Dương Thần

Chương 416: Linh hồn dung hợp bố đại!




Dịch: lieu

- Nhân vật như vậy...quả nhiên xứng với hai chữ đại dũng...

Kỳ lân thánh thú dừng lại nhìn Hồng Dịch cầm ngang thương đứng giữa không trung, toàn thân gai xương dữ tợn, cao lớn uy mãnh, khí tức toàn thân tựa như phong hỏa lang yên, phóng ngút lên tận trời cao, tụ ma không tiêu tán, rồi lại giống như ánh sáng nơi địa cực, chiếu rọi bốn phương, xỏ xuyên qua thiên địa, lẫm liệt đến chí cực.

Cho dù nó là thượng cổ thánh thú, lực lượng cường đại, sống qua hàng nghìn tuế nguyệt, thế nhưng nhìn thấy Hồng Dịch như vậy cũng không khỏi cảm thán một tiếng.

Thân thể kỳ lân chỉ cần khẽ động, mây mù liền vây xung quanh, dường như còn muốn chạy tiếp, thế nhưng lại không muốn bỏ Hồng Dịch lại một mình chịu chết.

Kỳ lân tuy rằng cường đại nhưng khi đối mặt với Hồng Huyền Cơ, Vũ Văn Mục, những kiêu hùng cự phách pháp lực vô biên, thủ đoạn tàn nhẫn, tâm tư giảo quyệt như thế kia thì vẫn không thể địch lại.

Vừa rồi nó vừa câu thông với long nữ, liên thủ phong ấn Hồng Huyền Cơ, chẳng qua chỉ là phe cánh miễn cưỡng, về bản chất thì hoàn toàn không có sự tín nhiệm. Chính vì thế ngay khi Ngũ Hành Hạo Thiên Đại Trận vừa tan vỡ, nó lập tức bỏ chạy. Chỉ có thần lực, trí lực, pháp lực, nguyện lực trong ý niệm của Hồng Dịch mới khiến nó cảm giác được một chút khí tức của thượng cổ thánh hiền, mới khiến nó cảm thấy tin tưởng.

Ít nhất, kỳ lân biết Hồng Dịch sẽ không ám toán nó.

Bằng vào đạo thuật của kỳ lân, bằng vào sự cường hãn của thân thể, còn có cả nội đan đã luyện thành tựu, thì có thể đối phó với cao thủ năm lần lôi kiếp. Thế nhưng nếu để nó đối phó với cường giả sáu lần lôi kiếp, linh hồn có năng lực xé rách không gian thì hoàn toàn không thể, đừng nói đến chuyện phải đối phó với cả một đám đại cao thủ âm hiểm khó lường như thế kia.

Đối với nó, thánh thú kỳ lân, lòng tự tôn cực kỳ cường đại, không chịu khuất phục người phàm. Bản thân từng là tọa kỵ của thánh nhân lại càng cao ngạo hơn, thế nhưng lúc này tình thế nguy ngập, cường giả xuất hiện, người đứng dưới mái hiên không thể không cúi đầu.

Đối mặt với địch nhân có sức mạnh vượt trội hơn hẳn, hành động của Hồng Dịch càng trở nên trân quý hơn trong lòng kỳ lân.

Thật ra Hồng Dịch cũng nghĩ đến chuyện sau khi kỳ lân rời đi, hắn sẽ ở lại giữ chân đám người này một lúc, sau đó cũng thoát đi. Bằng vào nhân tiên phân thân, Thiên Mang Giác Thần Khải, cùng rất nhiều đạo thuật, đám người có mặt nơi này muốn cản lại hắn gần như không có khả năng.

Thế nhưng hiện giờ kỳ lân lại không đi, hắn đành phải dùng cứng đối cứng cản lại đám người này.

- Ta chính là thánh thú, vượt qua nhân loại, cao cao tại thượng...

Kỳ lân nghe tiếng quát mãnh liệt của Hồng Dịch liền ngâm lên một tiếng dài, tựa hồ như đang suy nghĩ, sau đó phát ra một luồng âm thanh uy nghiêm.

