Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 131: Ta muốn làm tiểu nhân




Lúc này bên ngoài lại vang lên tiếng của Lã Dại Thiếu, hắn hống hách nói!
“ Người đâu người đâu, bộ hôm nay gái thanh lâu chết hết rồi à, lão bản đâu rồi mau mau kêu mấy em xinh tươi ra đây phục vụ bổn công tử, bổn công tử cao hứng sẽ chuộc thân cho các ngươi về làm thiếp thân nha hoàn ”
- Lão Bản Nương, khó xử nói!
“ Công tử không nên tới đây, tốt nhất công tử nên sớm rời đi một chút ”
Bôp...!!!! Một cái tát thật vang vào mặt của ả tú bà kia, ả ta có ý tốt vì Lã Đại Thiếu là khách quen, nên Lão Bản Nương thật lòng muốn nhắc nhở, nào ngờ lại bị ăn một cái bạt tai, Lã Đại Thiếu nói!
“ Con mẹ nữa chứ, bổn công tử tâm trạng đang tốt, ngay cả một con kỹ nữ cũng giám đuổi ta đi cơ à ”
- Thế là vô số ánh mắt oán phụ xỉa thẳng về phía Lã Đại Thiếu!
« Tuy các nàng vì hoàn cảnh nên mới rơi vào nơi địa ngục trần gian này, các nàng tuy miệng cười tươi, nhưng ai nào biết trong góc khuất tâm hồn các nàng đang rơi lệ đâu, tuy các nàng là Kỹ Nữ chuyên dùng thân thể mua vui cho nam nhân, ai cũng có thể làm chồng, nhưng các nàng hận nhất ai giám gọi các nàng là Kỹ Nữ, đó cũng là chút tôn nghiêm cuối cùng mà các nàng giữ lại »
A - Long hơi gai mắt với tên này, hắn nói!
“ Chó nhà ai xổng chuồng thì bắt nó về đi, ở đây cứ nghe tiếng chó ăng ẳng nhức đầu quá, hay mọi người ai có khúc xương nào ném cho nó đi, thật tình chứ, nơi này cũng đón tiếp động vật 4 chân à ”
- Tình hình yên lặng trong thanh lâu này trở lại bình thường, đám nữ nhân nhìn về phía A - Long nhưng chỉ thấy A - Long mặc bộ áo choàng đen che kín khuôn mặt lẫn hình dáng, hắn cảm nhận thấy có rất nhiều ánh mắt đang nhìn mình, hắn ngẩng đầu lên thì thấy vô số ánh mắt xinh đẹp, mị nhãn như tơ ném tới hắn, khiến hắn khiếp hãi không thôi, lòng thầm nghĩ!
« Ôi Đệt!!! Hình như có gì đó sai sai,ta đang đóng vai tiểu nhân mà, sao lại bị nhiều nữ nhân để ý tới như vậy, đừng nói là các ngươi có mưu đò biến thái thay phiên nhau cưỡng gian lão tử đó nha,»
Nghĩ tới đây hắn khẽ run lên một cái, hít một hơi thật sâu lấy lại bình tĩnh rồi làm ra bộ dạng thiên hạ có sập thì anh đây vẫn đứng vững, nếu mọi nữ nhân ném mị nhãn tới hắn mà biết hắn nghĩ gì, thì không biết có bao nhiêu gạch đá ném lên đầu hắn, mà nói
« Bổn cô nương không hứng thú với thân thể chưa phát dục như ngươi, bổn cô nương thấy ngươi nói đỡ cho những nữ nhân trong chốn hồng nhan này nên cảm kích ngươi một tí thôi, đừng có tưởng có tí sơn mà đã đòi mở phường nhuộm, không tới mức lấy thân báo đáp đâu »
- Lã Đại Thiếu nghe được những lời A - Long nói thì như há miệng to liền nuốt phải một con ruồi phân vậy, hắn nói!
“ Ngươi vừa nói gì, ngươi nói lại ta xem”
A - Long hững hờ nói!
“ Ta nói chó nhà ai sủa to như thế, ồ hoá ra là Lã Đại Thiếu a, hạnh ngộ hạnh ngộ, kính đã lâu kính đã lâu ”
- Lã Đại Thiếu thu lại một chút tức giận nói,cũng quên mất mình vừa bị A - Long xem là Chó Sủa, hắn hỏi lại!
“ Ngươi biết ta ”
A - Long gật đầu, lại nghe Lã Đại Thiếu hỏi!
“ Ngươi là ai ”
A - Long cười nói nhỏ với Triệu Hoài An!
“ Hoài An huynh, huynh muốn xử lý tên này hay là để đệ ”
- Triệu Hoài An cũng muốn xem thủ đoạn của A - Long nên nói!
“ Đệ xử lý đi ”
A - Long cười nói!
