Dương Thần

Chương 201: Quỷ Tiên Bá Đạo




Từng luồng thần niệm lan tỏa trên mặt biển. Luồng thần niệm cường đại này làm cho khí lưu trong không trung chấn động từng hồi.

Dưới ảnh hưởng của luồng thần niệm cường đại này, không khí trở nên dao động bập bềnh, lúc ngưng tụ, lúc tản ra, thấp thoáng hiện lên đủ các loại hư ảnh, nào là hư ảnh thiên xà hung tợn, nào là hư ảnh linh quy khổng lồ, nào là chân vũ hư ảnh rùa rắn cuốn vào nhau, còn có dạ xoa trong tay cầm cương xoa, la sát vương cầm luân đao màu đỏ như máu, tu la ba đầu sáu tay, kim cương thần vương cầm cự ngỗ pháp khí, cùng với hủy diệt ma thần bốn mặt tám tay, ở giữa mi tâm có thụ nhãn, ngoài ra còn có ngũ sắc ngũ âm ma và Đại Uy Thiên Long Bồ Tát, một chân cưỡi rồng, một chân đạp tượng, uy lực khổng lồ.

Những hư ảnh ma thần, bồ tát, quy xà rập rờn lúc ẩn lúc hiện, biến ảo không ngừng, cuối cùng cũng từ từ dừng lại, biến thành một pho tượng phật đà vĩnh hằng bất động, thân mặc áo cà sa lấp lánh ánh sáng trăng sao tinh tú đan xen giao hòa vào nhau.

Hư ảnh pho tượng phật đà này vừa dập dờn lóe lên liền lập tức biến mất, hóa thành vô số kinh văn, phù chú thâm ảo phức tạp, cuối cùng biến mất, trở về sự tĩnh lặng vốn có.

Trong khoảnh khắc khi những thần niệm cường đại trong đầu yên tĩnh xuống, diện mục chân thực của Hồng Dịch cũng từ trong làn sóng không khí dao động bập bềnh dần dần hiện ra.

Cảm giác như vậy giống như là từ hư ảo tiến tới chân thực, vừa giống như một người từ trong bức họa bước ra thế giới chân thực, khiến cho người ta cảm thấy vô cùng chấn động, trong lòng bỗng xuất hiện một thứ cảm giác tạo hóa sinh diệt chưa từng có.

Huyền diệu vô cùng, huyền diệu tiếp nối huyền diệu.

- Cuối cùng cũng thành công rồi sao?

Lúc này, trong đầu Hồng Dịch chỉ có một ý niệm duy nhất, đó là sự lĩnh ngộ sâu sắc đối với đạo của quỷ tiên, đối với bình chướng sinh tử.

Vừa nãy, khi hắn đột phá cảnh giới quỷ tiên, toàn lực vận chuyển Trừu Tủy Hóa Nguyên đại pháp, trong lòng chỉ có một suy nghĩ "không thành công cũng thành nhân", "Triêu văn đạo, tịch khả tử", hoàn toàn đã gạt bỏ mọi sự sinh tử của bản thân, lấy sự dũng cảm lớn lao gạt đi tất cả sự sợ hãi đối với sinh tử.

Hiện giờ, hắn mới chính thức hiểu được cái gì gọi là quỷ tiên.

Thời điểm này, thần hồn lực của hắn chẳng những tăng lên rất nhiều, hơn nữa thần hồn còn hoàn toàn thoát khỏi thân thể, trở thành một cá thể tồn tại độc lập, cũng có thể cướp lấy thân xác người khác, sử dụng, đổi lại thành thân thể mình.

Thân thể vốn sẽ mục nát, tính mạng ngắn ngủi, đối với hắn mà nói, chuyện này không còn là chuyện không thể vượt qua được nữa.

- Tốt, tốt, tốt! Cho đến giờ phút này ta mới chính thức hiểu được cái gì là gọi là không cần cố kỵ, cái gì gọi là siêu thoát phàm tục, không nhập luân hồi! Đạo quỷ tiên, quả nhiên là tâm hồn được thoán thai hoán cốt!

Trở thành quỷ tiên, là có thể đoạt xá chuyển sinh, tính mạng gần như trở nên vô cùng vô tận.

