Dương Thần

Chương 296: Thiên Trụ Thần Thạch!




Tinh Nhẫn hoà thượng mặc một bộ y phục tơ lụa màu đen, bên ngoài lớp ô kim cà sa còn có một tầng ngân sa giáp, phòng hộ cực kỳ chắc chắn, kể cả là loại Thần Tí Nỗ cực mạnh, trong vòng năm mươi bước chân có thể xuyên thủng thiết giáp, thì e rằng cũng không làm gì được.

Một cường giả võ thánh như vậy, mặc hai lớp phòng hộ là ngân sa giáp, ô kim cà sa, xông pha nơi chiến trận tuyệt đối là thứ tồn tại vô địch, dùng hình ảnh cự thú trong lốt người lao đi cũng không có gì quá đáng.

Nhất là một võ thánh như Tinh Nhẫn hoà thượng, khi toàn lực thi triển võ công, quỷ thần không thể đến gần, cung nỗ không cách nào bắn tới người. Võ thuật lẫn đạo thuật về cơ bản không thể làm gì được.

Một nhân vật như vậy đi tiêu diệt một đội ngân xa chở vật phẩm cung phụng, Hồng Dịch cho rằng chẳng khác nào dùng dao giết trâu để cắt tiết gà.

Thế nhưng hiện giờ dùng giao giết trâu để mổ gà không ngờ gà còn chưa chết, điều này khiến cho Hồng Dịch ngạc nhiên vô cùng.

Hiện giờ y phục trên người của Tinh Nhẫn hoà thượng trở nên rách nát, ngay cả hai kiện áo giáp trị giá vạn kim là ô kim cà sa và ngân sa giáp cũng bị bong ra thành nhiều mảnh vụn, hình dạng trông chẳng khác nào một tên ăn mày, so với hình ảnh vốn có của một đại võ thánh hoà thượng hoàn toàn bất đồng.

Nếu có ai nói với hắn rằng một võ thánh có thể thảm hại đến thế này thì cho dù đánh chết hắn, hắn cũng không thể nào tin được.

Tuy rằng trên người Tinh Nhẫn hoà thượng có nhiều thương tích thế nhưng hoàn toàn không nguy hiểm đến tính mạng.

- Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì? Lẽ nào Đại La phái dùng cao thủ áp giải ngân xa sao? Đây là chuyện không thể nào, ngân xa cũng không phải là thứ gì quá quan trọng, không thể nào dùng cao thủ áp giải được. Đối với một nhân vật như Tinh Nhẫn hoà thượng, ngay cả quỷ tiên cũng không thể làm gì được. Chẳng lẽ tông chủ Đại La phái dùng Liệt Thần Ngẫu để đối phó sao?

- Người đâu, mang vài bộ y phục đến đây, ngoài ra mang thêm canh nhân sâm lên đây.

Sau khi nhìn Tinh Nhẫn hoà thượng ngồi xuống, Hồng Dịch sai người mang đến vài bộ y phục mới cùng một chén canh nhân sâm để cho Tinh Nhẫn hoà thượng thay đổi quần áo, tiêu trừ mệt mỏi, tĩnh dưỡng tinh thần.

Tuy rằng sự phục hồi của võ thánh rất mạnh, thế nhưng phải tập trung điều dưỡng, không thể tích luỹ nhiều vết thương cũ, nếu không khi về già những vết thương này phát tác thì cũng rất phiền phức.

- Thật ra lão nạp cũng không có chuyện gì cả. Nhưng mà Hồng Dịch công tử, công tử sao có thể trở thành võ thánh như thế này được! Đây là chuyện khó có thể xảy ra! Phải biết rằng cửa khẩu hoán huyết là chướng ngại lớn nhất trong võ đạo!

Trong lúc uống một chén canh nhân sâm nóng hổi, cả người Tinh Nhẫn hào thượng trở nên phấn chấn hẳn lên, sau đó vội vội vàng vàng hỏi Hồng Dịch.