- Ngu xuẩn! Ngươi đi rồi ta mới có biện pháp hành động, ngươi tưởng rằng ta ngu ngốc mà đứng đây cản đám người kia sao? Chẳng lẽ ngươi cho rằng ta bằng vào lực của một người mà có thể chống lại cả đống người như thế sao? Chẳng lẽ ngươi cho rằng ngươi ở lại nơi này là có thể giúp được gì cho ta sao? Thành sự không đủ, bại sự có thừa, rốt cuộc ngươi có kỳ lân thánh thú hay là một con heo đây? Ngươi muốn hại ta chết sao?

Hồng Dịch nghe thấy thanh âm uy nghiêm của kỳ lân, trường thương trong tay liền khẽ động, mở miệng nói đầy giận dữ.

Biến hóa bất thình lình xảy ra khiến cho kỳ lân kinh ngạc sửng sốt, hai con mắt thật to ngỡ ngàng nhìn Hồng Dịch, sự uy nghiêm hoàn toàn biến mất, chẳng khác nào một hài tử bị bậc gia trưởng chửi mắng đến choáng váng cả đầu óc.

Sau khi sửng sốt qua đi, thánh thú kỳ lân với kích thước bằng ba con voi khổng lồ hợp lại liền khẽ động, đầu lắc mạnh, lần thứ hai gầm lên một tiếng. Nhất thời trời đất rung chuyển, khí lưu cuồn cuộn sục sôi, gió nổi mây vần, nội đan to bằng quả dưa hấu từ miệng của nó bắn ra, hóa thành từng luồng ánh sáng đỏ tươi lung linh, bao phủ lấy toàn bộ thân thể của kỳ lân.

Vù!

Động tác này vừa hoàn thành, kỳ lân liền cấp tốc chồm về phía xa xa bay vút đi. Một đám mây lửa đỏ rực như máu xẹt qua giữa bầu trời, thân thể kỳ lân được bao phủ ở trong đó, từ xa trông giống hệt như một con dã trư khổng lồ đang bị kinh sợ.

- Phù!

Kỳ lân vừa đi, Hồng Dịch cuối cùng cũng thở dài một tiếng.

- Còn muốn chạy sao? Hừ!

Ngay trong nháy mắt khi kỳ lân vừa phóng đi, Vũ Văn Mục với vẻ bề ngoài giống như một công tử trang nhã giữa thế đời hỗn loạn liền cười lạnh một tiếng, chỉ một ngón tay ra. Lập tức một mảng thủy tinh lấp lánh hiện ra giữa hư không, sau đó nhanh chóng ngưng tụ thành hai thanh Tam Giới Thông Thiên Kiếm.

Hai thanh Tam Giới Thông Thiên Kiếm này tản mát ra ba loại khí tức Tru, Lục, Tuyệt đầy tử vong, không có một chút sinh cơ nào, hoàn tòan là thứ khí tức của sự hủy diệt.

Một thanh hướng về phía Hồng Dịch mà đâm tới, một thanh mãnh liệt đuổi theo kỳ lân.

Tam Giới Thông Thiên Kiếm chính là một thứ Kiếm Tiên Thần Thể cực mạnh, tuy rằng không thể trảm phá thứ thần khí như Hoàng Thiên Thủy Long Giáp, thế nhưng có thể phá nát lớp phòng hộ của kỳ lân, khiến cho nó bị trọng thương.

- Vũ Văn Mục, ngươi dám động thủ trước, muốn chết trước phải không?

Hồng Dịch nhìn thấy Tam Giới Thông Thiên Kiếm phóng tới, thân thể liền chớp lên, những mũi gai xương quanh thân lập tức rung lên điên cuồng, trường thương dựng thẳng đứng, thân thể lập tức biến thành một đường chỉ đen phóng vút đi.

Thương Mang Thần Thương trong tay xuyên phá không gian, khiến cho cự ly khoảng không tựa như được rút ngắn lại, cho dù Tam Giới Thông Thiên Kiếm biến hóa đến thế nào đi chăng nữa cũng đều bị mũi thương chặn lại một cách chuẩn xác.

- Vô Gian Sát Đạo!

Sắc mặt của Vũ Văn Mục khẽ động, lập tức thanh Tam Giới Thông Thiên Kiếm liền xoay chuyển, không liều mạng giao chiến với Hồng Dịch nữa mà phóng thẳng về phía kỳ lân mà truy sát.

- Hừ!

