Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 106:




Hắn vừa chạy vừa mắng chửi mình không thôi, sao kiếp trước phế vật như vậy không sắc đảm bao thiên chỉ chuyên tâm vào sự nghiệp, giờ thì tốt rồi qua thế giới này lại bị gái truy đuổi không biết ứng phó làm sao!
Đang nghĩ cách làm sao thoát được con cọp cái đang đuổi theo sau lưng, thì tinh thần lực lại phát hiện ở phía trước có một đám người đang đứng tụ họp với nhau, trên người sát khí lăng lệ hẳn là bọn chúng đang muốn giết một người nào đó!
- Hắn mở ra thiên nhãn, thì thấy trong đám người đó, có một tên trong đám lưu manh lúc nãy được hắn tha cho một mạng, tính là khi xong việc, liền đi theo hắn tới xử lý những tên còn lại nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, nếu không người chết sẽ là hắn,nhưng mà.....
« Ôi đệt!! Đằng trước có sát nhân, đằng sau có cọp cái đuổi theo, giờ ta nên làm gì đây, lao ra phía trước để tụi kia bằm thây xong lại bị cọp cái hốt xác, hai là bắt sống cọp cái về làm mèo nhà, nhưng lại bị bọn kia phát hiện, ôi thật là nhức đầu a»
- Hắn quay lại, thấy một kiếm đâm tới, lại bị hắn né được, hắn nhanh tay nắm lấy cổ tay nàng, bóp vào mấy huyệt đạo trên tay nàng, khiến kiếm của nàng rơi khỏi tay!
- Hắn nhanh chóng dùng tay bịt miệng nàng lại kéo nàng vào một góc tối, chỉ còn những tiếng
O...oo!
- Hắn nói!
“ Ngươi đừng có nháo nữa ”
- Nàng trừng mắt với hắn, miệng tiếp tục O O những tiếng kỳ quái, hẳn là nàng đang mắng chửi hắn, hắn cũng chẳng muốn nói gì nhiều!
“ Ngươi im lặng một chút được không, ngươi mà kêu nữa, thì ta và ngươi chỉ có con đường chết”
Nghe thấy thế, nàng ném cho hắn một ánh mắt khinh thường, nghĩ là hắn nói dối để đánh lạc hướng chú ý của nàng, hắn cũng thấy được ánh mắt đó của nàng, hắn mở lại thiên nhãn một lần nữa, sử dụng tinh thần lực liên kết hai người lại với nhau, cho nàng thấy đám người phía trước đang làm gì!
“ Giờ thì tin chưa, giờ ta sẽ thả ngươi ra,ngươi không được kêu nữa nghe chưa,kêu lên đám người kia lao tới xử lý chúng ta,ta thì cùng lắm thì ăn một đao rồi chết thôi, con ngươi thì không được may mắn như thế đâu ”
- Ánh mắt của nàng đã dịu đi vài phần, nàng chớp mắt tỏ ra đồng ý, khi hắn định buông miệng nàng ra,lại thấy nàng nói nhỏ!
“ Kẻ địch của ngươi à ”
Hắn “ Hừ!! Lạnh nói!
“ Không phải của ta,mà là của hai chúng ta”
- Nàng không cho là đúng nói!
“ Ta thì có liên quan gì ở đây, ta đâu có đắc tội bọn chúng đâu ”
- Hắn dùng tinh thần lực đánh dấu một người trong số đó rồi nói!
“ Ngươi nhận ra tên này không ”
Nàng lắc đầu, hắn cũng không ngoài dự đoán nên nói!
“ Tên này là lúc nãy bọn chúng truy sát chúng ta”
- Nàng tròn mắt nghĩ
« Nàng chỉ đi ra ngoài chơi, có một tí thôi mà, tai sao lại lắm kẻ muốn bắt nàng tới như vậy »
Lại nghe hắn nói!
“ Ngươi có nhìn thấy cái huy hiệu gia tộc ở cổ tay áo bọn chúng không, ngươi biết đó là gia tộc nào không ”
Nàng cũng cố gắng suy nghĩ rồi nói!
“ Yến Gia”
- Khi hắn nghe được câu này, hai chữ Yến Gia, hắn lại nhớ tới nữ tử xinh đẹp động lòng người, có cái tên là Yến Vô Song kia... « Chẳng lẽ nàng cũng xuất hiện ở đây sao» hắn lại nhìn thấy sát cơ trong mắt của cô gái đó, hắn hỏi!
“ Ngươi sao vậy, sao trông ngươi như muốn giết người thế ” Hăn hỏi!
- Nàng hừ lạnh, giọng nàng đầy sát khí nói!
“ Ta bây giờ đang rất muốn giết người ”
- Đầu hắn run lên,thấy nàng nhìn mặt hắn, đầy sát khí, như thể ai đó giết cha mẹ nàng vậy, không phải nàng nói hắn đó chứ, dù sao bây giờ hắn vẫn còn ám ảnh kiếp trước a!
