Dương Thần

Chương 340: Nhất Niệm Nhất Thế Giới!




- Làm người quả nhiên không thể quá khoa trương. Quá khoa trương sẽ khiến cho kẻ khác để ý. Thánh giả Đạo Phu vì quá khoa trương mà bị một đống người truy sát. Hiện giờ ta chỉ hơi chút lộ liễu, muốn đến nơi thật nhanh mà không thi triển ra hư không ảo ảnh, thu liễm thần niệm, kết quả là lại dẫn đến đây một cao thủ trong truyền thuyết như thế này!

Trong lúc ha ha cười, Hồng Dịch cảnh giác đến mức cao độ, tựa như dây cung kéo căng hết mức, chỉ thêm một chút lực lượng nữa thôi là bị đứt.

Đối với một cao thủ như Thiên Xà vương, trong lòng Hồng Dịch không dám có nửa điểm buông lỏng. Đêm khuya khoắt, ở giữa bầu trời ngăn cản đường đi của mình, muốn tự trấn an rằng đối phương có ý tốt gì gì đó thì đến cả quỷ cũng không dám tin là sự thật.

- Công tử sao biết ta là Thiên Xà vương?

Nghe Hồng Dịch cười, mái tóc đen nhánh phía sau đầu của nữ tử hắc y nhẹ nhàng lay động theo chiều gió, lúc ẩn lúc hiện, mờ ảo phiêu dật, đôi mắt chứa đựng cả dòng sông ngân hà, bắn ra những tia sáng vô cùng thần bí.

Thậm chí bên trong hốc mắt của nàng, Hồng Dịch còn thấy cả một vòng xoáy ngân hà vô cùng vô tận, bên trong vòng xoáy mỗi một ngôi sao tựa như rất chân thực, tương ứng với dải ngân hà lộng lẫy trên bầu trời, mỗi giây mỗi phút, trong hàng tỉ ngôi sao của dải ngân hà này, có vô số ngôi sao liên tục sinh ra, liên tục tàn lụi.

Hồng Dịch cảm nhận thấy sự sinh diệt của những ngôi sao này cũng không phải là ảo ảnh, mà là phản xạ vô cùng chân thực của vũ trụ ngân hà ở nơi vô cùng xa xăm trên bầu trời được hiển hiện lại trong đôi mắt của Thiên Xà vương.

Trong đôi mắt ấy hiện ra trăm nghìn dải ngân hà cùng với sự sinh diệt của hàng tỉ ngôi sao.

Loại đạo thuật này, quả thực là nghe thấy điều chưa từng nghe thấy, nhìn thấy những điều chưa hề nhìn thấy.

- Cũng chỉ có Thiên Xà vương Tinh Mâu, đạo thuật mới có thể lĩnh hội được huyền cơ xoay chuyển của tinh tú, mang sự sinh diệt của vô số tinh tú trên bầu trời phản xạ lại, dung nhập vào trong đôi mắt của bản thân. Nếu ta đã nhìn thấy hình ảnh này mà không đoán ra thân phận của cô nương vậy thì còn tu luyện đạo thuật gì nữa? Sao còn dám khoa trương phi hành trên bầu trời như thế này?

Hồng Dịch khép hai mắt lại. Toàn thân được bao bọc trong vầng ánh sáng nồng đậm nhiều màu, rồi bắt chước Cửu Hoả Viêm Long, dùng một loại ngữ khí cổ xưa nói.

- Không biết Thiên Xà vương ngăn cản đường đi của bản chân nhân là có chuyện gì muốn nói?

- Đúng vậy. Ta chính là Thiên Xà vương. Cũng không có chuyện gì quan trọng lắm, chẳng qua là cảm thấy hứng thú với đạo thuật của công tử mà thôi.

Đôi mắt của Thiên Xà vương Tinh Mâu sau khi đóng lại một lúc liền mở ra, nhìn Hồng Dịch nói.