Cùng lúc đó Hồng Dịch hừ lạnh một tiếng, từ trong mi tâm của hắn, một viên thần niệm tám kiếp liền bay lên, hóa thành một cây bạch cốt trường mâu vừa to vừa dài, đây chính là giáo của Minh Thần. Cây trường mâu vừa hiện thành hình liền phá không bắn ra.

Thần niệm tám kiếp cường đại đến thế nào đây?

Đây là một thứ tồn tại mà cao thủ chưa đạt tới cảnh giới bảy kiếp, chưa trở thành Thần Tạo Hóa thì không cách nào tưởng tượng ra được.

Thần niệm tám kiếp thông thường cũng không cường đại như thế, tuy nhiên đây lại là một viên chủ thần niệm của Ám Hoàng Đạo Nhân.

Giáo của Minh Thần bắn nhanh như chớp giật, trong lúc gầm rít phá không lao đi, toàn bộ bầu trời tràn ngập trong khí tức lưu hoàng, dung nham, ai ai cũng đều cảm thấy giống như địa ngục đang phủ xuống nhân gian.

Nhất là bên ngòai cây giáo Minh Thần do Hồng Dịch thi triển ra lại còn có một tầng lân hỏa xanh biếc âm u bao phủ, đây chính là đạo pháp Minh Thần Độn do hắn thiêu đốt mấy trăm thần niệm mà thi triển ra.

Thần niệm tám kiếp hóa thành bạch cốt trường mâu, trên trường mâu gia trì thêm Minh Thần Độn do thiêu đốt mấy trăm thần niệm một lần lôi kiếp, tốc độ có thể nói được tăng lên đến một cảnh giới cực kỳ kinh khủng.

Cây bạch cốt trường mâu vừa xuất hiện mang theo Minh Thần Độn gia trì trên đó, ngay cả Hồng Huyền Cơ cũng khẽ nhíu mày, lập tức nhận ra được sự khủng bố trong đó.

Giáo của Minh Thần to lơn, phát sau mà đến trước, va chạm trực diện với hai thanh Tam Giới Thông Thiên Kiếm, quấn lại cùng một chỗ, ngay lập tức đánh cho hai thanh kiếm này lệch khỏi quỹ đạo bay, bắn ngược trở lại.

- Về!

Vũ Văn Mục cũng nhận ra đây là thần niệm tám kiếp, để tránh cho thần niệm bản thân bị tổn thương liền ra tay thu hồi hai thanh Tam Giới Thông Thiên Kiếm kia, hóa lại thành thần niệm rồi thu trở về trong cơ thể.

Vừa rồi, trong thoáng chốc hai bên giao thủ, thần niệm của hắn cũng tổn thương không nhỏ, nguyên khí có chút suy hao.

Một loạt hành động này khiến cho kỳ lân bay được rất xa, thoáng chốc chỉ còn bóng ảnh.

Hồng Huyền Cơ mặc Hoàng Thiên Thủy Long Giáp chỉ đứng nhìn Hồng Dịch, cũng không đuổi theo kỳ lân, giống như con kỳ lân kia hoàn toàn không khiến cho hắn cảm thấy động tâm.

- Giáo của Minh Thần quả nhiên là cường đại. Tuy nhiên nghe đồn rằng đạo thuật cường đại nhất của Tinh Nguyên Thần Miếu chính là Tam Giới Nguyên Khí Pháo do đích thân Nguyên Khí Thần thi triển. Đây được xưng là môn đạo thuật có thể hủy thiên diệt địa, khiến cho vũ trụ trở về thời hồng hoang cổ đại, Giáo Minh Thần của ngươi chắc hẳn cũng không hơn được môn đạo thuật này.

Vũ Văn Mục nhanh chóng nhìn thấu đáo đạo thuật của Hồng Dịch, đồng thời cũng nhận ra Hồng Dịch hiện giờ cường đại một cách dị thường, muốn vượt qua phòng tuyến của hắn mà đuổi theo kỳ lân chỉ sợ rằng không có khả năng.

- Vũ Văn Mục, nếu vậy thì ngươi cứ đến đây xem thử.

Hồng Dịch mỉm cười nói.