- Chẳng qua là ta chỉ phục dụng một viên Địa Nguyên Linh Đan của Thái Thượng đạo mà thôi.

Hồng Dịch biết Tinh Nhẫn hoà thượng là một kẻ si võ, nếu không hỏi rõ ràng nguyên nhân của sự biến hoá này thì tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Hơn nữa bản thân hắn trở thành võ thánh quả thật đúng là một sự việc khó có thể tin tưởng được.

- Địa Nguyên Linh Đan của Thái Thượng đạo! Công tử từ đâu mà có được? Viên linh đan này là thứ dược vật tột cùng trong thiên hạ, dược lực bá đạo không gì sánh được. Bằng vào lực lượng thân thể trước đây của công tử, khi phục dụng vào thân thể nhất định chảy ra một lượng máu rất lớn, suy yếu vô cùng. Loại thống khổ cùng cực này không ngờ công tử có thể chịu đựng được. Điều quan trọng hơn chính là khi phục dụng loại đan dược này sẽ phát sinh khả năng làm cho linh nhục hợp nhất, đối với đạo thuật cực kỳ bất lợi.

Trong lời nói của Tinh Nhẫn hoà thượng đã thể hiện rõ sự hiểu biết của lão về dược lực của Địa Nguyên Linh Đan.

- Ồ? Không ngờ đại sư lại biết rõ về loại đan dược này đến như vậy. Chẳng lẽ Đại Thiện tự từng chế luyện qua loại đan dược này? Chắc hẳn đại sư từng phục dụng rồi?

Hồng Dịch hỏi lại đầy hứng thú.

- Lão nạp chưa từng phục dụng. Chẳng qua loại đan dược này là một trong ba đại linh đan của Thái Thượng đạo, Dược Vương điện của Đại Thiện Tự chúng ta đã sớm nghiên cứu qua. Tiếc là dược tăng các đời cũng không cách nào luyện chế được.

Tinh Nhẫn hoà thượng lắc đầu:

- Thái Thượng đạo quá mức lợi hại. Bọn họ chỉ cần bằng vào Nhân Nguyên Linh Đan sau đó kết hợp với Địa Nguyên Linh Đan là có thể tạo ra một nhóm võ thánh cao thủ, đúng là Thái Thượng chí tôn vượt qua tạo hoá tự nhiên.

Cảm thán một câu trước sự cường đại của Thái Thượng đạo xong, Tinh Nhẫn hoà thượng mới chậm rãi kể lại sự việc chặn cướp đoàn ngân xa vừa rồi.

- Lần này lão nạp chặn cướp đoàn ngân xa vào lúc bọn họ đến tỉnh Cát Xuyên ở Trung Châu. Khi vượt qua đoàn người, vừa định động thủ thì thật không ngờ rằng đúng lúc đó có một đoàn xe đi ngang qua, giải cứu bọn họ. Thương đội này được gọi là Thiên Cơ Thương Hành, là một thương đội khổng lồ vận chuyển hàng hoá từ Thanh Châu đến Ngọc kinh, trong đó không ngờ còn ẩn tàng một lượng lớn cao thủ của các đại môn phái như Tâm Quyền phái, Thái Ất môn, Viên Thông phái, Tam Âm môn, Cổn Thạch môn! Trong số đó có một vài cao thủ đỉnh cấp đại tông sư, một vài người là chưởng môn, võ công của bọn họ tuy rằng không bằng lão nạp, thế nhưng tổng cộng có đến mười tám người, song quyền khó địch bốn tay, sau đó bị bọn chúng truy sát! May nhờ vào thân pháp cao minh nên lão nạp mới có thể tẩu thoát được.