- Vị Lai Vô Sinh kinh của Đại Thiện Tự, suốt mấy trăm năm nay không một ai tu luyện. Nghe nói gần đây có Vô Sinh đạo, Chân Không đạo, thu tập tín ngưỡng, không biết công tử có phải là Chân Không đạo nhân?

- Bản chân nhân sao có thể là Chân Không đạo nhân gì gì đó được. Bản chân nhân chẳng qua chỉ là bắt được Vô Sinh lão mẫu, ép hỏi ra bí mật của Vị Lai Vô Sinh kinh, hơn nữa còn thu thập được thần linh lực do mụ ta tu luyện hơn mười năm để sử dụng mà thôi.

Hồng Dịch mỉm cười, sau đó lại nói.

- Cách đây không lâu, Thiên Xà vương cùng Huyền Thiên quán chủ liên hợp với chưởng môn Chân Cương môn Bạch Phụng Tiên, đại tế tự Tinh Nguyên Thần Miếu thánh giả Đồ Nguyên và Khổng Tước vương. Năm đại cao thủ cùng nhau thừa cơ giáo chủ Thái Thượng đạo Mộng Thần Cơ vừa mới độ xong tám lần lôi kiếp cùng nhau truy sát hắn. Kết quả Bạch Phụng Tiên thi giải. Thế nhưng lúc này xem ra khí sắc của Thiên Xà vương rất tốt, không có vẻ gì là bị thương tổn cả.

- Hả? Xem ra công tử biết không ít.

Thiên Xà vương Tinh Mâu khẽ động dung.

- Cao thủ đạo thuật trong thiên hạ, ta biết cũng không ít. Tuy nhiên lại không biết lai lịch của công tử là từ đâu?

- Người dưng gặp mặt, cần gì phải hỏi lai lịch? Thiên Xà vương chặn đường của ta, cuối cùng là có chuyện gì? Nếu như không có việc gì, ta xin phép đi trước một bước, đến Thái Tinh thành.

Hồng Dịch nói.

- Ồ? Công tử muốn đến Thái Tinh thành sao? Thật trùng hợp, ta cũng đang muốn đến Thái Tinh thành. Nếu vậy thì tiện đường đi cùng nhau thôi.

Thiên Xà vương Tinh Mâu thản nhiên nói.

- Ta thấy không được. Bản chân nhân có thói quen độc hành. Thứ lỗi, ta phải cự tuyệt ý tốt của Thiên Xà vương rồi.

Hồng Dịch không dài dòng, nói thẳng một câu.

- Thật sao?

Thiên Xà vương nhắm mắt lại, ngay sau đó liền mở ra. Trong khoảnh khắc Hồng Dịch liền cảm thấy bốn phía xung quanh đều là hắc ám, không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì.

Đồng thời ở trong bóng tối, tâm linh của Hồng Dịch bỗng cảm thấy toàn bộ thế giới này dường như càng lúc càng thu nhỏ lại. Thân thể của bản thân cũng càng lúc càng co rút, thu nhỏ lại, cảm giác bản thân giống như đang bị phong ấn.

- Đại Hắc Thiên Mê Trận! Thiên Xà vương này quả nhiên là hung hãn, lời nói không hợp liền lập tức động thủ, định bằng vào thế sét đánh không kịp bưng tai mà phong ấn ta lại. Nếu như là cao thủ thông thường thì chỉ trong chớp mắt đã bị phong ấn rồi. Thế nhưng kẻ hôm nay ở đây lại là ta, làm sao có thể để bị phong ấn được!

Không gian hắc ám nồng đậm vừa cuồn cuộn tuôn ra, Hồng Dịch liền cảm thấy bản thân dù thi triển bất cứ thứ đạo thuật gì dường như đều không thể phản kháng. Tâm linh hắn khẽ rung lên một cái, lập tức một quầng sáng thần kỳ liền loé lên.