Hồng Dịch phát hiện ra tư tưởng của mình cũng có sự biến chuyển, tất cả những sự trói buộc, tâm lý cẩn thận dè chừng trước đây, vào thời điểm này hoàn toàn tan thành mây khói. Hiện giờ, hắn bằng vào một loại tư tưởng đứng ở trên đỉnh cao của sinh mạng mà nhìn xuống sự sinh diệt của đại thiên thế giới.

Hồng Dịch đột nhiên cảm giác thấy mọi sự sợ hãi trước kia của bản thân đối với hoàng quyền, thiên tử vào thời khắc này dường như phai nhạt đi rất nhiêu.

Đây là một loại tư tưởng siêu thoát thành tiên.

- Thì ra một khi đạt tới quỷ tiên, sau khi có tính mạng vô cùng vô tận, tư tưởng ý niệm cũng có thay đổi. Hoàng quyền chí cao vô thượng cũng phải thay vua đổi chúa mà thôi. Khó trách, khó trách đế vương các triều đại luôn ngăn chặn không cho đạo thuật cắm sâu bén rễ phát triển. Một triều đại bắt đầu hưng thịnh thì đạo thuật bắt buộc phải suy yếu.

Trong lòng Hồng Dịch quán thông rất nhiều đạo lý, mặc dù trước kia những thứ đạo lý này hắn hiểu rất rõ ràng, nhưng tại thời điểm này mới thực sự thấm thía ý nghĩa thâm sâu của chúng.

Đúng vậy, trở thành quỷ tiên, tính mạng đã siêu thoát thế tục, tại sao còn phải sợ những người bình thường như vậy chứ? Làm sao phải sinh ra kính sợ đối với hoàng quyền nữa?

Không còn kính sợ hoàng quyền, đây chính là tư tưởng đáng sợ nhất cũng là thứ mà hoàng đế từ đầu đến cuối luôn muốn hủy diệt nhất.

Lúc này, tâm tư của Hồng Dịch đối với chuyện thi cử công danh, lập công phong tước cũng phai nhạt đi rất nhiều. Ý nghĩa của những thứ danh lợi này chẳng qua là những trò chơi nhỏ nhặt không đáng kể, không đáng để hắn theo đuổi.

Thần hồn của Hồng Dịch sau khi xuất ra ngoài liền vung tay lên, một luồng âm phong cực lớn phần phật xuất hiện trên mặt biển, thậm chí còn mang theo ý cảnh "trường phong thổi mấy vạn dặm" của Thiện Ngân Sa ngày đó.

Sau khi luồng âm phong cuồn cuộn kéo ra ngoài khơi, bỗng nhiên từ trên mặt biển, từng dòng nước dâng lên ngưng tụ lại thành một ma thần Hủy diệt minh vương, bốn mặt tám tay, giữa trán có thụ nhãn.

Hủy diệt minh vương hoàn toàn từ nước biển ngưng tụ thành liền mở ra con mắt thứ ba, một luồng nước hình ngọn lửa từ trong thụ nhãn nơi mi tâm bắn thẳng ra ngoài.

- Ngân Sa, đón một chiêu của ta nào.

Hồng Dịch cười nhẹ một tiếng, dòng nước hình ngọn lửa liền phóng về phía Thiện Ngân Sa.

Thiện Ngân Sa chỉ ra một ngón tay, trên mặt biển, hơi nước được âm phong ngưng tụ lại, biến thành một khối lôi cầu, hung hăng lao đến va chạm.

Rầm!

Một khối lôi cầu, một dòng nước hình ngọn lửa va chạm dữ dội. Khối lôi cầu kia của Thiện Ngân Sa lại bị ngọn lửa hình dạng hoa sen của Hồng Dịch một kích đánh tan.

Sau khi va chạm, ngọn lửa hình hoa sen lại tiếp tục bay tới.

- Hả? Thần Tiêu Vạn Lôi.

Thiện Ngân Sa khẽ cau mày, búng ra hai ngón tay, trên mặt biển bỗng chốc ngưng tụ vô số thủy lôi to bằng nắm tay, ào ào lao tới giống như một bầy châu chấu, mãnh liệt bao phủ ngọn lửa hình hoa sen cũng như ma thần hủy diệt minh vương của Hồng Dịch.

Rầm rầm rầm!

Một loạt tiếng nổ lớn vang lên, khắp nơi đều tràn ngập hơi nước, những giọt nước ào ào đổ xuống giống như một trận mưa rào dữ dội.

Đó chính là bọt nước do một lượng nước biển cực lớn ở giữa không trung phát nổ tạo thành.

