấu ”
“ Tuân mệnh”
A - Long thầm nghĩ!
« Trong cỗ xe ngựa đó là ai,tại sao lại cùng nhập bọn với Lưu Vân Tông, chẳng lẽ người đó chính là người đã nhập quân với Lưu Vân Tông để truy sát hắn sao »
- Nơi này toàn bộ bị A - Long mai phục hết một loạt rồi, ngay cả một tiếng động cũng không hề có lấy một tiếng, mọi thứ như chết chóc tràn ngập,sát khí ngập tràn, ngay cả một tiếng dế cũng không giám kêu nữa, lúc này Phong Thải Vận bị làm ồn nên không thế nào ngủ tiếp được, nàng lười biếng dụi dụi mắt ra,nàng như một con mèo lười ngáp dài,A - Long thấy thế không khỏi cảm thán!
« Mỹ Nhân làm cái gì cũng đẹp cả, ngay cả ngáp dài khi ngủ dậy cũng khiến người ta mất hồn lạc phách mà »
- Nàng thấy hắn nhìn mình như thế,nàng đang ngoan ngoãn ngồi trong lòng hắn nàng liền hỏi!
“ Ta ngủ lâu chưa ”
“ Khoảng hơn 2 tiếng rồi,ngươi còn mệt sao, nếu mệt thì ngủ thêm tí nữa đi 30 phút nữa bọn chúng sẽ tới ”
- Nàng lắc đầu nói!
“ Ta ngủ vậy đủ rồi,ta không ngủ nữa đâu, ngủ nữa sẽ ra heo mất ”
“ Haha, heo mà có diện mạo giống như ngươi, thì nam nhân trong thiên hạ này nguyện vì heo mà chết hết ”
“ Ngươi nói ta là heo sao ”
- Nàng tức tối đấm A - Long vài phấn quyền, lại nhìn lên bờ vai vững trãi của hắn,chính là bờ vai mà hắn đã để cho nàng dựa vào ngủ, cũng là bờ vai khiên nàng an tâm ngủ ngon, an toàn nhất từ trước tới nay!lúc nãy khi nàng ngủ đầu của nàng như đang tựa vào vai của ai đó, bên cạnh còn truyền đến một mùi vị quen thuộc, điều này khiến nàng không khỏi thở hắt ra một hơi lòng tự trách mình rằng!
« Mình quá lỗ mãng rồi, tự nhiên sao lại ngủ trong lòng hắn,nhỡ hắn nhân lúc nàng ngủ lại chiếm tiện nghi của nàng thì phải làm sai bây giờ»
-Nhưng khi nàng mở mắt ra,vẫn phát hiện hắn vẫn duy trì tư thế tu luyện như cũ, lại còn nhẹ nhàng gãi lưng,xoa tóc nàng cho nàng khiến nàng có cảm giác vô cùng thoải mái và thư thái dễ chịu kia chứ, nhưng nàng lại cảm thấy bên cạnh miệng mình lại có chút cảm giác man mát,nghi hoặc nhìn xuống vai A - Long, trong nháy mắt gương mặt nàng liền đỏ bừng như một trái cà chua chín,nàng nhìn thấy trên vai của A - Long, ngay chỗ nàng dựa vào mà ngủ cư nhiên lại ướt sũng một mảnh, nàng xấu hổ lén lút đưa tay quệt quệt bên miệng của mình, quả nhiên cũng ướt sũng!
- Nàng ngủ và chảy nước miếng!nàng hiện hiện tại như bị sét đánh ngang tai,đầu nàng Ong.. Ong lên từng tiếng, binh thường lúc nàng ngủ không bao giờ xảy ra chuyện như thế này đâu, huống hồ gì nàng chẳng mấy khi ngủ ngon được cả, mà khi ngủ trong lòng A- Long tinh thần thả lỏng cực độ mới có thể.
mà bây giờ, sự thật đang hiện rõ trước mắt, mình chảy nước miếng trong khi ngủ, chẳng những chảy, còn chảy trên vai của A - Long!
- Khuôn mặt nhỏ nhắn của Phong Thải Vận trở nên nóng bừng bùng như thiêu đốt trên mặt vậy,nàng lúc này cảm giác muốn tự sát cũng có, nếu nàng bị hắn phát hiện thì mình còn mặt mũi nào sống trên đời này này nữa,nàng lòng cầu nguyện cho A - Long không biết chuyện này, bỗng A - Long quay lại nhìn Phong Thải Vận, nhìn theo ánh mắt của nàng mà lan chuyển xuống vai, hắn là người trải đời nhiều nhếch miệng lên cười ý vị vô cùng sâu xa nói!