Nhất thời, thần niệm của hắn chui ra ngoài, sau đó ngay lập tức hoá thành hình dáng của đại phật, phía sau gáy là tám vòng hào quang ánh sáng nhiều màu, bàn tay kết thành ấn ký của Công Đức phật, cùng lúc đó, trong thân thể của hắn, một cỗ quyền ý khổng lồ cùng linh hồn khẽ dung hợp lại làm một.

Ầm! Ầm!

Ánh sáng vô cùng vô lượng từ trên thân thể của Hồng Dịch bắn ra bốn phía, tựa như ánh sáng chói loà khi vũ trụ bùng nổ, trong thoáng chốc liền xé rách tấm màn bóng tối vô cùng vô tận xung quanh.

Sau khi xé rách bóng tối nồng đậm, ở không gian xung quanh thậm chí còn liên tục vang lên những âm thanh tựa như tiếng xé lụa, đồng thời kèm theo một loạt tiếng rắc rắc rắc rắc nứt gãy cùng với tiếng sụp đổ ầm ầm. Ngoài ra còn bao hàm cả những âm thanh gầm thét dữ dội của cuồng phong bão tãp khiến người ta cảm thấy cả đất trời như đang sụp xuống.

Đối với những âm thanh này Hồng Dịch hiểu rất rõ, đây là hiện tượng xuất hiện khi một tiểu thiên thế giới bị huỷ diệt.

Lúc trước khi hắn lấy bản kinh thư từ trong trung tâm của bức tượng Công Đức phật kia, vào lúc tiểu thiên thế giới bị huỷ diệt cũng xuất hiện hiện tượng như vậy.

Vừa rồi, trong nháy mắt, Thiên Xà vương sáng tạo ra một tiểu thiên thế giới. Sau đó phong ấn Hồng Dịch vào trong đó, thế nhưng chỉ thoáng chốc Hồng Dịch liền phá bỏ, lao ra bên ngoài, tấn công cuồng bạo vào tiểu thiên thế giới này, khiến cho toàn bộ thế giới sụp đổ.

- Thiên Xà vương lại có thể dùng thần niệm để sáng tạo ra tiểu thiên thế giới. Sợ rằng nữ tử này đã độ qua ba lần lôi kiếp, thậm chí tu vi có khi còn cao hơn nữa.

Trong khoảnh khắc đó Hồng Dịch lập tức biết được rằng tu vi của Thiên Xà vương rất cao thâm, còn vượt trên cả bản thân. Nàng ta đã là cường giả độ qua ba lần, thậm chí là bốn lần lôi kiếp, hơn nữa rất có thể còn vượt trên cả Khổng Tước vương!

Vị yêu vương cường đại này, lúc trở thành đạo lữ của Huyền Thiên quán chủ, sau khi tìm hiểu qua vô thượng kinh điển Huyền Thiên Hắc Ám Lục, tự nhiên đạo thuật tăng tiến vượt bậc, đạt được chỗ tốt nhiều không cách nào tưởng tượng được.

- Đại Thiện Tự Quá Khứ Di Đà Kinh! Trí Tuệ Ấn của Hiện Thế Như Lai Kinh! Rốt cuộc công tử là ai?

Nhìn thấy Hồng Dịch chỉ trong giây phút đã phá vỡ được phong ấn của tiểu thiên thế giới, Thiên Xà vương Tinh Mâu thoáng kinh ngạc rồi nhanh chóng phục hồi lại, bình tĩnh hỏi.

- Thiên Xà vương, ta và ngươi không oán không cừu, chỉ ngẫu nhiên gặp mặt, ngươi lại xuống tay hạ độc thủ, dùng Thai Tàng Đại Kết Giới phong ấn ta! Như vậy là có dụng ý gì?

