Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 16: Thắng làm vua thua thì đi bán muối




Sau một thời gian tu luyện,tinh thần lực tiêu hao trầm trọng, hắn liền thu công và lăn ra ngủ, bỗng hắn cảm thấy cổ mình hơi nhói đau, cứ như bị vật gì đâm và vậy, hắn thấy cái gì đó không ổn hắn từ từ mở mắt ra! Thứ mà hắn nhìn thấy khiến hắn phải la lên
Ma maamaaa!!!!!!!!
Thứ mà hắn nhìn thấy, có thân hình của một nữ nhân, có mái tóc màu đỏ, mặc trên người một bộ quần áo của nam nhân, tuy hơi xộc xệch, nhưng cũng không thể che hết đi những đường cong lả lướt trên người nàng, ánh lửa mờ mờ phối hợp với màu tóc của nàng, khiến cho không gian này trở nên cực kỳ yêu dị!
"Ngươi la đủ chưa hả?"
- Thân ảnh cầm kiếm chĩa vào cổ họng của hắn, nói với giọng điệu không giận không vui!
- Hắn cũng dần dần đoán ra là chuyện gì? Linh quang chợt hiện hắn nói " à để ta la thêm một chút nữa được không, ta mới tỉnh ngủ chất giọng chưa được thông cho lắm! "
- Nàng khẽ cười nhẹ một tiếng xong rồi im bặt,nói với chất giọng uy nghiêm, " vậy để ta cho ngươi một nhát vào cổ cho thông nhé!"
- hắn khẽ ngây người rồi cười nói " nàng có thể dùng miệng của nàng, giúp cho nó được thông, tuy cách này ta phải chịu cho nàng chiếm hết tiện nghi, nhưng ta là người chịu khó, ta chịu tí uy khuất cũng không sao a"
  • Nàng nghĩ " tên hỗn đản, ngươi có biết đây là tình huống nào không hả,mà còn tính chiếm tiện nghi của ta,nếu là người khác thì ta đã cắt đứt cái lưỡi đường mật của hắn rồi " nàng nghiêm giọng quát lớn,
  • Ngươi không sợ ta sẽ không đáp ứng, và sẽ giết chết ngươi sao? "Tuy giọng nói của nàng có chút uy nghiêm, nhưng không thể che được nét cười trong đó!
  • Hắn nghe được thế!
  • Mồ hôi lạnh đầy đầu" cmnó chứ bị lật thuyền trong mương rồi, nếu đối đáp không ổn thì sẽ có câu chuyện, (linh hồn xuyên không bị vợ giết sau đêm động phòng phiên bản dị giới à) nếu mà viết ra thành truyện cười có khi lại được bình chọn là nhân vật hót nhất năm ấy chứ! Nghĩ trào phúng bản thân tí thôi, nghiêm túc suy nghĩ lại lại,nếu làm nàng sự muốn giết mình thì đã giết mình từ lâu rồi, cần gì phải nói chuyện tầm phào với mình, chắc nàng muốn giáo huấn mình đây mà, thôi vì những tiểu tử sau này, vì tuơng lai có vợ đẹp, làm liều vậy, thắng làm vua thua thì đi bán muối!
  • "Nghĩ tới đây hắn can đảm thêm vài phần hắn nói!
  • Nàng sẽ không giết ta đâu!
  • Nàng hừ lạnh một tiếng nói!
  • Ngươi nghĩ là ta không giám giết ngươi ư, ngươi hôm này đã rơi vào tay ta thì đừng hòng thoát được!
  • Sau khi giết ngươi ta cũng sẽ tự sát!