- Quan trọng hơn là đám người bọn chúng ai ai cũng là tiên thiên cao thủ, hơn nữa còn sử dụng một loại máy bắn nỗ tinh xảo, lực xuyên thấu cực lớn! Lão nạp có đoạt được một kiện, công tử xem qua! Loại nỗ này lão nạp chưa từng gặp qua thế nhưng phía trên có khắc hàng chữ Thiên Cơ Thần Nỗ của Thiên Cơ Thương Hành!

Tinh Nhẫn hoà thượng liền lật tay lại, từ trong người lấy ra một máy bắn nỗ bằng sắt rất tinh xảo. Hồng Dịch vừa nhìn qua liền nhận thấy thân của loại máy bắn nỗ này không ngờ được chế tạo bằng nhuyễn ngọc đạn cương, cấu tạo bên trong tinh xảo vô cùng, từng tầng nhuyễn ngọc đạn cương tựa như bụi gai quấn chặt vào nhau, ở chính giữa là một khoảng trống, hai bên được căng dây thép, hơn nữa ở mặt bên của máy bắn nỗ còn có một chuôi cầm, khi mang một mũi tên thép nhét vào, khẽ lắc một cái, mũi tên liền chui vào bên trong, sau đó từ từ đặt lên dây cung, hoàn toàn không phải hao phí nhiều sức lực gì cả.

Chiếc bắn nỗ này có thể bắn ra liên tiếp mười mũi tên thép nhỏ bằng đầu đũa, gần như là phóng ra cùng một lúc. Ống ngắm của máy bắn nỗ này cũng được chế tạo vô cùng tinh xảo.

Cấu tạo tinh xảo đến mức này quả thực đã đánh vỡ nhận thức của Hồng Dịch, đúng là xảo đoạt thiên công, không giống thứ nhân loại có thể chế tác ra được.

Cầm lấy máy bắn nỗ, nhắm ra bên ngoài, đưa tay bấm vào cò nỗ.

Vụt vụt vụt, vụt vụt vụt vụt!

Mười mũi tên rít lên, phá không xé gió lao thẳng ra bên ngoài, mỗi mũi tên kéo theo một luồng không khí thật dài ở phái sau. Trong nháy mắt xuyên thủng qua thân một cây đại thụ cách chỗ Hồng Dịch đứng năm trăm bước chân.

Bên trong máy bắn nỗ liền vang lên những tiếng kẽo kẹt kẽo kẹt, tựa như có thứ gì đang chuyển động.

- Tầm bắn không ngờ sánh ngang với Quán Hồng cung! Hơn nữa lực xuyên thấu lại cường hãn đến như vậy sao? Ít nhất cũng gấp ba lần Thần Tí nỗ, đồng thời cũng không cần hao phí lực lượng lớn như khi khởi động Thần Tí nỗ, ngoài ra thời gian lên dây cung còn ngắn hơn nhiều, hơn nữa còn bắn ra liên tiếp mười mũi tên, tốc độ này ngay cả phi hoàng liên nỗ có cưỡi ngựa cũng không đuổi kịp. Loại vũ khí này thật quá mức kinh khủng. Chỉ cần hơn mười cao thủ nhanh nhẹn liên thủ lại, bất thình lình bắn ra thì cho dù là cao thủ cấp võ thánh cũng lâm vào tình huống cực kỳ nguy hiểm. Thế nhưng loại nhuyễn ngọc đạn cương này là thứ vật liệu vô cùng trân quý, sao lại có nhiều để chế tạo như vậy?

Hồng Dịch lẩm bẩm nói.

- Chuyện này lão nạp cũng không rõ, tuy nhiên hình như Thiên Cơ Thương Hành có liên quan đến Vô Địch hầu.

Tinh Nhẫn hoà thượng nói.

