Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 102: Phản công




Bây giờ, hắn đã thực sự rất tức giận!
« Không phải vì một lúc kia, nhớ tới đội trưởng, thi hắn cũng chẳng thèm lao ra cứu cô gái kia làm cái gì cả, đã không được lời cảm ơn,lại đâm cho hắn một đao nữa chứ»
- Giờ hắn phải rất cố gắng mới không, một chưởng đập chết cô gái kia, ánh mắt hắn băng lạnh nhìn cô gái, có 7 phần trông giống cá vàng kia, hắn bao giờ đã hoàn thiện ký ức tới 9 phần rồi, giờ đây hắn không còn hành động như trẻ trâu như trước nữa, hắn lại trở thành một tôn sát thần của đội 5 trước đây!
Còn cô gái kia, thấy ánh mắt tràn ngập sát khí của hắn, nàng vô cùng sợ hãi lùi về phía sau, rồi té ngồi trên đất,nàng thật là muốn giải thích!
« Là hiểu lầm, ta tưởng ngươi có ý đồ xấu với nàng, nên nàng chỉ muốn tự vệ chứ không muốn làm bị thương hắn »
- Nàng rất muốn nói điều đó, nhưng lại thấy ánh mắt vô cùng chán ghét, nhìn nàng, xong rồi quay mặt đi!
Nàng lại nói!
“ Ngươi... ” thì bị A - Long nói trước!
“ Về sau đừng tới làm phiền ta,tránh xa ta ra, càng xa càng tốt ”
- Nàng chỉ biết câm nín, không nói nên lời, nàng cũng chẳng biết nói gì cho phải với hắn,nàng lại nói, cố gắng sửa sai nàng nói!
“ Để ta trả tiền cho ngươi ”
- Nhưng đáp lại lời nàng, là một câu!
“ Tiện Nhân,Cút!!!”
- Thanh âm của hắn như thú gầm,để miêu tả sự tức giận của hắn bây giờ!
« Nàng cũng biết là hắn đang tức giận nàng, vậy nàng chỉ muốn sửa sai thôi mà, có cần phải nói nàng như vậy không, hai mắt nàng long lanh ngấn lệ, hai hàm răng ngọc, cắn lên bờ môi mềm mại đến mức chảy máu, nhìn chằm chằm vào bóng lưng của hắn »
Chứng kiến hắn càng ngày càng xa, Dạ Thanh Nguyệt nước mắt mơ hồ, A - Long hắn liền liếc mình một cái cũng không thèm. Trong mắt của hắn!
« Chính mình đã liền bụi bặm cũng không bằng sao? Buồn cười nàng cho tới nay, nội tâm vô cùng kiêu ngạo,nàng là công chúa trong triều, được phụ hoàng thương yêu, vô số kẻ muốn xu nịnh nàng, nhưng mà trong mắt của lại chẳng là gì cả, nàng có thể chắc chắn rằng, dù nàng có nói ra thân phận thật của nàng, chỉ khiến hắn càng thêm ghét nàng mà thôi»
- Nàng thầm hạ quyết tâm!
« Nhất định phải khiến tên này, chịu cúi đầu xin lỗi, và rút lại những lời mà hắn vừa nói về nàng mới thôi, nàng sẽ làm đủ mọi cách để hắn, một ngày chịu quỳ xuống gấu váy của nàng, và cầu xin tình cảm của nàng,rồi nàng sẽ ruồng bỏ hắn cho hắn hối hận cả đời »
- Hắn cũng nào biết, là có một oán phụ đang thầm lên kế hoạch tính toán hắn, lúc này!
Đầu hắn xoay chuyển linh quang, hắn bây giờ chỉ trong vài giây ngắn ngủi, đã ra soát lại ký ức của tên kia một lần nữa, bắt đầu sử dụng vài bộ công pháp chiến đấu theo như ký ức!
Hắn buông cô gái tron lòng ra, xem cô ta như một loại đồng dạng với ả kỹ nữ ở kiếp trước kia mà hắn đã từng yêu, hắn rút thanh kiếm ở trên ngực ra, ném sang một bên, hắn sử dụng nội công gia ở trái đất kia ra,hắn vỗ một chưởng vào ngực, vô số mũi tên ở trên lưng hắn bay ra ngoài!
Trước sự kinh ngạc của bao nhiêu ánh mắt, hắn bắt đầu sử dụng tinh thần lực, đẩy vào cục đá nhiều màu ở trong đầu hắn, viên đá đó bắt đầu xoay chuyển, hấp thụ tinh thần lực của hắn, và thứ mà nó trả lại cho hắn, chính là một thứ được gọi là Linh Khí
Chứ không phải đấu khí như thế giới này nữa, cơ thể hắn bắt đầu tràn đầy sức sống, toàn thân hắn bắt đầu kêu lên những thanh âm giòn dã,hắn bắt đầu sử dụng,và thiêu đốt tiềm lực trong xương cốt, từng tiếng rắc...rắc!!! Vang lên bên tai mọi người, khiến da đầu của đám người đứng xem tê dại, cứ như thể là có một con quái vật nào đó, muốn thoát ra từ thân thể của hắn vậy!
Hắn đứng thẳng như một cây cột chống trời, cô đơn mà thẳng tắp, hắn ngước nhìn lên những tên ở trên nóc nhà, đang ngây dại,dang chuẩn bị lắp tên chuẩn bị bắn tiếp về phía hắn!
