Dương Thần

Chương 412: Tinh Thần Biến!




Dịch: lieu

- Gần đây quả thật ta có hơi chút khoa trương, xem ra sau này phải thu liễm lại một ít. Kỳ lân hỡi kỳ lân.

Phương Viên nghe thấy thanh niên thiên tài họ Đường kia nói, nhất thời giống như bầu trời được xua đi mây đen, trăng sáng hiện ra, tâm linh nhất thời trở nên sáng tỏ mạch lạc.

- Ta bình sinh chưa từng gặp phải sự ngăn trở gì cả, lần này không ngờ lại gặp phải hạng người cáo già như thế kia, Hồng Dịch này quả thật đúng là lão luyện hơn ta rất nhiều.

- Đâu phải như vậy, Phương huynh dù sao tuổi còn nhỏ, mới chỉ tám tuổi mà đã biết nhân tình thế thái, một chút trở ngại nho nhỏ không tính là gì, chỉ cần không mất đi tính mệnh thì tất cả đều có thể làm lại từ đầu.

Thanh niên thiên tài họ Đường kia vừa nói trong ánh mắt vừa lóe lên sự bình tĩnh lạnh lùng vô cùng.

- Lần này kỳ lân nhờ có ta mà xuất thế, vậy mà lại bị nhiều cao thủ đến đây tranh đoạt, xem ra đúng là ta không còn chút hy vọng nào rồi, tuy nhiên ngã một lần khôn hơn một chút, tính ra cũng không tệ lắm.

Phương Viên ngẫm nghĩ một hồi, trên mặt cuối cùng cũng hiện ra vẻ đầy trí tuệ.

- Nhưng Đường huynh cũng không nên coi thường Hồng Dịch, hắn đã vượt qua năm lần lôi kiếp, trở thành kiêu hùng cự phách một phương, tuyệt đối không phải hạng cao thủ thông thường, hiện giờ đạo thuật của hắn quả thực tương đương với lãnh tụ một thánh địa.

- Ồ? Điều này cũng nằm trong dự liệu của ta cả rồi.

Thanh niên họ Đường mỉm cười gật đầu nói.

- Văn chương của hắn khiến bách thánh tề mình, thấu hiểu một chút đạo lý pháp tắc của trung cổ chư tử. Tuy nhiên hắn lại không có được đại thần thông của trung cổ chư tử. Trung cổ chư tử đã không lên tiếng thì không nói là gì, thế nhưng chỉ cất lên một tiếng cũng đủ khiến thế gian kinh ngạc. Một lần vận thần hồn xuất xác độ lôi kiếp lập tức trở thành thần tạo hóa. Từ đây cũng có thể nhìn ra được, hiện giờ hắn tuy rằng trở thành kiêu hùng cự phách một phương, nhưng chỉ sợ sau này muốn trở thành thần tạo hóa thì rất khó khăn. Chính vì thế mặc dù hắn tuy rằng rất đáng sợ, nhưng về lâu dài cũng không có gì phải quá cảnh giác.

Dừng lại một chút, thanh niên họ Đường kia lại nói tiếp.

- Huống chi cho dù hắn độ qua năm lần lôi kiếp thì nhiều lắm cũng chỉ có bốn năm vạn thần niệm. Ta luyện thành Tinh Thần Cửu Biến, hơn nữa lại chiếm được chút kỳ ngộ, từng tiến nhập vào trong Thái Cổ động phủ tại Cửu Uyên Thần Vực, tìm kiếm được mười hai vạn viên Nguyên Thần Thiên Tinh Thạch, dung hòa vào trong thần niệm. Hiện giờ tuy rằng mới chỉ độ qua một lần lôi kiếp thế nhưng có đến mười ba vạn khối thần niệm, một khi thi triển ra thần thông Tinh Thần Cửu Biến thì chưa chắc đã không thể chống lại hắn. Huống chi trên tay ta cũng có vài món pháp bảo kinh thiên động địa! Hắn xem như thế thôi, nhưng chưa chắc đã làm gì được ta. Tất nhiên ta sẽ không coi thường hắn, hiện giờ triều đình tuy rằng hưng thịnh, thế nhưng nếu muốn nắm giữ thiên hạ vĩnh cửu thì tất sẽ phạm vào điều tối kỵ nhất trong thiên đạo, nhất định sẽ bị trời cao ghen ghét, giáng xuống tai họa. Trong tương lai không xa, thiên hạ nhất định sẽ đại loạn, đến lúc đó quần hùng sẽ nổi dậy, long xà tranh đua, Phương gia các huynh, Đường gia chúng ta, còn có Chu, Lý, Trần, Cơ, cùng hàng trăm thế gia vẫn âm thầm ẩn tàng cả ngàn năm nay sẽ cùng nổi lên. Trong những thế gia này cũng có rất nhiều thiên tài còn chưa lộ diện. Chúng ta chưa chắc đã chiếm được lợi thế. Hiện giờ trước mắt chúng ta phải liên thủ cùng hành động, sau này có thể dễ dàng đối phó với đại biến trong thiên hạ.