« Ôi, độc nhất vẫn là lòng dạ đàn bà mà, cổ nhân có một câu xà hạt phong nhân khẩu, tối độc phụ nhân tâm.”(rắn, bọ cạp, nọc ong, miệng lưỡi thế gian nhưng độc nhất chính là lòng dạ đàn bà.)»
- Hắn cũng quên mất rằng, hắn bây giờ đang dùng tinh thần lực câu thông với đại não của nàng, nàng nói những lời đó là nói những tên nàng nhìn thấy, mà quên mất rằng người đang đối diện với nàng!
Điều này, cũng khiến cái tên nam nhân nào đó chột dạ,cũng là cái tên vừa bị truy sát vì chiếm tiện nghi của nàng, nên bị nàng truy sát, hắn ho khan nói, với chất giọng bình tĩnh nhất nói!
“ Ngươi không phải muốn giết ta chứ ”
« Nàng làm sao,lại không biết tên nam nhân nào đó chột dạ cơ chứ, nàng liếc mắt nhìn hắn, thấy hắn như lão thử nhìn thấy mèo vậy, khi nhìn nàng vậy, nàng thấy bộ dạng đó của hắn, nàng cũng biết là hắn, sợ nàng truy sát nữa, lại nhìn thấy hắn đang lúng túng, đứng chôn chân ở trước mặt, nàng rất muốn cười, nhưng mặt vẫn nghiêm lại nói!»
Hừ!!!!
“ Cái mạng nhỏ của ngươi ta rất muốn lấy, nhưng ta còn muốn lấy mạng mấy tên kia hơn, ta mà muốn giết ngươi thì ngươi có 8 cái mạng cũng không thể thoát ”
- Hắn không để ý tới lời nàng nói, tại vì lúc này giọng nàng đã dịu đi, không còn sát khí băng lãnh như ban nãy nữa, hắn kiếp trước gần như một sát thủ, nên để có thể sinh tồn, hắn cũng có khả năng nghe giọng đối phương mà đoán ra ý định!
Thấy nàng không có ý giết hắn, mà chỉ có ý hù doạ hắn thôi, hắn sợ nhất là thủ đoạn của nữ nhân a,một nữ nhân mà điên cuồng báo thù, thì cỡ nào khủng khiếp có bấy nhiêu kinh khủng a!
- Hắn gật đầu, cười tà nói
-“Ta lại hy vọng có thêm 8 cái mạng để nàng có thể giết ta 8 lần và,may ra nàng giết tới gần mạng thứ 8 thì nàng chán giết ta rồi, ta chạy thoát được, thì ta cũng có thể sống thêm mấy ngày rồi”
Dạ Thanh Nguyệt cố nén cười nói,trừng mắt với hắn rồi nói!
“ Chủ ý tốt quá nhỉ, ta không giết ngươi ta sai người giết ngươi cũng được mà ”
- Hắn cười tà nói!
“ Ta chỉ sợ nàng sẽ hối hận khi giết ta thôi ”
“ Vì sao ”
- Hắn cười vô cùng xấu xa,nhìn vào bộ ngực đang phát triển của nàng, làm cho nàng có cảm giác như bị hắn lột trần ra vậy!
“ Còn phải hỏi nữa sao, ta là sắc lang, nàng giết ta rồi ta sẽ biến thành Sắc Quỷ tối ngày đeo bám lấy nàng, lúc nào nàng không để ý ta lại chiếm tiện nghi của nàng”
- Nàng cũng nghe ra ý trêu chọc trong lời nói của hắn, lại nghĩ tới lúc nãy hắn khi dễ nàng đủ điều, nàng rút con dao ra kề lên cổ hắn nói!
“ Giờ ta giết ngươi trước, rồi đốt ngươi ra tro, ta không tin ngươi sẽ biến thành Sắc Quỷ, làm hại con gái nhà lành ”
- Hắn liền né qua một bên, không biết từ lúc nào, hắn đã cướp được con dao trên tay nàng,chạy ra sau lưng nàng ôm nàng vào lòng,một tay bịt miệng nàng không cho nàng kêu, cũng không cho nàng giãy dụa nữa,lại nghe hắn nói!
“ Vậy ta mà biến thành Sắc Quỷ,ta chỉ khi dễ một mình nàng thôi a”
- Nói xong hắn thổi nhẹ vào tai ngọc xinh xắn của nàng, khiến cơ thể nàng run lên vài lần, đang đứng không vững nữa,mà tựa vào lòng hắn, lại nghe hắn nói!
“ Thôi không đùa nữa, bọn chúng di chuyển rồi, cho ta biết lý do ngươi muốn giết bọn chúng đi ”
Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.