“ Ta là ta chứ ta là ai, ngươi hỏi gì ngu vậy ”
- Lã Đại Thiếu tức giận nói!
“ Ta nói thân phận của ngươi ”
A - Long thần bí nói!
“ Ta có hai thân phận, ngươi muốn nghe thứ nào trước ”
- Khi nghe được lời này, cả đám dỏng tai lắng nghe, ngay cả Triệu Hoài An cũng vô cùng hứng thú với thân thế của A- Long, Lã Nhị Thiếu nghe thế liền sửng sốt nói!
“ Thân phận thật của ngươi ”
A - Long nói hai chữ!
“ Hắc Ma ”
- Lã Nhị Thiếu sửng sốt, mọi người lắng tai nghe cũng sửng sốt, một tên không chịu được nói!
“ Đó đâu phải là tên dành cho con người ”
A - Long cười nói!
“ Vị huynh đệ này thật là cao thâm a, nói cái huynh nhận ra ngay a”
- Tên kia ho khan nghĩ!
« Điều này có cái gì cao thâm, điều này ai ai cũng biết kia mà đâu chỉ riêng mình ta»
Lại nghe A - Long nói!
“ Ta còn thân phận khác, ngươi có muốn biết ”
Lã Nhị Thiếu tức muốn xì khói,không phải nơi này đông người, không thì hắn đã lao lên đánh người rồi, khi nghe thấy thân phận khác của A.- Long mọi người mong chờ nhìn A - Long,
A - Long cũng không làm mọi người thất vọng hắn mở miệng ra nói!
“ Thân phận thứ hai của ta là ”
Nói tới đây, hắn dùng lại! Một tên lắm mồm lại nói trước
“ Là gì ngươi còn không mau nói ”
- Ánh mắt hắn, hàn khí bức người, sát khí nổi lên vô tận, nói!
“ Ta là kẻ đã giết chết em ngươi ”
- Khi nghe thấy thế, tất cả mọi người như chết lặng, hẳn là nhớ tới cảnh máu me khi nãy, còn Lã Đại Thiếu cười gắn nói!
“ Ngươi giết em ta, ngươi có khả năng đó sao ”
- Vừa nói xong lời này A - Long dùng chân đá cái đầu Lã Nhị Thiếu ra, trước ánh mắt kinh hãi của bao nhiêu người, cái đầu đẫm máu tươi còn chưa khô,làm đỏ cả một tấm thảm hoa lệ bên dưới, cuối cùng lăn tới chân Lã Đại Thiếu!
- Hắn vừa nhìn liền nhảy cẫng lên, té ngã về phía sau,đũng quần ướt đẫm bởi nước tiểu của hắn, miệng lẩm bẩm
“ Đầu của Lão Nhị, đầu của lão nhị”
- Khi hoàn hồn lại, không biết từ bao giờ một bàn tay vô cùng lạnh lẽo, như gọng kìm đặt lên cổ Lã Đại Thiếu, A - Long nói!
“ Không cần trả lời ta, chỉ cần gật đầu hoặc lắc đầu ngươi hiểu rồi chứ ”
- Lã Đại Thiếu sợ run người gật đầu như gà mổ thóc nói!
“ Gia tộc của ngươi có nhiều cường giả chứ ”
Lã Đại Thiếu Gật đầu, A - Long tiếp tục hỏi!
“ Gia tộc ngươi có nữ nhân xinh đẹp chứ ”
Lại gật đầu!
A - Long cười lạnh hỏi!
“ Ngươi có muốn chết không ”
Lã Thiếu Lắc Đầu Như chong chóng!
“ Ta tưởng ngươi vẫn tiếp tục gật chứ”
- Hắn cười nói, nụ cười dưới vải trùm đầu, giống như ma quỷ dưới địa ngục đòi mạng vậy
“ Ngươi muốn sống chứ ”
Lại Gật Đầu!
A - Long lạnh nhạt, hắn cầm cái đầu của Lã Nhị Thiếu nhét vào tay Lã Đại Thiếu hăn nói!
“ Gửi lời của ta tới Lã Gia Chủ, đầu của Lã Nhị là do ta cắt xuống, nếu ngươi không biết dạy con thì để ta thay ngươi giáo dục, ta cho Lã Gia các nguơi, bây giờ là 3h chiều, từ giờ tới 5 giờ, các ngươi không tới đây cho ta một đáp án khiến ta thỏa mãn, thì Lã Gia sau đêm nay, khi mặt trời tắt sẽ là ngày cuối cùng huy hoàng nhất của Lã Gia các người,Lã Gia chó gà không tha, giờ thì mau cút ”
- Nói xong hắn nắm lấy cổ Lã Đại Thiếu ném ra ngoài đường, tên kia như thoát được một kiếp vặt chân lên cổ chạy đi mất, mụ tú bà từ trong khiếp hãi tỉnh lại nói!