- Hừ! Năm đó trên biển lẽ ra ta nên giết chết ngươi và Ngân Sa Vương. Khi đó muốn giết ngươi thì dễ như trở bàn tay, đáng tiếc, sai một ly đi một dặm, để ngươi trưởng thành. Hồng Dịch, tính ra ngươi cũng là một nhân vật khá nổi bật, chỉ trong một hai năm ngắn ngủi mà một bước đã lên trời cao. Tuy nhiên ngươi cũng đừng quá đắc ý, trong dòng lịch sử, cao thủ như ngươi tuy rằng ít ỏi thế nhưng cũng không hiếm hoi như lông phượng sừng lân. Trong lịch sử, một cao thủ chân chính, nếu không xuất hiện thì thôi, còn đã xuất hiện, nhất cử liền vượt qua bảy lần lôi kiếp, trở thành chủ nhân của tạo vật, đó mới chân chính là thánh nhân. Ngươi chẳng qua chỉ là một thiên tài có hơi chút xuất sắc mà thôi.

Khổng Tước vương nhìn Hồng Dịch, rồi đột nhiên nói một cách thâm trầm.

Khổng Tước Vương hiện giờ đã vượt qua bốn lần lôi kiếp, cũng đạt tới cảnh giới nhất niệm sinh nhất thế giới như Thiên Xà Vương. Bản thân tu luyện Hạo Thiên Chính Kinh, bên trong có một ít môn đạo thuật lợi hại, Ngũ Hành Hạo Thiên Đại Trận là một ví dụ. Hiện giờ chứng kiến bản lĩnh của Hồng Dịch tăng lên vượt bậc, hắn cũng không khỏi không có chút cảnh giác.

- Thật vậy sao? Ngươi ngày đó giáo huấn ta xong lại không giết chết ta, để cho ta trưởng thành. Ta tiếp nhận sự giáo huấn đó của ngươi, lẽ nào lại không tu luyện tăng cường thực lực sao?

Hồng Dịch nhìn Khổng Tước Vương, trong lúc nói, một luồng ánh sáng xanh nhạt bao phủ lấy cơ thể. Sau đó, trong chớp mắt, hắn liền biến mất giữa hư không, vô ảnh vô tung.

- Hạnh huynh, cẩn thận!

Vũ Văn Mục biến sắc. Hắn đã là cao thủ sáu lần lôi kiếp, linh hồn xé rách hư không, nhanh chóng liền nhận ra đây là Hồng Dịch lợi dụng lực lượng của Càn Khôn Bố Đại, xuyên qua hư không tiến hành ám sát.

Cao thủ đạo thủ đạo thuật sợ nhất bị cao thủ võ đạo áp sát.

Một khi bị áp sát, không kịp phản ứng, cho dù là cao thủ hai lần, ba lần lôi kiếp, khi bị một cường giả võ thánh áp sát, bất thình lình xuất ra một quyền đánh thẳng vào linh hồn, thần niệm lập tức bị chấn nát, tiếp đó lại bị quyền ý chấn động, bao vây khiến cho không thể chạy trốn, cuối cùng bị tiêu diệt hoàn toàn.

Tại một nơi chỉ cách Khổng Tước Vương một trượng, một vết nứt chợt tách ra. Ngay lập tức một cây trường thương tựa như ma thần từ trong đó ló ra, phá nát không giang, trực tiếp đâm tới.

Ánh mắt của Khổng Tước Vương chợt lóe lên, gần như là ngay lập tức, trên thân thể của hắn, tầng tầng lớp lớp đất dày màu vàng xuất hiện. Trong nháy mắt hình thành đến trên trăm tầng, ùn ùn bao phủ lấy toàn bộ cơ thể hắn.

Mùi bùn đất nồng đậm tràn ngập khắp không trung.

Đây chính là Tiên Thiên Mậu Thổ Sát trong Ngũ Hành Chân Cương mà hắn khổ luyện tu thành, lực phòng hộ so với Trứng Minh Thần còn cường hãn hơn, gần như có thể sánh ngang với Bất Hủ Pháp Thuẫn.

Thế những vẫn như cũ không thể cản được mũi thương xé gió của Hồng Dịch.

Phụt!

Một trăm tầng vỏ trứng màu vàng đất trực tiếp bị xuyên thủng, một thương của Hồng Dịch trong lúc xuyên qua tầng tầng lớp lớp phòng ngự lập tức đâm nát bấy, hóa thành những luồng tinh khí màu vàng đất phiêu tán khắp bầu trời.

Sau đó mũi thương của Hồng Dịch liền đâm mạnh một cái, trực tiếp xuyên thủng trái tim của Khổng Tước Vương, tựa như xiên một con cá, Hồng Dịch nhấc bổng cả thân thể của Khổng Tước vương lên, mũi thương khẽ rung nhẹ.

