Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 163: Toàn quân tập hợp (1)




Đang lúc hắn đang không biết là nên vui hay nên buồn vì ôm nàng vào lòng đây,dù nàng có thực lực Võ Hoàng Cường Giả, nhưng hắn lại không sợ hãi nàng, hắn không hắn cảm thấy nàng rất gần gũi và thân quen với hắn, nhưng mà hắn không biết đã gặp nàng ở đâu rồi, hắn gặp nàng hắn chỉ theo bản năng, muốn ôm nàng muốn bảo vệ nàng,hắn mỗi khi nhìn nàng, hắn luôn có cảm giác hắn thiếu nợ nàng rất nhiều, hắn cũng không hiểu nổi sao hắn lại làm như thế nữa!
- Hắn nhìn lên khuôn mặt của nàng thì thấy vô số Ma Văn lúc ẩn lúc hiện ở trên má nàng, hắn rất tò mò hắn muốn biết nhung Ma Văn đó để làm gì, hắn bắt đầu nhìn cho kỹ, và sử dụng vô số thông tin truyền thừa từ Hỗn Độn Thần Cách, dịch từng đoạn ma văn trên mặt nàng!
- Khi mới bắt đầu dịch, thì Hỗn Độn Thần Cách trong đầu hắn bắt đầu xoay chuyển vô cùng nhanh,càng lúc rung lắc càng mạnh, bắt đầu khiến đầu óc hắn mụ mẫm đi, đầu hắn đau như búa bổ, hai mắt hắn tối sầm lại, hắn bắt đầu mơ màng, trước mặt hắn không còn là khuôn mặt của Phong Thải Vận nữa!
- Bây giờ hắn nhìn thấy mọi cảnh vật xung quanh đều thay đổi, mọi thứ đều trở nên một màu xám trắng,hắn bắt đầu ngất đi, hắn thấy trong giấc mơ, trong lòng hắn ôm một con mắt, hắn có thể cảm thấy độ lạnh của con mắt đó, nó liên tục nói chuyện cười đùa cùng hắn, trước mặt hắn là một bóng lưng yểu điệu thướt tha, sau lưng mọc 12 cánh, nàng không quay lại nàng chỉ im lặng nắm lấy tay hắn, kéo đến một nơi nào đó, hắn chỉ vô tâm cười đùa cùng con mắt kia, cũng không hỏi nữ nhân đó giẫn hắn đi đâu, hay muốn hắn làm gì, hắn chỉ ngoan ngoãn để nàng dẫn hắn đi!
- Rồi cảnh vật thay đổi, vô số cảnh hiện ra,mọi thứ như một tấm gương vỡ nát rồi lại tái tạo lại,, lúc này mọi thứ được kết hợp lại tạo thành một hình ảnh, thật giống kiếp trước của hắn, hắn đang ôm một nữ nhân trong vòng tay của hắn, sau đó nàng vuốt ve khuôn mặt của hắn, rồi nàng mỉm cười rồi nàng trút hơi thở cuối cùng trong lòng hắn, khi hắn nhìn nụ cười của nàng, lòng hắn như ngàn mũi dao đâm vào, hắn ôm. thân thể nàng gào thét trong buổi trời mua sa, trong khi đó, khắp xung quanh là vô số thi thể, nhiều thi thể không còn nguyên vẹn mà bị chém ra thành nhiều mảnh, khắp nơi chỉ toàn là máu và máu!
- Khi nhìn tới đây, thì bên tai của hắn nghe thấy một tiếng sói tru, lôi hắn từ trong giấc mộng tỉnh lại, khi hắn mở mắt ra. Hắn nhìn thấy đầu tiên chính là khuôn mặt của Nữ Nhân kia, nữ nhân mà trong giấc mơ đã chết trong lòng hắn, chỉ có điều là nữ nhân kia vô cùng xinh đẹp, không hề có một chút nào gọi là khói lửa nhân gian, còn nữ nhân này thì trên mặt có vô số hoa văn kỳ quái. Và bây giờ hắn đang gối đầu lên hai chân của nàng, được nàng ôm vào lòng nàng!