“ Hắc Ma công tử, người có phải làm hơi quá rồi không, dù sao cũng chỉ là..... ”
A -Long như quỷ mỵ xuất hiện trước mặt mụ tú bà, một ngón tay được bọc bởi Hàn Băng Giáp ngưng tụ từ Hàn Băng Khi lại đặt lên môi của mụ, hắn nói!
“ Ta không thích giết nữ nhân, nhưng không có nghĩa là ta không giết, đừng nói những lời người chết có thể nghe trước mặt ta,bởi vì chỉ có người đã chết mới có thể nói ra những điều đó, muốn cướp nữ nhân trong tay ta,dù là trong thanh lâu, chỉ cần ta chạm vào thì nữ nhân đó là của ta, kẻ nào muốn nhúng chàm, C...H....Ế..T!!!!, mụ hiểu rồi chứ ”
- Hắn gằn từng chữ, sát khí bức nhân, Mụ tú bà không thể chịu nổi sát khí bức nhân từ người A - Long phát tác ra, khiến một người quanh năm sống trên lưỡi đao liếm máu người như Triệu Hoài An, ở bên cạnh như đông cứng lại không giám thở mạnh, vì sao hắn bây giờ lại tự dưng nổi điên tới thế bởi vì hắn bây giờ đang vô cùng tức giận!
- Lúc nãy khi nữ nhân xinh đẹp được hắn ôm vào lòng lúc nãy, đã xém nữa bị sát khí của A - Long nghiền nát linh hồn mà chết, hắn không phải người háo sát, hắn không muốn hại người vô tội, nên khi thấy tình cảnh của cô gái này, hắn liền sử dụng tinh thần lực bao bọc linh hồn cô gái này lại, trong lúc bao bọc linh hồn cô gái này hắn mới để ý kỹ dung mạo của cô gái này, nàng trông rất quen,vết sẹo ở cổ tay,hàm răng này, nốt ruồi bên mí mắt này, hắn nhận ra một điều,cô gái này là cô gái đã mấy lần có duyên gặp mặt hắn lúc hắn lang thang, và cho hắn ăn cơm đang lúc sắp chết đói!
« Vết sẹo này hắn không thể nào quên được, bởi vì nàng đã từng nhiều lần cho hắn ăn cơm, lúc này nàng cũng là trẻ lang thang đường phố như hắn,nàng khổ hơn hắn rất nhiều, nàng có được cơm ngày định mệnh đó là ăn trộm ở một nhà dân gần đó, đem cơm cho hắn ăn, nhưng nàng lại bị chủ nhà phát hiện và dùng roi sắt đánh trúng cổ tay nàng,xong bắt hắn và nàng treo lên cây đánh cho một trận mau me đầm đìa tới mức ngất xỉu đi »
« Hắn bị đem vào rừng ném cho sói ăn thịt, còn nàng từ đó biến mất không thấy tung tích,chuyên này xảy ra cách đây mấy năm rồi lúc đó hắn vẫn còn 2 mắt chứ không phải 1 mắt như bây giờ,và người đánh nàng và hắn cũng họ Lã Tên là Lã Chí, rồi hắn nhìn thấy nhận ra cô gái này, lại lục tìm ký ức thì thấy Gia Chủ Lã Gia cũng có một người anh em tên Lã Chí, hắn nghĩ nàng được ngươi cứu đi, hay có ai nhận thu nàng làm tỳ nữ, có chết hắn cũng không thể ngờ, chẳng lẽ bọn chúng giám bán nàng vào Kỹ Viện sao,hôm nay lại muốn thay phiên nhau lăng nhục nàng ư, Tốt Tốt tốt»
- Nghĩ tới đây, lòng hắn nổi lên sát khí vô hạn, nàng là nữ nhân ôn nhu dịu dàng,cha mẹ chết sớm, lang thang khắp nơi, làm đủ việc kiếm sống khi gặp hắn đang lạnh lẽo co ro ở trong căn nhà tranh ẩm ướt, nàng thấy hắn gầy gò liền cho hắn ăn, nhường cả phần ăn của mình cho hắn, tối lạnh chỉ có tấm chiếu manh, không đủ giữ ấm, nàng cởi áo rách rưới ra kéo thân hình nhỏ bé của hắn lúc đó vào lòng,dùng chính nhiệt độ cơ thể, ủ ấm cho hắn qua hàng đêm rét lạnh!
- Giờ mấy năm gặp lại nàng, nàng đã có da có thịt hơn trước, hắn cũng phát triển như một thằng nhóc 16 17 tuổi bình thường, hắn phát triển như vậy cũng nhờ một số cơ duyên mới được như vậy tuổi thật của hắn mới chỉ hơn 10 thôi, nhưng giờ hắn đã gặp nàng, nàng giờ là một kỹ nữ thanh lâu, giờ đây nàng đang bất tỉnh trong lòng hắn!
Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.