-Nói tới đây không gian chợt lạnh xuống, hắn bắt đầu nhận biết thêm về nàng," nàng là một nữ nhân cao ngạo và thông minh,dù thân thể đã là của mình,nhưng vẫn không cam chịu, nàng làm như thế này là để thử mình, xem mình là loại người nào, có khả năng làm chỗ dựa cả đời cho nàng hay không, nếu ngu ngơ trả lời bậy bạ, vớ vẩn bị giết thật như chơi chứ, còn chuyện nàng giết mình xong rồi tự sát là có khả năng rất cao,phải biết nữ nhân dù thời đại nào cũng thế cả, lúc các nàng tuyệt vọng thì cái gì cũng cố thể làm a!"
-Nàng không giết được ta! Hắn dõng dạc trả lời, nhìn vào người đối diện!
Sao ngươi lại nghĩ ta không giết được ngươi? Ngươi phải biết rằng tính mạng của ngươi đang trong tay ta,chỉ cần ta muốn có thể lấy đi bất cứ lúc nào?
-nghe được vậy hắn càng thêm chắc chắn về quyết định của mình " nếu cầu xin nàng tha cho, thì mất mặt đàn ông quá, với lai theo tính cách của hắn thì còn lâu nhé, anh thà chết còn hơn nếu nàng nghe lời cầu xin mà tha cho mình, hừ cái loại nữ nhân đó, quá nhu nhược quá giả tạo, nãy giờ làm trò, trong cái thời này,người ăn thịt người và ta không cần loại nữ nhân đó, dù có đẹp đi chăng nữa,ta không cần một tên hề chỉ biết nhảy múa,theo như tính cách của nàng thì mình mà không thoát khốn hoặc cầu xin nàng, dù chỉ một chữ thì chắc chắn sẽ bay đầu,vì nàng đang kiểm tra sự mưu trí của mình xem có thể ứng phó được với thiên hạ và nàng hay không!"
Hắn cười tà dị và nói, bảo bối à, nàng muốn giết ta thì bất cứ khi nào cũng được à,nhưng trước khi giết ta nàng phải xem lại mình trước đã,nàng không mặc áo ngực kìa, hắn nhìn nàng với ánh mắt tiểu nhân đắc ý, như nhìn được một vật phẩm trân quý được hắn lừa với giá rẻ bèo vậy!
-Nàng đỏ mặt tới tận mang tai,cũng không tự chủ được nhìn xuống bộ ngực phong mãn của mình!
Ngay lúc này, trên tư thế ngồi, hắn vung tay trái ra gạt thanh đoản kiếm sang một bên, hắn lao mình về phía trước, lao thẳng về phía nàng, khiến nàng không có phạm vi để chém mình, tay trái vung lên bóp nhẹ vào cổ tay của nàng khiến nàng không thể tiếp tục cầm kiếm được nữa,hắn nửa ngồi nửa quỳ kéo nàng nằm lên trên hai chân của hắn, tuy hắn có thể ra tay mạnh hơn nhưng hắn không nỡ " vợ tương lai đó à nha,làm ác với nàng sau này lấy ai mỗi tối ôm ấp, mẹ của những đứa con sau này của mình đó à nha   "
Nàng vùng vẫy muốn thoát ra khỏi người hắn, hắn là ai cơ chứ lính đặc nhiệm đó à,để một nữ nhân không tấc sắt, lại trong tư thế đó, để nàng thoát hắn thật có lỗi với bản thân a,phải biết là nàng từ trên xuống dưới không hề mặc nội y! Từng động tác nhỏ thôi cũng khiến hắn cảm nhận được từng tấc da thịt mềm mại của nàng!
Hắn cười xấu xa nói " Bảo Bối a,nàng không thoát được đâu, ngoan ngoãn nghe lời đừng giãy dụa mất công
  • Ngươi đê tiện, lợi dụng ta không để ý tấn công ta, ta không phục!
  • Nàng không phục kệ nàng chứ đâu liên quan tới ta,ta đâu có bảo nàng cầm kiếm dòi lấy mạng của ta đâu!
  • Nàng đã rơi vào tay ta,hắc hắc để xem ta trị nàng thế nào
  • Ngươi ngươi, ngươi muốn gì, nếu ngươi giám ta chết cho ngươi!