- Xòe ra!

Thân thể Hồng Dịch khẽ nhích động.

Một luồng gió cuồn cuộn kéo tới, ở trên đỉnh đầu của hắn bỗng xuất hiện một chiếc ô không khí, che chắn cơn mưa đang xối xả đổ xuống.

Từng giọt nước đập mạnh vào trên chiếc ô bằng không khí, phát ra nhưng tiếng bồng bồng bồng bồng bồng, chẳng khác nào như đang đập vào những chiếc vải bạt bằng da trâu.

- Ngươi sao có thể mang nước ngưng tụ thành hình dạng ngọn lửa vậy? Hơn nữa bên trong còn mang theo một loại ý chí phá hoại hủy diệt, có thể thiêu đốt tất cả vạn vật? Vừa rồi nếu không phải ta thi triển vạn lôi tề phát thì sợ rằng không đỡ được!

Thiện Ngân Sa giật mình nói.

- Thần hồn lực của ngươi hiện giờ e rằng cũng gần xấp xỉ với nữ nhi Hạnh Vũ Tiên của Khổng Tước vương, bây giờ kể cả là nàng ta có vận dụng Ngũ Hành Kiếm Sát cũng khó có thể chống lại ngươi!

- Ngũ Hành Kiếm Sát, kiếm hoàn chính là do Khổng Tước vương đích thân luyện chế, mặc dù cường đại nhưng ta tu luyện chính là Quá Khứ kinh, thần hồn vĩnh viễn không cách nào có thể đánh tan được. Bây giờ đạt tới cảnh giới quỷ tiên, so với trước kia càng ngưng luyện gấp mười lần, như vậy càng không cần phải cố kỵ gì nữa! Không biết bằng vào Quá Khứ kinh có thể trải qua sự oanh kích của thiên lôi hay không? Có thể thuận lợi vượt qua lôi kiếp, nhất cử trở thành cao thủ đạo thuật vang danh trong thiên hạ hay không?

Thần hồn của Hồng Dịch trở nên dũng mãnh vô cùng, nguyên nhân là do gần như thu nạp hết Chân Vũ Quyền Ý vào trong đó.

- Nhưng bây giờ cũng không có sấm sét. Trời vào đông cũng rất ít lôi điện. Ta phải tìm cơ hội thật tốt để độ thử lôi kiếp, từ đó có thể hiển hiện ra toàn bộ ưu thế của Quá Khứ kinh.

Trong lòng Hồng Dịch hiểu rõ rằng, sau khi luyện thành quỷ tiên, trong lúc vượt qua lôi kiếp thì công dụng của vô thượng bảo điển Quá Khứ kinh mới có thể chân chính thể hiện ra.

Lôi kiếp vô cùng mạnh mẽ, chỉ hơi chút sơ xảy, thì cho dù là quỷ tiên cũng bị đánh tan thành mây khói.

Thần hồn tu luyện Quá Khứ kinh trở nên bất diệt, không tiêu tan, cũng giống như quá khứ bất động của bản tính chân như. Cảm thụ sâu sắc loại đạo lý, thần niệm này từ đó mà luyện ra ý chí bất diệt, tại thời điểm độ lôi kiếp, có thể nói là thứ vốn liếng cường đại hơn bất cứ kẻ nào.

Có thể khẳng định rằng, chỉ trong lúc độ lôi kiếp, Quá Khứ kinh mới chân chính thể hiện ra giá trị của một bộ điển tịch chí cao vô thượng trong thiên hạ.

- Bây giờ ta tu luyện thành quỷ tiên rồi, những điều cố kỵ trước đây cũng ít đi rất nhiều! Đại La phái chờ đấy, Võ Ôn Hầu gia chờ đấy! Ta sẽ tìm các ngươi để đòi lại công đạo! Ta bây giờ đã có vốn liếng để hành động rồi! Tuy vậy hiện giờ không phải là thời điểm thích hợp, ngươi hiện giờ là võ thánh, thậm chí có khả năng trở thành nhân tiên. Muốn đối phó với ngươi, ta ít ra phải vượt qua mấy lần trọng lôi kiếp, tối thiểu đạt tới cảnh giới ngang với Khổng Tước vương thì mới có thể chân chính đối kháng với ngươi được.

Ý niệm trong đầu Hồng Dịch dao động mãnh liệt, hào khí tỏa ra vạn trượng, tư tưởng không còn chút cố kỵ nào, từ trong lòng khí thế hừng hực bốc lên cao.