- Thái Ất môn, Tâm Quyền phái, Viên Thông phái, Tam Âm môn, Cổn Thạch môn, những môn phái này đều là những môn phái lớn! Tuy rằng danh tiếng còn thua kém Dao Trì phái, Đại La phái đôi chút, thế nhưng bên trong cũng có rất nhiều cao thủ, mặc dù không có võ thánh, quỷ tiên, thế nhưng tông chủ, trưởng lão của bọn họ cũng đều là những nhân vật đã tiến sát đến cực hạn. Cỗ lực lượng như vậy không ngờ lại liên hợp lại với nhau sao? Hơn nữa còn gia nhập thương đoàn của Vô Địch hầu? Cùng nhau tiến vào Ngọc kinh? Việc này là sao nhỉ?

Hồng Dịch càng suy nghĩ càng thấy khó hiểu, hai hàng lông mày nhăn tít lại.

Phải biết rằng các môn phái lớn trên giang hồ, đối với Hồng Dịch tuy rằng cũng không đáng là gì, thế nhưng kiến có thể cắn chết voi. Huống chi bọn họ đều tụ tập lại một chỗ rồi tiến vào Ngọc kinh thành, điều này ngẫm lại cũng có chút kỳ lạ.

- Chưa cần bàn đến chuyện này vội.

Sau khi suy nghĩ một lát, Hồng Dịch nói.

- Mới đây nhờ cơ duyên xảo hợp, ta có được một phần của bản Hiện Thế Như Lai kinh! Bên trong có ghi lại phương pháp ngưng luyện một trăm lẻ tám đại huyệt khiếu!

Vừa nói Hồng Dịch vừa vung tay lên, từ trong hư không bỗng xuất hiện một luồng ánh sáng trong suốt, sau đó một bản kinh thư hiện ra, cầm lấy, rồi đưa cho Tinh Nhẫn hoà thượng.

- Không sai! Bản kinh thư này chính là Hiện Thế Như Lai kinh của Đại Thiện Tự chúng ta! Thế nhưng sao lại xuất hiện ở đây, công tử làm thế nào mà có được?

Hai tay của Tinh Nhẫn hoà thượng run rẩy tiếp lấy kinh thư.

Hồng Dịch mang chuyện lấy kinh thư từ trong Công Đức phật tượng, hơn nữa còn mang cả việc Nguyên Phi nói rằng Bạch Tử Nhạc điều tra ra Hiện Thế Như Lai kinh được chia làm ba phần, giấu ở các nơi, kể lại cho Tinh Nhẫn hoà thượng.

- Hả? Hiện thế phật có ba pháp tướng pháp thân làỨng Thân, Báo Thân, Công Đức. Công Đức phật chính là một trong ba pháp thân đó. Hoá ra năm đó Hiện Thế Như Lai kinh được tách ra làm ba phần. Nếu vậy thứ mà long hồn của Thái Thuỷ sơn trấn áp trong Địa cung của Đại Thiện tự là thứ gì?

Tinh Nhẫn hoà thượng lắc đầu nói.

- Cái đó ta cũng không biết, sau này sẽ giải quyết!

- Có phương pháp ngưng luyện một trăm lẻ tám huyệt khiếu này, có thành nhân tiên hay không lão nạp không dám nói trước, thế nhưng nhất định lão nạp sẽ bước vào cảnh giới võ thánh đỉnh cấp, trở thành nhân vật không thua kém gì đao thánh Công Dương Ngu.

Tinh Nhẫn hoà thượng cầm kinh thư trong tay một cách vô cùng cẩn thận, chẳng khác nào đang ôm một đứa trẻ sơ sinh.

- Không ngờ rằng một kiệt tác kinh điển của Đại Thiện Tự chúng ta một lần nữa lại xuất thế.

- Công tử, vương gia mời đến phủ, nói là muốn bàn bạc về việc thi cử đầu xuân.

Ngay sau đó từ bên ngoài truyền đến thanh âm của Huyết Tích Tử.

- Được! Ta lập tức đến ngay.

Hồng Dịch liền đứng dậy.

Sang xuân là lúc triều đình mở khoa thi.