Ầm ầm, toàn bộ thân thể của Khổng Tước vương lập tức nổ tung thành trên một vạn khối thần niệm trong suốt trông giống như một vạn tiểu thiên thế giới. Những thần niệm này vừa tiêu tán liền hướng ra bốn phía xung quanh bay vút đi.

Hồng Dịch không thèm liếc mắt, cổ tay liền rung mạnh một cái, lập tức thi triển ra một chiêu trong thương thuật của chiến thần Thương, Toái Tinh Kích. Trong lúc mũi thương rung lên liền đâm ra mấy nghìn thương ảnh.

Hầu như mỗi một ánh thương đều nhằm chính xác vào một khối thần niệm vừa mới nổ tung của Khổng Tước Vương mà đâm tới.

Nếu như để cho Hồng Dịch đâm trúng, Khổng Tước Vương lần này sẽ trực tiếp bị tiêu diệt mất mấy nghìn khối thần niệm, nguyên khí đại thương.

Cao thủ kiếm thuật, thương thuật chân chính, cổ tay mỗi một lần rung lên có thể thi triển ra hàng trăm hàng ngàn kiếm ảnh, mỗi một ánh kiếm có thể đâm xuyên qua một con ruồi.

Võ thánh trưởng lão Yến Khai của Thứ Đạo Minh, trong một lần bí mật đến Hỏa La quốc nhận lệnh ám sát một tổng đốc. Tên tổng đốc này bản thân là một tồn tại quỷ tiên. Yến Khai tối hôm đó bí mật tiến nhâp vào trong phủ, bất thình lình đâm ra một kiếm giết chết thân thể, tại thời điểm linh hồn đối phương thoát ra lại bị Yến Khai liên tục xuất kiếm đâm nát, sau đó linh hồn nổ tung thành mấy trăm khối thần niệm, còn chưa kịp bỏ chạy lại bị Yến Khai dùng một chiêu Phân Quang Hóa Ảnh đâm trúng toàn bộ, tan thành tro bụi.

Ba kiếm liên hoàn, nhanh như thiểm điện, vị tổng đốc quỷ tiên Tây Vực kia ngay cả lúc chết cũng không kịp nhìn thấy ai giết mình.

Yến Khai cũng từng nói qua, cho dù là cao thủ một lần lôi kiếp, nếu như để cho hắn bí mật áp sát, cũng tuyệt đối sẽ không có bất cứ đường sống sót nào, thần niệm cũng không thể chạy thoát dù chỉ là một khối, thậm chí lúc chết cũng không biết là ai giết.

Võ đạo cao thủ, tích súc tinh lực, lúc áp sát bạo phát ra một kích cực mạnh. Đây là thứ mà bất cứ cao thủ đạo thuật này cũng kiêng kỵ vô cùng.

Võ thánh đã lợi hại như vậy, huống chi là nhân tiên?

Hiện giờ bản thân Hồng Dịch chính là nhân tiên, hơn nữa còn mặc Thiên Mang Giác Thần Khải trên người, có năng lực xuyên qua hư không mà ám sát. Hơn nữa Khổng Tước Vương có vẻ mới vừa vượt qua bốn lần lôi kiếp, lực lượng dường như còn chưa khôi phục hoàn toàn.

Khổng Tước vương không có Quá Khứ Kinh, sau khi độ lôi kiếp thì suy yếu là điều khó tránh khỏi.

- Dừng tay!

Ngay trong chớp mắt, long nữ Ngao Loan đột nhiên quát lên một tiếng, trong tay bất ngờ hiện lên mộ thanh trường kiếm đỏ tươi như máu. Trên chuôi thành kiếm này điêu khắc một đóa hoa tường vi.

Gần như ngay lập tức, long nữ liền xuất kiếm ra, không ngờ cũng bắn ra mấy nghìn điểm sáng đỏ như máu. Kiếm quang đỏ tươi cùng thương ảnh đâm thẳng vào nhau, hai cỗ lực lượng quyện lại một chỗ.

Khổng Tước vương chớp lấy cơ hội đó, thần niệm liền bay vút lên không trung, lần thứ hai ngưng tụ lại thành hình, thế nhưng toàn thân cũng bị dọa đến đầm đìa mồ hôi lạnh.