- Có lẽ đám người Võ Ôn Hầu phủ các ngươi cũng không thể ngờ rằng ta đã đạt tới cảnh giới quỷ tiên, có được năng lực siêu phàm thoát tục phải không? Chắc hẳn các ngươi không nghĩ tới một tên thư sinh nhỏ bé, mặc cho các ngươi tùy ý muốn giết thì giết, muốn giam cầm thì giam cầm lại có thể thành quỷ tiên đúng không? Tuy hiện giờ thành quỷ tiên, thực lực được tăng cường rất nhiều, thế nhưng ta cũng không nên coi thường hành động mù quáng. Chờ sau này ta vượt qua lôi kiếp, trở thành cao thủ giống như thiên hạ bát đại yêu tiên, thậm chí trở thành nhân vật giống như Mộng Thần Cơ, tung hoành khắp thiên hạ, khi đó tự nhiên có thể thoải mái thanh toán ân cừu của bản thân.

Hồng Dịch cũng biết bản thân mặc dù tu luyện thành quỷ tiên, có được một lượng vốn liếng khổng lồ, thế nhưng vẫn phải thận trọng rất nhiều. Đây cũng chính là giáo huấn của Đại Thiện Tự.

Hồng Dịch quyết định sau khi vượt qua lôi kiếp mới chính thức không cố kỵ mà triển khai hành động báo thù của mình.

Quỷ tiên vượt qua lôi kiếp và quỷ tiên chưa độ qua lôi kiếp là hai cảnh giới hoàn toàn khác biệt.

- Chúng mừng công tử phá vỡ bình chướng sinh từ, nhất cử tu luyện thành quỷ tiên, không nhập luân hồi, từ nay về sau tung hoành thiên hạ!

Chu đại tiên sinh lúc này cũng bước tới, khom người xuống, lưng gần như cúi rạp xuống sàn thuyền.

Mặc dù Hồng Dịch thu lại lạc ấn trong tâm linh hắn, thế nhưng bây giờ hắn không dám có chút phản kháng nào! Quỷ tiên chính là quỷ tiên! Về bản chất hoàn toàn khác biệt với cao thủ đạo thuật có thần hồn cường đại.

Cho dù trước kia thần hồn Hồng Dịch cường đại đến đâu nhưng vẫn không đạt tới cảnh giới quỷ tiên, Chu đại tiên sinh cũng không cần sợ. Bởi lẽ thân thể Hồng Dịch là xác thịt yếu ớt, chỉ cần tìm một cơ hội, tiêu diệt thân thể của hắn, khi đó Hồng Dịch cũng không tồn tại được bao lâu, sớm muộn gì cũng tiêu tán trong thiên địa, không có bất kỳ kẻ nào có thể cứu vãn được.

Đây là định luật sắt cũng là điều kiêng kỵ lớn nhất của người tu đạo.

Còn bây giờ lại hoàn toàn bất đồng, cho dù tiêu diệt được thân thể của Hồng Dịch, hắn vẫn có thể đoạt xa chuyển sinh, thần hồn không bị biến mất.

Trước khi trở thành quỷ tiên, thân thể chính là nhược điểm lớn nhất. Sau khi thành quỷ tiên, thân thể không còn là nhược điểm nữa!

Chu đại tiên sinh vừa bái phục đồng thời trong lòng cũng hâm mộ Hồng Dịch không thôi. Mặc dù hiện giờ hắn cũng đạt đến cảnh giới phụ thể đại thành, đạt tới trình độ phân thần hóa niệm, cách cảnh giới quỷ tiên một đoạn không xa.

Thế như khoảng cách này chính là xa chân trời góc biển, có thể vĩnh viễn không sao có thể vượt qua được.

Chưa nói đến quỷ tiên, chỉ cần nhìn đến bình chướng của võ đạo thôi mà ngay cả Lôi Liệt, Văn Phi Yên, Sơn Khâu, vốn là tuyệt đỉnh cao thủ tiên thiên, linh nhục hợp nhất, sau khi đi theo Hồng Dịch, học được Long Tượng Pháp Ấn, Ma La Thần Chủy, thậm chí còn được truyền thụ Chân Võ Thánh Thể; linh dược cũng ăn hàng sọt một; thế nhưng ngoại trừ thể lực được gia tăng, gân cốt cường hãn hơn thì vẫn không thể đột phá cảnh giới đại tông sư.