Đây là cuộc thi mà Hồng Dịch nhất định phải vượt qua, từ đó tiến nhập vào bộ máy chính quyền của triều đình, chính thức làm quan. Tuy rằng việc thi cử này so việc việc tu luyện thành quỷ tiên đơn giản hơn không biết bao nhiêu lần, thế nhưng nếu có Ngọc thân vương hướng dẫn đường tắt thì dễ dàng hơn rất nhiều.

- Xuân lôi, xuân lôi! Không biết khi nào sẽ xuất hiện đây?

Khi đứng dậy, Hồng Dịch ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, phía trên là vầng mặt trời ấm áp nhu hoà, cả bầu trời không một gợn mây đen.

..................

- Hầu gia, vật tư do chưởng môn, trưởng lão, cao thủ của Tam Âm môn, Cổn Thạch môn, Thái Ất phái, Tâm Quyền phái, Viên Thông phái áp giải hôm nay đã đến nơi, tất cả đều được chuyển vào trong thương khố của Kim Ngọc Đường trong Ngọc kinh.

Đây là một không gian mờ mờ ảo ảo rất lớn, bốn phía là một màu u ám, tựa như hỗn độn lại không phải hỗn độn, bên trong sự hỗn độn thỉnh thoảng xuất hiện vài tia ánh sáng trong suốt.

Rất dễ nhận thấy đây là một tiểu thiên thế giới.

Tuy nhiên tiểu thiên thế giới này so với Càn Khôn Bố Đại thì nhỏ hơn rất nhiều, chu vi ước chừng chỉ khoảng năm, sáu dặm, chiều cao cũng chỉ hơn mười trượng. Hơn nữa còn không có loại khí tức sáng sủa trong suốt, mà mang dáng dấp của thiên địa thuở sơ khai, khi mà vạn vật còn chưa hình thành.

Không gian này trông chẳng khác gì một thành trì nhỏ được đắp bằng đất tro.

Một thành trì nhỏ chu vi năm, sáu dặm, nếu như chỉ dành riêng để chứa vật tư thì cũng không chứa được nhiều lắm.

Đây là không gian bên trong Tạo Hoá Hồ Lô.

Vô Địch hầu vẫn là để một đầu tóc ngắn, thân mặc một bổ cẩm bào rộng.

Trước mặt hắn là một khối đá rất lớn. Khối đá này trông giống như một khối ngọc, cao bằng một đầu người, mang hình dạng một quả trứng, phía trên còn có một vài lỗ thông gió. Loáng thoáng bên trong khối đá này dường như đang thai nghén thứ gì đó, thứ bên trong giống như người mà không phải là người, giống như khỉ mà không phải là khỉ.

Người ngoài nhìn vào không cách nào biết được đây là thứ thần thạch gì.

Lúc này Ưu Lộ Lai Đặc công chủ đang đứng cạnh Vô Địch hầu, chân đi một đôi giày nhỏ bằng da, thân mặc trang phục mang theo phong tình nơi dị quốc, bộ ngực vươn lên, đúng là một tuyệt thế mỹ nữ.

- Ồ! Bọn chúng đến rồi sao? Dặn bọn chúng mang mọi thứ vận chuyển đến đạo quan của Phương Tiên đạo ở Ngọc Long sơn, để cho các đạo sĩ ở đó luyện đan. Xuân đến sẽ xuất hiện sấm sét, chỉ cần một đạo sấm sét thì thứ bên trong khối thần thạch này sẽ ngưng tụ thành hình thể, biến thành hình người rõ ràng, sau đó sẽ phá đá thoát ra ngoài. Đến khi ấy ta sẽ có một phân thân cực kỳ cường đại, phân thân này chí ít cũng phải là nhân tiên.

Vô Địch hầu đi tới bên cạnh Ưu Lộ Lai Đặc công chúa, đưa tay nắm lấy vòng eo của vị tuyệt thế mỹ nữ, công chúa ngoại quốc này, sau đó luồn bàn tay vào trong áo của nàng.