“ Trời mưa to quá nhỉ”
- Phong Thải Vận lúc này khuôn mặt vô cùng đỏ bừng, vô cùng ướt át kiều diễm, không kìm được mà đấm một kích vào khuôn mặt luôn treo nụ cười xấu xa và bỉ ổi đó một cái,vì một kích này, khiến cả nàng đang ngồi trong lòng hắn ngã ngửa về phía sau, hắn ôm chắc lấy nàng ngã xuống đất, theo đà dốc mà lăn xuống con suối nhỏ đánh Bủm một cái, hai người ướt như chuột, mắt hắn bị ăn một đam, sao trăng bay lẫn lộn hắn, giở khóc dở cười nói!
“ Hoá ra không phải là mưa, và là được bơi a, Vận Nhi à, để ta nói với người nè, ngươi có xấu hổ thì cứ tiền gian hậu sát, à nhầm tiền gian hậu cũng gian ta, sau đó lấy điều đó uy hiếp ta thì còn được, nhưng mà ngươi kéo ta xuống nước cùng chết chung thì không ổn tí nào a, nếu nhỡ rơi xuống nước rồi, nhỡ có con cá nào háo sắc cứ quấn lấy ta rồi chiếm hết tiện nghi của ta thì làm sao,ngươi không chiếm của ta cũng được nhưng mà không phải xa xỉ tới mức ném ta cho cá đó chứ ”
- Phong Thải Vận nghe thấy thế, khuôn mặt đỏ lên trông thấy, lại nghe A - Long nói thế, mặt nàng càng đỏ hơn nữa,nàng cúi gầm mặt xuống, nàng biết đấu võ mồm với A - Long là điều không thể nào, nàng giọng lý nhí nói!
“ Ta biết sai rồi, đừng la ta nữa mà ”
A - Long nghe thấy thế liền mỉm cười, nắm lấy tay nàng, kéo nàng lên bờ, hắn cũng không tiếc một chút Phong Thuật, làm ra một cơn gió thổi khô quần áo trên người hai người, Phong Thải Vận thấy A - Long không trách mình như thế liền nói Cảm ơn rồi nàng nhanh chóng chạy đi mất!
- Hắn thay thế liền cười khổ không thôi a!
“ Nữ nhân một khi đã có được chỗ tốt thật là không nhìn người khác mà, ít ra cũng phải hôn ta một cái cảm ơn chứ, dù sao thì ta cũng đã cho nàng mượn vai để ngủ 2 tiếng liền kia ma, ta không có công lao thì cũng có khổ lao chứ ”
- Lúc này Long Phàm cưỡi một con Hoả Mãng Hổ chạy xuống chỗ A - Long,lúc này chỉ có hai người thôi, Long Phàm quen miệng gọi tên A - Long nói!
“ Tiểu Long, người của Lưu Vân Tông tới rồi, bọn chúng trên người được trang bị rất chắc chắn, với lại tốc độ bọn chúng rất nhanh e rằng tên nỏ của chúng ta bắn không trúng được bọn chúng, cao lắm cũng chỉ có thể làm tổn thương chút da thịt bên ngoài của bọn chúng mà thôi ”
A - Long suy Nghĩ một hồi rồi nói!
“ Được rồi, Long Ca cứ kêu mọi người chuẩn bị thật tốt đi, đệ sẽ có an bài sắp xếp sau”
“ Được để ta đi thông báo cho các huynh đệ, đệ mau lên nhé, bọn chúng hình như có chuẩn bị trước rồi mới tới đây ”
“ Đệ biết rồi huynh đi trước đi a”
- Nói xong Long Phàm không nói gì nữa lập tức rời đi, A - Long ánh mắt vô cùng âm trầm nghĩ!
“ Các ngươi có chuẩn bị trước sao, nếu không Âm Mưu được thì Dương Mưu vậy, ta không tin chính ta làm mồi như mà các ngươi không dính ”
- Nói xong A - Long vác trên vai Thiên Long Thương, đi ra giữa con đường mà muốn tiến vào Hoả Viêm Thành không thể nào không đi qua, hắn bây giơ đang đứng chờ người của Lưu Vân Tông tới!
Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.