Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 128: Ly dán 1





​Lúc này đi ra tại một gian phòng gần đó 3 nam tử trong ba người đó, có một ngươi hôm nay hắn mới quen,chính là Võ Minh!
- Giờ lúc này Võ Minh sắc mặt trắng bệch vô cùng, hắn hối hận không thôi!
« Hắn chỉ muốn lợi dụng Lã Thiếu ra khiêu khích A - Long để xem thủ đoạn của hắn, chỉ cần lộ ra một chút sơ hở thì sẽ biết được xuất thân của A - Long, chỉ cần biết một chút thôi, thì hắn sẽ nhảy ra làm hoà cho hai bên, rồi cùng nhau bàn luận trên bàn rượu »
« Nào ngờ“ Trộm gà không được lại mất năm thóc” ai lại nghĩ A - Long lại là cái tên sát tinh lãnh khốc như thế, nói giết ngươi liền giết, chẳng quan tâm tới mặt mũi của bố con nhà thằng nào cả, làm cho kế ngồi xem hổ đấu nhau của Võ Minh tan nát như bong bóng nước, lúc này hắn vô cùng hối hận, vô cùng hối hận a,nếu có thuốc hối hận Võ Minh hắn nhất định sẽ uống a!,chỉ tiếc là không ai bán cho Võ Minh hắn thuốc hối hận a»
- Một nam tử trung niên, dẫn đầu trong ba người, người này không ai khác chính là, Triệu Hoài An nãy giờ ở bên xem kịch, hắn biết chuyện hôm nay không xong rồi, hắn lạnh lùng nói!
“ Hắc Ma công tử, ta hôm nay muốn mời công tử tới đây để uống rượu kết giao với với Công tử nhưng cậu lại làm như thế này, cậu thật không để lại vài phần mặt mũi cho Triệu Thị chúng ta ”
- A - Long cười lạnh nói!
“ Ngươi quỳ xuống, đập đầu xin lỗi gọi ta vài tiếng Gia Gia, nếu bổn công tử cao hứng sẽ tha cho ngươi khỏi chết ”
« A - Long nói nguyên lời mà Lã Thiếu nói khi nãy với Triệu Hoài An»
- Nghe thấy vậy Triệu Hoài An mặt xanh lại, răng nghiến chặt, rút đao bên hông ra, mặc kệ lời khuyên của Võ Minh, lao lên chém một đao về phía A - Long mặc kệ A - Long có là ai đi chăng nữa hắn cũng muốn chém tên giám xỉ nhục danh dự của Triệu Hoài An hắn,hắn vốn là người vô cùng nóng nảy nên mất hết khôn!
- Một đao chém tới đầu A - Long, còn cô gái trong lòng A - Long lúc này mặt trắng bệnh, lúc nãy nàng nhìn rất rõ Lã Thiếu bị xé xác ra như thế nào, nàng gắng lắm mới không nôn ra ngoài, nhưng giờ có người cầm đao, trên người đầy sát khí lao về phía na nàng, nàng không kìm được sợ hãi mà rúc vào lòng hắn, vì nàng cảm thấy ở đó mới là nơi an toàn nhất!
- Lúc này, một đao được cường hóa bởi đấu khí kim hệ của Triệu Hoài An này, khiến thanh đao hắn cầm toát ra màu kim óng ánh, vô cùng sắc bén, A - Long có thể chắc chắn rằng nếu một đao này chém trúng hắn thì hắn bị chẻ ra làm đôi, nhưng khi thanh đao còn cách đầu hắn nửa mét, thì Triệu Hoài An bị đánh một kích vào ngực miệng phun ra một ngụm máu bay ra ngoài, đung nát bức tường của Thanh Lâu này!
- Triệu Hoài An tức giận đứng dậy dang chuẩn bị gọi người tới hội đồng A - Long thì lại thấy A - Long từ khi nào đã xuất hiện ở trước mặt Triệu Hoài An tay hắn đưa ra,tay tên đó nắm lại thành quyền nhanh chóng đưa tới trước mặt Triệu Hoài An, điều này khiến Triệu Hoài An đồng tử co rút lại, tim hắn như bị người bóp nghẹt thở vậy lòng hắn thầm nghĩ!
« Chuyến này ta chết chắc rồi, chẳng lẽ mạng ta chỉ tới đây thôi sao »
Vù..!!!!!!