Chỉ một cái nhìn của A - Long thôi! Toàn bộ đám người trông thấy một tia ánh mắt của hắn liền cảm giác toàn bộ Thiên Địa đều như sụp đổ, tim cũng như muốn ngừng đập, loại cảm giác này trước đó chưa từng có qua,lại nghe hắn nói!
“ Người phương nào, mau xưng tên, ta muốn biết các ngươi là ai ”
- Một tên không biết sống chết liền, từ trên cao nhìn xuống, thấy bộ dạng bị ăn vài mũi tên, kiểu như đánh chó rơi xuống nước, hắn trào phúng nói!
“ Cái thứ chó nhà, có tang như ngươi, xứng được biết tên của bọn ta sao ”
A - Long cũng không ngạc nhiên cho lắm, nên hắn hỏi lại!
“ Ngươi nói lại một lần nữa xem”
“Có gì không dám,ta nói ngươi như chó nhà có tang, có một ả nữ nhân ma cũng không bảo vệ được, nếu ngươi muốn sống, thì giao ả lại cho bọn ta,sau đó quỳ xuống đập đầu, sủa gâu gâu và hộ to ta là một con chó, thì bọn ta cũng sẽ vì ngươi là một con chó mà tha cho ngươi ”
“ Nhưng chó không ngoan thì phải bị ăn đòn, có đúng không các huynh đệ ”
“ Đúng!! Đúng!!!Đúng”
- Vài tên phụ hoạ nói!
“ Nào tiểu tạp chủng, nhanh quỳ xuống sủa đi, nếu bổn đại gia hứng thú sẽ ném cho ngươi một miếng xương. Hahahaha ”
“ Ngươi còn không mau quỳ xuống, người đều được quyền giết, với ngươi ta tất một cước đạp bẹp ngươi trên mặt đất... Ha ha...
- Tên kia đang cao trào sung sướng khi, bắt ép được A.- Long, bọn chúng nghĩ là A - Long muốn đầu hàng, muốn được bọn chúng buông tha,nên bọn chúng mới nói như vậy!
“ Ạc!!!!!!”
Tên đang cười cười đột nhiên bưng kín cổ, có máu tươi từ trong kẽ tay của hắn không ngừng tràn ra, khiến cho cả cánh tay hắn đều bị nhuộm đỏ.
Máu chảy xuống từng giọt, rơi trên mặt đất tí tách!
Ánh mắt của hắn trừng trừng, cả người bắt đầu run rẩy, cuối cùng co quắp ở trên mặt đất, khí tuyệt bỏ mình.
Thi thể bị hàn băng bao trùm, cuối cùng trực tiếp bạo liệt, biến thành huyết sắc băng tro.
Bị chết thật sự là quỷ dị, tất cả mọi người đều yên tĩnh lại, chỉ có thể nghe được thanh âm trái tim nhảy lên của mọi người.
có thể khiến hắn sợ hãi phát ra từ tận đáy lòng, chỉ một ánh mắt của hắn thôi đã khiến hắn không nhấc nổi tay, cũng không ngốc đầu lên được.
Trời đang mưa, thì lại trở nên lạnh buốt, thay vì những giọt mưa liền biến thành tuyết, nhưng lại không lạnh bằng tâm của mọi người giờ phút này, lạnh đến độ sắp đông cứng lại!
A - Long nó nụ cười lạnh lẽo,hắn nói!
“ Để ta thay đổi câu hỏi nhé, chỗ này ai là thủ lĩnh”
- Một đám lưu manh không nói gì, chỉ nhìn nhau, rồi cuối cùng dừng lại ở một đại hán trung niên, trên người hắn mặc đồ của Võ Giả,hắn run rẩy bước ra, hắn run không phải vì thời tiết trở nên rét lạnh, mà là hắn lạnh ở trong tâm, lạnh tới từng đốt xương trong cơ thể, lạnh tới mức máu của hắn như muốn ngừng chảy mà đông cứng lại!
Lúc đầu hắn cũng rất khinh thường,xem A - Long như một con mồi đã nằm trong tay, nhưng mà sau một khắc vừa rồi,tên vừa nói hống hách kia,là tên mạnh nhất trong cả bọn, mà chưa tới 1 khắc mà đã bị biến thành băng phấn như thế, thì bọn hắn chỉ là võ giả tầm thường, làm sao mà nhai được A - Long
Lúc này hắn chỉ hận, hai chân của hắn không chạy được thật nhanh chạy càng xa càng tốt, có đôi lần hắn cố gắng thử chạy trốn, nhưng điều đó là vô dụng dù cố gắng như thế nào, cũng không thể nhấc chân lên được, chứ huống gì chạy trốn!
Hắn cố gắng thu lại sợ hãi trong lòng, hai chân run run đi về phía trước rồi nói!
“ Tiểu tử, mau giao người ra,sau đó tự sát, ta sẽ để cho ngươi được toàn thây, nếu ngươi không làm tí nữa người của ta đuổi tới, thì ngươi chạy đằng trời cũng không thoát ”
A - Long cười lạnh đáp!
“ Thế à, ta cũng muốn xem coi, các ngươi có bao nhiêu người, mà tự tin như vậy đó ”
- Tên kia mặt đỏ lên, tay chỉ vào mặt A - Long nói!
“ Có ngon, ngươi đứng đó, người chúng ta tới, sẽ băm ngươi ra thành trăm đoạn, rồi ném cho chó ăn, có ngon ngươi đứng đó ”
Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.