- Muốn cho thiên hạ đại biến, khí của triều đình suy yếu, ít nhất cũng phải là lúc hoàng thượng băng hà, Hồng Huyền Cơ ngã xuống!

Phương Viên nhìn về phía trận chiến kinh thiên động địa, trời đất rung chuyển giữa kỳ lân và Hồng Huyền Cơ đang diễn ra cách đó vài trăm dặm.

Tên tiểu thần đồng tám tuổi này cười hắc hắc, cất giọng nói lão luyện một cách dị thường.

- Một Vô Địch Hầu Dương An, lại có thêm một Hồng Dịch, đây cũng là nhân tố khiến thiên hạ đại biến sau này, rồng rắn lẫn lộn ai sẽ vùng lên đây, ai sẽ là chân long đây, sau này tất sẽ biết. Tóm lại, chúng ta tách ra thì yếu, tụ hợp lại thì mạnh. Tuy nhiên trước đây khi ở trong văn khố của lão gia nhà ta, khi ta đọc qua điển tịch thượng cổ cũng từng nghe nói qua môn thần thông Tinh Thần Cửu Biến của Thiên Văn Tinh Đấu đạo thời cổ đại, nhưng rốt cuộc nó lợi hại ra sao còn chưa nắm rõ, không biết Đường huynh có thể giúp ta mở mang chút kiến thức được không?

- Phương huynh muốn thỉnh giáo ta về môn thần thông Tinh Thần Biến sao?

Thanh niên họ Đường mỉm cười, chung quy vẫn ẩn chứa một sự thâm sâu khó lường.

- Cũng tốt thôi! Phương huynh, huynh tuy rằng vượt qua hai lần lôi kiếp, nếu như chúng ta không dùng đến pháp bảo, chỉ bằng vào đạo thuật của huynh cũng chưa chắc là đối thủ của ta. Đương nhiên, Vô Cực Long Giới của Phương huynh cũng là pháp bảo của thánh hoàng, tuy rằng không bằng những thứ thần khí như Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm, Hoàng Thiên Tỳ Ấn, Hoàng Thiên Thủy Long Khải, thế nhưng cũng là loại pháp bảo nhất lưu thời thượng cổ, uy lực vô cùng, vi huynh nếu so sánh cũng thua kém đôi chút.

Vừa nói thanh niên họ Đường kia liên vung tay lên.

Xuy xuy...

Những khối thần niệm trong suốt liên tiếp bay vút lên, trong nháy mắt hợp thành một đám mây sao trên bầu trời, trong đám mây sao này không ngờ lại hiện lên một con bò cạp lớn. Con bò cạp này hoàn tòan là do thần niệm kết thành, trông giống hệt như một tinh trận thần bí nào đó trong vũ trụ.

- Thiên Hạt Tinh Trận, viễn cổ thiên không, niệm đạt ngã lực, thiên nhân hợp nhất! Tinh Thần Cửu Biến, Thiên Hạt Biến!

(Tinh trận thiên hạt, bầu trời viễn cổ, thần niệm thông suốt lực lượng của ta, người - trời hợp nhất! Tinh Thần Cửu Biến, thức thứ nhất: Thiên Hạt biến)

Mỗi một khối thần niệm đều đồng loạt rung lên, phát ra một chùm chú ngữ thật lớn, bên trong tiếng chú ngữ đó từ cực cao trên bầu trời, ở sâu trong vũ trụ xa xôi, đột nhiên một bầu trời sao tựa như được mở ra, một chùm mây sao như ẩn như hiện, vô số ngôi sao nhấp nháy lóe lên, tựa hồ cũng đang hợp thành một con bò cạp thật lớn.

Ánh sáng phát ra từ con bò cạp do rất nhiều ngôi sao trên bầu trời kết thành nhanh chóng bị dẫn động, kéo xuống bên dưới, ánh sáng của tinh tú cùng con bò cạp do thần niệm của thanh niên họ Đường kia biến thành lập tức dung hợp một cách triệt để.