- Cảm giác lạnh lẽo tới từ linh hồn truyền tới khắp nơi trên người hắn, chỉ trong chốc lát hắn đã nghĩ tới việc hắn hôm nay sẽ chết không phải nghi ngờ gì cả,hắn nhắm mắt lại, hắn đang chờ cảm giác mặt đau đớn, miệng hắn không kìm được mà kêu gào thì một hồi lâu sau,hắn không thấy có chuyện gì xảy ra cả, mọi người trong thanh lâu đứng xem đều yên tĩnh, yên tĩnh tới mức bất thường, hắn len lén mở mắt ra thì thấy!
- Một bàn tay đeo gang tay với hình dáng kì lạ, từ lâu trong mắt hắn là vật sẽ giết hắn, không biết từ bao giờ nắm tay đó đã mở ra ở trước mặt hắn, thấy ánh mắt dưới chiếc áo choàng kia, không có tức giận hay lạnh lùng gì cả, như mỉm cười với hắn, hắn nói nhỏ,như nói với mình hắn nói!
“ Chuyện gì ”
- Lại thấy tiếng cười Hahahaha..!!!! uy chấn khắp thanh lâu, khiến nơi này như rung chuyển, hắn từ trên cao nhìn xuống Triệu Hoài An đang ngã ngồi dưới đất nhìn lên hẳn, hắn nhàn nhạt nói!
“ Triệu Huynh muốn ngồi đây ăn vạ ta sao,nắm lấy tay ta mà đứng lên đi chứ ”
- Thấy tiếng cười uy nghiêm của A - Long, lại nghe tiếng nói của A - Long không khí không còn âm lãnh như trước nữa, mà cảm thấy ấm áp như ánh nắng ban mai, mọi người cảm thấy tên này nói nhu vậy không khỏi che miệng cười khẽ!
- Triệu Hoài An thấy ánh mắt mọi người như đang cười nhìn hắn, tên này xấu hổ, lại không hiểu nổi A - Long muốn làm gì nữa, nếu không phải vì ăn một kích của A - Long, lại thấy A - Long có cơ hội giết hắn mà không làm, trên người không có một tia sát ý nào thì hắn đã dùng một đao đâm chết A - Long rồi!
-Đôi lúc hắn muốn lợi dụng cơ hội này để ra tay đâm chết A - Long, nhưng vì mặt mũi, ngươi ta muốn kéo hắn dậy mà hắn lại muốn giết người ta, giết được thì lại mang tiếng là kẻ nham hiểm ra tay với người giúp mình, còn không giết được thì người chết chắc chắn sẽ là hắn, nhưng hắn cam đoan với thực lực võ sư tầng 7 của hắn tỷ lệ 9/10 là sẽ chết trong tay A - Long chứ chua thể nói với mấy tên cận vệ vô thanh giết chết Lã Thiếu kia đang đứng một bên nhìn chằm chằm vào hắn bên kia!
« Cũng nhờ vào điểm này, nên A - Long mới ra tay trước đánh phủ đầu Triệu Hoài An, rồi kéo hắn dậy, làm sao hắn lại không nghĩ tới việc Triệu Hoài An sẽ đâm cho hắn một đao kia chứ, trong lúc hắn giơ tay ra, thì hắn đã âm thầm làm ra một lớp áo giáp từ băng che kin các bộ phận yếu hại trong cơ thể mình rồi kia chứ, nếu Triệu Hoài An không biết điều, hắn cũng không phiền một đao chém bay đầu Triệu Hoài an đâu, hắn làm như thế cũng là có nguyên nhân rất sâu xa, nếu không thì hắn lao ra làm cái gì »
- Lúc này Triệu Hoài An làm ra quyết định, một tay vẫn nắm chắc lấy thanh chiến đao bên mình, một tay nắm lấy tay A- Long hắn vẫn đề phòng nếu A - Long có điều gì manh động thì hắn sẽ lập tức động thủ!
- Khi đầu hắn đang căng lên vì lo sợ A - Long giở trò, khi một tay hắn nắm vào tay A - Long, thì cảm giác lạnh buốt tới tận xương truyền tới, khiến khắp người Triệu Hoài An như thê dại đau đớn không thôi, máu hắn như muốn đông lại giờ Triệu Hoài An thở còn khó, chứ huống gì động Thủ với A - Long, lúc này hắn thầm cầu nguyện
« Mong là tên này không nhân lúc này mà một đao giết chết hắn»
- Không hẹn mà cả A - Long cùng một suy nghĩ, A - Long cũng chẳng hề hay biết Hàn Băng Giáp hắn tạo ra đã hù được Triệu Hoài An rồi, hắn nghĩ thầm cầu nguyện!