- Khi hắn vừa mới mở mắt ra nàng liền cười dịu dàng nói với hắn!
“ Ngươi tỉnh rồi! ”
A - Long hắn không trả lời câu hỏi của nàng mà, nói một câu rất chi là kỳ quái!
“ Nàng còn sống ư ”
- Phong Thải Vận nhíu mày nói!
“ Ta không còn sống, chẳng lẽ ngươi muốn ta chết sao ”
- Hắn giật mình vừa biết hắn vừa thất thố hắn cười nói!
“ Nàng không chết vậy làm nữ nhân của ta đi ”
- Nàng tức giận ghiến răng, một tay nhéo tai hắn nói!
“ Mới tí tuổi đầu, mà đã háo sắc như vậy, ngươi muốn sau này chết trên bụng nữ nhân sao ”
A - Long cười haha nói!
“ Thật giống, thật là giống a”
Phong Thải Vận nhíu mày nói!
“ Giống cái gì mà giống, ngươi nói lung tung nữa ta cắt lưỡi ngươi đi đó,ngươi nên biết ngươi bây giờ đang trong tay ta, chỉ cần ta muốn đầu ngươi sẽ lìa khỏi cổ”
- Hắn cười ấm áp, giơ tay lên, vuốt ve khuôn mặt của nàng, nàng không né tránh, nàng không hiểu vì sao với ai nàng cũng cách xa, nhưng với hắn nàng lại không phản cảm, nàng không né tránh bàn tay của hắn, hắn dịu dàng nói!
“ Nếu là nàng muốn cái mạng của ta, thì mạng ta sẽ là của nàng”
- Nàng nghe thấy thế liền nói!
“ Ngươi tính lừa gạt nữ hài tử sao? Tỷ tỷ đây già rồi, chú em nên chết tâm tư này đi ”
A - Long cười nói!
“ Không già, không già”
A - Long cũng chẳng muốn nói lại chủ đề này nữa,dù sao nói tuổi tác của nữ nhân chính là chê họ già,thì cũng chính là chống lại nửa thế giới kia, hắn liền nhảy sang chuyện khác nói!
“ Vận Nhi ta ở đây bao lâu rồi ”
- Nàng trắng mắt lườm hắn một cái phong tình vạn chủng, dẩu môi kên nói!
“ Ngươi ngất được nửa cảnh giờ rồi ”
A - Long chỉ im lặng không nói gì,cũng vô tình. ném cho Nàng một cục bơ cực lớn nàng bất mãn lườm hắn,tay nhéo tai hắn thật mạnh khiến hăn kêu la oai oái!
- Nàng tuy bề ngoài bất mãn nói thế thôi, chứ nàng có thể nhận lúc hắn bất tỉnh,có thể bỏ trốn hoặc mà giết hắn, nhưng mà nàng lại không hiểu sao,cứ mỗi lần nàng có ý định rời đi, thì cứ như có một cái gì đó níu chân nàng lại, có một thứ gì đó kêu nàng muốn nàng bảo vệ tên này, ngay cả từ lần đầu tiên nàng gặp hắn ở đồ đá trường,lúc đó nàng đang giả thành một lão nhân già nua,lúc đầu định ra tay giết hắn, hòng cướp đi Thuần Âm Thần Thể!
- Thì may ra nàng có thêm vài cơ hội sống tiếp, nhưng khi nàng nhìn thấy hắn, nàng đã biết mình không thể ra tay được, lại nhìn thấy hắn sinh cơ không còn bao nhiêu ngày, lại không biết trời xui quỷ khiến sao lại ném cho hắn toàn bộ tài phú nhiều năm tích góp của nàng, lúc khi nàng rời đi nàng cũng không hiểu nổi vì sao nàng lại làm như thế, ngay cả nàng cũng không hiểu được bản thân của mình nữa, thế là nàng tự lừa dối mình rằng, nuôi hắn béo rồi ăn thịt, nhưng mà khi nàng có cơ hội nhất thì nàng lại không xuống tay được, nói thực ra nàng chưa từng có y nghĩ đó dù chỉ là thoáng qua!