Được lực lượng ánh sáng của các vì sao gia trì lên, con thiên hạ ẩn nấp trong tinh vân đại trận do thần niệm kết thành lập tức tản ra một cỗ khí tức hung mãnh dữ tợn tựa như khí tức của hàng ti tỉ ngôi sao trong khắp vũ trụ.

Thiên Hạt, dưới sự kết hợp của sức mạnh và sự hung tợn, phát ra một tiếng kêu chói tai, hướng về phía tòa núi cao phía xa xa mà bay đi.

Chiếc đuôi bò cạp thật dài vung ra, dường như đâm xuyên thủng cả ngọn núi khổng lồ.

Ngọn núi mà con thiên hạt vung đuôi đâm tới chính là ngọn núi mà Hồng Dịch và Thiện Ngân Sa đang ẩn nấp.

- Thanh niên họ Đường kia là ai vậy? Cái gì là động phủ cổ đại, Cửu Uyên Thần Vực? Nguyên Thần Thiên Tinh Thạch?

Ngay khi thanh niên họ Đường kia ra tay cứu Phương Viên, đoạn đối thoại sau đó của hai người bọn họ đều lọt vào tai của Hồng Dịch và Thiện Ngân Sa. Hiện giờ đạo thuật của hai người đều rất cao thâm, hai huyệt khiếu Thông Minh luyện đến đại thành, tự nhiên có thể nghe rõ ràng âm thanh từ hơn trăm dặm.

- Thời đại cổ xưa, đạo thuật tuy rằng hưng thịnh, thế nhưng cao thủ đạt tới cảnh giới dương thần đỉnh cấp lại rất ít. Đạo thuật dần dần phát triển đến thời đại thượng cổ mới chính thức đạt tới đỉnh cao, dương thần cao thủ, thánh hoàng lần lượt xuất hiện. Rồi sau đó cho tới trung cổ, chư tử lần thứ hai lại sáng tạo ra một đỉnh cao mới. Còn hiện giờ, sau năm sáu nghìn năm, đạo thuật lại bắt đầu suy yếu, cao thủ dương thần không còn xuất hiện như trước đây nữa.

Hồng Dịch nói một hơi.

- Ta từng xem phần lớn điển tích của Đại Thiện Tự, trong đó ghi lại rằng, thời đại cổ xưa có rất nhiều người gia nhập con đường tu đạo để cầu sự trường sinh, vạn năm bất diệt. Ở trong hư không loạn lưu đã sớm có truyền thuyết về sự tồn tại của tiên cảnh, thế giới này cũng giống như trung thiên thế giới do dương thần biến thành. Tuy nhiên đây cũng không tính là chuyện gì ghê gớm cho lắm, những tồn tại trong thế giới đó chẳng qua có tuổi thọ dài hơn bên ngòai một chút mà thôi. Trong các điển tích bí mật của Đại Thiện Tự cũng ghi về những thứ này dưới nhiều tên gọi khác nhau như "Cửu Uyên Thần Vực", "Mộ Tiên". Những người tu đạo thời cổ đại, sau khi thân xác linh hồn bị mục nát sẽ cất giấu ở trong đó, trải qua hàng nghìn hàng vạn năm, dần dần lâu ngày, thần niệm sẽ có cơ hội hóa thành những tồn tại giống như tinh thạch, đó chính là Nguyên Thần Thiên Tinh Thạch. Thứ này cũng giống như thi thể của động vật thời cổ đại sau khi chết đi, trải qua thời gian rất dài sẽ biến thành hóa thạch. Nếu như người tu đạo có được loại tinh thạch này, trải qua một quá trình tu luyện, lấy máu huyết quyền ý nuôi dưỡng sẽ bíên thành thần niệm của bản thân.

- Đối với cao thủ võ đạo, thân thể sau khi chết đi sẽ có cơ hội biến thành hóa thạch. Còn linh hồn của cao thủ lôi kiếp cao thủ, sau khi chết đi sẽ có cơ hội hóa thành Nguyên Thần Thiên Tinh Thạch. Ở trong đại thiên thế giới này nàng gần như không thể bắt gặp những thứ này, bởi lẽ trong đại thiên thế giới, sau khi thần niệm chết đi lập tức phân giải thành một loại nguyên khí tinh thuần, hòa tan cùng đất trời. Chỉ có ở trong một số rất ít tiểu thiên thế giới trong hư không loạn lưu mới có thể khiến cho nguyên khí ngưng tụ không bị phân giải, mang thần niệm biến thành Nguyên Thần Thiên Tinh Thạch.