Trong lòng Hồng Dịch vẫn tĩnh lặng như nước, thế nhưng ngữ khí đầy tức giận bỗng nhiên phát ra. Tuy nhiên hắn lại nhìn thấy Tinh Mâu đứng trong bóng tối ở phía xa xa, y phục đen tuyền, mái tóc đen nhánh phất phơ trong gió, hoàn toàn không hề giống như vừa mới xuất thủ.

Lúc này Hồng Dịch cũng không nhiều lời, lập tức đưa tay ra, co lại thành trảo, chụp một cái vào hư không. Nhất thời một loạt âm thanh điệp điệp điệp điệp quái dị vang vọng khắp bốn phương. Cây giáo của Minh Thần liền xuất hiện trong tay hắn, cánh tay vung lên một cái, cây giáo xé gió lao đi, nhắm thẳng vào ngực của Tinh Mâu phóng đi.

- Giáo Minh Thần? Xem ra là ngươi giết chết thánh giả Đạo phu, đoạt được Minh Thần Luyện Hồn Lục trên người hắn!

Tinh Mâu trong lúc nói cũng không có bất cứ động tác nào thế nhưng những sợi khí lưu âm u xung quanh liền lập tức ngưng tụ lại phía trước thân thể của nàng. Sau đó những sợi khí lưu này liền hoá thành một pho tượng ma thần vô cùng dữ tợn. Pho tượng ma thần này có khuôn mặt quỷ dị, tựa như tận lực dùng để câu nhiếp thần hồn. Đây chính là thần linh mà Ám Hắc đường của Huyền Thiên quán thờ phụng, Hắc Thiên Ma Thần.

Hắc Thiên Ma Thần vừa xuất hiện, liền vươn tay bắt lấy giáo minh thần, mãnh liệt giương lên.

Rắc rắc!

Cây bạch cốt trường mâu trực tiếp bị bóp nát.

Hồng Dịch cũng không nhìn cây bạch cốt trường mâu bị bóp nát, lập tức vung tay lên. Năm đại ma thần hiện lên rồi cấp tốc tự huỷ diệt, một vòng lốc xoáy linh hồn cực lớn xuất hiện giữa không trung. Vù một tiếng, hút Hắc Thiên Ma Thần vào bên trong.

Ngao!

Ngay sau khi Hắc Thiên Ma Thần bị Linh Hồn Qua Toàn hút vào trong, trên thân thể của Hồng Dịch bỗng xuất hiện một pho tượng chiến thần tay cầm Đại Tắc Thần Đao. Hay tay giơ lên, ánh đao chớp loé, trong chớp mắt, một vành đao hình bán nguyệt xé gió chém về phía cần cổ của Tinh Mâu.

- Chiến Thần Ma Kinh? Huyền Âm Linh Hồn Qua Toàn? Không ngờ ngươi có thể tu luyện hoàn chỉnh cả hai môn thượng cổ đạo thuật này, hơn nữa lại có thể vận dụng uy lực lớn như thế. Quả thực là thiên tài hiếm thấy từ xưa đến nay.

Tinh Mâu lần thứ hai khẽ động dung nói. Vừa nói hai khối thần niệm từ trên thân thể của nàng ta bay ra.

Hai khối thần niệm này, mỗi một khối là một quả cầu ánh sáng, phía trên cũng có vô số tia điện mang bắn ra bốn phía, so với thần niệm của Hồng Dịch thì cường độ ánh sáng còn mạnh hơn rất nhiều. Đặc biệt hơn nữa, trong vầng hào quang này còn có sinh ra vô số vết nứt nhỏ.

Hai khối thần niệm khẽ động, trực tiếp bay đi. Một khối tiến nhập vào trong lốc xoáy linh hồn. Đồng thời khối còn lại bay về phía trước, nghênh tiếp đao quang của chiến thần.

- Chân Không Đại Thủ Ấn!