- Nàng ánh mắt vô cùng phức tạp nhìn hắn, hắn cũng không để ý thấy ánh mắt phức tạp và vô cùng tức giận vì bị ăn bơ của tên nào đó, nàng thì đang oán hận vì hắn không trả lời nàng, A lại trầm tư suy nghĩ, không để ý tới nàng nữa, còn hắn nào biết mình bị nữ nhân nào đó oán hận, lúc này hắn lúc này đang sử dụng linh hồn giao lưu với Linh Thú cộng sinh của mình, chính là Tiểu Bạch, hai người đã không gặp nhau kể từ cái hôm bị Âm Ma tấn công,hắn và Cá Vàng!
- Hôm đó hắn kêu Tiểu Bạch chạy thật xa đùng để bị bắt lại, hắn và Tiểu Bạch mỗi người đều có một phần linh hồn của đối phương ở trong đầu, nên dù không có gặp nhau, nhưng trong khoảng cách 5000 dặm vẫn có thể sử dụng linh hồn giao tiếp với nhau, nên A - Long tuy không ở bên cạnh Tiểu Bạch nhưng vẫn có thể nói chuyện và hướng dẫn Tiểu Bạch làm việc cho hắn!
- Lần này hắn sai Tiểu Bạch đi sử dụng uy của Thần Thú đi thu phục một ít tiểu đệ trong khu rừng gần đây để hắn có thể sai sử, bởi vì hắn biết một bí pháp phong ấn Ma Thú, Linh Thú vào trong cơ thể để cho người sử dụng có khả năng của vật phong ấn!
- Nếu ngươi phong ấn một con Ma Quy ( Rùa) vào người thì tùy theo thực lực của con Ma Quy đó mà cơ thể của ngươi có khả năng chống chịu như Ma Quy đó, cũng chính xác hơn là ngươi từ một Võ Đồ cấp, chỉ cần tinh thần lực đủ mạnh, chỉ cần chịu được phong ấn, thì cũng có thể một bước lên trời có khả năng như một Linh Giả, chỉ cần có đủ ma thú, thì hắn có thể tạo ra bao nhiêu Võ Linh cấp cũng được, cũng bởi vị như thế, hắn mới sai Tiểu Bạch đi thu phục Ma Thú hoang dã!
- Nhưng con ma thú đó khi bị phong ấn cũng sẽ không chết, mà giống như khế ước cộng sinh, nếu một trong hai chết, thì ngươi kia cũng sẽ chết theo, để làm được điều này hắn phải mất 2 tuần để chuẩn bị cho ngày hôm nay, để ám vệ của hắn mới có cơ hội trở mình, cũng là có cơ hội để xử lý người của Lã Gia, dù ám vệ có mạnh, trang bị có đầy đủ, nhưng hắn cũng chưa điên và ảo tưởng tới mức đem 300 tên đi hủy diệt 1 gia tộc, cũng chưa điên tới mức 300 người dau với 1k5 người của Lã Bưu, bởi vì lúc hắn giao tranh với Lã Bưu thì cơ hội thắng của Lã. Bưu chỉ là 10% mà thôi, dù có thắng được A - Long hắn thì Tiểu Bạch sẽ để cho Lã Bưu, làm người tổn hại tới cộng sinh khế ước của nó sống yên sao,tất Nhiên là không rồi!
- Lúc nãy vì tinh thần của hắn trở nên bất ổn, Tiểu Bạch cũng biết, nên từ một nơi ẩn nấp của nó, nó cũng cảm thấy được A - Long hắn không ổn định nên tiếng Sói Tru vừa rồi. là do tiểu Bạch Tru lên vì đánh thức hắn!
A - Long cười tà, trước con mắt không thể nào tin được của Phong Thải Vận hắn nói!
“ Lã Gia ta tới đây, tui bây rửa cổ chờ ta tới lấy ”
A - Long vung một cái, cấm chế liền mở ra, hắn liền hô to ra lệnh cho Ám Vệ!
“ Toàn Quân Trong 5 Phút Tập Hợp,Tới Muộn Chém...!!!!!”
Ám Vệ bên ngoài nghe thấy thế đồng thanh hô!
“ Rõ....!!!!”
Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.