- Người kia là Đường Hải Long, là đệ tử của Đường gia ở Đường Châu. Lần này trong khoa khảo cũng có tham gia, là tiến sĩ đứng thứ bảy mươi ba nhị giáp, hoàn tòan không gây chút chú ý nào. Thế nhưng thật không ngờ hắn lại ẩn dấu thâm sâu đến như vậy. Tuy nhiên nếu như ngay cả Đại Chu thái tổ cũng ẩn lẫn vào trong đám tiến sĩ kia thì việc này cũng chẳng tính là gì.

- Mộ tiên? Cửu Uyên Thần Vực? Đường Hải Long này lại nắm được nhiều bí mật như vậy sao? Những thứ này dường như trước đây thiếp cũng từng loáng thoáng nghe nói qua.

Thiện Ngân Sa khiếp sợ nói.

- Nhưng người này cũng khá giảo hoạt, có khả năng những lời nói của hắn không thật tâm chút nào, trong đó có ý đồ muốn lôi kéo người nghe lầm đường lạc lối. Bằng không hắn sao có thể nói ra bí mật của bản thân một cách dễ dàng như thế?

Hồng Dịch lạnh lùng cười, nhìn bầu trời rồi nói bất ngờ nói.

- Cẩn thận!

Ngay trong khi hai người đang đàm luận, ánh mắt của Hồng Dịch chợt lóe lên, trên bầu trời lúc này đột nhiên xuất hiện một đám mây sao lớn, trong đám mây sao này có một con bò cạp đang dương nanh múa vuốt, trông tựa như bá chủ thống lĩnh hàng ti tỉ ngôi sao trên bầu trời, cái đuôi nhọn hoắt sáng sáng lấp lánh như thiểm điểm xé gió lao đến.

Cái đuôi của con bò cạp này cực lớn, dài đến ba bốn dặm, to như miệng thùng nước, trên mũi đuôi cong cong đều là những chiếc gai nhọn hoắt, lộn ngược, lóe lên ánh sáng màu xanh lam, không ngừng rung lên giữa không trung, phát ra những âm thanh ông ông ông ông ông đến rợn người. Đuôi còn chưa đâm tới, ánh sao mãnh liệt đã bắn ra khắp bốn phía xung quanh trông tựa như những thanh phi kiếm sắc bén, bao phủ lấy toàn bộ chu vi ngọn núi.

Ngay khi cái đuôi kia bay tới, Thiện Ngân Sa cùng lúc vung tay lên, một thanh trường kiếm xanh biếc sắc bén mãnh liệt phi ra ngoài. Khắp bầu trời đều ngập trong ánh kiếm xanh biếc, đây chính là Âm Dương Thần Kiếm được Thiện Ngân Sa thi triển ra, trực tiếp chém thẳng về phần đuôi đang lao đến của con bò cạp kia.

Loại đạo thuật hiển hóa thần niệm như thế này tối kỵ nhất là bị phi kiếm trảm sát, khi trực diện giao chiến, chỉ trong thoáng chốc sẽ bị chém nát.

Keng keng!

Kiếm ảnh khổng lồ vừa chạm vào chiếc đuôi ngược của thiên hạt, ngoài dự liệu của Thiện Ngân Sa, phần đuôi chỉ khẽ rung lên liền khiến kiếm ảnh văng ra. Một cỗ lực lượng thật lớn khiến cho thanh thần kiếm trực tiếp văng xa hơn mười dặm.

Thiện Ngân Sa kinh hãi, lập tức lôi Hồng Dịch lùi nhanh về phía sau.

Con thiên hạt khổng lồ bằng ánh sao kia sau khi đánh nát ngọn núi, cái đuôi lại quất về phía hai người, thế nhưng ngay lập tức thần niệm của Hồng Dịch liền phát ra một chùm ánh sáng chói mắt.

Bụp!

Cả bầu trời tràn ngập trong màn ánh sáng chói mắt, thiên hạt kêu lên một tiếng thảm thiết rồi cùng đám mây sao lấp lánh kia nhanh chóng thu nhỏ lại rồi bị phong ấn trong màn ánh sáng đó.