- Lịch Huyết Sắc Vi Kiếm! Quả nhiên là lợi hại!

Thương ảnh của Hồng Dịch cùng kiếm của long nữ sau khi va chạm, cũng không tiếp tục ám sat nữa, thân thể liền lùi nhanh về phía sau, được màn ánh sáng trong suốt bao phủ, xuyên qua hư không, lùi ra cách đó hơn mười dặm.

Lần lùi về phía sau này khiến cho một thanh Tam Giới Thông Thiên Kiếm của Vũ Văn Mục đâm vào khoảng không.

- Quả nhiên không hổ là người thân rồng, thân thể đã đạt tới cảnh giới nhân tiên, chẳng qua cảnh giới võ đạo hơi kém một chút. Nhân tiên quan trọng nhất không phải là thân thể mà là cảnh giới võ đạo. Tuy nhiên kỹ xảo của ngươi cũng đạt tới đỉnh cấp võ thánh, thảo nào Vân Mộng võ thánh, Thần Hành Hầu, cũng là đồ đệ của ngươi.

Từ một thương vừa rồi Hồng Dịch cũng đã thăm dò ra lực lượng thân thể của vị Thiên Long đạo chủ khó lường kia, không ngờ lại có thể chống lại được nhân tiên. Rất rõ ràng đây là người có thân thể của rồng, bản thân có lực lượng cường đại trời sinh.

Tuy nhiên nếu như là một chọi một, Hồng Dịch mặc Thiên Mang Thần Khải có thể trực tiếp giết chết long nữ. Thế nhưng lúc này cường địch lượn lờ xung quanh, hắn chỉ có thể nhìn tình hình mà ứng biến.

- Hồng Dịch, vị tất phải hạ sát thủ như vậy. Lần này chúng ta đến đây chẳng qua chỉ là ngăn cản Hồng Huyền Cơ đoạt được kỳ lân mà thôi. Ý của công tử chẳng qua cũng chỉ là để cho kỳ lân chạy thoát, hiện giờ kỳ lân đã thoát rồi, chúng ta cũng không đuổi kịp, thiết nghĩ lúc này chúng ta cũng không còn là địch nhân ữa.

Long nữ thu lại Lịch Huyết Sắc Vi Kiếm, mỉm cười nói.

- Hồng Dịch, đến hiện giờ, Hồng Huyền Cơ ta cho dù tự phụ đến mấy cũng không thể không thừa nhận rằng ngươi là con cháu xuất sắc nhất của Hồng gia ta, so với Hi nhi, Khang nhi thì còn cường đại hơn rất nhiều. Tuy nhiên ngươi thật sự quá mức ngỗ nghịch. Ngày đó ở bên ngoài Ngọc kinh, ta vẫn còn khoan nhượng cho ngươi, khi đó quả thật ta không giết được ngươi. Hiện giờ trong tay ta đã nắm quyền ý tinh thần, hoàn toàn dung hợp với Hoàng Thiên Thủy Long Giáp, ngươi đã không còn là đối thủ của ta. Thế nhưng hôm nay ta sẽ không giết ngươi, chỉ lột Thiên Mang Giác Thần Khải của ngươi, Càn Khôn Bố Đại của ngươi hiện giờ đã đến sát thời điểm hủy diệt, chỉ sợ sẽ không xuyên qua hư không được nhiều nữa.

Đúng lúc này Hồng Huyền Cơ bất ngờ mở miệng nói.

- Thật sao? Không ngờ ngươi có thể dung hợp với Hoàng Thiên Thủy Long Giáp.

Hồng Dịch nhìn Hồng Huyền Cơ, lạnh lùng nói.

Từng luồng ánh sáng trong suốt thẩm thấu vào trong thân thể của hắn, trông giống hệt như một tầng nội y mờ ảo huyền bí.

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Hồng Huyền Cơ hơi sửng sốt, sau đó liền nói.

- Ngươi đã sớm biết Càn Khôn Bố Đại sắp bị hủy diệt, lại mang thần niệm linh hồn bản thân dung hòa vào lực lượng của Càn Khôn Bố Đại. Đây là dự tính mà ngươi đã sớm chuẩn bị rồi sao?

Vừa dứt lời Hồng Huyền Cơ xuất ra một quyền oanh kích đến.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.