Chỉ riêng cảnh giới đại tông sư võ học đã khó đột phá như vậy, còn nói gì đến quỷ tiên. Đạo thuật chỉ có thể lĩnh ngộ, không thể rèn luyện như võ học được.

Không đột phá được chính là không đột phá được, cho dù thần hồn của ngươi cường đại đến bao nhiêu chăng nữa cũng vô dụng.

Từ khi nhìn thấy Hạnh Vũ Tiên có thần hồn cường đại như vậy mà vẫn không thể đột phá cảnh giới quỷ tiên, trong lòng Chu đại tiên sinh đối với sự đột phá quỷ tiên cũng không còn hy vọng nhiều nữa.

- Oa, a Dịch, huynh lợi hại ghê! Nếu muội cũng đột phá được cảnh giới quỷ tiên thì có thể có thân thể rồi!

Đại kim chu nhảy dựng lên, từ trong khoang thuyền phóng thẳng lên vai Hồng Dịch.

- Chúng ta xem ra cũng không nhìn sai người, đạt tới cảnh giới quỷ tiên, đột phá sinh tử, đó chính là hai con đường khác biệt giữa con người và trời đất.

Hoa Lộng Nguyệt, Hoa Lộng Ảnh từ khoang thuyền đi lên, hai nàng cũng cảm nhận được sự chấn động từ thần niệm cường đại của Hồng Dịch khi đột phá quỷ tiên.

Lúc này, tất cả cao thủ đang tu luyện trên thuyền như Tiểu Mục, Trầm Thiết Trụ, Xích Truy Dương, Lôi Liệt, Sơn Khâu, Huyết Tích Tử đều bước tới, khiếp sợ nhìn Hồng Dịch.

Quỷ tiên chính là tiên! Đã thoát khỏi phạm trù của con người!

- Xem ra vương gia đã đi một nước cờ thật đúng, lôi kéo được Hồng Dịch quả nhiên là có tiềm lực vô hạn.

Huyết Tích Tử nghĩ thầm trong lòng.

- Bây giờ nếu như Hồng Dịch trở về Ngọc kinh, thì hoàn toàn có thể trở thành cánh tay phải đắc lực cho vương gia! Tuy nhiên chuyện trở thành quỷ tiên này Hồng Dịch có thể vẫn phải giấu diếm! Vương gia chắc phải xuất động lực lượng che dấu bí mật này cho Hồng Dịch, tạo thế cho Hồng Dịch trở thành một cao thủ võ thuật, nếu không sau này khó có thể phát triển được trong triều đình.

- Nào, bày tiệc rượu lên đi!

Hồng Dịch phân phó một tiếng rồi quay sang nhìn Thiện Ngân Sa.

Bây giờ hắn đã là cao thủ cùng đẳng cấp với Thiện Ngân Sa rồi, bất luận thần hồn lực thế nào thì tối thiểu hắn cũng là quỷ tiên!

- Hồng Dịch, bây giờ chúng ta liên thủ giết chết Hắc Lang vương thì nắm chắc đến chín thành đấy!

Ánh mắt Thiện Ngân Sa nhìn Hồng Dịch mang theo chút vui sướng.

- Tất nhiên rồi, Ngân Sa, ta vĩnh viễn cùng cô nương liên thủ!

Hồng Dịch cười nói.

- Không biết lần nầy giết chết trượng phu của tông chủ Đại La phái Yến Chân Tông thì Đại La phái có phản ứng gì đây? Tông chủ của Đại La phái đạo thuật rất lợi hại, không hề thấp hơn bát đại yêu tiên chúng ta. Nếu như mụ ta có thêm Liệt Thần Ngẫu thần bí nhất trong Hám Thiên thất bảo thì cũng rất khó đối phó.

Thiện Ngân Sa tránh ánh mắt của Hồng Dịch, nói lảng sang đề tài khác.

- Đúng vậy! Đại La phái lần này tổn thất vô cùng nghiêm trọng. Ta giết chết Triệu Phi Dung, lại giết thêm Yến Chân Tông! Nói cho cùng sẽ hạ độc thủ một lần cuối! Tuy nhiên hiện giờ chưa phải là thời cơ! Chờ sau khi chúng ta vượt qua lôi kiếp, liên thủ tiêu diệt luôn Đại La phái.