Tiếp theo, một tòa pháp đàn bằng thủy tinh ánh sáng hạ xuống lòng bàn tay của Hồng Dịch. Trong pháp đàn ánh sáng này có một mảng mây sao, trong đám mây sao thấp thoáng có một con thiên hạ đang dương nanh múa vuốt, thế nhưng cho dù giãy dụa đến mấy cũng không thể thóat ra được.

Hồng Dịch vừa nhìn thoáng qua liền biết được con thiên hạt tinh thần này là được dùng hơn bảy nghìn bảy trăm bảy mươi bảy khối thần niệm mới có thể cấu thành được.

Thế nhưng Hồng Dịch thi triển ra Quang Minh Mạn Đà La Thai Tàng Đại Kết Giới lại chỉ sử dụng có chín trăm chín mươi chín khối thần niệm đã có thể mang toàn bộ đám thần niệm kia phong ấn lại, không để sót một khối nào.

Làm được như vậy là nhờ hai nguyên nhân. Thứ nhất là thần niệm bản thân Hồng Dịch cường đại, gần như tương đương với cao thủ cảnh giới năm lần lôi kiếp. Thứ hai là Quang Minh Mạn Đồ La Thai Tàng Đại Kết Giới vốn là một môn đạo thuật vô thượng của Đại Thiện Tự, vô cùng lợi hại.

- Một cao thủ lôi kiếp thông thường, thần niệm chẳng qua chỉ có hai ba nghìn, cho dù là độ qua hai lần lôi kiếp như Hồng Lăng lão tổ cũng có không quả bảy nghìn khối. Thức Thiên Hạ Biến kia, nếu như là lôi kiếp cao thủ thông thưởng, muốn thi triển ra được, ít nhất cũng cần phải có đến bốn người liên thủ.

Hồng Dịch thầm nghĩ.

Tuy rằng tên Đường Hải Long này là cao thủ một lần lôi kiếp, thế nhưng thần niệm lại có đến hơn mười vạn, quả thực là tương đương với việc hơn mười cao thủ một lần lôi kiếp liên thủ, muốn chống lại cao thủ bốn, năm lần lôi kiếp cũng không phải là không có khả năng.

- À? Quang Minh Mạn Đồ La Thai Tàng Đại Kết Giới! Được!

Nhìn thấy Thiên Hạt Biến của mình trong nháy mắt bị Hồng Dịch phong ấn lại, Đường Hải Long ở phía xa xa dường như cũng không tỏ ra giận dữ, ngược lại lại mỉm cười, quát lớn một tiếng được.

Sau đó lại có một chùm thần niệm từ trong thân thể bốc lên trên đầu. Gần như là trong nháy mắt liền hóa thành một mảnh mây sao khác. Trong đám tinh vân này bỗng hiện lên một con gấu lớn đang gầm gừ kêu gào, mãnh liệt xông về phía trước, rồi bất thình lình dựng thẳng người lên, vung tay trước đập về phía Hồng Dịch.

- Tinh Thần Cửu Biến. Đại Hùng Biến!

Lần này thi triển ra Đại Hùng Biến, Đường Hải Long dường như cũng không dừng lại, mà lập tức lại vung tay lên. Hơn mười vạn khối thần niệm đều bay vút ra bên ngoài, biến hóa thành một mảng tinh vân còn lơn hơn cả lúc trước.

Trong đám tinh vân này bỗng hiện lên một tráng hán cao lớn, trong tay cầm trường cung. Tráng hán này có thân hình nửa người nửa ngựa, nửa trên là người, nửa bên dưới là ngựa, có thể nói là một tồn tại khá kỳ dị. Trên thanh trường cung trong tay, một mũi tên thật dài do ánh sao ngưng tụ lại kéo cả thanh cung căng phồng lên thành hình bán nguyệt.

Mũi tên sao này cũng hoàn tòan la do thần niệm bản thân trải qua một quá trình sắp xếp tổ hợp đầy phức tạp mà thành, sau đó được ánh sao gia trì lên, tản ra một cỗ uy lực có thể sát thần diệt phật.

Bồng bồng bồng!

Dây cung bắn ra, bạo phát những âm thanh rung trời. Sau đó đầu mũi tên bằng thần niệm tinh thần to như một khúc gỗ thô bắn ra, vù một tiếng lập tức xuất hiện ngay trước mặt Hồng Dịch và Thiện Ngân Sa. Loại tốc độ này không ngờ lại không thua kém tốc độ kỳ lân thổ đan là mấy.

- Tinh Thần Cửu Biến! Xạ Thần Biến!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.