Cơ thể của Ưu Lộ Lai Đặc công chúa khẽ nhích động, đưa mắt nhìn khối thần thạch trước mặt, vẻ mặt ngưng trọng nói.

- Đúng là kỳ lại, thiếp chỉ biết rằng trong Đào mộc của Thần Phong quốc có khả năng dựng dục thai nhi có hình dạng giống như con người, nhưng đúng là không ngờ rằng trong đá cũng có thể dựng dục ra hình người.

- Nàng chưa từng nghe qua điển cố nói về việc từ trong đá tảng dựng dục thai nhi sao? Khối thần thạch này là do ta ở trên đỉnh núi Thiên Trụ khai quật ra được. Thế nhưng thật không ngờ bên trong lại dựng dục một linh thai! Nếu như trong cây cối có thể dựng dụng ra thai nhi hình người thì trong đá tảng cũng có khả năng như vậy. Liệt Thần Ngẫu trong Đào Thần Thất bảo cũng là loại linh vật thiên địa như vậy! Trong điển tịch chẳng phải có ghi lại chuyện một vị thượng cổ thánh hoàng từ trong đá núi sinh ra hay sao. Chẳng qua là đào thần mộc muốn dựng dục linh thai tối thiểu cần một vạn năm, ngoài ra còn phải tiếp nhận vô số sấm sét, cuối cùng nhờ cơ duyên xảo hợp mới thành linh thai. Còn trong núi đá muốn dựng dục được thì phải cần trăm vạn năm, thậm chí là vài triệu năm.

Vô Địch hầu tà tà cười nói:

- Khối thần thạch này là một khối đá ngọc, tinh khí đậm đặc, ở trên đỉnh Thiên Trụ sơn hứng chịu không biết bao nhiêu năm mưa gió. Vào đầu xuân năm nay, khi xuất hiện sấm sét! Để cho sấm xuân đánh lên trên khối đá này, lúc ấy linh thai bên trong sẽ phá đá ra ngoài. Linh thai này trời sinh đã có lực lượng của nhân tiên, sau này trở thành hoá thân của ta, cùng huyết mạch của ta tương thông, đến lúc đó Hồng Huyền Cơ cũng không còn là đối thủ của ta nữa! Hừ! Hồng Huyền Cơ không ngờ dám cảnh cáo ta rằng không được tiếp cận với hai mẹ con của Dao Trì phái! Hiện giờ tuy rằng ta có thể giết chết hắn thế nhưng cái giá phải bỏ ra quá lớn. Sau này sẽ để cho linh thai này đối phó với hắn.

- Chàng sao lại háo sắc đến vậy chứ? Ngay cả Thiên Xà vương cũng giám trêu chọc!

Ưu Lộ Lai Đặc thở dài một tiếng:

- Hiện giờ ngay cả nữ nhân của Hồng Huyền Cơ chàng cũng dám nghĩ đến. Tuy nhiên vừa rồi chàng nói rằng có thể giết chết Hồng Huyền Cơ! Xem ra chàng còn át chủ bài chưa xuất thủ!

- Không chỉ là nữ nhân của Hồng Huyền Cơ, mà ngay cả Hương Hồ vương Nguyên Phi kia cũng không ngoại lệ.

Vô Địch hầu lại cười một cách tà dị.

- Tất nhiên ta còn át chủ bài phía sau. Tuy nhiên con át chủ bài này vẫn không đủ để đối phó với Hồng Huyền Cơ, rất có thể lưỡng bại câu thương. Lần trước khi ta trêu chọc Thiên Xà vương, phân thân của nàng ta truy sát ta, buộc ta phải bỏ chạy ra bên ngoài, trốn vào trong Tây Vực, từ đó mới gặp được kỳ ngộ! Khối thần thạch này chính là nhờ lần truy sát đó của Thiên Xà vương mà ta mới ngẫu nhiên có được!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.