Cho tới bây giờ Hồng Dịch nói năng mạnh mẽ hơn rất nhiều, cuối cùng hắn đã thấy được hy vọng có thể báo thù của mình.

- Độ lôi kiếp phải cẩn thận, cho dù sau khi vượt qua lôi kiếp thì thần hồn vẫn có một khoảng suy yếu, nguyên khí tổn thương nặng nề, phải trải qua một thời gian dài mới hồi phục được. Trong khoảng thời gian này phải hết sức cẩn thận, đề phòng có kẻ mượn gió bẻ măng, thừa cơ tập kích! Nên biết rằng trong lịch sử của giới tu đạo, không ít quỷ tiên vượt qua lôi kiếp, thế nhưng có một vài quỷ tiên, sau khi vượt qua lôi kiếp, trong lúc suy yếu bị kẻ khác phong ấn, hủy diệt, trọn đời không thể siêu sinh được.

Thiện Ngân Sa nhắc nhở Hồng Dịch.

- Không sai! Lần này nhóm người của Khổng Tước vương truy sát Mộng Thần Cơ e rằng là nhân lúc hắn suy yếu sau khi độ qua lôi kiếp, muốn một lần hành động mà giết chết hắn, hoặc là có pháp khí gì đó để phong ấn Mộng Thần Cơ! Không biết những người này có thành không hay không!

Hồng Dịch nói.

- Chắc cũng không thành công đâu. Tuy nhiên năm đại cao thủ này cũng không thể coi thường, ngay cả Cửu Hỏa Viêm Long cũng bị tổn thương...

Thiện Ngân Sa nói một câu.

Đúng lúc này, trên một hải vực cách đoàn thuyền của Hồng Dịch không xa.

Trên biển, bốn chiếc đại hạm đang đi về phía này, trong đó cũng có một chiếc Đào thần Nộ Kình đại hạm! Ngoài ra còn có năm chiếc đại nha hạm tám trăm người! Đây chính là loại thuyền đặc chế của hải quân Đại Kiền! Tuy nhiên trên thuyền không treo cờ hiệu của Tĩnh Hải Quân, trên đó viết hai chữ Phục Ba.

Đây chính là cờ hiệu của Phục Ba quân, là hải quân của vùng biển phía đông.

Đông Hải Phục Ba quân chính là quân đội dưới trướng của Vô Địch hầu.

- Hả? Đằng kia là thứ gì vậy? La Phong, ngươi cho một đội thuyền tiến về đằng kia xem xem là thứ gì?

Trên thuyền, một người thân mặc ngân sa giáp, bên ngoài bao phủ một tầng y phục màu nâu nhạt, đầu mang kim quan, là trang phục của một đại soái. Hắn hiện phát hiện ra tình huống gì đó ở phía xa xa trên biển, liền vội vàng chỉ huy đại hạm đi về phía bên kia.

- Hả? Là người của Phục Ba quân? Chậc, đúng là oan gia hẹp lộ, không biết bảy tên cao thủ dưới trường của Vô Địch hầu kia có ở trên thuyền hay không? Tên đội kim quan kia dường như là Phục ba tướng quân thì phải? Phải chăng là nhị đẳng dũng bá tước?

Lúc này thần niệm cường đại của Hồng Dịch và Thiện Ngân Sa cũng cảm ứng được một lượng lớn khí huyết dương cương đang tiến đến gần. Thần niệm vừa quét nhẹ qua liền phát hiện chuyện gì đang xảy ra.

- Bảy tên kia, ở Thần Phong quốc không thể xuất thủ trừng phạt, sợ truyền ra ngoài. Thế nhưng nơi này là biển khơi bao la, bốn phía không bóng người, Ngân Sa, cô nương có thể ra tay trừng phạt tội mao phạm của bọn họ rồi đấy.

Hồng Dịch cười cười, nói.

- Sao? Ngươi không lo lắng về Vô Địch hầu sao, không sợ triều đình sao?

Thiện Ngân Sa cười nói.

- Ta bây giờ tu luyện thành quỷ tiên, đã thành tiên rồi, sao còn phải cố kỵ những điều này? Chỉ cần cô nương thích, thì cứ việc giết chết mấy tên nhãi nhép này, bao nhiêu phiền phức ta sẽ gánh hết cho. Những thứ phiền phức này không gánh vác nổi thì còn gì là quỷ tiên?

Hồng Dịch trong lời nói không khỏi toát ra thực lực cường đại cũng như khí thế đầy bá đạo!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.