« Đừng cố giở trò nha,lao tử không muốn bị cả thành truy sát giống như tiểu thuyết võ hiệp đâu a,đừng ép ta phải giết ngươi a, tốt nhất không nên giở trò a»
- Triệu Hoài An được A - Long nắm lấy tay kéo dậy, A - Long phủi bụi trên người hắn, Triệu Hoài An như muốn nói gì đó lại bị A - Long nói trước!
“ Hoài An huynh, ta đắc tội rồi a ”
- Triệu Hoài An nhíu mày nói!
“ Ngươi muốn gì, mục đích thực sự của ngươi là gì, ”
A - Long nào không nghe ra ý câu hỏi của Triệu Hoài An kia chứ,ý Triệu Hoài An muốn hỏi là!
“ Vì sao ngươi không giết ta”
« ở đây là biên giới giết ngươi như cơm bữa, mạng người như cỏ rác, giết hắn ở kỹ viện, thành chủ sẽ vì chấp sự như hắn mà đòi lại công đạo cho hắn kia chứ, điều này hắn hiểu hơn ai hết »
A - Long không trả lời vào câu hỏi, lại nói xa xôi!
“ Hoài An huynh nóng quá rồi, tiểu đệ chỉ là học lại tên không biết sống chết La Thiếu kia nói một câu, haizz nào ngờ đắc tội Hoài An huynh”
- Nói xong hắn cúi đầu hành lễ nói!
“ Hoài An huynh, tiểu đệ đã thất lễ rồi, mong Hoài An huynh bỏ qua cho ”
- Võ Minh một bên, hàm sắp rơi đầy đất rồi, mọi người ở đây như hoá đá, mọi người trong đây ai thông minh nhanh ý cũng đều nghĩ tới một câu!
« Tên này quá nham hiểm và quá là vô sỉ rồi, lão tử đã vô sỉ giờ lại gặp một tên lại vô sỉ tới trình độ này thật là Hậu Sinh Khả Uý a»
- Triệu Hoài An là một tên Võ Si lại ưa ăn ngọt lại không nghĩ tới xâu xa như bao người, hắn ngơ ngác hỏi lại, hẳn là Triệu Hoài An chưa kịp tiêu hóa hết những chuyện này!
- Triệu Hoài An hỏi
“ Ý ngươi là sao! ”
A - Long làm ra bộ dạng vô cùng uy khuất nói a!
“ Tên Lã Thiếu thật là một tên không xem bộ mặt của Hoài An huynh ra cái gì cả, đệ giết tên đó cũng vì có nỗi khổ a”
- Triệu Hoài An nhíu mày, thấy thế A - Lon liền nói tiếp!
“ Do tiểu đệ tâm trạng không được tốt,nên mới phải động thủ a,thật sự đệ từ xa tới đây, lại được. Triệu Thị các huynh chiếu cố, vì bảo vệ đệ khỏi mấy tên cướp, Triệu Thị các huynh đã chết mất 6 người huynh đệ tốt, cũng may mà hộ vệ của đệ tới kịp,cũng hy sinh không ít tính mạng, nên đệ mới thoát được một kiếp, đệ sống nhưng người huynh phái tới lại vì đệ mà mất mạng a,đệ cảm thấy vô cùng áy náy a”
- Triệu Hoài An nhìn qua Võ Minh, Võ Minh lúc nay đầu đầy Hắc Tuyến, né tránh ánh mắt của Triệu Hoài An, lòng thầm mắng!
« Thằng khốn, 6 tên đó không phải do ngươi một chiêu giết chết sao, giờ còn nói vì cứu ngươi mà chết, vô cùng áy náy nữa, ta nhổ vào ngươi vô sỉ cũng phải có giới hạn thôi chứ “Võ Minh hít sâu một hơi nghĩ ”, cũng may ta chưa báo chuyện này cho chấp sự, thôi ngươi đã nói thế ta không tính toán với ngươi nữa, khỏi báo cũng được, mà báo cũng chẳng ai tin để xem tên này hoa ngôn xảo ngữ thế nào »
- Võ Minh thở dài lại nghe A - Long nói tiếp!
Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.