  • Nàng chưa nói hết câu thì kiều đồn của nàng đã vang lên tiếng " Ba Ba Ba "( tiếng đánh)
  • Nàng giám uy hiếp trượng phu của nàng này! BA!!BA!BA
  • Nàng giám cầm kiếm chĩa vào nam nhân của nàng này! BA! BA!BA
  • Cái này là giám dòi chết trước mặt ta này! Ba! Ba! Ba!
  • Sau một hồi đánh vào mông nàng hắn hỏi, nàng có phục không?
  • Nàng ta với giọng nức nở nói, ai cho phép ngươi đánh vào chỗ đó của ta,ngươi là trượng phu của ta khi nào!
  • Hắn hắc hắc cười xấu, ta đánh nàng chẳng cần ai cho phép cả, ta thích đánh vào đâu là quyền của ta nàng cấm được ta sao? còn ta không phải trượng phu của nàng! nhưng ta là nam nhân của nàng! Ta có quyền được quản lý nàng!
  • Ngươi cưỡng đoạt lý, ngươi có ngon thả ta ra, ta cùng ngươi đại chiến 300 hiệp!
  • Hắn cười ha ha lòng thầm nghĩ " nàng tính thật hảo sảng, nàng càng lúc càng thú vị rồi đây!"
  • Tại sao ta phải chiến, nàng có tin hay không ta cho mông nàng nở hoa?, hắn nói liền làm vỗ nhẹ lên kiều đồn của nàng!
  • Nàng khẽ ưmm một tiếng không nói gì!
  • Nào gọi hảo phu quân, thiệp yêu chàng chết mất, gọi đi ta sẽ thả nàng ra!
  • Nàng tức tối quay lại lườm hắn, ta không bao giờ gọi như thế trước mặt tên hỗn đản nhà ngươi!
  • Hắn cười xấu xa nói, tiểu nương tử của ta,hình như nàng bị đét mông chưa đủ hả, để ta cải tiến chút ít nha,hắn nói liền làm, hắn kéo chiếc quần bằng vải bố xuống dưới hai đầu gối của nàng, lộ ra hai đùi ngọc khiết bạch, nhìn lên thì thấy hai cặp mông tròn trĩnh, và cái khe sâu thần bí khiến hắn phải nuốt nước bọt không thôi, hắn lấy tay sờ vuốt lên cặp kiều đồn xinh đẹp của nàng, ngón tay như cố ý, như vô tình lướt qua và dừng lại ở cái khe thần bí giữa hai chân nàng, lúc này nó đã ưỡn ướt, xạ mùi hương nồng nàn khiến hắn miệng đắng lưỡi khô!
  • Nàng ta lúc này cơ thể run lên vì sợ hãi, nàng nức nở nói, dừng lại, ta nói là được chứ gì, sau một hồi chần chờ nàng nói nhẹ lại, ngươi có thể đổi câu khác được không?
  • Hắn giả ngu hỏi " đổi câu gì?"
  • nàng nói "cái câu đó đó!
  • Hắn lòng cười thầm nói, "nàng nói câu gì cơ phải nói rõ ra ta mới biết được chứ"
  • nàng nói nhỏ cái câu Hảo Phu Quân, Thiếp Yêu Chàng Chết Mất!
  • Hắn nghe rõ mà con giả vờ không nghe thấy hắn nói " Cái Gì Cơ,nàng nói to lên một chút ta nghe không rõ!
  • Nàng xấu hổ nói: Cái câu Hảo Phu Quân, Thiếp Yêu Chàng Chết Mất, cái câu đó đó, ngươi có thể đổi được không,câu đó ta không được!
  • Hắn cười hắc hắc nói, Hảo Nương Tử Ta Cũng Rất Yêu Nàng!