Hồng Dịch chờ đợi cơ hội này đã lâu. Ngay lập tức vòng hào quang phía sau gáy liền chấn động dữ dội, Chân Không Đại Thủ Ấn bay vút lên phía trên, ánh lửa lân tinh lóng lánh, ngón giữa ngón trỏ chụm lại thành hình tròn, một kích xuất ra, không gian lập tức đông kết lại, những âm thanh chấn động liên tiếp vang lên, bay thẳng về phía Tinh Mâu mà oanh kích.

Tiếng gào thét vô cùng vô tận của Minh Thần vang vọng khắp đất trời, không gian bốn phía xung quanh dưới âm thanh của minh thần liên tục phát nổ dữ dội. Vốn dĩ không gian xung quanh thân thể của Tinh Mâu đều là bóng tối đậm đặc, còn nàng là trung tâm của bóng tối, vô cùng vô tận, vô cùng xa xôi mờ mịt.

Thế nhưng hiện tại Chân Không Đại Thủ Ấn của Hồng Dịch vừa thi triển, nhất thời toàn bộ bóng tối vây xung quanh nàng ta liền bị xua tan, cơ thể đối phương lập tức hiện ra dưới ánh sáng rực rỡ màu sắc của Chân Không Đại Thủ Ấn.

Ánh mắt của Tinh Mâu thoáng chốc trở nên ngưng trọng. Nàng hoàn toàn cảm nhận được uy lực cực lớn từ Chân Không Đại Thủ Ấn.

Đôi mắt của nàng mãnh liệt loé lên, tốc độ sinh diệt của hàng tỉ ngôi sao trong hai mắt trở nên nhanh hơn rất nhiều. Cùng lúc đó trên tay của nàng bỗng uất hiện một cánh hoa Mạn Đà La màu đen nhánh, tuy rằng hoàn toàn là một màu đen tinh thuần thế nhưng lại mang theo một cỗ khí tức an bình tường hòa.

- Nhất hoa nhất diệp quả! Nhất niệm nhất thế giới!

(Một hoa sinh một quả! Một niệm sinh một thế giới)

Một âm thanh uyển chuyển tựa như một khúc hát ngọt ngào giữa đêm khuya từ đôi môi của Tinh Mẫu khẽ truyền ra.

Từ trên cơ thể của nàng lập tức tuôn ra trăm nghìn khối thần niệm cường đại mang theo muôn vàn tia hào quang dày đặc xé rách không gian.

Những khối thần niệm này trong nháy mắt đan xen vào nhau, hợp thành một trận đồ. Ở rìa của trận đồ này mang theo những tia điện mang cường liệt, trăm nghìn khối thần niệm tản ra vòng hào quang sáng loá, cực kỳ chói mắt, thế nhưng ở trung tâm của vầng ánh sáng này, cũng là trung tâm của trận đồ này lại là một vùng bóng tối cực kỳ nhỏ.

Trận đồ này vừa hiện ra, lập tức chặn đứng Chân Không Đại Thủ Ấn lại.

Sau đó không gian hắc ám ở trung tâm trận đồ phát ra một cỗ khí tức phô thiên cái địa, tựa như sóng dữ điên cuồng cuộn tới, mỗi một khối thần niệm tạo nên trận đồ đều hoá thành một tiểu thiên thế giới không ánh sáng, mang toàn bộ Chân Không Đại Thủ Ấn cùng với Hồng Dịch khoá chặt vào trong đó, trong nháy mắt phong ấn lại.

- Hắc Ám Mạn Đồ La Thai Tàng Đại Kết Giới!

Hồng Dịch lần này tựa như cảm thấy thân thể của bản thân không chỉ bị bóng tối bao chùm, mà ngay cả mỗi một tia thần niệm trong tâm linh cũng bị thứ bóng tối kia bao phủ. Tựa như khối thần niệm bị phong ấn bên trong linh hồn của Tiểu Mục vậy.

- Đây không còn là hoá thân của Thiên Xà vương nữa, mà là chân thân, là toàn bộ lực lượng của nàng ta.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.