  • Đầu óc của người ngọc trong lòng 0ong lên một tiếng, nàng nghĩ mình thông minh sẽ thoát khỏi ma trảo của hắn, ai ngờ lại bị hắn tính kế, không những gọi hắn là Phu Quân mà còn gọi những hai lần, nàng bao giờ cảm thấy rất là uỷ khuất a!
  • Hắn thấy người ngọc bắt đầu chuẩn bị phát tác, hắn lấy một ít thuốc trong không gian giới ra, bôi lên vết sưng trên kiều đồn của nàng, nàng không đợi hắn bôi xong liền vùng vằng giậm chân rời đi như một tiểu nữ hài giận dỗi!
  • nàng vừa đi được vài bước, hắn liền quan tâm nói đi cẩn thận coi chừng t......é!
  • Hắn chưa kíp nói xong chữ té thì nàng đã ngã vập mặt xuống đất, nàng tức tối đứng dậy,lườm hắn với anh mắt giết người rồi chạy đi, để lại một câu ngoan thoại, Long Hao Vũ lần sau ta sẽ giết chết ngươi!
  • Hắn nghe thấy thế cười khổ không thôi, " ôi nữ nhân, thứ động vật kỳ quái nhất thế gian mà " hắn cũng không vì nàng hù dọa mà sợ, hắn lấy một ít nước dự trữ ra,xong làm ướt vặ́t khô cái khăn mặt, hắn mặt giày mày dạn tiến lại gần cái nơi mà nàng đang giận dỗi,nàng bây giờ đang quấn chăn che đầu trở xuống ngồi tủi thân trong một góc hang động!
  • Nàng nghe được tiếng bước chân của hắn tới gần nàng quát lên! " không cần ngươi lo "
  • Hắn cười xấu xa nghĩ " nữ nhân à nói có là không, nói không là là rất muốn, vì tương lai của của mấy thằng cu trong tương lai, thằng bố của chúng nó đành phải "đem thịt nuôi ưng, đem thân cho mẹ của chúng nó cắn vậy "...."!
  • hắn làm liều ôm nàng vào lòng nói, Bảo Bối Nhi, ngoan nào nàng vừa mới khóc, để ta lau mặt cho nàng, nàng ta giãy dụa,ai là Bảo Bối của ngươi, ngươi đừng si tâm vọng tưởng, Ta nhất định sẽ giết ngươi! hắn cười nói " được rồi được rồi, để mai ta cho nàng giết, giờ để ta rửa mặt cho nàng, không thì sáng mai hai mắt nàng sưng lên như hai mắt của thỏ đó, mai mà đau mắt không giết được ta là uổng phí cả đời đó nha! Ngoan để ta giúp nàng, nàng nghe thấy vậy ngoan ngoãn để hắn lau mặt, hắn lau xong ôm nàng vào lòng kéo nàng nẵm xuống đắp lại chăn cho nàng!
  • Nàng ta quát lớn, chỗ của ngươi bên kia, ngươi cút sang một bên, ai cho ngươi ôm ta hả?
  • Hắn cũng lợn chết không sợ nước sôi kêu lên, " ai thèm ôm ngươi hả, ta ôm lão bà yêu quý của ta chứ ta ôm ngươi làm gì! " nàng tức tối đấm hắn vài quyền rồi nói " ngươi đi mà ôm lão bà của ngươi, ngươi mau buông ta ra! Hắn hăng hắc cười nói ta ôm ai thì đó là lão bà của ta,với lại hình như lúc nãy ta còn nghe có người nào đó nói là yêu ta chết mất cơ mà,thôi ta mệt rồi ngủ đây, hắn mặc kệ nàng kêu ca hắn hôn lên đôi môi của nàng một cái rồi chìm vào giấc ngủ, còn vì sao hắn không sợ nàng ra tay hạ sát, bởi vì nàng thực lực của nàng cao hơn hắn rất nhiều muốn giết hắn thì nàng đã làm rồi!
  • Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.